Chương 411 Tiếng Chuông Huyễn Thần
Ông!
Chiến Hồn Huyết Kỳ trong ngực Diệp Chân trong thời gian ngắn run mạnh, hai vệt huyết quang phun trào, cơ hồ giống như lôi quang vọt vào Diệp Chân và tiểu Miêu trong ngực.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiểu Miêu bỗng nhiên nhảy ra từ trong ngực Diệp Chân, trực tiếp lẻn đến dưới hông hắn, thân hình hơi biến hoá, nâng Diệp Chân lên.
Hưu hưu hưu hưu!
Huyền Dương kiếm trong tay Diệp Chân trong thời gian ngắn biến thành một đạo kiếm quạt, Thần Hồn ba động cũng bão táp đến cực hạn, trong chốc lát, hơn mười đạo Kinh Hồn Lôi Quang từ trước người Diệp Chân phóng ra, nghênh hướng huyết quang đang điên cuồng lao đến.
Xùy!
Gần như là đồng thời, tiểu Miêu chở Diệp Chân thoát ra.
Trốn!
Đây là lựa chọn duy nhất của Diệp Chân.
Sáu Huyết Ma tôn giả, mười một Huyết Ma sứ giả, còn có một Huyết Ma hộ pháp, nếu Diệp Chân chưa trốn đi thì đúng là đồ ngốc.
Bí thuật Kinh Hồn Lôi dùng để đối phó một hai Huyết Ma tôn giả cón có thể, nhưng ở đây là sáu nha, nghĩ cũng đừng nghĩ, nói chi Huyết Ma hộ pháp còn kinh khủng hơn.
Theo Kinh Hồn Lôi Quang phóng ra, tiếng kêu thảm thiết của Huyết Ma đột ngột vang lên, một Huyết Ma sứ giả có huyết quang tương đối yếu kém, vậy mà dưới lực kích của Kinh Hồn Lôi Quang, trực tiếp bị đánh thành một làn khói xanh.
- Các tôn nhi đều trở về nào!!
Thanh âm của Huyết Ma hộ pháp vang lên, một đám Huyết Ma sứ giả đột ngột trở về!
- Muốn dựa vào Vân Dực Hổ Địa gai thượng phẩm chạy trốn? Nằm mơ…
- Huyết Hải Ma Âm, rơi cho ta!
Ô!
Gần như là đồng thời, từ chỗ sâu trong biển máu bốc lên thanh âm như ma âm, chói tai, bay thẳng vảo tim, khiến Diệp Chân khó chịu muốn thổ huyết.
- Tiểu Miêu!
Diệp Chân kinh hô, đối với an nguy của mình, Diệp Chân càng lo lắng cho an nguy của tiểu Miêu. Nếu tiểu Miêu bị ma âm này làm trọng thương, hôm nay Diệp Chân thực sự xong đời.
Quanh người Vân Dực Hổ Vương đột nhiên hiện lên một vòng ánh sáng màu đen cực kỳ quỷ dị, Diệp Chân thấy rõ ràng, vòng ánh sáng màu đen kia là từ chữ Vương màu đen trên trán, bốn móng vuốt hổ, bên trong đường vân màu đen trên lưng tiểu Miêu bay ra.
Ánh sáng màu đen lưu chuyển, tiểu Miêu giống như không việc gì, không chỉ không rơi xuống, mà tốc độ ngược lại trong nháy mắt đã thăng đến cực hạn.
Trong thời gian ngắn đã bỏ xa một khoảng lớn ba Huyết Ma tôn giả vừa mới tới gần, đồng thời cũng giành cho Diệp Chân được chút thời gian.
Oanh!
Kinh Hồn Lôi Quang lần nữa phóng ra.
Lần này, đến phiên ba Huyết Ma tôn giả phát ra tiếng kêu thảm.
- Hộ pháp!
Bị đánh đến gào thảm, Huyết Ma tôn giả Âm Tố Hải kêu thảm thiết.
Chỗ sâu trong huyết hà, sóng máu cuồn cuộn, một bộ mặt quỷ kinh khủng vừa sợ vừa giận bay lên.
- Một con súc sinh cũng có thể ngăn trở Huyết Hải Ma Âm của ta, làm sao có thể?
- Trong Huyết Hà Động của ta còn muốn trốn. Không có cửa đâu! Đốt!
Một tiếng quát nhẹ, Diệp Chân chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi, ngay trước thông đạo đột nhiên sinh ra một huyết hà vô tận, điên cuồng phóng về phía hắn và Vân Dực Hổ Vương.
Nhưng mà, bên trong thần niệm của Diệp Chân không hề có cái gì, thông đạo vẫn là thông đạo.
Huyễn cảnh!
Nhưng nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân phát hiện, tiểu Miêu nhanh nhẹn chuyển hướng, nếu Diệp Chân không phản ứng nhanh thì đầu đã đụng vào vách núi.
Diệp Chân ở bên trong cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, không bị ảo cảnh ảnh hưởng, nhưng Vân Dực Hổ Vương lại đang ở trong ảo cảnh, may mà có Diệp Chân, càng may mắn hơn là, Diệp Chân và Vân Dực Hổ Vương tâm ý tương thông.
Thần niệm chỉ huy, vẻn vẹn một chớp mắt, tiểu Miêu đã cõng theo Diệp Chân chạy ra khỏi Huyết Hà Động, sau lưng, sáu đạo huyết quang phát ra quái khiếu điên cuồng đuổi theo.
Từng đạo huyết sắc kiểu dáng khác nhau công kích đánh về phía Diệp Chân.
Đối với mấy công kích này của Huyết Ma, Diệp Chân không quan tâm, cho dù do bọn nó rơi trên Xích Ngọc Linh Giáp, thì Diệp Chân chỉ cần đem Linh Lực trong cơ thể tuôn ra đến Xích Ngọc Linh Giáp thôi.
Xích Ngọc Linh Lực trong đan điền Diệp Chân giảm bớt với tốc độ cực nhanh.
Phong Vân kiếm cương trong tay không ngừng, từng đạo Kinh Hồn Thần Lôi trong nháy mắt phóng ra, ngăn cản Huyết Ma tôn giả tiếp cận, tranh thủ thời gian cho tiểu Miêu.
Ra khỏi Huyết Hà Động, tiểu Miêu lập tức giống như rồng vào biển, tốc độ như lưu tinh truy nguyệt.
(DG: lưu tinh truy nguyệt: sao băng đuổi theo trăng, ý chỉ tốc độ nhanh) Trong nháy mắt, với tốc độ của Vân Dực Hổ Vương, từ bảy ngàn dặm bão táp đạt đến vận tốc cực hạn mười ba ngàn dặm.
Vận tốc cực hạn mười ba ngàn dặm, đây là cao tốc kinh khủng mà cường giả Chú Mạch cảnh cũng đuổi không được, Huyết Ma tôn giả mặc dù tăng trưởng tốc độ cũng đuổi không kịp.
Trong thời gian ngắn, thân ảnh Vân Dực Hổ Vương cõng Diệp Chân biến mất phía chân trời.
- Tốc độ của gia hỏa này sao lại nhanh như vậy?
Huyết Ma tôn giả Âm Tố Hải vừa mới đuổi theo tới ngẩn ra, hắn nhớ rõ, khi Diệp Chân đuổi giết hắn, tốc độ cũng không nhanh như vậy?
- Đuổi theo, hộ pháp đâu, không thể để cho hắn chạy trốn!
Quát chói tai một tiếng, Âm Tố Hải mang theo năm Huyết Ma tôn giả khác xông lên tâng mây.
Thế nhưng, sau khi xông lên tầng mây đã trợn tròn mắt, khắp nơi đều là mây vô biên bô tận, đuổi theo hướng nào?
- Chúng ta chia ra đuổi?
Một tên Huyết Ma tôn giả đề nghị.
- Ngươi bị ngốc à, ngươi tự đi tìm chết một mình đi, đừng hại ta! Kinh Hồn Lôi Quang của tiểu tử này khủng bố như vậy, một người căn bản chơi không lại!
Âm Tố Hải lạnh lùng nói.
- Làm sao bây giờ?
- Trở về báo cáo với hộ pháp rồi nói tiếp.
Trong chớp mắt, một đám Huyết Ma tôn giả từ trên không trung đáp xuống.
Tầng mây ngàn dặm, Diệp Chân liều lĩnh thúc giục tiểu Miêu bay với tốc độ cực hạn, trung phẩm Linh Tinh, còn có Địa Giai Yêu Đan đều bị Diệp Chân ném vào trong miệng tiểu Miêu như đậu rang.
Không vì sao khác, chỉ vì làm cho tiểu Miêu có thể kiên trì tốc độ cực hạn một hồi.
Vân Dực Hổ Vương phi hành với tốc độ cực hạn mười ba ngàn dặm, nói thật, khi Diệp Chân đang đuổi giết Huyết Ma tôn giả Âm Tố Hải cũng không vận dụng.
Bởi vì tốc độ này tiêu hao quá lớn, cho dù Vân Dực Hổ Vương cũng chỉ có thể duy trì tốc độ này hơn nửa canh giờ, nếu như Diệp Chân không cho ăn các loại Yêu Đan, Linh Tinh, thì cao nhất cũng chỉ có thể tiếp tục phi hành ở tốc độ này thêm một canh giờ nữa.
Tiểu Miêu dùng tốc độ này phi hành là thủ đoạn bảo mệnh sau cùng của Diệp Chân, không dễ dàng lấy ra sử dụng.
Giống như hiện tại, dùng loại tốc độ này phi hành kéo dài khoảng cách, tiểu Miêu triển khai thiên phú, ngưng tụ vân khí đến vô biên vô tận, ngưng tụ thành một biển mây nhìn không thấu, sau đó phi hành bên trong biển mây, có thể khiến địch nhân trực tiếp mất dấu.
Hiện tại, Diệp Chân đang dùng phương pháp này thoát khỏi sự truy sát của sáu Huyết Ma tôn giả.
Nói thật, sáu Huyết Ma tôn giả liên thủ thì vô cùng kinh khủng.
Diệp Chân chỉ dùng Xích Ngọc Linh Giáp đón đỡ một vòng công kích của bọn hắn.
Xích Ngọc Linh Lực trong cơ thể của Diệp Chân trong thời gian ngắn chỉ còn thấy đáy. Lại qua một vòng, Diệp Chân đã muốn không chịu được.
Cho nên đừng nhìn Diệp Chân bây giờ nhẹ nhõm, nhưng chỉ cần bị đuổi kịp lại phi thêm một vòng, chỉ sợ Diệp Chân xong đời.
May mà dựa vào tốc độ cực hạn của tiểu Miêu, Diệp Chân đã thoát khỏi sáu Huyết Ma tôn giả. Nhưng Diệp Chân vẫn để cho tiểu Miêu dùng tốc độ cực hạn phi hành như cũ.
Bởi vì điều Diệp Chân chân chính sợ hãi bắt nguồn từ Huyết Ma hộ pháp - Huyết Linh!
Nếu Huyết Ma hộ pháp Huyết Linh đuổi theo, Diệp Chân hắn....
Lúc này, phía sau Diệp Chân có cảm giác khí lạnh ứa ra.
Mặc dù không trực tiếp giao thủ cùng Huyết Ma hộ pháp Huyết Linh, nhưng chỉ bằng một chiêu ma âm, tuyệt đối là nhân vật cực kỳ khủng bố.
Điều này khiến Diệp Chân nhớ tới lúc vừa rồi chạy trốn, quanh người tiểu Miêu tản ra một vòng hắc quang ngăn lại Huyết Hải Ma Âm.
Bất tri bất giác, tiểu Miêu vậy mà sinh ra một chút biến hoá mà Diệp Chân không biết.
..
…
- Cái gì, chạy trốn?
- Lại để cho tiểu tử kia chạy trốn?
- Phế vật, một đám phế vật!
- Nếu không phải bản hộ pháp cần tọa trấn huyết hà, sao có thể làm cho tiểu tử này đào tẩu!
- Phế vật, một đám phế vật!
Bên trong Huyết Hà Động, theo tiếng gào thét của Huyết Ma hộp pháp, toàn bộ huyết hà lật lên sóng máu ngập trời, huyết quang bùng cháy mạnh, phần đông Huyết Ma tôn giả, Huyết Ma sứ giả đều câm như hến.
- Hộ pháp, là chúng ta chủ quan, lần này bởi vì tu luyện trong huyết hà, không đụng tới bản thể nhục thân…
Lệ lão quỷ chủ động kiểm điểm.
- Hừ, bất kỳ một gia hoả nào biết Kinh Hồn Lôi, đều là tử địch của Huyết Thần Giáo chúng ta. Dù tiểu tử này chỉ là nhập môn, cũng là tử địch của Huyết Thần Giáo chúng ta.
- Hộ pháp, nếu không để cho thuộc hạ và Lệ lão quỷ vận dụng nhục thân ra ngoài, truy sát tên họ Diệp này?
Âm Tố Hải nói.
- Tạm thời không được.
Suy nghĩ một chút, Huyết Ma hộ pháp Huyết Linh nói.
- Hộ pháp? Cũng không thể bỏ mặc tiểu tử này cứ như vậy tiêu dao?
- Dùng đầu óc ngu xuẩn của ngươi, rót máu vào đi.
Thoáng chốc, huyết hà lần nữa lật lên sóng máu ngập trời.
- Tiểu tử này lần chạy thoát khỏi Huyết Hà Động, các ngươi muốn đuổi theo hắn, chỉ sợ cần một chút thời gian.
- Mà xem ra, tiểu tử này cũng là hậu nhân của danh môn, nếu hắn đem vị trí Huyết Hà Động của chúng ta nói cho những tên ngụy quân tử kia biết, nếu các ngươi lại đuổi giết hắn, chẳng phải tự chui đầu vào lưới?
Huyết Linh nói.
Lời vừa nói, sắc mặt mấy Huyết Ma tôn giả kịch biến.
- Hộ pháp, vậy Huyết Hà Động của chúng ta, chẳng phải nếu bại lộ sẽ vô cùng nguy hiểm sao?
- Nguy hiểm?
- Chỉ cần chúng ta canh giữ ở Huyết Hà Động thì ai dám đến? Cho dù có cường giả
Huyễn Thần tông tới cũng không được, ngươi cho rằng, chúng ta phí hết tâm huyết ngưng huyết hà chỉ để bài trí thôi sao?
- Hộ pháp cao minh!
Một đám Huyết Ma cùng tán thưởng.
- Hừ, nhưng mà nói tới nói lui, chúng ta cũng không thể chủ quan! Bằng không, năm đó tổng đàn cũng sẽ không... Tốt, chăm chỉ tu luyện đi.
- Mấy ngày nay, bản hộ pháp sẽ thả ra càng nhiều huyết tinh, để cho tu vi các ngươi đều tăng lên!
- Tạ hộ pháp!
Thanh âm trăm miệng một lời, một đám Huyết Ma biến thành huyết quang đột ngột chìm vào biển máu, trong thời gian ngắn biến mất không còn thấy gì, bên trong Huyết Hà Động trở lại yên tĩnh.
…
Ngay tại thời khắc Huyết Hà Động yên tĩnh, bên trong Huyễn Thần Tông, thánh địa của võ giả Huyễn Thần đế quốc, đột nhiên vang to tiếng chuông, hơn nữa còn vang lên ba tiếng liên tiếp.
Hơn mười đạo quang hoa, trong thời gian ngắn từ bên trong các phong trên Huyễn Thần tông bay lên, xông về chủ phong Thiên Huyễn phong.
Bên trong Huyễn Thần tông, chuông vang một tiếng, chúng đệ tử về núi.
Chuông vang hai tiếng tất cả chúng đệ tử đều tụ lại trên đỉnh núi, có đại sự cần tuyên bố.
Chuông vang ba tiếng, tông môn có biến, trưởng lão tụ họp!
Tạo Hóa Chi Vương -