← Quay lại trang sách

Chương 621 Thần Kỹ

Ta tới trước!

Thanh âm đại đệ tử Ngự Thú Môn Mã Dược vừa rơi xuống, Đoàn Anh Niên lần nữa vượt lên trước ứng thanh.

- Mã tiên sinh, không biết vòng thứ hai phục tuyển này như thế nào tiến hành?

Đoàn Anh Niên hỏi.

Nghe vậy, Mã Dược mỉm cười.

- Bởi vì Ngự Thú Môn chúng ta lấy yêu thú làm căn bản, cho nên, sàng chọn vẫn là nhìn yêu thú mạnh yếu, nhưng loại mạnh yếu này không chỉ tu vi yêu thú, mà còn luận về năng lực!

- Ngươi chỉ cần chỉ huy yêu thú, thể hiện ra năng lực cường đại nhất của nó! Nếu có thể vào pháp nhãn của sư tôn ta, sư tôn tự sẽ có chỗ chỉ thị.

Nói xong, Mã Dược hướng về đỉnh đầu nhìn thoáng qua, Diệp Chân đoán, vị trưởng lão Ngự Thú Môn Dương Nhất Quan kia hẳn đang ngồi trên tầng cao nhất của Lãm Nguyệt Lâu.

- Tốt!

Dài ứng một tiếng, Đoàn Anh Niên lập tức sải bước bước ra đại sảnh, thần niệm khẽ động, Thiên giai trung phẩm Phần Quang Liệt Viên bên ngoài đại sảnh đột ngột phát ra một âm thanh cuồng hống kinh thiên, một cái miệng khổng lồ, một đạo hỏa quang cỡ thùng nước đột nhiên phun ra.

Hỏa quang xem ra bình thường, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của mọi người biến đổi.

Ánh lửa kia lại có thể thiêu đốt không khí, khiến cho thiên không bị thiêu, rung động đến ti ti, nhiệt độ bắt đầu hối hả lên cao, bộ phận yêu thú phụ cận, bắt đầu trở nên có chút bất an.

- Đây là bản mệnh thiên phú Phần Chân Linh Viêm của Phần Quang Liệt Viên, có thể bám vào tất cả vật chất hữu hình đốt cháy không dứt, đốt cháy đến khi thành tro.

Đoàn Anh Niên giới thiệu một câu, một bên giới thiệu, một bên nhìn chằm chằm Diệp Chân.

Con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt, Phần Chân Linh Viêm, chính là linh hỏa bên nổi bật trên đời, đại đa số luyện đan sư, luyện khí sư đều không nhất định có được, chỉ có thần thông võ kỹ cá biệt miễn cưỡng có thể tu luyện ra Phần Chân Linh Viêm, vì lẽ đó, một khi nhiễm, rất khó thoát khỏi.

Hôm nay chuyến này, kiến thức qua năng lực thiên phú yêu thú của Đoàn Anh Niên, đáng giá!

Không vì thứ khác, vì Diệp Chân cảm ứng được, giữa hắn và Đoàn Anh Niên, sớm muộn sẽ có một trận ác chiến, mới có thể chấm dứt giữa ân oán bọn hắn, trước đó biết được một trong sát chiêu đối thủ. Cũng có thể để nguy hiểm khi tương lai lúc chiến giữa giảm xuống mấy phần.

Võ giả khác cũng nhao nhao lộ ra vẻ chấn kinh, dù sao cũng là yêu thú Thiên giai trung phẩm, nghĩ không kinh người cũng khó khăn.

Nhưng để Diệp Chân kỳ quái là, hắn loáng thoáng nhìn thấy, khóe miệng Hồ Thanh Đồng bên cạnh chỉ toát ra một tia khinh thường, vì mặt nạ lụa mỏng xanh của Hồ

Thanh Đồng nhìn không được rõ.

- Không tệ, loại năng lực thiên phú này. Tuyệt đối là một đại chiến lực!

Than thở, ánh mắt Đại sư huynh Ngự Thú Môn không khỏi nhìn về phía phía trên.

Ngay lúc đó, một đạo lưu quang từ trên trời giáng xuống, đã rơi vào trong tay Mã Dược, nhìn cũng kịp nhìn, Mã Dược đã hướng về Đoàn Anh Niên chắp tay nói.

- Chúc mừng Đoàn Thống lĩnh là người đầu tiên thông qua phục tuyển!

Nghe vậy, Đoàn Anh Niên có chút chút đắc ý cười khẽ. Thỉnh thoảng chằm chằm nhìn Diệp Chân và Hồ Thanh Đồng, hiển nhiên còn đang canh cánh trong lòng vì vừa rồi Hồ Thanh Đồng không nhìn hắn.

Nhìn thấy câu nói này, đám người đầu tiên là hâm mộ, sau đó lập tức phản ứng lại.

Danh ngạch cùng nhau đi ăn tối đặt câu hỏi chỉ có sáu, mà võ giả ở đây, lại có mười sáu người, một vị trí của Đoàn Anh Niên, còn thừa lại năm danh ngạch, mười lăm người tranh đoạt năm danh ngạch, trên căn bản là tỉ lệ một so ba.

Quan trọng nhất chính là, người người đều đã nhìn ra, xuất thủ trước có thể chiếm được tiên cơ. Nếu yêu thú của ngươi lại ngưu bức, chờ đến phiên ngươi có khi không có danh ngạch, cũng không tốt.

Trong lúc nhất thời, đám người kịp phản ứng tranh nhau chen lấn muốn biểu hiện ra năng lực yêu thú của mình trước, để chiếm trước tiên cơ.

- Chư vị đừng nóng vội, mỗi người đều có cơ hội! Vì cam đoan công bằng, còn lại mười lăm người, chia thành năm tổ, mỗi tổ ba người, sư tôn sẽ xét chọn một người trong tổ. Đương nhiên, mọi quyền quyết định đều do sư tôn, về phần phân tổ, cứ dựa theo thứ tự trước sau thông qua sơ tuyển phân tổ!

Mã Dược nói.

Rất nhanh, từng tổ được phân chia ra.

Có lẽ vận khí không tốt, có lẽ là duyên phận, trước đó có ba vị võ giả chủ động rời đi, có hai vị cách giữa Diệp Chân và bôn lôi kiếm Tần Hỗ, bọn hắn đi, thật vừa đúng lúc, ba người Diệp Chân, Tần Hỗ, Hồ Thanh Đồng đụng thành một tổ.

Nhưng muốn mạng chính là, tổ này, trong mắt những khác người, lại cơ hồ là bảng tử thần, đương nhiên, tử vong gần đối với Diệp Chân.

Bởi vì hai yêu thú đối thủ cùng tổ Diệp Chân mang theo đều là Thiên giai trung phẩm. Năng lực thiên phú huyết mạch rất mạnh, nhất là yêu thú do huyết mạch truyền thừa làm chủ, cơ hồ là thiết luật.

Cho nên, trong con mắt mọi người, từ khi phân tổ, Diệp Chân đã chú định thất bại, chỉ có thể bị đào thải, người có thể trúng tuyển trong tổ của Diệp Chân, chỉ có thể là Hồ Thanh Đồng hoặc Tần Hỗ.

Đây không chỉ là nhận thức chung, rất nhanh, Diệp Chân cũng ý thức được điểm này.

Dương Nhất Quan vẫn luôn không hề lộ diện chọn lựa rất nhanh, không đến nửa canh giờ, bốn tổ trước hoàn tất chọn ra một người, tính cả Đoàn Anh Niên chiếm tiện nghi đầu tiên, đã chọn lựa ra năm người.

Mà đã chọn lựa ra năm người trong bốn người, tất cả yêu thú mang theo đều là Thiên giai trung phẩm, chỉ có một người mang theo yêu thú Thiên giai hạ phẩm.

Mà trong tổ vị võ giả trúng tuyển duy nhất dựa vào Thiên giai hạ phẩm, yêu thú tất cả mọi người đều là thiên giai hạ phẩm.

Nói một cách khác, phẩm giai yêu thú chiếm hữu ưu thế tuyệt đối, khi tổ cuối cùng của Diệp Chân cạnh tranh vị trí thứ năm, mọi người đều cho rằng chủ yếu là giữa Hồ Thanh Đồng và Tần Hỗ.

Về phần Diệp Chân, trong con mắt của mọi người, đều cho rằng phải rút lui, dù biểu hiện Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân quả thật không tệ, nhưng, một đám yêu thú Thiên giai hạ phẩm thậm chí có một con Thiên giai trung phẩm đều bị loại mất, một Địa giai thượng phẩm yêu thú, không thua, còn có thể làm gì?

- Tổ thứ năm, bắt đầu!

- Diệp huynh, Hồ tiểu thư, không ngại để ta biểu hiện ra trước?

Tần Hỗ đột ngột tiến tới một bước nói.

Diệp Chân làm tư thế mời, Hồ Thanh Đồng từ chối cho ý kiến nhẹ gật đầu.

Ngay lúc đó, trên bầu trời một đoàn mây đen bỗng nhiên phát ra một tiếng “Tê” rít lên, thân hình giãn ra, lập tức biến thành một con cự mãng có kích thước hơn hai trăm mét, sườn sinh hai cánh, đỉnh đầu có hai bao thịt màu đen.

Trong tiếng kêu ré, một đôi cánh thịt to lớn của cự mãng đen tuyền đột ngột vỗ một cái, lôi quang bắt mắt, đột ngột từ phía dưới cánh cự mãng đen tuyền phun ra.

Ầm ầm!

Lôi quang như sét đánh từ trong không trung đánh xuống, cháy đen một mảnh mặt đất, khi Tần Hỗ thôi động, đôi cánh thịt của cự mãng đen tuyền quạt liên tiếp, tiếng sấm không ngừng, thời gian chưa được mấy hơi, đã biến mặt đất phụ cận thành một mảnh cháy đen.

- Ô Dực Lôi Giao! Ô Dực Lôi Giao có huyết mạch thượng cổ!

- Không, hẳn là Ô Dực Lôi Mãng, còn chưa có hóa giao. Nếu đã hóa giao, sẽ mọc sừng, uy lực lôi quang kia, chỉ sợ sẽ càng thêm kinh khủng!

Tiếng hô giật mình đột ngột vang lên, đồng thời, thanh âm may mắn cũng vang lên.

- Ai, may mắn không có cùng một tổ với Tần Hỗ, Ô Dực Lôi Mãng này quá mạnh, nếu ta cùng một tổ với hắn, đoán chừng ta cũng không thể trúng tuyển.

Một người được tuyển chọn may mắn nói.

- Ai nói không phải! Chỉ đáng tiếc, tiểu cô nương kia cũng gặp tai ương, aii… Ta đang còn muốn gặp nàng trên tiệc tối đây....

Trong ngôn ngữ, trực tiếp không nhắc đến Diệp Chân, theo bọn hắn nghĩ, yêu thú Địa giai thượng phẩm của Diệp Chân, không thể có bất kỳ tư cách nào.

- Mời!

Trên bầu trời, thời khắc Ô Dực Lôi Mãng một lần nữa hóa thành một đoàn mây đen, Tần Hỗ nhếch miệng lên. Ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân, ý tứ có vài phần khiêu khích nhìn Diệp Chân làm trò cười.

Diệp Chân khẽ chau mày, hắn không ngốc, cũng đã nhìn ra, hôm nay việc này, thật vô cùng khó khăn. Thiên phú bản năng của tiểu Miêu là tụ tập vân khí, mặc dù rất thực dụng, nhưng so với thiên phú rất nhiều thiên giai yêu thú, có chút kém.

- Ta tới trước!

Đang lúc Diệp Chân trù trừ, Hồ Thanh Đồng đột nhiên nhìn về phía Diệp Chân.

- Mời!

Cũng chưa từng thấy qua động tác của Hồ Thanh Đồng như thế nào. Chỉ thấy Ngân Giác Huyền Băng Hổ dính cùng một chỗ với tiểu Miêu đột ngột đằng không bay lên, ngân giác trên trán lóe lên quang hoa, đột ngột phun trào một đạo băng trụ.

Khi băng trụ xuất hiện, trên người tất cả mọi người đều bịt kín một tầng sương lạnh, loại lãnh ý lạnh tận xương tủy, khiến cho tất cả người ở đây cũng nhịn không được thôi động linh lực chống cự hàn khí.

Chỉ là băng trụ hàn khí, đã rất bất phàm.

Hưu hưu hưu!

Ngân giác trên đầu Huyền Băng Hổ bắn ra hàng trăm cây hàn băng trụ, đột nhiên cùng thời khắc đó gia tốc bắn ra, khiến cho không khí phát ra một đợt tiếng rít thê lương.

Tiếng rít thê lương chưa rơi xuống, quang hoa ngân giác trên đỉnh đầu Ngân Giác Huyền Băng Hổ lại lóe lên, trận hình hàn băng trụ vốn dĩ như ong vỡ tổ oanh ra ngoài đột ngột biến đổi, sắp xếp thành một hàng trận hình mũi nhọn tiêu chuẩn, đánh về phía hư không.

Một màn này làm cho ánh mắt tất cả mọi người ngẩn ngơ, ngay cả Diệp Chân cũng khẽ giật mình, khống chế như thế này, cũng quá lợi hại đi?

Nhưng, lợi hại hơn lại ở đằng sau.

Trong ngân giác quang hoa lấp lóe, hàn băng trụ vừa mới hiện lên mũi nhọn hình đánh phía thiên không đột ngột quay lại bẻ ngược, trong chốc lát hiện lên hình quạt tản ra, oanh một tiếng, hướng về một điểm nào đó trên mặt đất tập trung đánh tới.

Ngay khi đánh vào mặt đất, hàn băng trụ lần nữa bẻ ngược, sau đó, biểu diễn khiến cho mắt mọi người hoa liêu loạn lại bắt đầu.

Tứ phía vây kín, hai mặt bọc đánh, ba mặt giáp công, hợp trăm làm một, phân hoá tránh né các loại chỉ có võ giả mới có thể hoàn thành trận hình biến hóa, vậy mà ngân giác quang hoa lấp lóe trên đỉnh đầu Ngân Giác Huyền Băng Hổ, mọi việc đều làm một lần.

Đám võ giả tham gia tuyển chọn trực tiếp nhìn ngây người, ngay cả Mã Dược cũng thấy choáng mắt, lần thứ nhất sinh ra một loại cảm giác, yêu thú còn có thể chơi như vậy?

Ngay cả đại đệ tử Ngự Thú Môn đều kinh hãi, có thể nghĩ yêu thú của Hồ Thanh Đồng bộ lộ chiêu này có bao nhiêu lợi hại, lập tức vượt qua Ô Dực Lôi Mãng của Tần Hỗ.

- Tần Hỗ tiểu tử này, lần này thua thiệt lớn! Nhưng, cô nương họ Hồ này cũng quá dữ dội, nếu ai cùng một tổ với nàng, chỉ sợ ai cũng phải ngã nấm mốc, ngay cả

Đoàn Anh Niên cũng không ngoại lệ.

- Đúng vậy, thật may mắn! Nhưng, mặc kệ nó, sắp kết thúc, chúng ta chuẩn bị tham gia tiệc tối! Vẫn nên thật sớm nghĩ kỹ vấn đề muốn hỏi là gì?

Hai tên võ giả trúng tuyển nói.

- Người cuối cùng tổ thứ năm, Diệp thiếu hiệp, mời!

Thanh âm Mã Dược vang lên.

Mặc dù biết rõ Diệp Chân không thể nào có hi vọng, nhưng là người làm chủ sự, Mã Dược vẫn kiên trì để Diệp Chân phơi bày một ít, dù sao tàn chi Ngự Thú Môn của bọn hắn, phía sau ngay cả tông môn đều không có, cho tới nay, đều dựa vào hòa khí và tài lực, ít đắc tội với người thì tốt hơn.

Mã Dược nghĩ rất chu toàn, nhưng những người khác lại không như vậy, nhất là Đoàn Anh Niên, căn bản không nguyện ý buông tha bất kỳ cơ hội làm nhục Diệp Chân.

- Đây không phải sự tình quá rõ ràng sao? Còn muốn hắn biểu hiện ra làm gì?

Không phải lãng phí thời gian?

Đoàn Anh Niên bất mãn nói.

- Ai....

Tần Hỗ cũng dài hít một tiếng, hướng về phía Hồ Thanh Đồng có chút vái chào.

- Yêu thú Hồ tiểu thư thần kỹ cao minh, tại hạ cam bái hạ phong!

Nói, Tần Hỗ liền nhìn về phía Diệp Chân.

- Diệp huynh, không bằng ngươi với ta cùng nhau rời đi?

Tạo Hóa Chi Vương -