Chương 690 Thời cơ
Khi khí tức vô cùng ngưng trọng bay lên, một đạo thanh sắc quang hoa đột ngột từ trong tay Dư Đại Thiên bay ra, sau đó, hai tay Dư Đại Thiên như đang khuấy vạn cân bùn cát, cực kỳ phí sức xoay tròn!
Trong chốc lát, một vòng xoáy nước khổng lồ bao trùm cỡ bốn năm dặm địa giới, hướng về đầu Diệp Chân chụp xuống.
Hưu!
Ngay lúc đó, quang hoa Đại Thế Chuy trong tay Diệp Chân cũng đại bạo, trực tiếp đánh về phía vòng xoáy nước khổng lồ kia!
- Muốn giết ta, nằm mơ!
Diệp Chân quát lớn!
Trong đôi mắt Dư Đại Thiên, lại dần hiện ra một tia trào phúng.
- Ngươi có thể dùng hạ phẩm Linh khí phát huy ra uy lực trung phẩm Linh khí, cũng xem như có bản sự! Nhưng ở trước mặt lão phu, chút bản lãnh này của ngươi căn bản không đáng quan tâm!
Huống chi, lão phu có Lang Tuyền Tán Thủ, chính là khắc tinh của hạ phẩm Linh khí.... thế đại lực trầm của ngươi!
Oanh!
Trong tiếng hừ lạnh của Dư Đại Thiên, trên bầu trời vòng xoáy nước lam sắc đụng vào Đại Thế Chuy của Diệp Chân.
Khi đụng vào nhau, sắc mặt Diệp Chân biến đổi!
Khi Đại Thế Chuy thế đại lực trầm (uy lực vô cùng mãnh liệt) oanh trên vòng xoáy nước lam sắc, lại có một loại cảm giác mềm nhũn.
Làm cho Diệp Chân giật mình nhất là, trong nháy mắt tiếp theo, Đại Thế Chuy thế đại lực trầm lại bị vòng xoáy nước lam sắc khổng lồ kia xoáy vào bên trong.
Như một mảnh gỗ trôi nổi trên sông bị cuốn vào dòng xoáy, trong thời gian ngắn lăn lộn làm một thể với dòng xoáy, chớ nói chi công kích va chạm với dòng xoáy.
Đại Thế Chuy của Diệp Chân uy lực kinh người, trước mặt Lang Tuyền Tán Thủ của Dư Đại Thiên, lại không hề có lực hoàn thủ!
Trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt Diệp Chân đột ngột thảm biến, vì hắn đã không cách nào thôi động hạ phẩm Linh khí Đại Thế Chuy chạm vào Lang Tuyền Tán Thủ.
Nếu hôm nay hắn không thể chiến thắng Dư Đại Thiên, Diệp Chân vừa mới cầm được hạ phẩm Linh khí Đại Thế Chuy nửa năm sợ sẽ phải đổi chủ.
Thần sắc Diệp Chân trở nên vô cùng khiếp sợ, hắn lại một lần nữa thấy được điểm thần kỳ của võ kỹ trên thế giới này. Các loại võ kỹ tương khắc tương sinh, trước kia Đại Thế Chuy của hắn không có bất cứ bất lợi gì, bây giờ đối chiến với Lang Tuyền Tán Thủ, không hề có lực hoàn thủ.
Đại Thế Chuy của hắn bị Lang Tuyền Tán Thủ khắc chế!
- Chết đi!
Hừ lạnh một tiếng, Lang Tuyền Tán Thủ vừa mới thôn phệ Đại Thế Chuy như thiểm điện ép xuống. Hai tay Dư Đại Thiên nhẹ nhàng xoay tròn, áp lực kinh khủng hẳn hướng về đầu Diệp Chân đè xuống.
Trong thời khắc này, Tử Ngọc chiến giáp đột ngột hiện ra quanh thân Diệp Chân bùng lên đến cực hạn, đồng thời, quang hoa lấp lóe trên đầu ngón tay của Diệp Chân, công kích có thể sử dụng, Diệp Chân cơ hồ đánh ra toàn bộ.
Tâm Kiếm, Phù Vân Chỉ, Toái Ngọc Ấn, toàn bộ lao tới Lang Tuyền Tán Thủ đang đè xuống đầu, nhưng vòng xoáy nước khổng lồ trước mặt, mọi công kích của Diệp Chân đều sẽ bị Lang Tuyền Tán Thủ này xoắn vỡ vụn!
Hơn nữa, khi Dư Đại Thiên thôi động Lang Tuyền Tán Thủ, có thể lớn có thể nhỏ, tốc độ di chuyển cũng không chậm, nhiều lần trái phải lao về Diệp Chân, đều không có thoát khỏi phạm vi công kích của Lang Tuyền Tán Thủ.
Sau mấy lần tả xung hữu đột, Lang Tuyền Tán Thủ trực tiếp từ trên không trung lao về Diệp Chân, khi sắp bao trùm lên đỉnh đầu Diệp Chân.
Có thể tưởng tượng, nếu Lang Tuyền Tán Thủ bao trùm đỉnh đầu Diệp Chân, sẽ trực tiếp xoắn vụn nhục thân của Diệp Chân. Hạ tràng kia, còn muốn thảm hơn so với Lỗ
Kiêu.
- Hừ, tiểu tử, ngươi chôn cùng với đồ nhi của ta đi!
Khi chứng kiến thấy vòng xoáy khổng lồ sắp bao trùm Diệp Chân, Dư Đại Thiên lần nữa rống giận.
Trong tiếng rống giận dữ, thân hình Dư Đại Thiên trầm xuống, hai tay hợp thành một, Lang Tuyền Tán Thủ trầm xuống, nhưng biên độ Lang Tuyền Tán Thủ hình thành vòng xoáy lại biến lớn một ít.
- Lão phu phải giam giữ tiểu tử này, đợi cầm được Ma Vân Quả, sẽ đánh vụn hắn..... Báo thù cho Kiêu.
Trong lòng Dư Đại Thiên đã có tính toán.
Mà biên độ Lang Tuyền Tán Thủ hình thành vòng xoáy càng lớn, chính vì bắt sống Diệp Chân.
Theo Dư Đại Thiên, Lang Tuyền Tán Thủ của hắn, muốn bắt sống Diệp Chân, dễ như trở bàn tay.
Nhưng theo Lang Tuyền Tán Thủ trầm xuống, sắc mặt Dư Đại Thiên đang khống chế
Lang Tuyền Tán Thủ nhập vi đột ngột biến đổi.
Lang Tuyền Tán Thủ căn bản không thể bắt sống Diệp Chân!
Lúc cuồng thúc thần niệm, Lang Tuyền Tán Thủc của Dư Đại Thiên bỗng nhiên trầm xuống, trực tiếp tiếp xúc trên mặt đất, loại tình huống này, Diệp Chân sẽ không có bất cứ khả năng tránh né.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt Dư Đại Thiên đột ngột trở nên vô cùng chấn động!
Lang Tuyền Tán Thủ hơi thu lại một chút, dưới Lang Tuyền Tán Thủ vậy mà không có một ai!
Không có một ai!
Biến mất trong hư không!!!
- Chuyện này.... Chuyện này sao có thể?
Nhìn không có một ai trên mặt đất, Dư Đại Thiên trực tiếp há hốc mồm, mà Dư Đại Thiên có thể khẳng định, vừa rồi chung quanh không có một chút động tĩnh nào, Diệp Chân cũng không có biến mất.
Người kia đi nơi nào?
- Như thấy quỷ!
Tức giận hừ một tiếng, Dư Đại Thiên có chút không tin, trực tiếp ép Lang Tuyền Tán Thủ hướng về phía mặt đất, trong thời gian ngắn, dưới lực lượng vòng xoáy khủng bố của Lang Tuyền Tán Thủ, mặt đất xuất hiện một hố tròn hình mũi khoan có diện tích vài dặm sâu mấy chục mét.
Vô số bùn đất lộn xộn bắn lên, trong lúc nhất thời, bụi đất đầy trời!
Cùng một thời gian, bàng bạc lực lượng thần hồn của Dư Đại Thiên như thuỷ triều tán phát ra ngoài, một phần nhỏ lực lượng thần hồn tràn ngập hướng về bốn phương tám hướng, tìm kiếm bất cứ động tĩnh khả nghi.
Phần lớn lực lượng thần hồn đều lan dưới mặt đất, vừa rồi dưới sự bao trùm của Lang Tuyền Tán Thủ, Diệp Chân lại biến mất trong hư không.
Dư Đại Thiên suy nghĩ, phương hướng Diệp Chân biến mất hư không, chỉ có lòng đất, mặc dù đây trên cơ bản không thể nào, ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh, cũng không có năng lực độn địa.
Nhưng thiên hạ này không thiếu thần thông bí thuật quái dị, Dư Đại Thiên còn đang ôm hi vọng tìm kiếm dưới lòng đất.
Nhưng khác biệt giữa lực lượng thần hồn thăm dò trong lòng đất với thăm dò trong hư không, chính là lực cản cực lớn!
Trong hư không, lực lượng thần hồn của hắn có thể bao trùm phạm vi sáu, bảy dặm, nhưng sau khi thần niệm tiến vào lòng đất được mười mét, đã gặp lực cản.
Khi xâm nhập sâu thêm một mét, hắn phải tiêu hao rất nhiều lực lượng thần hồn, cuối cùng, thần niệm hắn cũng chỉ có thể tìm kiếm sâu cỡ mười thước trong lòng đất.
Mặc dù thần niệm Dư Đại Thiên nhiều nhất có thể xâm nhập lòng đất chừng hai mươi mét, nhưng dưới loại trạng thái này, tốc độ lực lượng thần hồn tiêu hao sẽ tăng vọt đến một trình độ khủng bố.
Loại tốc độ tiêu hao kia, ngay cả cường giả Chú Mạch cảnh thất trọng đỉnh phong như hắn cũng nhịn không được!
Như vậy, Diệp Chân đi đâu?
Đương nhiên là dùng "Độn thổ" chi thuật vừa mới thu hoạch được cách đây không lâu, trốn vào trong lòng đất.
Vốn Diệp Chân dự định lần nữa tiêu hao một thanh cực phẩm bảo khí dẫn động Tử
Linh lực lượng, oanh phá Lang Tuyền Tán Thủ này, để bảo mệnh.
Nhưng so với dẫn động Tử Linh lực lượng, độn thổ càng thêm thuận tiện!
Khi thần niệm khẽ động, thân hình Diệp Chân đã xuất hiện ở một nơi trong lòng đất hơn ba mươi mét.
Trong lòng đất, thần niệm Diệp Chân đồng thời tràn vào trong tinh hồn châu Kim Bối Thạch Thú Vương, lực lượng thần hồn bám vào phía trên Thổ linh lực, tình hình chung quanh lập tức rõ như lòng bàn tay.
Thậm chí Diệp Chân còn phát hiện lực lượng thần hồn Dư Đại Thiên vẫn luôn thăm dò trong lòng đất chừng mười thước.
Thậm chí có thể thông qua bám vào không khí trên lực lượng thần hồn trong Thổ linh lực nhìn thấy Dư Đại Thiên trên mặt đất đang nổi giận, thần sắc hồ nghi.
Hiển nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng Diệp Chân có thể cứ như vậy biến mất dưới mí mắt hắn.
Nhưng, Diệp Chân như biến mất ở nhân gian, mặc hắn tìm kiếm thế nào ngay cả một tia tung tích cũng không tìm được.
- Diệp Chân, cút ra đây cho lão phu!
- Dù ngươi trốn đến chân trời góc biển, lão phu cũng sẽ tìm được ngươi, tứ mã phanh thây!
Vừa tức giận mắng, Dư Đại Thiên vừa toàn lực thôi động lực lượng thần hồn, một tấc một tấc tìm kiếm xung quanh thổ địa, không khí.
Đồng thời, mảng lớn mảng lớn lam sắc linh lực từ trong lòng bàn tay Dư Đại Thiên bay ra. Sau khi đảo qua hư không bên cạnh, cuối cùng tiêu tán trong không khí.
Đây là một loại thủ đoạn tìm kiếm khác của Dư Đại Thiên, để ngừa Diệp Chân có thể che giấu bất kỳ khí tức gì trong không khí.
Sâu hơn ba mươi mét trong lòng đất, Diệp Chân nhìn Dư Đại Thiên điên cuồng tìm kiếm, trong đầu không ngừng tìm ra phương pháp đánh thắng đối phương.
Đây là lần đầu tiên Diệp Chân tao ngộ loại thần thông võ kỹ lấy nhu thắng cương như Lang Tuyền Tán Thủ, vô cùng bị động, bây giờ nghĩ lại, còn do Diệp Chân kinh nghiệm không đủ, lúc đối địch có chút bối rối.
Khi còn ở Hắc Long Vực, Diệp Chân đọc thủ đoạn lưu lại của các tiền bối Tề Vân tông lưu lại trong lúc tu luyện. Phân tích rõ đặc điểm võ kỹ từng thấy qua, trong đó có phân tích một loại vũ kỹ giống với Lang Tuyền Tán Thủ.
Loại vũ kỹ này, am hiểu lấy nhu thắng cương, mà lại liên miên bất tuyệt, rất khó đối phó, nhưng loại vũ kỹ này đều có một xuất phát điểm, một thời gian phát lực điểm.
Nếu có thể tìm được phát lực điểm, có thể một kích phá vỡ.
Đương nhiên, còn phải nhìn tu vi, nếu tu vi không đủ. Dù ngươi tìm được phát lực điểm, cũng vô ích!
Nhưng, phát lực điểm này cũng không dễ tìm kiếm, mà Diệp Chân dùng Kiếm Tâm Thông Minh cảm ứng, trung tâm của Lang Tuyền Tán Thủ, hình như có càn khôn khác.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân đã mặc kệ những thứ này.
Vì độn thổ trốn vào trong lòng đất, Diệp Chân đã thu được địa lợi!
Hiện tại, Diệp Chân cần chính là tìm kiếm thời cơ xuất thủ tốt nhất!
Trên mặt đất, Dư Đại Thiên như trước điên cuồng tìm kiếm bất kỳ dấu vết có khả năng.
Không chỉ vì báo thù cho đồ đệ Lỗ Kiêu của hắn, còn vì Ma Vân Quả.
Mỗi khi nhớ tới thời khắc thượng cổ Ma Thần Điện sắp hiện, Ma Vân Quả đối với cường giả Chú Mạch cảnh có được lực hấp dẫn không gì so sánh nổi.
Nhưng lực hấp dẫn mạnh hơn nữa, cũng không bằng tìm không thấy bất kỳ tung tích nào.
Dư Đại Thiên đã vận dụng tất cả bản sự, tỉ mỉ tìm kiếm mỗi một tấc không gian trong phạm vi mười dặm, đều không có phát hiện hình bóng Diệp Chân!
- Cút ra đây, cút ra đây cho ta, cút ra đây cho lão phu!
Dư Đại Thiên như điên, oanh ra một đòn lại một đòn Thương Hải Cầm Long Thủ, sau khi cực khổ lục soát nửa canh giờ không có kết quả, hắn triệt để nổi giận.
Trong lúc nhất thời, linh lực chấn động xung quanh, âm thanh nổ vang kinh thiên động địa.
Nửa ngày!
Dư Đại Thiên mới hơi thất hồn lạc phách thu tay lại, phạm vi trong vòng mười dặm bị hắn đánh cho hoàn toàn thay đổi, dù tìm kiếm như vậy, vẫn chưa tìm ra được hình bóng Diệp Chân, hắn đoán, tám chín phần mười Diệp Chân đã thông qua bí pháp nào đó trốn xa.
- Xem ra, chỉ có thể lại thử một chiêu cuối cùng, nếu tiểu tử này thật dùng bí pháp gì ẩn nấp ở phụ cận, như vậy ta rời đi sau một khoảng thời gian, tiểu tử này nhất định sẽ xuất hiện?
Làm một lão hồ ly nhiều năm, Dư Đại Thiên sẽ không tuỳ tiện bỏ qua, tiếp đó, nếu thật, vậy so tính nhẫn nại, đương nhiên, hắn phải đi xa một chút, có đủ thời gian mới có thể để cho Diệp Chân khả năng đang ẩn náo xuất hiện.
Nếu như không phải, như vậy chỉ lãng phí mấy ngày thậm chí dài hơn một chút thời gian, cũng không quan trọng!
Đã có quyết định, Dư Đại Thiên chuẩn bị rời đi, nhưng trước khi rời đi, ánh mắt Dư Đại Thiên nhìn về phía chuôi thổ hoàng sắc hạ phẩm Linh khí Đại Thế này Chuy vừa rồi rơi trên mặt đất!
Đối với với hắn, một võ giả Chú Mạch cảnh thất trọng, hạ phẩm Linh khí vẫn là bảo bối cực kỳ trân quý.
Thân hình Dư Đại Thiên khẽ động dời về phía hạ phẩm Linh khí Đại Thế Chuy rơi trên mặt đất, sau đó xoay người tìm kiếm!
Xùy!
Ngay khi Dư Đại Thiên xoay người, kim sắc kiếm cương theo bùn đất vô cùng sắc bén đánh tung ra giữa hai chân hắn từ dưới mặt đất!