← Quay lại trang sách

Chương 560 Huyền Quang Tử Thanh Hoàn Có Bí Mật

Chư vị, nếu ai có thể giúp ta giành được Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, ta Phong Khinh Nguyệt nguyện ý phát hạ Thần Hồn lời thề, làm nô tỳ, mặc kệ người đó sai bảo!

Một câu Phong Khinh Nguyệt dẫn nổ toàn bộ phòng bán đấu giá.

Tin tức này quá bốc lửa.

Có một võ giả Chú Mạch cảnh ngũ trọng chiến lực siêu cường làm nô tỳ, mà trả ra đại giới, có lẽ chỉ có hơn một trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, hơn nữa, võ giả chiến lực siêu cường này, còn là một đại mỹ nhân.

Loại chuyện này, dù đốt đèn lồng cũng tìm không ra.

- Tốt, ta giúp ngươi, ngươi chỉ cần để ý kêu giá!

- Phong đường chủ, lời ấy là thật?

Trong lúc nhất thời, tiếng gào hưng phấn vang lên không ngừng.

- Ngươi điên!

Cũng ngay lúc đó, Diệp Chân bỗng nhiên kéo Phong Khinh Nguyệt một cái, hướng về phía Phong Khinh Nguyệt gầm thét một tiếng.

- Một kiện trung phẩm Linh khí, cần thiết hay không? Nếu phía trên này có cố sự gì, cô cũng không cần phải bán chính mình.

Bị Diệp Chân rống lên một trận, hình như Phong Khinh Nguyệt chưa tỉnh mộng, chợt lấy lại tinh thần, lắc đầu Diệp Chân:

- Ngươi không hiểu! Ta cần phải dựa vào cái mạng này, cũng phải giành được Huyền Quang Tử Thanh Hoàn!

- Tiểu xướng phụ, ngươi thật sự dám làm? Bán đấu giá chính mình, uổng cho một cường giả như ngươi!

Tiếng cười nhạo Vu Hàn Tinh cũng cùng thời khắc đó vang lên.

Nhưng chuyện ngoài ý muốn, trong nháy mắt tiếp theo, thanh âm Phó giáo chủ Diêu Sâm Nhật Nguyệt thần giáo vang lên.

- Thứ không biết chết sống, Phong đường chủ Phong Khinh Nguyệt cũng là người các ngươi có thể mơ, còn dám kêu giá hỗ trợ?

- Chính mình nâng lên các ngươi đầu heo bên cạnh, chân chính có thân phận, sự tồn tại có thực lực, nhưng không một ai dám tiếng? Nếu các ngươi không biết sống chết không biết sâu cạn đồ vật này mà còn ồn ào!

Nếu các ngươi ai dám nhận Thần Hồn lời thề của Phong Khinh Nguyệt, ta lấy thân phận Phó giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo đảm bảo, các ngươi ai cũng không gặp được mặt trời ngày mai!

- Chuyện này không có quan hệ gì với Vu Hàn Tinh, việc này liên quan đến tôn nghiêm Nhật Nguyệt thần giáo, ta xem các ngươi ai dám!

Diêu Sâm Nhật lên tiếng đe dọa một trận lập tức dọa mấy võ giả kia có phần vui mừng không một tiếng động. Trong thế lực các đại võ giả, một khi liên lụy đến hai chữ “Tôn nghiêm” này, tình thế tương đối nghiêm trọng, rất có thể là cục diện không chết không thôi.

Diêu Sâm đột nhiên nhảy ra để Diệp Chân rất kinh ngạc, hành vi của hắn. Thoạt nhìn như bảo hộ Phong Khinh Nguyệt, nhưng lại giống cắt đứt một tia hi vọng cuối cùng của nàng, để cho người ta không nắm chặt được dụng ý của hắn.

Nhưng, có một việc, Diêu Sâm nói đến phi thường chuẩn.

Chính là tuyên ngôn Phong Khinh Nguyệt gần như bán mình qua đi, toàn bộ trong phòng khách quý ba tầng, không có một thanh âm nào phát ra. Thậm chí cường giả

Chú Mạch cảnh trong đại sảnh, đại đa số đều vô cùng kinh ngạc, ồn ào lên tiếng cũng rất ít, chỉ có bốn, năm tên.

Nếu có người cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện bốn, năm võ giả lên tiếng ồn ào kia, phần lớn là võ giả không có bối cảnh. Các bá chủ Thanh Lam võ đô, bao gồm Trường Sinh giáo vẫn luôn đối đầu với Nhật Nguyệt thần giáo đều không mở miệng.

Hơn nữa, Diêm Tông Vạn Tinh Lâu có tài lực nhất, có khả năng nhất đáp ứng chuyện này, cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm gì.

Như đang kiêng kị đều gì.

Nghe được tràng diện bỗng nhiên lạnh xuống. Phong Khinh Nguyệt lại rời khỏi phẫn nộ.

- Diêu Sâm, đừng.... Bức ta! Ta chỉ muốn giành được Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này. Đừng.... Bức ta!

Thanh âm Phong Khinh Nguyệt vô cùng ngưng trọng, hình như ẩn chứa một loại uy hiếp nào đó, Diệp Chân nghe được vẫn không hiểu.

Thần sắc Diêu Sâm trong phòng khách quý lầu ba cũng biến thành ngưng trọng dị thường, hướng về phía Vu Hàn Tinh khí thế kinh người bên cạnh lộ ra một nụ cười khổ.

- Tốt, cả hai, ta không giúp đỡ ai. Các ngươi mỗi người dựa vào thực lực của mình tự cạnh tranh! Nhưng, vừa rồi loại chuyện kia, ngươi lại không thể làm tiếp.

- Diêu Sâm, ngươi dám?

Tiếng mắng chửi của Vu Hàn Tinh đồng thời vang lên.

Nhưng từ đó về sau, Diêu Sâm không có tiếng động, toàn bộ phòng bán đấu giá cũng lần nữa trở nên an tĩnh lại, chỉ là bầu không khí có chút quỷ dị.

- Ba trăm bốn mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh lần thứ hai, còn có ai tăng giá?

Trải qua nháo trò như thế, đấu giá sư Du Phương cũng không dám lại đùa nghịch hoa đầu nữa, thành thật chủ trì cạnh tranh, cũng không dám có chỗ cổ động.

Trong phòng khách quý hai mươi bốn, theo thanh âm Du Phương vang lên, Phong Khinh Nguyệt triệt để tuyệt vọng, nổi điên xem đồ vật còn sót trong trữ vật giới chỉ, toàn bộ đổ ra.

Ý đồ từ đó tìm ra từng chút một đáng giá, dùng để chất áp tăng giá.

Nhưng, trong trữ vật giới chỉ của nàng chỉ có Linh Tinh hơi có giá trị, vừa rồi toàn bộ đều chất áp ra ngoài, lúc này sao có thể có thứ gì đáng giá.

Thậm chí Diệp Chân nhìn thấy Phong Khinh Nguyệt nàng đổ hết ra quần áo thiếp thân, vì Huyền Quang Tử Thanh Hoàn này, Phong Khinh Nguyệt đã triệt để rối loạn tấc lòng.

Kỳ thật, khi tuyên ngôn Phong Khinh Nguyệt phát ra gần như bán mình qua đi, đã triệt để thất thường. Nhưng khả năng cuối cùng này cũng bị mấy câu của Diêu Sâm phá hỏng.

Đột nhiên, Phong Khinh Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Chân:

- Diệp Chân, giúp ta một lần, van ngươi!

Khi ba chữ “Van ngươi” vang lên, Diệp Chân đột nhiên có một loại cảm giác bị chấn động, hắn có thể cảm giác được, khi Phong Khinh Nguyệt nói câu này với Diệp Chân, gian nan cỡ nào!

Đột nhiên Diệp Chân có một loại cảm giác lòng chua xót, dưới tình huống gì, mới có thể bức Phong Khinh Nguyệt đến loại trình độ này?

Huyền Quang Tử Thanh Hoàn, đến cùng có bí mật gì?

- Linh Tinh của ta chắc cũng không còn bao nhiêu! Nhưng, chuyện này, hẳn là có thể giúp được cô!

Nửa câu đầu của Diệp Chân, để ánh mắt Phong Khinh Nguyệt đột ngột tuyệt vọng mấy phần, nhưng nửa câu sau, lại làm cho con ngươi tuyệt vọng cấp tốc dấy lên hi vọng.

- Thuộc tính Linh Tinh!

- Cực phẩm thuộc tính Linh Tinh!

Nhìn thấy đồ vật Diệp Chân lấy ra, Điền Quý Chương bỗng nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm Linh Tinh màu đỏ bị Diệp Chân dùng Linh Lực bao lấy lấy ra, mắt mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Phong Khinh Nguyệt cũng ngây dại.

Thân là võ giả Chú Mạch cảnh, bọn hắn đối với giá trị cực phẩm thuộc tính Linh Tinh, lại biết rõ rành rành.

Cơ hồ mỗi một vị võ giả, có được cực phẩm thuộc tính Linh Tinh xem như tuyệt thế trân bảo giấu đi, sẽ không dễ dàng để người biết, chớ nói chi tặng người.

Nhưng Diệp Chân, bây giờ lại xuất ra một khối Xích Viêm Linh Tinh.

Nhưng vô luận khiếp sợ đến đâu, cũng ép không xuống Phong Khinh Nguyệt kinh hỉ lúc này, cơ hồ khi tiếp nhận Xích Viêm Linh Tinh, Phong Khinh Nguyệt phát ra phù tấn trên mặt bàn. Đó là phù tấn triệu hoán giám định sư Thiên Linh phòng đấu giá đến đây giám định bảo bối.

Vẫn như cũ là ba người lúc trước, chỉ là vừa mới đi vào phòng khách quý, ba người đã bị thuộc tính Linh Tinh Xích Viêm Linh Tinh cực phẩm trong tay Phong Khinh Nguyệt làm cho kinh ngạc.

- Phong đường chủ, ngươi muốn chất áp Xích Viêm Linh Tinh này sao?

- Không sai!

- Phong đường chủ, một khối cực phẩm Linh Tinh ước chừng có thể đổi được một vạn khối trung phẩm Linh Tinh, mà giá cả cực phẩm thuộc tính Linh Tinh. Bình thường gấp mười lần cực phẩm Linh Tinh.

Nói một cách khác, giá thị trường khối cực phẩm Linh Tinh này của ngươi ước chừng là mười vạn khối trung phẩm Linh Tinh, tính cả giá hối đoái chênh lệch, phương diện phòng đấu giá chúng ta, có thể định giá cho ngươi mười lăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Chấp sự dẫn đầu nói.

- Mới mười lăm vạn khối?

Phong Khinh Nguyệt có chút ngạc nhiên, như thế vẫn chưa đủ, tổng tài sản trước đó của nàng miễn cưỡng đã góp đủ ba trăm hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, tăng thêm mười lăm vạn này, ngay cả Vu Hàn Tinh kêu giá ba trăm bốn mươi vạn khối đều chưa đủ.

- Phong đường chủ, đây đã là theo giá thị trường, dưới tình huống bình thường, chúng ta ra giá, đều chỉ có giá thị trường bảy thành, cũng tức chỉ trên dưới mười vạn khối....

- Gian thương!

Nhìn gã chấp sự này, Diệp Chân âm thầm cười lạnh một tiếng, trực tiếp nhận lấy Xích Viêm Linh Tinh trong tay Phong Khinh Nguyệt.

- Đã như vậy, quên đi! Lần này, trong phòng đấu giá công khai bán ra khối Xích Viêm Linh Tinh này, xem có thể bán bao nhiêu?

- Chuyện này....

Tên chấp sự kia lộ ra vẻ chần chờ, nhưng Diệp Chân, đã trực tiếp đi hướng cửa sổ phòng khách quý.

- Diệp thiếu hiệp chờ một lát, đợi ta thỉnh cầu thượng cấp!

Thấy Diệp Chân thật muốn làm như vậy, tên chấp sự kia vội vàng ngăn cản.

- Vậy nhanh lên!

Ngay trước mặt Diệp Chân, tên chấp sự kia nhanh chóng phát ra một đạo phù tấn.

Sau mấy hơi, lại một đường phù tấn bay tới, trên mặt tên chấp sự kia đột nhiên lộ ra tiếu dung.

- Phong đường chủ, Diệp thiếu hiệp, thượng cấp lên tiếng. Nói cực phẩm thuộc tính Linh Tinh này có chút hiếm thấy, có thể dựa trên cơ sở giá thị trường, tăng lên gấp đôi, ba mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, được chứ?

- Mới ba mươi vạn sao? Vậy ta vẫn ở chỗ này trực tiếp bán ra, vì đấu giá áp trục đại bảo, quý hãng sẽ không phản đối?

Diệp Chân cười nhạo một tiếng, lại cất bước đi hướng cửa sổ.

- Bốn mươi vạn, có thể ra đến bốn mươi vạn!

Nhưng bước chân Diệp Chân vẫn không ngừng, trực tiếp khiến mồ hôi đổ đầy trên mặt tên chấp sự kia.

- Năm mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh! Diệp thiếu hiệp, năm mươi vạn khối, đã là ranh giới. Mười bốn năm trước, giá sau cùng một khối cực phẩm thuộc tính Linh Tinh, mới bốn mươi chín vạn khối trung phẩm Linh Tinh!

Tên kia chấp sự trực tiếp gấp mắt.

- Nguyên lai phòng đấu giá Thiên Linh đã các ngươi mười bốn năm chưa từng xuất hiện cực phẩm thuộc tính Linh Tinh sao?

Xoát một tiếng, Diệp Chân ném Xích Viêm Linh Tinh trong tay tới.

- Năm mươi vạn khối, hảo hảo thu về!

Nói đùa cái gì, vật hiếm thì quý!

Loại cực phẩm thuộc tính Linh Tinh này cực kỳ hiếm thấy, sao có thể lấy cái gọi là Linh Tinh hối đoái giá thị trường tính toán.

Hơn nữa, Thiên Linh phòng đấu giá đã mười bốn năm chưa từng sinh ra cực phẩm thuộc tính Linh Tinh, đến lúc đó, vẻn vẹn đánh ra một cái chiêu bài như thế, có thể vì Thiên Linh phòng đấu giá đưa tới vô số khách hào.

- Ba trăm bảy mươi vạn!

Khi Linh Tinh tới tay, Phong Khinh Nguyệt trực tiếp tăng giá đến đỉnh.

Tăng giá như vậy để Diệp Chân âm thầm vì Phong Khinh Nguyệt lau một vệt mồ hôi, một khối cực phẩm thuộc tính Linh Tinh đổi lấy tài phú, cũng chỉ có thể tăng giá một lần, nếu Vu Hàn Tinh lại một lần nữa tăng giá, lại chỉ có thể giương mắt nhìn.

Nhưng, chờ qua mấy hơi, không nghe được âm thanh Vu Hàn Tinh tăng giá, lại chờ được tiếng quát mắng Vu Hàn Tinh tràn đầy hận ý.

- Tiểu xướng phụ, lần này coi như số ngươi gặp may! Hừ, Điền Quý Chương, còn có Diệp tạp chủng kia, các ngươi chờ coi!

Vô duyên vô cớ, Vu Hàn Tinh lại ghi thù lên Điền Quý Chương, làm cho gương mặt Điền Quý Chương xấu hổ.

Hiển nhiên, Vu Hàn Tinh không có Diêu Sâm ủng hộ, cũng không còn bất luận tài lực tăng giá gì!

- Ba trăm bảy mươi vạn lần thứ ba, còn có ai tăng giá?

- Chúc mừng Phong đường chủ, thành công đập tới Huyền Quang Tử Thanh Hoàn!

Khi đấu giá sư Du Phương nói câu nói này, Phong Khinh Nguyệt khẩn trương đứng bên cạnh Diệp Chân, đột nhiên giống một đứa bé, nhẹ nhàng nhảy lên, vui đến phát khóc!

Một bên nhảy, một bên dùng hai tay lôi kéo tay Diệp Chân, dùng sức nắm chặt lay động, thẳng nắm đến khớp xương phát xanh, như đang ăn mừng, lại như đang phát tiết, lại hình như chia sẻ vui sướng!

- Đã giành được, thật đã giành được!

Một phút này, Diệp Chân nhìn thấy từ trong hai mắt Phong Khinh Nguyệt, chỉ có vui sướng!

Vui sướng tinh khiết!

- Sau đây, tiến hành đấu giá một kiện áp trục trọng bảo cuối cùng - Ma Vân Quả, chắc hẳn chư vị cũng chờ đã không kịp?

Ở phòng khách quý, Diệp Chân, Phong Khinh Nguyệt và Điền Quý Chương, bỗng nhiên ngồi thẳng người!