← Quay lại trang sách

Chương 612 Giáo Chủ Ban Thưởng

Mê hồn!

Nhìn thấy toàn bộ chiến ý của Niên Tinh Hà đã tiêu tán, trong lòng tất cả mọi người ở đây đồng loạt lóe lên hai chữ này. Ngoại trừ giáo chủ Giản Thiên Hùng, trong đôi mắt tất cả người khác đều hiện lên một tia sợ hãi.

Đối với một tên võ giả, nếu như có hai chuyện sợ nhất, một sự tình trong đó là tử vong, như vậy một chuyện khác chính là mê hồn!

Mê hồn đối với võ giả mà nói, sống không bằng chết!

Mê hồn là chỉ thần niệm, tâm trí của võ giả hoàn toàn sa vào trong ảo cảnh không cách nào tự kềm chế, loại hậu quả này, còn kinh khủng hơn tâm ma.

Không còn cách nào khác, bởi vì một khi bị mê hồn, không những sự sống chết của võ giả đó bị người thi triển mê hồn nắm trong tay, hơn nữa ý thức cũng sẽ bị người thi thuật thông qua huyễn cảnh mà áp đặt một chút ảnh hưởng.

Chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, lập tức có thể chém giết Niên Tinh Hà. Thậm chí chỉ cần Diệp Chân hơi động thần niệm, biến ảo huyễn cảnh, Niên Tinh Hà biến thành cái xác không hồn cũng có khả năng.

Điều này có điểm khác biệt so với lâm vào huyễn cảnh bình thường. Huyễn cảnh bình thường ví dụ như huyễn cảnh mà trước đây Huyễn Hồn Thú Vương ngưng tụ ra, chủ yếu là thông qua ý thức để ảnh hưởng ngũ giác lục thức.

Nhưng mà Diệp Chân không nghĩ tới, năng lực ngưng tụ ảo cảnh của Huyễn Hồn Thú Vương kết hợp với với Luyện Hồn Thần Mâu, có thể trực tiếp làm cho tâm trí thần hồn của võ giả lâm vào huyễn cảnh.

Nói đơn giản, nếu Diệp Chân có ý định, trực tiếp thôi động huyễn cảnh, ở bên trong huyễn cảnh giết Niên Tinh Hà, khiến cho Niên Tinh Hà ở bên trong huyễn cảnh bị lừa gạt, tự cho là mình đã tử vong, như vậy, dù cho thân xác của Niên Tinh Hà ở bên ngoài còn sống, nhưng tinh thần, thần hồn của Niên Tinh Hà cũng xong đời, chỉ còn lại cái xác không hồn.

Bình thường, pháp môn công kích thần hồn của võ giả rất khó tạo thành loại tình huống này. Cho dù giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo cũng không làm được điểm này.

Đương nhiên, nếu hắn có thể bỏ qua thể diện, dùng lực lượng thần hồn kinh khủng của bản thân để đối phó một tên võ giả vừa mới đi vào Hồn Hải cảnh, nói không chừng có thể làm cho đối phương mê hồn.

Sự khó khăn của mê hồn, bởi vậy có thể thấy được.

Dưới tình huống bình thường, các võ giả cùng cấp tu vi, thậm chí tu vi cao hơn đối phương một đại cảnh giới cũng không thể nào làm cho đối thủ lâm vào trạng thái mê hồn.

Nhưng quỷ dị chính là, bây giờ Diệp Chân lại làm được. Hơn nữa tu vi của Diệp Chân còn thấp hơn Niên Tinh Hà một đại cảnh giới, thật khiến cho người ta khó có thể tin.

Điểm quan trọng nhất, Diệp Chân tu luyện thần hồn công pháp Luyện Hồn Bí Lục là Thiên giai thượng phẩm. Tiếp theo, Diệp Chân thông qua thôi động tinh hồn châu Huyễn Hồn Thú Vương bên trong Thận Long Châu có được năng lực ngưng tụ ảo cảnh cường đại.

Hai điểm này kết hợp mới xuất hiện loại uy lực khủng bố này.

Nếu không, căn bản không thể nào xuất hiện loại tình huống nghịch thiên này.

Loại tình huống này khiến cho giáo chủ Giản Thiên Hùng luôn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn cũng đứng lên, lập tức nhíu chặt trường mi.

Niên Tinh Hà chính là võ giả bên trong thế hệ tuổi trẻ của Nhật Nguyệt thần giáo mà hắn coi trọng nhất. Trước đó, Giản Thiên Hùng hoàn toàn ký thác hi vọng đi Quy Linh đại hội vào trên người Niên Tinh Hà.

Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ ra, một trận luận võ, vậy mà lại xuất hiện loại tình huống này. Loại tình huống như thế, dù là giáo chủ như hắn cũng bó tay không có cách nào.

Điểm chết người nhất chính là, lúc này vô luận là người bị mê hồn Niên Tinh Hà, hay người thi thuật Diệp Chân, cũng không thể kinh động. Một khi kinh động, do ảnh hưởng phản ứng dây chuyền, thần hồn của Niên Tinh Hà sẽ bị trọng thương.

Nhẹ thì thần hồn chấn động, bản nguyên bị hao tổn, hơi nặng một chút, có thể sẽ trực tiếp biến thành ngu ngốc!

Trên bầu trời, Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú đang chủ trì tỷ võ chảy xuống mồ hôi lạnh đầy đầu. Lúc này, Kỷ Nguyên Tú đã có một loại xúc động bị Diệp Chân làm cho thở dài.

Giỏi lắm Diệp đại gia của ta, ngươi có thể đừng hành động mạo hiểm như thế hay không. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, hắn có thể giao phó ra sao?

Ngoại trừ địa vị của Niên Tinh Hà ở bên trong thần, thân phận của Niên Tinh Hà cũng là cực kỳ ghê gớm. Nếu như Niên Tinh Hà thực sự xảy ra chuyện, Kỷ Nguyên Tú không dám tưởng tượng vị kia lại sẽ gây ra chuyện gì!

Ngưng thần một chút, thân hình Kỷ Nguyên Tú chậm rãi lướt đi, bay lướt đến đối diện với Diệp Chân, sau đó, dùng một loại tư thái cực kỳ chậm rãi, lấy tay ra hiệu cho Diệp Chân.

Trong lúc lấy tay ra hiệu cho Diệp Chân, Kỷ Nguyên Tú lăng khẽ động thần niệm, dùng linh lực ở trên bầu trời ngưng tụ thành một hàng chữ.

- Diệp Chân, ngươi đã chiến thắng, thả Niên Tinh Hà ra đi, ngươi và Niên Tinh Hà đều là trụ cột của thần giáo ở Quy Linh đại hội!

Cứ như vậy, tất cả mọi người nín thở tập trung chăm chú nhìn Diệp Chân, nhìn Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú ở trên bầu trời dùng linh lực ngưng tụ thành hàng chữ thuyết phục Diệp Chân.

Diệp Chân lại ngơ ngẩn, không rõ tại sao Kỷ Nguyên Tú cẩn thận như thế, dùng linh lực ngưng tụ thành chữ để thuyết phục hắn, muốn làm gì?

Đương nhiên, Diệp Chân hơi suy nghĩ, liền kịp phản ứng. Dáng vẻ cẩn thận như vậy của mọi người, tất cả đều bởi vì trạng thái hiện tại Niên Tinh Hà. Chẳng lẽ trong đó còn có điều huyền bí gì?

- Thả ra, làm sao thả? Trực tiếp gián đoạn thần hồn bí thuật là có thể sao?

Diệp Chân có chút không hiểu mở miệng hỏi.

Lời vừa nói, các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo, cảm giác tim gan đồng thời run lên, ngay cả Giản Thiên Hùng bình thường hiếm khi thay đổi sắc mặt cũng khẩn trương.

Ông trời của ta, Diệp Chân ngươi nếu làm như thế, Niên Tinh Hà liền thật sự toi đời.

- Đừng, tuyệt đối đừng!

Kỷ Nguyên Tú đứng đối diện Diệp Chân nghe được câu nói này, suýt chút nữa bị hù dọa sợ phát khóc. Diệp đại gia, hóa ra ngươi căn bản không biết một chiêu này của ngươi lợi hại ra sao.

Mấy vị đường chủ của Nhật Nguyệt thần giáo cũng đồng thời bó tay, Diệp Chân ngươi không biết thì có thể đem một cao thủ Chú Mạch cảnh tam trọng biến thành như vậy, nếu ngươi biết, còn đến mức nào?

- Diệp Chân, đừng nóng vội, dựa theo lời ta nói mà làm! Dùng lực lượng thần hồn của ngươi, trước tiên đánh thức Niên Tinh Hà ở bên trong huyễn cảnh mà ngươi bày ra để chính hắn tự ý thức được bản thân đã lâm vào trong ảo cảnh, sau đó trong lúc hắn chống cự lại thả hắn ra!

Kỷ Nguyên Tú chỉ điểm.

- Như vậy! Đơn giản thôi!

Thần niệm khẽ động, một đạo lôi quang đột nhiên nổ tung trong ảo cảnh mà Niên Tinh Hà bị nhốt vào!

Trong cảm giác lúc này của Niên Tinh Hà, hắn đánh bại Diệp Chân, một lần nữa nhận được Phong Khinh Nguyệt ưu ái, đang thân mật khăng khít với Phong Khinh Nguyệt!

Đột nhiên, một đạo lôi quang bổ Phong Khinh Nguyệt trước mặt hắn vỡ nát, ngay trong lúc Niên Tinh Hà giận tím mặt, quang hoa trước mắt biến ảo, huyễn cảnh lúc trước để cho người ta trầm mê đột ngột biến thành Luyện Ngục hai màu đỏ đen!

- Đây là huyễn cảnh!

Niên Tinh Hà cả kinh, mồ hôi lạnh lập tức túa ra, thần niệm khẽ động, thần hồn ba động bàng bạc tỏa ra, đang định giãy thoát khỏi Luyện Hồn Thần Mâu của Diệp Chân.

Cũng đúng lúc này, quang hoa đỏ đen đột ngột tiêu tán, Niên Tinh Hà cảm thấy thế giới trước mắt không ngừng to lên, tinh thần của hắn đã từ bên trong Luyện Hồn Thần Mâu của Diệp Chân thoát ra.

Một màn này khiến cho các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo đồng thời thở dài một hơi. Bấy giờ, Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú mới có thời gian lau đi mồ hôi lạnh trên trán.

Một bên lau, một bên lòng vẫn còn sợ hãi nhìn Diệp Chân. Nhiều lần nguy cơ trong hôm nay, tất cả đều do Diệp Chân gây ra.

Niên Tinh Hà chạy thoát ra ngoài, lại trợn tròn con mắt.

Nhìn thấy ánh mắt khẩn trương đến từ bốn phương tám hướng, lại xem Diệp Chân đứng đối diện cười tủm tỉm với hắn, dù là kẻ ngu cũng hiểu được khẳng định đã xảy ra sự cố gì. Ngẫm lại những gì vừa rồi đã trải qua ở trong huyễn, Niên Tinh Hà không khỏi nở nụ cười khổ.

- Ta thua! Đa tạ thủ hạ lưu tình!

Niên Tinh Hà cực kỳ hạ thấp tư thái chắp tay nhận thua Diệp Chân.

Nói xong định quay người rời đi, trong sát na quay người rời đi, chợt nhìn Phong Khinh Nguyệt một cái, sau đó, ánh mắt đột ngột trở nên dứt khoát.

- Diệp Chân, ngươi quả thực lợi hại, ta không có tư cách tranh Khinh Nguyệt với ngươi! Nhưng mà, nếu ngày sau ngươi dám có lỗi với Khinh Nguyệt, dù cho hôm nay ngươi hạ thủ lưu tình với ta, đến lúc đó, thì dù ta phải liều cái mạng này cũng phải giết ngươi!

Nói xong, thân hình hắn lóe lên một cái liền rơi xuống một bên pháp đàn.

Trên bầu trời, đầu tiên Diệp Chân ngạc nhiên, sau đó lập tức cười khổ. Niên Tinh Hà thật là một người si tình, đều đến mức này, lại vẫn còn nhớ thương Phong Khinh Nguyệt, còn quan tâm tới Phong Khinh Nguyệt.

Diệp Chân đoán rằng, hiện tại nếu hắn nói với Niên Tinh Hà, ngày đó hắn và Phong Khinh Nguyệt cũng không có gì gì đó, khả năng Niên Tinh Hà sẽ liều mạng với hắn!

Sau trận chiến này, vòng thứ sáu luận võ tiếp tục.

Chỉ là, sau khi trải qua lúc trước mấy trận mạo hiểm, mấy trận phía sau cho dù đám võ giả đánh đến mức liều mạng cũng không khơi gợi bao nhiêu sự hứng thú cho đám người quan chiến.

Nếu đã được ăn tiệc thịnh soạn, sau đó lại ăn đồ ăn bình thường, vô luận như thế nào cũng không còn cảm thấy ngon miệng nữa.

Vòng thứ sáu trận thứ tư, Tang Bá Toàn đối chiến Dư Hách, lại lần nữa thua trận, cũng đại biểu cho hắn đã triệt để mất đi tư cách tham gia Quy Linh đại hội.

Vòng thứ sáu kết thúc, trên cơ bản đã xác định năm vị trí đầu.

Theo thứ tự là Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng, Trang Linh, Dư Hách. Vòng thứ bảy biết được có biến động duy nhất, chính là thứ hạng của năm người.

Trong vòng bốn canh giờ liên tục chiến đấu sáu trận, bởi vì đều là tinh anh của Nhật Nguyệt thần giáo, lại bởi vì trên cơ bản đã định sẵn thứ tự, cho nên vòng thứ bảy càng thêm bình thản.

Trận đấu duy nhất gây nên gợn sóng chính là vòng thứ bảy trận thứ hai, Trang Linh khiêu chiến Diệp Chân.

Diệp Chân vốn cho rằng Trang Linh sẽ trực tiếp nhận thua, không nghĩ tới, Trang Linh lại không chịu.

- Diệp huynh, mặc dù ngươi rất mạnh, ta đối chiến với ngươi, không có một tí khả năng thắng, nhưng ta vẫn muốn chiến đấu với ngươi một lần. Ít nhất, ta muốn cảm thụ sự cường đại của ngươi một lần, cảm thụ dưới loại áp lực này!

- Mời!

Đối với loại đối thủ này, Diệp Chân vẫn rất tôn kính, rất trịnh trọng đánh ra một Toái Ngọc Ấn!

- Trấn áp!

Hào quang trấn áp của Toái Ngọc Ấn chậm rãi đè xuống đầu Trang Linh. Trong mắt Trang Linh bùng lên chiến ý. Từng đạo từng đạo kiếm quang liên tục không ngừng đánh vào phía trên Toái Ngọc Ấn, lại không cách nào ngăn cản xu thế chậm rãi ép xuống của Toái Ngọc Ấn!

Áp lực như núi trên đỉnh đầu, khiến cho Trang Linh cười khổ một tiếng, trực tiếp nhận thua.

- Ta nhận thua, nếu là Diệp huynh, trước tiên trấn áp sau lại bạo ấn, ta lúc này mặc dù không chết, chỉ sợ cũng bị thương nặng!

Thực lực của Trang Linh so với Tả Hùng cùng Dư Hách, vẫn chênh lệch một chút, thậm chí còn kém không ít so với Tang Bá Toàn, chỉ là hôm nay vận khí của Tang Bá Toàn thật sự quá xui xẻo!

- Hồi bẩm giáo chủ, người có điểm tích lũy đứng thứ nhất trong tuyển bạt thi đấu, Diệp Chân, người thứ hai Niên Tinh Hà, hạng ba Tả Hùng, hạng tư Dư Hách, hạng năm Trang Linh!

Luận võ kết thúc, Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú lớn tiếng báo cáo.

Nghe thanh âm của Kỷ Nguyên Tú, khóe miệng Phó giáo chủ Diêu Sâm co quắp một cái, hung hăng trừng mắt nhìn Tang Bá Toàn đang ủ rũ cúi đầu, mặt mũi tràn đầy thất vọng!

Vu Hàn Tinh thì nhìn chằm chằm Diệp Chân, phía dưới tay áo dài, đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt thành màu trắng nhợt.

- Ừm, không tệ!

Ánh mắt của Giản Thiên Hùng lướt qua từng người trong năm người, đặc biệt là khi đang nhìn Diệp Chân, trong đôi mắt, tất cả đều là vẻ tán thưởng.

- Năm người các ngươi sẽ đại biểu thần giáo tham gia Quy Linh đại hội mười ba ngày sau. Tầm quan trọng của Quy Linh đại hội, bản giáo chủ không lại nhấn mạnh!

- Chẳng qua, dựa theo thực lực trước mắt của các ngươi, chiến đấu trong Quy Linh đại hội, chỉ sợ có khả năng thua trận! Cho nên, bản giáo chủ sẽ ban thưởng một ít, giúp đỡ các ngươi tăng lên chiến lực!

Nghe thế, đôi mắt của năm người Diệp Chân đột ngột sáng ngời.Tạo Hóa Chi Vương -