← Quay lại trang sách

Chương 561 Giận Mắng

Coong, coong, coong!

Khi tiếng đập cửa vang lên, mới khiến cho Phong Khinh Nguyệt đắm chìm trong vui mừng không thể tự đè xuống như hài tử bừng tỉnh, lúc này, nàng mới phát hiện bản thân đang dùng hai tay nắm chặt tay Diệp Chân?!

Như thiểm điện buông ra trong nháy mắt, trên gương mặt xinh đẹp lập tức như tô một tầng son phấn.

- Phong đường chủ, cô chất áp trung phẩm Linh Tinh tổng cộng có 115 vạn khối, ngươi gửi đấu vật phẩm đoạt được Linh Tinh tổng cộng có 92 vạn khối, hiện tại, ngươi chỉ cần xuất ra 163 vạn khối trung phẩm Linh Tinh, có thể hoàn thành trận cạnh tranh này!

Các chấp sự Phòng đấu giá Thiên Linh gõ cửa đi vào nói, đương nhiên, cũng nhờ sự sự xuất hiện của bọn hắn, mới khiến cho Phong Khinh Nguyệt tỉnh ngộ lại không đến mức quá xấu hổ.

Giá cạnh tranh ba trăm bảy mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh này, là Phong Khinh Nguyệt lấy hết tài sản của bản thân kêu giá, sau khi xuất ra hết tất cả tài sản, cuối cùng Phong Khinh Nguyệt cũng nhận được khay ngọc phong ấn của Phòng đấu giá Thiên Linh.

Nhìn quang hoa lóe lên một thanh trong phong ấn khay ngọc, vòng tròn một tím hai chi, nước mắt lần nữa im ắng từ trên gương mặt xinh đẹp Phong Khinh Nguyệt chảy xuống.

Trong nháy mắt tiếp theo, trong Linh Lực ba động kịch liệt, sau khi phong ấn khay ngọc phát ra một thanh âm như khí cầu bị đâm thủng, bên trên kèm theo ba tầng phong ấn, trực tiếp bị xé rách, Phong Khinh Nguyệt đã dán thật chặt Huyền Quang Tử Thanh Hoàn đến trước ngực, cảm giác kia, như ôm thân nhân của mình.

Nước mắt cùng vui sướng trên gương mặt xinh đẹp rơi xuống.

- Một trăm lẻ năm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

- Một trăm mười vạn!

- Ta ra một trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

- Một trăm hai mươi lăm vạn...

- Một trăm năm mươi vạn!

- Ta ra một trăm bảy mươi vạn khối!

....

- Hai trăm mười vạn!

Cạnh tranh Ma Vân Quả bắt đầu, tăng giá như xe cáp treo, qua trăm hơi thở, giá cả nhanh chóng kéo lên hai trăm mười vạn khối trung phẩm Linh Tinh giá cao, mà lúc này, Điền Quý Chương cũng không kêu giá dù một lần.

Nhưng khi giá cả bị kêu đến hơn hai trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, tần suất và nhân số tăng giá, rõ ràng chậm lại.

Tài sản hai trăm vạn trung phẩm Linh Tinh, đây đối với rất nhiều võ giả, là một nấc thang, không phải nhiều năm lão túc không thể nào có được lượng lớn tài phú như thế.

- Ta ra hai trăm hai mươi vạn khối. Ai còn muốn tranh giành với ta?

Thanh âm tăng giá của Đoàn Anh Niên vang lên lần nữa, từ khi đấu giá bắt đầu, Đoàn Anh Niên tăng giá hung nhất.

- Đoàn đường chủ may mắn, bản tọa làm sao cũng phải bồi Đoàn đường chủ chơi vài ván, hai trăm bốn mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Thanh âm Diêu Sâm vang lên.

- Trên đấu giá hội, Ma Vân Quả mấy chục năm khó gặp, chuyện tốt như vậy, Thiên La Môn chúng ta làm sao có thể bỏ lỡ! Hai trăm sáu mươi vạn khối!

Trải qua nhiều lần tăng giá, Diệp Chân đã nhớ kỹ thanh âm những người này. Tam trưởng lão Quý Tuyên của Thiên La Môn!

Trong phòng khách quý số ba, lần này âm thanh liên tục tăng giá, để Diêm Tông chau mày, Ma Vân Quả này, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn hấp dẫn hơn.

Nguyên bản, Vạn Tinh Lâu bọn hắn vì Ma Vân Quả này dự lưu ba trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh tài chính, nhưng hiện tại xem ra, hình như có chút không đủ dùng.

- Đinh chấp sự. Chúng ta còn có bao nhiêu Linh Tinh có thể dùng?

- Lâu chủ, vì mấy lần trước giá cao ăn vào, tiền của chúng ta rất khẩn trương, chỉ có ba trăm vạn....

Gương mặt Đinh chấp sự bất đắc dĩ.

Oan nhất là Tử Linh Ngọc, tốn thêm gần hai trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, bằng không, hiện tại tài chính cạnh tranh Ma Vân Quả, tuyệt đối dư sức hữu dụng.

- Chỉ có ba trăm vạn?

- Như vậy ngươi lấy ra Linh Tinh bản thân cạnh tranh, sau khi trở về, trong lâu sẽ tiếp tế các ngươi!

Diêm Tông nói.

- Được!

Mã chấp sự và Đinh chấp sự liếc nhau, đồng thời ứng thanh.

- Ta ra ba trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, các ngươi ai còn muốn tranh giành với ta?

Đoàn Anh Niên lần nữa tăng giá trên phạm vi lớn, duy nhất một lần tăng bốn mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, biểu đạt tâm tư hắn tình thế bắt buộc.

- Lão phu đây cũng muốn tranh một chuyến, ba trăm hai mươi vạn!

Tam trưởng lão Quý Tuyên Thiên La Môn quát.

- Hừ, tranh được lại nói tiếp, ba trăm năm mươi vạn!

Trong tiếng gọi giá, con mắt Đoàn Anh Niên đỏ lên.

Không có cách, hắn đã rước lấy đại phiền toái Trường Sinh giáo, phiền phức ngập trời, nếu không thể giành được Ma Vân Quả này, có trời mới biết giáo chủ sẽ làm sao trừng trị hắn.

Về phần Phó giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo - Diêu Sâm còn đấu giá trước đó thì trong âm thanh tăng giá hai người này, vô thanh vô tức biến mất, giá cả như vậy, đã vượt ra khỏi quyền hạn của hắn.

- A, Đoàn đường chủ có quyết đoán, lão phu rời khỏi!

Tam trưởng lão Quý Tuyên Thiên La Môn cười nói.

- Hắc hắc hắc.....

Nghe được Quý Tuyên rời khỏi, Đoàn Anh Niên như thả gánh nặng nở nụ cười, trong tiếng cười, có buông lỏng, biểu lộ càng rõ ràng hơn.

Nhưng mà, không đợi được vài tiếng, tiếng cười của hắn, bị một thanh âm tăng giá khác cắt đứt.

- Ba trăm sáu mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh! Vạn Tinh Lâu chúng ta ra ba trăm sáu mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Thanh âm Diêm Tông vang lên.

- Ba trăm bảy mươi vạn!

Thần sắc Đoàn Anh Niên mãnh liệt, như thiểm điện tăng giá!

- Ba trăm tám mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

- Ba trăm chín mươi vạn!

- Bốn trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Nhưng, sau khi Diêm Tông hô lên bốn trăm vạn giá trên trời, thanh âm của hắn không có ngừng.

- Đoàn đường chủ, cũng đừng chỉ lo hô số lượng tăng giá, khi tăng giá, vẫn phải nhìn hầu bao bản thân có đủ hay không?

Trong phòng khách quý, Đoàn Anh Niên đang nín một hơi tăng giá, bỗng nhiên như gà trống đấu thua ngã ngồi trở về chỗ ngồi.

Trên thực tế, khi kêu ra ba trăm năm mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, cũng đã là mức cực hạn tài sản của Đoàn Anh Niên, hơn nữa, trong ba trăm năm mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, còn do Phan thần tướng cho mượn một trăm năm mươi vạn khối.

Nhưng, Đoàn Anh Niên cảm thấy Phan thần tướng còn có chút hàng tồn, hơn nữa trên người hắn vụn vặt khác cũng có thể chất áp ra mười mấy vạn khối trung phẩm Linh Tinh, nên một hơi tăng giá đến ba trăm chín mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh.

Bây giờ bị Diêm Tông một nhắc nhở như quả cầu da xì hơi, triệt để không có hậu kình, ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Phan thần tướng, hi vọng có thể lấy thêm ra Linh Tinh.

Nhưng Phan thần tướng hồi báo cho hắn, chỉ có cười khổ và lắc đầu.

Ngẫm lại cũng thế, dù sao Phan thần tướng cũng không muốn táng gia bại sản như hắn.

Trong phòng bán đấu giá không có thanh âm, ánh mắt chim ưng Diêm Tông đột ngột nhìn chằm chằm về phía đấu giá sư Du Phương, nhìn một cái giật mình, vội vàng gõ đấu giá chùy.

- Bốn trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ nhất. Còn có ai tăng giá nữa!

Ngay lúc đó, trong phòng khách quý số ba, cuối cùng Diêm Tông thở dài một hơi, chỉ cần có một viên Ma Vân Quả đưa đến tổng bộ, năm nay kiểm tra đánh giá, hắn làm sao cũng là trung thượng, thậm chí có khả năng vượt lên trên nữa.

Trong phòng khách quý số hai mươi bốn, lúc này Điền Quý Chương lại đem ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân, thần sắc hơi có chút khẩn trương.

Sau khi nhận được một cái gật đầu của Diệp Chân, thanh âm Điền Quý Chương đột ngột vang lên.

- Ma Vân Quả mấy chục năm khó gặp một lần, lão phu cũng phải tham gia náo nhiệt, ta ra bốn trăm mười vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Thanh âm tăng giá của Điền Quý Chương để Diêm Tông trong phòng khách quý số ba rất khó chịu.

Mắt thấy con vịt sắp đến miệng, lại bị người nửa đường ngăn cản, mặc kệ ai cũng sẽ khó chịu.

- Có thể xuất ra hơn bốn trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh. Chậc chậc, Điền phó giáo chủ, ngươi đây cầm công khoản của Nhật Nguyệt thần giáo hay cướp bóc phân đường nhà ai?

Mới mở miệng, Diêm Tông nắm được điểm mấu chốt, Diêu Sâm liên thủ nắm công khoản Nhật Nguyệt thần giáo đều lại không cách nào tăng giá, Điền Quý Chương chỉ dựa vào tài phú bản thân có thể cạnh tranh với hắn ở mức giá này. Tuyệt đối có gì đó quái lạ!

Hơn nữa lợi ích trước mặt trần trụi, quan hệ hai người Điền Quý Chương và Diêm Tông, giờ phút này đã không còn sót lại chút gì.

Điền Quý Chương cũng là lão hồ ly, đương nhiên sẽ không vì Diêm Tông một câu nổi giận.

- Ha ha, đêm nay đấu giá qua đi, lão phu nói không chừng sẽ bí quá hoá liều, ý nghĩ đi cướp sạch phân đường Vạn Tinh Lâu cũng khó nói!

Trong câu trả lời Điền Quý Chương như có châm kim, lập tức dẫn tới võ giả phía dưới cười lên ha hả.

- Nếu Điền phó giáo chủ thật sự có nhã hứng này. Bản lâu chủ đến lúc đó sẽ đích thân xin đợi Điền phó giáo chủ đại giá, Vạn Tinh Lâu ta ra bốn trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Đấu giá đến trình độ này, mỗi một lần tăng giá đều đang cắt thịt, cho nên biên độ hai người tăng giá đều rất cố định.

- Dễ nói, dễ nói! Bốn trăm ba mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

- Bốn trăm bốn mươi vạn!

- Bốn trăm năm mươi vạn!

Hai người luân phiên tăng giá. Cũng triệt để khiến cho võ giả Chú Mạch cảnh có mặt ở đây chấn kinh, thậm chí võ giả trong phòng khách quý cũng đều vô cùng khiếp sợ.

Bốn trăm năm mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh là khái niệm gì?

Thu nhập một năm phân đà Tây Ninh Trường Sinh giáo, cũng chỉ có hai ức năm ngàn vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh, gần hai trăm năm mươi vạn vạn khối trung phẩm Linh Tinh.

Lúc này giá cả, đã tương đương với hai năm thu nhập của Tây Ninh phân đà.

Lần này, Diêm Tông lại khác thường không có tăng giá, ngược lại lần nữa cười lạnh.

- Không có phát hiện, lúc nào Điền phó giáo chủ trở nên phú khả địch quốc! Giá tiền này, Vạn Tinh Lâu chúng ta dùng công khoản đều đau đến tầng lớp thịt, Điền phó giáo chủ lại nhẹ nhàng như thế, quả thực khiến bản lâu chủ không nghĩ ra!

- Nghiệm tư, ta mãnh liệt yêu cầu nghiệm tư!

Đầu tiên là trêu chọc, sau đó nhanh quay ngược trở lại phía dưới, bộc lộ ra mục đích chân thực của Diêm Tông, dù sao người có thể không hợp thói thường đấu giá như thế, để Diêm Tông không thể không hoài nghi.

Diêm Tông thân là khách hàng lớn của Phòng đấu giá Thiên Linh, hắn nói lên yêu cầu, phương diện Phòng đấu giá Thiên Linh càng thêm không thể coi nhẹ, rất nhanh có trả lời.

- Đã có người đưa ra nghiệm tư, như vậy theo quy củ, chúng ta sẽ nghiệm song phương....

Nghe được thanh âm này, sắc mặt Điền Quý Chương đột ngột biến đến hết sức khó coi, hắn và Diệp Chân quyết định kế hoạch, sợ nhất là một chiêu nghiệm tư này.

Chỉ cần cạnh tranh kết thúc, thì dễ làm.

Nhưng nếu muốn nửa đường nghiệm tư, vậy vô cùng phiền toái, cơ hồ là trí mạng.

- Lần này phiền toái.... Chẳng lẽ mặt mo ta, hôm nay thật muốn bỏ ở nơi này?

Điền Quý Chương bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.

- Không có việc gì, ngươi phối hợp ta một chút!

Diệp Chân đột nhiên cười lạnh một tiếng.

- Làm sao phối hợp?

Điền Quý Chương vội hỏi một câu, nhưng lời Điền Quý Chương còn chưa ra khỏi miệng, Diệp Chân đã đi cửa sổ, tiếng mắng chửi như sét đánh, liên tiếp vang lên!

- Có ý tứ gì? Phòng đấu giá Thiên Linh các ngươi bắt nạt Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta?

- Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta là lừa dối đập, là kẻ nghèo hèn?

- Nhiều lần nhằm vào Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta nghiệm tư, một lần còn chưa đủ, còn muốn hai lần?

- Người khác giao Linh Tinh, chúng ta giao tảng đá hả?

- Quy củ, quy củ Phòng đấu giá Thiên Linh các ngươi dùng để bài trí à?

- Nếu Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta ác ý cạnh tranh, ngươi theo quy củ tiền phi pháp Linh Tinh, đuổi chúng ta ra phòng đấu giá, nhiều lần nghiệm tư, có người kêu một tiếng liền nghiệm tư, Phòng đấu giá Thiên Linh các ngươi là kẻ phụ hoạ?

- Tốt, đã các ngươi yêu nghiệm tư, như vậy Phòng đấu giá Thiên Linh các ngươi lần sau cạnh bảo đại hội, chúng ta thông trận nghiệm tư, phàm là dám cùng chúng ta đấu giá, chúng ta liền đưa ra nghiệm tư, lại nghiệm tư, xem các ngươi làm sao bây giờ?

- Đến lúc đó, nếu bọn hắn thật có tài chính, bọn hắn cũng có thể ác tâm một phen đúng không?

- Ngươi nói đi, Diêm lâu chủ?

Câu nói sau cùng, Diệp Chân đầu mâu trực chỉ lâu chủ Diêm Tông.

Trong nháy mắt, Phòng đấu giá Thiên Linh trở nên khó xử.

Toàn bộ võ giả cạnh tranh trong đại sảnh, vì Diệp Chân giận mắng một trận, trực tiếp tỉnh mộng!

Đương nhiên, cũng có giơ ngón tay cái với Diệp Chân!

Du Phương càng lo lắng nhìn về phía hậu phương, việc này, nếu xử lý không tốt, thật phiền toái.

Nếu thật như Diệp Chân nói, có người cố ý đến nghiệm tư thông trận, chuyện kia, thật sự phiền phức.

Hơn nữa, nếu như vậy, sau này cạnh tranh, còn thế nào tiến hành?

Phòng đấu giá Thiên Linh cũng trong nháy mắt sa vào yên lặng!

Cũng ở trong nháy mắt này, tiếng mắng chửi Điền Quý Chương cũng vang lên.

- Đúng đấy, Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta thật vất vả đánh bạc vốn gốc thêm cái giá, cũng bị hoài nghi, các ngươi đây bắt nạt Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta? Họ

Kiều, hôm nay nếu ngươi không cho lão phu một câu trả lời thỏa đáng, việc này, chúng ta cùng các ngươi không xong!

Điền Quý Chương có ngu đi nữa, lúc này cũng biết phải làm thế nào phối hợp với Diệp Chân?