Chương 558 Nhật Nguyệt Song Kiều Bất Hoà
Theo Diệp Chân thấy, Phong Khinh Nguyệt luôn lạnh nhạt, là loại lạnh nhạt cao quý, hình như thực chất bên trong không bao giờ quá vui, cũng sẽ không buồn phiền, càng sẽ không giận dữ.
Nhưng hiện tại, hai tay Phong Khinh Nguyệt nắm chặt cùng một chỗ, bởi vì dùng sức, ngay cả khớp xương đều có chút phát xanh, nhưng coi như như thế, đầu ngón tay vẫn tại không ngừng run rẩy, làm cho cây ngọc trâm duy nhất trên búi tóc bởi vì thân thể run rẩy mà không ngừng rung động.
Không chỉ như vậy, ánh mắt Phong Khinh Nguyệt nhìn chòng chọc phía trước, Diệp Chân nhìn ra được, ánh mắt Phong Khinh Nguyệt hoàn toàn tập trung vào phía Huyền Quang Tử Thanh Hoàn trên phong ấn ngọc đài.
Nhưng trong đôi mắt Phong Khinh Nguyệt, chợt bắt đầu phiếm hồng, thậm chí bắt đầu uẩn đầy nước mắt.
Phong Khinh Nguyệt cổ quái như vậy, lúc này Điền Quý Chương cũng gương mặt kinh ngạc, con mắt nhìn chằm chằm Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, có chút khó có thể tin, lại hình như đang nhớ lại.
Về phần câu nói kia của Diệp Chân, không ai để ý tới.
Hình như thành lúc này, trong mắt Phong Khinh Nguyệt duy nhất chỉ có Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, thường ngày, nếu Diệp Chân dám càn rỡ nhìn nàng chằm chằm như thế, khẳng định sẽ phát tác, nhưng lúc này, trực tiếp xem ánh mắt Diệp Chân như không, hoặc nói, căn bản không cảm ứng được ánh mắt càn rỡ của Diệp Chân.
- Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, giá khởi điểm năm mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, mỗi lần tăng giá đều không được ít hơn so với năm vạn khối trung phẩm Linh Tinh! Bắt đầu đấu giá!
Thanh âm của Du Phương vang lên, mặc dù giá trị của Huyền Quang Tử Thanh Hoàn rõ ràng cao hơn hai quyển công pháp bí tịch trước một chút, nhưng hình như giá khởi điểm mỗi một đại bảo áp trục đều giống nhau.
- Nếu ngươi có thể vỗ xuống Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này, lại tìm người luyện chế nó một lần thành bộ dáng thích hợp, chỉ dựa vào tài liệu của Huyền Quang Tử
Thanh Hoàn, có thể chịu đựng.... Ba thành lực lượng của ta.... Hơn nữa chỉ cần lực lượng khống chế tốt, ít nhất có thể gánh chịu năm thành trở lên!
- Cái gì?
Đang lúc trầm tư, trong đầu Diệp Chân đột nhiên vang lên thanh âm của Tử Linh làm cho Diệp Chân lấy làm kinh hãi.
Trung phẩm Linh khí Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, lại cũng chỉ có thể thừa nhận ba thành lực lượng của Tử Linh, cái này để Diệp Chân rất kỳ quái, rốt cuộc Tử Linh mạnh cỡ nào?
Về phần Tử Linh nói vỗ xuống Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, Diệp Chân trực tiếp không nhìn. Chỉ có thể gánh chịu năm thành Lực lượng của Tử Linh, Diệp Chân chưa có giàu có đến trình độ kia.
Hơn nữa, nếu Diệp Chân đánh cược tính mệnh tới bắt xuất ra tất cả bảo bối trên người vỗ xuống Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này, Diệp Chân đoán không đợi cái khác cường giả tới thu thập Diệp Chân, lúc này Phong Khinh Nguyệt trong phòng khách quý sẽ trước chặt hắn ra làm tám khúc.
Kẻ đần cũng nhìn ra được, Phong Khinh Nguyệt hình như có tình cảm khác đối với Huyền Quang Tử Thanh Hoàn.
Cũng ở trong nháy mắt này, âm thanh tăng giá giống như thủy triều vang lên, nhưng không qua hai hơi, âm thanh tăng giá như thủy triều đã bị ách gãy mất.
- Năm mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
- Ta ra sáu mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
- Bảy mươi vạn...
- Hai trăm bốn mươi lăm vạn!
Giản ngắn gọn ngắn sáu chữ, thanh âm kiên định mà thanh thúy trực tiếp chặt đứt âm thanh tăng giá như thủy triều, làm cho những võ giả ý muốn tăng giá tám mươi vạn, một trăm vạn, hơn một trăm vạn, trực tiếp ngạnh sinh ném thanh âm mình tăng giá trở về.
Bên trong toàn bộ phòng bán đấu giá, lập tức yên lặng lại.
Mà Diệp Chân, cũng bị kinh động.
Thấy qua tăng giá trực tiếp, chưa thấy qua trực tiếp như vậy.
Phong Khinh Nguyệt một tiếng này báo giá. Trực tiếp nhảy qua giai đoạn đấu giá, làm cho một trận tràng diện tăng giá đặc sắc trực tiếp im ắng. Mà trên đài, Du Phương lộ ra nụ cười còn khó nhìn hơn khóc.
- Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, hai trăm bốn mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ nhất, còn có ai tăng giá!
Đối với đấu giá sư mà nói, không thích nhất chính là loại ra giá kết thúc này.
Nếu là bảo bối, kết thúc thức ra giá cũng không quan trọng, nhưng đại bảo áp trục. Cũng rất làm cho người ta chán ghét.
Sở dĩ đại bảo áp trục được xưng là đại bảo áp trục bởi vì nó có khả năng vô hạn, ở trong mắt người không cần, thì giá trị cũng chỉ như vậy, nhưng trong mắt người cần. Cho dù dốc hết gia tài cũng phải cầm tới tay.
Trong quá trình tăng giá, nếu có hai người như thế, vậy thì đặc sắc, cạnh tranh thêm đấu khí, đánh ra giá trên trời, đó là chuyện không thể bình thường hơn.
Giống như bản luyện hồn bí lục thứ nhất, chính là vỗ ra giá trên trời ba trăm bốn mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh.
Nhưng bây giờ, Phong Khinh Nguyệt tăng giá lại trực tiếp kết thúc loại khả năng này, đấu giá sư làm sao không uể oải.
- Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, hai trăm bốn mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ hai, còn có ai tăng giá hay không? Trung phẩm Linh khí uy lực có thể so với thượng phẩm Linh khí, có lịch sử lâu đời, nói không chừng, vận khí vừa đến có thể tấn thăng làm thượng phẩm Linh khí chân chính, còn có ai tăng giá nữa!
Toàn bộ phòng bán đấu giá vẫn như cũ im ắng như nước, không người nào tăng giá, đương nhiên cũng có nguyên nhân.
Vừa đến, một kiện trung phẩm Linh khí trên cơ bản là cái giá tiền hai trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, giá cả đã đến hai trăm bốn mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, tăng giá nữa cũng có chút bị thua thiệt.
Hơn nữa, võ giả bình thường, cho dù cường giả Chú Mạch cảnh, thậm chí một số thế lực, cũng rất khó lập tức xuất ra hai trăm bốn mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh.
Vả lại, nhìn dáng vẻ tăng giá của Phong Khinh Nguyệt, cơ hồ không chết không thôi, trừ phi tài lực dị thường sung túc, ai dám tranh giành với Phong Khinh Nguyệt.
Quan trọng nhất chính là, rất nhiều người hoặc đại lão của các thế lực lớn, còn nín một kình, muốn cạnh tranh đại bảo Ma Vân Quả áp trục sau cùng.
- Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, hai trăm bốn mươi lăm vạn khối....
- Lạc lạc lạc lạc...
Đột ngột, một chuỗi tiếng cười duyên như chuông bạc vang lên trong toàn bộ phòng bán đấu giá.
Ông!
Cơ hồ nháy mắt khi tiếng cười vang lên, một loại cảm giác đầu váng mắt hoa khó mà hình dung đột ngột bay lên, trong cơ thể Diệp Chân, kiếm mạch thứ nhất ông ông vang lên, kim sắc cột sáng trong hồn hải đại phóng quang hoa.
- Lại nhận Thần Hồn công kích? Trong tiếng cười kia lại ẩn chứa Thần Hồn công kích kinh khủng!
Diệp Chân nhìn ra xem xét, trong đại sảnh một số Cường giả Chú Mạch cảnh, lúc này đã sắc mặt màu đỏ tím, riêng lẻ vài người càng ngã trái ngã phải, những người khác cũng đả tọa, ngưng thần nhắm mắt, không dám có chút phân tâm, hiển nhiên đang đối kháng với tiếng cười kia.
Thị nữ áo xanh bưng khay ngọc phong ấn, càng bị tiếng cười này trùng kích thất khiếu chảy máu, không rõ sống chết!
- Keng!
Thanh âm một loại vũ khí nào đó ra khỏi vỏ, lại như hư vạch phá mở không khí kỳ dị đột ngột vang lên. Đánh gãy một chuỗi tiếng cười duyên kia.
- Vu Hàn Tinh, chớ cho rằng bản vương trảm không được ngươi!
Thanh âm Hư Vương lúc trước đã từng lộ diện chấn nhiếp qua đám người lần nữa vang lên, chỉ là lần này, trong thanh âm của Hư Vương cũng lộ ra mấy phần ngưng trọng.
- Hư Vương, đã nhiều năm không gặp. Ngươi vẫn đại sát phong ảnh như vậy, nô gia chỉ cười vài tiếng, ngươi đã không quen nhìn rồi? Trách không được đến bây giờ còn đang lẻ loi một mình!
- Hừ!
Hư Vương không trả lời, chỉ hừ lạnh một tiếng, tiếng hừ lạnh như sấm, giống như tiếng sấm liên tục âm thanh bay thẳng đến một gian phòng khách quý lầu ba, thần kỳ là, những người khác, bao gồm cả Diệp Chân nhưng lại không nhận bất kỳ ảnh hưởng gì.
- Không có tình thú, hừ, tốt, nô gia muốn đấu giá!
- Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, ta ra hai trăm sáu mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
Khi thanh âm tăng giá vang lên, bên trong đại sảnh rất nhiều người mới thanh tỉnh lại, nhưng vẫn như cũ không dám khinh thường, từng người bảo vệ chặt lấy Thần Hồn.
Lông mày Diệp Chân nhíu chặt.
"Vu Hàn Tinh" cái tên này Diệp Chân hình như rất quen thuộc, như nghe qua ở nơi nào. Nhưng chính là nghĩ không ra, khi quay đầu chuẩn bị hỏi Điền Quý Chương, Diệp Chân nhìn thấy, Điền Quý Chương cũng một mặt giật mình nhìn ngoài cửa sổ, thần sắc vô cùng kinh ngạc.
- Không ngờ, nàng lại sớm xuất quan.....
Điền Quý Chương nỉ non một tiếng. Nhìn thoáng qua Phong Khinh Nguyệt bên cạnh, thần sắc lập tức trở nên quái dị.
- Sớm xuất quan?
Nghe được bốn chữ này, Diệp Chân lập tức như ở trong mộng mới tỉnh, lập tức nhớ tới mình nghe được cái tên này ở nơi nào.
Vu Hoài Tùng!
Sau khi Vu Hoài Tùng không hiểu tử vong, Phó giáo chủ Diêu Sâm còn có Tam Thống lĩnh Nhật Nguyệt thần vệ Tiêu Hy, rồi Hình đường trưởng lão Đồ Đức cùng nhau giết tới Nguyệt Hoa đường, muốn xử trí Diệp Chân.
May mắn được Phong Khinh Nguyệt và Điền Quý Chương tương trợ, mới rửa sạch hiềm nghi.
Khi ra ngoài, Điền Quý Chương từng nói với Diệp Chân, tỷ tỷ của Vu Hoài Tùng rất khủng bố, muốn Diệp Chân cẩn thận, chính là một trong nhật nguyệt song kiều nổi danh với Phong Khinh Nguyệt, luận xếp hạng, còn phía trên Phong Khinh Nguyệt.
Tỷ tỷ của Vu Hoài Tùng, chính là Vu Hàn Tinh.
Nhưng mà lúc ấy Điền Quý Chương nói Vu Hàn Tinh còn đang bế quan, nhất thời sẽ không ra được.
Không ngờ, chưa qua mấy ngày, Diệp Chân ngay tại cạnh bảo đại hội nghe được thanh âm Vu Hàn Tinh. Càng chết là, Diệp Chân phát hiện, tỷ tỷ Vu Hoài Tùng này hình như có thể làm cho Hư Vương đều có mấy phần kiêng kị.
Nếu chuyện Vu Hoài Tùng....
Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Chân không khỏi run lên.
- Hai trăm tám mươi vạn!
Cơ hồ là ngay khi âm thanh Vu Hàn Tinh tăng giá vang lên, âm thanh Phong Khinh Nguyệt tăng giá cũng không chút nào do dự vang lên.
Lúc này, Diệp Chân đột nhiên ý thức được, cuối cùng tranh đoạt Huyền Quang Tử
Thanh Hoàn lại là giữa nhật nguyệt song kiều của Nhật Nguyệt thần giáo!
Hai người đều tranh giành Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, chẳng lẽ Huyền Quang Tử
Thanh Hoàn có bí mật gì?
- Ta ra ba trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
Thanh âm Vu Hàn Tinh tăng giá lần nữa vang lên, thanh âm Vu Hàn Tinh cũng rất êm tai, vô cùng ngọt, chỉ là bên trong thanh âm ngọt ngào này đều khiến Diệp Chân có một loại cảm giác bất an.
Không giống như thanh âm của Phong Khinh Nguyệt, thanh thúy êm tai, nghe rất an tâm, chỉ là, lúc này thanh âm Phong Khinh Nguyệt đấu giá lại ẩn chứa một loại nộ khí khó tả.
- Ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
Âm thanh Phong Khinh Nguyệt đấu giá lần nữa vang lên.
Như vậy đấu khí thức liên hoàn tăng giá, lại làm Du Phương vui như điên, chỉ cần có cơ hội, sẽ muốn cổ động một phen, âm thanh bên Vu Hàn Tinh tăng giá không kịp thời đuổi theo, âm thanh Du Phương châm ngòi vang lên.
- Ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, còn có....
- Tiểu xướng phụ, cũng dám đấu giá với ta!
Không giải thích được, Vu Hàn Tinh lại hướng về phương hướng Diệp Chân chửi ầm lên, tiếng mắng kia, vô cùng khó nghe.
Loại bộ dáng này tăng giá không được nên lên tiếng chửi rủa, làm cho tròng mắt tất cả mọi người ở đây đều rơi mất một chỗ, loại mắng đường phố này làm cho ảnh hưởng của Diệp Chân đối với Vu Hàn Tinh, triệt để trở nên ác liệt.
Ánh mắt Diệp Chân không tự chủ được nhìn về phía Phong Khinh Nguyệt, ngoài ý muốn chính là, Phong Khinh Nguyệt hình như không nghe được Vu Hàn Tinh vũ nhục, đôi mắt đẹp vẫn như cũ nhìn chòng chọc vào Huyền Quang Tử Thanh Hoàn trên đài đấu giá.
Cái này khiến Diệp Chân có một loại ảo giác, nếu hôm nay Phong Khinh Nguyệt đập không đến Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này nói không chừng sẽ trực tiếp cướp, về phần có thể cướp được hay không, vậy thì là một chuyện khác.
Có cố sự!
Diệp Chân theo bản năng cảm thấy, giữa nhật nguyệt song kiều Vu Hàn Tinh và Phong Khinh Nguyệt này còn có Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này, tuyệt đối có cố sự!