Chương 518 Xách Giày
Đùa hơi quá? Ta không cảm thấy vậy.
Diệp Chân nhàn nhạt trả lời một câu.
Mã chấp sự biểu lộ cứng đờ, lập tức mở miệng một cách khó khăn, thật tâm khuyên lên Diệp Chân.
- Diệp Chân, ngươi từ ngoại vực tới, còn từ Hắc Long Vực, nơi hẻo lánh nhất tới, có một số việc ở Chân Linh Vực, sợ ngươi chưa rõ! Ở Hắc Long Vực, ngươi có thể là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ.
- Nhưng ở Chân Linh Vực chúng ta, tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng, thật không tính là gì! Dù võ giả không có thiên phú, tùy ý tu luyện ba năm rưỡi cũng có thể nhẹ nhàng đến trình độ này.
Ngươi cũng đã biết Chân Linh Vực chúng ta có một trăm linh tám vị lưu tinh, tu vi thấp nhất là tu vi nào không?
Mã chấp sự hỏi.
Nhưng, vấn đề này, Mã chấp sự rõ ràng không định để Diệp Chân trả lời.
- Hồn Hải cảnh ngũ trọng!
- Bắt đầu từ vị lưu tinh thứ một trăm lẻ tám, tu vi thấp nhất, đều là Hồn Hải cảnh ngũ trọng, lưu tinh bài danh mười vị trí đầu, từng người đều có thực lực chống lại cường giả Chú Mạch cảnh. Lưu tinh Bài danh top 30, mỗi một vị khi đối mặt với cường giả Chú Mạch cảnh nhất nhị trọng, đều có sức tự vệ.
Nói đến đây, thanh âm Mã chấp sự ngừng lại.
- Minh bạch rồi?
Diệp Chân nhẹ gật đầu:
- Minh bạch.
- Minh bạch vậy tốt rồi, ngươi an ổn cầm Vạn Tinh Bàn, bình thường tu luyện, chờ sau khi thực lực đạt tới đó, lại đến khiêu chiến lưu tinh. Vạn Tinh Bàn là bảo bối tốt, không dễ có được! Vạn Tinh Lâu ở Chân Linh Vực chúng ta có rất nhiều võ giả Hồn Hải cảnh, muốn có một cái Vạn Tinh Bàn cũng không có.
Nói, trên mặt Mã chấp sự cuối cùng cũng lộ ra một tia vui mừng, người trẻ tuổi, luôn luôn cần người đi trước như bọn hắn chỉ điểm, mới không thể thua thiệt.
- Mã chấp sự, ta minh bạch hảo tâm của ngươi, nhưng ta vẫn lựa chọn cách thứ hai, lập tức khiêu chiến!
Diệp Chân xem như minh bạch, Mã chấp sự này là một người hiền lành. Đối với người tốt, Diệp Chân rất tôn kính, nhưng lại cũng không thể thay đổi chuyện Diệp Chân đã quyết định.
Phần lớn lưu tinh ở Chân Linh Vực đều có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, phụ tinh rất có thể là cường giả Chú Mạch cảnh.
Lúc ban đầu Diệp Chân còn dự định đang do dự có nên tăng lên cấp độ bản thân ở
Vạn Tinh Lâu lên một giai, nhưng nếu phụ tinh là cường giả Chú Mạch cảnh, đó còn dễ một chút. Chờ tu vi đột phá đến Hồn Hải cảnh rồi tính.
Lời nói của Diệp Chân, để Mã chấp sự hiện lên ngột ngạt.
- Ngươi tiểu tử này, làm sao lại không nghe khuyên bảo?
- Phải biết, khiêu chiến thất bại, ngay cả Vạn Tinh Bàn cũng sẽ bị thu hồi.
Nói xong, bình tĩnh nhìn về phía Diệp Chân, hi vọng Diệp Chân có thể thay đổi chủ ý.
Nhưng hắn nhìn thấy, lại là ánh mắt kiên định củaDiệp Chân.
- Ngươi thật muốn khiêu chiến?
Mã chấp sự chưa từ bỏ ý định hỏi.
- Ừm!
Diệp Chân gật đầu lia lịa.
- Cũng tốt. Nghĩ đến ngươi trong Hắc Long Vực, cũng là thiên tài, bây giờ mới tới Chân Linh Vực, để ngươi ăn chút thiệt thòi, cũng là chuyện tốt!
- Ngô Vi, tra một chút, trong một trăm linh tám lưu tinh, có ai ở trong thành?
Mã chấp sự tùy ý kêu một tiếng. Không khí rung động, một võ giả khoảng ba mươi tuổi, trang phục một thân màu xanh ngọc, toàn thân lộ ra khí tức tinh anh. Xuất hiện ở bên cạnh thân Diệp Chân:
- Tốt, ta lập tức xem xét.
- Ừm, thứ tự càng đến gần sau càng tốt, tốt nhất là sau tám mươi.
Mã chấp sự bổ sung một câu.
- Mã chấp sự, trong một trăm linh tám lưu tinh. Tính cả chấp dịch, tổng cộng có bốn mươi ba người trong Thanh Lam võ đô, sau hạng tám mươi, có ba người.
Không có mấy hơi, Ngô Vi đã trở lại.
- Triệu một người về lâu. Nói có người khiêu chiến, mau tới.
Mã chấp sự nói.
- Ai muốn khiêu chiến?
Ngô Vi hơi nghi hoặc một chút, thuận miệng hỏi một câu, nhưng khi ánh mắt Mã chấp sự rơi trên người Diệp Chân, ánh mắt Ngô Vi đột ngột thay đổi có chút khó tin.
- Mã chấp sự, ngươi sẽ không ở nói đùa ta? Hắn? Một võ giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng?
Ngô Vi nhìn Diệp Chân nở nụ cười.
Khuôn mặt Mã chấp sự đột ngột nghiêm lại.
- Ngươi cảm thấy ta đang nói đùa sao?
- Chuyện này... Không giống, nhưng, Mã chấp sự, ngươi xác định muốn truyền triệu một tên lưu tinh ứng chiến với hắn? Khi nào trong Vạn Tinh Lâu chúng ta Hóa Linh cảnh cũng có thể khiêu chiến lưu tinh? Nếu bọn hắn có lời oán giận, ngươi cũng không nên tìm ta.
Ngô Vi cười vô cùng sáng lạn.
Mã chấp sự không để ý đến Ngô Vi, lần nữa đưa ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân.
- Diệp Chân, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, ngươi còn có thể giữ được Vạn Tinh Bàn. Nhìn thấy Ngô Vi này không? Hắn là chấp dịch trong lâu, một trong một trăm linh tám vị lưu tinh.
Hắn có bài danh bốn mươi bảy trong một trăm linh tám vị lưu tinh, ngươi cảm thấy, ngươi có khả năng chiến thắng hắn không?
Mã chấp sự hỏi.
Nghe Mã chấp sự nói như vậy, sắc mặt Ngô Vi cứng lại, lồng ngực có chút ưỡn một cái, bàng bạc Linh Lực ba động đột ngột lộ ra, khiến cho không khí phát ra tiếng bạo liệt ti ti, khí thế kinh người.
- Chuyện này...
Diệp Chân cười cười, cũng không trả lời vấn đề này. Mặc dù Diệp Chân cảm thấy Ngô Vi này không được tốt lắm, nhưng cũng phải nể mặt của người ta, dù sao cũng phải cho chút mặt mũi.
Mới đến, Diệp Chân cũng không muốn gây thù hằn quá nhiều.
Nhưng, ở trong mắt Ngô Vi, loại nụ cười này của Diệp Chân, so với trả lời chính diện càng làm cho người ta tức giận, nhất là, loại nụ cười này xuất hiện ở trên mặt một võ giả chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, một đầu ngón tay của Ngô Vi có thể ấn trên mặt võ giả, thật sự là.... Không biết trời cao đất rộng.
- Có ý tứ gì?
- Chẳng lẽ ngươi cho là ngươi có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong đến từ nơi mọi rợ, có thể chiến thắng ta? Mã chấp sự hảo tâm khuyên ngươi, còn không nghe khuyên bảo, thật sự không biết trời cao đất rộng!
Ngô Vi không lưu tình chút nào răn dạy lên Diệp Chân tới.
- Ngô Vi!
Mã chấp sự trừng mắt liếc Ngô Vi, sau đó nhìn về phía Diệp Chân.
- Diệp Chân, tính tình của lão phu, cũng thực tình vì muốn tốt cho ngươi, thừa dịp phù tấn còn chưa phát ra, hay là ngươi thôi đi, hảo hảo tu luyện mấy năm, lại đến khiêu chiến vị trí lưu tinh.
- Ngươi mới tới Chân Linh Vực sợ là không biết, tốc độ tu luyện Chân Linh Vực chúng ta, nhưng so sánh Hắc Long Vực vắng vẻ các ngươi phải nhanh hơn gấp bội.
Bằng không, chờ sau khi phù tấn phát ra ngoài, mọi việc sẽ trễ.
- Ừm, phù tấn cũng không cần phát.
Lời nói của Diệp Chân, để thần sắc Mã chấp sự vui vẻ, còn tưởng rằng Diệp Chân đột nhiên khai khiếu, nhưng câu nói tiếp theo của Diệp Chân, lại làm cho Mã chấp sự trực tiếp bó tay.
- Khiêu chiến hắn cũng được, mặc dù bài danh bốn mươi bảy của hắn so với bài danh mười tám của ta có chút chênh lệch.
Diệp Chân chỉ vào Ngô Vi nói.
Thần sắc Ngô Vi ngẩn ngơ, con mắt lập tức trừng một cái lăn tròn. Hắn và Mã chấp sự cho rằng, nghe câu nói đầu tiên của Diệp Chân, còn tưởng rằng Diệp Chân chịu phục, còn nghĩ sẽ tỏ vẻ tiền bối, giáo huấn Diệp Chân vài câu, không ngờ lời nói xoay chuyển Diệp Chân, trực tiếp chỉ định muốn khiêu chiến hắn.
Làm cho Ngô Vi tức giận nhất, lại là câu nói sau cùng của Diệp Chân.
Tình cảnh ngươi Diệp Chân tới khiêu chiến ta, còn rất giống như hạ giá.
- Thật sự ngựa không biết mặt dài! Võ đạo Chân Linh Vực chúng ta chi hưng thịnh, há ngươi từ ngoại vực mọi rợ có thể biết đến. Còn thứ mười tám?
- Sợ các ngươi chưa nghe qua võ giả lưu tinh bên trong Hắc Long Vực chúng ta, sợ là cho chúng ta xách giày cũng không xứng!
Lời vừa nói, con mắt Diệp Chân lập tức híp mắt lại.
Ngô Vi này liên tiếp nói lời ác độc, cảm giác ưu việt rất mạnh!
- Híp mắt cái gì híp mắt? Ngươi cho rằng híp mắt có thể có tác dụng sao? Ngươi muốn con mắt híp lại hung, ngươi vẫn như cũ một mọi rợ ngoại vực!
Ngô Vi quát!
- Ngoại vực mọi rợ? Tốt, rất tốt! Hôm nay, ta để ngươi nâng giày cho ta, một ngoại vực mọi rợ!
Nói xong, ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Mã chấp sự.
Trong Vạn Tinh Lâu, rõ ràng không phải địa phương chiến đấu.
Bằng không, Diệp Chân đã sớm xông lên giáo huấn Ngô Vi miệng phun đầy phân này.
- Mã chấp sự, nhanh an bài chiến sự, ta đều không chờ được muốn hung hăng giáo huấn mọi rợ này một cái không biết trời cao đất rộng này.
Ngô Vi thúc giục.
Thấy thế, Mã chấp sự cười khổ lắc đầu:
- Tốt. Đều theo ta đến võ đạo viện phía sau!
Vừa đi, từng đạo từng đạo phù tấn từ trong tay Mã chấp sự bay ra.
Diệp Chân minh bạch. Đây là đang triệu tập nhân thủ.
Trong Vạn Tinh Lâu, khiêu chiến bài danh lưu tinh, là một chuyện rất nghiêm túc, bài danh khác biệt, hưởng thụ địa vị trong lâu, phúc lợi đặc quyền đều khác biệt.
Lúc khiêu chiến cấp độ lưu tinh, ít nhất cũng cần hai vị chấp sự ở đây mới có thể làm chủ. Dưới tình huống bình thường, an bài đều là ba vị chấp sự, ghi chép, công chính, chủ trì.
Rời khỏi Vạn Tinh Lâu cao chín tầng, lại hướng về sau, tiến tiếp đến sân nhỏ.
Nơi này, tất cả đều là sản nghiệp Vạn Tinh Lâu, dựa theo kinh nghiệm của Diệp Chân, hẳn là càng lên cao, giá trị càng cao, địa vị người ở trong càng cao.
Không bao lâu, Mã chấp sự mang theo Diệp Chân, Ngô Vi tới một sân nhỏ chiếm diện tích hai mươi dặm, phía trên cửa sân có ba chữ to "Võ đạo viện".
Lúc này võ đạo viện, cũng có chút náo nhiệt.
Hơn mấy chục võ giả đang tìm địa điểm, trong võ đạo viện từng đôi chém giết.
- Đây đều là thành viên trong Vạn Tinh Lâu chúng ta, ngay trong bọn họ, có một nhóm người cùng ngươi không sai biệt lắm, xưa nay ở chỗ này tu luyện, khi nhàn hạ hẹn thành viên trong lâu luận bàn võ kỹ, đề cao năng lực thực chiến.
Đến bây giờ, Mã chấp sự vẫn như cũ vô tình hay cố ý nhắc nhở Diệp Chân.
- Mã chấp sự, ngày hôm nay ngọn gió nào thổi ngươi tới?
Mới vừa gia nhập trong nội viện, một tên đao khách Hồn Hải cảnh tam trọng quen biết với Mã chấp sự liền cười hì hì tiến lên đón, cùng lúc đó, vẫn không quên chào Ngô Vi.
- Có người khiêu chiến bài danh lưu tinh, lão phu đến chủ trì một cái!
Mã chấp sự nói.
- Úc? Vị lưu tinh đại nhân nào bị khiêu chiến?
- Còn có thể là ai?
Mã chấp sự nhìn lướt qua Ngô Vi.
Thấy thế, tên đao khách kia lập tức đại hỉ, hướng về phía Ngô Vi nở nụ cười.
- Ngô đại hiệp, đã sớm nghe nói ngươi chỉ pháp vô song, vẫn luôn chưa có duyên gặp một lần, hôm nay lại đúng dịp, xem ra chúng ta thật có phúc.
- Uy, các huynh đệ, đều dừng lại, các ngươi vẫn luôn không phải muốn nhìn phong thái Ngô Vi Ngô đại hiệp sao? Hôm nay có người khiêu chiến Ngô đại hiệp, Ngô đại hiệp sắp xuất thủ!
Một tiếng rống của đao khách kia, trong tràng mấy chục võ giả đang đấu với nhau lập tức ngừng lại, thân hình nhấp nhô, trong nháy mắt đã tụ một vòng, từng cái một tranh nhau chen lấn chào Mã chấp sự với Ngô Vi, để Ngô Vi vô cùng đắc ý.
- Ngô đại hiệp, hôm nay khiêu chiến với ngươi, không biết là vị nào? Làm sao còn chưa tới?
Một đám người tò mò hỏi.
Một tên vừa nhấc lên, trong lỗ mũi Ngô Vi đã bốc lên hơi lạnh, bị một mọi rợ ngoại vực Hóa Linh cảnh ngũ trọng khiêu chiến, thật sự là.... Hạ giá.
- Một mọi rợ ngoại vực, đến cho có chút hình thức!
Ngô Vi cuồng ngôn.
- Mọi rợ ngoại vực, là ai, làm sao còn chưa tới?
- Nặc, gia hoả sau lưng Mã chấp sự!
Ngô Vi dùng ánh mắt chỉ chỉ Diệp Chân.
- Hắn?
Tên đao khách kia đầu tiên ngẩn người, lập tức cười lên ha hả:
- Đây không phải nói đùa sao? Một võ giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng, cũng nghĩ khiêu chiến....