Chương 724 Thanh Hồng Thư
Hô!
Trường tiên tinh hồng sắc kéo căng cổ Diệp Chân căng một cái lên khỏi mặt đất, hắn như bị củ cải rút lên, hơn nửa đoạn thân thể trực tiếp bị rút ra từ lòng đất, sau đó như một khối đá, bị quăng lên phía trên.
Cũng chính một khắc này, Diệp Chân mới hiểu, cuối cùng hắn cũng tao ngộ một chuyện xui xẻo như thế.
Trường tiên tinh hồng sắc lcăn bản không phải đang công kích hắn, mà trong quá trình công kích những người khác, thuận tay nhặt được một công kích địch nhân của nó có thể nện người đồ chơi.
Mà Diệp Chân đột nhiên xuất hiện trên mặt đất đầu, bị trường tiên tinh hồng sắc trước mắt này xem thành một kiện đạo cụ có thể nện người mà thôi!
Nhưng muốn mạng chính là, trường tiên tinh hồng sắc không phải trường tiên bình thường, mà là một đầu lưỡi đương mở rộng chi nhánh đầu lưỡi, một đầu lưỡi mãng xà khổng lồ như một cái thùng tắm!
Đây mới là nguyên nhân chân chính Diệp Chân vừa rồi giận mắng.
Vì hắn vừa mới toát ra trên mặt đất, đã bị một đầu lưỡi mãng xà khổng lồ thanh huyết nhị sắc cuốn lấy cổ.
- Cẩn thận!
Một tiếng kinh hô nhu nhu đột ngột từ sau lưng Diệp Chân truyền đến, đối diện cự mãng, Hồ Thanh Đồng mới khôi phục lại từ trong cực độ khiếp sợ.
Nàng đang khổ chiến với mãng xà khổng lồ, chiến đấu vô cùng gian nan, không nghĩ tới, trên mặt đất đột ngột xuất hiện một cái đầu, khi nhận ra cái đầu là Diệp Chân, thần sắc Hồ Thanh Đồng như đã gặp quỷ.
Nhưng đây không phải kinh hãi nhất, kinh hãi nhất chính là, đầu Diệp Chân vừa mới nhô ra mặt đất, bị mãng xà khổng lồ này cuốn lấy, nhưng đó cũng không phải nguy hiểm chân chính.
Nguy hiểm chân chính là, trước mắt, đầu cự mãng kinh khủng này đã đoán được Diệp Chân là vật sống, không chỉ là vật sống, còn là mỹ vị!
Dựa theo tiết tấu lúc ban đầu, đầu lưỡi cự mãng hẳn xem Diệp Chân như hòn đá đánh tới hướng Hồ Thanh Đồng, nếu vậy Diệp Chân có thể sống, nhưng muốn mạng chính là, Diệp Chân giãy dụa, để cự mãng trước mắt này đột ngột nhận thức đồ vật mới xuất hiện!
Lưỡi rắn thật dài cuốn ngược lại, trực tiếp ném Diệp Chân vào cái miệng rắn to lớn.
Ầm ầm!
Không chút do dự, Diệp Chân trực tiếp ném Kinh Hồn Thiên Lôi chiếu cầm trong tay vào cái lưỡi rắn dài.
Lại thoát hiểm một lần trong bụng yêu thú, Diệp Chân căn bản không dám, chưa bàn về khí tức cự mãng trước mắt phát ra so với Độc Vĩ Giải Vương còn kinh khủng hơn mấy phần, hơn nữa cự mãng trước mắt này độc vô cùng.
Chất nhầy từ cái lưỡi dài của nó quấn trên phần cổ Diệp Chân, tiếng ăn mòn Tử
Ngọc chiến giáp xì xì rung động ngay cổ Diệp Chân, làm cho Diệp Chân vô cùng điên cuồng thúc giục linh lực, bổ sung Tử Ngọc chiến giáp tiêu hao.
Xì xì xì!
Điện quang trên trường xà tinh hồng cự mãng xì xì rung động, một mảng lớn trường xà trực tiếp biến thành màu đen, chỉ riêng thiểm điện cũng làm cho lưỡi rắn cự mãng vô cùng tê liệt, lưỡi dài tinh hồng sắc quấn trên phần cổ Diệp Chân lập tức nới lỏng, để cho Diệp Chân thở dốc.
Xùy!
Tâm Kiếm kim quang đột ngột chém ngang ra!
Phốc!
Lưỡi rắn dài đến trăm mét đột ngột bị Diệp Chân chém thành hai đoạn, phần cổ buông lỏng, Diệp Chân rơi về phía mặt đất!
Nhưng khi Diệp Chân rơi xuống, lưỡi rắn bị chém đứt tuôn trào ra máu tươi, vô cùng tanh hôi.
Một đầu lưỡi rắn dài đến trăm mét, rộng hơn hai thước bị chém đứt, lượng máu rắn phun ra là khái niệm gì?
Máu rắn như thác nước, chân chính như thác nước!
Một đầu máu rắn thác nước rộng chừng hơn một mét dư hướng về đầu Diệp Chân dội xuống.
Chỗ chết người nhất chính là, máu rắn này có kịch độc!
Hơn nữa, nguy hiểm không chỉ chừng này!
Lưỡi rắn cự mãng bị chém đứt, phát ra một tiếng gào thét thống khổ đến cực hạn, cái đầu như ngọn núi nhỏ bỗng nhiên trầm xuống, gặm ăn như con mồi, trực tiếp đánh tới hướng Diệp Chân, răng độc dài đến mấy thước trong nháy mắt hết sức kinh khủng!
- Diệp Chân, cẩn thận, máu rắn có kịch độc!
Hồ Thanh Đồng sắc lạnh, tiếng vang the thé gọi dội tới.
Mà Diệp Chân, nhìn một màn này thẳng có một loại cảm giác trợn tròn mắt.
Hắn đây là phạm cái gì?
Vừa mới thoát ly hiểm cảnh, lại tiến nhập hoàn cảnh hẳn phải chết.
Trực tiếp xối rắn độc máu trên toàn thân hắn, trên Tử Ngọc chiến giáp của hắn thực ra không chỉ có linh lực bọt khí, mặc dù không có lập tức xuyên qua. Nhưng diện tích quá rộng, toàn thân đều bị rắn độc máu ăn mòn.
Diệp Chân chỉ cảm thấy linh lực trong đan điền như vỡ đê tuôn hướng Tử Ngọc chiến giáp bên ngoài thân, mặc dù công năng giải độc của Thận Long Châu bất phàm, nhưng Diệp Chân không dám đánh cược.
Có trời mới biết Thận Long Châu có thể tan đi độc rắn trước khi thứ đó độc chết hắn hay không?
Những thứ này mặc dù kinh khủng, nhưng cũng không phải điểm chết người, điểm chết người là, bỗng nhiên đầu rắn hướng hắn gặm tới, răng độc cự mãng như ô quang to lớn bùng lên.
Nếu bị gặm trúng, bất luận độc, cái răng to lớn kia, cũng có thể xuyên thủng Tử
Ngọc chiến giáp trên đầu của Diệp Chân sẽ bị tiêu tán.
Nhưng, mặc dù hoảng sợ, Diệp Chân còn có mấy phần lực lượng, loại tình huống này, đối với người bình thường, hẳn phải chết.
Nhưng đối với Diệp Chân, lại không nhất định.
Vì Diệp Chân sẽ độn thổ!
Khi rơi xuống mặt đất, thần niệm Diệp Chân khẽ động, chuẩn bị độn thổ rời đi!
Nhưng một khắc này, Diệp Chân ngây dại!
Độn thổ mất linh!
Không thể chui vào lòng đất!
Về phần nguyên nhân, trong nháy mắt, Diệp Chân cũng nghĩ minh bạch!
Máu rắn!
Chỉ một hơi công phu, trên mặt đất đã đã chảy đầy một tầng máu rắn, máu rắn thuộc thủy, trực tiếp để thuật độn thổ của Diệp Chân không cách nào có tác dụng.
Nếu phẳng độc, Diệp Chân có thể một chưởng oanh ra, trực tiếp đánh bay tầng máu rắn này, chui xuống dưới, nhưng, hiện tại Diệp Chân không có cơ hội kia!
Hí!
Khi răng độc to lớn giữa trời đang gặm tói, con ngươi Diệp Chân, đột nhiên co lại đến cực hạn, cực kỳ dùng một chưởng miễn cưỡng nghênh đón tiếp lấy, l hời gian quá ưu cho Diệp Chân phản ứng t ngắn!
Hưu!
Một đạo sao băng bạch sắc lưu quang như từ phía sau bay tới, khi răng rắn to lớn cắn hướng bàn tay Diệp Chân, hung hăng đánh vào phía trên răng độc, cứu Diệp Chân.
Cự mãng này linh tính cũng quá cao, có chút lui, răng độc xê dịch, trực tiếp sảng khoái cắn đạo bạch quang kia!
Xoạt!
Đây là thanh âm cốt nhục răng độc cắn vào!
- Cốt nhục?
Nghe được thanh âm này, trong đôi mắt Diệp Chân, đột ngột xuất hiện một cái đuôi dài lông xù bạch thanh sắc, rất xinh đẹp, chỉ là lúc này tốc độ đuôi dài bạch thanh sắc kia cực nhanh biến thành đen, dùng mắt trần có thể thấy!
Trúng độc!
Rắn răng có kịch độc!
Tại sao có thể có cái đuôi?
Cái đuôi ở đâu ra?
Diệp Chân đã không có thời gian dư thừa nghĩ vấn đề này, nếu Diệp Chân dám ở đây lãng phí thời gian, Diệp Chân thật cách cái chết không xa.
Thừa dịp cái đuôi dài bạch thanh sắc tranh giành tới một chút hi vọng sống, thân hình Diệp Chân khẽ động, như thiểm điện thoát ra, trước tiên thoát ra phạm vi độc máu rắn bao trùm.
Ầm ầm!
Kinh Hồn Thiên Lôi trong tay Diệp Chân đã nước chảy bao trùm qua.
Cũng chính lúc này, Diệp Chân mới thấy rõ ràng người vừa rồi cứu mình là ai!
Hồ Thanh Đồng!
Lại là Hồ Thanh Đồng điện chủ Yêu Thần Điện Đại!
Chỗ chết người nhất chính là, sau lưng Hồ Thanh Đồng, lúc này buông thõng ba cái đuôi dài bạch thanh sắc, không, chỉ có hai cái bach thanh sắc, trong đó một cái đã biến thành đen!
- Hồ tiểu thư, ngươi…
- Nhanh, nhanh nghĩ cách xử lý đầu Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng này, bằng không, chúng ta đều phải chết…
Hồ Thanh Đồng kinh hô lên, hắc khí ẩn hiện quanh thân, thân hình sắp muốn ngã xuống
Hưu!
Một tiếng gào thét, Tâm Kiếm kim quang đột ngột chém về phía Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng này!
Đinh!
Tia lửa tung tóe, Tâm Kiếm kim của Diệp Chân quang trực tiếp tiêu tán, vậy mà Thanh Hồng Cự Mãng không bị thương dù là một cái vẩy!
Hí!
Có lẽ là bị đau, ngay lúc đó, cái đuôi lớn của cự mãng hạ xuống, như roi sắt gào thét quất về phía Diệp Chân.
- Cẩn thận!
Một chùm thanh quang đột ngột rơi xuống, để cái đuôi cự mãng chệch hướng, trực tiếp đánh tung đến vách tường trên cung điện, phát ra tiếng nổ vang ầm ầm.
Đạo đạo phù văn từ trên vách tường cung điện thoáng hiện. Dưới một kích vừa rồi, vách tường cung điện, không có bị hỏng!
Diệp Chân cũng có chút há hốc mồm. Trước mắt, Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng này, không thế nào sợ hãi Kinh Hồn Thiên Lôi của hắn, ngay cả Tâm Kiếm kiếm quang đều không thể chạm tới nó!
Hí!
Khi cự mãng lần nữa tấn công tới, thổ hoàng sắc đại chưởng ấn đột ngột từ trước người Diệp Chân hiển hiện, hướng về cái đầu khổng lồ của cự mãng đóng xuống!
Khi Khôn Nguyên Thần Chưởng đè xuống, vô số đạo thiên địa nguyên khí dày đặc trong mắt thường khó gặp Thổ linh lực vội vàng tụ tập xung quanh thổ hoàng sắc Khôn Nguyên Thần Chưởng.
Đây là năng lực khống chế Thổ linh lực Diệp Chân có được từ Kim Bối Thạch Thú Vương. Cũng là lần thứ nhất Diệp Chân khống chế năng lực Thổ linh lực gia trì trên Khôn Nguyên Thần Chưởng, chỉ sợ uy lực Khôn Nguyên Thần Chưởng chưa đủ!
Oanh!
Khôn Nguyên Thần Chưởng đè xuống, đầu cự mãng như núi nhỏ bị hung hăng nện vào mặt đất, toàn bộ đại điện lần nữa đung đưa kịch liệt, như đất rung núi chuyển!
Một hơi sau, Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng này có chút lắc lư ung dung giơ lên đầu, vừa rồi cái đầu trực tiếp bị Diệp Chân nện vào trên mặt đất, đầu có chút choáng váng.
Nhưng, không đợi cái đầu của nó hoàn toàn nâng lên, lại thêm một đạo thổ hoàng sắc Khôn Nguyên Thần Chưởng vỗ xuống, lần nữa phát ra một tiếng nổ vang ầm ầm!
Trong lúc nhất thời, thanh âm phanh phanh phanh bên tai không dứt, liên tục chưởng ra mấy chục đòn, trong xà nhãn khổng lồ của Thanh Hồng Cự Mãng của dị chủng đều rịn ra tơ máu, nhưng sinh mệnh lực, vẫn như cũ rất ương ngạnh!
- Phần bụng!
Thanh âm Hồ Thanh Đồng vang lên:
- Nhược điểm ở phần bụng, phần bụng Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng này có một đạo đường cong huyết thanh giao nhau, phòng ngự nơi đó yếu nhất, muốn công kích thì công kích nơi đó…
Nói xong lời cuối cùng, thanh âm Hồ Thanh Đồng đều có chút run rẩy, linh quang lục sắc quanh thân bắn ra bốn phía, nhưng lại xen lẫn một đạo ánh sáng hắc sắc vô cùng đậm, hẳn là đang toàn lực bức độc!
- Phần bụng?
Suy nghĩ một cái, Diệp Chân đánh một chưởng Khôn Nguyên Thần Chưởng oanh thẳng về phía đầu rắn đổi thành đến nghiêng đập, đập tới trên mặt của Thanh Hồng Cự
Mãng dị chủng.
Làm như thế hiệu quả vô cùng rõ ràng!
Trên Khôn Nguyên Thần Chưởng cự lực oanh kích, Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng trực tiếp bị oanh đến bay về phía vách tường bên cạnh, ngay lúc đó, nhãn tình Diệp Chân sáng lên, hắn thấy được một đường cong huyết lục sắc giao nhau ở phần bụng Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng!
Hưu!
Cùng một thời gian, thân thể Diệp Chân bay lên bên cạnh, Tâm Kiếm kim quang nghiêng bổ xuống, lần này, không như lần trước bắn tứ tung đốm lửa.
Tiếng xèo xèo bên tai không dứt, Tâm Kiếm kim quang vạch một cái xuống, trực tiếp mở ngực phá bụng Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng!
Đột nhiên, con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt lại!
Phần bụng Thanh Hồng Cự Mãng dị chủng bị mở ngực phá bụng, không có chảy ra bất kỳ nội tạng, ngay cả máu tươi đều rất ít, miệng vết thương thật to, xuất hiện một vòng dị dạng phấn hồng, màu hồng đỏ bừng!
Ách, một đầu rắn hình tam giác mũm mĩm hồng phấn sắc từ phần bụng Thanh Hồng Cự
Mãng dị chủng nhô ra trong vết thương.
Khi Diệp Chân còn đang buồn bực, tiếng thét chói tai của Hồ Thanh Đồng vô cùng hoảng sợ đã vang lên.,
- Là Thanh Hồng Thư Hùng Nhiêm!
- Cẩn thận, đây là Thanh Hồng Thư Hùng Nhiêm trong Phấn Thư Nhiêm độc của nó…