← Quay lại trang sách

Chương 655 Diệp Chân Cười Nhạo

Điều kiện tiên quyết của quy tắc Quy Linh bài danh thi đấu căn cứ từ phương diện tận lực cam đoan công bằng, nên trình tự rút thăm vòng thứ hai là người bị rút từ vòng thứ nhất đi đầu rút thăm.

Nếu trong vòng thứ hai, người bị rút vòng thứ nhất còn chưa bắt đầu rút thăm lại bị những người khác rút trúng, vậy trình tự hắn rút thăm phải hoãn lại đến vòng thứ ba, hơn nữa là ưu tiên rút thăm.

Cứ như vậy, người đầu tiên rút thăm vòng thứ hai biến thành Vân Sách của Thanh Vân Bảo, đây là một đối thủ khiến mọi người đều kiêng kỵ.

Đương nhiên, đối với những võ giả muốn được nằm trong top ba bài danh Quy Linh, không thể không liều mạng một trận chiến với Vân Sách.

Nhưng nếu có lựa chọn, càng nhiều người càng hy vọng cơ hội đánh một trận với Vân Sách đẩy lên trận chiến cuối cùng trong ngày, kém nhất, cũng là trận chiến cuối cùng mỗi ngày.

Như thế, có thể buông tay liều mạng, sau đó có thể thu hoạch được càng nhiều thời gian khôi phục.

Nhưng nói đi thì nói lại, thời gian trì hoãn, cơ hội đối với mọi người đều như nhau.

Không thể nói vận khí Vân Sách tốt, chỉ có thể nói vận khí võ giả bị rút tương đối thấp, hoặc nói, vận khí võ giả Trường Sinh giáo tương đối xui xẻo.

Vòng thứ hai, mở màn lại là trận đánh ác liệt.

Vân Sách rút chính là số sáu Mãn Hòa An của Trường Sinh giáo, Mãn Hòa An vòng vừa rồi mới thua Tả Hùng của Nhật Nguyệt thần giáo.

Tu vi đồng cấp với Tả Hùng, nhưng lại thua, chớ nói chi Vân Sách có tu vi cao cường, trong tay nắm giữ trung phẩm Linh khí kinh khủng.

Thậm chí còn chưa đánh, Mãn Hòa An đã chủ động nhận thua.

Đây nhất định là sách lược Trường Sinh giáo.

Mặc dù Mãn Hòa An này thua hai trận, nhưng về sau sẽ còn có cơ hội thắng, cho nên bảo tồn thực lực.

Trận thứ hai là Triệu Tu Minh võ giả số mười ba rút thăm khiêu chiến người khác, mặc dù trong đám người Trường Sinh giáo, vận khí Triệu Tu Minh so với Mãn Hòa An tốt hơn cũng không phải một điểm nửa điểm.

Trực tiếp rút được số năm Vân Hâm của Thanh Vân Bảo. Mà vòng vừa rồi, Vân Hâm bị

Diêm Dịch Quân đánh trọng thương, hàn độc nhập vào lục phủ, thẳng đến lúc này, vẫn chưa tỉnh lại.

Trong một ngày, sợ không thể nào lại tham gia chiến đấu, nếu miễn cưỡng tham gia chiến đấu, kết quả cuối cùng, không cần nghĩ.

Triệu Tu Minh không chiến mà thắng, để trên mặt Âm Trường Sinh u ám cuối cùng nở một nụ cười, hơn nữa Vân Hâm lại không nắm giữ hạ phẩm Linh khí.

Trận thứ ba chính là Hình Phi thua Diệp Chân vòng vừa rồi, vận khí của hắn như đã cạn, lần này, rút lại là số mười Diêm Dịch Quân.

Không hề nghi ngờ, Hình Phi cũng chủ động nhận thua, Diêm Dịch Quân nhẹ nhàng chiến thắng.

Quan sát vòng thứ hai, Diệp Chân đã có chút mất hứng, luận võ giải thi đấu lần này được tiến hành đã hoàn toàn biến vị.

Biến thành năm vị chưởng môn ngũ đại thế lực đang đấu trí đấu mưu, mà những võ giả tham chiến như Diệp Chân, đã biến thành quân cờ trong tay năm vị chưởng môn, tiến lên rút lui công sát phòng thủ, đã không phải do chính mình.

Duy nhất hấp dẫn Diệp Chân là phần thưởng Quy Linh đại hội lần này. Khỏi cần phải nói, chính là trường sinh thánh thủy kia vô cùng mê người. Hiện tại Diệp Chân vô cùng kỳ vọng võ giả Trường Sinh giáo thua thêm lần nữa, vì như vậy, Diệp Chân mới có cơ hội đạt được trường sinh thánh thủy.

Đương nhiên, tranh đấu ba vị trí đầu mới có cơ hội đạt được trường sinh thánh thủy.

Diệp Chân có cơ hội tranh đấu ba vị trí đầu không?

Đối với điểm này, Diệp Chân cực kỳ có lòng tin, bằng không, cũng có lỗi với Thận Long Châu mang cho hắn một thân bí thuật!

Có lẽ là vận khí, có lẽ là thiên ý, thẳng đến một trận chiến cuối cùng của vòng thứ hai, đều không có xuất hiện cường giả đứng đầu các thế lực lớn quyết đấu.

Duy nhất đáng giá vừa nói chính là Niên Tinh Hà đối chiến với Vân Phong của Thanh Vân Bảo, vừa vào sân, Vân Phong đã thôi động lưu quang phiến hạ phẩm Linh khí điên cuồng công kích Niên Tinh Hà, Niên Tinh Hà ứng phó có chút chút chật vật, thậm chí nguy hiểm sắp thua.

Nhưng khi Niên Tinh Hà lộ ra hạ phẩm Linh khí Liệt Diễm Phong Quang Kiếm do giáo chủ ban thưởng, chiến thế lập tức thay đổi, mà, Liệt Diễm Phong Quang Kiếm vô cùng phù hợp với Niên Tinh Hà, Niên Tinh Hà cơ hồ đã phát huy uy lực Liệt Diễm Phong Quang Kiếm đến cực hạn.

Chỉ sáu chiêu, Vân Phong Thanh Vân Bảo thổ huyết bị thua, để người quan chiến rất kinh hô một trận, cũng làm cho trong mắt bọn người Vân Sách, Diêm Dịch Quân, Lệ Khắc Sở, Thương Lệnh Kỳ dị quang chớp liên tiếp.

Vân Phong nắm giữ hạ phẩm Linh khí, trực tiếp bức ra át chủ bài của Niên Tinh Hà, cuộc chiến đấu này tính toán ra, siêu đáng giá.

Nhưng nhiều lần trong ánh mắt mọi người, vô luận nhóm chưởng môn ngũ đại thế lực, hay các cao tầng ngũ đại thế lực, hoặc đám võ giả tham chiến, toàn bộ ánh mắt không ngừng dò xét qua lại trên người Diệp Chân và Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở.

Lượt rút thăm cuối cùng vòng thứ hai, hai người Lệ Khắc Sở và Diệp Chân không bị rút trúng, nói một cách khác, Lệ Khắc Sở và Diệp Chân sẽ trình diễn một trận quyết đấu đỉnh cao.

Giữa hai người này chiến đấu có thể không đặc sắc, nhưng tuyệt đối sẽ rất huyết tinh, rất khốc liệt, điểm này, bất kỳ kẻ nào ở đây đều tin tưởng.

Dù là mối thù truyền kiếp giữa Trường Sinh giáo và Nhật Nguyệt thần giáo, hay mối thù cụt tay của Lệ Khắc Sở với Diệp Chân, đều đã chú định điểm này.

Chỉ là, một người từng là đệ nhất nhân trong thế hệ võ giả trẻ tuổi của Thanh Lam, lần này bế quan ba năm khổ tu, thực lực kinh khủng.

Còn Diệp Chân mặc dù tu vi chỉ có Hồn Hải cảnh ngũ trọng, nhưng đã từng sáng tạo chiến tích, rất nhiều võ giả Chú Mạch cảnh tam tứ trọng đều không thể làm được, hơn nữa trong thí luyện bí cảnh, thành công chém xuống một cánh tay của Bạch Cốt công tử.

Cũng vì vậy, hai người còn chưa ra sân, thanh âm tranh luận thắng bại giữa hai người, như vậy liên tục.

- Theo ta thấy, Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở khẳng định sẽ thắng!

- Ngươi mắt mù, không nghe thấy Bạch Cốt công tử bị Diệp Chân chém đứt một cánh tay?

- Không phải nói Bạch Cốt công tử trúng gian kế Diệp Chân sao?

- Đầu óc cũng là một loại thực lực, nói không chừng Bạch Cốt công tử sẽ lần nữa trúng kế đâu?

- Khả năng sao? Một người làm sao lại đồng dạng trượt chân trên cùng một tảng đá hai lần?

- Thế nào, có lòng tin hay không?

Khi Giản Thiên Hùng hỏi Diệp Chân, tình báo của Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở sau khi xuất quan quá ít, hắn cũng không thể đưa ra phán đoán hữu hiệu.

Đương nhiên, càng quan trọng hơn, hắn đối với thực lực Diệp Chân, luôn luôn không có rõ ràng nắm chắc.

- Trong thí luyện bí cảnh, ta kém một chút chết trong tay Lệ Khắc Sở, nhưng hiện tại sao?

Khóe miệng Diệp Chân đột ngột hiển hiện một tia cười lạnh, sau đó, nhanh chân bước lên luận võ đài.

- Không nên khinh thường!

Thanh âm Phong Khinh Nguyệt vang lên trong đầu Diệp Chân. Diệp Chân quay người, hướng về phía Phong Khinh Nguyệt nhẹ gật đầu.

- Khắc Sở, một trận chiến này, ta hi vọng các ngươi có thể đánh ra uy phong Trường Sinh giáo chúng ta, nhất định phải đánh bại Diệp Chân, dù không tiếc bộc lộ ra tất cả thực lực.

Bên kia, gương mặt Âm Trường Sinh ngưng trọng.

Lệ Khắc Sở không nói gì, ánh mắt nhìn tay áo trống rỗng của mình, mặc dù thương thế cụt tay đã được trường sinh thánh thủy trị liệu tốt, nhưng mỗi lần trông thấy cánh tay cụt này, trong lòng Lệ Khắc Sở lại phát khổ!

- Đi thôi, nếu có thể, vặn xuống đầu Diệp Chân cho lão phu, lão phu sẽ tại chỗ uống máu rượu ăn mừng!

Khuôn mặt Âm Trường Sinh có chút vặn vẹo.

Lệ Khắc Sở gật đầu lia lịa, bước lên luận võ đài. Khi đạp vào luận võ đài, một tiết cốt tiên vô thanh vô tức xuất hiện trong tay, bạch quang lạnh lẽo bắt đầu lấp lóe.

Khi cốt tiên xuất hiện, con ngươi Giản Thiên Hùng có chút co rụt lại, bản thân cốt tiên cũng không kinh khủng, chỉ là một kiện cực phẩm Linh khí, nhưng khí tức kinh khủng tán phát trên cốt tiên.

- Diệp Chân, cẩn thận. Roi này tên Bạch Cốt Kinh Hồn Tiên. Danh xưng cũng là một hạng thần thông võ kỹ, loại bộ Bảo khí này rất phù hợp với thần thông võ kỹ, uy lực cực kỳ …

Lời nói Giản Thiên Hùng chỉ vang lên một nửa trong đầu Diệp Chân, đã bị linh tuyến lóe sáng tứ phương luận võ đài đột nhiên ngăn cách.

Linh tuyến kia không chỉ là biên giới tuyến luận võ đài, càng có thể ngăn cản thần hồn ba động quấy rầy trong ngoài, để các Đại chưởng môn không cách nào trong thời gian chiến đấu ra chiêu!

- Trận luận võ thứ tám vòng thứ hai. Bắt đầu!

Khi tiếng nói Vu Mộng Sơn rơi xuống, cổ tay Lệ Khắc Sở đột ngột xiết chặt, Bạch Cốt Kinh Hồn Tiên trong tay đột ngột xẹt qua quỹ tích một đạo quỷ hỏa, thiểm điện quất về phía Diệp Chân.

- Diệp Chân, chết đi cho ta!

Thoáng chốc, vô số đạo quỷ hỏa bóng roi xen lẫn thành một mảnh roi lưới, hướng về đầu Diệp Chân phủ xuống.

Hơn nữa, mỗi một đạo bóng roi vung ra, đều mang theo thanh âm thê lương như quỷ khiếu, vô số đạo quỷ hỏa bóng roi mang theo quỷ khiếu, như vạn quỷ kêu khóc, công kích trực tiếp thần hồn.

Dưới đài võ giả quan chiến bao gồm Niên Tinh Hà, sắc mặt đột ngột tái đi, vội vàng thối lui mấy bước, thối lui đến sau lưng giáo chủ, một đạo bình chướng vô hình chặn thanh âm vạn quỷ kêu khóc, mới tốt lên một chút.

Một khỏa Toái Ngọc Ấn bay ra trước người Diệp Chân.

- Trấn áp, bạo!

Khi phun ra một âm tiết, tử sắc quang hoa như mặt trời nhỏ lấp kín toàn bộ thiên không, cấu trúc quất ra quỷ hỏa roi lưới của Lệ Khắc Sở lập tức vỡ vụn.

- Chỉ có chút bản lãnh này sao?

Diệp Chân cười lạnh, bấm tay gảy nhẹ, một Toái Ngọc Ấn đánh về phía Lệ Khắc Sở.

- Nhìn xem đây chính là lúc ngươi khóc!

Lệ Khắc Sở cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên đập xuống, bóng roi quỷ hỏa Bạch Cốt Tiên như thiểm điện bao lại Toái Ngọc Ấn, lần nữa tuôn ra quang hoa hừng hực.

Ngay lúc đó, phía sau Lệ Khắc Sở đột ngột bay ra một bạch cốt trảo, bỗng nhiên lên cao, năm ngón xương tay như Thiên Trụ từ trên trời giáng xuống, trong thời gian ngắn, phong kín chung quanh tất cả con đường của Diệp Chân.

Trong chốc lát, quang hoa màu trắng bệch tràn ngập đầy toàn bộ luận võ đài, quang hoa kia, thậm chí so với quang hoa Toái Ngọc Ấn nổ tung lúc trước của Diệp Chân còn muốn lóe sáng hơn, một loại tử khí nồng đậm dị thường tràn ngập ra.

Bạch Cốt Thần Trảo!

Thiên giai trung phẩm thần thông võ kỹ - Bạch Cốt Thần Trảo!

- Chết đi!

Thấy một màn như vậy, vô luận Âm Trường Sinh, hay Diêm Tông, ánh mắt đều trở nên vô cùng chờ mong.

Nhất là Diêm Tông, trong ánh mắt thậm chí lóe lên vẻ kích động.

- Nhìn, Diệp Chân sắp thua, ta dám cam đoan, Bạch Cốt công tử này khẳng định sẽ giam cầm thần hồn Diệp Chân, đến lúc đó, nói không chừng chúng ta cũng có thể chà đạp thần hồn của hắn!

Sau khi chờ mong, thậm chí Diêm Tông bỗng nhiên đứng lên quan chiến.

Thần sắc Giản Thiên Hùng cũng ngưng trọng tới cực điểm ngưng thở trong chớp mắt, đám võ giả Nhật Nguyệt thần giáo, mắt càng không di chuyển nhìn chằm chằm trên đài luận võ.

Nhưng ngoài ý muốn, bọn hắn phát hiện thần sắc Diệp Chân có chút không đúng lắm.

Cười nhạo!

Dưới loại tình huống này, khóe môi vẫn vểnh lên, bộ dáng chẳng hề để ý cười nhạo, như công kích Bạch Cốt công tử đánh xuống là giấy!

Không sai, trong mắt Diệp Chân, công kích Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở chính là giấy.

Bởi vì Diệp Chân, đã sớm thấy rõ nhược điểm của hắn!