← Quay lại trang sách

Chương 656 Trường Sinh Giáo Đánh Xì Dầu

Ầm ầm!

Trong âm thanh đinh tai nhức óc, một đạo lôi quang đen nhánh từ trong lòng bàn tay Diệp Chân đâm nghiêng ra, vô cùng mau lẹ đánh về phía Bạch Cốt công tử.

Khi nhìn thấy lôi quang đen nhánh này, thần sắc Lệ Khắc Sở không hiểu sao xiết chặt, trong mắt lóe lên một tia kinh hoảng.

Hôm đó trong thí luyện bí cảnh, hắn cũng đỡ một cái lôi quang như thế, phải nói, ngày đó hắn bị Diệp Chân chém mất một tay, có quan hệ rất lớn với lôi quang này.

Nhưn khi đó tình hình kia quá nguy cơ, hắn chỉ biết uy lực lôi quang này khinh khủng, cũng không suy nghĩ nhiều.

Nhưng hôm nay, lại bị uy lực lôi quang đen nhánh này cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Đen nhánh lôi quang từ trong không trung chụp vào bạch cốt thần trảo của hắn xuyên qua Diệp Chân, những nơi lôi quang đen nhánh đi qua, bạch cốt thần trảo của hắn như canh nóng giội tuyết phi tốc hòa tan tiêu mất.

Khi vẻ giật mình nổi lên hai gò má của Lệ Khắc Sở, ánh sáng màu trắng bệch thuần túy ngưng tụ thành bạch cốt linh quang thuẫn đột ngột hiện lên ở trên cánh tay, nghênh hướng lôi quang đối diện oanh tới.

Nhưng lôi quang, đen nhánh này như khắc tinh bạch cốt linh lực của hắn, khi lôi quang khuynh tiết xuống, bạch cốt linh quang thuẫn lần nữa tiêu mất.

Liên tiếp oanh phá hai đạo võ kỹ uy lực mạnh mẽ, uy lực lôi quang đen nhánh vẫn không giảm, nhìn kích thước, cũng mới thu nhỏ lại một nửa.

Trong nháy mắt tiếp theo, lôi quang đen nhánh còn sót lại hung hăng đánh xuống từ đỉnh đầu Lệ Khắc Sở, lực lượng phòng ngự của đại bạch cốt linh giáp của Bạch Cốt công tử cực kỳ cường, lại như đậu hũ trực tiếp bị oanh thành mảnh vụn.

Khi cảm giác hơi tê liệt truyền khắp toàn thân, xuất hiện một ý nghĩ cực kỳ hoảng sợ, hoặc nói nhận biết mới từ trong lòng Lệ Khắc Sở bay lên.

- Thiên Lôi!

- Chẳng lẽ đây là Thiên Lôi?

Gương mặt Lệ Khắc Sở hoảng sợ.

Hắn tu luyện Bạch Cốt Thần Công, uy lực vô tận, nhưng tổng cương bên trong, có một câu lược thuật trọng điểm, Bạch Cốt Thần Công, uy lực vô biên... Chỉ sợ duy nhất Thiên Lôi...

Ầm ầm!

Mặt mũi Diệp Chân tràn đầy cười nhạo, lại thêm một đường Kinh Hồn Thiên Lôi phi tốc từ trong lòng bàn tay bay ra, tiếng sét đánh khuynh tiết xuống đỉnh đầu đối phương.

Đương nhiên, Lệ Khắc Sở sẽ không ngồi chờ chết.

Bạch cốt linh quang thuẫn không ngừng ngưng tụ, bạch cốt linh giáp cũng trong nháy mắt bao trùm đến bên ngoài thân, nhưng lần này còn không bằng lần trước, đại lượng lôi quang đen nhánh khuynh tiết xuống, đánh cho tử thể Bạch Cốt công rung động như si, không thể tự đè xuống!

Một màn này, trực tiếp để Diêm Tông vô cùng chờ mong nhìn trợn tròn mắt.

Về phần Âm Trường Sinh, ngoài sân gấp đến độ dậm chân, thần hồn truyền âm nhưng lại bị linh tuyến quấy nhiễu, không cách nào chỉ điểm.

Khi thấy bạch cốt linh giáp của Lệ Khắc Sở lần nữa bị Diệp Chân oanh nổ nát, Âm Trường Sinh đã liều lĩnh rống lên.

- Dùng Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu, nhanh dùng. Lúc này không cần, chờ đến khi nào!

Nguyên bản, trung phẩm Linh khí Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu là đòn sát khí Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở áp đáy hòm, vũ khí bí mật dùng để đối phó đám người Thương Lệnh Kỳ, Diêm Dịch Quân, tuỳ tiện sẽ không bại lộ.

Nhưng, lúc này nhìn Lệ Khắc Sở đã thấy sống chết trước mắt, rốt cuộc không lo được rống lớn ra.

Nghe được tiếng rống này, khóe miệng Diệp Chân lần nữa hiển hiện một tia cười nhạo. Còn nghĩ dùng Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu công kích hắn ở đây, dùng như thế nào?

Tiếng rống này, Lệ Khắc Sở cũng nghe được, nhưng trên mặt, lại hiện lên một tia tiếu dung so với khóc còn khó nhìn hơn, tiếu dung vẫn chưa hoàn toàn hiển hiện, lại thêm một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi khuynh tiết xuống, để Lệ Khắc Sở trực tiếp cười khổ nhìn hắn.

Ở nơi sâu nhất trong hai con ngươi sợ hãi hừng hực như liệt diễm, theo bản năng phát ra một âm thanh hét thảm!

Lần này, thậm chí ngay cả bạch cốt linh quang thuẫn và bạch cốt linh giáp, hắn đều chưa kịp ngưng ra, Kinh Hồn Thiên Lôi đã trực tiếp oanh đến trên người hắn.

Khi lôi quang oanh kích đến trên bạch cốt chiến thể của hắn, hắn cảm giác giống bị bàn ủi nung đỏ in dấu. Đó là một loại đau đớn thẳng vào cốt tủy.

Hắn muốn giãy dụa, nhưng thiên lôi nhập thể, toàn thân hắn đều như bị khối sắt lạc ấn một lần nữa, ngoại trừ kêu thảm, lại không thể có bất kỳ giãy dụa gì.

Bên ngoài sân, vô luận Diêm tông hay Âm Trường Sinh đều bị Lệ Khắc Sở kêu thảm dọa sợ ngây người.

Diệp Chân dễ dàng đánh cho Lệ Khắc Sở kêu lên thảm thiết.

Đối với võ giả Chú Mạch cảnh, phải là dạng thống khổ gì mới có thể để cho bọn hắn kêu lên thảm thiết?

- Giáo chủ, tình hình có chút không thích hợp, tại sao ta cảm giác Khắc Sở sắp chịu không nổi? Nếu không, nhận thua đi?

Hộ giáo thống lĩnh Đoàn Anh Niên bên cạnh Âm Trường Sinh thành khẩn đề nghị một câu.

Âm Trường Sinh chau mày thành một chữ xuyên.

- Đây, còn chưa đến mức....

Nói đùa cái gì, Lệ Khắc Sở là võ giả hắn ký thác kỳ vọng, chính là cơ hội duy nhất Trường Sinh giáo đạt được thắng lợi, làm sao có thể trực tiếp nhận thua Diệp Chân?

Âm vang như sét đánh thanh lên lần nữa, lôi quang đen nhánh đánh xuống, trực tiếp nổ lên một ánh lửa bên ngoài thân Lệ Khắc Sở, Lệ Khắc Sở như cọc gỗ bị oanh đến bay lên, sau đó rơi xuống mặt đất, toàn thân trên dưới bắt đầu không tự chủ được run rẩy.

Lúc này, Âm Trường Sinh có ngốc, cũng minh bạch Lệ Khắc Sở sắp không chống đỡ được.

- Nhận thua, lão phu thay mặt Lệ Khắc Sở nhận thua....

Ầm ầm!

Khi thanh âm Âm Trường Sinh vang lên, một đạo tiếng sét đánh vang lên lần nữa, phá vỡ toàn bộ thiên không, lời nói Âm Trường Sinh còn chưa nói xong khi, đã đánh tới trên người Lệ Khắc Sở.

Một mùi thối thịt bị đốt cháy khét đặc thù đột ngột tràn ngập ra, để trái tim Âm Trường Sinh hung hăng chìm xuống.

- Khắc Sở....

Ngay lúc đó, trên bầu trời thân hình Vu Mộng Sơn chủ trì tỷ võ lóe lên, bên cạnh vọt tới Lệ Khắc Sở, đơn chưởng một dựng, lượng lớn linh lực chuyển vận tới, thần sắc đột ngột trở nên vô cùng ngoài ý.

Cũng trong nháy mắt này, Diệp Chân chỉ cảm thấy quang hoa lóe lên, thân hình Âm Trường Sinh xuất hiện bên người Lệ Khắc Sở sắp biến thành than cốc, lấy ra một cái bình sứ, vội vàng rót vào một giọt chất lỏng.

- Trường sinh thánh thủy?

Con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt lại.

- A, không tệ, làm được tốt, phi thường tốt!

Thanh âm Giản Thiên Hùng vang lên bên cạnh thân Diệp Chân, chẳng biết lúc nào, Giản Thiên Hùng cũng chui lên luận võ đài, nhưng là bảo hộ Diệp Chân ở phía sau.

Hơn phân nửa bình trường sinh thánh thủy rót vào, nhưng thân hình Lệ Khắc Sở vẫn không nhúc nhích, nhẹ nhàng đụng, xương ngực Lệ Khắc Sở đã đứt gãy, từ đứt gãy có thể nhìn thấy, xương ngực đã hoàn toàn than hoá.

Một tia tức giận không thể phát tiết, dù ngươi ngâm mình trong trường sinh thánh thủy, cũng vô dụng.

Bàng bạc vô cùng linh lực ba động đột ngột trên người Âm Trường Sinh bay lên, mặc kệ ai cũng có thể cảm ứng được trong linh lực ba động của Âm Trường Sinh ẩn chứa bạo ngược và phẫn nộ.

Giản Thiên Hùng tiến tới một bước, chủ động bảo hộ trước người Diệp Chân, mà trên người Vu Mộng Sơn - người chủ trì Quy Linh đại hội cũng dâng lên hơi thở sát phạt.

- Âm giáo chủ, ngươi đang muốn khiêu chiến ước định ngũ đại thế lực liên hợp sao?

Âm Trường Sinh bỗng nhiên ngẩng đầu, tròng mắt đỏ lên hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Chân, lúc này, Diệp Chân cảm giác Âm Trường Sinh có loại xúc động như muốn nuốt sống hắn.

Làm nhất giáo chi chủ, Âm Trường Sinh xúc động chỉ là tạm thời, chủ yếu là tổn thất Lệ Khắc Sở đối với Trường Sinh giáo mà nói, quá lớn.

Lệ Khắc Sở vừa chết, trên Quy Linh đại hội lần này, Trường Sinh giáo triệt để đánh xì dầu.

Càng quan trọng hơn là, Trường Sinh giáo tổn thất một vị vương giả Khai Phủ cảnh tương lai. Trong thế hệ trẻ tuổi Trường Sinh giáo, Lệ Khắc Sở là một vị duy nhất có hi vọng trong vòng mười năm trùng kích quan khẩu Khai Phủ cảnh.

Mà bây giờ, lại vẫn lạc tại nơi này.....

- Tốt, rất tốt, phi thường tốt!

Hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Chân một chút, Âm Trường Sinh đã ôm thi thể Lệ

Khắc Sở hóa thành than cốc rời đi luận võ đài, chỉ là đi lại có chút tập tễnh.

- Tại sao có thể như vậy?

Giật mình nửa ngày, Diêm Tông mới từ trong cổ họng gạt ra một câu như vậy. Gương mặt ngạc nhiên.

Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, vốn dĩ Lệ Khắc Sở lập tức có thể chém giết Diệp Chân. Trong nháy mắt, Lệ Khắc Sở lại bị Diệp Chân oanh sát?

- Công pháp Lệ Khắc Sở hẳn nhận khắc chế với lôi pháp của Diệp Chân, hơn nữa còn là loại khắc chế trời sinh kia....

Một bên Diêm Dịch Quân bổ sung một câu.

Về phần võ giả quan chiến khác, đã nhìn trợn tròn mắt.

Bao gồm Thương Lệnh Kỳ, Vân Sách, cũng vô cùng khiếp sợ.

Bọn hắn đương nhiên nhìn ra được lôi pháp của Diệp Chân vừa lúc khắc chế công pháp của Lệ Khắc Sở, nhưng dưới tình huống công pháp khắc chế, có thể trực tiếp oanh Lệ Khắc Sở có tu vi cao tới Chú Mạch cảnh tứ trọng thành than cốc.

Mà người thi triển, vẫn là một tên võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng.

Tận mắt thấy một màn này, mới biết cảm thụ như thế nào?

Vòng thứ hai kết thúc, ba vị võ giả trong Nhật Nguyệt thần giáo, Diệp Chân và Niên Tinh Hà duy trì thắng hai trận liên tiếp. Vòng thứ hai vận khí Tả Hùng có chút xui xẻo, rút được Vân Sách, trực tiếp nhận thua, Nhật Nguyệt thần giáo tổng cộng tích năm mươi điểm.

Thế lực Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo ngang nhau, vào lúc này vẫn như cũ là thế lực ngang nhau, hai phe hai lượt đều là tám trận chiến thắng năm, tổng điểm tích không sai biệt lắm với Nhật Nguyệt thần giáo.

Về phần Trường Sinh giáo, Lệ Khắc Sở bị Diệp Chân oanh sát, đã triệt để biến thành nhân vật đánh xì dầu.

Hai người của Vạn Tinh Lâu bốn trận chiến thắng hai, tích hai mươi phần, điểm tích lũy thấp nhất, nhưng, nếu Diêm Dịch Quân có thể đoạt đến bài danh thi đấu thứ nhất của Quy Linh đại hội lần này lại là chuyện khác.

Trong bài danh thi đấu Quy Linh, võ giả chiến tử cũng xuất hiện trong vòng thứ hai.

Đã có võ giả chiến tử xuất hiện, phải nhắc đến quy tắc Quy Linh bài danh thi đấu dưới tình huống có võ giả chiến tử.

Trước đây nói qua, mấy chục giới tổ chức Quy Linh bài danh thi đấu, quy tắc đã vô cùng hoàn thiện, dưới tình thuống có võ giả chiến tử, cũng có quy định kỹ càng.

Nếu võ giả bị giết trong bài danh thi đấu Quy Linh, người đã chết, nhưng lá thăm không chết.

Dự kiến nói đúng là, trong danh sách rút thăm vẫn có số thẻ của hắn.

Như Lệ Khắc Sở bị giết là số mười hai, vậy lá thăm số mười hai vẫn còn, ai ở vòng trong rút trúng lá thăm số mười hai, trực tiếp tuyên bố thắng, tích mười điểm.

Sở dĩ làm như thế, nguyên nhân rất đơn giản, nếu lá thăm võ giả chiến tử trực tiếp biến mất, võ giả phía sau không cách nào thu hoạch được điểm tích lũy, như vậy nếu có một tên võ giả chém chết hơn ba người, trên cơ bản, khả năng thu hoạch được đệ nhất trở nên phi thường lớn.

Nhưng, quy củ này đối với người chém giết cũng không công bằng, ngũ đại thế lực cũng mặt khác bổ sung.

Nếu điểm tích lũy cuối cùng có hai vị võ giả, nhưng một người trong đó có chiến tích chém giết, mà đổi thành một người cũng không có đối chiến với võ giả bị chém giết, trực tiếp luân không chiến thắng, loại tình huống này, võ giả có chiến tích chém giết sẽ được ưu tiên bài danh.

Cho nên, từ một loại trình độ nào đó, Diệp Chân chém giết Lệ Khắc Sở, đối với võ giả thế lực mà nói là một chuyện tốt, đương nhiên, đối với võ giả Nhật Nguyệt thần giáo cũng là chuyện tốt.

Duy nhất bị hao tổn, chỉ có Trường Sinh giáo.

Giống nhau trước đó sở liệu, cho dù chiến đấu đến vòng thứ ba, Tạ Trí và Vân Hâm trước đó bị thương nặng vẫn như cũ chưa hồi phục trọng thương, trực tiếp có ba người luân không.

Mà vừa rồi uy phong Diệp Chân chém giết Lệ Khắc Sở, không chỉ có võ giả đối chiến Diệp Chân vòng thứ ba trực tiếp nhận thua, ngay cả võ giả khác, cũng biến thành vô cùng cẩn thận.

Như gặp phải cường giả Diêm Dịch Quân, Thương Lệnh Kỳ, Vân Sách đều trực tiếp nhận thua.

Ở đây đều là người trẻ tuổi, chuyện kia không có huyết tính, chớ nói chi là văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị, nếu không phải thế lực sau lưng có chỉ thị đầu óc, tuyệt đối sẽ không chủ động trực tiếp nhận thua!

Loại tình huống này, để luận võ trở nên vô cùng không thú vị.

Mặc dù nói luận võ, nhưng liên tiếp hai lượt, ngay cả chân chính đặc sắc chiến đấu đều không có mấy trận.

Loại tình huống này, chiến đấu tiến hành đến vòng thứ năm thường có thay đổi.

Vòng thứ năm là một vòng cuối cùng hôm nay, vòng thứ năm qua đi, mỗi một vị võ giả, đều sẽ có một đêm công phu khôi phục. Thời gian trôi qua, dưới rất nhiều linh đan diệu dược chồng chất, chỉ cần không phải thương thế quá nặng, đều có thể khôi phục.

Cho nên, khi vòng thứ năm lúc mới bắt đầu, chiến đấu máu tanh lần nữa trình diễn!

Trận đầu, là Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ huyết chiến số bốn, Vân Phong của Thanh Vân Bảo, Vân Phong cầm trong tay hạ phẩm Linh khí Lưu Hỏa Phiến.

Đáng tiếc, giống Vân Hâm trước đó cầm trong tay hạ phẩm Linh khí - Thanh Phong Tiêu đối chiến Diêm Dịch Quân, mặc dù Vân Phong dùng Lưu Hỏa Phiến đến xuất thần nhập hóa, thậm chí hắn tu luyện thần thông võ kỹ cũng là thần thông thân pháp tăng tốc độ né tránh, chuyên môn phối hợp với Lưu Hỏa Phiến đang tu luyện.

Đáng tiếc, hắn đối đầu với Ma Âm công tử.

Lần này, Ma Âm Cửu Hoàn Đao của Thương Lệnh Kỳ bày ra chiến lực kinh khủng làm cho người khác e sợ.

Trong sóng âm chín đao hoàn lộn xộn chói tai trùng kích, Vân Phong thất thần trong tích tắc, cứ như vậy thất thần trong tích tắc, để đầu Vân Phong bay thẳng thiên không.

Cũng làm cho sắc mặt Vân Xung Tiêu - bảo chủ Thanh Vân Bảo trở nên tái nhợt.

Không chỉ Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo liều mạng, một vòng này, võ giả khác cũng vô cùng ra sức, cơ hồ lấy mạng liều.

Niên Tinh Hà chiến đấu với La Tín số mười bốn của Thiên La Môn, từ thực lực luận, Niên Tinh Hà là Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong so với La Tín Chú Mạch cảnh tam trọng hậu kỳ hơi chiếm ưu thế.

Hơn nữa Niên Tinh Hà có hạ phẩm Linh khí trong tay, chiến lực phi thường cường đại.

Nhưng, Niên Tinh Hà kém một chút không khống chế được La Tín, cuối cùng, vẫn dựa vào Liệt Diễm Phong Quang Kiếm, trực tiếp đánh La Tín thổ huyết bay ra khỏi luận võ đài, gian nan chiến thắng.

Mà chính Niên Tinh Hà cũng vết thương chồng chất.

Về phần Diệp Chân, sau khi tự chém giết Lệ Khắc Sở, võ giả tao ngộ hắn sau này, đều chủ động nhận thua, một vòng này, cũng không ngoại lệ, nhất là dưới tình huống thực lực võ giả tao ngộ đều rất bình thường.

Đương nhiên, thực lực võ giả tham chiến ở đây, mỗi một võ giả phóng tới đều là thiên tài đỉnh cao.

Đại lượng trọng thương xuất hiện trong một vòng, nhưng, ngoại trừ Vân Phong bị chém giết, những người khác cũng chưa có bị giết.

- Vòng thứ năm trận thứ bảy, số mười đối chiến số bảy!

- Số mười? Số bảy?

Khi nghe được thanh âm này, thần sắc Diệp Chân đột ngột khẽ động, ánh mắt không khỏi nhìn về phía hai tên võ giả đi hướng luận võ đài, trong đôi mắt đột ngột dâng lên vẻ hưng phấn.

Rốt cục, có kịch hay để xem!

Số mười là Diêm Dịch Quân - Vạn Tinh Lâu, mà số bảy chính là Vân Sách -Thanh Vân Bảo có được trung phẩm Linh khí!

Diêm Dịch Quân quyết đấu Vân Sách!

Khi phát hiện tình huống này, cho nên trong mắt võ giả quan chiến, chớp mắt hiện lên tràn đầy chờ mong!