← Quay lại trang sách

Chương 421 Binh Đi Nước Cờ Hiểm

Oanh!

Lòng bàn tay của Diệp Chân loé lên một tia sáng, Hoa Diễn vừa mới đuổi đến gần đã rên lên một tiếng, quang hoa quanh thân luui lại, thân hình của hắn lần nữa không thể khống chế rơi nhanh xuống dưới.

Phía sau, Huyễn Thương, Hoa Trúc, Thanh Dực, Thiên Huyễn Ưng Vương còn có một người Thiên Nam Hoa gia điều khiển Thiên Linh Chu cấp Tướng đang không ngừng đuổi sát theo Phù Đông Hưng đã bị Diệp Chân hất ra thật xa.

Sau bảy tám hơi thở, một lần nữa, thân hình Hoa Diễn lại xuất hiện phía sau.

Nhưng Hoa Diễn cũng không lập tức thi triển thần thông Truy Sơn Cản Nguyệt.

Truy Sơn Cản Nguyệt là thân pháp thần thông của Hoa Diễn. Khi thi triển đến cực hạn, ngay cả Lưu Quang Hoa Điệp Vương của Thiên Nam Hoa gia bọn hắn cũng không thể đuổi kịp.

Thế nhưng khi thi triển, thể lực cũng bị tiêu hao khá nhiều.

Càng chết là, trong vòng nửa canh giờ, bị Diệp Chân ngạnh sinh đánh ngã bảy lần, thần thông huyết mạch của hắn chấn động, chỉ có thể tạm hoãn việc vận dụng, để sự chấn động trong huyết mạch thần thông lắng lại.

Cứ như vậy, tốc độ Hoa Diễn truy sát Diệp Chân giảm mạnh.

Nhìn thấy tốc độ Hoa Diễn đột ngột giảm. Cuối cùng, Diệp Chân vẫn bỏ đi ý nghĩ chạy trốn bằng tốc độ của tiểu Miêu.

Thoát được hòa thượng không thoát được miếu, coi như Diệp Chân có thể miễn cưỡng đào thoát lúc này. Thế nhưng, nếu Thiên Nam Hoa gia đã muốn giết đến tận Tề Vân tông, thậm chí còn giết lên Diệp gia?

Đến lúc đó, Diệp Chân còn có thể chạy trốn sao?

Hắn có thể trốn ở đâu?

Cho nên, Diệp Chân quyết định từ bỏ cơ hội bỏ trốn duy nhất này. Hắn chuẩn bị dựa theo suy nghĩ trước đây đề ra kế hoạch binh đi nước cờ hiểm. Nếu kế hoạch lần này có thể thành công, nói không chừng, hắn có thể một tay giải quyết hoạ lớn trong lòng Thiên Nam Hoa gia này.

Tệ nhất, cũng có thể làm cho Thiên Nam Hoa gia bị thương nặng. Một lần nữa, giúp Diệp Chân hắn tranh thủ được một đoạn thời gian quý giá.

Tâm niệm động, Diệp Chân bảo tiểu Miêu hạ thấp tốc độ, tốc độ bảo trì cùng Hoa Diễn ở một khoảng cách an toàn.

Không chỉ như vậy, Diệp Chân còn thử nghiệm để hình thể tiểu Miêu biến hóa đến trạng thái thích hợp nhất — tốc độ nhanh nhưng tiêu hao ít!

Thử một đoạn lộ trình, Diệp Chân phát hiện, tiểu Miêu để hình thể duy trì ở trạng thái dài ba mét, tốc độ có giảm xuống chút ít, nhưng tiêu hao ít nhất, lực bền bỉ càng dài.

Không cách nào, Diệp Chân muốn dụng binh đi nước cờ hiểm, quan trọng nhất chính là dẫn địch nhân tới chiến trường, Vân Dực Hổ Vương có lực bền bỉ rất quan trọng.

May mà Hoa Diễn không thể liên tục thi triển thần thông. Bằng không, chỉ sợ Diệp Chân sẽ gặp ác mộng.

- Tiểu Miêu, hắn nhanh ngươi nhanh, hắn chậm ngươi chậm. Bảo trì khoảng cách hai mươi dặm là được!

Giao phó một tiếng, Diệp Chân khoanh chân ngồi trên lưng tiểu Miêu, lấy chỉ làm kiếm, từng đạo Phong Vân kiếm cương bổ ra về bốn phương tám hướng, theo Phong Vân kiếm cương cùng một chỗ bổ ra, còn có kiếm thế sinh ra lôi quang.

Bất quá, nháy mắt lôi quang oanh ra, đơn chưởng Diệp Chân khẽ dẫn, mênh mông thần hồn ba động bay lên, lôi quang theo Phong Vân kiếm cương bổ ra lại bị Diệp Chân dẫn trở về.

Tư một tiếng liền chui tiến vào ngón giữa của Diệp Chân.

Trong lúc nhất thời, Phong Vân kiếm cương như mưa giội, lôi quang lại giống như dòng suối nhỏ bị Diệp Chân thu vào cơ thể.

Diệp Chân đây đang luyện chế Kinh Hồn Lôi Quang.

Trước đây, bởi vì có lôi quang, lực lượng Thần Hồn các loại cơ sở nên trên đường Diệp Chân đến Huyễn Thần tông dò hỏi tin tức, nhẹ nhõm tôi luyện thành công Kinh Hồn Lôi Quang đệ nhất trọng chân chính.

Nhờ vị tiền bối kia dạy bão, uy lực chân chính của Kinh Hồn Lôi Quang hết sức kinh người, điểm này đã nghiệm chứng qua trên người Hoa Diễn.

Nhưng quá trình tôi luyện cũng không dễ.

Tu luyện Kinh Hồn Lôi Quang bước đầu tiên chính là dùng bí pháp dẫn động lôi quang mở ra một lôi khiếu trong người, dùng để chứa đựng lôi quang.

Lôi khiếu này có thể ở trong một vùng không gian đan điền, cũng có thể ở trong một đại huyệt nào đó.

Theo như tiền bối thần bí kia nói, lôi khiếu tốt nhất là ở Thiên Trung, Kiên Tỉnh, Quan Nguyên một ít đại huyệt, nhưng mở ra có chút khó.

Tiện nhất là dùng thần niệm vạch ra một vùng không gian lôi khiếu trong đan điền.

Diệp Chân lựa chọn tạo lôi khiếu trong đan điền, so với làm ở các đại huyệt khác phải mấy tháng mới mở ra được, trong đan điền chỉ cần nửa ngày đã có thể ngưng tụ thành lôi khiếu, có thể nói tốc độ thần tốc.

Tác dụng chủ yếu của Lôi khiếu chính là rèn Kinh Hồn Lôi Quang, đồng thời tăng sức chứa đựng.

Kinh Hồn Lôi Quang chân chính cũng không phải tiện tay có thể ngưng liền ngưng.

Mà tụ tập hơn mười mấy đạo lôi quang phổ thông, dùng bí pháp lấy lực lượng Thần Hồn tôi luyện vài chục lần mới có thể có thành tựu một đạo Kinh Hồn Lôi Quang.

Sau khi đã ngưng tụ thành toàn bộ Kinh Hồn Lôi Quang chứa đựng bên trong lôi khiếu, thời gian sử dụng động niệm liền có thể thuấn phát, tốc độ cùng uy lực kia có thể so với thần thông.

Nhưng mà, đây chỉ là sơ bộ nhất của đệ nhất trọng Kinh Hồn Lôi Quang mà thôi.

Kinh Hồn Lôi Quang đệ nhất trọng chỉ là dùng lực lượng Thần Hồn tập phàm lôi và dùng bí pháp tôi luyện ngưng tụ thành Kinh Hồn Lôi Quang, cho nên uy lực cực kỳ có hạn, cao nữa cũng chỉ là thuộc tính lôi điện, tổn thương được phóng đại mấy chục lần.

Lôi quang do Phong Vân kiếm cương đưa tới cũng thuộc về một loại phàm lôi.

Nhưng nếu muốn luyện thành Kinh Hồn Lôi Quang đệ nhị trọng thì cần phải mượn nhờ

Thiên Lôi.

Thu thập Thiên Lôi, sau đó dùng bí pháp rèn luyện ngưng tụ thành Kinh Hồn Thiên Lôi.

Theo như tiền bối kia nói, uy lực của Kinh Hồn Thiên Lôi hết sức kinh người, uy lực của nó đã không chỉ có thể so sánh với võ kỹ thần thông, mà uy lực có thể sánh vai cùng của đại bộ phận thần thông võ kỹ.

Cường giả Chú Mạch cảnh nếu trúng Kinh Hồn Thiên Lôi cũng sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.

Nhưng Kinh Hồn Thiên Lôi có chút khó luyện.

Chỉ viêvj thu thập Thiên Lôi đã cực kỳ gian nan.

Nếu không phải tiền bối thần bí kia giãng rất kỹ về pháp môn thu thập Thiên Lôi, bằng không, Kinh Hồn Thiên Lôi này, Diệp Chân không bất kỳ lòng tin nào luyện thành.

Về phần tiền bối thần bí kia không truyền thụ Kinh Hồn Thần Lôi đệ tam trọng, không biết uy năng hạng gì, trước mắt, Diệp Chân cũng chỉ ngẫm lại.

Diệp Chân đã hạ quyết tâm, chờ sau chuyện lần này, tìm nơi có Thiên Lôi không dứt, thu thập Thiên Lôi tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi.

Như vị tiền bối kia nói, muốn triệt để diệt sát Huyết Ma hộ pháp, không có Kinh Hồn Thiên Lôi thì không thể. Kinh Hồn Lôi Quang chỉ có thể trọng thương Huyết Ma hộ pháp, không cách nào diệt sát.

Kinh Hồn Lôi Quang và bí thuật Diệp Chân trước đây tu luyện qua Hàn Băng sát khí, tính chất không sai biệt lắm.

Đều phải có sự dự bị cô đọng trước đó.

Lúc trước trên đường tiến về Huyễn Thần tông, Diệp Chân cũng đã tôi luyện được mười đạo Kinh Hồn Lôi Quang, lúc này đã tiêu hao hết tám.

Cho nên, Diệp Chân lúc này mới nắm chặt thời gian cô đọng Kinh Hồn Lôi Quang.

Bằng không, kế hoạch binh đi nước cờ hiểm chưa thành công, Kinh Hồn Lôi Quang đã sử dụng hết, đó mới là ác mộng của Diệp Chân.

Cũng may, Diệp Chân có thể tùy ý sáng tạo phàm lôi để bản thân tôi luyện, ngắn ngủi một khắc đồng hồ đã luyện ba đạo Kinh Hồn Lôi Quang.

Hậu phương, Hoa gia lão tổ tông vẫn gắt gao cắn chặt Diệp Chân, nhưng cũng không vận dụng thân pháp thần thông đuổi theo.

Thời gian dần trôi, bởi vì Hoa Diễn thả chậm tốc độ. Phù Đông Hưng bị quăng xa dần dần đuổi tới gần. Thời gian dần trôi, tốc độ của hai người cũng càng ngày càng trở nên chậm.

Hoa Diễn lão hồ ly nhìn ra một chút môn đạo, bọn hắn chậm thì tốc độ của Vân Dực Hổ Vương cũng chậm.

Phát hiện điểm này, Hoa Diễn và Phù Đông Hưng nhìn thoáng qua nhau.

Đột nhiên, thân hình Phù Đông Hưng hơi biến hóa, không hiểu bóp méo mấy lần, trong thời gian ngắn, tựa như đã hợp làm một thể cùng Thiên Huyễn Linh Kiếm.

Hưu!

Thiên Huyễn Linh Kiếm khẽ run, tốc độ đột ngột gia tăng bão tố mấy lần, giống như một đạo sao băng bắn về phía Diệp Chân trước đó hai mươi dặm, cùng một chỗ đuổi theo còn có bản thân Phù Đông Hưng.

Cơ hồ là đồng thời, quanh người Hoa Diễn phun ra linh quang, một loại cảm giác huyền diệu khó giải thích đột ngột hiển hiện.

Một bước phóng ra là bốn năm dặm!

Hoa Diễn lần nữa thi triển thân pháp.

Trong chớp mắt, Phù Đông Hưng và Hoa Diễn đã đem khoảng cách đuổi gần đến Diệp Chân mười dặm, còn đang hối hả gần thêm.

Thấy thế, Diệp Chân chỉ cười lạnh một tiếng.

Điểm ấy, chỉ là thủ đoạn vặt, không làm khó được hắn.

Không cần Diệp Chân phân phó, tiểu Miêu đã sớm tăng tốc độ lên cực hạn.

Ngay tại lúc đó, Phù Đông Hưng cùng Hoa Diễn đã đuổi gần đến năm dặm.

Nhìn cũng không nhìn, Diệp Chân đột ngột oanh ra từng đạo Kinh Hồn Lôi Quang, Hoa Diễn sải bước đuổi gấp đến vừa vặn bị đánh trúng.

Không cách nào.

Dưới loại này tốc độ cực hạn, Hoa Diễn cũng không cách nào bảo trì thân pháp linh hoạt, chỉ có thể bị Diệp Chân làm bia ngắm oanh trúng.

Kêu lên một tiếng đau đớn, Hoa Diễn lần nữa bất đắc dĩ rơi xuống, lúc rơi xuống, Hoa Diễn nhìn thoáng qua Phù Đông Hưng.

- Cơ hội đã tới, Phù chưởng giáo, toàn bộ đều nhờ ngươi!

- Tốt!

Phù Đông Hưng hưng phấn lên tiếng, chuẩn bị ra tay.

Nhưng hưng phấn chỉ giằng co không được nửa hơi, thần sắc hắn đã trở nên vô cùng xấu hổ.

Bởi vì Diệp Chân mặc xác hắn!

Không cam lòng cho hắn ăn một cái Kinh Hồn Lôi Quang!

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Vân Dực Hổ Vương chở Diệp Chân càng bay càng xa.

Hoa Diễn có thể dùng thân pháp thần thông đuổi theo Vân Dực Hổ Vương với tốc độ cực hạn, thế nhưng Phù Đông Hưng hắn không được. Chỉ cần tiểu Miêu tiến vào tốc độ cực hạn, hắn chỉ có thể bị càng chạy càng xa!

- Hừ, Diệp Chân tên tiểu tạp chủng này lại có một con súc sinh bất phàm như thế!

Một lần nữa đuổi theo - Hoa Diễn giận quát.

- Không sai, Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân có chút bất phàm, lúc nó còn Địa Giai trung phẩm đã có thể xử lý Yêu thú Địa Giai thượng phẩm Phong Dực Lôi Ưng của đại đệ tử Bộ Trường Thiên của ta!

- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ để cho tiểu tạp chủng này mang theo chúng ta vòng quanh?

- Hoa lão gia tử, hòa thượng có thể chạy, miếu thì sao? Liều tiêu hao, Diệp Chân hắn có thể liều qua chúng ta?

- Như vậy chúng ta không đuổi, cứ như vậy cắn thật chặt hắn, nhìn hắn có thể chạy đi đâu? Đến lúc đó, coi như hắn chạy về Tề Vân tông, chúng ta lại có thể thế nào?

Tất cả lực lượng đỉnh tiêm hai nhà chúng ta ở chỗ này, xem như hắn chạy đến Tề

Vân tông thì chỉ cần huyết tẩy Tề Vân tông, bắt hắn tới! Xem như hắn chạy thật, chúng ta cũng có thể thẳng đến Hắc Thủy quốc, huyết tẩy Tề Vân tông, lại bắt phụ mẫu, hảo hữu của hắn, ta cũng không tin, hắn dám không hiện ra!

Phù Đông Hưng cũng rất hận Diệp Chân, cho Hoa Diễn một độc kế!

Nghe vậy, cơn giận của Hoa Diễn mới hơi dừng.

- Như thế cũng được, chúng ta cứ như vậy sống chết cắn không thả liều tiêu hao, chỉ là, nghĩ tới việc để cho tiểu tử này nhảy nhót nhiều thêm một hai ngày, lão phu giận không kềm được, quá tiện nghi cho hắn!

- Phù chưởng giáo, đầu tiên nói trước, đến lúc đó, tên tiểu tử Diệp Chân này bao gồm cả nhà của hắn, nhất định phải giao cho lão phu đến bào chế!

Hoa Diễn nói.

- Tốt!

....

- Yên tĩnh?

- Đây là tư thế cùng ta liều chết hao tổn! May mắn ta sớm lập kế hoạch, bằng không thì chắc thực sự xong đời!

Hơi suy nghĩ, Diệp Chân lại lần nữa thi triển kiếm Phong Vân kiếm cương, bắt đầu chuẩn bị rèn luyện Kinh Hồn Lôi Quang, chuẩn bị vì mưu đồ sau này!

Đám người ở hậu phương đuổi sát không buông không chú ý, trong lúc lơ đãng, Diệp Chân đã thay đổi lộ tuyến, dẫn bọn hắn đi vào nơi sâu nhất phía tây Thải Hồng sâm lâm – chỗ có Yêu Thú dày đặc nhất.

Hoặc là nói, bọn hắn căn bản không thèm để ý Diệp Chân dẫn bọn hắn đi chỗ nào.

Lấy lực lượng bọn hắn, bốn đại năng Chú Mạch cảnh, cộng thêm một Thiên Linh Chu cấp Tướng do cường giả Hồn Hải cảnh đỉnh tiêm điểu khiển, đội hình xa hoa bực này, đi đâu không được?

Há lại để ý?

Sau ba canh giờ, Diệp Chân ngồi trên lưng tiểu Miêu đột nhiên mở mắt, nhìn về phía địa phương giống như vết sẹo, mọi sinh cơ đều bị tận diệt trong rừng rậm xa xa, hàn quang chợt lóe lên từ Diệp Chân trong mắt.

- Binh đi nước cờ hiểm... Đến!