← Quay lại trang sách

Chương 496 Uy Phong

Diệp thiếu hiệp mời, bản nhân chính là một trong tứ đại hộ pháp của Vũ Thắng Các - Ân Kiến Chương, nghe qua đại danh của Diệp thiếu hiệp, hôm nay được nghe Diệp thiếu hiệp xuất quan, cố ý đến đây mời Diệp thiếu hiệp gia nhập Vũ Thắng Các ta.

- Chỉ cần Diệp thiếu hiệp gia nhập Vũ Thắng Các ta thì lập tức có thể gia nhập Nội đường, cũng hưởng thụ đãi ngộ như phó đường chủ Vũ Thắng Các, mỗi tháng có....

- Ân Kiến Chương, đãi ngộ Phó đường chủ thì ned xa một chút, Vũ Thắng Các các ngươi đừng nói là đãi ngộ của Phó đường chủ, cho dù đãi ngộ của đường chủ cũng chưa bằng đãi ngộ hương chủ của Kim Ô Lâu chúng ta.

Trong khi nói chuyện, một võ giả lưng đeo trường đao cười tiến lên, đánh gãy Ân Kiến Chương, ngược lại chắp tay hướng Diệp Chân nói.

- Diệp thiếu hiệp, gia nhập Kim Ô Lâu chúng ta đi. Ta ở đây hứa hẹn, chỉ cần Diệp thiếu hiệp gia nhập Kim Ô Lâu chúng ta, trong vòng năm năm, đều có thể an tâm khổ tu. Ngoại trừ tất cả Linh Tinh đãi ngộ ra, đặc hữu thượng phẩm linh mạch bên trong Kim Ô Lâu chúng ta, Diệp thiếu hiệp cũng có thể đi vào tu luyện.

Nghe lời nói của hai người này, Diệp Chân nhíu chặt lông mày chậm rãi giãn ra, thay vào đó là gương mặt ngạc nhiên.

Còn nghe đại danh đã lâu?

Nói đùa cái gì vậy?

Diệp Chân hắn đến Chân Linh Vực tính toán đâu ra đấy mới hai tháng năm ngày mà thôi, thời gian lộ diện cộng lại chưa đủ hai ngày, ở đâu ra uy danh?

Chính là những người này thậm chí ngay cả Diệp Chân họ gì cũng biết chuyện gì xảy ra?

Nghĩ lại ở giữa, Diệp Chân đã nghĩ minh bạch vấn đề.

Tám chín phần mười là cái tên chưởng quỹ Thiên Võ linh quán kia tiết lộ ra ngoài, bằng không, những người này phục sức đều có đặc sắc, tu vi đều là võ giả

Hồn Hải cảnh ngũ trọng, làm sao lại khéo như thế ngăn Diệp Chân ở đây.

- An bài Diệp thiếu hiệp tiến vào thượng phẩm linh mạch tu luyện, càng chí bên trong, ngươi khoác lác cũng không làm bản nháp! Kim Ô Lâu các ngươi tổng cộng cũng chỉ có một đầu thượng phẩm linh mạch?

- Lâu chủ, phó lâu chủ, bốn trưởng lão, mấy đường chủ đều tranh đoạt tư cách tiến vào thượng phẩm linh mạch tu luyện, đến lúc đó có thể có phần cho Diệp thiếu hiệp?

- Ta thấy, một năm cũng chưa chắc có thể để Diệp thiếu hiệp tiến vào bên trong thượng phẩm linh mạch tu luyện mấy ngày?

Tông Nguyên mặc áo tím tách mọi người đi ra, gương mặt cười nhạo.

Người vừa nói lập tức đỏ mặt.

- Diệp thiếu hiệp, vẫn là gia nhập Tử Điện Bang chúng ta tốt nhất, Tử Điện Bang chúng ta tổng cộng có được ba đầu thượng phẩm linh mạch. Tông Nguyên ta có thể đảm bảo trong vòng một năm, ít nhất có thể để cho Diệp thiếu hiệp tiến vào bên trong thượng phẩm linh mạch tu luyện thời gian nửa năm.

Dừng một chút, Tông Nguyên lại quay đầu lại nói.

- Ta biết các ngươi cũng muốn mời chào Diệp thiếu hiệp, nhưng mà, nếu điều kiện cung cấp không sánh bằng Tử Điện Bang ta, thì cũng đừng mở miệng tốt công.

Nói xong, Tông Nguyên nhìn chằm chằm Diệp Chân, gương mặt đầy tự tin.

Lần này, mấy võ giả sau lưng Tông Nguyên đang muốn mở miệng, thần sắc hơi có chút lúng túng ngậm miệng lại.

- Chưởng quỹ Thiên Võ linh quán đáng chết này, lại bán tin tức cho nhiều người như vậy!

Có người nhịn không được âm thanh trách mắng vang lên.

Đột nhiên, một tên võ giả gầy gò eo buộc huyết sắc đai lưng vô thanh vô tức đi về phía trước mấy bước, nháy mắt tên võ giả huyết sắc đai lưng này động, lỗ chân lông quanh người Diệp Chân không tự chủ được co rụt lại, lưng xiết chặt, không tự chủ cảnh giác.

Nguy hiểm!

Quanh người võ giả huyết sắc đai lưng này mang theo một loại khí tức nguy hiểm không hiểu.

Như Diệp Chân phản ứng, thấy tên võ giả huyết sắc đai lưng tiến lên. Cho dù Ân Kiến Chương đến từ Vũ Thắng Các, hay Càng Chí Kim Ô Lâu, lại hoặc Tông Nguyên Tử

Điện Bang. Ba võ giả tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong đồng thời một lắc mình, xa xa tránh khỏi hắn.

Mặc dù võ giả huyết sắc đai lưng kia cũng có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, nhưng vừa lên trước đã có thể sợ đến ba võ giả ngang cấp lui lại, uy thế này, ngay cả Diệp Chân cũng động sắc không thôi.

- Ba vị, Đỗ Huyết Thủ ta cũng không phải yêu ma quỷ quái, tránh cái gì mà tránh?

Đến chớ né xa như vậy. Đến, cách ta gần một chút....

Trong khi nói chuyện, Đỗ Huyết Thủ này đưa tay đi bắt Tông Nguyên Tử Điện Bang.

Thần sắc Tông Nguyên đột ngột biến đổi, thân hình lóe lên. Trong thời gian ngắn ngay cả đụng mấy người vội vàng thối lui trăm mét, xa xa tránh đi, như tránh hung thần. Trong lúc nhất thời, Đỗ Huyết Thủ hướng đi đến người nào thì người đó ngay lập tức biến sắc, lo lắng rút lui như tránh ôn thần!

Một màn này, coi như trong mắt Diệp Chân quang hoa chớp liên tục, người có tên, cây có bóng, Đỗ Huyết Thủ này tuyệt đối là hung danh, hơn nữa còn không phải uy danh hoặc hung danh bình thường.

Trong thời gian ngắn, Đỗ Huyết Thủ giống như tản bộ, đã đuổi mấy chục võ giả tụ tập tại gần đó ra ngoài trăm thước, khiến cho quanh người Diệp Chân vì đó trống không.

Sau đó, Đỗ Huyết Thủ đột nhiên xoay người một cái, nhún vai, thần sắc cứng ngắc nở nụ cười nhìn Diệp Chân nói.

- Mọi việc ngươi đều thấy được chưa?

- Năm năm trước, ta cùng với ngươi, hoặc nói chưa bằng ngươi, khi đó tu vi của ta vừa mới là Hóa Linh cảnh tứ trọng đỉnh phong, ở trước mặt bọn hắn giống như cháu trai.

- Năm năm sau, hôm nay ta lại đứng ở trước mặt bọn hắn, nhưng người biến thành cháu trai, lại là bọn hắn!

- Ngươi,,,!

Ba người Ân Kiến Chương, Càng Chí Trung, Tông Nguyên đồng thời tức giận hừ một tiếng, lại giận mà không dám nói gì, không dám tiếp tục nhiều lời, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Huyết Thủ cực kỳ kiêng kị.

- Như thế nào đây? Gia nhập Huyết Thủ Đường, lăn lộn với ta? Năm năm sau, ngươi cũng có thể uy phong… giống như ta!

Đang khi nói chuyện, Đỗ Huyết Thủ duỗi bàn tay như ưng trảo dị thường thô to về phía Diệp Chân.

Vừa nói, vừa nở nụ cười.

Nhưng mà, vẻ tươi cười kia lại còn khó nhìn hơn so với khóc, còn muốn dọa người, không cười, gương mặt cao gầy kia còn có thể lọt vào trong tầm mắt, cười một tiếng, chính như cương thi, làm cho người ta kinh hãi.

Cười xong, Đỗ Huyết Thủ dùng hai con ngươi âm lãnh, lẳng lặng nhìn chằm chằm Diệp Chân, chờ đợi Diệp Chân đưa ra lựa chọn.

Nói thật, Diệp Chân cũng không ngờ tới, hôm nay lại xuất hiện loại tình huống này, lại có nhiều bang phái muốn mời chào hắn như vậy.

Lúc phân biệt với Lạc Anh Tư, Lạc Anh Tư đã từng nói với Diệp Chân, giữa các võ giả ở Chân Linh Vực đấu tranh cực kỳ nghiêm trọng, Diệp Chân hãy sớm tìm tốt một chút tông môn hoặc bang phái gia nhập, để dựa vào.

Vấn đề này, những ngày này Diệp Chân đã sớm nghĩ tới, cũng có ý nghĩ.

Bởi vì nguyên nhân Diệp Chân ở Hắc Long Vực đã gia nhập Vạn Tinh Lâu, Diệp Chân chỉ muốn tìm tới Vạn Tinh Lâu ở Chân Linh Vực gia nhập, một là thuận tiện, hai là tự do.

Diệp Chân vốn định một hồi tìm người hỏi thăm một chút tình báo về Vạn Tinh Lâu ở Chân Linh Vực, không ngờ, những người này đã tìm tới cửa trước.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, như vậy lựa chọn của Diệp Chân đã rõ ràng.

Huống hồ, coi như Diệp Chân không gia nhập Vạn Tinh Lâu. Muốn gia nhập những bang phái thế lực võ giả khác, trước khi gia nhập cũng phải cẩn thận tìm hiểu, sao có thể qua loa như vậy.

Nhưng mà, Đỗ Huyết Thủ uy phong, Diệp Chân rất bội phục.

- Đỗ huynh. Bội phục!

Diệp Chân xa xa chắp tay về phía Đỗ Huyết Thủ, Đỗ Huyết Thủ lại lần nữa cười một tiếng, lộ ra nụ cười so với cương thi còn khó nhìn hơn.

- Nói như vậy, ngươi đã đáp ứng!

- Thật có lỗi, tại hạ cực kỳ bội phục đối với uy phong của Đỗ huynh, nhưng trước mắt tại hạ chưa muốn gia nhập.

- Từ chối?

Thần sắc Đỗ Huyết Thủ mãnh liệt. Hai đạo lông mày người đi viếng đột ngột đứng đấy, một đạo khí tức cực kỳ lăng lệ đột ngột tập trung vào Diệp Chân.

- Từ chối ta, ngươi cũng đã biết hạ tràng nếu từ chối Đỗ Huyết Thủ ta?

Hừ lạnh, Đỗ Huyết Thủ không chút do dự dùng sát ý của hắn đã tập trung vào Diệp

Chân.

- Từ chối Đỗ Huyết Thủ ta, cho tới bây giờ đều chỉ có người chết, ngươi suy nghĩ thêm một chút?

Tím ngôn vừa ra, thần sắc đám võ giả vây xem từng người xiết chặt. Ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân chuyển biến thành lo lắng.

- Diệp thiếu hiệp, Đỗ Huyết Thủ này làm việc cực kỳ bá đạo, một lời không hợp lập tức sẽ giết người, ngươi từ chối hắn chính là gây ra đại hoạ! Nhưng mà, nếu ngươi gia nhập Tử Điện Bang chúng ta, mấy trưởng lão Tử Điện Bang chúng ta đều ở gần đây, tuyệt đối có thể bảo vệ được ngươi!

Thần Hồn Tử Điện Bang truyền âm cho Diệp Chân.

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Chân hơi vểnh lên, mấy trưởng lão liên thủ mới có thể bảo vệ hắn trước mặt Đỗ Huyết Thủ, chắc chỉ có Tông Nguyên nói được.

Huống hồ, Diệp Chân hắn cần bảo hộ sao?

- Không cần cân nhắc, ta từ chối!

Thái độ của Diệp Chân đột ngột trở nên cường ngạnh.

- Từ chối. Rất tốt!

Đỗ Huyết Thủ đột nhiên cười hắc hắc.

- Đáng tiếc. Thế gian này lại phải thiếu một võ giả thiên mạch....

Trong khi nói chuyện, quanh người Đỗ Huyết Thủ đột ngột dâng lên Linh Lực màu đỏ sậm.

Cũng trong nháy mắt Linh Lực màu đỏ sậm quanh người Đỗ Huyết Thủ tuôn ra, hậu phương đột nhiên cao giọng ồn ào, còn kèm theo tiếng kinh hô của một số võ giả.

- Trường Sinh giáo!

- Trường Sinh giáo cũng tới!

Trong tiếng kinh hô, đám võ giả hậu phương vây xem đã như thủy triều tách ra.

Theo bản năng, Đỗ Huyết Thủ sau khi nhìn lướt qua, Phó đà chủ Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh thành Miêu Kình Phong xuất hiện trong tầm mắt, trong đôi mắt hiển hiện một tia coi thường.

Một Phó đà chủ Miêu Kình Phong, Đỗ Huyết Thủ căn bản không xem trong mắt.

Nhưng nháy mắt đang muốn quay đầu trở lại, khóe mắt Đỗ Huyết Thủ quét nhìn lại quét đến tám tên võ giả khí tức cực kỳ kinh người xếp thành hình quạt sau lưng Miêu Kình Phong.

- Tám hộ pháp Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh? Những người này lại điều động toàn bộ? Bọn hắn muốn đối phó ta?

Thần sắc biến đổi, tâm niệm thay đổi thật nhanh, thân hình Đỗ Huyết Thủ có chút bắn ra, giống như một đạo huyết quang, bắn thẳng đến thiên không, lại trực tiếp từ bỏ Diệp Chân.

Đỗ Huyết Thủ làm việc tàn nhẫn, kết thù rất nhiều, càng có đại thù cùng Trường Sinh giáo, lúc này nhìn thấy cao thủ Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh đều chạy đến, còn tưởng muốn đối phó hắn.

Cũng không lo được muốn đối phó Diệp Chân, nhanh chóng tránh xa, miễn cho lâm vào trùng vây.

Tám hộ pháp Trường Sinh giáo phân đà Tây Ninh, tu vi từng người đều là Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, Đỗ Huyết Thủ hắn đối phó hai người còn có phần thắng, đối phó ba người thì cực kỳ khó khăn, đối phó tám người ngoại trừ chạy trối chết, không còn biện pháp gì.

Cơ hồ nháy mắt Đỗ Huyết Thủ đào tẩu, Diệp Chân cũng nhìn thấy đám người Trường Sinh giáo khí thế hùng hổ mà đến, nhất là đạo bào của những người Trường Sinh giáo này cực kỳ bắt mắt, cái này khiến Thần sắc của Diệp Chân đột ngột run lên!

- Chính là hắn, bao vây hắn lại, đừng để hắn trốn thoát!

Miêu Kình Phong vội vã chạy tới chỉ tay Diệp Chân gầm thét.

Cơ hồ là đồng thời, thân hình tám hộ pháp lúc trước đã sớm xâu sau lưng Miêu Kình Phong xa xa tản ra hối hả chớp động, lập tức từ bốn phương tám hướng vây Diệp Chân lại, Linh Lực quanh người bàng bạc.

Có thể nhìn ra được, nếu Diệp Chân có chút dị động, tám người sẽ cùng nhau động thủ, oanh Diệp Chân thành mảnh vụn.

- Hai tháng trước, người sát hại hộ pháp Phất Trần Tử chân nhân của bản giáo, có phải ngươi hay không?

Miêu Kình Phong bước lên quát hỏi!