Chương 433 Lôi Châu
Tìm kiếm nửa ngày trong Phi Lôi Lĩnh, Diệp Chân rốt cục chọn được một trượng quanh một gốc cây ở trung bộ làm địa điểm thứ nhất để hắn tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết.
Gốc cây này bị lôi quang bổ đến cháy đen, mặt ngoài đã hoàn toàn than hoá. Ước chừng cách mỗi sáu mươi hơi thở, trên bầu trời sẽ đánh xuống một đạo lôi quang, bổ tới trên cọc gỗ để lại một sợi khói xanh.
Tần suất sáu mươi hơi thở rất ổn định, vừa vặn thích hợp cho Diệp Chân là người mới tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, Diệp Chân đã quan sát gần một canh giờ, trong phạm vi mười thước quanh cọc gỗ không có bất kỳ đạo lôi quang bay thấp nào, sẽ không tạo thành tổn thương ngoài ý muốn!
Chuyện này phi thường quan trọng đối với Diệp Chân, lúc tu luyện nếu như gặp phải lôi quang ngoài ý muốn oanh kích, hậu quả nghiêm trọng đủ để trí mạng.
Hơn nữa, bên trong phạm vi bốn năm dặm quanh gốc cây đều không có bất kỳ thân ảnh của võ giả nào, vô cùng thích hợp cho Diệp Chân tĩnh tu.
Thu thập hết đồ vật làm bằng sắt quanh thân, Diệp Chân ngồi xếp bằng ba mét bên ngoài gốc cây, lấy ra một hộp dược cao lớn từ trong nhẫn trữ vật, chậm rãi cởi quần áo.
Sau đó, Diệp Chân bắt đầu lấy thuốc trong hộp dược bôi khắp toàn thân, đồng thời thôi động linh lực trong cơ thể, dựa theo phương pháp đặc thù bên trong Kinh Hồn Lôi Quyết, ngưng luyện dược cao.
Dược cao này tên Tị Lôi Cao, chính là một bí phương ghi lại bên trong Kinh Hồn Lôi Quyết, cực kỳ quan trọng khi tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết đệ nhị trọng.
Nếu không có Tị Lôi Cao này phụ trợ mà dẫn động Thiên Lôi nhập thể không khác gì cụ ông thắt cổ, muốn chết.
Đừng nhìn Kinh Hồn Lôi Quyết đệ nhị trọng rất đơn giản, chính là dẫn Thiên Lôi nhập thể, ngưng luyện ra Kinh Hồn Thiên Lôi nói rất đơn giản, nhưng trong đó lại có khó khăn trùng điệp.
Thiên Lôi cũng không phải thứ bình thường, uy lực dị thường kinh khủng.
Người bình thường nếu bị Thiên Lôi đánh trúng, sẽ bị trực tiếp cháy thành một đoàn than đen. Hơn nữa, võ giả có tu vi dưới Dẫn Linh cảnh, bị Thiên Lôi đánh trúng, kết quả không có gì khác biệt cùng than đen.
Võ giả có tu vi trên Dẫn Linh cảnh, dựa vào hộ thể linh cương mạnh hay yếu có thể chống cự Thiên Lôi ở một mức độ nào đó, nhưng cũng chỉ là chống cự mà thôi.
Dù Diệp Chân trực tiếp vận dụng Xích Ngọc Linh Giáp chống cự Thiên Lôi, miễn cưỡng có thể ngăn cản được một đạo hai đạo.
Nhưng nếu tản ra Xích Ngọc Linh Giáp, trực tiếp đem Thiên Lôi dẫn vào trong cơ thể, coi như không bị cháy thành than cốc, cũng phải trọng thương tại chỗ.
Mà tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết đệ nhị trọng, dẫn lôi nhập thể lại là rất mấu chốt.
Trong tình huống bình thường, võ giả căn bản không thể nào tu luyện dẫn Thiên Lôi nhập thể. Chớ nói chi tu luyện thành Kinh Hồn Thiên Lôi.
Dù Thần Ẩn sơn trang chủ tu Lôi linh lực, thậm chí Mạc Tâm Thủy tu luyện Ngự Lôi Tâm Kinh đại thành cũng vô pháp làm được.
Mạc Tâm Thủy oanh ra lôi quang cũng chỉ là tâm pháp đặc thù thôi động linh lực trong cơ thể hắn chế tạo ra lôi quang, không phải Thiên Lôi.
Hơn nữa, dù về phương diện tu vi ngự lôi của Mạc Tâm Thủy, cũng chỉ có thể thuận thế dẫn đạo Thiên Lôi công kích người khác, giống như hôm đó đối phó Hoa Vô Song.
Về phần Thiên Lôi, căn bản không cách nào luyện hóa thiên lôi cho mình dùng.
Mấu chốt để Kinh Hồn Lôi Quyết của Diệp Chân có thể dẫn lôi nhập thể ngay bên trong bí truyền Tị Lôi Cao cùng Tị Lôi đan của Kinh Hồn Lôi Quyết.
Linh dược để luyện ra Tị Lôi Cao cùng Tị Lôi đan rất phổ biến, cũng không trân quý, dựa vào quan hệ của Diệp Chân ở Thanh La tông, rất dễ dàng có thể gom góp một đống lớn.
Mấu chốt nhất là, phương pháp bào chế cũng không khó.
Diệp Chân tự mình trực tiếp có thể bào chế Tị Lôi Cao, luyện chế Tị Lôi đan có chút ít khó khăn, chẳng qua, khi ở trong Thanh La tông, Diệp Chân xin Bích Tâm chân nhân ra tay, vẻn vẹn ba ngày đã luyện chế ra mười mấy bình.
Đương nhiên, cũng chính là ở trong Thanh La tông, thêm tình huống Diệp Chân có đại ân với Thanh La tông, cho nên các loại linh dược cung ứng thoải mái, bằng không, Diệp Chân cũng sẽ không làm được trong thời gian ngắn ngủi năm ngày chuẩn bị đầy đủ Tị Lôi Cao cùng Tị Lôi đan để tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết.
Bôi Tị Lôi Cao ở lên người, bị linh lực ngưng hóa, lành lạnh, tê tê, vô cùng dễ chịu.
Dựa theo yêu cầu bên trong Kinh Hồn Lôi Quyết, lần tu luyện thứ nhất, Tị Lôi Cao phải bôi đến một mức độ dày nhất định, ước chừng một ngón tay, nhất là đỉnh đầu, cần độ dày ít nhất một nửa ngón tay.
Bỏ ra một canh giờ, tiêu hao hết hai bình lớn Tị Lôi Cao, Diệp Chân mới hoàn thành bước đầu tiên tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi bên trong Kinh Hồn Lôi Quyết.
Tị Lôi Cao hiện lên màu xanh thẫm, sau khi bị linh lực ngưng tụ, trong suốt sáng long lanh,giống như một tầng áo giáp bao trùm trên người Diệp Chân.
Oanh!
Một đạo Thiên Lôi nổ vang từ phía trên không trung, hung hăng đánh vào phía trên gốc cây bên cạnh Diệp Chân dâng lên một làn khói xanh.
Cơ hồ là đồng thời, một Tị Lôi đan bị Diệp Chân nuốt vào trong bụng, vào trong bụng lập tức hóa thành một loại lực lượng hơi lạnh tuôn ra khắp toàn thân. Thời khắc dược lực tản ra, Diệp Chân đột ngột nhảy xuống cọc gỗ, âm thầm vận pháp quyết, chờ đợi Thiên Lôi đánh xuống.
Tiểu Miêu đã sớm bay ra từ trong ngực Diệp Chân, cảnh giới hộ vệ mấy mét bên ngoài!
Ầm ầm!
Thiên Lôi cuồn cuộn mà tới, trong lòng Diệp Chân khẩn trương, một đạo Thiên Lôi nổ vang trên đỉnh đầu.
Diệp Chân chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, giống như bị một tòa núi lớn đập trúng, có một loại cảm giác đầu váng mắt hoa gần như muốn té ngã, một loại cảm giác cực kỳ nóng hổi cùng run rẩy đột ngột truyền khắp toàn thân.
Cùng lúc đó, dược lực của Tị Lôi Cao bên ngoài cơ thể và Tị Lôi đan hơi lạnh bên trong cơ thể hoá giải mất đại bộ phận công kích củaThiên Lôi, đồng thời cũng giúp khôi phục thanh minh cho đầu óc Diệp Chân.
Pháp quyết đã sớm chuẩn bị thuần thục bắt đầu vận chuyển, một cỗ hấp lực thoát ra từ huyệt Bách Hội, một tia lôi quang đột ngột từ huyệt Bách Hội thẳng xuống.
Phốc phốc phốc!
Trong nháy mắt lôi quang xuyên qua thân thể, máu tươi giống như suối phun từ trong miệng Diệp Chân, thân thể Diệp Chân run lẩy bẩy khiến cho hắn đang vận chuyển pháp quyết có một loại cảm giác gần như bị cắt đứt.
- Không!
Cắn răng một cái, hai mắt Diệp Chân trợn trừng, lực lượng thần hồn cường đại phá thể xông ra, khống chế run rẩy quanh thân, cường thế thúc giục Kinh Hồn Lôi Quyết tiếp tục dẫn đạo đạo Thiên Lôi này!
Cơ hồ là đồng thời, Tị Lôi Cao cùng Tị Lôi đan lúc trước Diệp Chân dùng bắt đầu phát huy dược hiệu, mau chóng suy yếu sức mạnh công kích của lôi đình, trị liệu thương thế kinh mạch trong cơ thể Diệp Chân.
Oanh!
Lôi quang lấp lóe bay thẳng vào đan điền lôi khiếu của Diệp Chân, dưới ý chí cường đại của Diệp Chân, bao vây vô số Kinh Hồn Lôi Quang trong lôi khiếu của Diệp Chân.
- Tiểu... Miêu!
Diệp Chân lẩm bẩm, tiểu Miêu giống như nghe được tín hiệu, nhẹ nhàng bổ nhào về phía trước, trước khi đạo Thiên Lôi thứ hai đánh xuống đã tiếp Diệp Chân từ trên gốc cây xuống.
Thẳng đến lúc này, máu tươi cuồng phun trong miệng Diệp Chân mới dần dần ngừng.
Chỉ là chịu một đạo Thiên Lôi, Diệp Chân nở nụ cười khổ, dẫn Thiên Lôi nhập thể, thật không phải việc mà người bình thường có thể làm được, quá đáng sợ.
Chỉ cần một đạo Thiên Lôi kia đã đánh kinh mạch của Diệp Chân từ Bách Hội nối thẳng đan điền thất linh bát lạc. Nếu không phải trước đó Diệp Chân đã dùng Tị
Lôi đan, vả lại kinh mạch trong cơ thể đã rèn luyện hoàn tất, hơn nữa dùng Xích Ngọc linh lực rèn luyện, kinh mạch xem như đã ngưng tụ thành Xích Ngọc chiến thể, lực phòng ngự gấp hai chiến thể bình thường. Nếu không, vẻn vẹn đạo Thiên Lôi này đã có thể khiến cho kinh mạch của Diệp Chân đứt gãy, không cần mấy tháng khổ tu không cách nào khôi phục.
Về phần Tị Lôi Cao bên ngoài thân thể, chịu một kích của Thiên Lôi, toàn bộ hòa tan. Chẳng qua, ngoại trừ toàn bộ tóc biến thành tro bụi, thứ khác đều hoàn hảo.
May mà chính là, Diệp Chân đã chuẩn bị vạn toàn, bước đầu tiên tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi rốt cục cũng thành công.
Sau đó, Diệp Chân sử dụng đan dược, trọn vẹn hao tốn một ngày rưỡi mới khôi phục thương thế trong kinh mạch.
Sau khi chữa lành thương thế, Diệp Chân cũng không có dẫn động Thiên Lôi tiếp.
Mà theo như phương pháp bên trong Kinh Hồn Lôi Quyết, dùng thần hồn lực lượng chia đạo Thiên Lôi dẫn vào trong cơ thể kia ra thành trăm phần mà thân thể có thể thừa nhận được, sau đó dần dần dẫn dắt từng đạo Thiên Lôi rèn luyện kinh mạch.
Bước đầu tiên muốn tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi, chính là cần phải cho thân thể có thể chịu đựng được uy lực của Thiên Lôi, nếu không, mọi việc đều chỉ là nói xuông.
Ba ngày sau, sau khi một đạo Thiên Lôi bên trong đan điền lôi khiếu Diệp Chân tiêu hao hết, Diệp Chân lại lần nữa bôi Tị Lôi Cao khắp toàn thân, uống Tị Lôi đan, tiếp tục bay lên gốc cây.
Oanh!
Thời gian mấy hơi thở sau đó, Diệp Chân lần nữa bị một đạo Thiên Lôi xuyên qua thân thể.
Chỉ là lần này, Diệp Chân chỉ nôn ba ngụm máu, hiệu quả rèn luyện kinh mạch của Thiên Lôi vẫn vô cùng rõ ràng. Sức chống cự thiên lôi của Diệp Chân gia tăng rõ rệt.
Hơn nữa, lần này trước khi một đạo Thiên Lôi tiếp theo đánh xuống, Diệp Chân đã không cần tiểu Miêu trợ giúp, thân hình run rẩy tự mình đi xuống gốc cây.
Tiến bộ phi thường kinh người.
Hai ngày sau, Diệp Chân bôi đầy Tị Lôi Cao quanh thân lần nữa bước lên gốc cây, mà lần này, Diệp Chân chỉ phun một ngụm máu.
Ba ngày sau, Diệp Chân không bị thương chút nào, tự mình đi xuống gốc cây, nghỉ ngơi khoảng chừng ba canh giờ, Diệp Chân lần nữa thoa khắp Tị Lôi Cao quanh thân, uống Tị Lôi đan, bước lên gốc cây.
Lúc này, nếu có một vị đại năng Chú Mạch cảnh, hoặc vị cường giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong nào từng trùng kích Chú Mạch cảnh thấy một màn như vậy liền sẽ kinh ngạc phát hiện phương pháp tu luyện lúc này của Diệp Chân vậy mà chút giống nhau cùng phương pháp tu luyện thần thông võ kỹ của võ giả Chú Mạch cảnh.
Chỉ là, đ tu luyện ại đa số thần thông võ kỹ đều biểu hiện ra tiến độ tu luyện chậm chạp hơn nhiều nếu so với Diệp Chân hiện tại.
...
Thời gian trong lúc Diệp Chân trong tu luyện bay nhanh trôi đi, ban ngày Diệp
Chân tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết, ban đêm rèn luyện huyết nhục quanh thân, trong lúc vô tình, Diệp Chân lần nữa tiến nhập một loại trạng thái khổ tu.
Thời gian hơn ba tháng đảo mắt liền qua, Diệp Chân vẫn đang tu luyện trên cọc gỗ bị sét đánh tuyển định lúc ban đầu.
Chẳng qua, phương thức tu luyện đã thay đổi. Trước đây mỗi một lần dẫn một đạo Thiên Lôi nhập thể, Diệp Chân phải rời đi cọc gỗ bị sét đánh. Bây giờ, Diệp Chân cả ngày lẫn đêm đều ngồi xếp bằng phía trên cọc gỗ bị sét đánh.
Bất kể tu luyện Kinh Hồn Lôi Quyết, hay rèn luyện huyết nhục, chỉ cần có Thiên Lôi đánh xuống liền sẽ bị Diệp Chân trực tiếp dẫn vào bên trong lôi khiếu.
Trải qua hơn ba tháng, Diệp Chân đã không nhớ rõ đến cùng bị sét đánh bao nhiêu lần, khả năng không có mấy chục vạn, cũng có mười vạn lần.
Gần mười vạn lần sét đánh, Diệp Chân chẳng những không có biến thành than cốc, ngược lại quanh thân có một loại khí tức sắc bén làm cho người khó hiểu kinh sợ, kinh người hơn chính là, quanh thân Diệp Chân ẩn ẩn tản ra một loại khí tức làm người sợ hãi.
Nếu Mạc Tâm Thủy ở đây liền sẽ phát hiện, đây là khí tức của Thiên Lôi.
Oanh!
Đột nhiên, lại một đạo lôi quang đúng giờ từ phía trên không trung đánh xuống.
Diệp Chân ngay cả mí mắt cũng không mở, thần niệm thúc giục, bên trên huyệt Bách Hội toát ra một đạo lực hút cường đại, thời gian trong nháy mắt, lôi quang liền biến mất từ trên đỉnh đầu Diệp Chân, bị Diệp Chân nuốt toàn bộ vào trong cơ thể.
Lôi quang nhập thể, cuồn cuộn xông vào bên trong lôi khiếu, cơ hồ là đồng thời, lực lượng thần hồn bàng bạc tiến vào lôi khiếu cùng một đạo lôi quang bị Diệp Chân thôi động Kinh Hồn Lôi Quyết tế luyện.
Đột nhiên, cuồn cuộn lôi quang bên trong lôi khiếu đột nhiên vừa thu lại, một hạt quang đoàn lớn chừng hột cơm màu đen lóe lên đột ngột xuất hiện bên trong lôi khiếu Diệp Chân.
Viên ô quang lớn chừng hạt gạo này xuất hiện trong nháy mắt, con mắt Diệp Chân đột ngột mở ra.
- Lôi Châu, hoàn thành!