Chương 483 Ma Linh U
Điểm sáng huyết sắc này là bảo vật, bảo vật gì?
Theo phương hướng yêu nữ Lạc Anh Tư chỉ, ước chừng bốn, năm điểm đỏ lập loè nhấp nháy bay về hướng Diệp Chân.
- Bảo vật gì, ngươi bắt tới tay chẳng phải sẽ biết sao? Nếu ngươi không thu, vậy thì buông nô gia ra, để cho nô gia đến thu!
Lạc Anh Tư quát.
Diệp Chân khẽ chau mày, năm ngón tay kích động, một Linh Lực đại thủ đột ngột huyễn ra, chộp tới bốn, năm cái huyết sắc quang điểm lóe lên kia.
Ngay nháy mắt Linh Lực đại thủ của Diệp Chân nắm tới, ngực Diệp Chân treo một khối vuông nhỏ lớn chừng nắm tay em bé góc cạnh rõ ràng, tràn đầy hoa văn cực kỳ tinh xảo, có chút nóng lên, lóe lên một tia hồng quang.
Hồng quang lóe lên đồng thời, bốn, năm huyết sắc quang điểm lóe lên hình như cảm ứng được Diệp Chân, đột ngột tăng tốc độ hướng về Diệp Chân.
Ngay lúc đó, một nụ cười quỷ bí loáng thoáng hiện ra trên khóe môi Lạc Anh Tư.
Nhưng Lạc Anh Tư không chú ý tới, nhìn thấy huyết hồng sắc điểm sáng đánh tới, Lông mày Diệp Chân cũng giương lên.
Ô ô ô!
Tiếng rống thê lương như quỷ kêu đột nhiên xuất hiện, năm điểm sáng huyết sắc đột ngột hơi biến hóa, biến thành năm đồ vật giống như u hồn giương nanh múa vuốt bao trùm về phía Diệp Chân.
Nháy mắt bao trùm tới, năm đám huyết sắc u hồn lóe lên, năm đạo âm lãnh Thần Hồn ba động vô thanh vô tức tiêu xạ về phía Diệp Chân.
Trường mi giương lên, tâm niệm thay đổi thật nhanh, Diệp Chân giống như đã sớm chuẩn bị, hai đạo Kinh Hồn Thiên Lôi nối đuôi nhau mà ra, giống như chuỗi đường hồ lô, xuyên qua trung tâm năm đám huyết sắc u hồn, trong thời gian ngắn, huyết sắc u hồn hôi phi yên diệt.
Vẻ chấn kinh đột ngột hiển hiện trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Anh Tư, không tự chủ được ngạc nhiên quay đầu, nhìn về phía Diệp Chân.
Công phu chỉ pháp này không sai biệt lắm với vừa rồi oanh đỉnh đầu nàng.
Đầu trọc mượt mà quang hoa, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, mị ý mọc lan tràn.
- Lạc Anh Tư, đây chính là bảo vật cô nói, xem ra, lần tiếp theo gặp lại, ta phải để cho cô tiến lên trước nếm thử tư vị bảo vật này.
Danh xưng yêu nữ Lạc Anh Tư này thật đúng không phải dùng để trưng cho đẹp, hoặc nói, xưng nàng là yêu nữ đã rất nhẹ. Chỉ riêng phần công phu này đã hại Diệp Chân nhiều lần, lần này, nếu không phải Diệp Chân sớm có chuẩn bị, lại có chỗ dựa dẫm, chỉ sợ phải chịu thiệt thòi.
Cái gọi sớm có nhận thấy, thật ra là nhờ khối vuông nhỏ treo trước ngực Diệp Chân kia.
Diệp Chân cũng trong lúc động thần niệm mới phát hiện, khối vuông nhỏ treo ở ngực chính là Ma Hồn Điện hắn thu được từ Ma Hồn chiến trường, trên đường đi lại không vứt bỏ.
Hơn nữa lại thu thỏ thành to bằng nắm đấm trẻ con, treo trước lồng ngực của hắn.
Khi huyết sắc quang điểm kia thổi qua, Ma Hồn Điện lấp lóe một chút, thời khắc thần niệm chìm vào, Diệp Chân lập tức đã biết.
Huyết sắc quang điểm kia gọi là ma linh u hồn, nó tính chất không sai biệt lắm với Ma Hồn quân hồn bên trong Ma Hồn chiến trường, nhưng mà, lực lượng càng thiên về tại Thần Hồn công kích, nếu không có thủ đoạn tương ứng, võ giả bình thường tao ngộ một hai thì sẽ cực kỳ khó chơi.
Coi như võ giả Hồn Hải cảnh tứ ngũ trọng, lập tức tao ngộ năm cái, cũng sợ phải nhận thiệt thòi lớn.
Nhưng dựa theo tin tức của huyết sắc thủy tinh đài bên trong đại điện chính Ma Hồn Điện truyền đến, hình như Ma Hồn Điện có thể thu lấy thôn phệ những ma linh u hồn này.
Lần này, Diệp Chân càng chắc chắn Ma Hồn Điện có liên hệ với Ma Hồn bí cảnh!
Diệp Chân vốn muốn để Ma Hồn Điện thôn phệ năm con ma linh u hồn, nhưng nghĩ lại, vừa tiến vào nơi lạ lẫm, vẫn cẩn thận thì tốt hơn, tài chớ để lộ ra, cẩn thận không sai lầm lớn.
Trong lúc chộp lấy đã dùng Kinh Hồn Thiên Lôi oanh diệt năm con ma linh u hồn.
Nói đi thì nói lại, nếu không phải Diệp Chân sơ lâm dị địa, hơn nữa vừa tới đã thân hãm bên trong Ma Hồn bí cảnh, Diệp Chân nhu cầu cấp bách tìm người tìm hiểu tình huống, chỉ bằng yêu nữ Lạc Anh Tư này năm lần bảy lượt hại hắn, hắn đã sớm oanh sát nàng ta.
Diệp Chân cũng không phải loại người thấy sắc đẹp tìm không đến nam bắc.
Nhưng Lạc Anh Tư cũng rất phiền toái, cứ khống chế như vậy, lưu lại bên người Diệp Chân cũng là tai họa, Diệp Chân vốn định hỏi vài thông tin cần thiết rồi tranh thủ thời gian xử lý.
Đang suy nghĩ, Diệp Chân cảm giác da thịt bên trên ba ngón tay trái đột nhiên nóng lên, kinh ngạc quay đầu nhìn lại đồng thời, Lạc Anh Tư cũng đang quay đầu nhìn về Diệp Chân.
Lúc này, trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Anh Tư mị quang lưu chuyển, chợt nhìn có một loại vô cùng kiều mị cảm giác tự nhiên sinh ra, cái miệng nhỏ nhắn có chút mân mê, ta thấy mà yêu, làm cho lòng người đau nhức tiếc.
Cơ hồ là đồng thời, Lạc Anh Tư dùng một loại thanh âm cực kỳ mị hoặc nói với Diệp Chân:
- Ngươi thấy nô gia có đẹp không?
Run giọng kiều mị tận xương, hai mắt tinh quang lập loè, đơn giản như mị biển, chính muốn làm cho bất kỳ nam nhân nào rơi vào.
Diệp Chân chỉ cảm thấy nhiệt huyết bay vọt, ánh mắt không tự chủ được lâm vào trong hai mắt Lạc Anh Tư.
Ông!
Nháy mắt tâm thần thất thủ, Kiếm Tâm Thông Minh trong cơ thể Diệp Chân đã đúc thành kiếm mạch thần thông đột ngột chấn động không thôi, âm thanh rất nhỏ như hồng chung đại lữ, chấn động đến ánh mắt Diệp Chân sáng tỏ.
- Mị thuật?
Nháy mắt con mắt Diệp Chân khôi phục thanh minh, thân hình Lạc Anh Tư đã tung bay, thoát khỏi khống chế của Diệp Chân, mười ngón tay thon dài vừa mới làm bộ định đánh về phía Diệp Chân, phản khống chế Diệp Chân.
Thấy thế, Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, Kinh Hồn Thiên Lôi đột ngột từ song chưởng tuôn ra.
Nháy mắt nhìn thấy Kinh Hồn Lôi Quang, Lạc Anh Tư đột ngột kinh ngạc thốt lên một tiếng, hiển nhiên cực kỳ kiêng kị đối với Kinh Hồn Thiên Lôi này của Diệp Chân, bởi vì cho đến bây giờ, ngũ tạng lục phủ của nàng đều nóng rát, rung động không thôi, nếu thêm một lần nữa, nhất định phải thụ thương không nói, cái loại cảm giác này, nàng tuyệt đối không muốn kinh nghiệm lần thứ hai!
- Không được!
- Dừng tay, muốn hợp tác thì dừng tay, ta rất có thành ý!
Hai câu này cũng không phải Lạc Anh Tư hét ra, mà trong lúc cấp thiết, nàng dùng Lực lượng Thần Hồn đưa vào trong óc Diệp Chân, cũng chỉ có lực lượng Thần Hồn, mới có thể tại thời gian cực ngắn biểu đạt ra ý tứ bản thân.
Bằng không dùng miệng nói, chờ Lạc Anh Tư nói xong, chỉ sợ đã bị Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân đánh.
Nói xong hai câu này, linh quang quanh người Lạc Anh Tư vừa mất, lẳng lặng ngốc tại đó, một bộ dáng rất có thành ý, bộ dáng này, cuối cùng làm cho Diệp Chân thu lại Kinh Hồn Thiên Lôi trong tay.
- Đừng mưu toan khống chế ta, nếu ngươi muốn như vậy, ta tự có bí pháp liều ngọc thạch câu phần với ngươi.
Đang khi nói chuyện, Lạc Anh Tư nhìn một chút xung quanh:
- Hừ, nếu không phải không gian nơi này nhỏ hẹp, ta sao lại sợ lôi quang của ngươi.
- Hay thử một chút?
Diệp Chân uy hiếp nâng lòng bàn tay.
- Tùy ngươi!
- Chỉ cần ngươi nguyện ý, bí mật ngươi có thể tự do ra vào màn sáng thủ hộ sẽ càng nhiều người biết, bất đắc dĩ tìm kiếm người khác hợp tác, ngươi có thể thử một chút!
- Bên trong Ma Hồn bí cảnh, võ giả đơn độc hành tẩu giống như nô gia cực ít. Hơn nữa, đến lúc đó, lấy tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng của ngươi, muốn thành tâm hợp tác với người khác, sợ lại phải phí không ít thủ đoạn, không cẩn thận còn phải thành khoảng trống! Huống hồ ngươi lại mới tới ngoại vực.
- Ừm, trên cơ bản, nô gia chính là lựa chọn tốt nhất của ngươi!
Câu nói sau cùng chính là Lạc Anh Tư hừ ra từ trong lỗ mũi, lần nữa mị ý mọc lan tràn.
Diệp Chân nghe vậy thì ngạc nhiên rồi bất đắc dĩ gật đầu.
Không thể không nói, mạch suy nghĩ của yêu nữ Lạc Anh Tư này cực kỳ rõ ràng, trong nháy mắt đã tìm được mấu chốt, lấy được quyền nói chuyện.
Một việc Diệp Chân có thể tự do ra vào màn sáng thủ hộ, các phân tích khác cũng là câu câu đều có lý, Diệp Chân không quen địa lý, lại đi tìm một đồng bạn hợp tác thật đúng là không dễ.
Gặp Diệp Chân gật đầu, mắt đẹp của yêu nữ Lạc Anh Tư chuyển một cái, lại lanh lợi đi đến một bên gần Diệp Chân, hoàn toàn không có ý tứ đề phòng, ngược lại Diệp Chân bị Lạc Anh Tư khiến cho khẩn trương không thôi.
- Yên tâm đi, mặc dù nô gia trí kế bách xuất, nhưng lời ra tất thực hiện, nhưng mà, phẩm hạnh này của ngươi, ta lại không biết, trước khi chúng ta hợp tác, phát một lời thề Thần Hồn như thế nào?
Nói xong, Lạc Anh Tư nháy mắt nhìn Diệp Chân.
- Cũng tốt!
Giây lát sau, Diệp Chân và Lạc Anh Tư cùng phát hạ một đạo Thần Hồn lời thề trong lúc hợp tác không thể tính kế đối phương, toàn lực hiệp trợ các loại các loại.
Chờ sau khi Thần Hồn lời thề phát xong, nhìn bộ dáng yêu nữ Lạc Anh Tư như trút được gánh nặng, Diệp Chân mới bỗng nhiên phát hiện, không cẩn thận, lại trúng một tiểu tính toán của yêu nữ này.
Bởi vì cụ thể kế hoạch, chuyện Diệp Chân có thể tùy ý ra vào màn sáng thủ hộ mới là độc nhất vô nhị, mới là thứ Lạc Anh Tư cần nhất, không thể thay thế, về phần Diệp Chân cần, cũng không khan hiếm, chỉ tìm một đồng bạn hợp tác, có chút phiền phức mà thôi.
Lần này, Diệp Chân xem như triệt để nhận thức được sự khôn khéo của yêu nữ.
- Ngươi tên gì, từ Vực Giới nào cái đến?
- Diệp Chân đến từ Hắc Long Vực!
- Hắc Long Vực, thật xa a, nô gia chưa từng nghe qua! Đúng, ngươi vừa rồi thế nào từ trên trời giáng xuống đập chết Chu Tiêu của Thanh Dương Cung kia?
- Ta từ trên trời giáng xuống đập chết Chu Tiêu, Thanh Dương Cung.
Nghe vậy, Diệp Chân nở nụ cười khổ, không ngờ, mới tới dị vực, chưa có rơi giới, trước hết cho mình tạo một đại địch.
- Không nói.
Diệp Chân trầm ngâm, Lạc Anh Tư nhếch miệng, sau đó nắm chặt lấy đầu ngón tay, nói.
- Ta mặc kệ ngươi làm thế nào tiến vào Ma Hồn bí cảnh, nhưng mà một ít chuyện có quan hệ Ma Hồn bí cảnh, ngươi vẫn nên biết được.
- Ma Hồn bí cảnh này chính là một trong thập đại thượng cổ bí cảnh Chân Linh Vực chúng ta, mỗi năm năm mở ra một lần, tu vi Thần Hồn đạt tới nhất trọng mới có thể đi vào, nhưng mà, cũng không phải có Thần Hồn tu vi có thể tiến vào, mỗi một lần tiến vào Ma Hồn bí cảnh, số lượng võ giả có hạn, cái này rất phức tạp, sau này hãy nói.
- Mỗi một lần Ma Hồn bí cảnh mở ra kéo dài thời gian chín ngày, bây giờ Ma Hồn bí cảnh đã tiếp tục bảy ngày, còn có hai ngày nữa sẽ kết thúc.
- À, bên trong Ma Hồn bí cảnh nguy hiểm trùng điệp, vừa rồi ngươi cũng thấy được, cái kia chính là huyết sắc ma linh u hồn, huyết sắc càng dày đặc, ma linh u hồn càng lợi hại, nhất định phải cẩn thận!
- Ma linh u hồn cấp cao nhất, ngay cả võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong cũng không thể địch!
- Đương nhiên, chúng ta tiến vào Ma Hồn bí cảnh, tự nhiên có mục tiêu. Bên trong Ma Hồn bí cảnh này có linh thực bảo bối lấy nhiều đến hơn mười loại, bên ngoài hiếm thấy, đều dị thường trân quý, có chút linh thực bảo vật thậm chí ngay cả cường giả Chú Mạch cảnh đều muốn có!
- Trong đó, chính là cái kia…
Nói tới đây, thanh âm yêu nữ Lạc Anh Tư đột nhiên dừng lại, mị quang lưu chuyển, đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên nhìn chằm chằm về phía trước hơn mười mét, chỗ một bãi cỏ.