Chương 723 Vận rủi
Đúng rồi, tiền bối, ngoài cửa Thú Linh Điện có một gia hỏa, đang không ngừng công kích phong cấm cửa Thú Linh Điện, đoán chừng không bao lâu, sẽ có thể tiến vào Thú Linh Điện!
Khi sắp rời đi, Diệp Chân đột nhiên nhớ tới chuyện này, vội vàng nhắc nhở một tiếng, vốn dĩ, Diệp Chân không có ý định nói, chẳng qua hiện nay tiểu Miêu đang trong tay Thông Tí Hỏa Hầu Vương, vì an toàn tiểu Miêu, Diệp Chân cũng phải nhắc nhở một tiếng.
Nếu hắn còn không có tìm được đại điện có trận pháp, lão già Dương Nhất Quan này lại tiến vào, dùng bí pháp gì khống chế Thông Tí Hỏa Hầu Vương, vậy hắn cũng sẽ rất thảm!
Đương nhiên, trước mắt Diệp Chân đã lấy được Ngũ Hành Dung Huyết đan, cũng có thể lựa chọn đánh lén Dương Nhất Quan hoặc xử lý Dương Nhất Quan.
Nhưng, trong Vạn Thú Cốc, Diệp Chân vẫn phải cẩn thận, đây chính là sân nhà Ngự
Thú Môn, có trời mới biết Dương Nhất Quan sẽ có bản sự gì không muốn người biết.
Bằng không, Dương Nhất Quan làm sao vừa mới tiến vào nơi trung tâm nhất của Vạn Thú Điện?
- Lão đầu kia đúng không? Bản vương sớm đã biết!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương không thèm để ý chút nào tới lời Diệp Chân nhắc nhở.
- Ách hắn là vị trưởng lão còn sót lại duy nhất sau khi Ngự Thú Môn hủy diệt!
Diệp Chân bổ sung một câu.
- Cái gì?
Thông Tí Hỏa Hầu Vương vừa mới ngồi xuống bỗng nhiên đứng lên, thần sắc trở nên vô cùng cảnh giác, quanh thân đột ngột dâng lên một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm!
Cánh tay dài lần nữa tăng vọt, trực tiếp lăng không ấn xuống đỉnh đầu Diệp Chân:
- Ngươi là đồng bọn của hắn, nói như vậy, ngươi cũng là dư nghiệt Ngự Thú Môn?
Vừa nhắc tới Ngự Thú Môn, Thông Tí Hỏa Hầu Vương này như có chút tố chất thần kinh.
Diệp Chân chỉ đầu mình nở nụ cười khổ:
- Tiền bối, sử dụng cái này!
Nhìn chằm chằm Diệp Chân vài lần, cánh tay phải Thông Tí Hỏa Hầu Vương mới chậm rãi lăng không rời khỏi đỉnh đầu Diệp Chân:
- Đã lão nhân này là trưởng lão còn sót lại của Ngự Thú Môn, tên kia tới đây có ý muốn phục hưng Ngự Thú Môn.
Bản vương đoán, một khi hắn đắc thủ, là tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi còn sống rời đi!
Tiểu tử ngươi do dự cái gì? Còn không mau mau đi tìm kiếm trung tâm đại điện có trận pháp khống chế! Nếu không muốn chết!
Nghe vậy, lông mày Diệp Chân lại khẽ nhíu một cái:
- Không muốn chết? Tiền bối, làm phiền ngươi nói rõ ràng một chút?
- Nếu thân phận thật sự của lão nhân này là trưởng lão Ngự Thú Môn. Như vậy một khi xông hắn vào đại điện này, vì muốn để bản vương nghe lệnh hắn!
Đương nhiên, bản vương tuyệt đối không nguyện ý hiệu lực vì hắn! Nhưng cấm chế trận pháp nơi này, lại có thể để bản vương trong thời gian ngắn đánh mất bản tính, hậu quả kia, ngươi minh bạch!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương nói.
- Vậy ta trước hết nghĩ biện pháp xử lý hắn? Thuật độn thổ của ta, đánh lén cũng không tệ!
Trong nháy mắt, Diệp Chân đã có quyết định!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương lại chậm rãi lắc đầu:
- Tiểu tử ngươi đừng đi chịu chết! Bất kỳ một trưởng lão Ngự Thú Môn nào, tiến vào phạm vi Vạn Thú Điện, thực lực đều sẽ tăng vọt.
Chú Mạch cảnh võ giả đối kháng với vương giả Khai Phủ cảnh cũng không thành vấn đề, bằng không, bản vương cũng sẽ không bị vây ở chỗ này.
Nét mặt Thông Tí Hỏa Hầu Vương ảm đạm.
Nghe vậy, trong lòng Diệp Chân đột ngột run lên, may mắn hắn cẩn thận giấu tâm tư:
- Đúng rồi, tiền bối. Vì sao thực lực trưởng lão Ngự Thú Môn tiến vào nơi này sẽ tăng vọt?
- Trận pháp, không biết sao? Ngươi cho rằng phục hưng chi địa Ngự Thú Môn là gọi không? Nhanh đi. Nhanh đi, bản tọa sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi kéo dài một chút, nhưng thời gian sẽ không quá lâu!
Thông Tí Hỏa Hầu Vương thúc giục nói!
- Tốt!
Diệp Chân cũng gấp, thân hình lóe lên, lập tức liền chìm vào trong lòng đất, hối hả du tẩu trong lòng đất.
Khi Diệp Chân rời đi, trong Thú Linh Điện, Thông Tí Hỏa Hầu Vương bỗng nhiên hướng về phía trước bước mấy bước, tiếng va chạm xích sắt lập tức vang dội, một đầu xích sắt huyết sắc sậm lớn bằng bắp đùi, phía trên lít nha lít nhít tất cả đều là phù văn thần bí phức tạp, buộc ở phần eo Thông Tí Hỏa Hầu Vương. Mỗi một bước của Thông Tí Hỏa Hầu Vương, phù văn trên xích sắt kia sẽ lấp lóe một cái, hết sức doạ người!
Thân hình Thông Tí Hỏa Hầu Vương ngừng lại, hai tay bình thân ra ngoài, như hai cánh tay thịt sẽ kéo dài vô hạn, phẩm chất hai cột cánh tay tăng vọt dài hơn ngàn mét ngắn, trực tiếp đè vào trên vách đá hai bức tường nam bắc.
Hai tay vừa gọi kình, bỗng nhiên Thông Tí Hỏa Hầu Vương tăng vọt một chỗ:
- Phá cho ta!!!!
Phanh phanh phanh phanh phanh!
Thanh âm bạo đậu đột ngột vang lên trong vách tường đại điện, vách tường Thú Linh Điện bỗng nhiên hướng ra phía ngoài nổi lên, tứ tứ phương đại điện lập tức bị thay đổi địa hình.
Đại điện này cũng rất thần dị, không phải sắt gỗ đất đá phổ thông đúc thành, bức tường bốn phương tám hướng như một thể, hai mặt nhận công kích nhô lên, hai mặt khác sẽ tương ứng khuynh tiết qua, duy trì kiến trúc hoàn mỹ!
Thời gian mấy hơi, Thú Linh Điện như bị Thông Tí Hỏa Hầu Vương phá đến cực hạn, phát ra một loại thanh âm khó có thể chịu đựng kẽo kẹt kẽo kẹt!
Xoạt!
Cùng lúc đó, linh quang thủ hộ trong ngoài Thú Linh Điện như bị kích hoạt, quang hoa đại phóng!
Lượng lớn quang hoa linh lực thanh sắc từ bốn phương tám hướng tụ hướng về phía Thú Linh Điện, như được trợ giúp, lực lượng dư thừa lập tức tụ hợp vào trong màn sáng thủ hộ Thú Linh Điện.
Cũng trong giây đó, xích sắt buộc trên phần eo Thông Tí Hỏa Hầu Vương đột ngột hiện lên từng cái từng cái phù văn như thực thể, mỗi một đạo phù văn đều lóe sáng như tinh thần!
Mỗi một phù văn lóe sáng như tinh thần đều như hỏa lưu tinh nhiệt độ cao đến cực hạn, trực tiếp thiêu xì xì rung động phần da thịt Thông Tí Hỏa Hầu Vương, không chỉ có như thế, một hạt lại một hạt quang hoa nước chảy nhỏ bé từ trên phù văn bay ra, tràn vào thể nội Thông Tí Hỏa Hầu Vương.
Toàn thân Thông Tí Hỏa Hầu Vương run rẩy như si, cái đùi so với chân voi còn lớn hơn gấp hai ba lần, giờ phút này kịch liệt run rẩy, trong miệng không nhịn được phát ra một tiếng lại một tiếng tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng hai tay chống trên vách điện, vẫn phát lực như trước!
Bên ngoài Thú Linh Điện, khi các bức tường Thú Linh Điện bắt đầu biến hình, Dương Nhất Quan cũng có chút kinh hãi tránh đến xa xa.
Không bao lâu, linh lực bốn phương tám hướng vọt tới, cấp tốc bổ sung hoàn chỉnh phong ấn cấm chế Dương Nhất Quan đã đánh nát một nửa trên cửa, thậm chí còn muốn dày đặc hơn mấy phần so với lúc hắn mới tới!
- Vận khí của lão phu thật xui xẻo, trùng hợp đụng tới một lần phát cuồng mấy tháng của tên súc sinh kia trong Thú Linh Điện, nhưng, đây cũng là chuyện tốt, chí ít chứng minh súc sinh kia còn sống rất tốt!
Chỉ cần lão phu phá vỡ phong cấm này tiến vào, hừ!
Hừ lạnh ở giữa, bỗng nhiên Dương Nhất Quan xiết chặt một tấm ngọc phù có chút cổ xưa trong tay trái, một cước bước ra, trên mặt đất lập tức có một tia linh lực ba động vô hình tụ tập đến trên người Dương Nhất Quan, sau đó theo trường tiên trong tay phải Dương Nhất Quan rút ra!
Ầm!
Đại môn Thú Linh Điện lần nữa ầm ầm nổ vang, trên cơ bản linh lực quang hoa không thể phát giác ra một tia ảm đạm.
- Đáng tiếc, thân phận lão phu năm đó không đủ, chỉ là phổ thông trưởng lão, chỉ có thân phận ngọc phù phổ thông trưởng lão, nếu có thân phận ngọc phù hạch tâm trưởng lão, đâu cần phí sức như thế, sợ có thể trực tiếp mở ra Thú Linh Điện này.
Trong khi đang suy nghĩ, bóng roi của Dương Nhất Quan lần nữa rút ra!
Cùng thời khắc đó, trong Thú Linh Điện, Thông Tí Hỏa Hầu Vương vừa rồi còn uy phong lẫm liệt, lúc này như một đám bùn nhão xụi lơ trên mặt đất, mồ hôi quanh thân chảy ra hội tụ thành một dòng suối nhỏ trên mặt đất. Phù văn trên xích sắt buộc ở phần eo, thời gian dần trôi qua, quang hoa cũng ảm đạm đi nhiều, chỉ có Thông Tí Hỏa Hầu Vương thỉnh thoảng co giật thân thể, tỏ rõ uy lực xích sắt kia kinh khủng cỡ nào!
Một bên trong góc, tiểu Miêu dùng một loại ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn Thông Tí Hỏa Hầu Vương
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bị chụp, trước đây lại nghe Thông Tí Hỏa Hầu Vương phán đoán, hẳn đang muốn kéo dài cho Diệp Chân đang tìm kiếm trung tâm đại điện có trận pháp khống chế, nên phi thường ra sức.
Khi tốc độ độn thổ thôi động đến cực hạn, dựa vào tốc độ nhanh nhất kiểm tra từng gian đại điện.
Chưa tới một khắc đồng hồ, Diệp Chân đã đã kiểm tra năm gian đại điện, buồn bực là, năm đại điện này cũng không phải, không có thu hoạch gì.
Năm gian đại điện này, chỉ là lĩnh hội bế quan, trong đó có một gian, còn chứa một ngàn loại huyết dịch yêu thú, dịch thể, nước bọt, thậm chí rắn độc nọc độc đều có. Phẩm giai thấp nhất đều là thiên giai hạ phẩm yêu thú, thậm chí còn có huyết dịch linh thú!
Đáng tiếc là, những thứ này bên ngoài giá trị liên thành, trong Ngự Thú Môn, chỉ có thể xem là một loại tư nguyên trừ bị, vật chứa đựng rất bình thường, tất cả là bình lọ.
Rất nhanh, Diệp Chân lục soát khắp vài toà đại điện phụ cận Thú Linh Điện, sau khi không có thu hoạch gì, trốn tới phía nam tìm kiếm.
Vận khí phía nam không tệ, đầu tiên tìm ra được một tòa như Thú Linh Điện, lực lượng thần hồn không cách nào tiến vào đại điện, sau khi thận trọng đi vào, phát hiện một gian vũ khí đại điện, đáng tiếc là, trống trơn, hàng tồn cũng không có!
Hẳn trước khi Ngự Thú Môn bị hủy diệt đã lục tục ngo ngoe dùng hết.
Phía nam tổng cộng có bốn đại điện, sau khi Diệp Chân tận lực lục soát không có bất kỳ thu hoạch gì, trốn tới phía bắc, đồng thời, Diệp Chân cũng có chút sốt ruột.
Lục soát khắp mười đại điện, không có nhìn thấy Phong Khinh Nguyệt, không biết sau khi Phong Khinh Nguyệt đi vào đã bị truyền tống tới nơi nào, có nguy hiểm hay không?
Diệp Chân có chút nóng nảy!
Nhưng, nếu Phong Khinh Nguyệt thật có nguy hiểm gì, nếu Diệp Chân có thể mau sớm tìm ra trung tâm đại điện có trận pháp khống chế, nói không chừng cũng có thể giúp Phong Khinh Nguyệt giải trừ nguy cơ.
Diệp Chân vô cùng gấp!
Phía bắc cũng có bốn cái đại điện, khi Diệp Chân độn thổ đến phía dưới căn đại điện thứ ba, thần sắc đột ngột vui vẻ.
Dưới đáy tòa đại điện này, lại có thể ngăn cách thần niệm, giống với Thú Linh Điện và gian vũ khí đại điện kia, có được trận pháp ngăn cách thần niệm.
Hai trận pháp ngăn cách thần niệm như Thú Linh Điện vfa vũ khí đại điện thì giá trị đã không cần suy nghĩ nhiều, căn đại điện này lại loại bảo điện gì?
Có phải trung tâm đại điện có trận pháp khống chế hay không?
Hơn nữa, nếu thật có bảo bối, hoặc thật sự là trung tâm đại điện có trận pháp khống chế, bên cạnh nơi đó khẳng định có yêu thú khôi lỗi thủ hộ!
Cho nên, đối mặt với đại điện có trận pháp ngăn cách thần niệm, Diệp Chân cực kỳ cẩn thận!
Trong lòng bàn tay thận trọng bóp một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi, sau đó, thần niệm Diệp Chân khẽ động, tìm phương vị tự nhận an toàn, từ từ chui cái đầu ra khỏi mặt đất đại điện.
Hưu!
Khi đầu Diệp Chân vừa mới thoát ra mặt đất, một cây sắc trường tiên mang theo tinh hồng sắc trực tiếp cuốn tới cổ Diệp Chân vừa mới lộ ra.
Nhìn trường tiên tinh hồng sắc không có dấu hiệu nào như trùng hợp trực tiếp quấn lấy cổ mình, Diệp Chân trực tiếp há hốc mồm:
- Lão tặc thiên, ngươi chơi ta!