Chương 652 Thực Lực Của Vân Sách
Tạm thời, ba bài danh ban thưởng còn chưa xác định!
Điền Quý Chương cười nói.
- Còn chưa xác định?
Đáp án này để Diệp Chân khá ngoài ý muốn.
- Thi đấu thứ hạng sắp bắt đầu, ban thưởng còn chưa xác định?
Một bên, Niên Tinh Hà cũng nhíu mày.
Mặt khác, Chu Lệnh nở một nụ cười hiếm thấy.
- Chúng ta vẫn phải giải thích cho các ngươi hiểu.
Từ trước đến nay, Chu Lệnh vì thống khổ mất con, khuôn mặt vẫn luôn không thay đổi, ít khi lộ ra tiếu dung, lần này ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng thành công thông qua thí luyện, nếu cuối cùng có thể thu hoạch, những cao tầng thần giáo bọn hắn, cũng là người được lợi, tâm tình tự nhiên không tệ.
- Trước Quy Linh, danh ban thưởng kỳ thật đã sớm đoán ra, sở dĩ đến bây giờ còn chưa xác định, chủ yếu do có quan hệ với quy tắc xác định phần thưởng!
- Quy tắc xác định phần thưởng?
- Không sai, phần thưởng bài danh ba người đứng đầu chính là do ngũ đại thế lực bỏ phiếu, trước khi bắt đầu Quy Linh đại hội, các thế lực nhất định phải chuẩn bị phần thưởng dâng lên trong tay chủ sự phương Thiên La Môn lần này.
- Mà các thế lực đưa ra phần thưởng cũng không phải tùy tiện tuyển một kiện là có thể, giá trị phần thưởng đưa ra nhất định phải thu hoạch được ít nhất sự tán thành ba thế lực mới có thể thông qua, mới có thể tham gia Quy Linh đại hội.
- Trên cơ bản, các thế lực đưa ra phần thưởng đều bảo bối trân quý có chút giá trị hiếm thấy, nếu không, thế lực khác cũng sẽ không đồng ý.
- Nhưng, các thế lực tiến cử phần thưởng chỉ là đợi tuyển, chân chính có thể quyết định thu hoạch được phần thưởng gì, thật ra là các ngươi!
Chu Lệnh nói.
- Chúng ta?
Diệp Chân và Niên Tinh Hà liếc nhau, hơi nghi hoặc một chút.
- Đúng vậy, từ chiến tích các ngươi quyết định! Nếu trong các ngươi có bất kỳ người có thể sát nhập vào ba người đứng đầu bài danh Quy Linh, vậy phần thưởng do Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta cung cấp sẽ trở về!
- Trái lại, nếu không có võ giả giết tiến vào top ba, phần thưởng thế lực bọn hắn cung cấp sẽ được cấp xuống dưới.
- Cho nên, các ngươi phải cố gắng, nếu các ngươi hai có thể giành được hai hạng ba, các ngươi có thể cầm được phần thưởng ba nhà thế lực khác cung cấp!
- Không dối gạt các ngươi, mọi sự vụ đều do ta phụ trách, cơ hồ tất cả phần thưởng, đều để mắt của ta vô cùng đỏ! Đáng tiếc ta già rồi, nếu không ta cũng sẽ liều mạng tham gia Quy Linh đại hội!
Chu Lệnh vừa cười vừa nói.
- Có thể tiết lộ một chút gì không?
Diệp Chân tò mò hỏi.
Chu Lệnh nhìn hai bên một chút, dựng thẳng ra một cái ngón tay cái cho Diệp Chân và Niên Tinh Hà.
- Ta nghe ngóng được, phần thưởng Trường Sinh giáo tặng biết là gì không?
- Cái gì?
- Trường sinh thánh thủy! Chính là thánh dược trấn giáo của Trường Sinh giáo -
Trường sinh thánh thủy, xưa nay, ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh cũng khó cầu được một giọt! Mà lần này, Trường Sinh giáo bị buộc, lấy ra bốn giọt!
Bộ dáng Chu Lệnh vừa nói vừa ao ước.
Con ngươi Diệp Chân lại co rụt lại.
Thần hiệu của Trường sinh thánh thủy, hắn không thể minh bạch hơn, vì hắn đã tự mình dùng qua, tự mình thể nghiệm, vết thương nặng như vậy, trong vòng chưa đến mười hơi đã khôi phục năm thành, qua trăm hơi thở đã hoàn toàn khôi phục.
Xưng là thần dược bảo mệnh cũng không đủ.
Loại bảo mệnh thần dược này, cũng khiến cho vương giả Khai Phủ cảnh không đỏ mắt mới lạ.
Đó chính là cái mạng thứ hai.
Theo suy luận này, Trường Sinh giáo có thể xuất ra trường sinh thánh thủy trân quý như thế. Như vậy thế lực khác xuất ra bảo bối, sao có thể kém?
- Đều đừng thấy thèm. Một hồi bình thường chiến đấu! Các ngươi muốn cầm tới trường sinh thánh thủy, còn phải xem vận khí!
Chu Lệnh khẽ nở nụ cười.
Chu Lệnh nói không sai, Diệp Chân muốn cầm tới trường sinh thánh thủy, xác thực phải xem vận khí.
Đầu tiên, đến giết tiến ba người đứng đầu mới có khả năng thu hoạch được trường sinh thánh thủy, tiếp theo, Trường Sinh giáo không thể có bất kỳ một tên võ giả nào tiến vào ba hạng đầu, ba hạng đầu mới có thể thu được đến trường sinh thánh thủy.
Mà võ giả của Trường Sinh giáo, bất luận là ai, thực lực Bạch Cốt công tử Lệ
Khắc Sở tuyệt đối có thể tiến vào ba hạng đầu.
Một lát sau, cao tầng ngũ đại thế lực và võ giả tham chiến đều đến đông đủ. Tạo thành một vòng tròn lớn, ở giữa lâm thời dựng một võ đài cực lớn chiếm một diện tích mười dặm.
Ách, thân hình môn chủ Thiên La Môn - Vu Mộng Sơn khẽ động, bay đến trung tâm lôi đài tỷ võ.
- Quy tắc điểm tích lũy lão phu cũng không muốn nói nhiều, tin tưởng đã có người giao phó cho các ngươi rõ ràng! Hiện tại lão phu nói cho đúng là quy tắc luận võ thắng bại, đều nghe cho kỹ!
- Trong chiến đấu ai thắng ai thua tự nhiên không cần lão phu phải nhiều lời, chư vị đều thấy rõ ràng, lão phu muốn cường điệu một điểm khác, đây là lôi đài luận võ, cho nên, nếu ai bị oanh ra linh tuyến lôi đài phương viên mười dặm, sẽ thua!
Khi đang nói chuyện, ngón tay giữa gảy nhẹ, một đạo linh tuyến màu xanh từ đầu ngón tay Vu Mộng Sơn bay ra, rất nhanh, dọc theo phương viên mười dặm bày ra một vòng, càng kinh người hơn chính là, linh tuyến kia ngưng lại vị trí chính xác, vẻn vẹn điểm này, cũng có thể thấy được Vu Mộng Sơn thâm hậu.
- Lão phu muốn cường điệu điểm thứ hai là, khi luận võ, không thể ra chiêu tuyệt sát với võ giả nhận thua tại chỗ! Đương nhiên, trong lúc luận võ dùng hết toàn lực không thu lại được tay là sự tình thường xuyên phát sinh, cho nên, dưới tình huống chỉ cần có người hô lên hai chữ “Nhận thua” mà chiến đấu còn chưa kết thúc, lão phu sẽ nhúng tay ngăn cản!
Vu Mộng Sơn nói.
- Đều hiểu, nếu đã minh bạch, trước hết tiến lên rút thăm!
Vu Mộng Sơn phất ống tay áo một cái, mười sáu thăm trúc bị bùn đen bịt lại không lộ chữ, bồng bềnh đến trước lôi đài.
- Mỗi người dùng linh lực rút ra một cây thăm trúc, bên trên chính là số thẻ tỷ võ lần này của các ngươi, đệ tử Thiên La Môn rút cuối cùng, nhanh!
Vu Mộng Sơn quát nhẹ một tiếng.
Trăm năm qua tổ chức hơn hai mươi lần, quy tắc Quy Linh đại hội này cũng phi thường hoàn thiện, ngay cả quy tắc thế lực người chủ trì đệ tử tị hiềm đều có.
Bấm tay nhẹ nhàng bắn ra, Diệp Chân dùng linh lực tùy ý đánh xuống một cây thăm trúc ngoài cùng bên trái.
Đập nát mặt ngoài bùn đen, lộ ra một con số.
- Số ba!
Rất nhanh, bao gồm đệ tử Thiên La Môn xuất thủ cuối cùng đều nhận được số thẻ rút được, Diệp Chân nhìn một chút, Niên Tinh Hà rút được số mười một, mà Tả Hùng rút được số tám!
Nhưng, số thẻ bao nhiêu cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì, trận luận võ này vì can hệ trọng đại, cơ hồ ngăn cản sạch bất kỳ một khả năng gian lận nào.
Duy nhất không thể khống chế là vận khí.
- Quy Linh lần này, bài danh thi đấu tổng cộng tiến hành chia làm ba ngày, mỗi ngày tổng cộng an bài năm vòng chiến đấu, mỗi vòng chiến có thể nghỉ ngơi nửa canh giờ, phía dưới, võ giả rút được số một lần nữa rút thăm lựa chọn đối thủ!
Vu Mộng Sơn nói.
Nhưng, khi thấy võ giả số một lên đài, Vu Mộng Sơn chủ động xuống đài, đổi cho Âm Trường Sinh đến chủ trì rút thăm, bởi vì võ giả rút được số một là Tạ Trí - đệ tử Thiên La Môn.
- Trận đầu, số một đối chiến số bảy!
Tất cả mọi người đều biết số một, nhưng lại không biết số bảy, ánh mắt mọi người đều nhìn về võ giả đứng song song lôi đài, muốn nhìn được ai là số bảy!
Đột nhiên, Vân Sách của Thanh Vân Bảo mặc võ phục màu xanh thêu mây đột nhiên tiến lên một bước, lộ ra ngay hào ký trong tay.
- Ta là số bảy!
Hí!
Trong lúc lơ đãng, tên Tạ Trí đệ tử Thiên La Môn kia hít vào một ngụm khí lạnh, nói thế nào, hắn quả thật xui xẻo, vừa ra tay, đã rút trúng người mạnh nhất Thanh Vân Bảo.
- Mời!
Mũi chân Vân Sách điểm nhẹ, bay lên võ đài, sau hơi do dự một cái, thần sắc đột ngột trở nên vô cùng kiên nghị, cũng theo đó bước lên luận võ đài.
Tu vi Vân Sách là Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, mà tu vi của hắn cũng là Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, sợ cái gì?
Nhưng, tu vi hai người, địa vị mỗi người trong thế lực lại không đồng dạng, Vân Sách là hạch tâm thế hệ mới của Vân gia Thanh Vân Bảo, mà địa vị Tạ Trí hắn trong thì Thiên La Môn rất bình thường, miễn cưỡng đạt đến trung thượng.
Khi Tạ Trí đạp vào luận võ đài, trên người Tạ Trí và Vân Sách đồng thời dâng lên quang hoa linh quang hừng hực, trong thời gian ngắn, quanh người trên dưới hai người bị một tầng hộ thể linh giáp mỏng trong suốt bao bọc.
Một thanh trường thương xuất hiện trong tay Tạ Trí, thoáng chốc linh cương phun ra, ngược lại Vân Sách, đứng chắp tay, không có bất kỳ động tác gì, nhưng, không người nào dám xem thường hắn.
Khi hai người chuẩn bị sẵn sàng, ánh mắt đồng thời nhìn về phía Âm Trường Sinh người chủ trì lâm thời đang bồng bềnh trên bầu trời!
Trong nháy mắt tiếp theo, thanh âm Âm Trường Sinh vang lên.
- Luận võ bắt đầu!
Khi tiếng nói Âm Trường Sinh rơi xuống đất, hai đạo quang hoa linh lực vô cùng hừng hực bay lên trên đài luận võ, tất cả võ giả, nhất là võ giả dự thi, thân thể đều nghiêng về phía trước, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía luận võ đài, không chịu buông tha bất kỳ một chi tiết nào.
Khí tức kỳ dị đột ngột bay lên từ trên thân Tạ Trí, trường thương như như ảo ảnh run lên, vô số đạo thương ảnh lao ra cực nhanh, khi đâm ra, mỗi một thương ảnh đầu thương trong rung động hơn ngàn lần, thương ảnh lập tức bao trùm thiên địa hướng về phía Vân Sách, trường thương trong lòng bàn tay trong nháy mắt này hóa thành một đạo Độc Long giấu rất nhiều mũi thương trong, bất cứ lúc nào cũng sẽ cho địch nhân một kích trí mạng.
Thần thông võ kỹ, Vô Ảnh Thương!
Nhìn thương ảnh phô thiên cái địa xông tới, Vân Sách đứng chắp tay lại nhẹ nhàng cười một tiếng, khóe miệng, tràn đầy khinh thường!
- Chỉ có chút bản lãnh này, quả thực lãng phí linh lực của ta!
Khi đang nói chuyện, bàn tay Vân Sách khẽ run lên, một chùm sáng chỉ to bằng móng tay đột ngột bay ra, lúc bay ra, ánh sáng màu lam đậm nổ tung, nhân thể như bôn lôi nghênh hướng thương ảnh phô thiên cái địa!
Quang đoàn không ngừng biến lớn, khi bay ra, biến thành một ấn tỷ lớn chừng bàn tay.
Tốc độ ấn tỷ lớn chừng bàn tay cực nhanh, so mũi thương phô thiên cái địa của Tạ
Trí còn nhanh hơn, trong thời gian ngắn, vọt vào trong mũi thương phô thiên cái địa.
Những nơi đi qua, mũi thương lập tức vỡ vụn!
Trong nháy mắt tiếp theo, ấn tỷ lớn chừng bàn tay đột ngột gia tốc, bỗng nhiên vội xông tới hướng về Tạ Trí đóng xuống!
Ầm!
Ánh sáng màu lam đậm như pháo hoa bộc phát ra, Tạ Trí như một khối sợi bông bị gió lớn thổi phá ra, trực tiếp bay lên cao cao, máu tươi như suối phun ra từ trong miệng, ngay cả cực phẩm bảo thương nắm chặt trong tay cũng bay lên cao cao!
Ông!
Cực phẩm bảo thương của Tạ Trí rơi xuống đất trước, mũi thương cắm vào mặt đất, đuôi thương như dây cung buông lỏng ra không ngừng run rẩy động lên, còn thân thể Tạ Trí vẫn đang tung bay!