Chương 460 Tâm Kiếm
Ông!
Đến lúc một đạo bản nguyên kiếm mạch cuối cùng sinh ra, nháy mắt lấp kín kiếm mạch thứ nhất, kiếm mạch thứ nhất trong cơ thể Diệp Chân đột ngột bùng lên kim quang, âm thanh nổ vang.
Một thanh kim sắc cự kiếm hoàn chỉnh đột ngột vắt ngang trong cơ thể Diệp Chân, cho thấy kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân triệt để chú mạch thành công.
Cơ hồ là đồng thời, một loại cảm giác huyết nhục tương liên từ kim sắc cự kiếm vừa mới đúc thành truyền đến phía trên kiếm mạch thứ nhất, nháy mắt, Diệp Chân đã rõ ràng bản thân vừa mới đúc thành kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh.
Vẻ ngạc nhiên đột ngột hiển hiện trên trên mặt.
- A, nghĩ không ra, sau khi Kiếm Tâm Thông Minh này triệt để chú mạch thành công lại còn có tuyệt kỹ bực này? Xem ra, kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh này cũng không hoàn toàn là thần thông phụ trợ....
Kiếm Tâm Thông Minh vừa mới đúc thành kiếm mạch thần thông, loại cảm giác huyết mạch tương liên kia làm cho Diệp Chân trong nháy mắt triệt để hiểu rõ tác dụng của Kiếm Tâm Thông Minh.
Kiếm Tâm Thông Minh ngoài tác dụng phụ trợ còn có một thức kiếm chiêu.
Một thức kiếm chiêu tên Tâm Kiếm, uy lực của kiếm chiêu, Diệp Chân cũng không rõ lắm, nhưng hiệu đặc thù quả lại làm cho Diệp Chân hơi kinh ngạc.
Đông đông đông!
Khi Diệp Chân muốn nếm thử một kiếm này thì rung động kỳ dị đến từ lòng đất lại có chút vội vàng.
Cảm ứng được rung động vội vàng, trên mặt Diệp Chân lại hiện lên vẻ tươi cười.
Hẳn là do hắn chuyên chú trong một bước cuối cùng chú mạch thần thông, một mực không trả lời gia hỏa trong lòng đất này nên nó gấp.
Tính toán ra, Diệp Chân và tiểu gia hỏa giấu ở lòng đất này đã trao đổi thời gian hơn mấy tháng, mặc dù nó một mực vạn năm không đổi đông đông đông rung động, nhưng Diệp Chân đã có thể căn cứ tần suất rung động, mạnh yếu, khoảng cách, đại khái bên trên lý giải ý tứ của tiểu gia hỏa này.
Thần niệm khẽ động, Diệp Chân giống như trước thôi động kiếm mạch thứ nhất khẽ chấn động hai cái, xem như trả lời.
Nháy mắt thôi động kiếm mạch thứ nhất, Diệp Chân phát hiện dị thường.
Liên hệ!
Diệp Chân đột nhiên phát hiện, nháy mắt hắn thôi động kiếm mạch thứ nhất. Diệp Chân lại cảm giác được nó và gia hỏa rung động kỳ dị trong lòng đất kia sinh ra một tia liên hệ.
Điểm chết người nhất là, tia liên hệ đến từ gia hoả dưới lòng đất kia chủ động liên hệ hắn, sinh ra một tia liên hệ thần bí với kiếm mạch thứ nhất hắn vừa mới đúc thành.
Mặc dù tia lực lượng liên hệ thần bí này rất yếu ớt, nhưng đã có thể đơn giản giao lưu, thậm chí, Diệp Chân có thể thông qua kiếm mạch thần thông vừa mới đúc thành truyền ý tứ của mình cho gia hoả lòng đất kia.
Đương nhiên, chỉ cực hạn trong ý tứ rất đơn giản.
Diệp Chân cũng rất rõ ràng nguyên nhân căn bản trong này —— đó chính là kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh của hắn triệt để chú mạch thành công, mới có loại biến hóa về chất này.
Điều này nói rõ một vấn đề rất bản chất. Gia hỏa kỳ dị trong lòng đất này hữu duyên với kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân.
Về phần gia hỏa có thể sinh ra rung động kỳ dị trong lòng đất này, Diệp Chân đã có chỗ suy đoán.
Trăm phần trăm có quan hệ với kiếm!
Dưới đáy Linh Kiếm Phần Sơn, lại có thể sinh ra liên hệ với kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh, không có quan hệ với kiếm mới lạ.
- Có phải một thanh linh kiếm hay không?
Vừa nghĩ đến đây, tim Diệp Chân không khỏi có chút đập thình thịch.
Phàm là Linh khí đều có linh tính, rung động kỳ dị dưới lòng đất này cũng hẳn là một loại linh tính.
Đương nhiên, cái này chỉ là một loại phỏng đoán.
- Nếu là linh kiếm....
Tâm niệm vừa động, mắt Diệp Chân nhìn thiên khung trống vắng tịch phương xa, nếu Kiếm Nguyên tông đã chưa có động tĩnh, chưa đánh tới, vậy sao không giao lưu trao đổi cùng tiểu gia hỏa dưới lòng đất này, mặc dù bắt đầu giao lưu vô cùng tốn sức, nhưng nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý liệu?
Có ý nghĩ này, tâm thần Diệp Chân chìm vào kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh vừa mới đúc thành, thôi động Tịch Diệt kiếm điển bắt đầu chật vật giao lưu với tiểu gia hỏa dưới lòng đất.
....
Ngay trong lúc đó, một chỗ trong rừng cây giấu ngoài mấy chục dặm, lông mày Ngư
Nhập Hải lại nhíu chặt.
Ngư Nhập Hải xoắn xuýt vì tình báo ba trưởng lão sở trường về truy tung trước mắt mang tới.
Hắn mang tới cao thủ tông môn tạo thành Tứ Tượng kiếm trận, đã từ mặt đất đi đến vị trí dự định, cũng tức là chân núi Linh Kiếm Phần Sơn, tùy thời có thể bố trí kiếm trận.
Mặc dù địa mạch Linh Kiếm Phần Sơn đặc thù không cách nào dẫn động để bày trận, nhưng võ giả dựa vào nhân lực thành trận pháp lại không chịu hạn chế này.
Các loại công tác mai phục đều chuẩn bị xong, nhưng các trưởng lão Kiếm Nguyên tông không tìm thấy cao thủ Tề Vân tông mai phục gần Linh Kiếm Phần Sơn như bọn hắn dự đoán.
Ừm, đây tựa như đã mài thương sắc bén, chỉ chờ đâm chết hoàng long, lại đột nhiên phát hiện, hoàng long biến mất!
Không có mục tiêu!
Đỉnh Linh Kiếm Phần Sơn chỉ có một mình Diệp Chân lạnh nhạt ngồi xếp bằng.
- Không có khả năng, nhất định do chúng ta có chỗ nào chưa lục soát, đã lục soát, nhớ kỹ, trên tầng mây cũng phải lục soát! Phải nhanh, trong vòng nửa canh giờ nhất định phải có kết quả, bằng không, chúng ta mai phục sẽ có khả năng bại lộ!
Bên trong tiếng quát của Ngư Nhập Hải, mấy Trưởng lão Kiếm Nguyên tông lại lần nữa phi thân rời đi, tìm kiếm tứ phương.
Lấy ánh mắt của Ngư Nhập Hải, thậm chí có thể xa xa nhìn thấy một bóng người ngồi xếp bằng đỉnh núi trên Linh Kiếm Phần Sơn, Vân Dực Hổ Vương đặc hữu của Diệp Chân đang bay trên không.
- Chủ lực sẽ giấu ở chỗ nào?
Gương mặt Ngư Nhập Hải xoắn xuýt!
Đáng tiếc, canh nửa giờ, tin tức trưởng lão tiến đi thăm dò mang tới càng làm cho Ngư Nhập Hải xoắn xuýt.
Vẫn không tìm ra chủ lực Tề Vân tông mai phục gần đó.
Đừng nói chủ lực Tề Vân tông, triệt để lục soát phương viên trăm dặm Linh Kiếm Phần Sơn, ngay cả nửa hình bóng cường giả Hồn Hải cảnh cũng không thấy.
- Khổng trưởng lão, tại sao có thể như vậy?
Ngư Nhập Hải đưa ánh mắt nhìn về phía túi khôn của mình!
- Chưởng giáo, trước mắt loại tình huống này có hai loại khả năng!
Khổng Sán ngẫm nghĩ đáp.
- Hai loại khả năng!
- Chưởng giáo, khả năng thứ nhất, chính là chủ lực Tề Vân tông mai phục có thể giấu ở nơi chúng ta không biết hoặc không cách nào phát hiện!
- Nơi không biết hoặc không cách nào phát hiện? Khổng trưởng lão, ngươi nói...?
Ngư Nhập Hải đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng.
- Không sai, chưởng giáo! Thế gian này kỳ công bí pháp tầng tầng lớp lớp, bảo bối che đậy khí tức càng nhiều vô số kể, lại hoặc là ảo trận che giấu đều có thể làm cho chúng ta không phát hiện được mai phục của chủ lực Tề Vân tông. Đây là khả năng thứ nhất!
- Vậy còn khả năng thứ hai?
- Chưởng giáo, khả năng thứ hai, chính là chúng ta có thể đã phức tạp hóa chuyện này. Có lẽ, thật chỉ có một người Diệp Chân. Lại hoặc có một hai người phối hợp với Diệp Chân phục kích Trí Thắng trưởng lão, giống như Yêu Diện La Sát Liêu Phi Bạch của Tề Vân tông! Có nàng xuất thủ, giết chết Trí Thắng trưởng lão cũng có khả năng!
- Ừm, cũng đúng!
Ngư Nhập Hải gật đầu lia lịa.
- Vậy Khổng trưởng lão, đã có hai loại khả năng. Vậy chúng ta ứng biến như thế nào?
- Lấy bất biến ứng vạn biến!
Khổng Sán cực kỳ tự tin nói.
Lần này, Ngư Nhập Hải càng thêm không rõ.
- Còn xin Khổng trưởng lão chỉ rõ!
- Xin hỏi chưởng giáo, nếu Tề Vân tông chúng ta có một người đệ tử có thể giết vào Hắc Long Bảng, đồng thời trở thành thứ nhất Hắc Long Bảng, có được hắc long khí vận, thậm chí có thể mở ra Hắc Long Bí Cung như Diệp Chân, sẽ như thế nào?
- Đương nhiên là coi như trân bảo, định là chưởng giáo tông môn đời sau, liều lĩnh bảo hộ!
- Nếu người này bị giết hoặc lập tức bị giết?
- Nhất định sẽ liều lĩnh cứu viện! Nếu đã bị giết, vậy đả kích đó....
Nói đến đây, con mắt Ngư Nhập Hải đột ngột lộ ra vẻ cười.
- Khổng trưởng lão, bản tọa minh bạch ý tứ của ngươi!
- Chỉ cần chúng ta như thường lệ phát động kế hoạch, đẩy Diệp Chân lâm vào hẳn phải chết. Chuyện sẽ sáng tỏ, hơn nữa cho dù loại nào trong hai loại khả năng kia, chỉ cần chúng ta phát động kế hoạch sẽ có thể tạo thành đả kích khó có thể chịu đựng cho Tề Vân tông!
Ngư Nhập Hải nói.
Nghe vậy, Khổng Sán mỉm cười gật đầu.
- Vậy thì mời chưởng môn hạ lệnh đi!
- Mời!
- Chưởng giáo mời!
Đang khi nói chuyện, theo Ngư Nhập Hải đằng không bay lên, các trưởng lão Kiếm Nguyên tông ẩn trong rừng cây đồng thời đằng không bay lên, đằng đằng sát khí xông về Linh Kiếm Phần Sơn.
Chân núi Linh Kiếm Phần Sơn, chín mươi sáu ngoại môn trưởng lão thấy được phương xa các trưởng lão Kiếm Nguyên tông đằng không mà lên. Từng người thần sắc trở nên dị thường nghiêm khắc, nhất là thủ lĩnh thì càng nghiêm nghị quát to.
- Bày trận!
- Nhanh chóng bày trận!
Cơ hồ là đồng thời, trải qua hơn nửa canh giờ câu thông. Diệp Chân cùng tiểu gia hỏa kia kỳ dị trong lòng đất câu thông cũng có tiến triển cực lớn, song phương đã có thể tiến hành giao lưu đơn giản.
Có lẽ là ý thức được tên tiểu tử trong lòng đất này rất có thể vô cùng bất phàm, thậm chí có thể là một thanh Linh khí có chút bất phàm, Diệp Chân bắt đầu cố ý câu dẫn hắn.
- Muốn ra ngoài xem thử hay không?
- Ra ngoài chơi rất vui....
- Ngươi đi ra không...
Ý tứ đại khái của Diệp Chân chính là như vậy, nhưng nói thì dễ dễ, câu thông lại phi thường khó khăn, Diệp Chân cũng chỉ có thể thông qua kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh câu thông cùng nó.
Bất luận hành vi lừa gạt nào cũng đều phi thường khó khăn.
Đối mặt với Diệp Chân dẫn dụ, thái độ của tên tiểu tử dưới lòng đất kia vẫn rất, hoặc là nói, nó chưa có hiểu rõ ý tứ của Diệp Chân.
Trả lời rất mơ hồ.
Không nói đi ra, cũng không nói không ra!
- Chẳng lẽ ngươi không ra được....
Trong lòng Diệp Chân đột nhiên khẽ động.
Ầm ầm!
Theo Diệp Chân truyền ra tin tức, toàn bộ Linh Kiếm Phần Sơn đung đưa kịch liệt đi, giống như đất rung núi chuyển, ngoại môn trưởng lão Kiếm Nguyên tông đang ở chân núi bày trận lắc lư ngã trái ngã phải.
Trên mặt Diệp Chân đột ngột hiển hiện vẻ kinh ngạc, năng lượng này không nhỏ.
Cơ hồ là đồng thời, rung động từ lòng đất truyền đến vẻ đắc ý, hơi có chút ý tứ hướng Diệp Chân thị uy.
- Xem ra, ngươi không muốn...
Rống!
Ý tứ của Diệp Chân chưa biểu đạt xong, tiểu Miêu gầm nhẹ.
Nháy mắt ngẩng đầu, sắc mặt Diệp Chân biến đổi, sát khí và Linh Lực ba động kinh khủng từ phương xa truyền đến, tầm mười đạo kiếm quang cực độ bàng bạc đang từ phương xa nhanh chóng bắn tới, một đạo đi đầu khí tức hết sức kinh khủng!
Diệp Chân nhận ra được, kiếm quang thứ nhất kia chính là của Ngư Nhập Hải.
Lúc này, khoảng cách từ chỗ bọn hắn đến Diệp Chân còn có hai mươi dặm, hơn nữa đang nhanh chóng lại gần.
Cơ hồ là trong thời gian ngắn, tiểu Miêu thu nhỏ hình thể chui vào dưới hông Diệp Chân, chỉ cần Diệp Chân động niệm, lập tức cất cánh.
Diệp Chân minh bạch, hắn nhất định phải đi, nếu còn không đi sẽ đi không được.
- Ngươi thật không theo ta đi?
- Địch nhân của ta tới, ta nhất định phải đi, gặp lại...
Nhanh chóng truyền ra đạo tin tức này cho tồn kỳ dị dưới lòng đất kia, Diệp Chân thầm than một tiếng, thần niệm khẽ động, thân hình tiểu Miêu biến lớn, đột ngột bay lên trời!