Chương 687 Lần Thứ Nhất Thi Triển Sưu Hồn Thuật
Hầu Bá, nếu bây giờ ngươi nói địa điểm ngươi chạm mặt với Chu Lệnh, hứa hẹn lúc trước của vẫn hữu hiệu như cũ!
Thanh âm Diệp Chân vang lên.
- Đương nhiên, an bài khác của Chu Lệnh cũng có thể!
Diệp Chân bổ sung một câu.
Vì sao Diệp Chân hỏi như vậy?
Bởi vì Diệp Chân muốn tìm cơ hội xử lý Chu Lệnh!
Đến một lần xem như Diệp Chân diệt cỏ tận gốc, căn nguyên Chu Minh Húc làm ác, vẫn là do Chu Lệnh, không có Chu Lệnh, Chu Minh Húc cũng không thể làm ác lâu ngày.
Thứ hai là tu vi Chu Lệnh cường đại, mà ở trong Nhật Nguyệt thần giáo lại nắm giữ quyền hành, có một tồn tại cả ngày lẫn đêm nhớ đến mình như vậy, sau khi Diệp Chân trở về sợ là đi ngủ đều ngủ không được.
Mà Chu Lệnh bởi vì nguyên nhân bận rộn sự vụ Nhật Nguyệt thần giáo, cho nên ít rời khỏi Nhật Nguyệt thần giáo, Diệp Chân căn bản không có cơ hội đối phó.
Nếu lần này Chu Lệnh bởi vì phải đối phó Diệp Chân mà rời khỏi Nhật Nguyệt thần giáo, như vậy thì là cơ hội rất tốt để Diệp Chân thu thập hắn.
Về phần Diệp Chân có thể chém giết Chu Lệnh tu vi cao tới Chú Mạch cảnh thất trọng hay không, vấn đề này, Diệp Chân cũng không suy nghĩ nhiều, có chân chính thần thông như độn thổ, đối phó Chu Lệnh, hẳn không quá khó khăn.
Khó khăn là tìm đến đối cơ hội phó Chu Lệnh, mà không thể bị người khác phát hiện.
Một khi bị người khác phát hiện, Diệp Chân sẽ gặp đại phiền toái, thậm chí sẽ bị
Nhật Nguyệt thần giáo truy sát khắp thiên hạ, nếu như vậy, tình cảnh của Diệp Chân sẽ vô cùng gian nan.
Mặc dù bây giờ Diệp Chân rất được giáo chủ Giản Thiên Hùng coi trọng, vì đã lập đại công cho thần giáo, ở trong thần giáo lại rất có địa vị, nhưng so với danh tiếng Chu Lệnh là cao tầng lâu năm trong Nhật Nguyệt thần giáo thì căn bản không cách nào so sánh.
Diệp Chân đoán, nếu như hắn có nói chuyện Chu Lệnh muốn giết hắn cho Giản Thiên Hùng, Giản Thiên Hùng cũng sẽ không vì vậy mà trừng phạt Chu Lệnh.
Đương nhiên, coi như Giản Thiên Hùng thật bởi vì chuyện này mà trừng phạt Chu Lệnh, Diệp Chân cũng khinh thường làm, đây là cách làm của kẻ yếu.
- Rồi... Rồi.... Cô....
Con mắt Hầu Bá giận lồi, gân xanh trên trán nhô lên, muốn nói cái gì nhưng lại một chữ cũng nói không ra. Tất cả tinh lực của hắn đều đang chống cự nhiếp hồn lực của Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu, căn bản không có năng lực mở miệng nói chuyện.
Dù sao uy lực của trung phẩm Linh khí không phải dùng để trưng cho đẹp, mà còn là trung phẩm Linh khí công kích Thần Hồn đặc biệt. Lúc trước, ngay cả Kiếm Tâm Thông Minh của Diệp Chân đều không chống cự được.
Xoạt xoạt xoạt!
Diệp Chân xuất chỉ như điện, ra tay như gió, một hai hơi công phu, đã bóp nát khớp nối quan trọng quanh người Hầu Bá, trực tiếp cắt đứt tất cả kinh mạch xung quanh đan điền của Hầu Bá.
Sau đó, thần niệm khẽ động, bạch quang hoa trên Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu sâm đột nhiên biến mất, hai quỷ ảnh khô lâu trong mắt cũng theo đó biến mất, quay tròn xoay tròn. Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu đột ngột biến thành một cái chuông lục lạc kích thước bằng đầu ngón tay, bị Diệp Chân dùng gân thú treo ở trên cổ tay, ẩn trong cửa tay áo.
Đây là giáo huấn Diệp Chân hấp thu được sau khi lâm vào mười hai con Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú vây quanh.
Nếu lúc hắn lâm vào vây quanh, Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu không ở trong trữ vật giới chỉ mà nằm trên cổ tay thì ngay lúc đó Diệp Chân cũng sẽ không bị động như vậy.
Lập tức có thể thôi động Nhiếp Hồn Ngọc Khô Lâu công kích, mà không phải cửu tử nhất sinh giống trước đó.
- Diệp tiểu tặc, không ngờ. Chúng ta đánh giá cao ngươi như vậy, những vẫn còn xem thường ngươi!
Thở mạnh thở ra một hơi. Các khớp xương quan trọng trên cơ thể đều bị bóp nát nhưng Hầu Bá lại không phát ra một tiếng rên thảm, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường nhìn chằm chằm Diệp Chân.
Cái này khiến Diệp Chân lập tức có một loại dự cảm — Hầu Bá này là một hảo hán.
Đột nhiên, Diệp Chân cũng có chút hối hận, vừa rồi nếu mình lưu lại Ngư Tiêm và Phù Lãng, bằng vào quan hệ giữa hai người này, Diệp Chân có lẽ có thể ép hỏi ra một ít gì đó.
Nhưng mà. Hầu Bá rất có đầu óc, chuyện Ngư Tiêm và Phù Lãng biết được khẳng định không nhiều.
- Con người ta không thích nói nhảm, xem bộ dáng của ngươi, tác dụng của cực hình đối với ngươi hình như không lớn, cho ngươi hai lựa chọn! Nói cho ta biết biết sau đó ta sẽ thả ngươi đi, khớp nối xương thương, đối ngươi mà nói không phải vấn đề gì.
- Thứ hai là bị ta.... Sưu hồn!
Ánh mắt Diệp Chân tràn đầy sát khí nhìn chăm chú về phía Hầu Bá.
Hầu Bá cũng không trả lời ngay, mà xuất thần một hồi sau đó bình tĩnh nhìn chằm chằm Diệp Chân.
- Thật?
- Đương nhiên, Diệp Chân ta nói giữ lời, sống chết của ngươi đối ta cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì!
Diệp Chân nói.
- Tốt, hi vọng ngươi.... Hết lòng tuân thủ hứa hẹn!
Hầu Bá nói.
Diệp Chân nhướng mày, Diệp Chân cảm giác Hầu Bá thỏa hiệp cũng quá dễ dàng, có chút nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng mà Diệp Chân chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.
Sưu hồn chính là một vạn không được một, không đến đường cùng tuyệt đối sẽ không vận dụng thủ đoạn này.
- Nói đi, sau khi các ngươi xong việc sẽ gặp mặt Chu Lệnh ở đâu?
Diệp Chân hỏi.
- Ta cũng không biết!
Hầu Bá trả lời rất vượt quá dự kiến của Diệp Chân, làm cho Thần sắc của Diệp Chân đột ngột mãnh liệt.
- Ta không lừa ngươi! Mà Chu đường chủ làm việc cực kỳ cẩn thận, trước khi đi, hắn cho ta một khối phong ấn ngọc phù, nói sau khi làm xong việc sau thì mở ngọc phù ra là có thể biết được an bài bước kế tiếp.
Hầu Bá nói.
- Ngọc phù ở đâu, lấy ra!
- Bên trong trữ vật giới chỉ!
Hầu Bá nhìn thoáng qua Diệp Chân, ý tứ bày ra cho mời.
- Lấy đi!
Diệp Chân cũng muốn tự mình tới lấy, nhưng mà Hầu Bá chưa chết, trước khi Thần Hồn của hắn chưa tiêu tán, Diệp Chân rất khó trong thời gian ngắn mở ra trữ vật giới chỉ của Hầu Bá, chỉ có thể tự Hầu Bá lấy.
Khi trên người Hầu Bá bay lên Thần Hồn ba động, trong lòng bàn tay Diệp Chân vô thanh vô tức uẩn tích một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi, nếu Hầu Bá dám có bất kỳ dị động nào, Kinh Hồn Thiên Lôi của hắn sẽ lập tức đập tới.
Hầu Bá cũng không đùa nghịch hoa văn gì, trên đầu ngón tay, đột nhiên có thêm một đạo tử sắc ngọc phù, bên ngoài ngọc phù, có một tầng quang hoa phong ấn màu xanh.
Ngay khi lấy ra tử sắc ngọc phù, Hầu Bá đột nhiên cười.
- Diệp đường chủ, có một việc ta phải nói cho ngươi!
- Chuyện gì?
- Đời ta, chuyện khó làm nhất chính là.... Bán Chu đường chủ!
Cơ hồ là ngay khi hắn mở miệng, hai tay Hầu Bá xiết chặt, bỗng nhiên bóp tử sắc ngọc phù.
Ầm ầm!
Cơ hồ là bản năng, Kinh Hồn Thiên Lôi trong lòng bàn tay Diệp Chân đánh tới.
Lôi quang từ đỉnh đầu Hầu Bá đánh xuống, làm cho toàn thân Hầu Bá không ngừng run rẩy đồng thời Diệp Chân con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Cũng ngay khi Kinh Hồn Thiên Lôi của hắn oanh ra ngoài, một đạo phù quang màu tím phóng lên tận trời, chớp mắt đã biến mất.
Vừa rồi Hầu Bá bóp cái kia chỉ là bóp nát phong ấn phía ngoài của tử sắc ngọc phù. Sau đó, tử sắc ngọc phù lập tức phóng lên tận trời, không biết tung tích.
Không ngờ, lại là một đạo phù tấn!
Diệp Chân có chút bất đắc dĩ!
Nhìn phù tấn trước mắt, cho dù vương giả Khai Phủ cảnh, cũng không có năng lực chặn đường phù tấn. Chỉ có một ít trận pháp cỡ lớn mới có thể làm được chuyện này.
Thần sắc của Diệp Chân đột ngột phát lạnh, vô thanh vô tức, bàn tay dán lên đầu của Hầu Bá, bàng bạc Thần Hồn ba động từ trên người Diệp Chân bay lên, cùng thời khắc đó, tiểu Miêu từ trong ngực Diệp Chân phóng lên tận trời.
- Cảnh giới, tiểu Miêu!
Ngay lúc này, Hầu Bá bởi vì điện quang tê liệt mà không ngừng run rẩy, sắc mặt rốt cục trở nên tái nhợt không thôi, hắn biết Diệp Chân muốn làm gì!
Sưu hồn!
Đây là Diệp Chân muốn thi triển sưu hồn thuật đối với hắn!
- Ha ha. Diệp Chân, ta chết rồi thì ngươi cũng sống không được bao lâu! Trên đời này, chưa từng có người Chu đường chủ muốn giết lại giết không được! Ngươi hãy chờ chết đi, ha ha, kế hoạch Chu đường chủ an bài thiên y vô phùng, một vòng khóa một vòng, chỉ là không ngờ. Ngươi lại còn có thể để ngài ấy dùng đến kế thứ hai....
Lực lượng Thần Hồn Linh Lực trên đầu ngón tay Diệp Chân lập tức như cái đinh đóng đinh vào bên trong thất khiếu Thần Hồn của Hầu Bá, loại tình huống này sẽ cố định hồn hải Hầu Bá không thể động đậy, chỉ có thể mặc cho Diệp Chân hành động.
Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng Thần Hồn bàng bạc như biển giống như thủy triều tràn vào trong hồn hải của Hầu Bá, đột ngột dâng lên một cỗ khí tức vô cùng âm lãnh, loáng thoáng một tiếng kêu thảm từ trong đầu Hầu Bá phát ra.
Tiếng kêu gào thê thảm giữa một đường im ắng này. Ngay cả râu đen bụi cỏ xung quanh cũng bởi đó run lên.
Về phần Hầu Bá, lúc này đã thất khiếu chảy máu, quanh người run rẩy như si, một cỗ hôi thối từ dưới thân truyền ra, cứt đái cùng xuất.
Đây chính là sự kinh khủng của sưu hồn thuật.
Ở trước mặt sưu hồn thuật, đừng nói võ giả, cho dù cường giả Chú Mạch cảnh lục trọng, cũng như heo chó.
Mặc dù đây là lần thứ nhất Diệp Chân thi triển sưu hồn thuật, nhưng Diệp Chân tu tập chính là Thiên giai thượng phẩm Thần Hồn công pháp luyện hồn bí lục, công pháp cao minh, bên trong ghi lại sưu hồn thuật cũng có chút cao minh.
Dựa theo bên trong luyện hồn bí lục ghi chép, từng bước một áp dụng, vô cùng thuận lợi.
Lạc!
Đột nhiên, Hầu Bá phát ra từng tiếng kêu thảm vô ý thức, con mắt trắng dã, cả người đã biến thành mì sợi, bị Diệp Chân hút trong tay.
Cơ hồ là đồng thời, khi Diệp Chân dùng sưu hồn thuật rút ra, một lượng lớn tin tức, tuôn ra hướng về phía não hải của hắn, lượng tin tức kia điên cuồng tràn vào một chớp mắt hơi thở lại trướng mi tâm Diệp Chân đau đớn.
Sưu hồn thuật thành, nhưng tác dụng phụ của sưu hồn thuật cũng theo đó hiện ra.
....
Cũng ngay khi Diệp Chân thi triển sưu hồn thuật thành công, một đạo phù quang màu tím tinh chuẩn rơi vào trong tay một võ giả đầu dựng thẳng đạo kế, mày kiếm quét ngang, thân hình cao gầy, ở trong tinh xá giữa sườn núi cách Huyền Nguyệt tông hai vạn dặm.
Ngay khi phù quang rơi vào, người võ giả kia lập tức mở mắt, nếu Diệp Chân ở chỗ này sẽ phát hiện võ giả thân hình gầy cao này là người quen biết cũ của hắn.
Khi Diệp Chân vừa mới đến Chân Linh Vực đã ma sát với đệ tử Huyền Nguyệt tông -
Lỗ Kiêu bên trong ma linh bí cảnh.
- A? Phù tấn nặc danh?
Phù quang tới tay, Lỗ Kiêu sửng sốt một chút.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, Lỗ Kiêu đã ngây dại.
- Diệp Chân!
- Diệp Chân lại xuất hiện ở gần Hắc Tu Sơn, còn có....
- Là ai? Tin tức phù này là do ai gửi tới? Chúng ta khổ tìm hai năm không bất kỳ tình báo gì về Diệp Chân, hắn lại xuất hiện ở gần Hắc Tu Sơn!
Lỗ Kiêu lập tức suy nghĩ thật nhanh.
- Diệp Chân này có thù với chúng ta, có đại thù, nhưng mà, bảo bối trên người Diệp Chân này rất tốt, mà tám chín phần mười là có Ma Vân Quả, người đi tuyệt đối không thể nhiều! Cốc sư đệ là nhất định phải thông báo!
Trong khi nói chuyện, Lỗ Kiêu gửi ra một tin khẩn.
Sau khi gửi ra tin khẩn này, Lỗ Kiêu lo lắng đợi trái đợi phải, chờ nửa khắc đồng hồ sau chưa thấy có bất kỳ tin tức gì truyền về, trong lúc cấp thiết Lỗ
Kiêu lại gửi tiếp một đạo phù tấn thúc giục.
Nhưng lại một khắc đồng hồ trôi qua, Truy Hồn Tiễn Cốc Bất Phàm vẫn không có bất kỳ đáp lại nào.
- Chẳng lẽ Cốc sư đệ đang bế tử quan, hoặc tiến nhập bí cảnh tông môn lĩnh hội?
Không khéo như thế chứ?
Nghĩ tới nghĩ lui, Cốc Bất Phàm thật lâu không trả lời cũng chỉ có hai nguyên nhân này.
- Thời cơ chớp mắt là qua, được rồi, không đợi hắn! Nhưng mà, một mình ta sợ là không đối phó được với tiểu tử kia, còn phải lại tìm giúp đỡ, tìm ai đây.....
Trong khi suy nghĩ, thân hình Lỗ Kiêu đột ngột thoát ra ngoài!Tạo Hóa Chi Vương
-