Chương 495 Con Đường Đột Phá Nhẹ Nhõm
Ừm, tán tu thiên mạch Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong kia đã xuất quan, đi, mau theo ta đi xem một chút!
- A, hai tháng, xuất quan, không được, phải nhanh chóng phái người đi mời chào.
- Trong vòng hai tháng tu vi từ Hóa Linh cảnh ngũ trọng tăng lên tới Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đúng là thiên mạch không thể nghi ngờ, hơn nữa niên kỷ chỉ có chừng hai mươi tuổi, đủ để so sánh với những thiên tài trong các đại môn phái kia, nhất định phải tranh thủ mời chào, đi!
- Ai, chưởng quỹ Thiên Võ linh quán trời đánh, lần này không biết bán trao tay tin tức này cho bao nhiêu người, sớm biết lúc trước móc thêm năm ngàn Hạ phẩm Linh Tinh bao tròn tin tức này, đi…
Diệp Chân cũng không ngờ, hắn sau một lần khổ tu không thể bình thường hơn xuất quan lại dẫn tới thế lực khắp nơi bên trong Tây Ninh võ thành phun trào.
Lúc này, Diệp Chân đến Chân Linh Vực mới hai tháng năm ngày!
Không chỉ có những thế lực võ giả như Vũ Thắng Các, Huyết Thủ Đường, Kim Ô Lâu, Tử Điện Bang sau khi thu được phù tấn lập tức dị động, ngay cả thế lực võ giả lớn nhất Tây Ninh võ thành - Phó đà chủ phân đà Trường Sinh giáo Miêu Kình Phong cũng nhận được tin tức.
Nhưng mà, Miêu Kình Phong cũng không giống như các thế lực võ giả khác vội vã tiến đến mời chào Diệp Chân, hắn đang suy nghĩ một việc!
Chuyện hai tháng trước kia!
Hai tháng trước, ba hộ pháp chân nhân của Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh chết thảm, chấn động một đoạn thời gian, còn cương quyết chưa bắt được hung thủ, làm cho Trường Sinh giáo bị người ngoài xem là trò cười.
Hai tháng qua, Phó đà chủ Miêu Kình Phong vẫn đang điều tra chuyện này, không chỉ có hắn đang điều tra chuyện này, ngay cả đà chủ Dương Chính Tích của phân đà Trường Sinh giáo ở Tây Ninh thành cũng thúc giục hắn mấy lần, gọi hắn mau sớm tìm ra hung thủ!
Chính là từ khi hôm đó, sau khi ba hộ pháp chân nhân bị giết, trong Tây Ninh võ thành căn bản hoàn toàn không có tung tích một thiếu niên cưỡi Vân Dực Hổ Vương xuất hiện nữa.
Nhưng mà, Phó đà chủ Miêu Kình Phong cũng không phải hạng người vô năng. Hơn nữa thế lực Trường Sinh giáo ở bên trong Tây Ninh võ thành cực lớn, Miêu Kình Phong bắt đầu căn cứ phán đoán của hắn, một lần nữa xem kỹ.
Hộ giáo chân nhân Phất Trần Tử bị giết chính là cường giả Hồn Hải cảnh tứ trọng.
Mà hai hộ giáo chân nhân còn lại cũng là cường giả Hồn Hải cảnh nhị trọng, sau khi hắn tại thu được tín phù chỉ trong vòng nửa khắc đồng hồ, ba người đã bị diệt sát.
Hắn cẩn thận đã điều tra mấy võ giả ngày đó gần đó tới sớm nhất, đều nghe được âm thanh sấm vang ầm ầm, đi ngang qua bọn hắn đã hướng về bên này tới, chuẩn bị từ xa nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Nhưng chờ bọn hắn đến, ngoại trừ ba bộ thi thể ra thì không còn bất luận bóng người nào.
Hơn nữa, thời khắc hắn thu được phù tấn, ba người Phất Trần Tử cũng không lập tức động thủ. Hắn rõ ràng Phất Trần Tử có chút cẩn thận, trước khi động thủ khẳng định đã điều tra ngọn nguồn.
Nói một cách khác, đối phương trong thời gian rất ngắn đã xử lý ba người Phất Trần Tử.
Như vậy, kẻ giết người đặc biệt đã xuất hiện - tuổi trẻ, khoảng hai mươi tuổi, tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng, có được một Địa Giai thượng phẩm yêu bộc Vân Dực Hổ Vương, nhưng chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, lại hoặc có cường giả theo bảo vệ.
Đủ loại này đặc thù tổng hợp xuống. Phó đà chủ Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh, Miêu Kình Phong đã xác định một chuyện, người trẻ tuổi này tuyệt đối là kẻ ngoại lai, không thể nào là võ giả hoạt động trong phạm vi Tây Ninh võ thành, thậm chí không thể nào là đệ tử của những đại tông môn.
Đặt thù rõ ràng như thế, hoặc đã sớm danh dương thiên hạ, hoặc vừa vặn xuất thế.
Căn cứ phán đoán này, Miêu Kình Phong hạ lệnh điều tra võ giả từ bên ngoài đến Tây Ninh võ thành, nhất là Võ giả Hóa Linh cảnh trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi, mang theo một Địa Giai thượng phẩm Vân Dực Hổ Vương.
Tây Ninh võ thành là một võ thành quy mô trung đẳng, mỗi ngày người đến người đi, võ giả vãng lai rất nhiều. Nhưng tổng hợp mấy đặc thù như vậy thì tương đối dễ tìm.
Không bao lâu đã báo lên hành tung của mấy võ giả có điều kiện phù hợp, chỉ không nhìn thấy Vân Dực Hổ Vương.
Sau khi điều tra từng người, Miêu Kình Phong thậm chí tự mình xuất thủ thu thập mấy tên võ giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng chừng hai mươi tuổi, không một người nào hợp điều kiện.
Tra tới tra lui, chỉ còn thừa người cuối cùng, cũng chính là Diệp Chân đã vào Thiên Võ linh, tuy phù hợp điều kiện nhưng vẫn chưa điều tra.
Càng xảo chính là, ngay khi Miêu Kình Phong hoài nghi võ giả tuổi trẻ có thể đã rời khỏi Tây Ninh võ thành hay không, Trường Sinh giáo lại nhận được tình báo của chưởng quỹ kia.
Có một võ giả thiên mạch tu luyện trong linh quán của bọn hắn, khoảng hai mươi tuổi, Hóa Linh cảnh ngũ trọng, khẩu âm nơi khác, hình như có chút lạ lẫm đối với Tây Ninh võ thành!
Tình báo này làm cho Miêu Kình Phong vừa mới cao hứng suy nghĩ lập tức biến mất, tất cả hoài nghi trọng tâm đều chuyển dời đến trên người Diệp Chân đã tiến vào Thiên Võ linh quán.
Võ giả Thiên mạch, chiến lực cực kỳ cường đại, chỉ có võ giả họ Diệp bên trong Thiên Võ linh quán này có hiềm nghi lớn nhất.
Nếu không phải bởi vì một ít nguyên nhân, Miêu Kình Phong đều đã xông vào Thiên Võ linh quán bắt Diệp Chân ra.
Cho nên, lúc này nhận được tin tức võ giả họ Diệp xuất quan, Miêu Kình Phong không cần suy nghĩ, lập tức triệu tập tám hộ giáo trưởng lão Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh tới.
Nếu người trẻ tuổi họ Diệp kia đã có thể trong thời gian rất ngắn xử lý ba hộ pháp chân nhân của Trường Sinh giáo, vậy nói rõ người này có chiến lực hẳn không sai biệt lắm so với võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, thậm chí có chỗ hơn, hoặc có thủ đoạn đặc thù gì đó.
Một mình Miêu Kình Phong hắn nói không chừng còn bắt không được, mà tất cả hộ giáo trưởng lão đều có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, tám hộ giáo trưởng lão cộng với hắn, đừng nói một võ giả có chiến lực biến thái Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cho dù cường giả Chú Mạch cảnh nhị tam trọng đều có thể liều mạng một lần.
Về phần đà chủ phân đà Dương Chính Tích còn đang bế quan tu luyện, hắn chưa có ý định kinh động. Không phải nói cái này trẻ tuổi võ giả có một đầu Vân Dực Hổ
Vương vằn đen lông trắng à, vừa lúc phù hợp với Thụy Thú đặc thù của Trường Sinh giáo bọn hắn.
Nếu như bắt giữ hiến cho giáo chủ, chắc chắn sẽ có trọng thưởng.
- Chư vị trưởng lão, một hồi nghe ta hiệu lệnh, nếu thật là tiểu tử kia, tuyệt đối không thể để cho hắn trốn thoát!
Phân phó một câu, Miêu Kình Phong mang theo tám trưởng lão thẳng đến thị trường giao dịch võ giả lớn nhất bên trong Tây Ninh võ thành, Tây Ninh võ thị!
Theo như tình báo, thanh niên họ Diệp sau khi rời khỏi Thiên Linh võ quán đã tiến vào Tây Ninh võ thị.
Võ thị, cơ hồ mỗi một võ thành đều có một phiên chợ như vậy, chỉ là quy mô lớn nhỏ khác biệt mà thôi.
Võ thị do hai bộ phận cấu thành, một phần là các cửa hàng cố định, do đại thương gia, người có thế lực cầm giữ, rất nhiều đại tông môn cũng có cửa hàng cố định trong võ thị.
Bán ra đan dược, bảo khí, linh thực, thu mua linh dược, thiên tài địa bảo thậm chí tìm hiểu tin tức, đều là chức trách của những cửa hàng này.
Ngoại trừ những cửa hàng cố định này ra, nhiều nhất chính là quầy hàng võ giả tự mình bày bán.
Có chuyện nhờ mua một chút đồ vật đặc thù, có ngại cửa hàng giá thấp bán ra thu hoạch của mình, còn có trao đổi vân vân. Dù sao võ giả bày quầy bán hàng rất nhiều.
Chỉ cần có chỗ, lại giao nộp phí tổn một trăm Hạ phẩm Linh Tinh thì có thể trong võ thị bày một quán nhỏ, hoặc bán hoặc thu. Có chút thanh danh, võ giả có chỗ cần, cũng phần lớn đều đến võ thị từ từ giao dịch, cho nên võ thị này cực kỳ phồn hoa náo nhiệt.
Làm thế lực bang phái lớn nhất Tây Ninh võ thành, Trường Sinh giáo có được ba thành thu hoạch từ võ thị, ngoại trừ một ngày thu đấu vàng ra, lại còn lượng lớn tình báo hướng về Trường Sinh giáo.
Giống như hiện tại, Diệp Chân mới vừa tiến vào một cửa hàng chuyên bán công pháp bí tịch, một đạo phù tấn không đáng chú ý đã phóng lên tận trời, lập tức thông báo hành tung của Diệp Chân ra ngoài.
Hán tử phát phù tấn là một võ giả phơi nắng bày biện quán nhỏ, thậm chí ngay cả
Diệp Chân cũng không phát hiện có người đang giám thị hành tung của hắn.
- Cửa hàng, có bán công pháp Thần Hồn không?
Đây là một trong những mục đích hôm nay Diệp Chân tới võ thị đi dạo.
- Công pháp Thần Hồn, có có!
- Khách quan nhìn bên này, nơi này có công pháp Thần Hồn Địa Giai thượng phẩm Đoán Hồn quyết, hiệu quả tu luyện phát triển hồn hải cực giai, giá bán mười vạn trung phẩm Linh Tinh.
- Còn có cái này, Địa Giai cực phẩm Huyền Nguyệt luyện hồn thuật. Mượn nhờ lực lượng Nguyệt Linh Thái Âm, rèn luyện Thần Hồn, có thể làm cho hồn hải trở nên cực kỳ củng cố. Sẽ không dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa Huyền Nguyệt luyện hồn thuật tu luyện ra được lực lượng Thần Hồn, lúc đối chiến uy lực càng hơn một bậc, giá bán hai mươi tám vạn trung phẩm Linh Tinh!
Chưởng quỹ cực kỳ nhiệt tình, lập tức lấy ra cho Diệp Chân giới thiệu vắn tắt hơn mười bản pháp quyết Thần Hồn, phẩm giai thấp nhất có pháp quyết Thần Hồn Địa Giai trung phẩm chuyển hồn hóa biển quyết, trên cơ bản là pháp quyết Thần Hồn nhập môn.
Nhiều nhất chính là pháp quyết Thần Hồn Địa Giai thượng phẩm, hiệu quả không đồng nhất, giá cả cũng từ mười vạn trung phẩm Linh Tinh đến hai mươi vạn trung phẩm Linh Tinh.
Tốt nhất, chính là quyển Huyền Nguyệt luyện hồn thuật kia. Duy nhất một bản pháp quyết Thần Hồn Địa Giai cực phẩm, có giá trên trời hai mươi tám vạn trung phẩm Linh Tinh.
Theo lý thuyết, pháp quyết Thần Hồn Địa Giai cực phẩm trong Hắc Long Vực đã là pháp quyết tu luyện cực kỳ hiếm có, đều nhìn một trận, Diệp Chân lại không có một nào vừa ý, bao gồm Huyền Nguyệt luyện hồn thuật kia, Diệp Chân luôn cảm thấy còn thiếu chút gì.
Cân nhắc liên tục, cuối cùng Diệp Chân vẫn không mua Huyền Nguyệt luyện hồn thuật kia.
Tu vi của Diệp Chân còn chưa có đột phá đến Hồn Hải cảnh, đối Thần Hồn pháp quyết cũng không phải quá mức vội vàng, tìm thêm thì tìm, nói không chừng có thể tìm được một pháp quyết Thần Hồn tốt hơn.
Mặc dù Diệp Chân không mua Huyền Nguyệt luyện hồn thuật này, nhưng vẫn hao tốn gần trăm vạn Hạ phẩm Linh Tinh mua một đống lớn bí tịch, ngọc giản.
Cũng chính là lúc trước Diệp Chân cướp được đại bộ phận tài phú của Thiên Nam Hoa gia, thân gia vượt qua năm ngàn vạn Hạ phẩm Linh Tinh, bằng không, thật đúng không dám tốn thủ bút lớn như thế.
Diệp Chân mua một đống lớn bí tịch, ngọc giản này căn bản không có một loại nào giống với công pháp bí tịch nào có bên trong sách sử, Yêu Thú, linh thực, tư liệu trên toàn bộ Chân Linh Vực.
Càng nhiều là bí tịch có thể tìm tới một chút Chân Linh Vực công khai bán ra cái gọi là kinh nghiệm tu luyện của cao nhân tiền bối, tâm đắc thủ trát vân vân.
Diệp Chân mua những thứ này, cũng không phải thật muốn tìm đến một chút có thể tham khảo kinh nghiệm tu luyện, có thể công khai bán ra, sợ cũng chẳng cao minh đến đâu.
Diệp Chân muốn từ lượng lớn kinh nghiệm tu luyện bên trong các bản chép tay tâm đắc tìm tới đường tắt tu luyện bên trong Chân Linh Vực, Chân Linh Vực và Hắc Long Vực có điều kiện thiên nhiên, giống loài linh thực, linh dược thậm chí đan dược đều có chỗ khác biệt, phương pháp tu luyện thích hợp bên trong Hắc Long Vực, những ở Chân Linh Vực sẽ không nhất định thích hợp.
Nhất là thời khắc mấu chốt khi Diệp Chân từ Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong đột phá đến Hồn Hải cảnh!
Hiển nhiên, bởi vì có được điều kiện tự nhiên tốt hơn, càng nhiều linh dược linh thực, Chân Linh Vực cho dù từ Dẫn Linh cảnh đột phá đến Hóa Linh cảnh, hay từ
Hóa Linh cảnh đột phá đến Hồn Hải cảnh, đều dễ dàng nhiều so với đột phá ở Hắc Long Vực, Diệp Chân muốn tìm tới con đường đột phá nhẹ nhõm này.
- Cẩn thận nghiên cứu một chút, hẳn sẽ tìm tới, hơn nữa càng có thể toàn diện hiểu rõ tình huống bên trong Chân Linh Vực, có trợ giúp ngày sau tăng lên tu vi!
Thu các loại bí tịch ngọc giản vào trữ vật giới chỉ, Diệp Chân cất bước ra khỏi gian cửa hàng.
Nháy mắt bước ra, thần sắc của Diệp Chân bỗng nhiên khẽ giật mình.
Bởi vì ngay nháy mắt hắn bước ra khỏi cửa tiệm, mấy chục ánh mắt cơ hồ trong cùng một lúc bắn về phía hắn!