← Quay lại trang sách

Chương 437 Quỷ Thôn Yêu Nhân

Lưu huynh, lần này trị an ti của các ngươi cuối cùng có thể buông lỏng một hơi?

Bên trong một gian phòng trên lầu ba Anh Hùng Lâu, hai nam tử trung niên đang uống rượu.

Mặc dù tiếng nói bọn hắn rất thấp, nhưng dựa vào nhĩ lực và thực lực của Diệp Chân, chỉ cần Diệp Chân tận lực muốn nghe, trong phạm vi ngàn mét đều có thể nghe được.

- Đúng vậy, nửa năm này làm cho ta vô cùng đau đầu, ngươi nhìn, đều đã thấy tóc trắng. Nói đến, lần này hay là dính ánh sáng của châu mục đại nhân, nếu không phải châu mục đại nhân xệ mặt xuống, ai có thể mời được Vạn Tịch Phong không quan tâm thế sự ra tay?

Nam tử họ Lưu nói.

Đột nhiên, một thanh âm khác đột ngột một thấp.

- Lưu huynh, ta nghe nói chuyện không phải như vậy?

- Vậy như thế nào?

- Ta nghe nói, Vạn Châu cũng xuất hiện một hai cái, trong vòng nghìn dặm Vạn Châu thành, có thể tất cả đều là địa bàn của Vạn Tịch Phong, nếu châu mục đại nhân không đi cầu, Vạn Tịch Phong cũng sẽ không bỏ mặc không quan tâm!

- Thì ra là thế! Ta nói đây, châu mục đại nhân Việt Châu chúng ta sao có thể có mặt mũi lớn như vậy, nguyên lai ở chỗ này!

- Đúng rồi, một hai cái, còn không đến mức huy động nhân lực Vạn Tịch Phong?

- Lưu huynh, chuyện Việt Châu chúng ta, ngươi chẳng lẽ quên rồi? Ở những nơi hẻo lánh, hơn nữa một khi xảy ra chuyện, dân thôn đều bị diệt! Trừ phi có người đi ngang qua hoặc về thôn, mới có thể phát hiện ngoài ý muốn.

Bốn tháng trước, Việt Châu chúng ta phát hiện mới chỉ có ba khu, nhưng bây giờ, phát hiện sợ có mười bảy mười tám chỗ! Vạn Châu bên kia phát hiện một hai nơi, có thể quá tốt rồi?

- Điều này cũng đúng! Nhưng, yêu nhân kia đã đến Vạn Châu. Chúng ta cũng có thể buông lỏng một hơi! Ai, thế đạo này, đến uống rượu uống rượu!

....

Khi nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của Diệp Chân không phải Huyết Ma hạ lạc, mà là nữ đệ tử Bạch Tâm của Vạn Tịch Phong hắn quen biết trong khi thi đấu Hắc Long Bảng xuống núi.

Mà sở dĩ Diệp Chân có thể nhớ kỹ Bạch Tâm, chính là vì Tịch Diệt kiếm điển Bạch Tâm thi triển có thể đối kháng với Kiếm Tâm Thông Minh của hắn.

Khi đó, Diệp Chân đã phát giác Tịch Diệt kiếm điển và Kiếm Tâm Thông Minh của hắn có chỗ tương đồng, nghĩ tới có cơ hội phải nghĩ biện pháp nhìn qua Tịch Diệt kiếm điển.

Nhưng, Tịch Diệt kiếm điển chính là bí điển trấn tông của Vạn Tịch Phong, đừng nói một ngoại nhân như Diệp Chân. Ngay cả đệ tử chân truyền, trưởng lão trong Vạn Tịch Phong cũng không thể xem.

Bởi vì Bạch Tâm là thân truyền đệ tử của chưởng giáo Vạn Tịch Phong, được người xem như thân sinh. Cũng tức là chưởng giáo tương lai, mới được truyền thụ Tịch Diệt kiếm điển.

Sau khi đạt được tình báo, thanh toán hào phóng trong Anh Hùng Lâu, Diệp Chân đi thẳng đến nha môn Việt Châu phủ. Sau khi xuất ra Kim Lệnh chưởng môn Thanh La tông, ngay cả châu mục đang nghỉ ngơi ở hậu trạch đều bị kinh ngạc, ra tiếp đón.

Không có cách nào, chưởng môn Thanh La tông gần đầy danh tiếng rất thịnh, ngay cả chưởng giáo quốc giáo Huyễn Thần tông trước kia - Phù Đông Hưng đều bị Qua Vạn Phong đánh không ngẩng đầu lên được, nếu không phải Hoàng tộc Huyễn Thần đế quốc và Huyễn Thần tông có quan hệ cực kỳ chặt chẽ, chỉ sợ quốc giáo đã đổi.

Dù như thế, trước đây Phù Đông Hưng một mình đảm nhiệm chức quốc sư của Huyễn Thần đế quốc đã bị hạ xuống là tả quốc sư, mà Qua Vạn Phong trực tiếp nhậm chức hữu quốc sư, trực tiếp lấy đi hơn một nửa quyền lực của Phù Đông Hưng.

Hơn nữa chuyện này chính là dưới tình huống Huyễn Thần tông hướng Thanh La tông thỏa hiệp, nếu luận quyền thế, Thanh La tông còn cường thế hơn một chút.

Loại tình huống này, Kim Lệnh của Qua Vạn Phong vừa ra, cho dù một chút tuyệt mật tình báo cũng hiện lên đến trước mặt Diệp Chân.

Sau một khắc đồng hồ, xác định được tình báo, Diệp Chân vội vàng rời khỏi Việt Châu thành, cưỡi tiểu Miêu thẳng đến phía bắc của Vạn Châu, đương nhiên, trong túi còn có một phần địa đồ thuận tay lấy được được từ tay châu mục Việt Châu.

Sau nửa ngày, Diệp Chân chạy tới Vạn Châu thành cách Vạn Tịch Phong chỉ có bảy ngàn dặm, y như trước, sau khi xuất ra Kim Lệnh của Qua Vạn Phong, Diệp Chân lấy được tình báo mới nhất bên trong Vạn Châu.

Cái gọi là chỉ tất cả mọi người trên dưới toàn thôn biến mất thần bí.

Về phần Vạn Châu, cũng không có nghĩ chuyện này có liên quan đến Huyết Thần Giáo mấy trăm năm trước, bao gồm cả Vạn Tịch Phong cũng chỉ cho rằng có yêu nhân tu luyện tà công làm loạn.

Nhưng, Vạn Tịch Phong vẫn phái ra lực lượng tinh nhuệ, lùng bắt yêu nhân.

Không chỉ có bản thân Vạn Tịch Phong phái ra lực lượng tìm kiếm, hơn nữa còn treo giải thưởng kếch xù, nếu có người phát hiện manh mối yêu nhân, thưởng một vạn Hạ phẩm Linh Tinh, người truy tung được yêu nhân, thưởng mười Hạ phẩm Linh Tinh, người chém giết được yêu nhân, thưởng trăm Linh Tinh!

Dù sao trong phạm vi thế lực Vạn Tịch Phong, nếu đại nạn tràn lan, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lực ảnh hưởng của bọn họ.

Ngựa không ngừng vó, Diệp Chân chạy tới một thôn trang nhỏ có tên Lạc Ưng Bảo ở phía tây Vạn Châu.

Khi Diệp Chân từ trong phủ Vạn Châu châu mục lấy được tình báo, Lạc Ưng Bảo là nơi phát hiện mới nhất của Vạn Châu, hai ngày trước do quan phủ địa phương báo lên.

Mặc dù có địa đồ, tìm kiếm trong phạm vi ngàn mét xung quanh dãy núi cũng chưa thấy thôn trang nhỏ, cũng là một chuyện phi thường khó.

Nghỉ ngơi nửa đêm, sau rạng sáng ngày thứ hai sương sớm vừa tán, Diệp Chân mới đến được Lạc Ưng Bảo.

Khiến cho Diệp Chân ngoài ý muốn chính là, mặc dù Vạn Tịch Phong phát ra giải thưởng kếch xù, nhưng hành tung võ giả đến đây tìm kiếm yêu nhân vô cùng ít ỏi, cơ hồ không có.

Đương nhiên, chuyện này có quan hệ vối ngoại giới truyền ngôn thực lực của yêu nhân.

Bên trong mấy thôn xóm đều có mấy nhà võ đạo truyền thừa, thậm chí có một võ đạo thế gia lánh đời đã xuống dốc.

Nhưng nếu võ đạo thế gia xuống dốc, cũng phải có được ba bốn võ giả Hóa Linh cảnh tứ ngũ trọng, vẫn bị yêu nhân đồ sát không còn, cả người lẫn vật đều biến mất.

Theo lời truyền, yêu nhân rất có thể là cường giả Hồn Hải cảnh, thậm chí là cường giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đang tu luyện một loại bí thuật tà ác ý đồ chú mạch, để đột phá đến Chú Mạch cảnh.

Có truyền ngôn này khiến cho võ giả dám đến kiếm giải thưởng vô cùng vô cùng ít.

Có mệnh kiếm lời, dù sao cũng phải có mệnh tiêu.

Cho nên, khi Diệp Chân xuất hiện ở Lạc Ưng Bảo, không có phát hiện một bóng người, mà tất cả mọi thứ bên trong Lạc Ưng Bảo đều duy trì bộ dáng bị hủy diệt trước đó.

Hao tốn hơn nửa canh giờ, Diệp Chân đạp hết mỗi một tấc thổ địa trong thôn xóm, chung quy phát hiện một chút dị thường.

Trong thôn có một ít dấu vết chạy trốn đánh nhau giãy dụa, giống như lúc thất kinh chạy trốn đánh nát bình hoa, đánh nát bát cơm.

Trong vài nhà đều phát hiện bàn ăn vừa mới mang lên, chưa dùng ăn hoặc chỉ ăn một nửa cơm tối.

Quỷ dị là, trong toàn bộ thôn xóm, không có phát hiện một vệt máu.

Chỉ dựa vào điểm này, Diệp Chân có bảy tám phần nắm chắc xác định nơi này xác thực bị Huyết Ma tập kích.

Chỉ có Huyết Ma biết những kỹ năng hút máu, khống máu, hóa huyết, mới có thể đồ sát gần ngàn người mà không tiết lộ nửa giọt máu tươi, bất cứ người nào khác, đều không làm được.

Đừng nói Diệp Chân, ngay cả sự tồn tại của Chú Mạch cảnh như Qua Vạn Phong đồ trấn diệt thôn đều có thể dễ dàng làm được, nhưng không lưu lại nửa giọt máu tươi, cũng tuyệt đối làm không được.

Bên trong một số nhà bàn ăn bữa ăn còn chưa có khô ráo, phần lớn vừa mới bắt đầu bốc mùi lên men.

Chỉ dựa vào điểm này, Diệp Chân có thể kết luận, thời gian biến Lạc Ưng Bảo thành như hiện tại hẳn trong vòng ba đến năm ngày.

Nói một cách khác, vô luận Huyết Ma hay yêu nhân trong truyền thuyết, ba đến năm ngày trước mới vừa đi qua Lạc Ưng Bảo.

Dựa theo Diệp Chân một đường truy tung đến Việt Châu, từ hai châu có được tần suất xuất hiện cùng trong tình báo đó có thể thấy được, người được gọi là yêu nhân vô cùng gan lớn, hoặc nói, vô cùng hung hăng càn quấy.

Người bình thường sau khi làm chuyện ác ở nơi nào đó, sợ rằng sẽ lập tức trốn xa ngàn dặm.

Nhưng đây yêu nhân này sẽ không, hắn sẽ tiếp tục hung hăng càn quấy dị nơi gây án xung quanh.

Nhìn chung tình báo hai châu, thời gian và quỹ tích xuất hiện tuần tự, trên cơ bản kế tiếp lại xuất hiện ở một nơi phụ cận ngàn dặm.

Khoảng cách thời gian phần lớn là một ngày đến mười ngày.

Nếu dựa theo suy đoán này, thời gian Lạc Ưng Bảo bị tập kích trong vòng ba ngày trở lại, dựa theo quy luật đó, yêu nhân kia sẽ xuất thủ lần nữa, hoặc nói đã xuất thủ.

Hơn nữa, ngàn dặm bên trong phạm vi Lạc Ưng Bảo.

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân gọi tìm kiếm tiểu Miêu bốn nơi, giống nhau lúc trước, Tiểu Miêu tìm khắp cả toàn bộ thôn xóm phụ cận cũng không có phát hiện bất kỳ cư dân trong thôn hoặc súc vật nào.

Trong nháy mắt tiếp theo, sau khi được Diệp Chân giao phó một phen, Diệp Chân và tiểu Miêu chia ra xuất phát, xác định khu vực, tìm kiếm bên trong phạm vi ngàn dặm thôn xóm khả nghi.

Sự thật chứng minh, Diệp Chân đưa ra suy đoán từ tình báo hai châu trên hoàn toàn chính xác.

Sau hơn hai canh giờ sắp tới thời điểm giữa trưa, tiểu Miêu dẫn Diệp Chân tới một đại sơn sừng sững, có thôn xóm nhỏ bên bờ sông.

Thôn làng này không lớn, ước chừng có hai ba trăm gia đình, khoảng ngàn người, là làng chài nhỏ ở nơi giao sơn thủy.

Dưới tình huống bình thường, giữa trưa hẳn là chính thời gian khói bếp bay lên, nhưng làng chài nhỏ này, lúc này lại vô cùng tĩnh mịch!

Đừng nói khói bếp, một tiếng chó sủa đều không có.

Thần sắc Diệp Chân đột ngột mà trở nên âm trầm, giống với thôn xóm trước đó, không có bất kỳ vật sống gì.

Nhưng, Diệp Chân vẫn tìm được một ít dấu tích!

Bên trong thôn xá còn có màn thầu chưng ra không lâu, ở nước trà trong chén đều chưa thiu, hơn mấy bàn chưa có ở tro bụi!

Hai ngày!

Sau khi cẩn thận tìm kiếm một phen, Diệp Chân cho ra kết luận.

Tình huống thôn này tuyệt đối sẽ không vượt qua hai ngày! Thậm chí khả năng ngay trước đó một ngày có thể mới bị Huyết Ma yêu nhân tập kích.

Nếu thôn này chỉ mới có một ngày, yêu nhân kia bây giờ nói không chừng đang động thủ lại hoặc tìm kiếm mục tiêu đặc sắc.

Diệp Chân cảm thấy, nói không chừng, hắn có thể tìm được yêu nhân này.

- Rống!

Đột nhiên, đang tìm kiếm thôn xóm, tiểu Miêu phát ra một tiếng gầm lo lắng, để

Diệp Chân vội vàng chạy tới.

Ngoài thôn, tiểu Miêu đối diện một lò gạch bỏ hoang, gầm nhẹ bất an.

- Nơi này?

Thời khắc Tiểu Miêu gật đầu, Xích Ngọc Linh Giáp đột ngột xuất hiện trên thân Diệp Chân, một tiếng cọt kẹt nhẹ vang lên, Diệp Chân đẩy cửa hầm lò ra.

Hí!

Âm thanh hít một hơi lãnh khí đột nhiên từ trong khóe miệng Diệp Chân truyền ra, tình huống trước mắt này như tràng cảnh như Địa ngục nhân gian, lập tức khiến cho Diệp Chân sợ ngây người!

Hưu hưu hưu!

Ngay khi Diệp Chân hít một hơi lãnh khí, từng đoá từng đoá Báo Động Phù chói mắt, từ trên không phóng lên tận trời!