← Quay lại trang sách

Chương 465 Cổ Triệu Qua Cúi Đầu

Cái gì, chỉ mới có một khắc mà cánh quân bên trái đã tiến vào quân Đại Diệp thành rồi à, mười vạn quân giữ thành của Đại Diệp thành đã bị chém đầu mất hơn hai vạn, năm vạn bị bắt giữ làm tù binh, chỉ còn hơn một vạn quân chạy thoát, liên tiếp ba thành thuận buồm xuôi gió, truy sát bại quân suốt hai trăm dặm?

Trong lều soái Đại Dã Quan, đông chính Đại Nguyên Soái - Cổ Triệu Qua cầm báo cáo quân đội mà không nhịn được run rẩy.

Đại thắng!

Đây tuyệt đối là lần đại thắng đầu tiên của Hắc Thuỷ quốc trong vòng trăm năm qua!

Nhưng khiến hắn khổ sở chính là lần đại thắng đầu tiên này lại không phải chiến công của hắn!

Nhìn thấy chủ soái nhà mình khiếp sợ, quan phụ tá Vương Tế đảm nhiệm công việc tham quân cho Cổ Triệu mở miệng an ủi.

- Nguyên soái, bản thân quân Đại Diệp thành chỉ có mười vạn quân trấn giữ, lại có thêm Chiến Hồn Huyết Kỳ, chiến thắng nhanh như vậy cũng là chuyện thường thôi.

- Chính ngươi tự xem đi.

Cổ Triệu Qua im lặng đưa báo cáo quân đội cho phụ tá tâm phúc của mình, hắn chỉ liếc nhìn một chút, trên mặt lập tức chấn kinh.

- Lại không sử dụng Chiến Hồn Huyết Kỳ.

Nhìn thấy tin tức này, kẻ luôn luôn tự phụ lắm mưu nhiều kế như Vương Tế cũng có chút thất thần, bên trong thôn tin nay ẩn chứa rất nhiều tin tức khác.

Điều đó đã trực tiếp chứng minh tình báo trước đây của Diệp Chân là chính xác!

Bởi vì Đại Diệp thành cũng là một thị trấn quan trọng, trước đây bởi vì cuộc đông chinh của đại quân Hắc Thuỷ quốc, quân trấn quan trọng phía tây của Kiếm Nguyên đế quốc đều có cường giả Hồn Hải cảnh của Kiếm Nguyên tông đóng giữ.

Theo tình báo, quân trấn của Đại Diệp thanh trước đây có hai trưởng lão Kiếm Nguyên tông đóng giữ, tính cả một tán tu Hồn Hải cảnh được quân đội chiêu mộ, thì quân Đại Diệp thành cùng lúc sở hữu cả ba cường giả Hồn Hải cảnh.

Mà theo như trong báo cáo quân đội nói, quân Đại Diệp thành chỉ có một cường giả

Hồn Hải cảnh!

- Phái võ giả đi Kiếm Linh Sơn điều tra tình báo, đã trở lại chưa?

Cổ Triệu Qua bỗng nhiên đứng dậy hỏi, hắn biết rõ, nếu hắn chưa hành động, lần đông chinh này, hắn sẽ triệt để trở thành vật làm nền!

- Có khả năng trên đường gặp phải phiền toái, tạm thời không thấy phù tấn truyền đến.

Trong lúc Vương Tế đang nói chuyện, ba đạo phù quang liên tiếp tuần tự từ trên trời rơi xuống, rơi vào trong tay. chỉ vẻn vẹn nhìn thoáng qua, thần sắc Vương Tế trở nên vô cùng đắng chát.

- Linh Kiếm Phần Sơn xảy ra kịch biến không rõ tên, gần như nghiêng trời lệch đất. Gần như đã biến mất trên bản đồ, trở thành phế tích! Võ giả tìm kiếm phun ra tàn kiếm xung quanh khắp nơi Linh Kiếm Phần Sơn, rất nhiều nơi lưu lại vết máu biến thành màu đen, thậm chí bốc mùi nội tạng.

- Đại soái, chúng ta đã sai rồi!

Khi Vương Tế đem tình báo đưa cho Cổ Triệu Qua, trong miệng giống như nuốt phải một cây thuốc đắng chát.

Ba ngày!

Bọn hắn lãng phí thời gian ba ngày quý giá!

Không nói đến cục diện chiến đấu bị ảnh hưởng, thời gian ba ngày này, đã khiến bọn hắn mất đi chiến công đầu tiên của đông chinh!

Vẻn vẹn nhìn thoáng qua, phù tấn trong tay Cổ Triệu Qua vỡ nát.

- Người tới, truyền quân lệnh của ta, nổi trống tụ tướng!

Tiếng quát của Cổ Triệu Qua uy nghiêm mà quả cảm nhưng mà ai có thể nghe ra thanh âm đắng chát bên trong!

Chậm trễ ba ngày, quân Đại Diệp thành thất thủ, đã có thể làm cho địch nhân thiệt hại khá nhiều!

Một ngày sau, quân chủ lực của cuộc đông chinh dồn toàn lực vào quân trấn biên thuỳ Bắc Xương của Kiếm Nguyên đế quốc phát động tiến công.

Đáng tiếc là, tình huống mà Cổ Triệu Qua hy vọng cũng không xuất hiện, khi đại quân đông chinh đi cùng quân đội đến từ Tề Vân tông, Ly Thuỷ Tông và hoàng thất, tổng cộng có năm tên võ giả Hồn Hải cảnh cùng tiến công và đã ngăn được.

Tình báo không sai, chỉ có hai cường giả Hồn Hải cảnh đỉnh tiêm ở trấn quân Bắc Xương, còn lại tất cả đều là võ giả Hoá Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong và Hồn Hải cảnh nhất nhị trọng.

Chất lượng không được tốt lắm, nhưng không chống lại nổi cả đám đông, miễn cưỡng chống lại sự công kích của cường giả Hồn Hải cảnh đại quân đông chinh.

Chỗ chết người nhất chính là, có lẽ ý thức được lực lượng quân đội phe mình không đủ, tổng cộng bốn ngày, quân trấn Bắc Xương vậy mà đã dựng lên năm mươi khung phá linh nỏ pháo trên mọi phương hướng trên đầu tường thành.

Hơn nữa phá linh nỏ pháo có thể do Thần Hồn toả định của võ giả Dẫn Linh cảnh hoặc Hoá Linh cảnh thôi động.

Có phá linh nỏ pháo hỗ trợ, lực lượng quân đội của quân trấn Bắc Xương mặc dù còn yếu, nhưng nếu liều mạng cùng đại quân đông chinh thì vẫn ngang sức.

Cũng ngay lúc này, mật thám phía trước cũng đưa tin tình báo tới.

Trong bốn ngày này, quân bộ Kiếm Nguyên đế quốc phát lệnh bảo vệ quốc gia cho võ giả toàn dân!

Võ giả từ khắp nơi đổ xô về quân trấn gần đó báo danh.

Bên trong võ giả, xưa nay không bao giờ thiếu nhiệt huyết của nam nhi.

Vẻn vẹn không tới bốn ngày, võ giả của Kiếm Nguyên đế quốc đuổi tới quân trấn Bắc Xương để yểm trợ vượt quá trăm người, đồng thời gây ra thế bị động cho đại quân chủ lực đông chinh!

Đại quân đông chinh liều chết tấn công thành trong một ngày, hơn ba vạn người thương vong, nhưng không thể xông lên được đầu tường thành của quân trấn Bắc Xương được một bước.

- Đại soái, thỉnh cầu Diệp soái bên cánh trái hỗ trợ đi, có Chiến Hồn Huyết Kỳ hỗ trợ, trong vòng nửa ngày là có thể đánh hạ quân trấn Bắc Xương!

Tham quân Vương Tế đưa ra đề nghị sáng suốt nhất.

- Thế nhưng, Diệp Chân sẽ đến chứ? Diệp Chân sẽ bỏ đại quân bên cánh trái đến làm cho hỗ trợ cho ta sao?

Gương mặt Cổ Triệu Qua lo lắng!

- Đại soái yên tâm, hắn nhất định sẽ tới!

- Vì sao?

- Nguyên nhân rất đơn giản, chúng ta mới là quân chủ lực đông chinh, nếu chúng ta bị vây ở quân trấn Bắc Xương không cách nào tiến lên, đại quân bên cánh trái của Diệp Chân cũng không dám xâm nhập một mình, bằng không, chờ hắn xâm nhập vào trong địa bàn Kiếm Nguyên đế quốc thì đã bị bao vây tiêu diệt!

Trong giây lát, liên tiếp ba đạo phù được phóng lên tận trời!

Điều này cũng đồng thời đại biểu cho việc quân dông chinh của Đại Nguyên Soái Cổ

Triệu Qua chính thức cúi đầu trước Diệp Chân!

Canh năm ngày thứ hai, Cổ Triệu Qua rời giường đi ra khỏi quân trướng, nhìn về chân trời phía nam, thần sắc có chút âm thầm lo lắng.

Hôm nay khi mặt trời mọc, thời khắc đại quân đông chinh lần nữa khởi xướng tiến công, dựa theo ước định trong phù tấn, trước hừng đông, đại quân của nguyên soái Diệp Chân bên cánh trái mang theo Chiến Hồn Huyết Kỳ đến.

Thế nhưng, mặt trời mọc chưa được một khắc đồng hồ, binh sĩ trong quân doanh đã ăn đến chán chê, chuẩn bị công thành, nhưng trên trời không hề thấy hình bóng

Diệp Chân!

- Đại soái, bộ đội tiên phong và vũ khí công thành đã chuẩn bị sẵn sàng, có phải chăng là…

- Tạm dừng…

Đội quân đông chinh của Cổ Triệu Qua có chút nhụt chí phất tay, theo tình báo mới nhất tối hôm qua, quân trấn Bắc Xương lại có hơn năm mươi võ giả tới tiếp viện, trong đó có một võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong.

Kể từ đó, hai phe địch ta mạnh yếu đã thay đổi, tấn công vào quân trấn cũng chỉ tăng thêm thương vong mà thôi.

Thời khắc Cổ Triệu Qua ảm đạm quay người, tham quân Vương Tế đột nhiên kinh hô:.

- Đại soái, ngươi nhìn kìa!

Trên vòm trời phương xa, một đoàn lưu quang màu bạc giống như sao băng bắn nhanh đến, với thị lực của Cổ Triệu Qua nhìn cực rõ. Sao băng màu bạc kia thật ra là một đầu Bạch Hổ!

Trên trán Bạch Hổ có sọc hoa văn màu đen có chữ - vương!

- Diệp Chân tới, chuẩn bị công thành!

Cổ Triệu Qua đại hỉ.

Người tới, chính là Diệp Chân!

Thật ra Diệp Chân đang cân nhắc có nên tới hay không. Hai đội quân vang vọng, một mình xâm nhập vân vân, hắn cũng không suy tính phức tạp như vậy Diệp Chân chỉ suy tính một việc, đều là người Hắc Thuỷ quốc, đều là quân đội của ta, nếu có thể giúp thì nhất định phải ra tay giúp.

Nếu Diệp Chân vì ân oán cá nhân giữa hắn và Cổ Triệu Qua mà từ chối, như vậy hàng ngàn hàng vạn người Hắc Thuỷ quốc sẽ tử vong.

- Diệp soái…

Cổ Triệu Qua vô cùng hy vọng Diệp Chân đến, nhưng sau khi nghênh đón Diệp Chân, lại không biết nói gì cho phải, thần sắc trở nên dị thường xấu hổ, ngoài xấu hổ, càng ngày càng thấy xấu hổ hơn!

Lòng dạ Diệp Chân, thật sự rộng lớn hơn hắn nhiều lắm…

- Cổ soái, chuẩn bị công thành đi!

Diệp Chân nhìn ra Cổ Triệu Qua đang lúng túng, cũng không nhiều lời, trực tiếp vô vấn đề chính.

- Thế nhưng hôm qua quân trấn Bắc Xương lại có thêm hơn năm mươi võ giả cường đại tiếp viện, dẫn đầu vẫn là trưởng lão tông môn Kiếm Nguyên tông, tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, ta đã phát ra phù tấn thỉnh cầu sự giúp đỡ của Ly Thuỷ Tông, giữa trưa sẽ có một trưởng lão Hồn Hải cảnh đến, nếu không…

- Không cần, trực tiếp công thành đi! Trưởng lão tông môn Kiếm Nguyên tông, giao cho ta là được!

- Ách tốt!

Cổ Triệu Qua vốn muốn từ chối, nhưng lại bị sự tự tin mạnh mẽ của Diệp Chân lây nhiễm.

Nháy mắt tiếp theo, tiếng kèn trầm thấp và tiếng trống rộn ràng chấn nhân tâm đồng thời vang lên, đó là tín hiệu tiến công!

Diệp Chân và Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua, còn có năm cường giả Hồn Hải cảnh theo đội quân đông chinh, đứng ngạo nghễ trên không chiến trường, nhìn xuống ba vạn đại quân đang đẩy từng kiện từng kiện vũ khí công thành, kiên nhẫn tiến lên như những con kiến.

- Diệp soái, thời gian chênh lệch không nhiều lắm!

Lần này cùng Diệp Chân kề vai chiến đấu, thái độ của đội quân đông chinh của Cổ

Triệu Qua trở nên vô cùng khiêm tốn.

- Đi!

Khẽ quát một tiếng, một đạo huyết quang đột ngột từ trong ngực Diệp Chân bay ra, theo gió lớn dần.

Trong thời gian ngắn, một lá cờ huyết sắc lớn mười trượng bay đến chiến trường trên không.

Vẻn vẹn nhìn thoáng qua, đám binh sĩ đang tiến lên bỗng có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào, giống như lá cờ huyết sắc kia mó một loại ma lực thần bí nào đó.

Hưu hưu hưu hưu!

Cơ hồ phần đông binh sĩ đều đồng thời ngước nhìn lên, vô số đạo huyết quang từ bên trong Chiến Hồn Huyết Kỳ nổ bắn ra, như thể mạn thiên hoa vũ rơi xuống ba vạn binh sĩ công thành.

Huyết quang tiền vào cơ thể lập tức biến mất, một loại cảm giác quyền lực trước nay chưa từng có, nhưng từ khi bị chiến hồn huyết quang rót vào quanh người binh sĩ lập tức bay lên.

Trong thời gian ngắn, có một loại cảm giác quyền lực vô hạn, ngay cả bộ pháp cũng trở nên nhanh chóng nhẹ nhàng, vũ khí công thành khổng lồ trong tay gian nan thúc đẩy, trong khoảnh khắc đã nhanh chóng tiến vào.

Không ai chú ý tới, khi huyết quang của Chiến Hồn Huyết Kỳ bay ra, Diệp Chân khẽ cau mày.

- Giết!

Đại tướng tiên phong gầm lên giận dữ, binh sĩ chạy như bay, trong thời gian ngắn đã khiến binh sĩ trên đầu thành có một loại cảm giác khiếp sợ!

- Diệp Chân, ngươi lại còn dám xuất hiện!

Gần như là đồng thời, thanh âm cắn răng nghiến lợi trên đầu thành bắc hưng thịnh phía đối diện vang lên.

Nhị Trưởng lão Kiếm Nguyên tông Khổng Sán, người đã mất hết mặt mũi và tự trách vô cùng vì trò cười ‘Trí kế’ của mình đột ngột xuất hiện trên đầu thành quấn trấn Bắc Xương.

Linh Kiếm Phần Sơn kịch biến, khiến nguyên khí của Kiếm Nguyên tông bị thương rất nhiều, tổn thất nặng nề, nhưng chưa tới một ngày đã truyền tin tức thất thủ đến quân Đại Diệp thành.

Chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải vừa mới hồi tỉnh lại sau khi trọng thương còn chưa kịp hồi phục cũng ráng chống đỡ chỉ huy các trưởng lão còn sót lại trợ giúp quân đội.

Khổng Sán mang theo mấy tên đệ tử được chưởng giáo Ngư Nhập Hải sai tới trợ giúp quân trấn Bắc Xương!

Không còn cách nào khác, tính cả cuộc chiến tranh lần trước tranh đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ với Hắc Thuỷ quốc, trưởng lão Kiếm Nguyên tông hao tổn hơn phân nửa, phân ra thật sự không được bao nhiêu người.

Trong nháy mắt nhìn thấy Diệp Chân đầu tiên là nổi giận!

- Diệp Chân, ngươi có dám cùng lão phu đại chiến ba trăm hiệp hay không?

Nháy mắt nhìn thấy Diệp Chân đầu tiên, Khổng Sán liền vọt ra từ quân trấn Bắc Xương, kiếm chỉ thẳng vào Diệp Chân!

- Lão thất phu, nơi này không phải địa phương làm cho ngươi càn rỡ…

Một trưởng lão Ly Thuỷ Tông đang muốn tuôn ra, lại bị Diệp Chân ngăn cản.

- Đại chiến ba trăm hiệp? Khổng trưởng lão, ngươi có phải đang tự đề cao bản thân mình quá hay không?

Trong lúc nói chuyện, Diệp Chân cũng như thiểm điện vọt ra ngoài!