Chương 482 Huyền Âm Lực Trường
Anh Tư tiểu thư, nếu ta là cô, ta sẽ ngoan ngoãn đứng ở nơi đó bất động Thanh âm của Diệp Chân đột nhiên vang lên.
Nương theo thanh âm của Diệp Chân, một bóng đen to lớn bao phủ Lạc Anh Tư, trên mặt đất lao ra một cái bóng to lớn!
Chẳng biết lúc nào, một cái miệng lớn như huyết bồn đã mở ra sau lưng Lạc Anh Tư, răng nanh sắc bén lóe hàn quang cho dù nhìn cái bóng dưới mặt đất, xem ra cũng rất kinh khủng.
- Yêu bộc? Yêu bộc Địa Giai thượng phẩm?
Ngón tay ngọc của Lạc Anh Tư đang điểm ra trong nháy mắt ngưng lại, nàng đã trấn định lại nhưng lúc này cũng có chút hoa dung thất sắc.
Lấy tu vi của nàng, chém giết một Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm cũng không phải việc khó gì, nhưng vấn đề là lực công kích của Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm cũng không thể khinh thường.
Nhất là dưới loại tình huống hiện tại, huyết bồn đại khẩu kia chỉ cần nhẹ nhàng hợp lại, có thể nàng sẽ bị cắn thành mấy đoạn.
Cũng là do Lạc Anh Tư chủ quan, căn bản không chú ý tới hình thể so lớn chừng bàn tay Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu từ trong ngực Diệp Chân chuồn ra, đợi nàng cảm ứng được khí tức Yêu Thú kinh khủng sau lưng thì đã chậm.
Trên thực tế, đến bây giờ Lạc Anh Tư chưa có hiểu rõ một đầu Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm to lớn như thế như thế nào xuất hiện sau lưng nàng.
Diệp Chân không nói gì, từng đạo Linh Lực từ trong đan điền tuôn ra, tuôn hướng ngũ tạng lục phủ, bắt đầu lắng lại thương thế trong cơ thể, xương cốt quanh người cũng cực kỳ quỷ dị lần nữa uốn éo.
Trong lúc vặn vẹo, thanh âm lạch cạch bên tai không dứt.
Từng đạo âm thanh này như bùa đòi mạng khiến vẻ mặt Lạc Anh Tư như ẩn hiện một tia cháy bỏng, nhưng huyết bồn đại khẩu sau lưng lại làm cho nàng không dám khinh động.
Làm cho nàng buồn nôn nhất chính là, bởi vì nguyên nhân hổ khẩu há to ra, từng đạo nước bọt từ trong miệng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu nhỏ ra, thời gian mấy hơi đã nhỏ xuống ngay trước mũi chân nàng tạo thành một vũng nước đọng.
Cũng may nhỏ xuống trước chân, nếu nhỏ xuống trên thân thể, Lạc Anh Tư sợ là liều chết cũng phản kháng một hồi.
Nhưng mà, coi như thế, hai đầu lông mày Lạc Anh Tư cũng treo một tia mị ý khiến đại đa số nam nhân tâm đãng thần dao động.
Một bên khác của màn sáng thủ hộ, cho dù không thế nào rõ ràng Ngụy Liên Xuyên và Sa Tòng Khiên vẫn gấp.
Hai người không nghe được, lại nhìn không rõ ràng tình hình. Nghĩ lầm Diệp Chân và Lạc Anh Tư đang thương nghị cái gì. Hoặc bắt đầu hợp tác, không khỏi khẩn trương.
- Tiểu tử, Thanh Dương Cung chúng ta nhớ kỹ ngươi, chỉ mong ngày sau ngươi chớ hối hận!
Oán hận đến cắn răng. Ngụy Liên Xuyên vung tay lên lớn quát lên:
- Oanh!
Nói xong, thân hình Ngụy Liên Xuyên và Sa Tòng Khiên đồng thời nhanh chóng lùi lại, sau đó gia nhập hàng ngũ công kích màn sáng thủ hộ này, võ giả Thanh Dương Cung lúc trước bị Diệp Chân rơi xuống chấn thương, trải qua ngắn ngủi khôi phục vết thương nhẹ đã từ lâu chuẩn bị kỹ càng.
Trong lúc nhất thời, bảy đạo quang hoa khác nhau, nhưng quang hoa cực kỳ mênh mông đột ngột đánh về phía màn sáng thủ hộ, nhất là Ngụy Liên Xuyên kia, vừa ra tay, thanh thế đã cực kỳ kinh người.
Kiếm quang như dải lụa giống như Ngân Hà trực tiếp đánh xuống phía trên màn sáng thủ hộ, vẻn vẹn hiệu quả một mình hắn oanh kích, đã mạnh hơn tất cả đệ tử Thanh Dương Cung cùng nhau oanh kích.
Oanh!
Màn sáng thủ hộ kịch liệt phát ra ầm ầm nổ vang, đung đưa kịch liệt một cái, huyết sắc quang hoa nhàn nhạt hết sức rõ ràng suy yếu một tầng.
Cũng ngay khi màn sáng thủ hộ phát ra ầm ầm nổ vang, bởi vì cách màn sáng thủ hộ có phần gần, mắt hổ tiểu Miêu chuyển một cái, theo bản năng nhìn lướt qua màn sáng thủ hộ.
Chính là vừa có chút phân thần này lại bị yêu nữ Lạc Anh Tư bắt được.
Một tầng Linh Lực màu đen nhạt cực kỳ sền sệt đột ngột hiện lên bên ngoài cơ thể nàng.
Khí cơ dẫn dắt, lập tức để tiểu Miêu cảnh giác, tiểu Miêu phát ra một tiếng hừ tức giận, huyết bồn đại khẩu rộng đến ba bốn mét như thiểm điện hợp lại, định cắn Lạc Anh Tư vào bên trong hổ khẩu.
Bản năng của động vật có đôi khi là kinh khủng nhất.
Luận tốc độ, có đôi khi tốc độ động vật há mồm cắn vào là cực nhanh, động vật bình thường nhất đều có thể trong một hơi cắn vào hơn mười lần, chớ nói chi Yêu Thú có tu vi thành tựu kinh khủng.
Giống tốc độ Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm cắn vào, nhất là lúc miệng nó trong phạm vi nhỏ, cho dù cường giả Chú Mạch cảnh cũng không cách nào tránh né, chỉ có thể đón đỡ.
Lúc này, Lạc Anh Tư cũng chỉ có thể đón đỡ.
Cơ hồ là Linh Lực màu đen nhạt vừa hiển hiện ra, huyết bồn đại khẩu của Vân Dực Hổ Vương bỗng nhiên cắn xuống, mắt thấy muốn nuốt Lạc Anh Tư vào, nhưng nháy mắt huyết bồn đại khẩu vừa mới cắn xuống, tốc độ đột nhiên chậm lại!
Huyết bồn đại khẩu của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu giống như lâm vào vũng bùn, hơn nữa là vũng bùn cực kỳ cứng cỏi, mỗi lần ép một phần, vũng bùn sẽ cứng cỏi một phần, so với xương cốt của Yêu Thú Thiên giai Hạ phẩm mà Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu nếm qua còn cứng cỏi hơn.
Nếu bọn người Ngụy Từ Xuyên có thể thấy rõ ràng một màn này thì chắc chắn sẽ kinh hô "Huyền Âm Lực Trường"!
Hưu!
Nháy mắt huyết bồn đại khẩu của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bị Huyền Âm lực trường ngăn lại, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của Lạc Anh Tư như mũi tên từ bên trong hổ khẩu bắn ra, Linh Lực màu đen nhạt tụ tập trên mười ngón tay, lần nữa điểm đến các đại huyệt quanh người Diệp Chân!
Lúc đó, con ngươi Diệp Chân đột ngột mở ra, một đạo điện quang đột ngột chiếu sáng không gian u ám này.
Oanh!
Một đạo Kinh Hồn Lôi Quang ngắn mà gấp rút trực tiếp từ đỉnh đầu Lạc Anh Tư thẳng đánh xuống, khiến Lạc Anh Tư vừa mới đập ra như một cọc gỗ một đầu mới ngã xuống đất, linh cương hộ thể màu đen nhạt quanh người đột ngột tan hết.
Bên này gây động tĩnh lớn, bên ngoài màn sáng thủ hộ Ngụy từ xuyên và Sa Tòng Khiên tự nhiên cũng mơ hồ thấy được, chỉ là nhìn không rõ ràng, gấp đến độ vò đầu bứt tai, chỉ có thể điên cuồng oanh kích màn sáng thủ hộ này.
Cọc gỗ Lạc Anh Tư vẻn vẹn quỳ xuống đất co quắp một cái, linh cương hộ thể màu đen nhạt đã lại một lần nữa có xu thế ngưng tụ, cả người cũng giãy dụa lấy muốn đứng lên.
Ba ngón tay như Xích Ngọc đột ngột đặt lên yếu hại ở vai và cổ Lạc Anh Tư, khiến cho tất cả giãy dụa của nàng thất bại.
Vừa mới khôi phục khớp nối nửa người, Diệp Chân nhìn dáng lại của Lạc Anh Tư bộ có chút chấn kinh, chỉ một hơi có thể dưới Kinh Hồn Thiên Lôi của hắn oanh kích hạ khôi phục lại, tài nghệ này, so với Cường giả Chú Mạch cảnh ở Hắc Long Vực không sai biệt lắm.
Đủ mạnh!
- Ngươi đến cùng là ai?
Bị Diệp Chân chế trụ, Lạc Anh Tư đột ngột ngẩng lên đầu, trong lúc ngẩng đầu, mái tóc hóa thành tro tàn tất cả đều phiêu tán, lộ ra một cái đầu trọc tròn đẹp trắng đen xen kẽ.
Nhưng mà, coi như cái đầu trọc tròn đẹp, khuôn mặt cũng trở nên hơi cháy đen, nhưng trên gương mặt xinh đẹp kia của Lạc Anh Tư, mị ý không giảm.
Cho dù lạnh giọng thét hỏi cũng mang theo vài phần mị ý.
- Anh Tư tiểu thư, ta cũng không phải người thương hoa tiết ngọc, lần tiếp theo, coi như không chỉ là đầu trọc!
Trong khi nói chuyện, ba ngón của Diệp Chân vẫn như cũ khoác lên yếu hại ở vai và cổ của Lạc Anh Tư, khớp xương quanh người lần nữa lạch cạch bạo hưởng. Khôi phục khớp nối, nhất là trong tình huống khớp nối toàn thân bị hao tổn, mấy khớp nối lúc ban đầu khó khôi phục nhất.
Một khi khôi phục mấy khớp nối này, càng về sau sẽ càng nhẹ nhõm dễ dàng, quả thực như nước chảy thành sông.
Một trận bạo hưởng lộp bộp qua đi, Diệp Chân triệt để đứng thẳng thân hình.
- Ngươi là người ngoại vực?
Nháy mắt khớp nối quanh người Diệp Chân vừa mới khôi phục, Lạc Anh Tư đã giật mình kêu to, hắn còn đang cân nhắc vấn đề này đây, trước hết bị Lạc Anh Tư cho nói toạc ra.
- Đừng vội phủ nhận.
Gương mặt lạnh xinh đẹp của Lạc Anh Tư, nhưng dù xinh đẹp lạnh lùng, giữa lông mày vẫn mị ý trầm tĩnh như cũ.
- Mặc dù Chân Linh Vực chúng ta thiên tài vô số, nhưng người giống như ngươi có thể lấy tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng chế trụ Lạc Anh Tư ta, đây là lần thứ nhất. Coi như chợt có ngoại lệ, cũng tuyệt đối không phải hạng người vô danh!
- Vả lại, coi như ngươi là đồ đệ của ẩn thế cao nhân ở Chân Linh Vực, nhưng cũng thể ngay cả tên Thanh Dương Cung cũng không biết.
- Đừng phủ nhận, trước đây biểu cảm khi ngươi lần đầu tiên nghe được ba chữ
"Thanh Dương Cung", ta nghe được rõ ràng.
- Còn có, thần sắc khi ngươi vừa mới nghe được ba chữ "Chân Linh Vực", giống như đúc khi nghe được ba chữ "Thanh Dương Cung", hiển nhiên lần đầu tiên nghe được.
Mấy câu giống như bắn liên thanh, nghe được Diệp Chân ngạc nhiên không thôi, Lạc Anh Tư này quan sát cũng cẩn thận? Nhưng mà, chính như Lạc Anh Tư nói, những cái này cũng không phải Diệp Chân để ý, Diệp Chân để ý, là ba chữ "Chân Linh Vực".
Nói thật, lúc Diệp Chân ở Hắc Long Vực cũng coi đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, danh tự ngoại vực nghe qua không ít, cách Hắc Long Vực gần nhất có Thủy Vân Vực, cái khác như Tam Quang Vực, Phiêu Tuyết Vực các loại, đều là cao nhân tiền bối Hắc Long Vực có dấu chân đã đến hoặc nghe nói qua, nhưng Chân Linh Vực này hôm nay Diệp Chân còn lần đầu tiên nghe.
- Đương nhiên, những cái này cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là khẩu âm của ngươi! Mặc dù lúc ngươi mở miệng đã cực lực bắt chước khẩu âm của chúng ta, những cái này đối với võ giả có Thần Hồn cường đại đều không khó làm được, nhưng là, khẩu âm của ngươi vẫn có chút cứng nhắc, càng ẩn ẩn mang theo một loại giọng nói quê hương hoàn toàn khác biệt!
- Ngươi đến từ Huyền Long Vực? Thiên Thanh Vực? Phiêu Tuyết Vực?
- Cũng không phải sao?
Lạc Anh Tư này hình như có phần có thể thấy rõ lòng người, ngay cả báo ra mấy cái tên vực này, đã ngay lập tức hủy bỏ suy đoán của chính mình.
Oanh!
Thanh âm Ngụy Liên Xuyên cầm đầu võ giả Thanh Dương Cung oanh kích màn sáng thủ hộ lần nữa vang lên không ngừng, động tĩnh kia làm cho Lạc Anh Tư liên tiếp ghé mắt không thôi.
- Mặc kệ ngươi đến từ nơi nào, hiện tại biện pháp tốt nhất là mau chóng rời đi nơi này, năm trăm hơi thở nữa bọn hắn có thể oanh phá màn sáng thủ hộ này, Thanh Dương Cung người đông thế mạnh, Ngụy Liên Xuyên tu vi càng cao minh, một khi bị quấn, rất khó thoát thân.
Dừng một chút, Lạc Anh Tư lại nói.
- Huống hồ, ngươi đi tới Ma Hồn bí cảnh này, chẳng lẽ muốn tốn hao ở chỗ này, nhập bảo sơn nhưng tay không mà quay về?
Câu nói này của Lạc Anh Tư lập tức đưa tới Diệp Chân hứng thú.
- Bên trong Ma Hồn bí cảnh này có bảo vật gì?
Thật ra Diệp Chân vừa rồi cũng nghĩ qua vấn đề này, hắn thu lấy Ma Hồn Điện bên trong Ma Hồn chiến trường, thì bị huyết sắc vòng xoáy đưa đến nơi này, Ma Hồn bí cảnh này và Ma Hồn chiến trường rất có thể có liên hệ với nhau.
Như vậy bảo vật bên trong Ma Hồn bí cảnh có thể có mấy phần quan hệ với Ma Hồn Điện hay không?
- Bảo vật bên trong Ma Hồn bí cảnh này không phải chuyện đùa, bằng không, những Võ giả Hồn Hải cảnh chúng ta cũng không cần ở chỗ này liều sống liều chết.
Vừa nói vừa đi trước, phía trước bên trái đột nhiên xuất hiện mấy điểm sáng, Lạc Anh Tư đột nhiên một chỉ nói.
- Xem, những huyết sắc quang điểm này chính là một trong những bảo vật quan trọng nhất bên trong Ma Hồn bí cảnh!