← Quay lại trang sách

Chương 466 Thần Uy Tâm Kiếm

Oanh!

Tiếng sét đánh vang lên!

Diệp Chân giương một tay lên, một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi liền đánh về phía Khổng Sán!

- Hừ, Diệp Chân, lão phu đã sớm đề phòng ngươi xuất ra một chiêu này!

Cười lạnh một tiếng, một mặt kiếm thuẫn phù phiếm sớm ở trước người Khổng Sán, chặn Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân lại, bên trong tiếng sét đánh vang, Kinh Hồn Thiên Lôi và kiếm quang bắn ra kiếm độn bốn phía đồng thời cũng đã tiêu tán.

Ngày đó lúc Linh Kiếm Phần Sơn bùng nổ, dưới Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân, ngay cả chưởng giáo Ngư Nhập Hải đều bị thiệt lớn, điều này khiến các trưởng lão của Kiếm Nguyên tông đều dị thường kinh hãi.

Cũng theo đó hiểu rõ nguyên nhân Diệp Chân có thể một mình chém giết Đại trưởng lão Trí Thắng còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại.

Dưới Kinh Hồn Thiên Lôi này, ngay cả chưởng giáo đều phải ăn thiệt thòi, chớ nói chi người không biết rõ tình hình như Đại trưởng lão Trí Thắng.

Có sự tỉnh táo này, Nhị trưởng lão Khổng Sán lại là người có kinh nghiệm nhất về việc thê thảm này, trước đó đã sớm nghĩ kỹ phương pháp để ứng đối, sao có thể lại trúng chiêu!

- Diệp Chân, ngươi cũng chỉ có thể dựa vào một chiêu này mà đánh người thôi, trừ cái đó ra, ngươi thì tính là cái gì?

Cười lạnh một tiếng, kiếm quang Khổng Sán ngay sau đó bay lên, một đầu kiếm quang trầm tĩnh hiện lên hình Bạch Hổ đột ngột từ trong kiếm Khổng Sán nhảy ra, phô thiên cái địa đánh về phía Diệp Chân!

Bạch Hổ Kiếm trận!

Vừa ra tay, Khổng Sán đã vận dụng tất cả tuyệt học của hắn!

- Thật sao, vậy ngươi hãy thử đón thêm của ta mấy chiêu một chút!

Đang khi nói chuyện, một đoạn ngón tay xanh ngọc đột ngột hiển hiện trước ngực Diệp Chân, trong nháy mắt nhẹ nhàng điểm ra, tốc độ như thiểm điện trực tiếp điểm vào kiếm trận giữa trán cự hổ do Bạch Hổ kiếm trận ngưng tụ thành.

Phốc!

Phù Vân Chỉ đột ngột xuyên trán. Kiếm trận Bạch Hổ của Khổng Sán lập tức tan thành mây khói, mặc dù mấy trăm đạo kiếm quang vẫn như cũ giống như mưa tên mà bắn về phía Diệp Chân.

Nhưng mà theo kiếm thế bị phá, cả mấy trăm đạo kiếm quang này đã không có bất cứ liên hệ gì, mỗi một đạo kiếm quang đều là kiếm quang, căn bản không sinh ra được bất cứ uy hiếp gì đối với Diệp Chân.

Diệp Chân thậm chí ngay cả trốn tránh đều không thèm mà chỉ đứng nơi đó, mặc kệ do mấy trăm đạo kiếm quang kia xông về phía mình, đánh vào Xích trên Ngọc Linh Giáp.

Xích Ngọc Linh Giáp thậm chí ngay cả một tia gợn sóng cũng không có sinh ra.

Một màn này để cho sắc mặt Khổng Sán biến đổi!

- Khổng trưởng lão, ngươi cũng thử tiếp một kiếm của ta một chút đi!

Tâm trạng Diệp Chân đột nhiên chìm vào bên trong kiếm mạch thần thông Kiếm Tâm Thông Minh vừa mới đúc thành. Thần niệm vừa vào, một loại kiếm thế huyền ảo không hiểu đột ngột bay lên từ trên thân Diệp Chân.

Trong nháy mắt loại kiếm thế này bay lên, tất cả mọi người bất luận là Khổng Sán đang cùng Diệp Chân đối chiến hay võ giả Hồn Hải cảnh Hắc Thủy quốc sau lưng Diệp Chân. Trong lòng đồng loạt dâng lên một cảm giác bị người nhìn thấy trần trụi!

Dưới lúc Diệp Chân được kiếm thế bao phủ lại có một loại cảm giác không có chút bí mật nào đáng nói. Cứ phảng phất như trần truồng, tựa như mọi việc, mọi thứ của mình đều bị Diệp Chân xem thấu!

Kiếm quang hội tụ, Huyền Dương kiếm nghiêng nâng, nháy mắt Kim sắc kiếm quang tuôn ra, Diệp Chân một kiếm nhẹ đâm!

Tâm Kiếm!

Nháy mắt kiếm quang đâm ra, Tử Linh giấu ở bên trong kiếm mạch thần thông của Diệp Chân là rung động nhè nhẹ một cái, lần rung động này ngay cả Diệp Chân cũng không phát hiện ra.

Nhưng nhờ sự rung động này lại khiến mũi kiếm của Diệp Chân sinh ra một tia biến hoá kì dị, phảng phất như càng thêm lăng lệ, càng thêm sự nghiêm nghị cho kiếm khí, có một loại cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ!

Nháy mắt Kiếm quang đâm ra, sắc mặt Khổng Sán lập tức trở nên đại biến!

Hắn cũng là một người tu luyện kiếm đạo, làm sao có thể nhìn không ra một chiêu này của Diệp Chân có bao nhiêu lợi hại, nhất là kiếm quang kia, vẻn vẹn liếc mắt nhìn đã có thể khiến lòng hắn sinh ra sợ hãi!

Một chiêu này lại có một loại cảm giác làm cho hắn không thể nào tránh né!

Trên thực tế quả thật không cách nào trốn tránh!

Cảm nhận được một kiếm của Diệp Chân lợi hại thế, thân hình Khổng Sán chuyển động, thế nhưng vô luận có né tránh đến như thế nào đi nữa cũng đều không thể thoát khỏi đạo kiếm quang kia.

Liên tiếp biến hóa thân pháp năm sáu lần đều không có thoát khỏi kiếm quang của Diệp Chân, Khổng Sán cũng điểm nhanh ra một kiếm đón đỡ!

Trong nháy mắt tiếp theo, một màn phát sinh đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.

Kiếm quang Khổng Sán xuất ra dưới Tâm Kiếm của Diệp Chân vậy mà cứ như thế mà bị chôn vùi.

Không chỉ có kiếm quang bị chôn vùi, ngay cả chuôi trung phẩm bảo kiếm của Khổng Sán cũng giống như được làm từ giấy bình thường, cứ thế mà bị kiếm cương Tâm Kiếm của Diệp Chân một nhát mổ hai nửa!

Khí thế kiếm cương Tâm Kiếm như chẻ tre xé trung phẩm bảo của Khổng Sán, lại đâm rách hộ thể cương khí của hắn, còn đâm ra một huyết động không hề nhỏ trên lòng bàn tay!

Sắc mặt Khổng Sán không khỏi biến đổi, lực lượng của Diệp Chân trong một kiếm này thật sự quá mức kinh khủng.

Nói thật, nếu không phải nhờ trung phẩm bảo kiếm kia ngăn cản một chút, e là cánh tay phải này của hắn có khả năng đã bị phế đi.

Nhưng Khổng Sán đã không có thời gian đi đau lòng tổn thất trung phẩm bảo kiếm của chính mình nữa.

Bởi vì một ấn thủ nho nhỏ màu đỏ đã như ngôi sao băng bay về phía hắn.

- Xích Ngọc Ấn, trấn áp!

- Bạo!

Cơ hồ trong nháy mắt khi Diệp Chân cất tiếng quát, Khổng Sán đã chật vật lui lại, Xích Ngọc Ấn nổ tung có thể xé mở hộ thể linh cương của hắn, thậm chí ngay cả Hậu Thiên linh thể gần như tại trọn vẹn của hắn cũng nhận trùng kích to lớn, thể nội không khỏi có cảm giác khí huyết dâng trào!

Hưu!

Kiếm xé gió của kiếm quang thê lương lần nữa truyền đến.

Trong nháy mắt ánh mắt Khổng Sán trừng to, một đạo kim sắc kiếm quang vô cùng lăng lệ một lần nữa đâm về phía hắn, nhưng lần này, mục tiêu là ấn đường giữa trán!

Lại là Tâm Kiếm!

Từng có kinh nghiệm lần trước không cách nào trốn tránh kia khiến cho Khổng Sán hoảng hốt, trong thời gian ngắn đã thi triển thân pháp đến cực hạn, nhưng mà kiếm quang kim sắc này lại cứ như hình với bóng hướng về hắn đâm tới.

Thời khắc mấu chốt, Khổng Sán hét lớn lên một tiếng, hai tay phóng ra linh quang cực đại, trùng điệp bảo hộ trên đỉnh đầu!

Xùy!

Thanh âm kiếm quang vào thịt đột ngột vang lên.

Một lỗ máu lớn bằng ngón cái xuất hiện từ trong lòng bàn tay Khổng Sán, lại lộ ra đến sau đầu.

Linh quang quanh thân Khổng Sán chỉ trong chốc lát tiêu tán, ánh mắt cũng theo đó mà tan rã, cả người giống như cá chết từ phía trên không trung rơi xuống!

Hí!

Hít thanh âm hít vào một hơi lãnh khí từ trong hai đám phe địch, ta và võ giả vang lên thành một mảnh.

Ngay cả đông chinh quân Đại Nguyên Soái - Cổ Triệu Qua cũng trừng lớn hai mắt đến cực hạn!

Trước đây, tương truyền Diệp Chân có bao nhiêu lợi hại, chiến lực cường đại dường nào, nhưng cũng chỉ là lời truyền miệng! Hơn nữa, lời truyền miệng phần lớn đều là khuếch đại!

Nhưng mà hôm nay gặp mặt, Cổ Triệu Qua mới hiểu được lời đồn đó quả thật có sai!

Lực chiến của Diệp Chân còn cường đại hơn nhiều so với lời đồn, theo chiến lực Diệp Chân hiện tại biểu hiện ra, cần phải nâng thêm mấy lần trong lời đồn mới đúng.

Vô luận Đại Nguyên Soái quân đông chinh, hay các cường giả Hồn Hải cảnh Hắc Thủy quốc sau lưng Diệp Chân, hay các cường giả Kiếm Nguyên đế quốc đối diện đều biết Khổng Sán là ai!

Kiếm Nguyên tông Nhị trưởng lão!

Một thân tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, trước khi Kiếm Nguyên tông xảy ra chuyện, có thể xếp tới mười vị trí đầu trong Kiếm Nguyên đế quốc. Hôm nay Kiếm Nguyên tông lại gặp kịch biến, có thể dễ dàng có thể đứng vào năm vị trí đầu.

Nhưng mà hiện nay lại bị Diệp Chân dùng hai kiếm một ấn nhẹ nhõm bị oanh sát!

Là oanh sát!

Cũng không phải bất phân thắng bại!

Đại đa số võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong khi đối chiến có khả năng sẽ làm đối thủ bị trọng thương, nhưng mà muốn chém giết đối thủ có tu vi giống nhau quả rất khó.

Nhưng mà Diệp Chân chỉ là võ giả Hóa Linh cảnh tứ trọng thế mà lại có thể nhẹ nhõm chém giết Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, trưởng lão Kiếm Nguyên tông -

Khổng Sán!

Cho đến giờ phút này, Cổ Triệu Qua rốt cuộc đã hiểu rõ vì cái gì mà đương kim bệ hạ sẽ dùng nghiêm túc an bài cho Diệp Chân này, chỉ bằng phần thực lực thế này cũng đủ để cho trong lòng đương kim bệ hạ run sợ, càng đừng nói đến việc tạo áp lực của Tề Vân tông!

Trong thời gian ngắn, võ giả Hắc Thủy quốc đều chấn kinh, võ giả Kiếm Nguyên tông lại ngây ngốc!

Trực tiếp ngây ngốc!

Bởi vì viện binh Khổng Sán hôm qua tới là người có tu vi cao nhất bên trong các võ giả đóng giữ quân trấn Bắc Xương, hắn đến khiến cho sĩ khí quân trấn Bắc Xương tăng cao!

Nhưng bây giờ lại bị Diệp Chân chém giết tại chỗ trước mắt bao người, chuyện này đối với lòng quân Kiếm Nguyên đế quốc không khỏi xảy ra ảnh hưởng không thể đo lường!

- Ai lại đến chiến nữa?

Diệp Chân cất một tiếng khiêu chiến như sấm khiến cho võ giả đóng giữ quân trấn Bắc Xương, mặt từng người đều như màu đất, vô cùng sợ hãi!

- Giết!

Sau lưng Diệp Chân, năm vị cường giả Hồn Hải cảnh và hơn ba mươi võ giả Hóa Linh cảnh từ phía trên không trung xông về phía quân trấn Bắc Xương.

Mặc dù sợ hãi, nhưng võ giả quân trấn Bắc Xương vẫn phóng lên tận trời, tiến lên nghênh đón, nỏ pháo phá linh đầu tường cũng loé lên lực ba động kinh khủng.

Nhưng mà, đội quân được Diệp Chân dùng Tâm Kiếm và Kinh Hồn Thiên Lôi phối hợp, sau khi liên trảm hai vị cường giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đến từ cung đình Kiếm Nguyên đế quốc bảo hộ quân trấn Bắc Xương, nơi đây liền triệt để tán loạn.

Võ giả có huyết tính, nhưng cũng là người có nhân tính!

Đám võ giả Kiếm Nguyên đế quốc có huyết tính liều mạng, hơn nữa lại không hề ít!

Nhưng khi liều mạng biến thành chịu chết không công, sĩ khí liền triệt để hỏng mất.

Không chỉ võ giả có phương diện chiến tranh cao hiện đang có xu thế nghiêng về một bên, cho dù binh lính bình thường công thành phía dưới, kết quả cũng khiến trái tim đám võ giả Kiếm Nguyên đế quốc phải trở nên băng giá!

Binh lính bình thường được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, từng tên giống như điên cuồng, từng tên trở nên có sức lực lớn vô tận, người nhẹ như yến, những tên đội trưởng võ đạo, đô úy, tướng lĩnh càng như có thần trợ, chiến lực như bão táp, chỉ ngắn ngủi trong vòng một khắc đồng hồ đã xông lên được đầu tường Bắc Xương mà cả ngày hôm qua cũng không xông lên được!

Chiến đấu đến lúc này, đã triệt để có kết quả!

Khi chiến đấu giữa các võ giả cao tầng hiện có xu thế nghiêng về một bên, thống soái quân trấn Bắc Xương biến thành thi thể không đầu bên trong hỗn chiến, mấy chục vạn đại quân tan tác như chim muông!

Dù binh sĩ hậu phương không có tham chiến cũng bởi vì binh sĩ phía trước trùng kích mà biến thành bại binh!

Quân trấn Bắc Xương khổ công không thể chiếm theo Diệp Chân đến lại tan thành mây khói nhanh như vậy!

Đây chính là lực ảnh hưởng của cường giả bên trong chiến tranh.

Đây cũng là lý do vì sao trong Hắc Long Vực thậm chí Chân Huyền đại lục, các võ đạo tông môn cường đại có sự ảnh hưởng cực đoan đối với đế quốc của mình.

Bởi vì không có cường giả võ đạo ủng hộ, dù số lượng binh lính bình thường nhiều cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

Dưới loại ảnh hưởng này, Kiếm Nguyên tông trở thành quốc giáo Kiếm Nguyên đế quốc, cho nên thực lực của Kiếm Nguyên tông một khi hao tổn nghiêm trọng cũng đại biểu cho thực lực của Kiếm Nguyên đế quốc bị tổn thất nặng nề!

Về phần Tề Vân tông, chưởng môn Quách Kỳ Kinh dùng một đạo phù tấn đã có thể để

Hắc Thủy quốc - vị Hoàng đế bệ hạ kia cũng phải cúi đầu, không lạ!

Chiến tranh đến nơi này đã không có chuyện gì với Diệp Chân.

Diệp Chân ngồi lại lên lưng tiểu Miêu, híp nửa mắt nhìn chiến trường phía dưới, trong ánh mắt lại tràn đầy nghi hoặc!

Kỳ thật, một màn Diệp Chân dùng hai kiếm một ấn xử lý Khổng Sán vừa rồi, không chỉ có người xem chiến chấn kinh, ngay cả Diệp Chân cũng phải cảm thấy khiếp sợ!

Uy lực của Tâm Kiếm so với trong tưởng tượng của Diệp Chân còn cường đại hơn rất nhiều!

Bởi vì xem như cường giả Chú Mạch cảnh tu luyện võ kỹ có tính công kích thần thông, bình thường dưới tình huống đó cũng vô pháp có được uy lực miểu sát cường giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng.

Nhưng một kiếm chiêu do sau khi Diệp Chân chú mạch hoàn thành thần thông Kiếm Tâm Thông Minh – một loại thần thông mang tính phụ trợ lại có uy lực của võ kỹ tính công kích.

Điều này khiến Diệp Chân quả thực có chút không hiểu!