← Quay lại trang sách

Chương 407 Cao Nhân Tiền Bối

Hàn Thái sống một mình trên ngọn núi nhỏ, Diệp Chân gặp được Hàn Thái sinh bệnh.

Thân thể xem ra rất khỏe mạnh, ngoại trừ sắc mặt có chút ít tái nhợt, lại nhìn không ra bất kỳ mao bệnh gì, nếu như không phải Lục La sớm nói, căn bản xem không ra Hàn Thái là một bệnh nhân, hay bệnh nhân bị bệnh hơn một tháng, Diệp Chân cũng có chút không tin.

Nhìn thấy Diệp Chân đến, Hàn Thái phi thường cao hứng.

Sai sử mấy người hầu xoay quanh, chạy ra ngoài chuẩn bị rượu, phi thường cao hứng, cả gương mặt tái nhợt cũng xuất hiện một tia đỏ ửng.

Chính là, không cùng Diệp Chân trò chuyện vài câu, Hàn Thái lại ngáp thật dài một cái, thời gian trong nháy mắt đã ngáp mấy cái liền, giống như muốn thiếp đi.

Đây chính là chứng bệnh bây giờ của Hàn Thái, thích ngủ.

Thích ngủ nghiêm trọng, so với thích ngủ nghiêm trọng, thân thể có chút ít hư nhược, đều đã không coi vào đâu.

Nếu không phải Lục La đẩy Hàn Thái một cái, Hàn Thái có thể sẽ như vậy thiếp đi.

Theo Lục La nói, thứ quái bệnh này của Hàn Thái phát tác vào một tháng trước, lúc ấy, vẫn là một hảo hữu khác của Hàn Thái phát hiện dị thường, bởi vì cùng nhau nói chuyện phiếm, Hàn Thái lại trực tiếp ngủ thiếp đi, đánh thức không bao lâu, lại ngủ thiếp đi.

Sau khi quái bệnh này phát tác, Bích Tâm Chân Nhân, chưởng môn Qua Vạn Phong, bao gồm mấy trưởng lão tinh thông dược thạch bên trong Thanh La tông đều kiểm tra toàn thân cho Hàn Thái, thậm chí chưởng môn Qua Vạn Phong dùng lực lượng Thần Hồn đảo qua từng tấc trong cơ thể Hàn Thái, nhưng đều không có phát hiện bất cứ dị thường nào.

Cuối cùng, chỉ có thể đổ cho trúng độc hoặc trúng độc mãn tính, hoặc Thần Hồn bị thương.

Vì thế, chưởng môn Qua Vạn Phong lấy ra hai bình Ninh Thần Ngọc Dịch trân tàng, mấy bình giải độc đan cho hắn phục dụng, nhưng vẫn không có bất kỳ hiệu quả gì.

Thúc thủ vô sách, trước mắt cũng chỉ có thể mỗi hai ngày đến quan sát tình huống Hàn Thái một lần, hi vọng theo bệnh tình phát triển, tìm ra mánh khóe, nhưng trước mắt vẫn không có bất kỳ nguyên nhân gì.

- Hàn huynh, trước khi ngươi thích ngủ, có đi qua nơi nào không?

Diệp Chân cau mày hỏi.

- Đi chỗ nào sao? Không, ta vẫn luôn hoạt động trong tông môn, xa nhất cũng chỉ là đi xung quanh tông môn.... Hô....

Đang khi nói chuyện. Hàn Thái lại lần nữa ngáp lên, như vậy ngủ thiếp đi.

Thần sắc của Diệp Chân đột ngột trở nên nghiêm trọng.

- Diệp Chân ca ca, huynh có biện pháp gì hay không?

Lục La có chút nóng nảy. Trong tông môn, nàng và Hàn Thái là đồng môn, quan hệ tốt nhất, bây giờ Hàn Thái bệnh nặng, tự nhiên sốt ruột.

Diệp Chân chậm rãi lắc đầu. Cái này, cũng không phải hắn am hiểu, bất lực.

- Vậy làm sao bây giờ? Nếu nói chữa bệnh, trong Huyễn Thần đế quốc, Thanh La tông chúng ta nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất, tuy nhiên lại nhìn không ra bệnh của Hàn Thái sư huynh, vậy phải làm sao bây giờ?

Lục La đều sắp gấp khóc.

- Đừng nóng vội, ta nghĩ biện pháp một chút.

Đột nhiên, Diệp Chân nhớ tới Vạn Tinh Bàn.

Vạn Tinh Bàn mặc dù không trị được bệnh của Hàn Thái, nhưng là một thứ đồ tốt, giống như khi Diệp Chân thu thập tình báo về Thiên Nam Hoa gia, mặc dù đa phần vô dụng, nhưng luôn có thể tìm tới mấy tin hữu dụng.

Không mấy hơi, Diệp Chân đã dùng Vạn Tinh Bàn phát ra một trăm ngàn tinh điểm treo giải thưởng.

Võ giả Hóa Linh cảnh tứ trọng cực kỳ thích ngủ, nói chuyện với ngươi trong vòng một khắc đồng hồ, có thể ngủ hai ba lần, hơn nữa màu da hơi có vẻ tái nhợt, đã có Cường giả Chú Mạch cảnh dùng Thần Hồn xem xét toàn thân, không có gì dị thường, bất kỳ người nào có thể cung cấp manh mối tương quan, treo giải thưởng một ngàn tinh điểm.

Khi giải thưởng phát ra ngoài, nhưng phản ứng lại làm cho Diệp Chân hơi kinh ngạc.

Không giống với lần trước Diệp Chân treo giải thưởng tình báo về Thiên Nam Hoa gia, treo giải thưởng cho tình báo Thiên Nam Hoa gia vừa gửi lên, trong vòng nửa khắc đồng hồ, Vạn Tinh Bàn đã chấn động không ngừng, đến hơn mười tin tức tình báo.

Lần này, một khắc đồng hồ trôi qua, Vạn Tinh Bàn lại không có động tĩnh gì.

Nhưng mà, Diệp Chân cũng không vội.

Diệp Chân ngốc hơn hai tháng trong phân lâu Vạn Tinh Lâu ở Hắc Long Vực - Tinh La nội thành cũng không phải ngồi không.

Một vài võ giả giao hảo với Diệp Chân giống như bọn người hộ pháp Đỗ Tinh Lôi, nói cho Diệp Chân không ít thông tin có quan hệ đến phương pháp sử dụng Vạn Tinh Bàn.

Dùng lời của bọn hắn, võ giả bên trong Vạn Tinh Lâu có thể lấy được Vạn Tinh Bàn, kém nhất đều là Hóa Linh cảnh, đại đa số người đều là Hồn Hải cảnh, đại năng Chú Mạch cảnh cũng không ít.

Cho nên, đối với treo giải thưởng trên Vạn Tinh Bàn, không có bất kỳ võ giả nào sẽ lừa gạt, việc soạn bậy một câu gì kiếm lời tinh điểm trên cơ bản không có khả năng xảy ra.

Giống như lần trước Diệp Chân treo giải thưởng tình báo Thiên Nam Hoa gia nhiều lần trả lời như vậy, thật ra chỉ là vừa vặn.

Bởi vì tình báo Thiên Nam Hoa gia, rất nhiều người cũng đã nghe ngóng từ trước, xuất ra kiếm chút treo giải thưởng cũng rất bình thường.

Mà lần này, Diệp Chân treo giải thưởng có quan hệ đến bệnh tình của Hàn Thái thì rất chuyên nghiệp, người không biết tuyệt đối sẽ không tùy tiện trả lời.

Liên tiếp đợi hơn nửa canh giờ đều không thu được bất luận tin tức gì, Diệp Chân có chút thất vọng, định thu Vạn Tinh Bàn vào trữ vật giới chỉ thì Vạn Tinh Bàn đột nhiên chấn động một cái.

Một đầu tin tức đột ngột hiển hiện.

- Ngay lúc người này mê man, cắt mạch uyển của người này lấy đại lượng máu, sau đó nói phản ứng sau khi lấy máu cho lão phu, lão phu mới có thể xác định có phải loại tình huống ta biết hay không.

Nhìn tin tức thần bí này, Diệp Chân có chút làm khó, nhưng mà, suy nghĩ một chút, Diệp Chân vẫn quyết định thử một lần. So với tìm ra chân chính nguyên nhân bệnh, lấy chút máu mà thôi, căn bản không tính là gì!

Nói cho Lục La một tiếng, Diệp Chân chỉ như đao, xùy một tiếng, cắt một lỗ hổng cực sâu ngay trên mạch uyển của Hàn Thái.

Xùy!

Máu tươi ấm áp lập tức từ mạch uyển của Hàn Thái bão táp trào ra.

Cơ hồ trong chốc lát sau khi máu tươi trào ra, Hàn Thái còn đang trong lúc ngủ say giống như Phật Ma Quỷ tỉnh lại, đột nhiên mở hai mắt, hàn quang như đao từ hai mắt bắn về phía Diệp Chân.

- Muốn chết!

Khí tức dị thường lạnh như băng đột ngột bộc phát ra từ trên người Hàn Thái, chỉ là tiện tay một vòng, miệng vết thương trên cổ tay hắn trong nháy mắt được cầm máu, dáng dấp hoàn hảo như lúc ban đầu.

Một màn này dọa Diệp Chân và Lục La sợ đến sắc mặt đại biến.

Cơ hồ là đồng thời, hai mắt Hàn Thái bắn ra tia tĩnh mịch, linh quang quanh người tuôn trào ra như điên công về phía Diệp Chân.

Trong nháy mắt, Hàn Thái công kích để Diệp Chân luống cuống tay chân.

Mặc dù chiến lực Diệp Chân cao hơn Hàn Thái rất nhiều, chỉ cần Diệp Chân muốn có thể dễ dàng khống chế Hàn Thái, nhưng Hàn Thái bị bệnh, Diệp Chân cũng không có khả năng ra tay ác độc, chỉ có thể bị động phòng ngự.

Lục La cũng gấp.

- Hàn sư huynh, ngươi mau dừng tay! Đây là Diệp Chân ca ca, Diệp Chân ca ca tới thăm ngươi, hắn chỉ muốn trị bệnh cho ngươi, không thương hại ngươi!

Nhưng đối với tiếng hô của Lục La, Hàn Thái giống như không nghe thấy, chỉ công kích như điên tới Diệp Chân, hơn nữa chiêu chiêu đều âm độc, chiêu chiêu đều trí mạng, từng tiếng quát chói tai, vô cùng hung lệ.

Bị động phòng ngự không thể hoàn thủ. Coi như Diệp Chân cũng trúng mấy chiêu.

Nhưng khiến Diệp Chân hoảng sợ là một công kích xem như phổ thông của Hàn Thái lại làm cho Xích Ngọc Linh Giáp của hắn sinh ra từng tia vết rạn.

Phải biết, cường giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong bình thường cũng không có khả năng làm cho Xích Ngọc Linh Giáp bây giờ của Diệp Chân sinh ra vết rạn, chớ nói chi Hàn Thái chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh tứ trọng.

Hơn nữa, đây là Hàn Thái trung thực thật thà kia sao?

Luống cuống tay chân, Diệp Chân nhớ tới tin tức bên trên Vạn Tinh Bàn.

Sau khi lấy máu Hàn Thái, xuất hiện dị thường rõ ràng, vậy đã nói rõ, người truyền tin tức có khả năng biết tình huống của Hàn Thái.

Vừa đánh vừa lui, Diệp Chân đột ngột thôi động Vạn Tinh Bàn, phát một đầu tin tức.

- Sau khi lấy máu, cuồng tính đại phát, gần muốn giết ta, cớ gì?

Tin tức vừa truyền đi, Vạn Tinh Bàn của Diệp Chân chấn động, Diệp Chân ngay lập tức phát hiện, tổng số tinh điểm trên Vạn Tinh Bàn của hắn trực tiếp giảm bớt một vạn.

- Một tin tức một vạn tinh điểm, đây chính là thu phí tiêu chuẩn khi truyền tin tức cách xa nhau đến ba vực!

Thoáng chốc, Diệp Chân giật nảy mình, không ngờ, người trả lời treo giải thưởng lại cách hắn xa như vậy.

Người kia truyền tin tức cũng thật nhanh.

- Lại nhìn bên trong Linh Lực, có phải ẩn ẩn mang theo một tầng huyết sắc hay không?

Diệp Chân xem xét, lần nữa giật nảy cả mình, ngươi khoan hãy nói, bên trong Linh Lực của Hàn Thái thực sự ẩn hàm một tầng huyết sắc, có lẽ, đây chính là nguyên nhân khiến Hàn Thái phát cuồng, chiến lực bão táp tăng mạnh.

- Có!

- Đã xong!

- Tiền bối, đến cùng chuyện gì xảy ra, xin chỉ điểm!

Diệp Chân có chút buồn bực, đến một lần một lần bốn tin tức, chính là bốn vạn tinh điểm, tương đương với tiêu hao bốn vạn Hạ phẩm Linh Tinh.

Phương pháp tiêu tiền này, cho dù có tông môn làm hậu thuẫn cũng chống đỡ không nổi, hơn nữa, tiền bối trả lời này có chút dông dài, hơn nữa dông dài làm cho Diệp Chân đau lòng.

May mà chính là, trong nháy mắt tiếp theo, tiền bối này một lần phát ra một đoạn tin tức dài, miễn đi nỗi khổ thịt đau của Diệp Chân, nhưng nội dung tin tức lại làm cho Diệp Chân như bị sét đánh!

- Huyết Ma! Thích ngủ, sau khi lấy máu sẽ phát cuồng, bên trong Linh Lực ẩn có huyết sắc, chỉ có tại bị Huyết Ma phụ thân mới có thể sinh ra loại tình huống này.

- Về phần tại sao lực lượng Thần Hồn điều tra không được, nguyên nhân rất đơn giản, sau khi Huyết Ma phụ thân đã ẩn nấp trong máu, nếu không có pháp môn đặc thù, đừng nói Chú Mạch cảnh, cho dù võ giả Khai Phủ cảnh cũng tra không ra.

- Huyết Ma ẩn nấp trong máu kẻ phụ thân, nếu lấy máu đối phương, mà không có sự chống cự nào, Huyết Ma sẽ theo huyết dịch từ trong cơ thể võ giả chảy ra, nhận sinh tử uy hiếp, Huyết Ma đang che dấu tự nhiên sẽ phát tác.

- Sẽ phát cuồng sinh công kích người lấy máu, xem người lấy máu là tử địch!

- Có thể xác định người sinh bệnh đã trăm phần trăm bị Huyết Ma phụ thể.

- Huyết Ma....

Nhìn Hàn Thái điên cuồng công kích mình, trong con mắt của Diệp Chân đột nhiên hiện lên một tia chấn kinh, càng nhiều hơn là phẫn nộ.

Diệp Chân thế nào cũng không nghĩ ra, Hàn Thái lại bị Huyết Ma phụ thể.

Cái này khiến Diệp Chân nhớ tới tình cảnh hơn một năm trước, ba người Diệp Chân, Hàn Thái, Lục La đi ngang qua Kim Dương thành bị Huyết Ma đồ thành.

Chẳng lẽ, Huyết Ma đến đây trả thù sao?

Nhưng mà, mặc kệ trùng hợp hay Huyết Ma đến đây trả thù, việc cấp bách là giải cứu Hàn Thái.

Nghe nói, võ giả bị Huyết Ma phụ thân, vô phương cứu chữa, nhưng tiền bối ngoại vực trước mắt dùng Vạn Tinh Bàn liên hệ với Diệp Chân này hình như vô cùng hiểu rõ Huyết Ma.

Trong thời gian ngắn, Diệp Chân giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, cũng mặc kệ một tin tiêu hao một vạn tinh điểm, liên tục gửi hai tin tức đi qua.

- Tiền bối, cầu ngươi chỉ điểm, như thế nào bài trừ Huyết Ma phụ thân? Tiểu tử vô cùng cảm kích, bên trong Vạn Tinh Bàn của tiểu tử còn có hơn hai mươi vạn tinh điểm, có thể toàn bộ treo giải thưởng!

- Tiền bối, người bị Huyết Ma phụ thân chính là huynh đệ của tại hạ, hơn nữa việc này cũng có thể xem như vì tiểu tử mà lên, còn xin tiền bối từ bi chiếu cố!

Diệp Chân cơ hồ dùng tới ngữ khí cầu xin.

Bởi vì Diệp Chân rõ ràng, cho dù chưởng môn hay trưởng lão Thanh La tông đều không nhìn ra Hàn Thái bị Huyết Ma phụ thân, như vậy tiền bối này chỉ dựa vào dăm ba câu đã kết luận Hàn Thái chính bị Huyết Ma phụ thân, tuyệt đối là cao nhân, cao nhân khó lường.

Nói không chừng sẽ có phương pháp giải cứu.