← Quay lại trang sách

Chương 728 Thiết Kế Tuyệt Diệu.

Mẹ nó, đây là xảy ra chuyện gì? Ảo giác sao?.

Trong linh lực kho hàng, Diệp Chân giơ hai tay sờ lần trong không khí, có một loại xúc động muốn bắt lấy tên võ giả của Ngự Thú Môn đã thiết kế huyễn tượng này trực tiếp giết chết!.

May mắn là hắn trực tiếp độn thổ tiến vào. Nếu như hắn cố hết sức, tiêu tốn thời gian gần thời gian một tháng đánh phá để vào linh lực nhà kho, vậy thì chắc chắn sẽ sống sờ sờ bị tức đến phun máu!.

Trống trơn!.

Trong linh lực kho hàng này, hoàn toàn không có cái gì!.

Lại đi ra khỏi linh lực nhà kho, quay lại nhìn, hay là một nhà kho tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh, quả thực khiến cho người ta thèm thuồng đỏ mắt.

Thế nhưng mà sau khi vào được trong, chỉ khoảng cách một mét, là trống trơn!.

Diệp Chân có chút không cam lòng lẻn vào nhà kho ở bên phải cũng tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh, xong triệt để tức điên!.

Hay là trống không!.

- Huyễn tượng, tất cả đều là huyễn tượng! Ngự Thú Môn đám lão già chết tiệt này, các ngươi từ trong đất chui ra, lão tử cam đoan không đánh chết các ngươi!.

Diệp Chân vung tay gầm thét.

Hai cái linh lực nhà kho, tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh, hắn vốn cho rằng mình sẽ thu được một số tiền lớn, không ngờ tất cả đều là huyễn tượng. Cái loại cảm giác này, quá mẹ nó khó chịu.

Đầu tiên là cực kỳ vui sướng cùng chờ mong, xong trực tiếp thất vọng!.

May mắn Diệp Chân độn thổ, nếu không, vất vả hơn một tháng mới phát hiện loại tình huống này, sẽ tức phun máu!.

Hít sâu mấy hơi, Diệp Chân mới tán đi nỗi tức giận khó chịu trong lồng ngực. Hắn nhìn lướt một vòng quanh đại điện, chuẩn bị rời khỏi.

Trong gian đại điện này, ngoại trừ hai cái linh lực nhà kho tràn đầy huyễn tượng, không có bất kỳ thứ gì có thể được hắn coi trọng, chớ nói chi là bảo bối.

Đương nhiên, khôi lỗi thi thể Thông Tí Hỏa Hầu Vương cũng thời điểm là một cái thu hoạch!.

Khẽ động thần niệm, thân thể Diệp Chân bèn lẻn vào dưới mặt đất, chuẩn bị rời khỏi. Hắn vừa độn địa, vừa bắt đầu suy nghĩ nên đi nơi nào tìm trận pháp khống chế trung tâm đại điện thì sao?.

Đúng lúc nửa phần thân thể đã chìm xuống đất, thân hình Diệp Chân đột nhiên khựng lại, cả người lần nữa nhảy lên đại điện.

Không đúng!.

Gian đại điện này có vấn đề! Tuyệt đối có vấn đề!.

Gian đại điện này không chỉ có trận pháp ngăn cách thần niệm, hơn nữa còn có Thông Tí Hỏa Hầu Vương khôi lỗi thủ hộ, mà chỉ có hai cái linh lực nhà kho tràn đầy huyễn tượng Thượng phẩm Linh Tinh, hoàn toàn không bình thường!.

Trước đây Diệp Chân thu được, bất kể là lò luyện đan Ly Hỏa, hay là mấy khỏa yêu đan, toàn bộ đều có Thông Tí Hỏa Hầu Vương khôi lỗi thủ hộ.

Đại điện mà đồng thời có khôi lỗi thủ hộ và có trận pháp ngăn cách thần niệm, tuyệt đối là đại điện cực kỳ quan trọng.

Tỷ như Thú Linh Điện, Thực Thú Điện, Dục Xà Điện, mặc dù hắn ở Dục Xà Điện cùng Thực Thú Điện không thu hoạch được gì, nhưng chỉ cần là đại điện có trận pháp ngăn cách thần niệm, đều cực kỳ quan trọng!.

Nhưng mà gian đại điện trước mắt này, ngay cả tên cũng không có, ngoại trừ hai cái linh lực nhà kho tràn đầy huyễn tượng, không có cái gì khác!.

Hơn nữa, Diệp Chân nhạy bén chú ý tới màn sáng thủ hộ bên ngoài linh lực nhà kho vô cùng rắn chắc, mức độ rắn chắc không thua gì vách tường của đại điện Thú Linh Điện, đều giăng đầy linh lực phù văn vô cùng huyền ảo có lực phòng ngự cường đại.

Nhưng mà, trong Thú Linh Điện có chân thân của Thông Tí Hỏa Hầu Vương, lại có Ngũ Hành Dung Huyết đan, còn có bí điển Truyền thừa của Ngự Thú Môn, vậy đại điện không có tên có lực phòng ngự không sai biệt lắm thì sẽ có cái gì?.

Ngoại trừ huyễn tượng Thượng phẩm Linh Tinh, lại không có cái gì!.

Hơn nữa, tạo ra màn sáng thủ hộ có lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy để bảo hộ một cái huyễn tượng thượng phẩm Linh Tinh, không khoa học!.

Diệp Chân cảm giác, hai cái linh lực nhà kho tràn đầy huyễn tượng thượng phẩm Linh Tinh, hình như dùng để tận lực hấp dẫn ánh mắt của kẻ trộm.

- trong gian linh lực nhà kho này nhất định là đang che dấu cái gì!.

Trong nháy mắt, Diệp Chân có phán đoán!.

Cái gian linh lực nhà kho tràn đầy huyễn tượng Thượng phẩm Linh Tinh này chính là để hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt của kẻ trộm, dụ dỗ bọn hắn liều lĩnh công kích màn sáng thủ hộ.

Mà cường độ của màn sáng thủ hộ này hẳn là có thể giữ chân kẻ trộm một đoạn thời gian, đủ cho Ngự Thú Môn kịp phản ứng, nếu như Ngự Thú Môn không bị hủy diệt.

Thiết kế khổ tâm chuẩn bị, suy tính kỹ càng như thế, là để che giấu cái gì thì sao?.

Thần niệm cùng ánh mắt Diệp Chân giống như lược chải quét về mỗi một góc khuất hẻo lánh trong đại điện!.

Thời gian mấy hơi thở sau, ánh mắt cùng thần niệm của Diệp Chân đột ngột dừng ở gian linh lực nhà kho ở bên trái, một gian từ bên ngoài nhìn vào là trống trơn!.

Trong ba tòa linh lực nhà kho, có hai tòa bố trí huyễn tượng tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh, một tòa nhìn qua là trống không, chắc chắn sẽ không gây sự chú ý!.

- Mưu tính giỏi, thiết kế tốt lắm! Trách không được Thông Tí Hỏa Hầu Vương gọi đám gia hỏa của Ngự Thú Môn là lão già lừa đảo. Thủ đoạn này, thật đúng là không tầm thường a -.

Đây cũng không phải là Diệp Chân nói bừa lung tung!.

Việc này suy nghĩ lại từ đầu tới đuôi, là được rồi hiểu được thiết kế này kinh khủng cỡ nào!.

Nếu một vị võ giả không biết độn thổ xông vào nơi đây, vừa tiến vào, ánh mắt nhất định sẽ bị linh lực nhà kho có huyễn tượng tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh hấp dẫn, xong điên cuồng công kích, dù là có tu vi chiến lực mạnh mẽ hơn Diệp Chân, sợ là cũng phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể công phá linh lực nhà kho!.

Sau mười ngày nửa tháng, mất bao công sức tấn công vào linh lực nhà kho lại đột nhiên phát hiện, trong là trống không, không ngờ là huyễn tượng!.

Lúc này, vị võ giả này cho dù không tức phun máu, chỉ sợ cũng tức giận tới cực điểm!.

Vả lại, tính tham lam của con người là vô tận, bởi vì không cam lòng, kẻ xông vào kia nhất định sẽ công kích một tòa nhà kho khác tràn đầy Thượng phẩm Linh Tinh!.

Lại nửa tháng sau, phát hiện hay là trống không!.

Lần này, không bị nôn ra máu cũng không được!.

Trong tình huống phẫn nộ đến cực hạn, người đó tuyệt đối sẽ xem nhẹ tòa linh lực nhà kho thứ ba rỗng tuếch.

Thiết kế này, quá có tính lừa gạt, quả thực là tuyệt diệu!.

Cho nên, tòa linh lực nhà kho thứ ba nhìn thoáng qua là rỗng tuếch, mới là nơi chứa vật liệu mà trong tòa đại điện này thiết kế đủ loại để bảo vệ, để che giấu!.

- Ta đoán, trận pháp khống chế trung tâm đại điện, tám chín phần mười chính là ở đây!.

Khẽ động thần niệm, thân hình Diệp Chân lại đột ngột ẩn vào trong lòng đất. Di chuyển chừng hai ba mét sau, lại lần nữa bay lên.

- Quả nhiên!.

Trong chớp mắt này, ánh mắt Diệp Chân trở nên sửng sốt!.

Gian linh lực nhà kho này, ở bên ngoài nhìn qua là trống trơn, sau khi tiến vào, lại có càn khôn khác.

Thiên địa nguyên khí nồng hậu dày đặc đến cực hạn chứng minh nơi này ít nhất có một đầu Thượng phẩm Linh Tinh, hay là tiết điểm quan trọng.

Các tuyến đường của trận pháp lấp lánh giao thoa xuyên qua nhau, vô cùng phức tạp, lóe ra các loại màu sắc, cùng với các loại trận kỳ đủ mọi màu sắc và hình dáng, tùy ý tô điểm trong trận phù. Trong nháy mắt, Diệp Chân cảm giác bản thân đã bước vào một cái thế giới trận pháp thuần túy.

Nhưng là sau khi rung động qua đi, Diệp Chân lại trợn tròn mắt!.

Bởi vì hắn không hiểu trận pháp!.

Cũng không phải là hoàn toàn không hiểu, hắn cũng hiểu một chút về trận pháp.

Nhưng mà loại trận pháp khổng lồ này, kết hợp hơn 7 loại màu sắc trận kỳ cùng một chỗ, Diệp Chân mới liếc nhìn một cái thì đã có một loại cảm giác choáng váng!.

Hoàn toàn không hiểu được trước mắt từng cái tuyến đường trận pháp, trận kỳ, trận phù thuộc về loại trận pháp nào.

Không hiểu rõ thì không hiểu rõ, chẳng qua phá hư chúng nó thì có đôi khi lại là việc rất đơn giản!.

Diệp Chân trực tiếp ngưng ra một đoàn linh lực lóe sáng, không ngừng di chuyển ở trên tiết điểm quan trọng của trận pháp khổng lồ chiếm diện tích ước chừng hơn mười dặm, nhổ tận gốc từng cây trận kỳ, đồng thời trực tiếp lấy đi trận phù tô điểm ở trong đó.

Trong thời gian ngắn, trận pháp khổng lồ chằng chịt tuyến đường, trận kỳ và trận phù khống chế trung tâm đại điện này ảm đạm ánh sáng chừng chín phần, chỉ có một đạo tuyến đường trận pháp do ánh sáng màu đỏ cùng ánh sáng hắc sắc nhánh kết hợp còn đang lập lòe.

Quan trọng nhất chính là, lúc này trận pháp khống chế trung tâm trong đại điện lại không tìm được bất kỳ một cái tiết điểm trận kỳ, trận phù nào, Diệp Chân muốn phá hư cũng không có cách nào phá hư!.

Về phần trực tiếp hủy đi tuyến đường trận pháp, Diệp Chân còn không dám!.

Tuyến đường trận pháp này, hẳn là trực tiếp câu thông dẫn động địa mạch lực lượng. Nếu trực tiếp cắt đứt, địa mạch lực lượng sẽ ở trong một khoảnh khắc đứt gãy đó bạo phát ra. Mà địa mạch ở nơi này, thế nhưng Thượng phẩm Linh mạch, uy lực mà nó tạo ra khi bạo phát, đoán chừng có thể khiến cho Diệp Chân biến thành tro bụi.

Vả lại, phía trên tuyến đường trận pháp này, mơ hồ tản ra từng đạo khí tức áp chế thần hồn, Diệp Chân đoán chừng, nơi này không phải trận pháp ngăn cách thần niệm, mà là trận pháp khống chế Thông Tí Hỏa Hầu Vương.

Nếu trận pháp trước thì thôi, nếu trận pháp sau, Diệp Chân thật đúng là không dám ra tay, bởi vì Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu còn đang ở trong tay Thông Tí Hỏa Hầu Vương đây.

Ách, Diệp Chân đột nhiên nháy mắt một cái!.

Nhất trọng trận pháp cuối cùng có một chỗ giao hội giữa ánh sáng màu đỏ và ánh sáng hắc sắc nhánh, trong lúc mơ hồ không ngờ lại để lộ ra một khối mặc ngọc ngọc phù khá lớn. Ánh sáng màu đỏ cùng ánh sáng hắc sắc không ngừng giao thoa ở trong cái mặc ngọc ngọc phù kia.

Bản thân ngọc phù này có màu sắc cực tối, lại ở ẩn nấp ở trong ánh sáng đen nhánh lập lòe, nếu không phải Diệp Chân quan sát trong thời gian dài, thật đúng là không thể nhìn ra!.

Cầm lấy ngọc phù, thần sắc Diệp Chân đột nhiên khẽ động, khẽ ồ lên một tiếng:.

- A, trong mặc ngọc ngọc phù là cái gì?.

Trong khoảnh khắc Diệp Chân hủy bỏ toàn bộ trận kỳ, trận phù của trận pháp khống chế trung tâm trong đại điện, mọi việc màn sáng thủ hộ và phong cấm cửa lớn của tất cả đại điện chung quanh Vạn Thú Điện đều lóe lên. Liên tục lấp lóe năm, sáu lần, tất cả màn sáng thủ hộ cùng phong cấm cùng biến mất một lúc!.

Trong nháy mắt, nguyên bản không cách nào thông hành, nếu muốn thông hành phải muốn phá vỡ phong cấm cửa lớn trong Vạn Thú Điện, lập tức biến thành con đường thông suốt!.

- A? Trận pháp mất hiệu lực rồi? Là ai làm? Có phải là Đại điện chủ hay không?.

Bách Độc thượng nhân Lam Thủy Kiều đang vô cùng phiền muộn mà công kích phong cấm cửa lớn của một tòa đại điện, đột nhiên ngây ra một lúc.

- Bất kể là ai, đều là chuyện tốt! Lần này, tuyệt đối không thể bị bỏ rơi ở xong. Lão tổ tông giao phó việc cho ta, nói không chừng nhưng làm được!.

Cơ hồ là đồng thời, Lam Thủy Kiều trực tiếp đẩy cửa vào. Trong đại điện trước mặt xẹt qua một đạo lam quang thăm thẳm, thân hình Lam Thủy Kiều nhanh chóng biến mất. Đồng thời trong khoảnh khắc biến mất, một đạo phù quang phóng lên trời.

Nơi xa, đám người Hồ Thanh Đồng còn bị nhốt ở đại điện phía bắc, nhìn phong cấm cửa điện trước mắt đột nhiên biến mất, cũng ngẩn người!.

- Trận pháp bị phá, ai làm?.

Hồ Thanh Đồng trong đầu, đột ngột hiện lên thân ảnh của Diệp Chân:.

- Có khả năng làm được điều này, sợ là chỉ có hắn. Hắn thật đúng là…-.

Còn chưa nói hết lời, một đạo phù quang từ trên trời rơi xuống trong tay Hồ

Thanh Đồng. Sau khi nhìn thoáng qua, thân hình Hồ Thanh Đồng khẽ động, lập tức biến mất.

Một bên cửa chính của Thú Linh Điện, Dương Nhất Quan cầm trong tay một khối ngọc phù màu vàng, tay kết thành kiếm quyết, con mắt trợn lên giận dữ, một đạo lại một đạo thần hồn cấm chế, bị hắn vội vã đánh vào ngọc phù màu vàng trước mắt.

Rống!.

Trong Thú Linh Điện, Thông Tí Hỏa Hầu Vương hai tay ôm đầu, xích quang quanh thân bùng lên cao mấy mét. Cơ hồ là mỗi lần Dương Nhất Quan đánh ra một đạo thần hồn cấm chế, Thông Tí Hỏa Hầu Vương đều muốn co rúm người phát ra một tiếng kêu cực kỳ thảm thiết thê lương!.

Thông Tí Hỏa Hầu Vương lúc đứng lên thì uy phong lẫm liệt giống như thiên thần, lúc này ở trước mặt ngọc phù màu vàng trong tay Dương Nhất Quan, chật vật giống như một con chó!.

- A, màn sáng thủ hộ biến mất, có người phá được trận pháp rồi?.

Màn sáng thủ hộ đột nhiên biến mất, khiến cho Dương Nhất Quan đột ngột thay đổi sắc mặt:.

- Không tốt, ta phải tăng thêm tốc độ!.

Nói xong, Dương Nhất Quan bỗng nhiên cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm bản mệnh linh huyết ẩn chứa linh lực khí tức vô cùng dày đặc, rơi vào bên trên ngọc phù màu vàng!.