← Quay lại trang sách

Chương 651 Ban Thưởng Mà Vương Giả Khai Phủ Cảnh Đều Động Tâm?

Giáo chủ, giáo chủ!

Ngày thứ hai trời vừa mới tờ mờ sáng, Giản Thiên Hùng bước vào lều vải nghỉ ngơi của ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng.

- Tả Hùng, thương thế của ngươi khôi phục như thế nào?

Giản Thiên Hùng hỏi.

- Hồi giáo chủ, có đan dược chữa thương ngài cho, còn có linh lực của Điền phó giáo chủ tương trợ, thương thế của ta đã khôi phục chín thành, có thể buông tay chiến đấu!

Thể chất siêu cường kết hợp các loại tài nguyên chữa thương khiến cho Tả Hùng hôm qua còn hấp hối thì hôm nay đã trở nên thần thái sáng láng.

- Như vậy cũng tốt, ta yên tâm rồi! Tả Hùng, bản giáo chủ có một nhiệm vụ cho ngươi, ngươi có thể hoàn thành hay không?

Giản Thiên Hùng đột nhiên nói.

- Dù lên núi đao xuống biển lửa, thuộc hạ cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ giáo chủ giao cho!

Tả Hùng đáp lại to rõ.

Giản Thiên Hùng cười khoát tay áo.

- Đừng vội đáp ứng, nhiệm vụ này của bản giáo chủ, có thể khó hơn việc lên núi đao xuống biển lửa! Lần thi đấu bài danh Quy Linh đại hội, hiện tại có thể xác định tổng cộng có mười sáu võ giả tham gia, bản giáo chủ muốn ngươi xông vào mười vị trí đầu, ngươi phải thắng ít nhất sáu trận, lấy được 60 điểm tích lũy trở lên, ngươi có thể làm được sao?

Lần này, Tả Hùng cũng không trả lời ngay, sau khi suy tư một lúc, mới đáp.

- Giáo chủ yên tâm, cho dù thuộc hạ liều mạng cái mạng này, cũng phải đạt được 60 điểm tích lũy!

- Tốt!

Giản Thiên Hùng vỗ vào bả vai của Tả Hùng.

- Ngươi có thể liều mạng vì thần giáo, thần giáo sẽ không đối xử tệ với ngươi!

Chờ sau khi Quy Linh đại hội lần này kết thúc, ngươi có thể tùy ý ở trong bí tịch trân tàng của thần giáo chọn lựa một bản thần thông võ kỹ tu luyện.

- Hơn nữa, toàn bộ thiên tài địa bảo cần thiết để đúc thành mạch thần thông võ kỹ này, thiếu cái gì, thần giáo sẽ kiếm đủ cho ngươi, dù thần giáo không có, cũng sẽ phái người khắp nơi tìm kiếm cho ngươi!

Nghe vậy, Tả Hùng lập tức kích động.

- Giáo chủ ân trọng như núi, thuộc hạ nhất định liều chết báo đáp!

- Đương nhiên, 60 điểm tích lũy chỉ là mục tiêu, ngươi nhất định phải nghĩ ra biện pháp lấy được càng nhiều điểm tích lũy, nếu lần này có thể thu được thắng lợi cuối cùng, bản giáo chủ còn có trọng thưởng!

Một bên Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà nghe vậy cũng có chút giật mình.

Kỳ thật sau khi tu vi đến Chú Mạch cảnh, thần thông võ kỹ bí tịch cũng không phải khó tìm nhất. Ngược lại thiên tài địa bảo đặc thù hoặc bảo bối đặc thù để phụ trợ tu luyện những thần thông võ kỹ kia mới khó tìm nhất.

Những thứ này mới là nguyên nhân khiến cho tu vi của rất nhiều võ giả Chú Mạch cảnh tiến triển chậm rãi.

Đây cũng chính là nguyên nhân căn bản vì cái gì mà rất nhiều thế lực có thể bồi dưỡng được nhiều võ giả tuổi còn trẻ nhưng tu vi cao tới Chú Mạch cảnh tứ ngũ trọng.

Một thế lực lớn đập xuống tài nguyên, chỉ cần không phải ngu ngốc, tu vi đều có thể đề cao lên.

Nói xong, ánh mắt giáo chủ Giản Thiên Hùng lại nhìn về phía Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà!

- Muốn chiến thắng trong Quy Linh đại hội lần này, cần mỗi người các ngươi cùng cố gắng, đặc biệt là hai người các ngươi, trách nhiệm trên người càng nặng! Dựa vào thực lực của hai người các ngươi, xông vào sáu vị trí đầu hẳn là không thành vấn đề!

- Nhưng nếu Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta muốn thắng lần đại hội này, hai người các ngươi cần phải lấy được thứ hạng cao hơn, đạt được càng nhiều điểm tích lũy hơn! Dù sao nhân số của chúng ta đang ở thế yếu!

- Giáo chủ, dựa theo quy tắc của Quy Linh thi đấu bài danh, chúng ta cần đạt được thứ hạng như thế nào, mới có thể đoạt được thắng lợi cuối cùng?

Diệp Chân mở miệng hỏi.

- Hai người các ngươi nếu có thể chiếm được hạng 2 và hạng 3, cộng thêm điểm tích lũy của Tả Hùng, vậy thì chúng ta sẽ có sáu phần trở lên cơ hội chiến thắng lần này!

Giản Thiên Hùng nói.

Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà quay lại nhìn nhau một cái, đều từ trong mắt lẫn nhau nhìn thấy sự kinh ngạc.

- Hai chúng ta đoạt được hạng 2 và hạng 3 mới có sáu phần tỷ lệ thắng?

- Không sai, điều này có liên quan tới quy tắc tích lũy điểm của Quy Linh thi đấu bài danh! Cho nên, lần tỷ võ này, có cơ hội ra tay nặng liền tuyệt đối không nên lưu tình, có thể hạ sát thủ liền hạ sát thủ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải trước tiên bảo đảm an toàn của chính mình!

- Mặc khác, trong lúc chiến đấu, chính các ngươi cũng phải vạn phần cẩn thận, bởi vì những người khác, cũng sẽ có suy nghĩ giống như vậy. Không chỉ đơn giản là muốn chiến thắng đối thủ, mà còn muốn trọng thương thậm chí giết chết đối thủ!

Giản Thiên Hùng nghiêm túc nói.

- Giáo chủ, nếu một người trong số chúng ta đoạt được đệ nhất thì sao? Phần thắng của chúng ta sẽ có mấy phần?

Diệp Chân đột nhiên hỏi.

- Nếu như trong các ngươi có người đoạt được đệ nhất, phần thắng có thể sẽ đề cao đến tám phần! Chẳng qua, muốn đoạt được đệ nhất rất khó, vô luận Diêm Dịch Quân, hay là Thương Lệnh Kỳ, đều là đối thủ mạnh mẽ khó lường!

- Còn có Vân Sách của Thanh Vân Bảo, cũng không phải người mà các ngươi có thể chiến thắng. Dựa theo tình báo, trên người Vân Sách có một kiện Linh khí phòng ngự!

Giản Thiên Hùng nói.

- Hạ phẩm Linh khí phòng ngự?

Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh. Trang bị phòng ngự luôn luôn tương đối trân quý, đẳng cấp của trang bị càng cao, trang bị phòng ngự càng thưa thớt quý hiếm.

Nhật Nguyệt thần giáo cho bọn hắn trang bị phòng ngự, chỉ là Thượng phẩm bảo giáp, ngay cả Cực phẩm bảo giáp cũng không có, mà tên Vân Sách này lại có được Hạ phẩm Linh khí phòng ngự.

- Không cần lo lắng, Vân Sách cũng không phải không thể chiến thắng, các ngươi chỉ cần hết sức nỗ lực là được. Bản giáo chủ sẽ chế định sách lược ứng đối cho các ngươi!

Nói đến đây, Giản Thiên Hùng tạm ngừng nói chuyện một lát, lại nói.

- Vô luận các ngươi lần này có thể chiến thắng hay không, chỉ cần hai người các ngươi đều xông vào ba thứ hạng đầu, bản giáo chủ đều sẽ trọng thưởng. Tài liệu để chú mạch một mạch thần thông là tuyệt đối không thể thiếu. Nếu cuối cùng Nhật Nguyệt thần giáo có thể đạt được thắng lợi, bản giáo chủ còn có trọng thưởng khác!

- Được rồi, các ngươi cố gắng chuẩn bị đi, còn có một canh giờ, Quy Linh thi đấu bài danh liền sẽ bắt đầu.

Nói xong, Giản Thiên Hùng nghiêng người rời khỏi lều trại. Trong thời khắc bước ra lều vải, Giản Thiên Hùng lại quay đầu lại nói.

- Còn có một việc quên nói cho các ngươi biết. Ba vị trí đầu của lần Quy Linh thi đấu bài danh này sẽ được năm thế lực lớn cung cấp ban thưởng, không phải bản giáo chủ dụ hoặc các ngươi, trong đó có một vài ban thưởng, dù bản giáo chủ đều có chút thèm thuồng!

Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà lần nữa lộ ra vẻ sợ hãi giật mình, bảo bối mà ngay cả giáo chủ đều muốn ghen ghét đỏ mắt, đó là cái gì?

Kỳ thật vô luận Diệp Chân hay Niên Tinh Hà, lại hoặc Tả Hùng đều hiểu được ý nghĩa của những lời vừa rồi giáo chủ nói, đơn giản là để kích phát chiến ý của bọn hắn, để cho bọn hắn liều mạng mà thôi.

Nhưng vấn đề là, độ khó để chiến thắng cũng quá lớn!

Dù có người đoạt được danh hiệu đệ nhất, tỷ lệ chiến thắng của Nhật Nguyệt thần giáo cũng chỉ có tám phần, đạt được cả hạng 2 và hạng 3, tỷ lệ chiến thắng vậy mà chỉ có sáu phần!

Trong một sát na này, Diệp Chân đột nhiên có chút hối hận, nếu có khả năng, lúc phát hiện Dư Hách, Diệp Chân có lẽ sẽ nghĩ ra trăm phương ngàn kế cứu hắn. Mặc dù điều đó vô cùng vô cùng khó. Nếu bọn hắn có bốn người, muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, dễ dàng hơn nhiều!

Lần này Quy Linh thi đấu bài danh tổng cộng có mười sáu người tham gia, dùng phương thức rút thăm để quyết định trình tự thi đấu. Chỉ là chẳng qua rút thăm chỉ quyết định trình tự luận võ. Mà mỗi người đều muốn đánh một trận với tất cả người tham chiến. Nói một cách khác, mỗi người đều phải chiến đấu mười lăm trận!

Thắng một trận tích 10 điểm, đánh ngang tích 5 điểm, thua một trận tích 0 điểm, dựa theo điểm tích lũy để sắp xếp thứ tự của các võ giả, dựa vào tổng điểm tích lũy của mỗi một môn phái có võ giả tham chiến để quyết định thắng lợi cuối cùng.

Trong đó, ba võ giả đạt được thứ tự đầu sẽ có ngoài định mức tăng thêm điểm tích lũy. Võ giả đạt được hạng nhất, khi tính toán tổng điểm tích lũy, điểm tích lũy được nhân đôi. Còn võ giả đạt được hạng hai và hạng ba, khi tính toán tổng điểm tích lũy, điểm tích lũy ngoài định mức được gia tăng một nửa.

Dựa theo loại quy tắc tính điểm tích lũy này, điểm cao nhất chính là thuộc về võ giả hạng nhất.

Chẳng qua, đạt được hạng nhất, lại không có nghĩa có thể đạt được thắng lợi cuối cùng chiếm được năm năm quyền sử dụng đầu cực phẩm linh mạch này.

Lấy Vạn Tinh Lâu làm thí dụ, nếu Diêm Dịch Quân đoạt được hạng nhất, có ước chừng 300 điểm tích lũy, nhưng Vạn Tinh Lâu cũng rất khó đạt được thắng lợi cuối cùng.

Giống như Thiên La Môn cùng Thanh Vân Bảo có bốn võ giả tham chiến, hai nhà chỉ cần có một người đạt được hạng 2 hoặc hạng 3, tính cả chiến tích của những người khác, sẽ có thể nhẹ nhõm đạt được ước chừng 500 điểm.

Nếu Thương Lệnh Kỳ của Thiên La Môn đoạt được hạng nhất, lấy được 300 điểm tích lũy, Diệp Chân cùng Niên Tinh Hà của Nhật Nguyệt thần giáo phân biệt đạt được hạng hai và hạng ba, thì sẽ đạt được điểm tích lũy chừng 400 điểm. Nhưng điều này cũng không có nghĩa Nhật Nguyệt thần giáo có thể đạt được thắng lợi cuối cùng. Ngược lại, khả năng Nhật Nguyệt thần giáo sẽ thua phi thường lớn.

Bởi vì Thiên La Môn còn có ba vị võ giả, mà Nhật Nguyệt thần giáo chỉ còn có một người, chỉ cần ba người còn lại của Thiên La Môn đạt được thứ tự không quá thấp, Thiên La Môn có thể dễ dàng thắng lợi.

Nhưng nếu võ giả của Thanh Vân Bảo chiếm hạng hai, hạng ba, trong tình huống nhân số hai bên không sai biệt lắm, vậy thì ai thắng ai thua liền khó đoán.

Trong loại tình hình này, trận thứ hai của Quy Linh đại hội - thi đấu bài danh đã không còn đơn giản là một trận luận võ đơn thuần, mà là một trận tổng hợp đấu trí đấu lực, khảo nghiệm tâm kế ánh mắt của chưởng môn các thế lực lớn, thực lực và dũng khí quyết tâm của các võ giả trong môn phái, thậm chí một trận tổng hợp đọ sức cả vận khí!

Chỉ cần có chút vận khí, trong tình huống an bài thoả đáng, dù Vạn Tinh Lâu chỉ có hai người võ giả tham chiến, cũng có khả năng giành được thắng lợi cuối cùng.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, đã dự báo trước trình độ chiến đấu thảm thiết trong Quy Linh đại hội trận thứ hai!

Có một vài mục tiêu chiến lược là phải liều mạng mới có thể hoàn thành!

Coong!

Sau một canh giờ, một tiếng chuông ngọc thanh thúy vang lên. Ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng đồng thời từ trong tĩnh tọa tỉnh lại, nhìn nhau một cái, đồng thời đứng dậy, đi ra ngoài.

- Diệp huynh, ngày hôm qua đại ân không lời nào cảm tạ hết được!

Sau khi thấy Niên Tinh Hà ra khỏi cửa, Tả Hùng đột nhiên chắp tay hành lễ với Diệp Chân, thần sắc vô cùng trịnh trọng.

- Không phải việc gì to tát, vừa may trên người ta có sáu khối thí luyện tín vật!

- Làm sao có thể không có việc gì, ngươi biết rõ, nếu không có ba khối thí luyện tín vật kia của ngươi kịp thời trợ giúp, ta sẽ có kết quả ra sao!

Loại tình huống đó, chỉ là nghĩ lại liền khiến cho Tả Hùng không rét mà run!

Hắn không những phải mang tiếng tham sống sợ chết, còn phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của thần giáo. Nếu như thế, cả đời này của hắn coi như hết!

Thế nhưng trong tình huống ngày đó trong bí cảnh thí luyện, hắn bắt buộc phải vứt bỏ ba khối thí luyện tín vật, nếu không hắn chỉ sợ không thể đi ra ngoài bí cảnh.

- Bây giờ mọi việc lời nói chỉ là nói suông, đại ân xin cho Tả mỗ về sau lại báo đáp. Xin mời!

Tả Hùng cười thoải mái một cái, mời Diệp Chân đi trước!

- Mời!

Diệp Chân không nói gì thêm. Đối với võ giả, điều không thể chịu đựng nhất chính là ân tình của người khác, đổi lại Diệp Chân chịu ân trọng của người khác, cũng phải nghĩ trăm phương ngàn kế để báo đáp.

Lúc đến lôi đài tỷ võ to lớn, các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo đã tụ tập sẵn ở nơi đó. Nhìn thấy đám người Diệp Chân đi tới, Phó giáo chủ Điền Quý Chương mặt mày hớn hở.

Diệp Chân do hắn đề cử, mà lần này, Diệp Chân đã khiến cho hắn hãnh diện thật lớn!

- Tới!

- Ừm, Điền phó giáo chủ, ta hỏi vấn đề! Giáo chủ nói, năm thế lực lớn của Thanh Lam võ đô đã chuẩn bị cho ba vị trí đầu trong Quy Linh thi đấu bài danh ban thưởng mà ngay cả giáo chủ cũng có chút tâm động đỏ mắt.

- Ba vị trí đầu trong Quy Linh thi đấu bài danh rốt cuộc được ban thưởng cái gì?