← Quay lại trang sách

Chương 422 Vật Sống Bên Trong Huyết Hà Động!

Cây cối héo rũ, xương trắng của yêu thú rải khắp nơi trên đất, thanh âm chim thú biến mất hẳn, phảng phất như một mảnh tuyệt vực.

Đây chính là chiến trường cố định của Diệp Chân!

Hoặc nói, đống dây leo lục sắc bò đầy sơn động kia mới chính là chiến trường của Diệp Chân.

Ba ngày trước, Diệp Chân bị sáu Huyết Ma tôn giả truy sát, hoảng loạn chạy thoát, ba ngày sau, Diệp Chân lần nữa lại đặt chân đến địa phương tuyệt vực này.

Đến đây, Diệp Chân thẳng tiến đến Huyết Hà Động.

Nhưng Diệp Chân cố ý rút ngắn khoảng cách giữa hắn và bọn người Hoa Diễn, bảo trì khoảng cách chừng mười lăm dặm.

Đối với người bình thường, khoảng cách mười lăm dặm cần một canh giờ, nhưng đối với cường giả Chú Mạch cảnh thì chỉ cần mười hơi thở.

Thân hình Diệp Chân đột nhiên dừng lại trước cửa ra vào của Huyết Hà Động, nhìn chằm chằm vào Phù Đông Hưng đã đuổi sát tới cười lạnh một tiếng, thu tiểu Miêu nhỏ bằng bàn tay vào ngực, cúi đầu xuống, chui vào Huyết Hà Động.

Nháy mắt lúc chui vào, một sơn động chim hót hoa nở xuất hiện trước mắt, nhưng bên trong thần niệm cảm ứng lại là huyết hà cuồn cuộn, xác chết chất như núi.

Trước đó đã sớm tiến vào mảnh tuyệt vực này, thần niệm Diệp Chân sớm chìm vào kiếm mạch thứ nhất, sau hai lần luân phiên mới hoàn toàn thôi động được, tiến nhập vào trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, bây giờ mới có thể khám phá huyễn tượng.

Hậu phương, Hoa Diễn và Phù Đông Hưng ngừng, đột nhiên đứng tại cửa ra vào Huyết Hà Động, liếc nhau, trong mắt hai người đồng thời hiện lên vẻ nghi hoặc.

Bọn hắn hận Diệp Chân đến tận xương, hận không thể ngay lập tức nuốt sống Diệp Chân, nhưng mà bọn hắn cũng là lão hồ ly phách tuyệt một phương, tuyệt đối không dễ mắc lừa.

Mặc dù trước đây bọn hắn đuổi theo Diệp Chân chạy trốn, một mực không để ý đến cái gì, chỉ ra sức đuổi!

Nhưng sau khi đặt chân lên mảnh tuyệt vực dị thường này thì lập tức cẩn thận.

Nhất là sau khi nhìn thấy Diệp Chân tiến vào Huyết Hà Động, càng sinh ra cảnh giác.

- Tên tạp chủng Diệp Chân này vậy mà lại chạy tới toà sơn động quái dị như thế?

Trong này là nơi ở của hắn. Hoặc có mai phục?

Lực lượng thần hồn ba động quanh thân Phù Đông Hưng muốn thăm dò thực hư trong sơn động nhưng lại không nhìn ra dị thường.

Cây xanh cộng hương hoa trong sơn động, hoàn cảnh có chút tĩnh mịch, chỉ là cho dù hắn là cường giả Chú Mạch cảnh, phạm vi thần hồn cảm ứng cũng giới hạn.

- Xác thực, tiểu tử này dẫn chúng ta đến một sơn động như thế, chắc chắn có rắp tăm không tốt! Bên trong sơn động này, chắc có mai phục, chắc có trận pháp thủ hộ! Hoặc là sào huyệt của yêu thú cường đại!

Hoa Diễn nói.

- Mai phục rất khó, thiên hạ này, có ai dám mai phục chúng ta? Có mấy người có thể mai phục chúng ta?

- Về phần trận pháp, nơi này địa mạch khô kiệt, uy lực trận pháp cũng chẳng mạnh!

- Yêu thú!

- Nơi này rất có thể là sào huyệt của yêu thú cường đại, rất có thể là Thiên giai yêu thú! Tiểu tạp chủng này nhất định muốn lợi dụng Thiên giai yêu thú cường đại đến hại chúng ta!

Phù Đông Hưng rất nhanh đã có phán đoán!

- Không sai, tám chín phần mười là Thiên giai yêu thú!

Đột nhiên, trên mặt Hoa Diễn xuất hiện một tia cười nhạo.

- Nếu vậy, thì tính sao?

- Một Thiên giai yêu thú cường đại, hại một trong mấy người chúng ta, có lẽ còn có một hai phần khả năng! Nhưng mà chúng ta ở đây có tới hai vị cường giả Chú Mạch cảnh, có là Yêu thú Thiên giai thượng phẩm cũng không làm gì được chúng ta, còn có thể bị hắn gài bẫy?

Hoa Diễn tự tin.

- Hoa lão gia tử, vẫn cẩn thận mới là tốt! Nơi này không đơn giản!

- Chờ một lát, chờ Thái Thượng trưởng lão và Hoa tộc trưởng đuổi tới, đến lúc đó, bốn vị cường giả Chú Mạch cảnh tề tụ, dù long đàm hổ huyệt (đầm rồng, hang hổ), xông vào một lần cũng không sao!

Phù Đông Hưng nói.

Cuối cùng, Phù Đông Hưng bổ sung một câu.

- Nếu Diệp Chân đào thoát thông qua sơn động. Vậy chúng ta cứ trực tiếp thẳng hướng Tề Vân tông Hắc Thuỷ quốc, huyết tẩy trước rồi nói sau!

- Tốt!

Mặc dù Hoa Diễn sốt ruột báo thù nhưng vẫn đồng ý với ý nghĩ của Phù Đông Hưng.

Hoa Diễn có thể kiêu ngạo đến bây giờ, tuyệt đối không chỉ tu vi, mà còn có đầu óc!

Phía sau một đoạn đường, tốc độ song phương cũng không phải quá nhanh, nên mấy người truy sát phía sau Diệp Chân cũng không bị bỏ lại quá xa.

Thời gian mười mấy hơi thở qua đi, thái thượng Đại trưởng lão Huyễn Thần tông Huyễn Thương dẫn đầu đuổi tới, ngay phía sau là Hoa Trúc, sau đó là Thiên Huyễn Ưng Vương.

Ông!

Tiếng xé gió truyền đến, cường giả Hồn Hải cảnh của Hoa gia Hoa Uy điều khiển Thiên Linh Chu cấp Tướng và Thanh Dực đồng thời đuổi tới.

- Hoa Uy, Thiên Linh Chu không được vào, ngươi canh giữ ở cửa động, sáu người chúng ta sẽ vào truy sát tên tạp chủng kia!

- Chư vị, mời!

Hoa Diễn quát nhẹ, đi đầu, sáu người Phù Đông Hưng, Huyễn Thương, Hoa Trúc, Thanh Dực, Thiên Huyễn Ưng Vương thận trọng nối đuôi nhau vào!

Lúc này, khoảng cách từ lúc Diệp Chân xông vào Huyết Hà Động còn chưa tới ba mươi hơi thở.

Bên trong Huyết Hà Động, sau khi Diệp Chân đi đầu xông vào, huyết hà bên trong vốn yên lặng lập tức có động tĩnh.

- Hỗn đản, còn dám lại vào, lần này ta muốn ngươi chết không nơi chôn!

Huyết Ma tôn giả Âm Tố Hải lần trước bị Diệp Chân đánh trọng thương hiện ra vẻ mặt sắc lạnh, tiếng gào the thé vang lên.

Ngoài ý muốn, huyết hà hoá thành một đoàn huyết quang bồng bềnh phía trên Âm Tố

Hải, không lập tức phóng tới Diệp Chân mà đâm vào huyết hà.

- Hừ, Âm Tố Hải, ngươi còn xứng để ta tìm tới ngươi! Lần này, ta tới tìm Huyết Linh!

Diệp Chân trôi nổi phía trên huyết hà, ánh ngọc lưu chuyển quanh thân, bver mặt nghiêm nghị.

Kỳ quái là, lần này, Huyết Ma trong huyết hà bị đánh thức, nhưng không có bất kỳ thứ gì ra tay công kích Diệp Chân.

- Tiểu gia hỏa, ngươi tìm ta làm gì?

Oanh!

Ma âm sắc lạnh, the thè như mũi tên xuyên thẳng vào tim Diệp Chân, khiến trái tim Diệp Chân như nổi trống hối hả, bắt đầu nhảy lên, chỗ sâu trong huyết hà, thanh âm Huyết Ma hộ pháp - Huyết Linh vang lên!

- Tìm ngươi làm cái gì? Chính là muốn cái mạng già của ngươi!

- Huyết Thần Giáo làm hại nhân gian, lần nay ta mời tới mấy vị cường giả Chú Mạch cảnh đến thanh lý huyết tinh dơ bẩn, tới lấy mạng chó của Huyết Linh nhà ngươi!

Gần như là đồng thời, từ chỗ sâu trong huyết hà nhấc lên một đợt sóng máu ngập trời, ma âm sắc lạnh, the thé lần nữa vang lên.

- Các huynh đệ, có cường địch xâm nhập, nhập thần thể, chuẩn bị nghênh địch!

- Trước hết phải giết tiểu tử này đã!

- Hộ pháp, ta đến!

Nháy mắt thanh âm Âm Tố Hải vang lên, một võ giả trung niên đột ngột xông ra từ trong huyết hà, toàn thân máu loãng đầm đìa, một đoàn máu đen đánh về phía Diệp Chân.

Diệp Chân ngoài miệng thì đang gây hấn với một đám Huyết Ma. Nhưng trên thực tế, thần niệm Kiếm Tâm Thông Minh vẫn một mực chú ý cửa động.

Đột nhiên Diệp Chân phát hiện, đoàn người Hoa Diễn đang thận trọng nối đuôi nhau mà vào, hơn nữa, sau khi tiến vào, thần sắc không có bất kỳ dị thường.

Bọn hắn tạm thời còn chưa phát hiện nơi này bị người bày ra ảo trận!

Linh dực phía sau đột ngột lóe lên, thân hình Diệp Chân biến mất tại chỗ!

Cơ hồ là đồng thời, thanh âm Diệp Chân vang lên.

- Ha ha ha ha, giờ chết của các ngươi đến! Giết!

Diệp Chân cười điên cuồng, làm một đoàn người Hoa Diễn mới vừa tiến vào và một đám Huyết Ma đồng thời cả kinh.

Câu nói này nghe vào trong lỗ tai của phe nào cũng như nhắm vào chính bọn họ.

Đám người Hoa Diễn nghe vào trong tai, nghĩ rằng bọn người Diệp Chân có mai phục, muốn công kích bọn hắn.

Một đám Huyết Ma nghe vào trong tai, lại tưởng rằng Diệp Chân dẫn người đến tiêu diệt toàn bộ bọn hắn, muốn động thủ!

Trong thời gian ngắn, hai phe đều khẩn trương!

- Các huynh đệ, để ta bày trận, giết tên gia hoả này!

Huyết Linh gầm lên giận dữ. Trong huyết hà sóng máu đột ngột xoáy lên ngập trời, đỉnh đánh úp vế phía đoàn người Hoa Diễn.

- Cẩn thận!

Chóp mũi ngửi được mùi máu tươi dị thường tanh hôi. Phù Đông Hưng ý thức được điều gì, lập tức rống to.

- Huyễn cảnh, nơi này là huyễn cảnh!

Trong chốc lát, từng đạo sóng máu và máu thi trong huyết hà phun ra từ bốn phương tám hướng đánh về phía đoàn người Hoa Diễn.

Cũng trong nháy mắt đó, quang hoa sáng chói trên thân bọn người Hoa Diễn, Hoa Trúc, Phù Đông Hưng, Huyễn Thương nổ tung, nhất là bốn vị cường giả Chú Mạch cảnh, thần thông võ kỹ hộ thể trong nháy mắt đều thôi động đến cực hạn.

Khí tức kinh khủng của thần thông võ kỹ kia khiến Huyết Linh trong chỗ sâu trong huyết hà biến thành đoàn huyết quang kia đột ngột run rẩy một cái.

Bốn đại năng Chú Mạch cảnh!

Quả nhiên đến triệt để diệt trừ Huyết Thần Giáo bọn hắn!

- Bố Huyết Hà Đại Trận!

Chỉ có một đám Huyết Ma mới có thể nghe được thanh âm đột ngột vang lên từ chỗ sâu trong huyết hà. Một đoàn quang hoa huyết quang cực đại mà sền sệt lập loè khiến cho toàn bộ huyết hà hướng về trung tâm Huyết Hà Động, thoáng chốc xoáy lên mười đầu sóng huyết hà.

Bên trên mỗi một sóng máu đều đứng vững một tên Huyết Ma.

Trên mặt tất cả Huyết Ma đều lộ ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, bởi vì bên trong Huyết Thần Giáo, một khi vận dụng tu luyện căn nguyên huyết hà của bọn hắn bày trận thì cũng có nghĩa đến lúc sinh tử tồn vong!

- Huyễn cảnh à, điêu trùng tiểu kỹ, xem ta phá đây!

Khẩn trương ban đầu qua đi, Hoa Diễn đột nhiên cười lạnh, trong nháy mắt, mười mấy đoá thuỷ hoả linh hoa từ bốn phương tám hướng bay ra, từng đoá đột ngột lập loè đến cực hạn!

Ầm!

Mười mấy đóa thủy hỏa linh hoa đột ngột vỡ nát giống như pháo hoa!

Cũng trong nháy mắt thuỷ hoả linh hoa vỡ tan, một Ngân Tuyến Ma Điêu to lớn đột ngột xông ra, hai cánh chấn động, liền hoá thân thành tia sáng bạc đột ngột xông về miệng Huyết Hà Động.

Mười mấy thuỷ hoả linh hoa nứt ra sinh ra làn sóng xung kích cực kỳ kịch liệt, toàn bộ Huyết Hà Động đều rung chuyển, linh lực ba động hỗn loạn tán đi bốn phương tám hướng.

Cường già Chú Mạch cảnh tạo ra lực lượng ba động cực kỳ hỗn loạn, giống như mặt nước tĩnh lặng đột nhiên quăng xuống mười tảng đá lớn, lập tức phá huỷ sự an tĩnh.

Huyễn cảnh bị phá tan!

Loại phương pháp phá vỡ ảo cảnh bạo lực này, không phải người có tu vi cường tuyệt thì không thể làm!

Nháy mắt huyễn cảnh bị phá, chân dung bên trong Huyết Hà Động lập tức xuất hiện trong mắt bọn người Hoa Diễn, Phù Đông Hưng, Hoa Trúc, Huyễn Thương, Thiên Huyễn Ưng Vương.

- Huyết hà?

- Hang ổ của Huyết Thần Giáo?

- Tên trời đánh Diệp Chân lại dẫn chúng ta đưa vào hang ổ của Huyết Thần Giáo!

- Trúng gian kế của tên tặc tử Diệp Chân rồi!

- Hừ, nói không chừng, tên tặc tử Diệp Chân này cấu kết cùng Huyết Thần Giáo thì sao?

Tiếng kinh hô của đám người Hoa Diễn, Phù Đông Hưng, Thiên Huyễn Ưng Vương liên tiếp vang lên, theo ảo cảnh tan vỡ, đám người cũng nhìn thấy yêu thú Huyết Hà Động Ngân Tuyết Ma Điêu từ xông ra sau lưng bọn họ!

Nhưng mà, ai cũng không để ý!

Sống chết trước mắt, ai sẽ quản một con Ngân Tuyết Ma Điêu?

- Kỳ quái, bên trong Huyết Hà Động này sao có vật sống?

Một tia nghi hoặc nổi lênh trong lòng Phù Đông Hưng, nhưng trong nháy mắt đã bị ném ra sau đầu.

Bởi vì, sóng máu ngập trời đã đánh tới bọn hắn!

- Giết!

Hơn mười Huyết Ma đồng thời ra tay, thôi động huyết hà, dệt thành một Huyết Võng ngập trời hướng về đầu bọn hắn che đậy mà đến!

Thoáng chốc!

Sắc mặt của mọi người đều ngưng trọng tới cực điểm!

Nếu như tuyển ra địch nhân để mỗi một vị võ giả tuyệt không nguyện ý đụng phải, vậy chỉ có thể là…Huyết Ma!