← Quay lại trang sách

Chương 573 Thực Lực Khủng Bố Của Diệp Chân

Trong nháy mắt, Diệp Chân chợt cảm thấy thân thể nhẹ bẫng liền bước vào một không gian sắc thái rõ ràng, màu trắng đen làm chủ, ở chính giữa mặt đất là một vầng trăng tròn tỏa ra ánh sáng trắng xanh.

Toàn bộ không gian khắc đầy những minh văn phức tạp, phối hợp với thanh nguyệt trên mặt đất và thái dương trên đỉnh đầu, nơi chốn lộ ra ý vị thần bí.

- Đây chính là Nhật Nguyệt thần đàn?

Diệp Chân nhìn từ trên xuống dưới, hơi nghi hoặc một chút.

Đồng thời trong lúc đó, thiên địa nguyên khí bắt đầu ngưng kết thành từng đoàn từng đoàn trong không gian, vẻn vẹn thời gian hai ba hơi thở, ba mươi linh lực hóa thân tản ra lực lượng khí tức bàng bạc ngưng tụ hiện ra trong không gian.

Mỗi một đạo linh lực hóa thân đều tản ra linh lực ba động giống nhau như đúc, tương đương Hồn Hải cảnh ngũ trọng, khác biệt duy nhất chính là màu sắc không giống nhau.

Có màu xanh lá cây, có màu đỏ tươi, có màu trắng xám, cũng có màu vàng đất, còn có màu xanh nước biển, hẳn là đối ứng với Ngũ Hành linh khí bên trong thiên địa nguyên khí.

Xoát!

Trong nháy mắt ba mươi bóng người ngưng hiện cùng nhau chuyển đầu một cái, cặp mắt vô thần gắt gao nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân, ba mươi đạo cường đại linh lực ba động đồng thời bay lên.

Ba mươi thân ảnh cũng trong cùng một lúc công kích về phía Diệp Chân!

Cũng ở trong cùng một giây, Diệp Chân động!

Tử Ngọc Linh Giáp lộ ra bao trùm toàn thân, cực phẩm bảo khí Huyết Ảnh Thương lúc trước mua được trong đấu giá hội xuất hiện trong tay. Diệp Chân sải bước ra, Huyết Ảnh Thương trong tay đồng thời đâm một cái.

Phốc!

Một linh lực hóa thân tựa như khí cầu bị Diệp Chân đâm thủng, tiêu tán thành thiên địa nguyên khí tinh khiết nhất.

-.... Quá yếu, căn bản không thể kiểm nghiệm thực lực của ta....

Diệp Chân bất đắc dĩ lắc đầu, lần nữa sải bước ra, nhanh như gió công kích về phía một linh lực hóa thân khác. Còn những công kích của các linh lực hóa thân khác như hỏa diễm, thủy long, sâm bạch kiếm cương che trời lấp đất đánh vào sau lưng, thổ linh đại thủ ấn đánh xuống đầu, Diệp Chân cũng không thèm để ý tới tí tẹo, mặc cho bọn hắn đánh vào phía trên Tử Ngọc Linh Giáp của mình.

Oành uỳnh! Ầm ầm!

Tiếng oanh kích vang lên không ngừng. Tử Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân không chút sứt mẻ. Đừng nói Tử Ngọc Linh Giáp, loại cấp bậc công kích này, ngay cả Xích Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân cũng đánh không vỡ.

Không có cách nòa, những linh lực hóa thân này mặc dù tản ra khí tức linh lực của Hồn Hải cảnh tứ trọng. Nhưng cường độ công kích chân chính của linh lực thì không khác mấy cường độ công kích của võ giả Hồn Hải cảnh tam trọng, dù sao bọn hắn cũng chỉ là linh lực hóa thân.

Mà hơn một năm trước, Diệp Chân chém giết võ giả Hồn Hải cảnh nhị tam trọng, không khác gì bổ dưa thái rau, chớ nói chi hiện tại.

Tầng thứ nhất Nhật Nguyệt thần đàn quang ảnh chớp động, phốc phốc phốc thanh âm vang lên không ngừng. Sau thời gian năm hơ thở, ba mươi linh lực hóa thân vừa mới ngưng kết ra liền hoàn toàn biến mất.

Cơ hồ là đồng thời, một cầu thang tỏa ra ánh sáng lung linh liền xuất hiện trung tâm thần đàn.

- Cửa vào của tầng thứ hai?

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân bước vào tầng thứ hai của Nhật Nguyệt thần đàn.

Tầng thứ hai của Nhật Nguyệt thần đàn kỳ thực không khác gì tầng thứ nhất, chỉ là minh văn trên mặt đất và minh văn ở bốn phía càng thêm phức tạp huyền ảo. Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện mặt trăng trên mặt đất còn có mặt trời trên đỉnh đầu hình như cũng đang chuyển động. Tùy theo mặt trời cùng mặt trăng chuyển động, những đường vân phức tạp kia, cũng sẽ chuyển động theo mơ hồ tạo thành một quỹ tích vận chuyển cực kỳ huyền ảo.

Chẳng qua khi Diệp Chân muốn nghiêm túc quan sát loại này quỹ tích vận chuyển huyền ảo này lại có cảm giác lộn xộn, luôn thấy thiếu chút gì!

Vèo!

Một hỏa diễm chưởng ấn to lớn xông tới ấn vào ngực Diệp. Cùng lúc, hơn trăm nhánh cây màu xanh sẫm, tựa như lưới đánh cá từ sau lưng quấn lên người Diệp Chân.

Bên trong tầng thứ hai, chỉ có hai mươi linh lực hóa thân xuất hiện, nhưng thực lực của hai mươi linh lực hóa thân này lại tăng thêm hơn năm thành so với linh lực hóa thân trong tầng thứ nhất.

Hai mươi linh lực hóa thân này tán phát ra khí tức tương đương Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, biểu hiện ra chiến lực tương đương với chiến lực của võ giả

Hồn Hải cảnh ngũ trọng.

Nói thật, như thế cũng coi như rất mạnh, đương nhiên, chỉ coi mạnh đối với Diệp Chân khi chưa không có đột phá tu vi! Nếu tu vi của Diệp Chân còn ở Hồn Hải cảnh nhất trọng, Toái Ngọc Chân Kinh còn không có đột phá đến Tử Ngọc cảnh, hai mươi linh lực hóa thân có chiến lực tương đương võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng, thật sự có chút phiền toái, muốn đối phó, còn cần Diệp Chân động một phen tay chân.

Nhưng hiện tại, thật không tính là gì!

Linh lực màu tím quanh thân bay vọt, dây leo nhánh cây màu xanh sẫm quấn lên bên ngoài thân thể lập tức biến thành tro bụi. Một ấn nhỏ màu tím đột nhiên bay ra từ trước ngực, bay về năm linh lực hóa thân đang vội xông tới phía đối diện.

- Trấn áp!

Trong nháy mắt Diệp Chân nói hai chữ này ra, Tử Ngọc Ấn quay tít một vòng, quang hoa bắn ra tứ phía!

Phốc phốc phốc phốc!

Chịu quang hoa của Tử Ngọc Ấn bắn tới, năm linh lực hóa thân trước mặt Diệp Chân, từng cái một nổ tung như pháo hoa!

- Bạo!

Tùy theo Diệp Chân vừa nói chữ “bạo”, Tử Ngọc Ấn vừa mới trấn áp xong rẽ ngoặt một cái, bỗng nhiên xông vào năm linh lực hóa thân khác ở bên trái.

Ầm!

Ngọc linh lực màu tím hình thành sóng xung kích bộc phát, năm linh lực hóa thân bên trái Diệp Chân cũng theo đó tiêu tán!

- Quá dễ dàng…Hoàn toàn không có áp lực....

Hai đạo Tử Ngọc Ấn, thời gian hai hơi thở, hai mươi linh lực hóa thân bên trong tầng thứ hai của Nhật Nguyệt thần đàn đã bị Diệp Chân xử lý xong.

Tính toán ra, từ lúc Diệp Chân tiến vào Nhật Nguyệt thần đàn tới hiện giờ, còn không có quá sáu mươi hơi thở.

Lại có một cầu thang tỏa ra ánh sáng lung linh xuất hiện ở trung tâm tầng thứ hai của Nhật Nguyệt thần đàn, chẳng qua, Diệp Chân cũng không lập tức bước vào tầng thứ ba.

Bắt đầu từ khi bước vào Nhật Nguyệt thần đàn, Diệp Chân đã cảm thấy Nhật Nguyệt thần đàn không đơn giản, hình như ẩn chứa vô tận huyền bí. Đã tới, vậy thì phải thoáng thăm dò một chút.

Diệp Chân có ý lĩnh hội chút gì!

Nhưng chỉ vẻn vẹn tìm hiểu thời gian mười mấy hô hấp, hắn đành từ bỏ!

Một khi Lực lượng thần hồn đụng chạm đến những đường vân huyền ảo trên mặt đất và vùng biên giới, quỹ tích vận chuyển của những đường vân huyền ảo này sẽ đại loạn, khiến cho Diệp Chân không tìm được một điểm nửa điểm đầu mối.

- Không biết linh lực hóa thân trong tầng thứ ba, có thể kiểm nghiệm ra hiệu quả của lần này tu vi ta tăng lên đâu?

Mang theo tiếc nuối, Diệp Chân bước lên tầng thứ ba của Nhật Nguyệt thần đàn.

Tầng thứ ba của Nhật Nguyệt thần đàn so tầng thứ hai ít hơn một chút, nhưng mặt trăng trên mặt đất, mặt trời trên trời, nhìn qua lại càng sinh động hơn. Chợt nhìn thoáng qua, chúng tựa như vật sống đang cử động. Trong lúc mơ hồ, giữa thiên địa có quang hoa qua lại, nhưng trước đó, nếu Diệp Chân nhìn kỹ sẽ lập tức biến thành vật chất, không có bất kỳ linh tính gì.

- Đây là... Khí tức của cường giả Chú Mạch cảnh?

Mười đám quang hoa ngưng tụ xoay chuyển, đồng thời thần sắc Diệp Chân cũng thoáng ngưng trọng lên. Lấy tu vi bây giờ của Diệp Chân, đối mặt một vị linh lực hóa thân tu vi cao tới Chú Mạch cảnh nhất trọng, có được chiến lực gần bằng võ giả Chú Mạch cảnh nhất trọng, Diệp Chân không sợ!

Nhưng nếu đối mặt mười vị linh lực hóa thân, mà vừa hay là mười vị có sở trường hợp kích, vậy thì phải cẩn thận ứng đối.

Một vị linh lực hóa thân đầu tiên ngưng tụ thành hình tản ra khí tức Chú Mạch cảnh nhất trọng. Đôi mắt vô thần băng lãnh chỉ nhìn chằm chằm Diệp Chân, thân hình thoắt một cái, toàn bộ không gian bên trong đệ tam trọng liền thoắt hiện ra hơn trăm cái bóng, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Diệp Chân.

Kinh khủng nhất là, hơn trăm cái bóng vậy mà đều tản ra khí tức giống nhau.

- Thần thông! Vậy mà nó lại thi triển thần thông?

Diệp Chân kinh hãi, thần niệm khẽ động, lập tức chìm vào Kiếm Tâm Thông Minh, ánh mắt Diệp Chân lạnh lẽo, mọi việc trước mắt liền trở nên thông thấu.

Xùy!

Một ngón tay màu ngọc tím đột ngột xuất hiện từ trong hư không, như tia chớp điểm hướng về một trong các huyễn ảnh bên trong tầng thứ ba thần đàn!

Phốc!

Ngón tay màu ngọc tím trực tiếp xuyên thủng đầu của linh lực hóa thân, huyễn ảnh đầy trời lập tức tiêu tán.

Nhưng ngay lúc này, một màn mà Diệp Chân không thể tưởng tượng được phát sinh.

Sau khi Phù Vân Chỉ của Diệp Vân Chỉ đánh tan linh lực hóa thân thứ nhất, dư uy vẫn còn, một linh lực hóa thân khác tản ra khí tức của cường giả Chú Mạch cảnh vừa mới ngưng tụ ra đúng lúc ở phía sau linh lực hóa thân thứ nhất cũng bị dư uy Phù Vân Chỉ của Diệp Vân trực tiếp đâm thủng ngực, lập tức tiêu tán ngay tại chỗ!

Thấy thế, gương mặt Diệp Chân vừa mới bay lên vẻ hưng phấn cùng chờ mong, cứ thế biến mất.

Một chút tính khiêu chiến đều không có!

Diệp Chân vốn tưởng rằng, tầng thứ ba dùng linh lực hóa thân phát ra khí tức Chú Mạch cảnh có lẽ có thể kiểm nghiệm ra chiến lực chân thật của hắn. Nhưng trên thực tế, còn chưa đủ.

Nếu không, một Phù Vân Chỉ do Tử Linh Ngọc ngưng tụ mà thành của Diệp Châ, cũng sẽ không một chỉ tiêu diệt hai linh lực hóa thân, đây còn là tình huống không có Tử Linh bên trong Kiếm Tâm Thông Minh gia trì.

Chẳng qua, ngẫm lại cũng thế, những linh lực hóa thân này mặc dù tản ra khí tức của võ giả Chú Mạch cảnh nhất trọng nhưng chiến lực chân thật cũng chỉ mạnh hơn võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong một chút mà thôi, chiến lực ước chừng xen vào giữa chiến lực của Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong cùng với Chú Mạch cảnh nhất trọng.

Xử lý tám linh lực hóa thân Chú Mạch cảnh nhất trọng còn lại, ngay cả thời gian sáu mươi hơi thở đều không cần, Diệp Chân đã dễ dàng diệt hết, cơ hồ không có phí sức lực gì, vô cùng nhẹ nhõm.

Chẳng qua, nhẹ nhõm thì nhẹ nhõm, nhưng cũng để cho Diệp Chân đối với thực lực trước mắt của chính mình có một cái nhận biết đại khái, mặc dù không có kiểm nghiệm ra chiến lực chân thật.

Diệp Chân cảm giác, nếu mấy tháng trước đó, đối mặt mười vị linh lực hóa thân Chú Mạch cảnh, hắn sẽ phi thường chật vật.

Nhưng hiện tại, lại quá mức nhẹ nhõm.

Nói cách khác, thực lực của Diệp Chân thật sự đã tăng lên trên diện rộng, nhất là Toái Ngọc Chân Kinh từ Xích Ngọc cảnh đột phá đến Tử Ngọc cảnh, loại trình độ tăng lên này lớn vô cùng, cho nên Diệp Chân cho rằng miêu tả ở bên trong Toái Ngọc Chân Kinh cũng không khoa trương bao nhiêu.

- Tử Ngọc cảnh lợi hại như này, như vậy Toái Ngọc cảnh cuối cùng sẽ có bộ dáng gì?

Đột nhiên, Diệp Chân có chút chờ mong!

Hơn nữa, tu vi của Diệp Chân cũng từ Hồn Hải cảnh nhất trọng tăng lên tới Hồn Hải cảnh tam trọng hậu kỳ, cách Hồn Hải cảnh tứ trọng không xa. So với lúc trước, linh lực cơ hồ đã hùng hậu gấp ba, hơn nữa nhận được sự phụ trở linh lực của sau khi tu luyện Luyện Hồn Bí Linh, càng thêm ngưng luyện.

Đủ loại tăng lên kết hợp lại sau, thực lực của Diệp Chân tăng lên khủng bố như thế, cũng là điều dễ hiểu được.

Đồng thời, trong lúc Diệp Chân mong đợi trong nháy mắt, một lực đè ép cực kỳ cường đại, đột ngột từ bốn phương tám hướng chen về phía Diệp Chân, ý muốn đuổi Diệp Chân ra khỏi tầng thứ ba của Nhật Nguyệt Thần đàn.

- Lại sắp phải đi ra ngoài?

Diệp Chân có chút bất đắc dĩ, nhưng chỉ có thể nghe theo bài bố.

Đương Diệp Chân cảm thấy bị chen đi ra trong nháy mắt, theo bản năng quay đầu lại, thần sắc đột nhiên trở nên kinh ngạc, bởi vì trong nháy mắt khi bị chen đi ra, Diệp Chân thấy được một cái tầng thứ ba của Nhật Nguyệt thần đàn hoàn toàn khác biệt.

Mà lúc này trong diễn võ trường Nguyệt Hoa đường, hai người Điền Quý Chương và Diêu Sâm đang đấu võ mồm túi bụi.