← Quay lại trang sách

Chương 549 Diệp Chân Phản Kích

Thanh âm của đấu giá sư Du Phương vừa rơi xuống đất, bên trong toàn bộ phòng bán đấu giá lập tức bay qua hàng loạt các đạo lưu quang, võ giả đến đây tham gia đại hội tranh bảo vật, đều biết quy củ của phòng đấu giá Thiên Linh.

Một số võ giả cảm thấy hầu bao không quá phong phú, thường thường sẽ ký gửi một số bảo bối có tác dụng không phải quá lớn đối với chính mình, bán đi lấy tiền, dù sao ký gửi để bán ở nơi này khá hơn so với bán ở bên ngoài.

Mà phần đông võ giả ở bên trong đại sảnh mong đợi nhìn chằm chằm vào đấu giá sư

Du Phương.

Bắt nguồn từ một điều quy củ của phòng đấu giá Thiên Linh, mỗi một lần trước khi phòng đấu giá Thiên Linh bắt đầu đấu giá, phòng đấu giá Thiên Linh đều sẽ tuyên bố một số bảo bối chân chính lâm thời mới được gia nhập vào lần đấu giá này, để cho những võ giả có ý cạnh tranh bảo vật đó có sự chuẩn bị trước, đồng thời cũng coi như làm rạng rỡ cho lần đại hội tranh bảo vật này.

Diệp Chân rốt cuộc có thể lấy ra Ma Vân Quả để bán đấu giá hay không, này có thể thấy rõ ràng.

Không chỉ có các võ giả ngồi trong đại sảnh, dù một số võ giả bên trong phòng khách quý, cũng có chút sốt ruột cùng chờ mong.

- Tại sao đấu giá sư còn không tuyên bố? Chẳng lẽ Diệp Chân tên tiểu tử này trêu chọc chúng ta? Vì gom góp Linh Tinh, đan phương mà lần trước ta lấy được, ta cũng đưa đi đấu giá.

Bên trong phòng khách quý, đường chủ Chu Tước Đường Trường Sinh giáo, Đoàn Anh Niên sốt ruột ra mặt.

- Chẳng lẽ ta thì không sao? Chuôi thượng phẩm bảo thương này trước kia ta đã dùng, cũng đưa ra ngoài, chính bởi vì muốn cướp được Ma Vân Quả! Còn không phải đều trách ngươi!

- Nếu không phải ngươi, chúng ta lặng lẽ giết Diệp Chân, Ma Vân Quả chẳng phải đã thuộc về chúng ta?

Một trong bát Thần Tướng của Trường Sinh giáo, Phan thần tướng phàn nàn.

Trong nháy mắt, Đoàn Anh Niên không nói gì.

Thật sự không có lời để nói, vu oan Diệp Chân, tuyệt đối là việc hắn đã làm khiến hắn hối hận nhất.

Ba người Diệp Chân, Điền Quý Chương, Phong Khinh Nguyệt ngồi bên trong phòng khách quý số 24. Điền Quý Chương nhếch miệng hướng về phía Diệp Chân,

- Trên bàn có mấy cái ngọc phù, ngươi cầm một cái. Dùng thần niệm ghi vào tin tức của ngươi, sau đó phát ra ngoài, phòng đấu giá Thiên Linh sẽ phái chuyên gia đến đây xem xét, hoàn thành các loại thủ tục!

- Phải làm nhanh, chỉ có thời gian một khắc đồng hồ.

Điền Quý Chương nói.

- Phát phù tấn? Ta không cần!

Trong khi nói chuyện, Diệp Chân đột nhiên đứng dậy, đi tới cửa sổ của phòng khách quý.

- Diệp Chân, ngươi muốn làm gì?

Điền Quý Chương vội vã hỏi một câu,

- Nơi này, thật sự không thể làm bừa, đừng nói ngươi, dù ta cũng không dám làm bừa!

- Đến mà không tặng lễ thì không hay, yên tâm đi, ta sẽ không làm bừa!

Sau lưng, Phong Khinh Nguyệt nhìn Diệp Chân, trong đôi mắt đẹp cũng viết hai chữ tò mò.

Lúc Diệp Chân mới tới, ngoại trừ bởi vì Diệp Chân không chịu ảnh hưởng của thần hồn bí thuật của nàng, lại có danh hiệu Phích Lịch Sát Thần, hơn nữa lại do Điền Quý Chương đề cử tới, cho nên coi trọng Diệp Chân một chút, cũng không có suy nghĩ khác.

Nhưng trải qua vài chuyện, sau khi đánh choáng Vu Hoài Tùng, Phong Khinh Nguyệt phát hiện mỗi một lần Diệp Chân đều có hành động kinh người, hơn nữa, mỗi một lần cử động đều rất bất phàm, thậm chí có thể xưng vừa đúng, khiến cho nàng càng ngày càng tò mò về hắn.

Dựa theo câu nói "Đến mà không tặng lễ thì không hay", Phong Khinh Nguyệt theo bản năng cảm thấy, Diệp Chân có thể sẽ có hành động trả thù. Nhưng thật không nghĩ ra, Diệp Chân sẽ trả thù như thế nào, bởi vậy nàng đặc biệt tò mò.

- Du đại sư, thỉnh cho phép ta tự giới thiệu! Đúng vậy, tại hạ Diệp Chân, chính là vị Diệp Chân muốn đấu giá Ma Vân Quả kia!

Trong nháy mắt tiếp theo, thanh âm của Diệp Chân truyền ra vang dội khắp bên trong toàn bộ phòng bán đấu giá.

Khi thanh âm vừa mới vang lên, chủ trì cạnh tranh đấu giá sư Du Phương nhíu lông mày lại, nhưng sau khi nghe được câu nói sau của Diệp Chân, lông mày lập tức giãn ra, mặt mày mỉm cười.

- Diệp thiếu hiệp, đương nhiên có thể!

Đối với loại quý khách có thể gửi bán Ma Vân Quả, có thể mang đến đại lượng tài phú cũng như tăng lên danh vọng trên diện rộng cho phòng đấu giá Thiên Linh, việc bọn hắn có thể làm duy nhất chính là giơ hai tay hoan nghênh.

Dựa theo trí nhớ của đấu giá sư Du Phương, lần trước Ma Vân Quả từng xuất hiện ở trong phòng đấu giá đã là hơn ba mươi năm trước, hơn nữa, còn không phải xuất hiện trong phòng đấu giá Thiên Linh.

Lần này Ma Vân Quả xuất hiện, sẽ bổ sung khuyết điểm của phòng đấu giá Thiên Linh liên tục chưa từng có Ma Vân Quả.

Xoát!

Hơn trăm vị Chú Mạch cảnh cường giả ngồi dưới phòng đấu giá cùng với các cường giá ngồi ở phòng khách quý bốn phía cùng một thời gian tập trung ánh mắt đến phương hướng phòng khách quý của Diệp Chân. Nếu không phải còn cách cái cửa sổ, Diệp Chân đoán chừng, vẻn vẹn những ánh mắt này đã có thể bao trùm hắn lại.

Nhưng mặc dù tập trung ánh mắt nhìn tới, nhưng toàn bộ trong đại sảnh, lại yên lặng im ắng, tất cả mọi người đều đang đợi Diệp Chân nói tiếp.

- Chắc hẳn các vị đang ngồi, phần lớn đều biết được nguồn gốc của Ma Vân Quả trong tay tại hạ, vâng, là sau khi Diệp Chân ta xử lý đà chủ phân đà Tây Ninh của Trường Sinh giáo, Dương Chính Tích, phát hiện được từ bên trong nhẫn trữ vật của hắn.

- Làm thế nào xử lý hắn, chư vị không cần suy nghĩ nhiều, dù sao tiêu phí không ít sức lực tay chân, dùng chút ít âm mưu quỷ kế, quan trọng nhất chính là, ta cũng không muốn bán đi Ma Vân Quả.

- Người mà Diệp Chân ta đắc tội có chút nhiều, kẻ muốn giết ta cũng không ít. Ma Vân Quả là sinh mệnh thứ hai của võ giả, chính là thủ đoạn bảo mệnh trong thời khắc mấu chốt của Diệp Chân ta, không đến mức vạn bất đắc dĩ, ta càng không nỡ dùng, chớ nói bán đi.

- Thế nhưng tôn tử Đoàn Anh Niên này lại nói chuyện này ra trước mặt mọi người!

Nghe được Diệp Chân mắng Đoàn Anh Niên là tôn tử, trong đại sảnh vang lên liên tiếp tiếng cười trầm thấp. Đoàn Anh Niên trong phòng khách quý ngồi không yên, một Chú Mạch cảnh cường giả bị người mắng ngay trước mặt, lại không có phản ứng gì, liền thật sự thành “tôn tử”.

- Diệp Chân, ngươi muốn chết phải không?

- Muốn chết? Chẳng lẽ ta không mắng Đoàn Anh Niên ngươi là tôn tử thì ngươi sẽ bỏ qua ta? Đoàn tôn tử, Đoàn quy tôn tử, ta cứ mắng, mắng ngươi đấy, ngươi có thể làm gì ta?

Diệp Chân hướng về phía Đoàn Anh Niên gầm hét.

Bên trong đại sảnh tiếng cười càng lớn, trong phòng khách quý, khuôn mặt Đoàn Anh Niên trở nên đen như mực.

- Diệp Chân, đồ tạp chủng nhà ngươi, chờ đấu giá hội kết thúc, xem ta không làm ngươi....

Ầm!

Đấu giá sư Du Phương đột nhiên gõ búa đấu giá!

- Đoàn tiên sinh, xin đừng nhiễu loạn trật tự phòng đấu giá, bằng không, bỉ nhân chỉ có thể mời ngươi đi ra ngoài.

Đoàn Anh Niên ngẩn người.

- Lúc Diệp Chân mắng ta, tại sao ngươi mặc kệ?

- Đoàn tiên sinh, Diệp thiếu hiệp đây đang đấu giá Ma Vân Quả!

Vừa nói, Du Phương còn nhìn Đoàn Anh Niên một cái, ý tứ không thể minh bạch hơn được nữa, Đoàn Anh Niên ngươi nếu cũng có thể mang một cái Ma Vân Quả ra để đấu giá, vậy thì chúng ta cũng cho phép ngươi mắng chửi người.

Nhưng ai bảo ngươi không có!

Cái nhìn này, suýt chút nữa khiến cho Đoàn Anh Niên tức giận đến nôn ra máu. Đây quả thực là khinh bỉ trắng trợn. Hắn đang muốn giận mắng một câu, một cái bàn tay lớn đột ngột đè hắn xuống.

- Đoàn đường chủ, quy củ của phòng đấu giá Thiên Linh, ngươi cũng không phải không biết. Nếu ngươi muốn ra ngoài, cứ việc mắng! Nếu muốn cạnh tranh Ma Vân Quả, thì thành thật ở lại!

Phan thần tướng nói.

Giận dữ nghiến răng, Đoàn Anh Niên chỉ có thể hít sâu một hơi, rốt cục đành ngồi vào chỗ:

- Vậy thì để cho tiểu tử này càn rỡ lúc này đây, chờ chốc nữa ta cạnh giá mua được Ma Vân Quả, rồi xử lý hắn sau!

- Ha ha, đừng quên. Chờ sau khi đấu giá hội kết thúc, chúng ta lại tìm cơ hội xử lý tiểu tử này, lại cướp lấy Linh Tinh!

Phan thần tướng nhe răng cười.

- Đúng!

Hai người liếc nhau, trong mắt Đoàn Anh Niên đầy ý cười dữ tợn.

- Ừm, tin tưởng mọi người cũng đã nhìn thấy, ta phi thường tức giận, vô cùng hận quy tôn tử Đoàn Anh Niên, hắn đây là sống sờ sờ tước đoạt cái mạng thứ hai của ta.

- Mà nếu hôm nay ta không bán Ma Vân Quả, hậu quả kia, mọi người đều hiểu!

Trong đại sảnh lập tức vang lên một trận cười thấu hiểu.

- Cho nên, ở chỗ này, ta muốn thăm hỏi Đoàn tôn quy một câu, Đoàn Anh Niên, ta xxx tám đời tổ tông nhà ngươi!

Diệp Chân lần nữa bạo hống một tiếng.

Một tiếng mắng này khiến cho người trong phòng bán đấu giá đột ngột cười ầm lên vang như sấm. Thậm chí là đằng sau phòng đấu giá có một lão giả trong một cái phòng, cũng khẽ nở nụ cười.

- Tiểu tử này, cũng có chút khí phách....

Trong phòng khách quý, Đoàn Anh Niên đột ngột đứng lên. Gương mặt kìm nén sự tức giận đến mức đỏ tía, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn. Chẳng qua, cuối cùng, vẫn chịu Phan thần tướng áp chế, chậm rãi ngồi về chỗ.

- Hô!

Diệp Chân sảng khoái thở phào một cái.

- Mắng Đoàn Anh Niên quy tôn tử vài câu, lòng dạ rốt cuộc cũng thoải mái một chút, chẳng qua, còn chưa đủ, vẫn rất phẫn nộ, rất không cam lòng, rất tức giận, hận Đoàn Anh Niên quy tôn tử hận đến muốn hắn chết!

- Cho nên hôm nay, ngoại trừ Ma Vân Quả không thể không đấu giá, ta sẽ còn cho chư vị một phúc lợi, một phúc lợi rất lớn! Vâng, một bí mật, một bí mật có liên quan tới Ma Vân Quả!

- Bí mật liên quan đến Ma Vân Quả?

Trong nháy mắt nghe được mấy chữ này, tất cả mọi người ở đây, vô luận võ giả bên trong đại sảnh, hay võ giả bên trong phòng khách quý, hô hấp đều bỗng nhiên thở thô thở gấp ồ ồ hơn mấy phần, từng người một dựng lên lỗ tai, tập trung tinh thần, sợ nghe thiếu một chữ.

Đoàn Anh Niên đang phẫn nộ muốn điên cùng với Phan thần tướng liếc nhau, lại đều từ trong đôi mắt của đối phương nhìn ra một tia không ổn. Bởi vì xem cử động trước đó của Diệp Chân, đây tuyệt đối không đơn giản giống như chỉ là tuôn ra bí mật về Ma Vân Quả như vậy.

Lo lắng về lo lắng, chẳng qua, bản năng, Đoàn Anh Niên cùng Phan thần tướng, cũng đều dựng lên lỗ tai lắng nghe.

Không ngoài điều gì khác, Ma Vân Quả chính là thứ mà tất cả võ giả đều truy cầu, tác dụng là cái mạng thứ hai không nói, hơn nữa có thể tiến vào thượng cổ bí phủ sắp xuất hiện, ai không muốn biết?

- Ừm, sau khi ta hao hết trắc trở hố chết Tây Ninh phân đà đà chủ của Trường Sinh giáo Dương Chính Tích, lấy được một Ma Vân Quả từ Dương Chính Tích, sau đó, ta đối với Dương Chính Tích thực hiện.... Sưu hồn!

Lời Diệp Chân nói không làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi!

- Sưu hồn? Khi ngươi đối chiến với Dương Chính Tích, tu vi không phải chỉ có Hóa Linh cảnh ngũ trọng sao? Còn chưa đột phá đến Hồn Hải cảnh, làm sao có thể sưu hồn?

Lập tức có người đưa ra nghi vấn.

Cơ hồ là đồng thời, một đạo lực lượng thần hồn vô cùng bàng bạc đột ngột thăng lên từ chỗ của Diệp Chân, ngưng tụ thành một đạo khí tức âm lãnh, dạo qua một vòng ở bên trong toàn bộ phòng bán đấu giá tựa như đang thị uy.

- Sao rồi, hiện tại tin chưa? Bởi vì ta từng chiếm được một bộ thần hồn bí thuật, cho nên, tu vi còn ở Hóa Linh cảnh đã có tu vi thần hồn tam trọng, còn có sưu hồn bí thuật!

Diệp Chân nói.

Mọi người trong đại sảnh lần lượt hiện lên sự chấn động kinh sợ trong mắt. Hóa Linh cảnh ngũ trọng tu vi, có được tu vi thần hồn tam trọng! Không cường đại cũng không được.

Hơn nữa, thần hồn tam trọng xác thực có khả năng thực hiện sưu hồn.

Bên trong phòng khách quý không xa, thần sắc của Đoàn Anh Niên và Phan thần tướng càng ngày càng ngưng trọng, càng ngày càng khó coi, bởi vì, sự tình đã có chút miêu tả sinh động!

- Sau khi sưu hồn Dương Chính Tích, tại hạ phát hiện một bí mật lớn, một bí mật lớn có liên quan tới Ma Vân Quả!

Nói đến đây, Diệp Chân ngừng lại, đợi tới khi cảm giác được sự chú ý của mọi người lần nữa trở về trên người mình, mới mở miệng lần nữa.

- Hai mươi năm trước, Trường Sinh giáo nghiên cứu ra một loại bí thuật, thành công cấy ghép thành công Ma Vân đằng thụ bên trong Ma Hồn bí cảnh. Hơn nữa, năm năm trước, dùng bí pháp thúc giục nhóm Ma Vân Quả đầu tiên kết quả. Mà nhóm Ma Vân Quả thứ hai, cũng đã được thúc giục kết quả trong vòng một, hai tháng gần đây, số lượng cao tới hơn mười quả....

Ong!

Bên trong phòng khách quý, Đoàn Anh Niên chỉ cảm thấy đầu óc như bị búa lớn vang lên ong ong, lập tức có một loại cảm giác như trời sập!

Mà một bên, Phan thần tướng trực tiếp há hốc mồm, khuôn mặt đen xì lập tức mất hết huyết sắc, trở nên trắng bệch, còn trắng hơn giấy trắng!

Tạo Hóa Chi Vương -