← Quay lại trang sách

Chương 662 Đối Chiến Với Diêm Dịch Quân

Ngày hôm sau Diệp Chân ở Tiên Quang Sơn, bình tĩnh ngoài ý liệu.

Diệp Chân vốn cho rằng giáo chủ sẽ tới căn dặn một phen, dù sao trận chiến đấu ngày mai sẽ quyết định kết quả cuối cùng.

Chẳng qua, cho tới khi Diệp Chân nằm nghỉ, Giản Thiên Hùng cũng không tới quấy rầy. Chỉ là sau khi trời sáng, giáo chủ nhìn thấy hắn ở dưới đài luận võ, mới nói với hắn một câu.

- Trận chiến ngày hôm nay, chỉ cần ngươi làm hết sức, mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, tất cả ban thưởng mà thần giáo từng hứa hẹn sẽ thưởng toàn bộ cho các ngươi!

Câu nói này không chỉ nói với Diệp Chân, mà kể cả Niên Tinh Hà cùng Tả Hùng.

Khi nói câu nói này, so sánh duy nhất chính là gương mặt đen xì của giáo chủ

Trường Sinh giáo Âm Trường Sinh ở chếch đối diện. Ngược lại, gương mặt Giản Thiên Hùng thì vui vẻ rực rỡ.

- Hôm nay là ngày Quy Linh bài danh thi đấu thứ ba, cũng là ngày cuối cùng. Tiếp sau đây, chuẩn bị bắt đầu luận võ, xin các vị chú ý!

Thiên La Môn chủ - Vu Mộng Sơn lần nữa bắt đầu chủ trì luận võ, chỉ là sắc mặt rất kém cỏi, cũng rất nghiêm túc.

Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ đã đứng ở bên trong trận doanh của Thiên La Môn.

Loại tổn thương của hắn ngày hôm qua, nếu đổi thành người bình thường thì chắc hẳn phải chết, nhưng đối với võ giả có tu vi cao cường, lại được trưởng bối cao thủ dốc hết sức trị liệu, thời gian một đêm liền có thể khôi phục được khá nhiều, cũng là chuyện bình thường.

Chỉ là, sắc mặt của Thương Lệnh Kỳ vẫn vô cùng tái nhợt, còn trắng nhợt hơn giấy!

- Trận đấu đầu tiên vòng thứ nhất, số hai lên rút thăm!

Hôm qua Thương Lệnh Kỳ là người bị rút thăm, số một Tạ Trí hôm qua là người rút thăm vòng cuối cùng, cho nên hôm nay vòng thứ nhất liền do số hai Thương Lệnh Kỳ trực tiếp rút thăm.

Trên bầu trời, xuất hiện trước mặt Thương Lệnh Kỳ chỉ có năm cái thẻ thăm bằng trúc. Hai ngày qua đi, trải qua mười trận đấu, còn có năm người chưa lên đài chiến đấu.

Đầu ngón tay run lên, Thương Lệnh Kỳ tiện tay điểm thăm trúc ở chính giữa.

Thẻ thăm trúc rơi xuống đất, vỡ nát bùn đất bọc kín mặt ngoài của thẻ thăm trúc, lộ ra số thẻ bên trong.

- Số mười!

Trong sát na thấy rõ ràng số thẻ, ánh mắt của Thương Lệnh Kỳ vô cớ run lên, sau đó hắn hít sâu một hơi, từ từ bước lên đài luận võ.

Một bên, Thanh Vân Bảo chủ - Vân Xung Tiêu đang muốn lên đài chủ trì luận võ thay thế Vu Mộng Sơn, giúp Vu Mộng Sơn tránh hiềm nghi, Vu Mộng Sơn đột nhiên phất tay ra hiệu với Vân Xung Tiêu.

- Lệnh Kỳ. Trận này, chúng ta nhận thua!

Vu Mộng Sơn phảng phất như dùng hết sức lực cả người mới nói hai chữ "Nhận thua". Sau khi nhận thua, cả người hình như cũng trở nên vô cùng chán chường.

Tất cả mọi người đều hiểu, Thương Lệnh Kỳ đã thua ba trận, trên cơ bản sẽ mất đi tư cách xông vào ba vị trí đầu.

Một khi Thương Lệnh Kỳ không thể xông vào ba vị trí đầu, không cách nào thu được điểm tích lũy tăng thêm đặc biệt của ba vị trí đầu, vậy thì đại biểu cho Thiên La Môn bị loại sớm trong Quy Linh đại hội.

Mà quan trọng nhất chính là lúc này Thương Lệnh Kỳ nhận thua, cũng bộc lộ ra tình hình thực sự của hắn, trọng thương chưa lành!

- Nhận thua, đã được nhường!

Diêm Dịch Quân nghênh ngang chắp tay, quay người xuống đài.

Trên võ đài, trên mặt Thương Lệnh Kỳ đột nhiên hiện lên một màu đỏ ửng không bình thường, thân hình lung lay một cái, khóe miệng vậy mà thấm ra một tia đỏ thẫm.

- Lệnh Kỳ. Đi xuống đi!

Vu Mộng Sơn lần nữa thở dài một tiếng.

Hận nhìn chằm chằm Diệp Chân một cái, Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ vô cùng không cam lòng đi xuống đài luận võ. Sau đó, dưới sự bảo vệ của một vị trưởng lão Thiên La Môn, trực tiếp đi về đằng sau tiếp tục chữa thương.

Dựa theo ý nghĩ của Vu Mộng Sơn, trận đấu ba vị trí đầu chỉ cần không phải võ giả trong nhóm võ giả đứng đầu, dựa vào danh tiếng của Thương Lệnh Kỳ cũng có thể không chiến đấu mà thắng.

Cứ như vậy liền có thể tranh thủ được thời gian khôi phục thương thế chừng nửa ngày. Đến lúc đó, thương thế của Thương Lệnh Kỳ có thể khôi phục tám, chín phần mười. Sau đó, bất kể gặp được Diêm Dịch Quân hay Vân Sách, đều có thể thoải mái chiến đấu một trận.

Thế nhưng, ông trời không chiều lòng người, vận khí này….

Chẳng qua, nói đi thì nói lại, bây giờ tu vi của Thương Lệnh Kỳ rơi xuống, thương thế chưa hồi phục. Cho dù thời gian nửa ngày sau thương thế có thể khôi phục tốt, thực lực tăng lên tám thành so với bình thường, có thể chiến thắng Diêm Dịch Quân và Vân Sách hay không còn chưa nhất định.

Một màn này lại làm cho Diêm Tông vui mừng nở hoa trong lòng. Vốn dĩ hắn còn lo lắng Diêm Dịch Quân chiến đấu với Thương Lệnh Kỳ sẽ tiêu hao quá nhiều thực lực, đến lúc đó đối chiến với Diệp Chân sẽ tương đối cố hết sức.

Hiện tại Thương Lệnh Kỳ trực tiếp nhận thua, quả thực quá tuyệt vời!

Trong nháy mắt, trước mắt Diêm Tông hình như hiện lên hình ảnh Diêm Dịch Quân chém đầu Diệp Chân xuống.

Thương Lệnh Kỳ nhận thua, khiến cho tất cả mọi người quan chiến có chút thất vọng. Nhưng mà, trận chiến đấu thứ năm của vòng thứ nhất lại khơi dậy sự hứng thú của mọi người!

Trận thứ năm của vòng thứ nhất, số bảy Vân Sách đối chiến số mười một Niên Tinh Hà!

Niên Tinh Hà mặc dù không nằm trong nhóm võ giả có thực lực mạnh nhất, nhưng luôn luôn ở giữa nhóm thứ nhất và nhóm thứ hai. Nếu không có Diệp Chân, hắn khẳng định chắc chắn sẽ được xếp vào nhóm võ giả thực lực đứng đầu.

Cho nên, trận chiến giữa hắn và Vân Sách vẫn vô cùng đáng xem, cũng vô cùng kích thích.

Không thể không nói, kiếm pháp của Niên Tinh Hà vô cùng xuất chúng. Hắn tu luyện hai loại thần thông kiếm kỹ, cũng vô cùng lợi hại, kết hợp với Hạ phẩm Linh khí Liệt Diễm Phong Quang Kiếm, càng uy lực vô tận.

Dựa theo thực lực mà Niên Tinh Hà biểu hiện ra, võ giả Chú Mạch cảnh ngũ trọng bình thường đều không phải đối thủ của hắn. Thực lực như thế khiến cho mấy vị cao tầng của năm thế lực lớn đều lo sợ mà chảy mồ hôi lạnh.

Đáng tiếc, đối thủ của hắn chính là Vân Sách!

Một kẻ khắp người là vũ khí trang bị có phẩm chất Linh khí.

Về phương diện tấn công có Trung phẩm Linh khí Phúc Hải Ấn, chỉ cần đánh ra một kích liền có thể đánh trọng thương Niên Tinh Hà. Về phương diện phòng ngự, ngoại trừ bản thân hắn tu luyện một loại thần thông võ kỹ phòng ngự tên Lưu Vân Phong, hắn còn có một kiện Hạ phẩm Linh khí.

Có thể nói như vậy, không cân nhắc mức độ tiêu hao của linh lực, cho dù Vân Sách đứng ở nơi đó bất động, trừ phi Niên Tinh Hà dùng hết sức lực, thúc giục uy lực của Hạ phẩm Linh khí Liệt Diễm Phong Quang Kiếm đến cực hạn, mới có thể gây tổn thương cho hắn.

Càng quan trọng hơn là, Vân Sách sử dụng Phúc Hải Ấn để công kích, mỗi một chiêu đều làm cho Niên Tinh Hà vô cùng chật vật.

Cuối cùng, sau khi liều mạng đánh ra mười ba chiêu, trong tình huống Niên Tinh Hà suýt chút nữa bị Phúc Hải Ấn đánh chết, Giản Thiên Hùng chủ động kêu dừng cuộc chiến đấu này, bảo Niên Tinh Hà chủ động nhận thua.

Đã có Diệp Chân áp trận, ba vị trí đầu có Diệp Chân đi tranh đoạt, Niên Tinh Hà không cần phải liều mạng, vẫn nên vững vàng kiếm lấy càng nhiều điểm tích lũy thì tốt hơn.

Huống hồ, loại tình huống này, dù Niên Tinh Hà liều mạng, cũng chưa chắc thắng.

Nói tới sự tiêu hao linh lực, tu vi của hai người không chênh lệch mấy, mà hai người đều mang đan dược có tác dụng khôi phục linh lực, trong đó tuyệt đối không ít Linh Tinh, loại tình huống này, tiếp tục chiến đấu kéo dài tiêu hao là vô dụng.

Cho nên, sách lược tốt nhất chính là nhận thua.

Cùng là võ giả của Nhật Nguyệt thần giáo, vận khí của Tả Hùng trong vòng thứ nhất cũng không được tốt lắm. Tạ Hùng rút thăm được Tạ Trí Thiên La Môn làm đối thủ, Tạ Trí có tu vi cao tới Chú Mạch cảnh tam trọng.

Ý định ban đầu của Tả Hùng là muốn ra sân liều mạng.

Chẳng qua lại bị giáo chủ ngăn cản.

Tu vi của Tả Hùng vốn dĩ thấp hơn tu vi của Tạ Trí một giai, hơn nữa trong chiến đấu lúc trước bị mất một cánh tay, ảnh hưởng lớn tới thực lực chiến đấu. Huống chi, hôm nay võ giả của Thiên La Môn khẳng định sẽ liều mạng với võ giả của Nhật Nguyệt thần giáo hắn.

Cho nên, dứt khoát nhận thua, tránh cho nguy hiểm.

Về phần Diệp Chân, vòng thứ nhất rút đến ai hoặc bị ai rút đến, ngoại trừ võ giả trong nhóm đứng đầu, không hề khác nhau.

Nhìn thấy thực lực mà phía trước Diệp Chân biểu hiện ra, ai dám lên trận?

Ngày thứ ba, vòng luận võ thứ hai sau nửa cái canh giờ, tiến hành đúng giờ.

Lần này, người thứ nhất rút thăm chính là Tạ Trí. Một vòng này, Tạ Trí rút trúng La Tín cùng trong Thiên La Môn. Nếu là trận luận võ nào khác, có lẽ hai người sẽ tranh tài một trận.

Nhưng thi đấu trong Quy Linh bài danh thi đấu, môn chủ Vu Mộng Sơn tuyệt đối không cho phép bọn hắn tự giết hại lẫn nhau, chỉ làm lãng phí thực lực. Cuối cùng, La Tín chủ động nhận thua.

Số hai Thương Lệnh Kỳ ở trận đấu trước là người rút thăm, cho nên vòng đấu này sẽ biến thành người bị rút thăm. Bỏ qua số hai, người thứ hai lên đài luận võ rút thăm chính là số ba Diệp Chân!

Nhìn bốn thẻ thăm trúc lơ lửng trước mặt, Diệp Chân bỗng dưng có chút chờ mong, ai sẽ là đối thủ của ta chứ?

Cho tới bây giờ, hắn còn chưa đấu với bốn người. Bốn người này theo thứ tự là Diêm Dịch Quân, Vân Sách, Vân Hâm, Tả Hùng. Ngoại trừ Tả Hùng, hình như rút phải người nào đều không phải người đơn giản.

- Xem vận khí thôi.

Khẽ động thần niệm, một đạo linh lực đột ngột bay ra từ đầu ngón tay Diệp Chân, đánh rơi một cái thẻ thăm trúc.

- Số mười

Là Diêm Dịch Quân!

Vận khí của Diệp Chân không tốt lắm. Theo suy nghĩ của Diệp Chân, tốt nhất là rút được Diêm Dịch Quân làm đối thủ cuối cùng, khi đó, hắn có thể thoải mái liều mạng. Đương nhiên, hiện tại đối chiến luôn cũng không sao.

Bản thân Diệp Chân cảm thấy không sao, nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy, đặc biệt là Thanh Vân Bảo chủ cùng Thiên La Môn chủ. Bọn họ đều nghĩ một trận chiến này xuất hiện ở vòng thứ hai, thực sự quá tốt rồi.

Nếu Diệp Chân thua trận, nói không chừng Thanh Vân Bảo có thể lấy được thắng lợi cuối cùng, đoạt được quyền sử dụng linh mạch.

Giống nhau, Thiên La Môn chủ cũng có ý nghĩ như vậy. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Chân trực tiếp bị Diêm Dịch Quân chém giết, Thiên La Môn bọn hắn mới có cơ hội nhất đạt được thắng lợi cuối cùng.

Mà, dựa vào thù hận thâm sâu giữa Diêm gia và Diệp Chân, loại tình huống này rất có thể xuất hiện.

Cho nên, võ giả của hai bên Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo, mỗi người đều vô cùng mong đợi nhìn theo Diệp Chân cùng Diêm Dịch Quân đi lên đài luận võ.

- Bất kể Diệp Chân có thể thắng hay không, nhất định không nên gặp chuyện xấu!

Phong Khinh Nguyệt dùng hai tay kẹp lấy Tử Thanh Song Hoàn, nói điều cầu nguyện thứ nhất sau khi nàng lấy được Tử Thanh Song Hoàn.

Ngược lại với nàng, Giản Thiên Hùng lại siết chặt nắm đấm.

- Tiểu tử, trận này, ngươi nhất định phải thắng! Chỉ cần thắng trận này, thắng lợi cuối cùng ở ngay trong tầm mắt!

- Diệp Chân, chúng ta đã chờ đợi trận này rất lâu, oan hồn của Diêm gia chúng ta bị ngươi giết chết cũng đã đợi rất lâu!

Trong lúc Diêm Dịch Quân bước vào đài luận võ, đột nhiên rống lên một câu với Diệp Chân.

- Ngươi nhìn thấy không, nhìn thấy linh bàn dựng bài vị kia hay không? Lát nữa, ta sẽ tự tay chém xuống đầu của ngươi, để tế điện thập thất thúc cùng chất nhi chết oan của ta!

Trong trận doanh của Vạn Tinh Lâu, chẳng biết lúc nào lại có thêm một trương linh bàn bài vị, phía trên dựng thẳng hai bài vị một lớn một nhỏ. Dựa vào thị lực của Diệp Chân, hắn nhìn thấy phi thường rõ ràng.

Theo thứ tự là bài vị của Diêm Côn và Diêm Thiếu Kỳ.

Nhìn thấy bài vị của hai người này, Diệp Chân đột nhiên ung dung cười một tiếng.

- Diêm Dịch Quân, xem ra ngươi vô cùng bất hiếu! Càng không phải một người anh trai tốt!

- Hả?

Diêm Dịch Quân nhướn lông mày lên, đang định nói cái gì, thanh âm của Diệp Chân lại tiếp tục vang lên.

- Ngươi không biết Diêm Côn cùng Diêm Thiếu Kỳ thấy ta, sẽ bị ta dọa sợ đái dầm ỉa đùn hay sao? Còn mời bọn hắn đi ra gặp ta? Ngươi nhìn, bọn hắn đã bắt đầu sợ hãi!

Cực kỳ trùng hợp, tùy theo giọng nói của Diệp Chân, một trận gió núi thổi qua, bài vị trên linh bàn cùng lúc đột nhiên đung đưa kịch liệt mấy lần. Kết hợp với lời nói lúc này của Diệp Chân liền bỗng dưng giống như việc có thật, lập tức làm cho đám võ giả quan chiến không nhịn được nở nụ cười.

Gương mặt Diêm Dịch Quân đột ngột trở nên tái nhợt, trên bầu trời, trong thời gian ngắn cũng đã thổi bay vô số bông tuyết mỏng.

- Muốn chết!

Giận quát một tiếng, bàn tay lớn có Âm La Băng Sát hàn băng lượn lờ xung quanh, đột ngột đập xuống từ không trung hướng về phía Diệp Chân!

Tạo Hóa Chi Vương -