← Quay lại trang sách

Chương 459 Tứ

Theo Diệp Chân lĩnh hội kiếm đạo ẩn chứa bên trong tàn kiếm màu vàng, kim sắc bản nguyên kiếm mạch bên trong kiếm mạch thứ nhất đang nhanh chóng gia tăng, trình độ chú mạch của kiếm mạch thứ nhất cũng đang lấy một loại tốc độ cố định tăng trưởng.

Theo trình độ chú mạch của kiếm mạch thứ nhất gần như viên mãn, kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân lại mơ hồ có dấu hiệu ngưng tụ thành một thanh kiếm, mũi kiếm, lưỡi kiếm đều đã hoàn toàn ngưng tụ thành, còn kém ngưng tụ thành hộ thủ bên trái trên chuôi kiếm, một thanh kim sắc cự kiếm sẽ ngưng tụ hoàn thành.

Diệp Chân đoán, lúc trình độ chú mạch của kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh từ chín thành chín đạt tới mười thành thì chuôi kim sắc cự kiếm này sẽ được ngưng tụ thành.

Chú mạch thần thông mà rất nhiều võ giả Hồn Hải cảnh cuối cùng cả đời cũng không cách nào thành tựu đã sớm xuất hiện trên người Diệp Chân.

Nhưng mà, thần thông Kiếm Tâm Thông Minh hoàn toàn chú mạch thành công, đối với hiện tại Diệp Chân mà nói, không quá nhiều mong đợi.

Dù sao trước đó, Diệp Chân đã hưởng thụ chỗ tốt của Kiếm Tâm Thông Minh, chỉ là không cách nào lập tức tiến vào, sau khi hoàn toàn chú mạch thành công, Diệp Chân có thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh.

Trừ cái đó ra, cùng trước đó chưa đúc thành cũng không có quá nhiều khác nhau.

Nói cho cùng, mặc dù Kiếm Tâm Thông Minh là chú mạch thần thông, nhưng chỉ là một thần thông võ kỹ mang tính phụ trợ, xa xa không cách nào so sánh với Thanh Ngọc Đại Thủ Ấn của Chưởng môn Kỳ Kinh hoặc thần thông võ kỹ Tứ Tượng Long Linh của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông.

Bây giờ chú mạch sắp hoàn thành, cũng chỉ là làm cho kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân sớm bị chiếm cứ không biến thành phế mạch mà thôi, cho nên đồng thời không bao nhiêu cảm giác chờ mong.

Lúc này, chỗ Diệp Chân mong đợi lại đến từ rung động kỳ dị dưới lòng đất.

Nửa ngày trước, theo trình độ chú mạch kiếm mạch thứ nhất của Diệp Chân đạt tới chín thành chín thì Diệp Chân lại có phát hiện mới khi cảm ứng được rung động kỳ dị đến từ lòng đất.

Hô ứng!

Nghĩ kỹ lại, Diệp Chân phát hiện rung động kỳ dị đến từ lòng đất lại có thể sinh ra một tia hô ứng phi thường yếu ớt với hắn.

Loại hô ứng này không phải xây dựng phía trên Thần Hồn mà bắt nguồn từ kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh Diệp Chân muốn đúc thành.

Hơn nữa phải là dưới tình huống Diệp Chân thôi động Tịch Diệt kiếm điển, kiếm mạch thứ nhất mới có thể theo rung động kỳ dị tới từ lòng đất sinh ra một tia hô ứng.

Đây cũng là Diệp Chân trong lúc vô tình phát hiện.

Diệp Chân phát hiện, khi hắn hết sức chăm chú đem tâm thần chìm vào kiếm mạch thứ nhất, rung động kỳ dị đến từ lòng đất lại có thể theo hô hấp của Diệp Chân, theo tần suất rung động kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân mà thay đổi.

Sau khi phát hiện điểm này, Diệp Chân cố ý thay đổi nhiều lần tần suất rung động của kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh. Diệp Chân rất nhanh phát hiện, rung động kỳ dị đến từ lòng đất cũng trong cùng thời khắc đó thay đổi tần suất rung động.

Liên tiếp nhiều lần đều giống nhau.

Cái này khiến Diệp Chân có một loại cảm giác kỳ quái.

Rung động kỳ dị đến từ lòng đất giống như một tiểu hài nghịch ngợm học vẹt, cho dù Diệp Chân làm ra tần suất rung động như thế nào đều sẽ vội vàng học theo.

Hơn nữa, Diệp Chân loáng thoáng có thể cảm nhận được vẻ hưng phấn từ bên trong rung động kỳ dị đó.

Lúc ban đầu, Diệp Chân cho rằng đây là ảo giác của hắn.

Nhưng sau khi Kiếm Tâm Thông Minh và Tịch Diệt kiếm điển gia trì song trọng hiệu quả, Diệp Chân nghĩ không ra ai còn có thể cho hắn loại ảo giác này?

Diệp Chân có tự tin, dưới song trọng gia trì của Kiếm Tâm Thông Minh và Tịch Diệt kiếm điển, coi như Quách Kỳ Kinh đích thân đến cũng không cách nào ảnh hưởng đến cảm quan của Diệp Chân.

- Rung động kỳ dị dưới lòng đất này đến cùng là cái gì đây?

- Nếu trình độ chú mạch kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh của ta đạt tới mười thành, rung động kỳ dị đến từ lòng đất này sẽ có thể càng tiến một bước biến hóa hay không?

Diệp Chân rất chờ mong!

Mặc dù Diệp Chân rất chờ mong nhưng cũng rất lo lắng.

Diệp Chân minh bạch, thời gian Kiếm Nguyên tông lưu cho hắn không nhiều lắm.

Tính toán ra, từ khi Diệp Chân cướp được tàn kiếm màu vàng đến bây giờ, đệ tử

Kiếm Nguyên tông thông tri tông môn khai bắt đầu, đã qua hơn một ngày một đêm.

Theo như Diệp Chân đoán, đại đội nhân mã trả thù của Kiếm Nguyên tông dù có chậm nữa cũng sẽ đến đây trước canh ba.

Nhưng thời gian đã qua lâu như vậy, đừng nói trưởng lão Kiếm Nguyên tông đến đây trả thù đuổi giết hắn, mà cả một hình bóng người của Kiếm Nguyên tông đều không nhìn thấy.

Đệ tử Kiếm Nguyên tông tu luyện xung quanh Linh Kiếm Phần Sơn phát hiện Diệp Chân trước tiên đều chạy đến không còn hình bóng, sợ gặp nạn.

Dưới tình huống bình thường, hơn nửa ngày hoặc trong vòng một ngày, Kiếm Nguyên tông sẽ giết tới Linh Kiếm Phần Sơn, nhưng bây giờ, thời gian một ngày một đêm chưa có hình bóng.

Diệp Chân cảm thấy, bên trong không phải Kiếm Nguyên tông đã xảy ra biến cố gì thì là Kiếm Nguyên tông đang mưu đồ kế hoạch gì đó!

Diệp Chân càng muốn tin tưởng cái sau, xác suất bên trong Kiếm Nguyên tông xảy ra biến cố gì đơn giản nhỏ đến cực điểm.

Nếu là cái sau, như vậy tình cảnh hiện tại của Diệp Chân đã vô cùng nguy hiểm, vạn phần nguy hiểm.

Kiếm Nguyên tông khẳng định sẽ lấy Diệp Chân làm trung tâm kế hoạch, mưu đồ lấy cái gì.

Dưới loại tình huống này, Diệp Chân tốt nhất phải cẩn thận lên kế hoạch, hẳn là trong thời gian ngắn nhất, rời xa Linh Kiếm Phần Sơn mới có thể tránh đi nguy hiểm không biết.

Nhưng rung động kỳ dị đến từ lòng đất này lại làm Diệp Chân vướng víu lại!

Diệp Chân có một loại chờ mong không nói được cũng không hiểu, đang mong đợi một sát na kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh chú mạch hoàn thành kia.

Dưới loại chờ mong và liên lụy này, thừa số mạo hiểm trong máu Diệp Chân lần nữa chiếm cứ thượng phong.

Thật ra bất luận mạo hiểm nào đều là dựa vào thực lực làm căn bản.

Diệp Chân làm ra quyết định mạo hiểm như vậy là bởi vì hắn tự tin dựa vào Kinh Hồn Thiên Lôi của bản thân, cho dù hắn bị chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải vây chặt, hắn cũng có thể thong dong rời đi.

Càng làm cho Diệp Chân mạo hiểm như vậy còn có hoàn cảnh đặc thù của Linh Kiếm Phần Sơn này!

Xung quanh Linh Kiếm Phần Sơn kiếm khí tung hoành, địa mạch Linh Lực cuồng bạo vô cùng, trong đó càng ẩn chứa kiếm đạo chi lực kinh khủng, căn bản không cách nào dẫn đạo ứng dụng bày trận.

Kể từ đó, Diệp Chân cũng không cần lo lắng bị người xa xa bố trí đại trận bao hết giáo tử.

Bằng không, coi như rung động kỳ dị dưới lòng đất này làm cho Diệp Chân chờ mong nhiều hơn nữa, Diệp Chân cũng không dám dừng lại ở chỗ này, đây không phải gây khó dễ cho cái mạng nhỏ của mình sao?

- Lại thêm một canh giờ nữa, nói không chừng ta sẽ có thể chú mạch hoàn thành.

- Không biết Kiếm Nguyên tông sẽ cho ta thời gian này hay không.

Diệp Chân giương mắt nhìn bầu trời phương xa, vẫn không mảy may bóng người. Có chút vui mừng, cũng không biết Kiếm Nguyên tông có thể cho hắn thời gian này hay không.

Diệp Chân cho tới bây giờ mới phát hiện, Kiếm Ngân Thạch ở Linh Kiếm Phần Sơn này là một thánh địa lĩnh hội kiếm đạo.

Trước đây, lúc Diệp Chân ở phía trên Kiếm Ngân Thạch lĩnh hội kiếm đạo bởi vì tốc độ lĩnh hội có phần chậm, còn chưa phát hiện dị thường.

Sau khi đoạt đến tàn kiếm màu vàng, lĩnh ngộ kiếm đạo hối hả gia tăng lên, Diệp Chân mới phát hiện, dưới tình huống tâm thần của hắn cùng rung động kỳ dị đến từ lòng đất tương hợp, lĩnh hội kiếm đạo bên trong tàn kiếm màu vàng lại có được hiệu quả gấp mấy lần.

Vô cùng thần kỳ!

Về phần đạo lý trong đó, Diệp Chân cũng nói không ra tại sao.

Chẳng qua là khi Diệp Chân đồng thời thôi động Kiếm Tâm Thông Minh và Tịch Diệt kiếm điển thì có thể cảm ngộ tới ngọn nguồn của rung động kỳ dị, tốc độ lĩnh hội kiếm đạo cũng sẽ vô hình tăng lên.

Thỉnh thoảng có một đoạn thời gian, tung tích rung động kỳ dị từ lòng đất mất đi, Diệp Chân mới phát hiện tốc độ hắn lĩnh hội kiếm đạo sẽ trong giây lát giảm xuống. Hình như kiếm đạo ẩn chứa bên trong tàn kiếm màu vàng đột nhiên trở nên tối nghĩa khó hiểu.

Loại tình huống này Diệp Chân mới có thể trong một ngày một đêm lĩnh hội gần hết kiếm đạo bên trong tàn kiếm màu vàng, không sai biệt lắm.

Đương nhiên, tác dụng Tịch Diệt kiếm điển dẫn đạo cũng vô cùng quan trọng, đây là hiệu quả tổng hợp!

Ngay lúc Diệp Chân nỉ non, cách Linh Kiếm Phần Sơn trăm dặm, hơn trăm người đen nghịt đang tụ tập cùng một chỗ, dẫn đầu chính là chưởng giáo Kiếm Nguyên tông -

Ngư Nhập Hải.

Lúc này, hơn trăm người tụ tập ở chỗ này là tất cả lực lượng tinh nhuệ của Kiếm Nguyên tông.

Ngoại trừ mười ba trưởng lão trong tông môn còn sống ra, chưởng giáo Kiếm Nguyên tông còn mang đến chín mươi sáu ngoại sự trưởng lão và chấp sự tu vi vây ở Hóa Linh cảnh đỉnh phong và Hóa Linh cảnh.

Chín mươi sáu ngoại sự trưởng lão chia thành bốn tổ, phân biệt tinh nghiên Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước kiếm trận, mỗi một tổ hai mươi bốn người.

[Tinh nghiên – Tinh: tinh thông, Nghiên: nghiên cứu]

Nếu có hai mươi bốn người sớm tạo thành kiếm trận, cho dù võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong cũng có thể trọng thương, thậm chí từng có ghi chép xử lý võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng.

Chín mươi sáu võ giả tinh nghiên tứ đại kiếm trận Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước hợp bốn thành một, lại có thể bố hạ Tứ Tượng kiếm trận, dưới Tứ Tượng kiếm trận, ngay cả cường giả Chú Mạch cảnh đều có thể vây khốn, thậm chí trọng thương.

Lần này, Ngư Nhập Hải mang Tứ Tượng kiếm trận này đến đây chính vì đối phó với Quách Kỳ Kinh.

Ngư Nhập Hải tự nghĩ, lấy lực lượng của hắn giao thủ với Quách Kỳ Kinh mấy lần đều cân sức ngang tài, hơn nữa dưới Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, hắn sẽ còn rơi vào hạ phong.

Nếu muốn lưu lại Quách Kỳ Kinh thì Tứ Tượng kiếm trận này phải xuất mã.

Bản năng của Tứ Tượng kiếm trận có thể vây khốn cường giả Chú Mạch cảnh, nếu do cường giả Chú Mạch cảnh hắn đến chủ trì, nói không chừng có thể chém giết Quách Kỳ Kinh tại chỗ.

Nếu có thể chém giết Quách Kỳ Kinh, vậy sẽ mang ý nghĩa, Kiếm Nguyên đế quốc có lẽ có thể chiếm đoạt Hắc Thủy quốc, từ đó trở thành đệ nhất đại quốc Hắc Long Vực.

Mà Kiếm Nguyên tông cũng sẽ trở thành đại tông môn thứ nhất Hắc Long Vực.

Nghĩ tới cái này, trái tim Ngư Nhập Hải còn có chút cuồng loạn, loại tình cảnh này thật sự quá dụ người.

- Chưởng môn, tất cả nhân thủ đều đã đến, theo kế hoạch làm việc đi!

Nhị trưởng lão Khổng Sán vừa mới đuổi tới hướng Ngư Nhập Hải nhẹ gật đầu.

- Tốt!

Ngay khi gật đầu, ánh mắt Ngư Nhập Hải nhìn về phía tất cả mọi người sau lưng.

- Vừa rồi bản tọa giảng kế hoạch cho các ngươi, toàn bộ đều rõ ràng?

- Rõ ràng, thưa chưởng giáo!

- Chưởng giáo, chúng ta đều biết!

- Tốt! Vậy cứ theo kế hoạch hành động! Nhưng mà, hôm nay bản tọa cảnh cáo trước, hôm nay nếu ai dám bại lộ hành tung, làm hỏng đại sự của bản tọa, bản tọa sẽ lấy đầu của hắn!

Thần sắc Ngư Nhập Hải đột nhiên trở nên dị thường lăng lệ!

- Xin chưởng giáo yên tâm!

Hơn trăm người trăm miệng một lời!

- Tốt, hành động đi!

Theo Ngư Nhập Hải vung tay, trên trăm cao thủ Kiếm Nguyên tông nhao nhao từ phía trên không trung rơi thẳng xuống mặt đất, sau đó riêng phần mình thận trọng che dấu hành tung, nhanh chóng xuất phát hướng về Linh Kiếm Phần Sơn!