← Quay lại trang sách

Chương 550 Bảo Bối Thứ Nhất

Cái gì? Mười Ma Vân Quả?

- Trường Sinh giáo lại cấy ghép thành công Ma Vân đằng thụ?

- Mỗi một lần Ma Hồn bí cảnh mở ra cũng chỉ có thể tìm tới ước chừng mười Ma Vân

Quả? Trường Sinh giáo một lần duy nhất có thể thúc giục Ma Vân đằng thụ kết quả một đám Ma Vân Quả?

-..... Ma Vân Quả lại có thể sản xuất hàng loạt?

Trong chốc lát, lời Diệp Chân nói giống như ném ra một cái bom nổ dưới nước, triệt để làm cho phòng bán đấu giá đang khá an tĩnh ồn ào lên, tất cả mọi người đều bị kinh ngạc vì tin tức này.

Đương nhiên, càng nhiều hơn chính là nghị luận tính chân thực của tin tức này.

Những người có thể tiến vào đại hội đấu giá bảo vật này, phần lớn đều là cường giả Chú Mạch cảnh, đều có kiến giải của mình, cũng không phải dễ bị lừa.

Chẳng qua, nhân tính tham lam.

Nhất là lúc biết được tin tức vị trí của một bảo bối cực kỳ trân quý, thái độ của đại đa số mọi người đều là thà rằng tin là có, cũng đừng tin là không.

Lúc này, tâm tư của phần đông Chú Mạch cảnh cường giả ở đây đều như vậy. Diệp Chân thả ra tin tức có chút không thể tưởng tượng, khiến cho người khó có thể tin, độ tin cậy cũng không hề cao.

Nhưng vấn đề tới, nếu như tin tức là thật?

Nếu như là thật, đây chẳng phải một cơ hội tốt để chiếm được Ma Vân Quả?

Trường Sinh giáo thế nhưng có khoảng chừng mười quả, hơn nữa, thượng cổ bí phủ một giáp xuất hiện một lần, sắp tới thời gian xuất hiện.

Ai có thể không có chút ý nghĩ?

Dưới loại tình huống này, không chỉ có Chú Mạch cảnh cường giả bên trong phòng bán đấu giá sôi trào, ngay cả Chú Mạch cảnh cường giả phòng thủ ở bốn phương tám hướng phòng đấu giá Thiên Linh cũng ý động không thôi.

Trong một gian lầu các ở chỗ cao nhất của phòng bán đấu giá, Thiên Linh Hư Vương ngồi xếp bằng trong hư không, thân hình như ẩn như hiện, đang tọa trấn phòng đấu giá, cũng nhíu lại lông mày.

- Trường Sinh giáo lại có thể cấy ghép thành công Ma Vân đằng thụ? Việc này, có chút khó tin! Chẳng qua, trong Chân Huyền đại lục, cho tới bây giờ đều không thiếu kỳ tích xuất hiện. Nói không chừng, Trường Sinh giáo thật sự có thể làm được điều này?

Hư Vương nỉ non, tinh quang trong đôi mắt sáng rực.

Bên trong phòng khách quý số ba, lâu chủ Vạn Tinh Lâu Chân Linh Vực Diêm Tông cau chặt hai hàng lông mày, khuôn mặt hiện rõ vẻ giật mình.

- Diệp Chân ngoan độc! Mặc kệ tin tức này thật hay giả, Trường Sinh giáo lần này có phiền toái, phiền toái lớn!

- Chẳng qua, các ngươi nói, Diệp Chân thả ra tin tức này, rốt cuộc thật hay giả?

Ánh mắt Diêm Tông nhìn về phía mấy vị thân tín chấp sự đi theo hắn mà đến.

- Thật giả khó đoán được! Chẳng qua, lâu chủ, sau khi kết thúc đấu giá hội, chúng ta vẫn phải trước tiên chuẩn bị! Loại chuyện này, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Ma Vân Quả là bảo bối mà Tổng đường nêu ra cần phải không tiếc bất cứ giá nào để lấy được.

Đinh chấp sự nói.

- Đúng vậy, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Xem ra, là khi sử dụng mấy gián điệp ẩn nấp trong Trường Sinh giáo của chúng ta rồi…

Thanh âm của Diêm Tông càng ngày càng nhỏ...

Trong một gian phòng khách quý khác, hai tay chủ Đoàn Anh Niên, có chút không ức chế được run rẩy, toàn bộ khuôn mặt trong chốc lát đã mất đi huyết sắc.

- Không.... Không có! Tuyệt đối không có chuyện này! Diệp Chân tên hỗn đản này!

Quá độc ác, hắn muốn hủy Trường Sinh giáo! Nếu giáo chủ biết chuyện này có nguyên nhân bắt nguồn từ ta, ngài nhất định sẽ giết ta!

Phan thần tướng trời sinh mặt đen cũng không có chút huyết sắc nào, Đoàn Anh Niên nói khiến cho khóe miệng của hắn không nhịn được run rẩy co giật.

Có lẽ, tình thế còn không đến mức nghiêm trọng giống như lời Đoàn Anh Niên nói là sẽ làm hủy diệt Trường Sinh giáo như thế, nhưng cũng không khác biệt lắm.

Sự hấp dẫn của Ma Vân Quả đối với Chú Mạch cảnh cường giả lớn bao nhiêu, hắn rất rõ ràng. Chính là ba, bốn năm qua, hắn cơ hồ dùng hết thủ đoạn đang tìm kiếm tin tức về Ma Vân Quả.

Thậm chí, dưới tay còn nhiều thêm mấy cái quỷ chết oan, nhưng một góc của Ma Vân Quả cũng chưa từng nhìn thấy.

Bây giờ, Diệp Chân không chỉ có đương đường lấy ra một khỏa Ma Vân Quả, mà còn nói Trường Sinh giáo lập tức sẽ có mười Ma Vân Quả sắp chín.

Nếu đổi thành Phan thần tướng chính hắn hẳn cũng sẽ tâm động không thôi, bất kể trả ra giá nào xông vào Trường Sinh giáo, tìm kiếm Ma Vân Quả sắp chín.

Chẳng qua, Phan thần tướng lại vô cùng rõ ràng, đây là tin tức giả!

Nếu trong giáo thật sự cấy ghép Ma Vân đằng thụ thành công, như vậy đây tuyệt đối là cơ mật tối cao của Trường Sinh giáo, tuyệt đối không phải một trung tầng đà chủ trong giáo như Dương Chính Tích có thể biết đến.

Chớ nói chi trong giáo sẽ ban thưởng Ma Vân Quả cho Dương Chính Tích, cho dù có cũng không tới lượt Dương Chính Tích.

Nhưng vấn đề là, Phan thần tướng có thể kết luận như vậy, những người khác, lại sẽ không nghĩ như vậy.

Từ hôm nay trở đi, chỉ sợ sẽ phải có vô cùng vô tận võ giả, nghĩ hết tất cả biện pháp điều tra Trường Sinh giáo, thậm chí không tiếc vận dụng vũ lực.

- Xong, từ hôm nay trở đi, Trường Sinh giáo sợ là vĩnh viễn không ngày nào được bình yên... Đoàn đường chủ, ngươi lần này sợ là xông đại họa...

Phan thần tướng có chút thất thần!

Sợ hãi đột ngột nổi lên trên gương mặt của Đoàn Anh Niên, tiếp theo liền lập tức biến thành vô tận phẫn nộ.

- Diệp Chân, đây là ngươi vu oan, ngươi ăn nói bừa bãi, ngươi cố ý hãm hại Trường Sinh giáo chúng ta. Ngươi nhất định phải chết, Diệp Chân, ngươi nhất định phải chết!

Nghĩ đến khả năng sẽ có hậu quả, Đoàn Anh Niên đột ngột bổ nhào vào cửa sổ, cuồng loạn rống to, thần sắc trở nên vô cùng dữ tợn.

- Hừ!

Nghe Đoàn Anh Niên rống mắng, Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại rời đi cửa sổ, ngồi vào chỗ bên trong phòng khách quý, chỉ để lại Đoàn Anh Niên ở nơi đó điên cuồng gầm thét.

- Đoàn đường chủ, nếu như ngươi còn như vậy, bỉ nhân cũng chỉ có thể mời ngươi đi ra ngoài!

Đấu giá sư Du Phương lần nữa gõ búa đấu giá một cái.

- Diệp Chân...

Con mắt Đoàn Anh Niên trợn trừng đến đỏ ngầu, hai bàn tay nắm chặt đến mức nghe thấy tiếng răng rắc, cứng rắn bị Phan thần tướng lôi vào trong phòng khách quý.

- Tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp suy yếu ảnh hưởng của lời đồn của Diệp Chân, nếu không....

Còn lại, không cần Phan thần tướng nói thêm nhiều lời, Đoàn Anh Niên liền hiểu.

Đến lúc đó, không chỉ có Trường Sinh giáo sẽ có phiền toái, Đoàn Anh Niên hắn, cũng sẽ rất phiền toái....

- Du đại sư, thỉnh cầu phái người tới, nghiệm chứng Ma Vân Quả!

Thanh âm của Diệp Chân lần nữa vang lên.

- Tốt, mời Diệp thiếu hiệp chờ một lát!

Bên trong phòng khách quý số 24 của Diệp Chân, Điền Quý Chương cùng với Phong Khinh Nguyệt đang dùng một loại ánh mắt dị thường chấn kinh đánh giá Diệp Chân từ trên xuống dưới, bộ dáng kia hình như đang nhận thức lại Diệp Chân.

Bọn hắn đều đã nghĩ tới Diệp Chân có thể sẽ có phản kích, nhưng không nghĩ tới Diệp Chân phản kích vậy mà tàn nhẫn như thế, khủng bố như thế!

Cánh môi trên môi dưới chạm vào nhau một cái liền mang tới cho Trường Sinh giáo

- một trong năm thế lực lớn của Thanh Lam võ đô phiền phức ngập trời.

- Đừng nhìn ta như thế, ta chỉ gậy ông đập lưng ông mà thôi! Chỉ là, chẳng qua, chơi đùa có chút hơi lớn!

Diệp Chân nhún vai.

- Diệp Chân. Lần này, trên dưới Trường Sinh giáo, hẳn sẽ phải giết ngươi bằng được cho thống khoái!

- Chẳng lẽ Diệp Chân không làm như vậy, Trường Sinh giáo sẽ không giết Diệp Chân sao? Dù sao Diệp Chân đã bị treo lên Câu Hồn Bạc của Trường Sinh giáo, muốn làm sao chỉnh bọn hắn, thì làm sao chỉnh bọn hắn!

Phong Khinh Nguyệt đột nhiên mở miệng.

Điền Quý Chương nghe vậy ngẩn ngơ.

Đúng thế!

- Chẳng qua, Diệp Chân ngươi diễn cũng quá giống thực sự đi? Nếu không phải ngươi nói muốn gậy ông đập lưng ông, thì ta có chút tin tưởng Trường Sinh giáo có được số lượng lớn Ma Vân Quả.

- Hừ, diễn không giống, làm sao giải được mối hận trong lòng ta! Một khỏa Ma Vân Quả đã bị Đoàn Anh Niên ngạnh sinh sinh buộc lấy ra đấu giá.

Cũng ngay lúc này, tiếng đập cửa vang lên, ba võ giả mặc trang phục mang tiêu chí của phòng đấu giá Thiên Linh, theo thứ tự đi vào phòng khách quý.

Ba người này đến đây để xem xét Ma Vân Quả của Diệp Chân.

Ma Vân Quả trong tay Diệp Chân, đương nhiên không phải giả. Chẳng qua, một lão giả trong ba người vẫn cẩn thận làm kiểm tra. Sau khi xác nhận không có vấn đề, một vị võ giả khác lấy ra một cái khay ngọc đặc chế đặt Ma Vân Quả để vào trong đó, sau đó khởi động trận pháp phong ấn bên trên ngọc bàn.

Ánh sáng trận pháp lập lòe, Ma Vân Quả bị phong ấn ở trên khay ngọc này.

- Diệp thiếu hiệp, mời tăng thêm phong ấn thần hồn của ngươi ở phía trên trận pháp phong ấn này! Trước khi bảo vật này được đem ra đấu giá, tuyệt đối không có bất kỳ người nào có thể tiếp xúc đến Ma Vân Quả.

- Một khi có người tiếp xúc Ma Vân Quả, thần hồn phong ấn của Diệp thiếu hiệp sẽ vỡ vụn, Diệp thiếu hiệp sẽ lập tức phát giác! Ừm. Bảo bối tham gia đấu giá của phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta, cơ bản tất cả đều bị phong ấn như thế này!

Nghe vậy, hai mắt Diệp Chân sáng lên. Nếu thật sự như thế, công pháp bí tịch mà phòng đấu giá Thiên Linh bán đấu giá, trên cơ bản đều có thể cam đoan độc nhất vô nhị, sẽ không tràn lan.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân vui vẻ tăng thêm thần hồn phong ấn của mình ở phía trên trận pháp phong ấn, đồng thời, bản thân phòng đấu giá Thiên Linh lại ở phía trên thần hồn phong ấn của Diệp Chân chồng thêm một đạo thần hồn phong ấn, xem như triệt để phong kín Ma Vân Quả.

- Đây là ấn ký ngọc giản đặc thù có lạc ấn của phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta, bên trong ghi chép công việc giao nhận đã hoàn tất. Đến lúc đó, Diệp thiếu hiệp có thể cầm ngọc giản này nhận lấy tài vật đoạt được trong đấu giá hội, hoặc lĩnh về bảo bối chưa được đấu giá ra!

Không bao lâu sau khi ba người này rời đi phòng khách quý của Diệp Chân, đấu giá sư Du Phương lần nữa gõ búa đấu giá.

- Chư vị võ lâm đồng đạo, phòng đấu giá Thiên Linh ta đã có đại sư xem xét Ma Vân Quả trong tay Diệp thiếu hiệp là đồ thật không thể nghi ngờ! Bởi vì Ma Vân Quả có giá trị to lớn, cho nên, bản phòng đấu giá lâm thời quyết định, đem trình tự đấu giá của Ma Vân Quả xếp xuống sau cùng danh sách bảo vật áp trục, mời các vị có ý cạnh tranh, sớm làm chuẩn bị!

Tùy theo lời đấu giá sư nói, đám võ giả vừa mới an tĩnh lại, lập tức hưng phấn lên, một nhóm người xoa tay hầm hè, chuẩn bị chờ tới lúc đó đấu giá một trận.

Nhưng là, càng nhiều người lại suy tính một vấn đề khác, nếu Diệp Chân bỏ ra Ma Vân Quả là thật, như vậy tin tức mà vừa Diệp Chân rồi nói, có phải thật hay không?

Trong lúc đấu giá sư Du Phương lại tuyên bố mấy thứ bảo bối tương đối trân quý, thời gian một khắc đồng hồ đảo mắt đã trôi qua.

Coong!

Tùy theo đấu giá sư Du Phương lần nữa gõ búa đấu giá, vô luận võ giả bên trong đại sảnh hay võ giả trong phòng khách quý đều yên tĩnh lại, ai ai đều rõ ràng, đại hội đấu giá bảo vật sắp bắt đầu!

- Đầu tiên, ta đại biểu phòng đấu giá Thiên Linh, hoan nghênh các vị võ lâm đồng đạo cổ động! Sau đó...

Nói đến đây, Du Phương nhẹ nhàng cười một tiếng.

- Sau đó, đấu giá hội liền chính thức bắt đầu đi, ta biết chư vị cũng đã chờ không kịp.

- Chẳng qua, trước khi chính thức đấu giá, tại hạ vẫn phải cường điệu một lần quy củ của đấu giá hội này. Sau ba lần không có người tăng giá tiếp, giải quyết dứt khoát! Nếu có người dám kêu giá bừa, ác ý tăng giá nhiễu loạn cạnh tranh trật tự, thật có lỗi, vô luận là ai, chúng ta đều muốn khấu trừ Linh Tinh mà lúc trước ngươi đặt cọc, cũng sẽ đuổi ngươi ra khỏi đại hội đấu giá bảo vật. Hơn nữa, vĩnh viễn cũng không cho ngươi bước vào đại hội đấu giá bảo vật lần nữa!

- Tiếp theo, chúng ta tiến hành nhóm bảo vật cạnh tranh đầu tiên của ngày hôm nay, chính là phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta thu mua vật dụng tu luyện trân quý từ các nơi, từng đợt đấu giá, mời các vị ra tay đấu giá!

- Vật đấu giá thứ nhất, một vạn khối Tử Linh Ngọc, chia làm năm tổ cạnh tranh, mỗi lần cạnh tranh hai ngàn khối Tử Linh Ngọc, giá khởi điểm hai mươi vạn trung phẩm Linh Tinh....

Cơ hồ là nghe được câu này trong nháy mắt, thân hình Diệp Chân liền đột nhiên ngồi thẳng dậy, trong mắt tuôn ra sự vui mừng.

- Tử Linh Ngọc, nhiều như vậy!