← Quay lại trang sách

Chương 412 Vu Oan Người Sống

Huyễn Thần tông.

Từng trưởng lão trong tông môn tụ tâp vào đại điện tông môn, sắc mặt ngưng trọng tham kiến qua chưởng giáo Phù Đông Hưng, sau đó về chỗ ngồi riêng phần mình.

- Tham kiến chưởng giáo, chưởng giáo, không biết chuông cảnh báo vang lớn, cần làm chuyện gì?

Thiên Huyễn Ưng Vương có địa vị khá cao trong tông môn đang vội vã xông vào đại điện, hướng về chưởng giáo Phù Đông Hưng hỏi thăm một câu, phần đông trưởng lão đã ngồi xuống nhao nhao dựng lỗ tai, bọn hắn cũng muốn biết đến cùng xảy ra đại sự gì, lại vận dụng tông môn cảnh báo.

Phù Đông Hưng mặt vuông tai lớn, vành tai có chút to béo không mở miệng, chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua Thiên Huyễn Ưng Vương, để lão ngượng ngùng cười một tiếng, thẳng đi hướng mình chỗ ngồi.

- Tham kiến chưởng giáo!

Đại trưởng lão Thanh Dực cũng vội vàng đi vào đại điện.

- Thanh Dực trưởng lão, bọn hắn đều trở về rồi?

Phù Đông Hưng vẫn không mở ra miệng đột nhiên lên tiếng.

- Bẩm chưởng giáo, chúng đệ tử và bốn trưởng lão phái đi điều tra đều đã trở về, bây giờ chờ đợi chưởng giáo triệu kiến, trả lời pháp chỉ của chưởng giáo.

Thanh Dực nói.

- Để bọn hắn vào đi!

Tầm mắt Phù Đông Hưng nửa buông thõng, không vui không buồn, nhìn qua thì tướng diện mang theo vài phần từ bi. Nhưng người có tướng mạo từ bi này lại làm cho mười bảy trưởng lão trước mắt đang ngồi câm như hến, lặng ngắt như tờ.

Thậm chí Thiên Huyễn Ưng Vương hung danh khắp thiên hạ cũng không dám nhiều lời một chữ, ngồi nghiêm chỉnh ở đó, không nói lời nào.

Đông Hưng cường thế, cường đại, có thể thấy được lốm đốm.

- Chúng ta tham kiến chưởng giáo. Đến đây trả lời pháp chỉ của chưởng giáo!

Dưới sự dẫn dắt của Thanh Dực, bốn tên trưởng lão, mười tên đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông cùng nhau bước vào đại điện.

Tả Tânm người quen biết cũ của Diệp Chân, Ôn Tử Mặc, và trưởng lão như Hồng Phong đều xuất hiện.

Thấy nhiều đệ tử chân truyền tự xưng trả lời pháp chỉ, các trưởng lão còn lại đang ngồi hiếu kỳ, rất muốn biết những người này đi làm cái gì.

Nhưng nghĩ thì nghĩ, trước khi chưởng giáo mở miệng, không một người dám tự tiện lên tiếng.

- Nếu người đều đến đông đủ, Thanh Dực trưởng lão, nói chuyện của ngươi cho chư trưởng lão một chút đi.

- Cẩn tuân pháp chỉ của chưởng giáo.

Đại trưởng lão Thanh Dực khom người trả lời. Ánh mắt đột ngột trở nên ngưng trọng.

- Chư vị, nửa tháng trước, chưởng giáo nhận được một phong phù tấn, một phong đến từ Thiên Nam Hoa gia, do đương đại gia chủ Thiên Nam Hoa gia - Hoa Trúc tự mình phát ra, có cả ấn ký Thần Hồn của lão tổ tông Thiên Nam Hoa gia - Hoa Diễn!

- Hí!

- Lão quái vật Hoa Diễn tự mình thêm thự Thần Hồn ấn ký?

- Đến cùng xảy ra dạng đại sự gì mà ngay cả lão quái vật kia cũng bị kinh động!

Trong thời gian ngắn, thanh âm hít một hơi lãnh khí, tiếng thốt kinh ngạc vang thành một đoàn.

Hiện tại, thế hệ tuổi trẻ chắc không nghe qua tên tuổi của lão tổ tông Hoa Diễn của Thiên Nam Hoa gia, nhưng làm cường giả thế hệ trước, tên tuổi của Hoa Diễn quả thực như sấm bên tai.

Trong thời gian ngắn, âm thanh không dứt bên tai trong nghị sự đại điện, loạn cả lên.

Nhưng vào lúc này, mí mắt Phù Đông Hưng đang buông xuống nhấc lên một chút, một loại khí tức khó có thể hình dung đột ngột lóe lên một cái rồi biến mất. Trong chốc lát, các trưởng lão còn đang nghị luận ầm ĩ lập tức lặng ngắt như tờ.

- Nội dung phù tấn do lão tổ tông Thiên Nam Hoa gia Hoa Diễn thêm Thần Hồn ấn ký chỉ nói một chuyện —— xin Huyễn Thần tông an bài nhân thủ trợ giúp tìm kiếm hạ lạc của thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia - Hoa Vô Song!

Tin tức này giống như sấm sét làm cho các trưởng lão Huyễn Thần tông kinh hãi, nhưng lần này, dù mọi người đang kinh sợ ra mặt, lại không ai dám phát ra nửa tiếng.

- Mọi người đều biết, Thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia mỗi một lần xuất cốc lịch lãm rèn luyện, thời gian đều một năm. Nhưng lần này, một năm ngày về đã đến, Hoa Vô Song không về cốc, giống như biến mất ở nhân gian, mới có phong phù tấn này.

Thanh Dực nói.

- Thanh Dực trưởng lão, vậy đệ tử tông ta trợ giúp tra tìm kết quả như thế nào?

- Rất không ổn.

Sắc mặt Thanh Dực có chút ngưng trọng.

- Chưởng môn phái ra bốn trưởng lão, mười đệ tử chân truyền ra các nơi tra tìm hạ lạc Hoa Vô Song, vận dụng ám tuyến Huyễn Thần tông chúng ta bố trí ở các nơi, mật thám các nơi ở Huyễn Thần đế quốc, thiên cơ vệ chuyên điều tra tin tức của đế quốc, vận dụng đạo tràng các nơi của Huyễn Thần tông, lực lượng quan phủ các cấp của Huyễn Thần đế quốc, khắp thiên hạ đều tìm kiếm hạ lạc Hoa Vô Song.

Cuối cùng.... Chẳng được gì!

Ba chữ "Chẳng được gì" làm cho lông mày tất cả Trưởng lão đều nhíu lại, ngay cả chưởng giáo Phù Đông Hưng cũng khẽ nhíu mày.

Chẳng được gì vậy đại biểu cho Hoa Vô Song triệt để biến mất khỏi nhân gian, sinh, không biết chỗ, chết, không biết hung thủ.

Nhìn mặt ngoài, Huyễn Thần tông vì tìm kiếm Hoa Vô Song hạ lạc, đã tận lực, cũng không mắc mớ gì đến Huyễn Thần tông.

Nhưng tin tức trong này ẩn chứa lại vô cùng kinh khủng.

Bởi vì giữa các võ giả, cho tới bây giờ đều không nói đạo lý.

Võ giả càng cường đại, càng thích dùng nắm đấm giảng đạo lý.

Thiên Nam Hoa gia đã nhờ Huyễn Thần tông hỗ trợ tìm kiếm Hoa Vô Song hạ lạc, vậy liền nhận định một chuyện —— Hoa Vô Song biến mất tại Huyễn Thần đế quốc.

Chỉ cần người mất tại Huyễn Thần đế quốc, như vậy Huyễn Thần tông đều phải gánh vác liên quan nhất định.

Cơ hồ tất cả mọi người đều rõ ràng, Thiên Nam Hoa gia coi trọng đích hệ huyết mạch Hoa Vô Song cỡ nào.

Có thể nói, một trong nguyên nhân lớn nhất mà Thiên Nam Hoa gia ẩn cư ở Hồ Điệp Cốc cũng bởi vì huyết mạch truyền thừa.

Nghe nói, võ giả có tu vi càng mạnh, truyền thừa xuống huyết mạch cũng càng cường đại. Nhưng bởi vì truyền thừa huyết mạch có chút cường đại, cho nên, huyết mạch truyền thừa trở nên hết sức gian nan so với người bình thường.

Tổ tiên Thiên Nam Hoa gia bởi vì xuất hiện vương giả Khai Phủ cảnh, huyết mạch truyền thừa xuống đều cực kỳ cường đại, cơ hồ mỗi một tử đệ, thiên phú đều cực kỳ cường đại.

Xa không nói, bây giờ gia chủ Hoa Trúc của Thiên Nam Hoa gia, nghe nói nó lúc sinh ra đời có dị tượng, sinh ra đã là thiên mạch, hơn nữa còn là bát phẩm thiên mạch.

Thiếu chủ Hoa gia Hoa Vô Song mất tích, mặc dù lúc sinh ra đời không dị tượng.

Nhưng cũng là thiên mạch, hơn nữa là bảy mạch thượng phẩm thiên mạch.

Hậu đại có được thiên phú kinh người như thế, nên huyết mạch truyền thừa sẽ hết sức gian nan. Nghe nói, hậu cung của đương nhiệm gia chủ Hoa Trúc của Hoa gia hiện tại mỹ nữ như mây, chí ít có trăm thê thiếp.

Hoa Trúc có được trăm thê thiếp chăm chỉ khổ sai, cày bừa hai mươi mấy năm mới có được Hoa Vô Song một người như thế. Sau này cày bừa thêm mấy chục năm cũng lại không xuất hiện thêm một ai khác.

Độ quan trọng của Hoa Vô Song đối với Thiên Nam Hoa gia, khó có thể tưởng tượng.

Hoa Vô Song mất tích đại biểu cho Thiên Nam Hoa gia tuyệt hậu, chuyện này đối với một gia tộc truyền thừa xa xưa, quả thực mang tính hủy diệt.

Đả kích như vậy đủ làm cho làm Thiên Nam Hoa gia điên cuồng.

Lúc điên cuồng có khả năng làm ra cử động điên cuồng. Hậu quả khó đoán trước.

Nếu Thiên Nam Hoa gia đổ tội vào Huyễn Thần tông, vậy thì Thần tông sẽ có đại phiền toái, coi như Thiên Nam Hoa gia không đổ tội cho Huyễn Thần tông, họ cũng sẽ đem tức giận xé xả ra bên trong Huyễn Thần đế quốc.

Một gia tộc cường đại như thế điên tiếc vào Huyễn Thần đế quốc. Hậu quả kia, khó có thể tưởng tượng.

Loại tình huống này, làm thủ hộ thần của Huyễn Thần đế quốc, cho dù loại tình huống nào, Huyễn Thần tông đều không thể không đếm xỉa.

Nói một cách khác, bởi vì Hoa Vô Song mất tích. Huyễn Thần tông sắp có đại phiền toái.

Điểm này, Huyễn Thần tông từ chưởng giáo Phù Đông Hưng cho tới rất nhiều trưởng lão trong tông môn đều rõ ràng, mới có nguyên một đám lộ ra vẻ mặt vô cùng ngưng trọng lúc này.

- Chư vị trưởng lão, đối với việc này, các ngươi có ý kiến gì không?

Phù Đông Hưng mở miệng.

- Hồi bẩm chưởng giáo, nếu muốn giải quyết, mấu chốt nhất là tìm ra hung thủ...

- Mã trưởng lão, một chút hạ lạc của Hoa Vô Song cũng không tìm ra, như thế nào tìm ra hung thủ?

Đại trưởng lão trực tiếp phản bác.

- Đại trưởng lão, tìm không thấy hung thủ không việc gì, chúng ta có thể chế tạo ra một hung thủ, tìm một tán tu Hồn Hải cảnh đỉnh phong....

- Hừ, Mã trưởng lão, nếu Hoa gia dễ lừa gạt như vậy, chưởng giáo còn triệu tập các ngươi đến đây thương nghị? Sưu Hồn thuật mặc dù cực ít có người nắm giữ, nhưng Thiên Nam Hoa gia trùng hợp chính là một trong số đó.

- Hung thủ chết rồi, Hoa gia có thể làm sao?

- Chu trưởng lão, nếu cháu trai ngươi mất tích ở một huyện thành nhỏ, sau đó đưa cho ngươi một cỗ thi thể, nói đây chính là hung thủ, ngươi sẽ làm sao?

- Không tin!

- Bọn hắn khăng khăng thì sao?

- Quản hắn mẹ, trực tiếp đồ hết cả huyện thành cho hả giận, tất cả mọi người bồi táng cho cháu trai ta!

Nghe đến đó, Thanh Dực nhìn về phía Mã trưởng lão lúc trước góp lời.

- Mã trưởng lão, ngươi nghe rõ chưa vậy?

- Có thể nói, thủ đoạn của Chu trưởng lão, rất có thể là thủ đoạn của Thiên Nam Hoa gia.

Không đợi Mã trưởng lão trả lời, Đại trưởng lão Thanh Dực đã tổng kết một câu, sắc mặt đám người cũng khó coi, bởi vì, đây chính là tình huống bọn hắn không muốn gặp nhất, lại là tình huống dễ dàng xảy ra nhất.

Trong đại điện tông môn, trong lúc nhất thời rơi vào trầm mặc.

- Chư vị, chẳng lẽ đều không bất kỳ thượng sách gì sao?

Thanh Dực nói.

Đột nhiên, Thiên Huyễn Ưng Vương đứng lên nói.

- Chưởng giáo, dưới tình huống tìm không thấy hung thủ, chúng ta không thể hướng người chết vu oan, nhưng có thể vu oan người sống!

- Hạ Ưng Vương, người chết vu oan đều không dễ, càng không nói đến người sống, ngươi coi tất cả mọi người Thiên Nam Hoa gia là tiểu hài ba tuổi?

Mã trưởng lão lúc trước mất mặt bất âm bất dương nói một câu.

- Hắc hắc, Thiên Nam Hoa gia dĩ nhiên không phải tiểu hài ba tuổi, nhưng nếu đối tượng chúng ta vu oan là người có ân oán cùng Hoa Vô Song? Chỉ cần chúng ta châm ngòi vài câu, hắc hắc....

- Hơn nữa, người này vừa lúc cũng không phải người Huyễn Thần đế quốc chúng ta, chúng ta có thể họa thủy dẫn đông. Mấy người Thiên Nam Hoa gia đại náo tại đế quốc của người bị vu oan, đồ sát hơn một ngàn, trăm vạn người, cho dù hỏa khí hay thực lực đều sẽ hao mòn rất nhiều....

Nói đến đây, lông mày Đại trưởng lão Thanh Dực đột nhiên giương lên.

- Hạ Ưng Vương, chẳng lẽ ngươi chỉ…?

Thiên Huyễn Ưng Vương hướng Thanh Dực giơ ngón tay cái.

- Không sai, đối tượng ta chỉ vu oan chính là hạng nhất Hắc Long Bảng lần này, Hắc Thủy quốc Tề Vân tông - Diệp Chân.

- Người này có oán với Hoa Vô Song, lại có thực lực chiến thắng thậm chí chém giết Hoa Vô Song, hơn nữa là người Hắc Thủy quốc, thật sự là đối tượng vu oan tuyệt hảo!

Nghĩ tới đây, Thiên Huyễn Ưng Vương tự mình nở nụ cười, ngay cả Phù Đông Hưng cũng có chút gật đầu.

- Hạ Ưng Vương, việc này quả thật có chỗ mấy phần có thể thực hiện, nhưng vẫn là câu nói kia, cửa ải sưu hồn này, qua như thế nào? Đến lúc đó, Thiên Nam Hoa gia nếu phát hiện chúng ta lừa bọn hắn, hậu quả kia....

Thanh Dực nhíu mày hỏi.

- Ưng Vương, ngươi đã đưa ra phương pháp vu oan người sống, vậy ngươi có đường giải quyết!

Phù Đông Hưng đột nhiên mở miệng.