Chương 480 Yêu Nữ Anh Tư
Từ Ma Hồn chiến trường, bốn phương tám hướng hội tụ tới huyết sắc quang hoa trong thời gian ngắn ngay kết thành một vòng xoáy huyết sắc to lớn xung quanh Ma Hồn Điện.
Vòng xoáy huyết sắc tại lấy một loại tốc độ cực kỳ khủng bố mở rộng, chỉ mười hơi thời gian, bên trong vòng xoáy huyết sắc đã truyền đến lực lượng khổng lồ, làm Ma Hồn Điện lay động kịch liệt.
Sau lúc ban đầu bối rối và chấn kinh, Diệp Chân bắt đầu nếm thử tìm kiếm phương pháp ứng đối nguy cơ.
Mặc dù Thần Hồn của Diệp Chân vừa mới lạc ấn vào huyết sắc thủy tinh đài, nhưng tác dụng của các loại trận pháp bên trong đại điện chính này Diệp Chân đều đã hiểu rõ trong lòng, chỉ ngượng tay mà thôi.
Lúc Thần Hồn lạc ấn của Diệp Chân vào huyết sắc thủy tinh đài, huyết sắc thủy tinh đài phản hồi cho Diệp Chân rất nhiều tin tức, đều có quan hệ đến phương pháp vận dụng Ma Hồn Điện, rất kỳ diệu, chỉ là Diệp Chân ngay cả chấn kinh cũng không kịp, kỳ biến đã sinh.
Không đợi Diệp Chân chải vuốt biến hóa từng trận pháp trong Ma Hồn Điện, biến hóa lại hiện ra.
Giống như vì đối kháng hấp lực kinh khủng truyền đến từ trong vòng xoáy huyết sắc, huyết quang to lớn chớp liên tục xung quanh Ma Hồn Điện, huyết sắc quang hoa mỗi lấp lóe một lần, Ma Hồn Điện đều sẽ thu nhỏ một nữa.
Áp lực Ma Hồn Điện thừa nhận dưới vòng xoáy huyết sắc sẽ ít hơn, cái này giống như một loại ứng đối tự nhiên của Ma Hồn Điện dưới nguy cơ.
Nhưng, Ma Hồn Điện thu nhỏ một nữa, vòng xoáy huyết sắc to lớn bên ngoài đã mất đi thể tích Ma Hồn Điện áp chế, quy mô tăng vọt, hấp lực lần nữa bão táp, trung tâm vòng xoáy tràn ngập ra trên trăm tầng xoắn ốc, hấp lực lần nữa bạo tăng.
Tương ứng, vì ứng đối phó loại nguy cơ này, Ma Hồn Điện lần nữa thu nhỏ, vòng xoáy huyết sắc lần nữa bạo tăng.
Giống như một tuần hoàn ác tính, chỉ mấy hơi thở thời gian. Ma Hồn Điện cao gần trăm mét đã bạo co lại đến khoảng bốn, năm mét, một loại áp lực cực kỳ khủng bố đè ép về Diệp Chân ở bên trong đại điện chính Ma Hồn Điện.
Loại áp lực kinh khủng đè ép này khiến cho Diệp Chân không tự chủ được rùng mình một cái!
- Không tốt!
Diệp Chân kinh hô một tiếng!
Nếu hắn tiếp tục ở bên trong Ma Hồn Điện này, luận không tốt sẽ bị Ma Hồn Điện lại thu nhỏ lần nữa chen thành bánh thịt. Từ trên lý luận mà nói, Ma Hồn Điện sẽ không thiết kế loại phản thương chủ nhân này.
Nhưng Diệp Chân không dám đánh cược!
Cái này dù sao cũng là thành lũy chiến tranh của thượng cổ Ma tộc, Thần Hồn Diệp Chân cũng vừa lạc ấn vào huyết sắc thủy tinh đài, vừa mới khống chế Ma Hồn Điện, cũng không quen thuộc rất nhiều công năng của Ma Hồn Điện.
Một khi thua cuộc, Diệp Chân vứt bỏ chính là mạng nhỏ của mình. Diệp Chân hắn thua không nổi!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thần niệm của Diệp Chân đột ngột khẽ động, thúc giục một trận pháp bên trong huyết sắc thủy tinh đài, thoáng chốc bên trong huyết sắc thủy tinh đài lóe lên quang hoa. Thân hình Diệp Chân đột ngột dời ra ngoài Ma Hồn Điện.
Cơ hồ nháy mắt thôi động trận pháp bên trong huyết sắc thủy tinh đài, trên dưới quanh người Diệp Chân đã dày đặc Xích Ngọc chiến giáp thật dày, bởi vì Diệp Chân thúc giục trận pháp này một tiểu na di trận pháp bên trong Ma Hồn Điện.
Có thể trực tiếp na di mục tiêu đưa ra ngoài Ma Hồn Điện, dùng để lúc đối địch vô cùng nhanh nhẹn, chỉ là, hiện tại mục tiêu là Diệp Chân hắn.
Diệp Chân chỉ cảm thấy trước mắt quang hoa lấp lóe, một loại lực lượng xé rách khó mà chống cự đột ngột truyền đến, lực lượng khó mà chống cự này làm cho thần sắc Diệp Chân đột ngột cả kinh. Hắn còn đánh giá thấp uy lực của vòng xoáy huyết sắc.
Đương nhiên, dù sao cũng tốt hơn so với ở bên trong Ma Hồn Điện bị chen thành bánh thịt.
Cơ hồ nháy mắt khi thân hình Diệp Chân bị dời ra Ma Hồn Điện, Diệp Chân như giống như sao băng bị hút vào bên trong vòng xoáy huyết sắc to lớn kia, một đạo ám sắc lưu quang cũng như bóng với hình theo sát bên cạnh Diệp Chân bị hút vào bên trong vòng xoáy huyết sắc, trong nháy mắt biến mất!
Vòng xoáy huyết sắc giống như vực sâu không đáy, thôn phệ Diệp Chân về phía không biết nơi nào, tất cả huyết sắc quang hoa bên trong Ma Hồn chiến trường cũng toàn bộ bị thôn phệ vào.
Nhắc tới cũng kỳ, sau khi vòng xoáy huyết sắc kia thôn phệ Diệp Chân, càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, nháy mắt khi một đạo huyết sắc quang hoa cuối cùng bên trong Ma Hồn chiến trường bị thu nạp vào, vòng xoáy huyết sắc cũng hư không tiêu thất.
Bên trong Ma Hồn chiến trường rộng lớn, đột ngột trở nên trống rỗng, nguyên bản Ma Hồn Điện tồn tại ở trung tâm nhất chiếm diện tích hơn mười dặm cũng hư không tiêu thất, không chỉ có Ma Hồn Điện hư không tiêu thất, nếu cẩn thận quan sát, ngay cả huyết sắc quang hoa bên trong Ma Hồn Điện, hình như cũng biến thành phi thường mỏng manh.
Từ đó bắt đầu, toàn bộ Ma Hồn Điện bày biện ra một loại tái nhợt và yên tĩnh như chết!
Cơ hồ nháy mắt vòng xoáy huyết sắc biến mất, biên giới hướng đông lục địa Hắc Long Vực, chỗ sâu trong Vô Tận Tử Hải đột nhiên cuồn cuộn sóng cả, sóng biển ngàn trượng.
Một cơn bão to lớn đột nhiên xuất hiện từ chỗ sâu Tử Hải, đầu rùa to lớn như một ngọn núi từ xa nhìn về phía phương xa, bên trong mắt rùa to lớn tinh quang chợt lóe, sâu xa như biển!
- Tại sao có thể như vậy lần này, chuyện này phức tạp.
- Nhưng mà, khí vận duyên phận há lại là thứ chúng ta có thể khống chế, nhớ năm đó, lão chủ nhân cũng không cách nào làm được.
Nói một mình, thân hình lão ba ba trầm xuống, đột ngột chìm xuống bên trong Vô Tận Tử Hải biến mất không thấy gì nữa, sóng biển đột nhiên bình tĩnh, lưu lại chỉ có mấy đại yêu trong vòng nghìn dặm Tử Hải lạnh đến phát run.
…
Cũng trong nháy mắt này, Ma Hồn Sơn luôn luôn huyết khí tràn ngập không một ngọn cỏ nhưng lại dị thường kiên cố, hơn trăm lần đất rung núi chuyển cũng không tổn hại mảy may đã bắt đầu đổ sụp, trong thời gian ngắn, tro bụi vạn trượng!
Hai ngày sau, trong khi chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải mang theo mấy cường giả có thể đối kháng Diệp Chân đuổi tới Ma Hồn Sơn, trong nháy mắt ngẩn người!
Nhìn Ma Hồn Sơn đổ sụp thành phế tích bình nguyên, sau khi kinh ngạc, sắc mặt Ngư Nhập Hải đột ngột trở nên trắng bệch!
Có thể khẳng định, Diệp Chân đã nhất định một mình tiến vào Ma Hồn chiến trường, khẳng định phát hiện ra bí mật của Ma Hồn chiến trường. Bây giờ, ngay cả bí cảnh Ma Hồn chiến trường này cũng bị hủy, như vậy từ nay sau này, Chiến Hồn Huyết Kỳ vô duyên với Kiếm Nguyên đế quốc bọn họ.
Đã không có Chiến Hồn Huyết Kỳ trợ giúp, Kiếm Nguyên tông, Kiếm Nguyên đế quốc muốn lần nữa quật khởi, khó hơn lên trời.
Mấy ngày sau, chuyện Ma Hồn chiến trường một trong ba đại bí cảnh công cộng của Hắc Long Vực bị Diệp Chân hủy, truyền khắp thiên hạ. Các phe lo sợ!
Tính toán ra, hai trong ba đại bí cảnh công cộng của Hắc Long Vực, Ma Hồn chiến trường và Linh Kiếm Phần Sơn đều bị hủy bởi Diệp Chân.
Chỉ là chuyện phía sau, ý nghĩ của các phe đều khác biệt…
- Chu Tiêu, Ngụy Liên Xuyên, Sa Tòng Khiên, Thanh Dương Cung các ngươi vô sỉ như vậy sao? Có bản lĩnh thì cùng ta đơn đả độc đấu phân thắng thua, nhiều người như vậy đánh một mình ta. tính anh hùng hảo hán gì!
Bên trong bí cảnh u ám. Lôi kiếm, hỏa đao, sương câu, phong nhận các loại Linh Lực thay nhau trình diễn, chín bóng người ra vào có thứ tự, gắt gao vây một bóng người ở giữa nhất, trên dưới tung bay, hình như là một loại trận pháp cực kỳ cao minh.
Làm người ta kinh ngạc nhất chính là những người này xuất thủ đều cực kỳ cao minh. Võ kỹ liên miên bất tuyệt, bên trong mỗi một chiêu thức lại ẩn chứa Thần Hồn công kích mạnh yếu không đồng nhất, khí tức càng cường đại.
Nói một cách khác, võ giả ở chỗ này chiến đấu, kém nhất đều là võ giả Hồn Hải cảnh nhất trọng.
Phía ngoài nhất, còn có hai võ giả quanh người lập loè linh quang, quanh người tán phát khí tức cực kỳ cường đại không ngừng chỉ điểm đám người vây công nữ tử ở trung tâm trận pháp.
Nam tử tay đang cầm trường thương màu bạc, mũi cao mắt rộng bên cạnh lúc này nghe được tiếng mắng của nữ tử trong trận, gương mặt đầy ý cười.
- Chu sư đệ, cho ngươi thêm nửa khắc đồng hồ, nếu ngươi còn bắt không được yêu nữ này, vậy thì nhượng chức đi! Ngân thương trong tay ta đã sớm đói khát khó nhịn.
- Ngân Thương Sa, yên tâm đi, yêu nữ này nhất định sẽ bị ta cầm trong tay, hoàng long dưới hông lão tử từ lâu đã đói khát khó nhịn rồi!
Trong khi nói chuyện, bên trong trận pháp bạo rống một tiếng, đao quang dài trăm trượng sáng như tuyết bỗng nhiên hiện lên.
- Ha ha, không ngờ, xuất từ tự xưng chính đạo, tử đệ Thanh Dương Cung cũng là đồ vô sỉ, nhưng mà nô gia vẫn không biết ngân thương kim đao kia của các ngươi có còn dùng được hay không? Đừng cẩn thận thành bột bạc cát vàng!
- Ha ha ha, Lạc Anh Tư, tửu sắc tài vận, nhân chi thường tình, như thế nào vô sỉ! ngân thương của Sa mỗ có dùng được hay không, ngươi thử qua sẽ biết. Hiện tại, Sa mỗ chỉ nghi hoặc một chuyện, yêu nữ ngươi bây giờ còn có hồng hoàn (*) không???
[*Còn tờ rinh không]
Sa Tòng Khiên cười to!
- Không.
Trong trận, nữ tử quát một tiếng, vừa muốn giận mắng, lại kêu lên một tiếng đau đớn, hiển nhiên đã trúng chiêu. Thấy thế, đệ tử bày trận cũng cười to, dâm từ chi ngôn nhục nhã tuôn ra không dứt.
Ngôn ngữ như thế, lại làm cho lông mày Ngụy Liên Xuyên cầm ngân thương trong tay bên cạnh Sa Tòng Khiên hơi nhíu lại.
- Đừng đùa nữa, chính sự quan trọng! Bí cảnh này năm năm mở ra một lần, càng quan hệ đến đại kế trong cung, không được lãng phí quá nhiều thời gian trên người yêu nữ này, thăm dò bí cảnh tìm vật kia mới quan trọng!
- Được!
Ngụy Liên Xuyên quát nhẹ một tiếng, vẻ mặt mọi người bên trong đại chiến càng nghiêm túc, thế công càng chặt.
Theo ánh mắt Ngụy Liên Xuyên nhìn qua, hoặc nói sau lưng cách đám người hỗn chiến không xa, có một đạo màn sáng cực kỳ ngưng trọng, bên trong màn sáng mang theo vài phần huyết sắc.
Phía sau màn sáng, ẩn ẩn hình như có đồ vật tồn tại, nhưng mà, huyết sắc quang mạc cực kỳ nặng nề, cách huyết sắc quang mạc lại thấy không rõ lắm đồ vật bên trong.
Trong số các võ giả Thanh Dương Cung, ánh mắt Ngụy Liên Xuyên đầu tiên gắt gao phong tỏa phía trên huyết sắc quang mạc, về phần Lạc Anh Tư tuyệt sắc bị đám người vây công, trong chiến đấu dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện, một chút cũng không nhìn.
Trong trận pháp, được xưng yêu nữ Lạc Anh Tư kia cũng cao minh, mặc dù vướng trái vướng phải, liên tục trúng chiêu, nhưng một thân linh cương hộ thể vẫn không nát, điểm chết người nhất chính là mặc dù có trận pháp vây quanh, nhưng toàn bộ trận pháp hình như chủ đạo ở trong tay Lạc Anh Tư.
Tất cả công kích, một khi tiến đến trước người Lạc Anh Tư ba mét thì như lâm vào vũng bùn, lộ ra vô cùng vướng víu, đợi đánh tới trước người Lạc Anh Tư, uy lực đã đại giảm!
Về phần Lạc Anh Tư, khí tức Thần Hồn quanh người càng lộ vẻ bàng bạc.
Trong nháy mắt, nửa khắc đồng hồ thời gian đã đến.
Ngân Thương Sa nãy giờ vẫn đợi một bên đột nhiên mở miệng, thân hình thẳng tắp nhìn Ngụy Liên Xuyên cực kỳ bất mãn mở miệng.
- Chu Tiêu, chuẩn bị rời khỏi! Chiến lực ngươi không đủ, trận pháp chủ đạo không làm gì được yêu nữ này, sau mười hơi cửa mở, Sa sư đệ sẽ vào trận thay ngươi chủ đạo trận pháp!
Trong trận, mặc dù Chu Tiêu rất không muốn, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu!
Nghe vậy, Ngân Thương Sa lại hưng phấn rống to.
- Lạc yêu nữ, Ngân Thương Sa đến rồi!
Trong lúc rống to, ngân thương trong lòng bàn tay Sa Tòng Khiên có chút bãi xuống, tốc độ nhìn như chậm, lại quỷ dị lưu động như một đầu Ngân Giao.
- Chuẩn bị..
Ngụy Liên Xuyên chỉ huy trận pháp quát nhẹ một tiếng.
Cũng ở trong nháy mắt này, một điểm huyết sắc quang hoa mang theo âm thanh phong lôi đột ngột xuất hiện trên không bí cảnh u ám, nháy mắt huyết sắc quang hoa xuất hiện, nhanh chóng mở rộng, âm thanh phong lôi đột ngột biến thành tiếng sấm liên tục ầm ầm, bên trong bí cảnh u ám càng đinh tai nhức óc!
Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người bị động tĩnh này làm cho kinh hãi, không tự chủ được nhìn lên trên đỉnh đầu.
Ngụy Liên Xuyên chỉ huy trận pháp cũng không ngoại lệ, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt đã trong nháy mắt kịch biến!