Chương 538 Nhiệm Vụ Thần Giáo
Chuyện Tử Linh Ngọc, đã xảy ra biến cố gì?
Nghe được Điền Quý Chương nói thế, Diệp Chân có chút ngạc nhiên. Đây vốn là chuyện hắn mong đợi nhất, không ngờ lại xảy ra vấn đề.
Tử Linh Ngọc là lực lượng giúp Diệp Chân tham gia Quy Linh đại hội nửa năm sau.
Toái Ngọc Chân Kinh một trọng so một trọng càng mạnh hơn, sau khi tu luyện tới Xích Ngọc cảnh, đã có thể làm cho Diệp Chân dựa vào tu vi Hóa Linh cảnh vượt cấp khiêu chiến võ giả Hồn Hải cảnh, Diệp Chân tin tưởng, nếu Toái Ngọc Chân Kinh của hắn có thể tu luyện tới Tử Ngọc cảnh, như vậy đến lúc đó hắn dựa vào tu vi Hồn Hải cảnh, liều mạng với với cường giả Chú Mạch cảnh bình thường cũng không thành vấn đề.
Đến lúc đó, dựa vào một thân bí thuật của Diệp Chân, sát nhập ba vị trí đầu thiên tài của Quy Linh đại hội cũng không thành vấn đề.
Nhưng hiện tại, Điền Quý Chương lại nói Tử Linh Ngọc xảy ra vấn đề, Diệp Chân làm sao không lo.
- Diệp thiếu hiệp, trước đó sở dĩ ta đánh cược cho ngươi, bởi vì ta biết, bên phía Nhật Nguyệt thần giáo mỗi tháng đều sẽ có người cố định cung ứng đến một đám Tử Linh Ngọc, số lượng ước chừng khoảng hai ngàn khối.
- Dưới tình huống bình thường, dựa vào địa vị phó giáo chủ của lão phu, trực tiếp dùng một ngàn khối, lại theo giá Linh Tinh thanh toán, trên cơ bản không có vấn đề gì.
- Nhưng lão phu vừa mới nhận được tin tức, Linh Ngọc khoáng mạch của gia tộc cung ứng Tử Linh Ngọc cố định cho Nhật Nguyệt thần giáo đã khô kiệt. Tháng này có thể đưa tới Tử Linh Ngọc, chỉ có một ngàn khối, hơn nữa tháng này qua đi, mỗi tháng lượng cung ứng có thể sẽ giảm xuống còn năm trăm khối!
- Năm trăm khối Tử Linh Ngọc, ngay cả trong giáo thường ngày tiêu hao cũng không đủ. Cho nên sau khi cao tầng thần giáo thương nghị, lượng cung ứng Tử Linh Ngọc khôi phục trước đó, giảm bớt chi tiêu, hạn chế dùng Tử Linh Ngọc, đảm bảo tin tức bình thường thông truyền.
Nói đến đây, Điền Quý Chương dừng một chút.
- Tháng này, nếu lão phu xuất ra thân phận Phó giáo chủ, cũng chỉ có thể ngoài định mức mang tới hai trăm khối Tử Linh Ngọc! Hơn nữa từ tháng sau, trước khi lượng cung ứng khôi phục, bên trong cao tầng thần giáo, cung ứng lượng Tử Linh Ngọc mỗi người mỗi tháng giảm còn năm mươi khối....
Điền Quý Chương xoa xoa đôi bàn tay.
- Lúc nào lượng cung ứng có thể khôi phục?
- Khó nói, gia tộc cung ứng Tử Linh Ngọc đang toàn lực tìm kiếm khoáng mạch mới, vận khí tốt một chút nửa năm, vận khí không tốt, có thể một hai năm!
- Nhanh nhất cũng phải nửa năm? Lần này, triệt để không được!
Diệp Chân nhăn thẳng lông mày.
Nếu Tử Linh Ngọc sung túc, Diệp Chân muốn tu luyện Toái Ngọc Chân Kinh từ Xích Ngọc cảnh tới Tử Ngọc cảnh, không có hai tháng khổ công là không thể.
Huống chi, nhanh nhất cũng phải nửa năm sau.
- Cũng không nhất định cản không nổi. Còn có một phương pháp, đại giới cao hơn!
Kỳ thật lần này lão phu tới, chủ yếu hỏi ngươi một việc!
- Chuyện gì?
- Còn có thời gian bảy ngày, Thanh Lam võ đô chúng ta sẽ cử hành Cạnh bảo đại hội mỗi năm một lần, đến lúc đó, ngươi tham gia hay không tham gia?
Điền Quý Chương nói.
- Cạnh bảo đại hội?
- Đúng vậy, Thanh Lam võ đô chúng ta mỗi một năm đều có một trận cạnh bảo đại hội như vậy. Do phòng đấu giá Thiên Linh đại danh đỉnh đỉnh trong Chân Linh Vực chúng ta tổ chức.
- Phòng đấu giá Thiên Linh chính là một trong thập đại thế lực Chân Linh Vực chúng ta, luận bài danh. Mặc dù sau Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, nhưng năng lực tài lực và sưu tập bảo vật, ngay cả Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta tuyệt đối không sánh bằng.
- Bọn hắn chủ sự đấu trên giá hội, kỳ bảo dị trân tầng tầng lớp lớp, tín dự phi thường.
- Hơn nữa, dựa theo tình huống bao năm qua, nói không chừng sẽ có công pháp Thần Hồn tốt xuất hiện.
- Giống đại hội cạnh tranh năm ngoái, xuất hiện một bản Công pháp Thần Hồn Thiên giai trung phẩm, đáng tiếc, để Vạn Tinh Lâu giành được, ta đoán năm nay. Một bản Thiên giai Công pháp Thần Hồn là không thể thiếu, cụ thể phẩm giai nào, khó nói chắc.
- Hơn nữa, năm nay lại đúng lúc gặp Quy Linh đại hội năm năm một lần, cho nên Phòng đấu giá Thiên Linh sẽ càng thêm dụng tâm, xuất ra một chút trân tàng bảo bối, lấy đánh ra giá cao, nói không chừng sẽ có một chút bảo bối hiếm thấy.
Điền Quý Chương nói.
- Tham gia, chuyện tốt như vậy, khẳng định tham gia! Chỉ là không biết tham gia cạnh bảo đại hội của Phòng đấu giá Thiên Linh có quy củ gì?
Đấu giá hội càng lớn, cánh cửa càng cao, người tham gia cạnh tranh càng ít, thứ nhất vì quý khách giữ bí mật, dù sao tiền tài động nhân tâm, giết người cướp của cướp đoạt không ít.
Thứ hai, vì đảm bảo lợi ích phòng đấu giá, đảm bảo tiến hành bán đấu giá bình thường. Nếu người nào đều dẫn dụ đến, loạn hô một mạch, rất lộn xộn.
Cho nên, quy cách phòng đấu giá giống cạnh bảo đại hội cao như vậy, phần lớn đều mời hoặc sắp đặt cánh cửa cực cao.
- Hai loại người có thể tham gia cạnh bảo đại hội, một là nhận được thiếp mời Phòng đấu giá Thiên Linh, nếu không có nhận được thiếp mời, mười vạn khối trung phẩm Linh Tinh có thể đổi một tấm thiệp mời, đương nhiên, mười vạn khối trung phẩm Linh Tinh có thể do ngươi dự giao nộp Linh Tinh kêu giá. Ân, nếu ác ý cạnh tranh, mười vạn trung phẩm Linh Tinh sẽ bị tịch thu.
Diệp Chân nháy một cái con mắt, nhìn về phía Điền Quý Chương.
- Ngươi có thể dẫn người đi vào không? Linh Tinh không vấn đề, nhưng ta không muốn làm tán khách, khá phiền toái.
- Có thể, bảy ngày sau gặp trước cửa Phòng đấu giá Thiên Linh, nhưng, tuy lão phu có thiếp mời, mỗi lần mang thêm một người đều phải giao nạp năm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, ngươi chuẩn bị kỹ càng!
Lúc chuẩn bị ra cửa, Điền Quý Chương lại quay đầu nói.
- Lần này cạnh bảo đại hội, bảo bối tốt rất nhiều, nghe nói sẽ có số lượng không ít Tử Linh Ngọc xuất hiện, thấp nhất đều là một ngàn khối một tổ. Hơn nữa, đến lúc đó các đại đỉnh tiêm thế lực, các phe đại hào đều sẽ đến, nếu ngươi như có ý, có thể chuẩn bị thêm chút Linh Tinh, đến lúc đó xuất thủ!
- Sẽ có Tử Linh Ngọc xuất hiện?
Trên mặt Diệp Chân đột ngột hiện ra một tia kinh hỉ.
- Yên tâm, ta đã hiểu!
Trong tay Diệp Chân bây giờ có của cải đáng giá, nhất là khi lấy được tài phú Dương Chính Tích mang trong người gom góp của cải ở Tây Ninh phân đà chuẩn bị nộp lên tổng giáo Trường Sinh giáo.
Diệp Chân đoán, Trường Sinh giáo đưa tên Diệp Chân hắn lên Sinh Tử Bạc, có thể vì phương diện này.
Nhưng, tài phú lại nhiều, nếu không thể chuyển hóa nó trở thành thực lực, cũng chỉ là một con số.
Diệp Chân vốn có dự định ở phương diện này, không ngờ, Điền Quý Chương sớm mang đến cho hắn tin tức.
Bảy ngày sau cạnh bảo đại hội mới tổ chức, Diệp Chân dứt khoát tĩnh tâm tu luyện, dù sao tu vi của hắn hiện tại có không gian tăng lên vô cùng lớn, thiếu nhất, chính là thời gian.
Đáng tiếc, lần này. Diệp Chân vẻn vẹn tu luyện hai ngày đã bị một tiếng chuông thanh thúy phi thường nhưng lại cực độ lực xuyên thấu đánh thức.
- Âm thanh Minh Ngọc Chung?
Diệp Chân khẽ chau mày, âm thanh Minh Ngọc Chung này, hắn biết, chính là tiếng chuông triệu tập đám người đường trong Nguyệt Hoa đường, âm thanh chuông vang ba mươi sáu lần. Nếu thành viên Nguyệt Hoa đường sau khi nghe được tiếng chuông ba mươi sáu lần, không đi đại đường Nguyệt Hoa đường tập hợp, dựa vào bang quy luận xử.
Theo lúc trước Phong Khinh Nguyệt giao phó, Nguyệt Hoa đường không giống đường khẩu khác, tiếng chuông triệu tập giáo chúng, ít vang lên, một năm vang hai lần, cũng vì triệu tập đám người trong đường tranh tài chỉnh lý đẳng cấp hưởng nguyệt lệ của mỗi người.
Nhưng, bây giờ cách lần tranh tài tiếp theo của Nguyệt Hoa đường còn có hơn mấy tháng.
- Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?
Nghĩ thì nghĩ, Diệp Chân vẫn rời khỏi Linh Viện số một trăm của hắn hướng về
Nguyệt Hoa đường tập hợp.
Mặc dù võ giả gia nhập thế lực có thể hưởng dụng đủ loại đặc quyền, nhưng một điểm không tốt, ước thúc rất nhiều. Giống Vạn Tinh Lâu, mặc dù thế lực võ giả ước thúc cực ít, nhưng đãi ngộ so với Nhật Nguyệt thần giáo, kém cũng không phải một chút.
Trong Vạn Tinh Lâu, ngoại trừ thành viên Nội Sự đường, võ giả khác coi như trấn tinh, tiến vào Linh Viện tu luyện cũng phải cần hoa Linh Tinh. Còn linh thực, các loại đồ vật linh tửu, đều cần hoa Linh Tinh mua sắm.
Đương nhiên, tự do và đặc quyền phúc lợi, muốn lấy hay bỏ còn phải nhìn xem.
Khi Diệp Chân đến đại sảnh Nguyệt Hoa đường, đã có hơn mười võ giả bên trong, nhưng, Diệp Chân cũng không có phát hiện bóng dáng đường chủ Phong Khinh Nguyệt.
Phó đường chủ Nguyệt Hoa đường Lỗ Bằng đang bồi tiếp nói chuyện với một võ giả mà trên ống tay áo có phục sức nhật nguyệt, trong Nhật Nguyệt thần giáo, ống tay áo võ giả có phục sức nhật nguyệt, bình thường là sứ giả truyện lệnh, hơn nữa đại đa số đều là thân tín cao tầng.
Coong!
Cuối cùng lúc âm thanh Minh Ngọc Chung kết thúc, toàn bộ trong đại sảnh Nguyệt Hoa đường đã tụ tập hơn bốn mươi võ giả.
Đây chính là toàn bộ võ giả trước mắt lưu ở Nguyệt Hoa đường.
Võ giả Nguyệt Hoa đường, cũng không phải toàn bộ đều ở trong đường, có người đi ra ngoài lịch luyện, có người tu luyện trong thượng phẩm Linh Viện, còn có các loại thăm bạn, so với các đường khẩu khác của Nhật Nguyệt thần giáo, thành viên Nguyệt Hoa đường vẫn có chút tự do.
- Hôm nay triệu tập các ngươi đến đây chính là tổng đàn có mệnh lệnh!
Phó đường chủ Lỗ Bằng tiến lên hét nhẹ một câu, làm ra tư thái mời, mời vị truyện lệnh sứ giả kia tiến lên.
- Chư vị huynh đệ, phụng mệnh lệnh của tổng đàn, tới Nguyệt Hoa đường điều mười võ giả tiến về quặng mỏ Hổ Đầu Sơn cách đây tám mươi vạn dặm diệt sát Yêu Thú!
Trong vòng hai tháng, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, mỗi người sẽ có một ngàn khối trung phẩm Linh Tinh trợ cấp, vị nào nguyện ý đi?
Truyện lệnh sứ giả lớn tiếng tuyên bố.
- Hai tháng?
Nghe được kỳ hạn này, Diệp Chân lắc đầu, gần hai tháng quá dài, thứ nhất sẽ bỏ lỡ cạnh bảo đại hội bảy ngày sau.
Hơn nữa đối với hiện tại Diệp Chân, gần hai tháng vô cùng quý giá, không được lãng phí. Một ngàn khối trung phẩm Linh Tinh trợ cấp kia, chỉ sợ là an ủi lớn hơn thù lao.
Tu luyện trong trung phẩm Linh Viện, không bao lâu sẽ tìm được.
- Không đi, cũng không thể đi!
Có quyết định, Diệp Chân tự nhiên giữ im lặng.
Không chỉ Diệp Chân giữ im lặng, tất cả võ giả Nguyệt Hoa đường ở đây đều không ai lên tiếng, ai cũng không phải người ngu, loại xuất lực này không phải chuyện có kết quả tốt, tự nhiên không ai đi làm.
Càng quan trọng hơn là, dưới tình huống bình thường, Nguyệt Hoa đường không phân chia nhiệm vụ thần giáo.
- Ừm? Không ai nguyện ý đi?
Lông mày Truyện lệnh sứ giả bỗng nhiên nhíu một cái.
- Đã không ai tự nguyện đi, vậy bản sứ giả tùy ý điều, phàm là bị điều đến võ giả, trong một khắc phải tụ hợp với thần vệ, tiến về quặng mỏ Hổ Đầu Sơn trấn thủ!
Ngón trỏ duỗi ra, truyện lệnh sứ giả mãnh liệt chọn.
- Ngươi, ngươi, ngươi còn có ngươi! Ừm, người thứ nhất hàng thứ hai, còn có ngươi!
Trong nháy mắt, truyện lệnh sứ giả điểm ra chín người, còn lại người cuối cùng lúc, nhưng có chút chần chờ, ánh mắt không ngừng trong đám người tìm tòi, thậm chí di động thân thể một cái, hình như đang tìm người.
Khi thấy Diệp Chân, con ngươi truyện lệnh sứ giả đột ngột sáng ngời.
- Ừm, còn có ngươi, đứng ở chính giữa, y phục màu xanh!
Hôm nay Diệp Chân mặc chính một bộ áo lam.
Ách, lông mày Diệp Chân nhíu lại, không thích hợp!