← Quay lại trang sách

Chương 717 Linh châu màu đỏ

Bá bá bá bá!

Khi thân ảnh màu đỏ kia thoáng nhúc nhích, âm thanh xương bạo như mưa dày đặc lập tức vang dội tới.

Trong âm thanh xương bạo, thân ảnh huyết sắc to lớn cực kỳ chậm rãi đứng lên, khi đứng lên, khớp xương quanh thân hình như vẫn vô cùng cứng ngắc!

- Đây là...

Ánh mắt Diệp Chân đột nhiên xiết chặt, trước mắt yêu thú này, thân cao ba trượng, hai tay vô cùng dài, khi đứng lên, dài đến hai trượng, lông tóc quanh thân hiện lên hỏa diễm sắc, nhất là đôi mắt, hiện ra màu đỏ, nhìn chằm chằm người một chút, có thể có một loại cảm giác làm lòng người sởn gáy.

- Ánh mắt này, có vẻ như.... Không có bất kỳ sinh khí gì....

Thân ảnh ma hầu huyết sắc này nhìn chằm chằm một chút, thần sắc Diệp Chân lần nữa trở nên kinh ngạc, đôi con ngươi to lớn, băng lãnh như tử vật, không mang theo bất kỳ cảm giác dã tính gì.

Rất khác xa so với bất kỳ ánh mắt yêu thú nào Diệp Chân từng tao ngộ trong dĩ vãng.

Rống!

Trong lỗ mũi phun ra bạch khí, bỗng nhiên ma hầu huyết sắc đứng lên, phát ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ!

Ầm ầm!

Diệp Chân đã sớm chuẩn bị run tay một cái, một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi đi đầu đánh tới, đồng thời, Diệp Chân phi thân lên, Tâm Kiếm kiếm quang đã nổ bắn ra.

Diệp Chân dự định thừa dịp khi Kinh Hồn Thiên Lôi tê liệt kẻ trước mắt này, trực tiếp xử lý gia hỏa này.

Nói thật, một mình đối đầu với một con yêu thú, Diệp Chân không sợ.

Một màn quỷ dị, đột nhiên xuất hiện.

Cánh tay ma hầu này duỗi dài ra, bỗng nhiên vung ra cự thuẫn một mặt, ngăn trước người, cũng chặn Kinh Hồn Lôi Quang đập tới.

Ngay lúc đó, cánh tay trái ma hầu vung mạnh, một cái chùy đen kịt vô cùng lang nha bỗng nhiên im ắng vung mạnh ra, bàng bạc Hỏa linh lực đột ngột bùng lên. Như một khỏa hỏa diễm thiên thạch nghênh hướng Tâm Kiếm kim quang của Diệp Chân!

Hưu!

Cánh tay phải cầm cự thuẫn hướng phía trước duỗi ra, bỗng nhiên từ hai trượng tăng vọt đến chừng mười trượng, trực tiếp hướng về đầu Diệp Chân đánh xuống.

- Thao!

Một màn này, trực tiếp để Diệp Chân trở nên vô cùng bối rối, thổ hoàng sắc Khôn Nguyên Thần Chưởng vội vàng nghênh tiếp, cùng mặt cự thuẫn kia trùng điệp đánh vào cùng một chỗ!

Cự thuẫn nặng hơn mười vạn cân. Lại thêm trên cự lực ma hầu này, chỉ một chiêu, đã nện Diệp Chân đến hai đầu gối mềm nhũn, phiến đá dưới chân vỡ nát tan tành!

Một kích thành công, ma hầu hai tay bùng lên, cự thuẫn trong tay và liệt diễm thiết chùy thay nhau đánh về phía đỉnh đầu Diệp Chân, như đóng cọc từng cái, một công kích rất nhanh, thanh âm phanh phanh phanh bên tai không dứt!

Mỗi một lần oanh kích. Đều có thể đánh nát Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân vừa mới hộ đến đỉnh đầu, trong nháy mắt, đơn giản để Diệp Chân chật vật tới cực điểm!

- Thông Tí Hỏa Hầu!

- Đây là Thông Tí Hỏa Hầu trong truyền thuyết!

Rốt cục, Diệp Chân nhận ra yêu thú kinh khủng trước mắt này là gì?

Thông Tí Hỏa Hầu, chính là một loại yêu thú có linh trí cực cao, nó sinh ra không lâu, linh trí đã có thể tiếp cận Linh thú.

Chính là một loài trong các loài yêu thú có thể sử dụng vũ khí cực kỳ thông linh.

Hơn nữa trong huyết mạch của nó, có ẩn chứa thượng cổ huyết mạch Thông Tí Đại Viên Vương. Một khi tu vi và linh trí đạt tới trình độ nhất định, đột phá đến Vương cấp. Huyết mạch Thông Tí Đại Viên Vương sẽ triệt để thức tỉnh, sẽ có được một hạng cận chiến thần thông cực kỳ khủng bố biến thái.

Thần thông chân chính, cùng một cấp bậc độn thổ thần thông, Thông Tí!

Chiều dài hai tay có thể tự do tăng trưởng thu nhỏ, nghe nói điểm đỉnh phong nhất, một kích Thông Tí, oanh thẳng ra ngoài vạn dặm. Nhưng, Thông Tí Đại Viên Vương có huyết mạch hoàn toàn thức tỉnh mới có bản sự này.

Nói một cách khác, đã có thể Thông Tí, trước mắt Thông Tí Hỏa Hầu này, chính là một Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Dù Thông Tí cũng chỉ là nhất sơ cấp thần thông. Như lúc này Thông Tí Hỏa Hầu Vương này đã vô cùng kinh khủng.

Lại phối hợp với vũ khí có uy lực mạnh mẽ, tu vi và cự lực yêu thú kinh khủng, chiến lực kia....

Lúc này, thân thể bất động, hai tay tăng vọt xoay tròn, đánh Diệp Chân không hề có lực hoàn thủ. Nếu không phải Diệp Chân dùng Khôn Nguyên Thần Chưởng có lực phòng ngự cường đại, dù tu vi đã đạt tới Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, chỉ sợ sớm đã bị oanh thành thịt nát!

- Gặp quỷ, nơi này lại còn có đồ chơi kinh khủng như thế?

Gầm thét một tiếng, thần niệm khẽ động, thân hình Diệp Chân đột ngột biến mất!

Oanh!

Cự thuẫn và thiết chùy đồng thời đánh vào trên mặt đất, trong đại điện khoáng thạch vẩy ra, bụi đất tung bay!

Sau khi mất đi mục tiêu, ở giữa lỗ mũi Thông Tí Hỏa Hầu Vương bốc lên xì xì bạch khí, con mắt không có bất kỳ tình cảm gì, quét tới quét lui không ngừng ở trong đại điện, tìm kiếm mục tiêu!

Sau một khắc đồng hồ, bạch khí trong mũi Thông Tí Hỏa Hầu Vương biến mất dần, ung dung trở lại rồi vào trong góc, hai mắt chậm rãi nhắm lại, khí tức bạo ngược quanh thân, bắt đầu tật kịch tiêu tán.

Chưa đến mấy hơi, khí tức khủng bố tán phát quanh thân vừa rồi triệt để tiêu tán, vừa rồi Hỏa Hầu Vương đại phát thần uy Thông Tí như một tòa thạch điêu lẳng lặng ngốc trong góc.

Trốn vào lòng đất Diệp Chân nhìn một màn này, lại sợ ngây người.

Vừa rồi lúc nguy cơ, Diệp Chân trực tiếp thi triển thuật độn thổ trốn vào lòng đất.

Đây xem như một lỗ thủng phòng ngự của Ngự Thú Môn, địa phương sâu hai mươi mét trong lòng đất có bố trí trận pháp Kim hệ khắc chế thuật độn thổ, nhưng trong đại điện này không có.

Nhưng, nghĩ kỹ lại, cũng không tính là lỗ thủng.

Thử hỏi, nếu Ngự Thú Môn vẫn còn, động tĩnh lớn như vậy, sớm đã bị phát hiện, cao thủ Ngự Thú Môn sớm đã vây quanh.

Nếu Ngự Thú Môn vẫn còn, đừng nói xông vào Vạn Thú Điện này, chỉ sợ khi xông vào đại trận thiên thời địa phương **, sẽ kinh động cao thủ Ngự Thú Môn.

Dưới trận pháp thôi động chủ động, sinh tử lộ sẽ triệt để biến thành tuyệt lộ.

Vạn Linh Hồ càng là tuyệt lộ bên trong tuyệt lộ, một cao thủ Ngự Thú Ngự Thú Môn bất kỳ có thể khiến cho người xông qua triệt để táng thân đáy hồ.

Các lộ phòng ngự Vạn Thú Cốc này, phối hợp thêm mấy tên cao thủ Ngự Thú Môn, tuyệt đối là tường đồng vách sắt, là sự tồn tại của sinh mệnh cấm địa.

Nói cho cùng, vẫn là đoàn người Diệp Chân nhặt được tiện nghi Ngự Thú Môn đã bị hủy diệt.

Cũng vì như thế, lúc này Diệp Chân có thể trốn vào lòng đất tránh né Thông Tí Hỏa Hầu Vương công kích, là rất bình thường.

Vì Ngự Thú Môn khinh thường người ta nên không có phòng ngự, nếu Vạn Thú Cốc có người chủ trì, trong thiên hạ, có bao nhiêu người có đủ thủ đoạn xâm nhập vào?

Trong lòng đất, Diệp Chân không có vội vã đi ra.

Mà cẩn thận quan sát tình huống Thông Tí Hỏa Hầu Vương này, một khắc đồng hồ sau, Diệp Chân đột nhiên phát hiện một tình huống cực độ kinh người!

Không có nhiệt độ!

Thân thể Thông Tí Hỏa Hầu Vương này không có nhiệt độ, ngắn ngủn trong vòng một khắc đồng hồ, băng lãnh như hòn đá, không, phải nói là giống thi thể!

Quỷ dị!

Mọi việc đều lộ ra quỷ dị!

Diệp Chân còn nghĩ tới một vấn đề, hơn một trăm năm này, không ăn không uống, Thông Tí Hỏa Hầu Vương này sống sót như thế nào?

Mấy hơi sau, Diệp Chân độn hành trong lòng đất, từ từ độn hành đến phía dưới thân hình Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Xùy!

Không có dấu hiệu nào, Tâm Kiếm kim sắc kiếm quang từ lòng đất cuồng phún ra, từ phía dưới trực tiếp đâm vào thể nội Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Khanh khanh khanh!

Tiếng thét chói tai ngừng ngắt vang triệt, Tâm Kiếm kim sắc kiếm quang, căn bản không giống đâm tới **, mà là đâm tới bách luyện tinh cương!

Chính là bách luyện kim cương. Tâm Kiếm kiếm cương cũng có thể trảm qua một lần, nhưng Tâm Kiếm kiếm quang đâm vào thể nội Thông Tí Hỏa Hầu Vương được một thước dư, kiệt lực tiêu tán.

Bá bá bá!

Đột nhiên tập kích, để Thông Tí Hỏa Hầu Vương lần nữa tỉnh lại, lại từng đợt âm thanh xương bạo cứng ngắc, khí tức tăng vọt, Thông Tí Hỏa Hầu Vương chậm rãi đứng lên, con ngươi hỏa hồng sắc lần nữa quét về mỗi một nơi hẻo lánh trong đại điện.

Một khắc đồng hồ sau, không có phát hiện bất cứ dị thường nào Thông Tí Hỏa Hầu Vương chậm rãi ngồi xuống, lần nữa đã mất đi nhiệt độ và khí tức. Giống tảng đá lẳng lặng ngốc ở nơi hẻo lánh.

Một màn này, để Diệp Chân trực tiếp nhìn ngây người!

Thông Tí Hỏa Hầu Vương không có cảm giác!

Trong lòng đất, Diệp Chân có thể thông qua thần niệm cảm ứng nhìn thấy vết thương khổng lồ của Thông Tí Hỏa Hầu Vương bị Tâm Kiếm kim quang đâm, nhưng vừa rồi Thông Tí Hỏa Hầu Vương sau khi đứng dậy, không có bất kỳ biểu hiện thống khổ gì.

Như vết thương kia không phải dài trên người nó!

Kinh người hơn chính là, không có máu tươi!

Vết thương cơ bắp huyết sắc sậm, loại huyết sắc kia phi thường tối. Vừa rồi khi đứng lên, không có một tơ một hào huyết tươi chảy ra!

Nói một cách khác, nếu thật đang chính diện đối chiến, gia hỏa này đánh không chết, bất kỳ vết thương gì đối với nó đều vô dụng!

Diệp Chân thậm chí hoài nghi. Kinh Hồn Thiên Lôi của hắn trực tiếp oanh lên, sợ tác dụng cũng không thể gây tê dại.

Một gia hỏa ngay cả cảm giác đau đều không có, ngươi trông cậy vào nó có cảm giác tê dại?

Diệp Chân có chút há hốc mồm:

- Mẹ nó, đây rốt cuộc là quái vật gì?

Xông xáo giang hồ đến nay, Diệp Chân cũng có kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy loại yêu thú như tử vật không có chảy máu, không có cảm giác đau!

Trải qua mấy lần quan sát ngắn ngủi, Diệp Chân đã có thể khẳng định, Thông Tí Hỏa Hầu Vương này có thể thông qua phương thức nào đó cảm ứng được người sống xâm nhập trong đại điện.

Một khi có sống người xâm nhập, sẽ tỉnh lại, sau đó điên cuồng công kích.

Chờ đợi khí tức người sống bị tiêu diệt hoặc biến mất, lại sẽ một lần nữa lâm vào ngủ say!

- Nhược điểm trí mạng của nó ở đâu?

Diệp Chân khổ tư!

Nửa khắc đồng hồ sau, thân hình Diệp Chân cực kỳ đột ngột xuất bên cạnh thân Thông Tí Hỏa Hầu Vương, khi xuất hiện, dùng cực phẩm bảo kiếm thúc giục Tâm Kiếm kim quang chém về phía phần cổ Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Khi Diệp Chân xuất hiện, lỗ mũi Thông Tí Hỏa Hầu Vương bỗng nhiên toát ra bạch khí, khớp xương quanh thân lần nữa bá bá bá vang lên!

Xùy!

Ngay lúc đó, Tâm Kiếm kim quang chợt lóe lên, nửa người dưới của Thông Tí Hỏa Hầu Vương vừa mới đứng lên, một cái đầu to lớn một mét vuông đột ngột bay lên bầu trời.

Lúc này, con ngươi Thông Tí Hỏa Hầu Vương không có sức sống vừa mới mở ra!

Khi đầu thú này bay lên, không có bất kỳ máu tươi phun ra, quỷ dị hơn chính là, mặc dù đầu không có, động tác Thông Tí Hỏa Hầu Vương đứng lên không có bất kỳ đình chỉ gì, hai cái cánh tay dài, phân biệt bắt lấy cự thuẫn và thiết chùy bên người

Thần sắc Diệp Chân lại khẽ động, sau khi cái đầu Thông Tí Hỏa Hầu Vương bay lên, một cỗ khí tức cực kỳ bạo ngược, đột ngột phát ra trong từ khoang cổ Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Tâm Kiếm kim quang lần nữa cuồng xuống cánh tay Thông Tí Hỏa Hầu Vương, chớp mắt bị bạo đánh, một khỏa linh châu huyết sắc cỡ nắm tay đột ngột xông ra khỏi lồng ngực Thông Tí Hỏa Hầu Vương, trong linh châu huyết sắc, hư ảnh Thông Tí Hỏa Hầu Vương đang phẫn nộ gào thét!

Ầm!

Khi linh châu huyết sắc bay ra, nhục thân Thông Tí Hỏa Hầu Vương không có bất kỳ máu tươi chảy ra, đã mất đi linh tính, như hòn đá ngã nhào trên đất, lại không bất kỳ khí tức gì!

- Đây là.....

Nhìn linh châu huyết sắc trước ngực bồng bềnh, Diệp Chân cau mày.

Kèn kẹt!

Ngay thời khắc đó, thanh âm cửa trục cồng kềnh ở đại điện chuyển động vang lên, một bóng người, đột ngột xuất hiện bên cửa đại điện!