Chương 513 Ngân Giác Tê Vương Mang Năng Lực Thiên Phú Cho Diệp Chân
Trong tích tắc điểm đen che khuất bầu trời xuất hiện, tức khắc chịu sự hấp dẫn mạnh mẽ của địa từ lực trường ở phía dưới do Ngân Giác Tê Vương phát động.
Vèo vèo vù vù!
Trong nháy mắt, những điểm đen che khuất bầu trời kia bỗng nhiên gia tốc, mỗi một cái đều nhanh như sao băng, bay nhanh như bắn, hướng về phía Ngân Giác Tê Vương, tiếng xé gió vang lên liên miên.
Điểm chết người nhất chính là, từng điểm đen chịu lực hấp dẫn mạnh mẽ của từ lực trận trên mặt đất không ngừng gia tốc, không ngừng gia tốc, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.
Điểm đen hối hả ma sát với không khí, đỏ rực lên, tỏa sáng, trong chốc lát đã biến thành một trận mưa sao băng chân chính.
Chẳng qua, mưa sao băng cũng vẻn vẹn tồn tại trong tích tắc, chỉ là trong thời gian một cái nháy mắt, những mảnh cháy sáng đỏ rực không ngừng gia tốc, đánh về phía quanh người Ngân Giác Tê Vương, huyễn ra quang ảnh, như tia chớp màu đỏ.
Trong lúc nhất thời, tia chớp màu đỏ trên bầu trời rơi xuống nhiều như mưa, tình cảnh dị thường doạ người.
Cho tới khi nhìn thấy tia chớp màu đỏ rơi xuống như mưa, Ngân Giác Tê Vương mới phản ứng được đã xảy ra vấn đề, nhưng vẫn không có kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra.
Phốc phốc phốc phốc!
Từng đạo tia chớp màu đỏ như hạt mưa đánh vào bên ngoài thân thể Ngân Giác Tê Vương, sau đó hung hăng đâm vào của da thịt nó.
Nhưng da thịt của Ngân Giác Tê Vương cực kỳ cứng cỏi, từng đạo tia chớp màu đỏ kia có thể đâm vào thân thể Ngân Giác Tê Vương nhưng sau khi đâm sâu vào mấy tấc liền triệt để mất đi động lực.
Trên thực chất, không có tạo thành bao nhiêu tổn thương cho Ngân Giác Tê Vương, tất cả đều là bị thương ngoài da, thương trên da thịt!
Cơ bắp quanh thân Ngân Giác Tê Vương cuồn cuộn, tùy theo địa từ linh lực chấn động, từng điểm đen liền từ trong da thịt của nó bắn ra, hơn trăm vết thương, thậm chí không chảy máu bao nhiêu, cũng bởi vì năng lực khôi phục cường đại của nó mà thân thể nó đã triệt để khôi phục!
Đột nhiên, Ngân Giác Tê Vương phát ra một tiếng kêu gào điên cuồng, thân hình phát điên chuyển động, đụng chạm khiến đại hạp cốc đổ sụp khắp nơi, đất rung núi chuyển, bên trong hai con mắt to lớn không ngừng chảy máu.
Ngay trong tích tắc trước, hơn mấy trăm đạo tia chớp màu đỏ đánh úp về phía đầu của Ngân Giác Tê Vương. Đại bộ phận tia chớp màu đỏ đều đánh vào bên trong làn da cứng cỏi của nó, không gây ra nhiều tổn thương nặng, nhưng có chừng hai mươi đạo tia chớp màu đỏ lại trực tiếp đánh vào bên trong hai con mắt to lớn của nó!
Lập tức khiến con mắt Ngân Giác Tê Vương chảy máu ồ ạt, trợn trừng như mù, nổi điên công kích bốn phương tám hướng.
Nhất thời, đất rung núi chuyển, địa từ ngân liên trên bầu trời càng tung tóe bắn ra bốn phía.
- Xong rồi!
Trên bầu trời, Diệp Chân nhìn thấy Ngân Giác Tê Vương phát cuồng, trên nét mặt đột ngột hiện lên một tia tự tin. Còn địa từ lực trường đã biến mất trong nháy mắt khi hai mắt Ngân Giác Tê Vương bị bắn mù.
Đây chính là khác nhau căn bản nhất giữa người với yêu thú, cũng là nguyên nhân dù yêu thú cường đại nhưng vẫn thường xuyên bị nhân loại tu vi thấp hơn săn giết.
Trí tuệ của nhân loại mới là vũ khí mạnh mẽ nhất!
Những điểm đen che khuất bầu trời kia thật ra là từng khối toái kiếm.
Trước khi tiến vào thạch nham đại hạp cốc, Huyền Dương kiếm trong tay Diệp Chân bị địa từ chi lực trong thạch nham đại hạp cốc hút đến trên mặt đất, lực lượng mãnh mẽ còn đập đứt khối đá.
Tình cảnh này khiến cho Diệp Chân lúc ấy linh cơ khẽ động, lập tức nghĩ tới một biện pháp tuyệt diệu gậy ông đập lưng ông.
Địa từ chi lực này ở trạng thái bình thường đã vô cùng lợi hại, mà lúc trước Ngân Giác Tê Vương ngăn cản Diệp Chân và Dương Chính Tích đào tẩu, phát động địa từ lực trường còn mạnh hơn địa từ chi lực của thạch nham đại hạp cốc mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần.
Dưới lực hấp dẫn mạnh mẽ như thế của địa từ lực trường, ngay cả võ giả Chú Mạch cảnh cũng bị bắt rơi xuống mặt đất, nếu như không trung xuất hiện một thanh trọng kiếm thì sao, chịu ảnh hưởng của từ lực trận trên mặt đất, liệu có thể nhanh như sao băng hay không?
Nhưng mà địa từ lực trường có phạm vi nhất định, dù cho một thanh kiếm nhanh như sao băng, chịu dẫn dắt của từ lực trận trên mặt đất, cũng chưa chắc có thể đánh trúng Ngân Giác Tê Vương.
Cho dù đánh trúng, cũng chưa chắc có thể gây thương tổn cho Ngân Giác Tê Vương, chớ nói chi trọng thương.
Thần thông võ kỹ của cường giả Chú Mạch cảnh cũng không giết được Ngân Giác Tê Vương, chớ nói chi một thanh kiếm chịu địa từ chi lực ảnh hưởng.
Nhưng mà bất kỳ con yêu thú nào cũng có nhược điểm.
Nhược điểm của Ngân Giác Tê Vương chính là con mắt khổng lồ to hơn đầu trâu của nó!
Nếu như tìm được cách làm mù mắt Ngân Giác Tê Vương, Diệp Chân đối phó nó sẽ trở nên phi thường dễ dàng!
Muốn đánh mù con mắt Ngân Giác Tê Vương, địa từ lực trường mãnh mẽ như vậy, đừng nói dùng một thanh kiếm, dù một trăm thanh kiếm, cũng chưa chắc có thể đánh trúng.
Nhưng nếu có hơn vạn thanh kiếm từ phía trên không trung đồng thời đánh xuống, kết quả lại có sự khác biệt với lúc trước.
Trên người Diệp Chân có hơn vạn thanh kiếm sao?
Đáp án là không!
Nhưng làiệp Chân lại có thể bẻ vỡ hơn trăm thanh kiếm ở bên trong nhẫn trữ vật thành hơn vạn khối sắt vụn sắc bén.
Một đường Diệp Chân đi lịch lãm rèn luyện, đánh chết không ít võ giả, cơ hồ mỗi một lần đánh chết một võ giả, hắn đều thu thập vũ khí mới, ngoài ra còn thả mấy thanh kiếm, mấy đao dự bị ở bên trong nhẫn trữ vật.
Cho nên, chế tạo ra hơn vạn khối sắt vụn quá dễ dàng.
Sau đó Diệp Chân lại lo lắng Ngân Giác Tê Vương sẽ không thi triển ra địa từ lực trường, cho nên dứt khoát công kích vào chỗ hiểm của nó, triệt để chọc giận nó.
Diệp Chân cũng không nghĩ tới, Ngân Giác Tê Vương bị triệt để chọc giận mà phát ra địa từ lực trường, thế mà còn kinh khủng hơn mấy chục lần so với địa từ lực trường bọn hắn gặp phải hôm trước!
Địa từ lực trường càng khủng bố, Diệp Chân từ trên không trung thả xuống xuống hơn vạn khối đao kiếm mảnh vỡ, uy lực càng khủng bố hơn!
Phạm vi công kích lớn, không hề nghi ngờ, hai mắt Ngân Giác Tê Vương bị đánh mù!
Nếu không phải Ngân Giác Tê Vương khi thấy từng đạo tia chớp màu đỏ đánh xuống, phát hiện chỗ bất thường, nhanh chóng nâng cao cảnh giác, như vậy những mảnh đao kiếm vỡ kia đâm vào trong mắt kia rất có thể sẽ trực tiếp đâm vào trong đầu nó, trực tiếp đánh chết!
Nhưng dù như thế, Ngân Giác Tê Vương cũng bởi vì mắt mù cùng với kịch liệt đau nhức mà nổi điên phát cuồng!
Yêu thú cũng không có thần hồn cảm ứng cường đại giống võ giả. Bên trong mấy trăm mét quanh thân, yêu thú có lẽ có thể có cảm ứng, nhưng xa hơn, yêu thú không khác gì mắt mù.
Cho dù mạnh như Ngân Giác Tê Vương cũng không ngoại lệ.
Cho nên, khi Ngân Giác Tê Vương biến mù nổi điên phát cuồng, chuyện kế tiếp vô cùng dễ dàng!
Từng đạo từng đạo Kinh Hồn Thiên Lôi như thủy ngân tiết khuynh tiết xuống.
Ngân Giác Tê Vương chịu Kinh Hồn Thiên Lôi liên tục công kích mà xụi lơ trên mặt đất, Diệp Chân liên tiếp ra sáu đạo Phù Vân Chỉ, rốt cục điểm xuyên đầu nó!
Gào!
Ngân Giác Tê Vương phát ra một tiếng tiếng gào đau đớn kinh thiên động địa. Cùng lúc tiếng rống đột ngột ngừng lại, thân hình khổng lồ như núi cùng mềm nhũn sụp đổ trên mặt đất.
- Rốt cục làm xong!
Vui mừng hiển lộ trên gương mặt Diệp Chân.
- Tiểu Miêu, cảnh giới!
Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu nghe lời bay lên không trung, mắt hổ to lớn cảnh giác quét về bốn phương tám hướng, lại đưa tới vô tận vân khí, hoàn toàn che phủ vùng thế giới này!
Thân hình Diệp Chân bay tới trước mặt thi thể của Ngân Giác Tê Vương.
- Gào....
Ngay trong nháy mắt Diệp Chân rơi xuống, Ngân Giác Tê Vương đang nhắm hai mắt đột ngột mở mắt ra, phát ra một tiếng rống trầm thấp, suýt chút nữa dọa Diệp Chân sợ đến hồn phi phách tán.
Nhưng ngay sau đó, Ngân Giác Tê Vương mở mắt lại không có bất cứ động tĩnh gì nữa.
Diệp Chân mới hiểu được, đây chỉ là một hơi cuối cùng bên trong lồng ngực của nó mà thôi.
- Ngân Giác Tê Vương, địa từ linh lực? Không biết Tinh Hồn Châu của ngươi có thể mang chỗ tốt gì đến cho ta?
Trong khi đang suy nghĩ, Diệp Chân đưa bàn tay ra xoa đầu của Ngân Giác Tê Vương, đồng thời thần niệm khẽ động, thúc giục Thận Long Châu trong ngực.
Chỉ cần Diệp Chân tự tay giết chết yêu thú Vương cấp, Thận Long Châu đều có thể hấp thu tinh, khí, thần của nó, ngưng tụ thành Tinh Hồn Châu.
Chỉ cần thần hồn Diệp Chân chìm vào bên trong Tinh Hồn Châu liền có thể có được năng lực thiên phú của yêu thú đó trong thời gian ngắn.
Ngân Tuyến Ma Điêu Vương là Ngân Tuyến Thiểm, Huyễn Hồn Thú Vương là năng lực chế tạo ảo cảnh, Diệp Chân không biết con Ngân Giác Tê Vương này có thể mang đến năng lực gì cho hắn?
Điều khiển địa từ chi lực?
Địa từ lực trường?
Hay ngân liên kia!
Cơ hồ khi Diệp Chân thôi động Thận Long Châu, một cỗ hấp lực khổng lồ đột ngột tuôn ra từ bên trong.
Trong chốc lát, trong lòng bàn tay Diệp Chân đã tuôn ra một cỗ hấp lực có thể hóa giải bất luận vật chất gì. Dưới loại hấp lực này, tinh huyết, thần hồn, địa từ chi lực, xương cốt, huyết nhục, yêu đan, thậm chí tinh hoa da thịt bên trong chưa tán đi bên trong thân thể Ngân Giác Tê Vương đều hóa thành dòng năng lượng tinh thuần nhất, thông qua kinh mạch của Diệp Chân, tràn vào bên trong Thận Long Châu.
Trong thân thể to như ngọn núi của Ngân Giác Tê Vương ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh người.
Lượng lớn năng lượng tràn vào bên trong Thận Long Châu, phảng phất sóng cả cọ rửa hàng rào phong ấn đệ không gian tầng thứ ba Thận Long Châu. Khiến hàng rào phong ấn đệ thật nhanh tiêu thất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
Chịu sự tinh luyện của Thận Long Châu, ước chừng một thành lực lượng tinh thuần nhất thuộc về Ngân Giác Tê Vương tuôn về đan điền, tứ chi bách hài của Diệp Chân!
Mặc dù chỉ là một thành, nhưng một thành lực lượng của yêu thú Thiên giai thượng phẩm đối với Diệp Chân mà nói là lượng cực kỳ lớn.
Diệp Chân đoán chừng, nếu tu vi của hắn đã đột phá đến Hồn Hải cảnh, một thành lực lượng này đủ để cho tu vi của hắn trực tiếp tăng lên một trọng.
Nhưng hiện tại lại suýt chút nữa làm Diệp Chân no căng.
May mà, Diệp Chân có Thận Long Châu như một cái túi không đáy có thể cất chứa, nếu không, đan điền của Diệp Chân chắc hẳn sẽ bị no căng.
Bên trong Thận Long Châu, năng lượng đang cọ rửa hàng rào phong ấn không gian tầng thứ ba.
Tinh, khí, thần còn có lực lượng tinh thuần nhất bên trong yêu đan của Ngân Giác Tê Vương dần dần ngưng tụ thành một khỏa Tinh Hồn Châu.
Bên trong Tinh Hồn Châu, có một con Ngân Giác Tê Vương uy phong lẫm liệt, hình thể vô cùng to lớn, đang trố mắt giận dữ gào hít!
Tinh Hồn Châu xong rồi!
Chẳng qua, động tĩnh bên trong Thận Long Châu cũng không có kết thúc.
Bởi vì Thận Long Châu hấp thu các loại lực lượng nhiều mặt trái, bạo ngược, máu tanh từ trong thi thể của Ngân Giác Tê Vương đang không ngừng cọ rửa hàng rào phong ấn không gian tầng thứ ba Thận Long Châu.
Mặc dù Diệp Chân rất chờ mong, rất muốn biết sau khi không gian tầng thứ ba Thận Long Châu giải phong ấn sẽ mang đến biến hóa gì, sẽ có chỗ tốt gì.
Nhưng cuối cùng, lực lượng của Ngân Giác Tê Vương cũng không có xông phá nổi hàng rào phong ấn.
Ngẫm lại cũng đúng, phong ấn của Thận Long Châu một tầng mạnh hơn một tầng, chỉ dựa vào lực lượng của một đầu Ngân Giác Tê Vương, sao có thể nào xông phá!
Trong nháy mắt tiếp theo, lực chú ý của Diệp Chân đã hoàn toàn chuyển dời đến phía trên Tinh Hồn Châu Ngân Giác Tê Vương vừa mới ngưng tụ thành.
Tinh Hồn Châu của Ngân Giác Tê Vương có thể mang đến dạng năng lực thiên phú gì cho hắn, lập tức có thể biết!
Ách, thần niệm Diệp Chân đột ngột chìm vào bên trong Tinh Hồn Châu Ngân Giác Tê Vương.
Trong thời gian ngắn, Ngân Giác Tê Vương bên trong Tinh Hồn Châu tựa như đang sống lại, ngẩng đầu hí dài!