Chương 559 Phong Khinh Nguyệt Cương Liệt
Ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ hai, còn có ai tăng giá không, đây chính là trung phẩm Linh khí có thể so với thượng phẩm Linh khí, còn có ai tăng giá không?
Du Phương dùng loại phương thức này hòa tan tiếng mắng chửi Vu Hàn Tinh ảnh hưởng người khác, nhắc nhở để đấu giá hội trở lại quỹ đạo đi lên. Cái gọi hòa khí sinh tài, phòng đấu giá Thiên Linh mở cửa làm ăn, một số thời khắc, đối với tồn tại hơi cường đại, vẫn có hơi tha thứ nhất định.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không chạm đến ranh giới cuối cùng của phòng đấu giá, ác ý đấu giá!
- Ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ ba, còn có ai tăng giá....
Mắt Du Phương ba nhìn về phía khách quý lầu ba, dựa theo quá trình đấu giá hội, nếu Vu Hàn Tinh lại không tăng giá, đấu giá Huyền Quang Tử Thanh Hoàn sẽ kết thúc.
- Đợi một chút! Ta hoài nghi có người ác ý đấu giá, yêu cầu nghiệm tư!
Du Phương không chờ thanh âm tăng giá, lại chờ được một lần nữa làm khó dễ.
Trên phòng đấu giá, nửa đường nghiệm tư đều là sự tình rất phạm vào kỵ húy, dưới tình huống bình thường, rất ít làm như thế. Nhưng, có khách nói hộ, phương diện Phòng đấu giá Thiên Linh sẽ được giải quyết.
Loại đại sự này, Du Phương không có tư cách giải quyết, ánh mắt cầu viện nhìn về phía hậu phương.
- Đã có hộ khách yêu cầu nghiệm tư, theo quy củ Phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta, sẽ đều tiến hành nghiệm tư người bị nghi ngờ và người yêu cầu bị nghiệm tư, lấy đó công bằng, còn xin hai vị rộng lòng tha thứ!
Một giọng nam nặng nề vang lên sau đài đang đấu giá, hẳn là người chủ sự Phòng đấu giá Thiên Linh.
- Nghiệm đi, ta không có vấn đề!
Vu Hàn Tinh trả lời một câu, cuối cùng, lại vang lên tiếng cười chiêu bài thức ha ha ha, khiến một số võ giả nhất là những võ giả tu vi thấp giật mình kêu lên, trong tiếng cười kia cũng không có ẩn chứa thần hồn công kích.
Phong Khinh Nguyệt cũng không có chính diện trả lời đồng ý nghiệm tư hay không.
Nhưng, nghiệm tư chuyện này, Phong Khinh Nguyệt đồng ý hay không, không có quan hệ lớn bao nhiêu.
Chưa qua mấy hơi, cửa phòng phòng khách quý số hai mươi bốn bị gõ, đi vào là ba vị chấp sự Phòng đấu giá Thiên Linh.
- Phong đường chủ, thật có lỗi, vì có người đưa ra dị nghị, cho nên theo quy định, phải tiến hành nghiệm tư. Nhưng, có đền bù tổn thất, vài kiện đồ vật Phong đường chủ lần này gửi đấu ở Phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta, mọi thứ đều được chiết khấu từ 1%-5%!
Phòng đấu giá Thiên Linh cũng xem như hiểu chuyện, điểm đền bù tổn thất ấy, mặc dù không phải quá nhiều. Nhưng ít ra có thể giảm xuống oán khí bị nghiệm tư, chí ít theo Diệp Chân là như vậy.
Chỉ là lúc này Phong Khinh Nguyệt, có chút thất hồn lạc phách, nhẹ ừm một tiếng, thần niệm khẽ động, Linh Tinh như núi nhỏ chất đầy ở giữa toàn bộ phòng khách quý. Chấp sự Phòng đấu giá Thiên Linh cũng cực kỳ nhanh nhẹn, lấy ra mấy trữ vật giới chỉ trống, rất nhanh kiểm lại số lượng Linh Tinh vừa xuất ra.
- Phong đường chủ, ngươi xuất ra thượng phẩm Linh Tinh, trung phẩm Linh Tinh, Hạ phẩm Linh Tinh theo tỉ lệ quy ra, chỉ có 163 vạn khối trung phẩm Linh Tinh. Mà mấy kiện ngươi gửi đấu trong Phòng đấu giá Thiên Linh chúng ta, trước mắt đã toàn bộ tính ra, cũng chỉ có chín trăm ba mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh.
- Khấu trừ một phần trăm tiền thuê, ngươi được chín hai vạn bảy trăm khối trung phẩm Linh Tinh, trước mắt tổng cộng ngươi có được hai trăm năm mươi năm vạn khối trung phẩm Linh Tinh xuất đầu, cách ngươi kêu giá ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, còn kém sáu mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh.
- Nếu như ngươi không cách nào xuất ra thêm sáu mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, chúng ta cho rằng ngươi ác ý cạnh tranh! Sẽ trừng phạt tính khấu trừ hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, sau đó đưa ngươi....
Còn lại, tên chấp sự kia còn chưa nói hết, xem như cho Phong Khinh Nguyệt một bộ mặt. Nhưng cũng chỉ là một bộ mặt, nếu Phong Khinh Nguyệt không bỏ ra nổi sáu mươi lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, bọn hắn sẽ không chút do dự đuổi Phong Khinh Nguyệt ra phòng đấu giá.
Đây chính là ranh giới cuối cùng Phòng đấu giá Thiên Linh!
Phong Khinh Nguyệt ngẫm nghĩ một cái, bắt đầu tiếp tục từ trong trữ vật giới chỉ lấy đồ vật, đan dược, linh tửu, bao gồm đủ loại linh thực, mấy món trung phẩm và Hạ phẩm Bảo khí, một kiện trung phẩm linh giáp, ước chừng tầm mười bản công pháp bí tịch.
Diệp Chân nhìn lướt qua, phần lớn đều là Địa giai công pháp bí tịch, chỉ có hai quyển Thiên giai công pháp bí tịch, hơn nữa đều là thiên giai hạ phẩm công pháp bí tịch.
Diệp Chân hiểu rõ, đây là do Phong Khinh Nguyệt chất áp.
Bình thường phòng đấu giá, đều có quy củ này, nếu hộ khách cạnh tranh tài chính không đủ, có thể lấy ra vật phẩm đáng tiền, để phòng đấu giá xem xét định giá, tương đương với hiệu cầm đồ.
Trong vòng một tháng, đều có thể chuộc về, vượt qua một tháng, thì biến thành vật không chủ, mặc cho phòng đấu giá xử lý.
Dưới tình huống bình thường, không phải vạn bất đắc dĩ, sẽ không đến bước chất áp này, vì chất áp này đều sẽ bị ép giá rất thấp, có thể có được giá thị trường bảy thành, coi như là giá cao.
Một vị giám định sư tóc hoa râm phòng đấu giá tiến lên định giá, không bao lâu, đã tính ra số tiền.
- Phong đường chủ, tất cả những vật này, bao gồm hai bình tam bảo của ngươi tính cả hai quyển thiên giai hạ phẩm công pháp bí tịch, tổng giá trị ước chừng có bốn mươi sáu vạn khối trung phẩm Linh Tinh, đây là lão hủ thần dựa trên danh sách và liệt biểu định giá, ngươi xem một chút thích hợp không? Nếu không thích hợp, chúng ta bàn lại!
Chuyên gia giám định kia đưa lên một khối thần lục ngọc phù mới.
Nhưng, Phong Khinh Nguyệt lại cũng chưa từng nhìn qua, trực tiếp nhận được một bên.
- Còn thiếu bao nhiêu?
- Phong đường chủ, còn thiếu mười chín vạn khối trung phẩm Linh Tinh....
Tiếng nói tên chấp sự kia còn chưa xong, Phong Khinh Nguyệt quay đầu nhìn về phía Điền Quý Chương, ý kia không thể minh bạch hơn được nữa, muốn hướng Điền Quý Chương mượn Linh Tinh.
- Cũng tốt, lão phu trước sẽ Phong đường chủ ứng gấp!
Trên mặt Điền Quý Chương hiện lên một nụ cười khổ, nhưng vốn nghẹn gần nổ phổi muốn cạnh tranh Ma Vân Quả, mặc dù từng có lập kế hoạch với Diệp Chân, nhưng là, làm gì cũng phải có lực lượng Linh Tinh nhất định.
Nhưng, mặt mũi Phong Khinh Nguyệt, hắn lại không cho được.
- Điền Quý Chương, nếu ngươi dám cấp cho tiểu xướng phụ này nửa khối Linh Tinh, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!
Ngay khi Điền Quý Chương muốn lấy Linh Tinh ra, âm thanh mắng chửi Vu Hàn Tinh lần nữa vang lên, cùng với tiếng mắng Vu Hàn Tinh, một đạo phù quang đột nhiên bay tới đã rơi vào trong tay Điền Quý Chương.
Vẻn vẹn nhìn thoáng qua phù tấn, thần sắc Điền Quý Chương đại biến, sau đó, một nụ cười khổ xin lỗi hướng về phía Phong Khinh Nguyệt.
Diệp Chân có thể phỏng đoán được, đạo phù tấn này, nhất định là Vu Hàn Tinh gửi tới uy hiếp, mặc dù Diệp Chân không biết nội dung là gì, lại thành công để Điền Quý Chương đi vào khuôn khổ.
Sắc mặt Phong Khinh Nguyệt đột ngột cứng lại, đôi mi thanh tú thật dài nhíu lại.
- Phong đường chủ!
Tên chấp sự thúc giục kia một tiếng.
Hình như đã hạ quyết tâm, đột nhiên Phong Khinh Nguyệt quay đầu, ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về phía Diệp Chân.
Diệp Chân có thể nhìn ra được, trong ánh mắt nhìn về phía hắn Phong Khinh Nguyệt, đã mang tới một tia cầu khẩn, chỉ là không có nói nhiều ngoài miệng.
- Mười chín vạn khối trung phẩm Linh Tinh đúng không?
- Họ Diệp, nếu ngươi dám cho tiểu xướng phụ này mượn nửa khối Linh Tinh. Ta cam đoan, sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!
Thanh âm Vu Hàn Tinh uy hiếp Diệp Chân đột ngột vang lên, khiến cho động tác Diệp Chân lấy linh tinh thoáng dừng lại một chút.
Diệp Chân dừng lại, lại làm cho ánh mắt Phong Khinh Nguyệt không khỏi run rẩy một cái.
- Hai mươi vạn khối, kiểm kê đi!
Hơi đình trệ qua đi, hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh chất thành núi nhỏ, Diệp Chân không để mắt tới Vu Hàn Tinh uy hiếp.
Về phần tại sao.
Kỳ thật chính là Diệp Chân nguyện ý!
Diệp Chân rất không quen nhìn Vu Hàn Tinh diễn xuất, rất khó chịu khi bị nàng nhắc nhở uy hiếp!
Cho nên, Diệp Chân tùy hứng trợ giúp Phong Khinh Nguyệt một lần.
Nếu tìm lý do, vì Phong Khinh Nguyệt từng nói qua một câu, Diệp Chân thiếu nàng một cái mạng!
Làm cho Diệp Chân thưởng thức nhất chính là, vào lúc này giờ phút này, Phong Khinh Nguyệt cũng không nhắc lại chuyện này. Nếu nàng nhắc lại chuyện này, Diệp Chân không muốn giúp cũng phải giúp.
Nhưng nàng không có nhắc, chỉ dùng thỉnh cầu ánh mắt, nhìn Diệp Chân.
- Nghiệm tư hoàn tất! Phong đường chủ, xin lỗi đã quấy rầy lúc đấu giá, xin tha thứ!
Ôm quyền thi lễ, ba người Phòng đấu giá Thiên Linh thối lui ra khỏi phòng khách quý hai mươi bốn.
Phong Khinh Nguyệt không có nói cám ơn với Diệp Chân, lại nói với Diệp Chân một câu khác.
- Viện thủ chi ân, ta nhớ kỹ rồi!
- Nghiệm tư hoàn tất, đấu giá song phương đều có được tài chính sung túc! Tiếp tục đấu giá!
Khi thanh âm người chủ sự Phòng đấu giá Thiên Linh rơi xuống đất, thanh âm đấu giá sư Du Phương lần nữa vang lên.
- Ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ ba, còn có ai tăng giá....
- Ta ra ba trăm bốn mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, tiểu xướng phụ, có bản lĩnh ngươi tăng giá nữa!
Thanh âm Vu Hàn Tinh chửi đổng vang lên lần nữa, sắc mặt Phong Khinh Nguyệt đột ngột tái đi, có chút đau thương.
Ánh mắt nhìn chòng chọc vào Huyền Quang Tử Thanh Hoàn trên đài đấu giá, hai hàng thanh lệ, im ắng từ trong đôi mắt đẹp chảy ra!
Diệp Chân vốn tưởng rằng Phong Khinh Nguyệt lại muốn hướng về hắn mượn Linh Tinh, nhưng Diệp Chân không nghĩ tới, Phong Khinh Nguyệt lại đột ngột đứng dậy, đi hướng phòng khách quý cửa sổ.
- Chư vị võ lâm đồng đạo, tại hạ là đường chủ Phong Khinh Nguyệt thần giáo Nguyệt Hoa đường Nhật Nguyệt, bởi vì cạnh tranh, cần đại lượng Linh Tinh, ở đây hướng các vị võ lâm đồng đạo mượn tạm Linh Tinh, nếu có vị võ lâm đồng đạo nào có thể cho ta mượn tạm Linh Tinh, trong vòng nửa năm, trả lại gấp đôi!
Khi thanh âm Phong Khinh Nguyệt vang lên trong đại sảnh đang đấu giá, Diệp Chân giật nảy cả mình.
Vì một kiện trung phẩm Linh khí, không đến mức như vậy đi?
- Hừ, mượn tạm, ai dám cho mượn! Vu Hàn Tinh ta nhắc hắn có mệnh mượn nhưng không mạng thu, nếu Vu Hàn Tinh giết không được, nhưng ta cũng muốn huyên náo ngươi không được an bình, ngược lại ta muốn xem, ai dám cho mượn?
Khi tuyên ngôn Phong Khinh Nguyệt mượn tạm vừa mới thả ra, Vu Hàn Tinh cũng phản kích và uy hiếp, lúc này, Diệp Chân cũng đã hiểu, tuyên ngôn Phong Khinh Nguyệt mượn tạm, căn bản chính là một chủ ý vô cùng ngu xuẩn.
- Ngươi!
Vu Hàn Tinh, Phong Khinh Nguyệt tức giận đến lông mày đều dựng đứng lên, răng ngà cắn nát.
- Yêu phụ, hôm nay ta liều chết, cũng không thể khiến ngươi như ý!
Phong Khinh Nguyệt đột nhiên lệ quát một tiếng.
- Phong đường chủ, nếu ngươi nguyện ý thoát ly Nhật Nguyệt thần giáo, gia nhập chúng ta Trường Sinh giáo, ta cũng rất nguyện ý cho ngươi mượn một trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!
Phan thần tướng Trường Sinh giáo đột nhiên mở miệng.
- Nằm mơ!
Phong Khinh Nguyệt trả lời cũng chỉ có hai chữ.
Diệp Chân nhướng mày, động lòng trắc ẩn, nghĩ ngợi biện pháp trợ giúp Phong Khinh Nguyệt, nhưng không đợi Diệp Chân nghĩ ra biện pháp, lời Phong Khinh Nguyệt lần nữa không làm cho người ta vô cùng kinh ngạc!
- Chư vị, nếu ai có thể giúp ta giành được Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này, Phong Khinh Nguyệt ta nguyện ý phát hạ thần hồn lời thề, làm nô tỳ, mặc kệ sai khiến!