Chương 547 Lễ vật của Diệp Chân
Điền phó giáo chủ, người và vị Phong đường chủ này đều có thiệp mời, nhưng mà, các ngươi lại mang theo một vị không có thiệp mời, cho nên theo quy định cần giao nộp trước năm vạn khối Linh Tinh trung phẩm, làm dự đập tài chính.
Sau khi thắng được bảo bối trong đại hội, nơi này ưu tiên khấu trừ năm vạn khối Linh Tinh trung phẩm, nếu không vừa ý với bảo bối, lúc rời sân cũng có thể được hoàn trả đầy đủ!
Ba người Diệp Chân vừa mới bước vào trong nội viện của phòng đấu giá Thiên Linh đã bị một tên chấp sự cản lại.
- Đương nhiên, nếu là khách nhân Điền phó giáo chủ mang tới, đương nhiên sẽ không làm cái việc nhiễu loạn quy củ kia, chỉ là lúc tăng giá xin quý khách nghĩ lại, nếu là đấu giá không hoặc là đấu giá có ác ý, thì năm vạn khối Linh Tinh trung phẩm này là tiền phi pháp.
Tên chấp sự uyển chuyển nói.
- Đã rõ!
- Mời sang bên này giao nạp!
Tên chấp sự của phòng đấu giá Thiên Linh dẫn Diệp Chân vào trong một gian phòng được canh phòng cẩn mật trong toà nội viện, đây là nơi kết toán của phòng đấu giá Thiên Linh, sau khi Diệp Chân giao nộp năm vạn khối Linh Tinh trung phẩm liền đưa cho Diệp Chân một tấm phù bài do Tử Linh Ngọc chế luyện.
Bên trên phù lệnh ghi một thẻ số, cũng ghi lại cho Diệp Chân số Linh Tinh còn lại, khi rời đi có thể dùng cái này để kết toán.
- Ba vị đi cùng nhau đúng không?
Chấp sự phòng đấu giá Thiên Linh hỏi một câu.
- Cùng một chỗ!
Không đợi Diệp Chân trả lời, Điền Quý Chương và Phong Khinh Nguyệt trăm miệng một lời trả lời một câu, thần sắc có chút sốt ruột, nhất là Điền Quý Chương.
Hẳn là vội vàng muốn biết sự tình của Ma Vân Quả trong tay Diệp Chân.
- Vậy là tốt rồi, mời, tại hạ cầu chúc ba vị đoạt được bảo vật mong muốn trong buổi đấu giá.
Gã chấp sự mỉm cười tiễn ba người Diệp Chân ra đại sảnh phòng kết toán, vừa ra khỏi đại sảnh liền hướng ba người Diệp Chân bồi tội, mỉm cười nghênh đón người đang bước vào.
- Ha ha, Diêm lâu chủ, ngươi đã đến. Sao lại không báo cho ta một tiếng, để ta tự mình ra ngoài nghênh đón, chậm trễ, chậm trễ!
Nhìn thấy một đoàn người Diêm Tông vừa tới, tên chấp sự kia hết sức nhiệt tình.
Nhưng mà, việc này rất bình thường. Lúc trên đường Phong Khinh Nguyệt từng đề cập với Diệp Chân, Vạn Tinh Lâu chính là khách hàng lớn của phòng đấu giá Thiên Linh, mỗi một lần phong đấu giá Thiên Linh tổ chức đấu giá, Vạn Tinh Lâu đều sẽ tham gia, hơn nữa còn bỏ ra một số lượng Linh Tinh cực lớn.
Việc này có liên quan đến phương thức kinh doanh của Vạn Tinh Lâu.
Vạn Tinh Lâu thông qua Vạn Tinh Bàn, võ giả gia nhập Vạn Tinh Lâu bán ra một số tài nguyên hiếm thấy với giá cao, thậm chí là công pháp bí tịch.
Thiên tài địa bảo còn dễ nói, đại đa số đều mua lại từ bên ngoài, điểm nhau đều là nhà buôn. Tỷ như đồ vật bên trong Chân Linh Vực rất bình thương, nhưng đến Hắc Long Vực thì lại trở nên vô cùng trân quý.
Mua đặc sản địa phương ở các khu vực khác nhau với giá thấp, sau đó bán ngoài với giá cao.
Đây là một tiền lớn mà Vạn Tinh Lâu thu được, mặt khác còn thu được thêm một số tiền lớn từ công pháp bí tịch! Công pháp bí tịch Vạn Tinh Lâu bán ra, tất cả đều là thần lục.
Buôn bán tốt, một phần do trên phương diện võ kỹ Thiên giai thần thông Vạn Tinh Lâu có thể bán đi mấy chục phần thậm chí trên trăm phần, lợi nhuận lớn vô cùng, cho nên Vạn Tinh Lâu trở thành khách quý của phòng đấu giá Thiên Linh. Nhất là một khi xuất hiện công pháp bí tịch, Vạn Tinh Lâu tăng giá phi thường hào phóng.
Một tới hai đi, Vạn Tinh Lâu liền thành khách quý cao cấp của phòng đấu giá Thiên Linh.
- Đâu có đâu có...
Phản xạ có điều kiện, trên mặt Diêm Tông nở một nụ cười, nhưng mà, nụ cười này vừa mới hiện lên trong nháy mắt, thần sắc Diêm Tông trở nên có chút khó coi, ánh mắt trở nên lành lạnh!
Bởi vì hắn thấy được Diệp Chân đi ra từ giữa đoàn người!
Ngay tại lúc đó, Diệp Chân cũng nhìn thấy lâu chủ Chân Linh Vực Vạn Tinh Lâu Diêm Tông, cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt. Nhất là ngay trước đó nửa canh giờ, Diệp Chân còn bị quỷ thương của Tiên Vu Thông do Diêm Tông an bài ám sát hắn.
Tên chấp sự của phòng đấu giá Thiên Linh biến sắc, biết hai người này có vấn đề, ngay lúc muốn cứu vãn tình thế, Diệp Chân đã bước lên chào hỏi.
Nhìn thấy Diệp Chân trực tiếp ra chào đón, sát khí quanh thân Diêm Tông khẽ động, trong nháy mắt đã tập trung vào Diệp Chân.
Diêm Tông thân là một cường giả Chú Mạch cảnh thất trọng, sát khí kinh người khẽ động, không khí xung quanh bị khuấy động, nguyên khí trong trời đất bắt đầu hỗn loạn, một màn này khiến vị chấp sự của phòng đấu giá Thiên Linh kia cả kinh tới biến sắc.
- Diêm lâu chủ, cho ngươi chút thể diện, trong phòng đấu giá không cho phép bất kỳ ai động thủ, nếu như động thủ…Hơn nữa, hôm nay do Hư Vương toạ trấn!
- Hư Vương?
Diêm Tông biến sắc, trong thời gian ngắn, sát khí đang phong toả Diệp Chân giống như thuỷ triều tan biến đi.
Chứng kiến một màn này Điền Quý Chương biết rõ nguyên do bên trong, nhưng Phong Khinh Nguyệt lại có chút tò mò, nàng nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Chân là một võ giả Hồn Hải cảnh nhất trọng, sao lại bị nhiều cường giả Chú Mạch cảnh nhắm trúng đối phó hắn như vậy?
Thậm chí không tiếc sử dụng thích khách hàng đầu như quỷ thương Tiên Vu Thông, quan trọng hơn là, Diệp Chân đến bây giờ vẫn còn sống nhăn.
- Họ Diêm, ngươi cũng động thủ! Thử xem ai chết trước?
Diệp Chân cười hắc hắc:
- Ngươi muốn báo thù cho huynh đệ và chất nhi của ngươi thì nhanh lên! Chờ đến khi tu vi ta lại tăng, đến lúc đó đừng nói đến cơ hội báo thù, ngay cả ngươi ta cũng có thể giết!
Sát ý trong mắt Diêm Tông trào lên, nhưng bộ dáng ại không có một chút tức giận nào, dị thường tỉnh táo.
- Diệp Chân, phép khích tướng đó của ngươi không dùng được đâu! Yên tâm đi, ngươi không còn sống được bao lâu nữa đâu, chờ lúc ta đến lấy đầu trên cổ ngươi, ân, ta sẽ đem nó làm thành….Cái bô!
Lúc nói câu này, Diêm Tông không tự chủ được nghĩ tới lúc hắn an bài sát thủ quỷ thương Tiên Vu Thông! Trước đó, bởi vì Diệp Chân một mực ở trong Nhật Nguyệt thần giáo, quỷ thương Tiên Vu Thông không có cơ hội hạ thủ.
Nhưng mà, Diêm Tông thấy, hôm nay diệp Chân ra ngoài, nói không chừng quỷ thương Tiên Vu Thông sẽ có cơ hội hạ thủ, nếu vận khí tốt, tôi hôm nay hắn có thể nhìn thấy đầu của Diệp Chân.
- Lời này, vị huynh đệ kia của ngươi vì giở trò xấu không đủ cũng nói với ta như vậy, ân, nhưng mà, người chết lại là hắn! Đương nhiên, đầu của hắn, ta không có làm thành cái bô!
- Phong thuỷ luân chuyển, ta không chỉ có sở thích dùng đầu làm bô, mà còn thích chơi đùa với thần hồn! gươi đã đột phá đến Hồn Hải cảnh là chuyện quá tốt, thần hồn ngưng kết, có thể thừa nhận nhiều loại thần hồn tra tấn!
Diệp Chân và Diêm Tông cùng đấu võ mồm, ngươi tới ta đi, nhìn thần sắc binh tĩnh như vậy, nhưng lại khiến những người chứng kiến cảm thấy có gió lạnh thổi sau đầu, kinh hồn táng đảm.
- Đầu của ta rất cứng, sợ là không ai có thể chặt xuống!
- Đao của ta không đầu nào là không chặt được!
Diêm Tông dữ tợn cười một tiếng, lúc đi ngang qua người Diệp Chân làm ra một động tác chém đầu.
Nhưng khi cả hai ngươi lướt ngang qua nhau, Diệp Chân đột nhiên vỗ ót một cái rồi nói:
- Úc, ta có lễ vật muốn tặng cho Diêm lâu chủ, thiếu chút nữa thì quên!
- Lễ vật?
Trong mắt Diêm Tông hiện vẻ cảnh giác cực độ.
- Ha ha, đúng vậy, mau nhận!
Nghe xong hai chữ ‘Mau nhận’, linh giáp hộ thể quanh thân Diêm Tông đột nhiên nổi lên, sợ Diệp Chân nhân lúc này thừa cơ hạ độc.
- Diêm lâu chủ, lòng can đảm của ngươi quá nhỏ rồi? Được rồi, lễ vật này ta ném trên mặt đất cho ngươi là được chứ gì!
Ầm!
Một vật nặng màu đen bị Diệp Chân tiện tay ném tới trước mặt Diêm Tông. Nháy mắt nhìn thấy vật màu đen này, thần sắc Diêm Tông lập tức trở nên dị thường chấn kinh.
- Tiên Vu Thông? Đã bị giết? Làm sao có thể?
Nhìn thấy quỷ thương Tiên Vu Thông không thể chết lại giờ đã chết, thần sắc Diêm Tông so với nuốt mấy con ruồi còn khó coi hơn.
Hắn vừa nãy còn suy nghĩ hôm nay quỷ thương Tiên Vu Thông có thể ra tay, chờ mong Tiên Vu Thông hôm nay sẽ mang đầu Diệp Chân đến cho hắn.
Không nghĩ tới đầu Diệp Chân còn chưa tới, đã thấy thi thể của Tiên Vu Thông!
- Diêm lâu chủ, lần sau, nếu muốn phái sát thủ đến, phiền toái ngài phái một tên cao tay, đừng phái loại mặt hàng rác rưởi như quỷ thương Tiên Vu Thông này chứ!
Thanh âm Diệp Chân từ xa truyền đến, nhưng chính câu nói này của Diệp Chân, lại làm cho sắc mặt Diêm Tông đại biến lần nữa, thần sắc có chút bất an nhìn về phía mấy tên võ giả vừa mới tiến vào phòng đấu giá Thiên Linh nhìn thấy một màn như vậy, trước mắt còn có tên chấp sự của phòng đấu giá Thiên Linh đang hết sức kinh ngạc.
Nếu không phải đây là bên trong phòng đấu giá Thiên Linh, Diêm Tông đã có tâm tư giết người diệt khẩu.
Quỷ thương Tiên Vu Thông là cừu gia ở khắp nơi, thậm chí còn thành công ám sát năm cường quốc hàng đầu mấy lần, nếu tin tức quỷ thương Tiên Vu Thông có quan hệ với Vạn Tinh Lâu bị truyền ra ngoài, phiền phức kéo đến không hề nhỏ.
- Quỷ thương Tiên Vu Thông và ta có quan hệ cái chim ấy, ta nhìn gia hoả này là vì thấy Câu Hồn Bạc của Trường Sinh giáo treo giải thưởng muốn kiếm lời, nên mới đi ám sát ngươi thì có!
Mặc dù Diệp Chân đã tiến vào lối vào dành cho khách cách đó không xa, nhưng lâu chủ Chân Linh Vực Vạn Tinh Lâu Diêm Tông vẫn rống lớn một tiếng.
Nói xong, Diêm Tông còn thuận thế đá thi thể quỷ thương Tiên Vu Thông một cước.
Một tiếng rồng này của hắn, không phải nói cho Diệp Chân nghe, mà là nói cho mấy vị võ giả gần đó vừa thấy một màn như vậy nghe thấy. Quỷ thương Tiên Vu Thông, nhưng chính là ngâm vận cứt chó, ai dính ai thối.
Lúc trước để quỷ thương Tiên Vu Thông bí mật gia nhập Vạn Tinh Lâu, đều là dịch dung và dùng tên giả.
- Người nào ném loạn thi thể thế!
Hừ lạnh một tiếng, Diêm Tông liền mang theo thủ hạ theo mấy vị chấp sự vội vã bước vào lối đi dành cho khách, nơi này là nơi có thi thể của quỷ thương Tiên Vu Thông, một khắc hắn cũng không muốn chờ.
Nhưng mà, lúc đi ngang qua thi thể quỷ thương Tiên Vu Thông, thần niệm của Diêm Tông tràn ra như biển, trên thi thể quỷ thương Tiên Vu Tông tỉ mỉ quét qua một lượt.
Một là nhìn vết thương trí mạng của Tiên Vu Thông, hai là tìm trữ vật giới chỉ của Tiên Vu Tông.
Tiên Vu Tông gia nhập Nội Sự đường của Vạn Tinh Lâu, thế nhưng có Vạn Tinh Bàn cao cấp, nếu tin này truyền ra đến tai Vạn Tinh Bàn, mặc dù hắn có thể giảo biện, nhưng cực kì đau đầu.
Thế nhưng hắn cũng không tìm ra trữ vật giới chỉ cảu Tiên Vu Thông, nháy mắt tiếp theo, mang theo thủ hạ biến mất tạ lối đi cho khách.
…
- Điền phó lâu chủ, đây là phòng khách quý mà ngươi đã đặt trước, có gì cần mời trực tiếp phát ra phù tấn trên bàn, tự khắc sẽ có người đưa tới.
Nói đến đây, quản sự dẫn đường suy nghĩ một chút nhìn Diệp Chân một cái nói:
- Vị khách kia có cần ta hướng dẫn cách cạnh tranh giá không?
- Không cần không cần, chúng ta sẽ hướng dẫn hắn!
Không đợi Diệp Châ trả lời, Điền Quý Chương liền vô cùng nóng nảy thay Diệp Chân cự tuyệt ý tốt của quản sự, đuổi hắn ra ngoài.
Quản sự vừa mới đóng cửa lại, Điền Quý Chương tiện tay lấy ra một đạo ngọc phù, sau khi trong phòng ngưng tụ một màn sáng cách âm, liền vô cùng vội vàng xông về phía Diệp Chân hỏi:
- Diệp Chân, ngươi thật sự muốn đấu giá viên Ma Vân Quả kia?
Tạo Hóa Chi Vương -