← Quay lại trang sách

Chương 736 Thông Tí Hỏa Hầu Vương đại lễ

----

- Đây coi như vận khí của lão phu, hay vận khí của chủ thượng, lần thứ nhất thi triển, đã thành công.

Toàn thân Dương Nhất Quan ô uế đứng lên, tim vẫn còn có chút đập nhanh.

Thân là trưởng lão Ngự Thú Môn, xác xuất thành công của Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật hắn cũng có nghe nói qua. Hạch tâm trưởng lão Ngự Thú Môn mới có tư cách tu luyện Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật này, sau khi không phải cạo chết một ngàn tám trăm nhân mạng, xác xuất thành công mới luyện được bốn thành.

Đây mới là nguyên nhân trước đó Dương Nhất Quan chân chính lo lắng khi Diệp Chân thi thuật, trong Ngự Thú Môn ghi chép, trưởng lão lần thứ nhất tu luyện thi triển Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật này, xác xuất thành công chưa đến nửa thành.

Nhìn Dương Nhất Quan sợ hãi thán phục, Diệp Chân nhẹ nhàng nhếch miệng, vận khí, việc này, cũng không phải dựa vào vận khí.

Nếu dựa vào vận khí, Dương Nhất Quan đã sớm bạo não chết, mà thần hồn Diệp Chân cũng bị thương nặng.

Diệp Chân cẩn thận nghiên cứu qua, mấu chốt để Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật thành công, ngoại trừ thụ thuật giả triệt để phối hợp, quan trọng nhất, còn ở cường độ thần hồn song phương.

Nếu cường độ thần hồn không đủ, Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật chưa hoàn thành, hồn hải thụ thuật giả đã băng tán.

Khi Diệp Chân thi triển Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật, hồn hải Dương Nhất Quan có hai lần kém một chút đã bạo, nhưng thời khắc mấu chốt, Diệp Chân luyện hóa hai cái Ma Hồn u linh trong Ma Hồn điện, dùng thần hồn lực lượng cực kỳ tinh thuần đưa vào trong hồn hải Dương Nhất Quan, ổn định hồn hải Dương Nhất Quan.

Bằng không, Dương Nhất Quan đã sớm bạo thành dưa hấu nát.

- Đây là phù quyết trận pháp Ngự Thú Môn, ngươi tự hành luyện chế trận phù, một ngày sau đó, đưa chúng ta rời đi!

Diệp Chân giao phó nói.

- Chủ thượng, ta lập tức đi làm.

Diệp Chân ghét bỏ bóp lên cái mũi:

- Đi đi đi, nhanh đi tắm một rồi đến, mùi gì mà…

Dương Nhất Quan lúng túng cười một tiếng. Liên tục không ngừng quay người rời đi, khi xoay người, khóe mắt có một tia chua xót, cũng có một tia vui mừng.

Chua xót chính là, Dương Nhất Quan hắn bôn ba hơn phân nửa đời người, kết quả lại bị một thiếu niên hai mươi tuổi nô dịch, hơn nữa, chỉ cần Diệp Chân nghĩ, hắn học tiếng chó sủa cũng phải học vô điều kiện.

Nhân sinh như mộng!

Vui mừng là, mặc dù bị nô dịch, vì tâm nguyện trùng kiến Ngự Thú Môn, phấn đấu hơn nửa đời người, cũng hoàn thành, hơn nữa, nhờ Diệp Chân mưu đồ, uy hiếp lớn nhất Ngự Thú Môn đã bị hóa giải.

Có thể tưởng tượng, chỉ cần hắn không tìm đường chết, Ngự Thú Môn có hy vọng phục hưng!

- Đại ca, sau khi rời đi, ngươi định đi nơi đâu?

Diệp Chân nhìn về phía Thông Tí Hỏa Hầu Vương.

- Đi nơi nào?

Thần sắc Thông Tí Hỏa Hầu Vương có chút không biết giải quyết thế nào:

- Bảy tám trăm năm tối tăm không thấy mặt trời, ta dự định đi khắp nơi, lão gia hỏa Yêu Thần Điện. Ta tự nhiên cũng phải gặp một lần, về phần cuối cùng đặt chân chỗ nào. Nói sau, bảy tám trăm năm, mọi việc đều cảnh còn người mất…

Trên nét mặt có chút phiền muộn khó hiểu, ngược lại làm cho Diệp Chân cũng không biết nói gì!

Chưa tới nửa giờ, Dương Nhất Quan ra ngoài thanh tẩy đột nhiên lảo đảo nghiêng ngã vọt vào:

- Chủ thượng, nhanh, nhanh lên ngăn cản nó, nếu không không kịp, cơ sở Ngự Thú Môn trùng kiến sẽ tan nát hết!

Lúc nói lời này, cả hai tay Dương Nhất Quan cũng bắt đầu run run.

- Ngăn cản ai? Ngăn cản cái gì?

Diệp Chân hơi kinh ngạc.

- Yêu bộc của ngươi, nếu ngăn cản không kịp, trăm vạn yêu thú trên Vạn Thú Bình Nguyên, sẽ bị diệt tuyệt!

Dương Nhất Quan đau lòng đến khóe miệng đều co quắp.

- Mở đường!

Trận phù Dương Nhất Quan cầm trong tay, mang theo Diệp Chân và Thông Tí Hỏa Hầu Vương một đường xông thẳng vào, chưa đến mấy hơi thời gian, đã tới phía trước một bầy đầu thú to lớn Vạn Thú Điện, sau đó, Diệp Chân cười khổ, Thông Tí Hỏa Hầu Vương lại càng kinh ngạc đến ngây người!

- Linh thú!

- Mới mấy ngày, tiểu gia hỏa của ngươi này từ Địa giai thượng phẩm đột phá đến Linh giai hạ phẩm, đến cùng nó dung hợp loại huyết mạch yêu thú nào?

Phương xa, trên Vạn Thú Bình Nguyên, thân Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu dài đến hai mươi mét đang cao cao xếp bằng ở trên phần lưng một cự thú, trong phạm vi vạn mét, mấy chục vạn đầu thiên giai hạ phẩm yêu thú lít nha lít nhít quỳ đầy, thở mạnh cũng không dám.

Thỉnh thoảng, vân khí bạch sắc tìm kiếm, quấn lấy một con thiên giai hạ phẩm yêu thú đưa đến trước người tiểu Miêu, lợi trảo nhô ra, trong tiếng kêu rên của thiên giai hạ phẩm yêu thú, trực tiếp đào ra yêu đan thiên giai hạ phẩm yêu thú kia, một ngụm đã nuốt xuống.

Sau đó, nó gặm mấy ngụm phần thịt sống lưng tươi ngon nhất của thi thể, rồi ném sang một bên.

Nơi xa, thi thể thiên giai hạ phẩm yêu thú đã chất thành một tòa núi thịt, huyết dịch của bọn chúng chảy ra đã tụ thành một hồ nước huyết sắc, nhìn ra thi thể trên vạn con!

Chỗ xa hơn, mấy vạn con Thiên giai trung phẩm yêu thú ở ngoài mấy chục dặm ** nhìn chằm chằm núi thây yêu thú kia, nhưng không có một con nào dám hành động thiếu suy nghĩ!

Hơn trăm đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú, đã lẫn mất xa xa, một ánh mắt ngẫu nhiên của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, đã để vài đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú kia vô cùng kinh sợ thối lui.

- Chủ thượng, hơn một vạn đầu, không có chút lực phản kháng nào đã bị tàn sát, toàn bộ thiên giai hạ phẩm yêu thú trên Vạn Thú Bình Nguyên, cũng không dám phản kháng, cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng giết sạch hết!

Gương mặt Dương Nhất Quan đau lòng.

Không thể không nói, Dương Nhất Quan đích thật là nhân tuyển tốt nhất trùng kiến Ngự Thú Môn.

Diệp Chân đang cảm ứng khí tức biến hóa của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, tính cả một ít Thiên giai yêu thú không có yêu đan, tiểu Miêu ít nhất cũng nuốt gần năm ngàn khỏa thiên giai hạ phẩm yêu đan.

Nhưng khí tức tu vi, cũng không có tăng lên tới Linh giai trung phẩm, vẫn đang ở giai đoạn Linh giai hạ phẩm, nói cho đúng, đã đạt tới Linh giai hạ phẩm trung kỳ.

Nói một cách khác, nếu xử lý thêm ba bốn vạn thiên giai yêu đan, nuốt mất một hai vạn khỏa thiên giai hạ phẩm yêu đan, tu vi tiểu Miêu có lẽ có thể tăng lên tới Linh giai trung phẩm.

Trung giai Linh thú, sức chiến đấu kia, lại có thể tăng lên một mảng lớn.

- Tốt, hiệp nghị này vừa mới bắt đầu, Ngự Thú Môn các ngươi trái với hiệp nghị, đại lượng đồ sát Thiên giai yêu thú, các ngươi đây là muốn làm gì, không sợ phản phệ thần hồn lời thề sao?

Sau lưng, tiếng hét phẫn nộ của Bách Độc thượng nhân Lam Thủy Kiều truyền đến, tới cùng nhau, còn có Hồ Thanh Đồng một mặt u ám, hiển nhiên đối với một màn này cũng rất bất mãn!

Nhưng, trong nháy mắt tiếp theo, con mắt Lam Thủy Kiều và Hồ Thanh Đồng đã sáng lên:

- Linh thú, có Linh thú xuất hiện?

- Theo hiệp nghị hai nhà chúng ta, chúng ta có quyền…

Lời Lam Thủy Kiều nói còn chưa nói xong, đã bị Diệp Chân cắt đứt:

- Lam thượng nhân. Đừng có nằm mộng! Thứ nhất, Vân Dực Hổ Vương này tấn giai đến Linh thú, nhưng, nó là yêu bộc của ta, không phải Ngự Thú Môn.

Thứ hai, cho dù có Linh thú xuất hiện. Dựa theo hiệp nghị hai nhà chúng ta, hẳn ưu tiên thỏa mãn Ngự Thú Môn, làm cho Ngự Thú Môn có được sức tự vệ, cho nên, đây không có gì quan hệ với các ngươi!

- Tiểu Miêu, trở về!

Một tiếng hô lên, lưu quang hiện lên, thanh âm Diệp Chân còn chưa rơi xuống đất, tiểu Miêu đã xuất hiện trên đầu vai Diệp Chân. Trong thời gian ngắn, vô luận là nhu cầu Ngự Thú Môn trùng kiến hay Yêu Thần Điện giám sát, Diệp Chân cũng không thể lại đánh chủ ý lên những yêu thú này.

- Tốc độ này…

Ba người Thông Tí Hỏa Hầu Vương, Lam Thủy Kiều và Hồ Thanh Đồng, đồng thời lộ ra kinh hãi, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa rồi biểu hiện ra tốc độ, quá nhanh, hơn hai mươi dặm khoảng cách, thời gian chỉ một cái nháy mắt đã đến.

Đây là dưới trạng thái bình thường, nếu thôi động tốc độ cao nhất, sẽ nhanh như thế nào?

- Dương trưởng lão, nhanh đi luyện chế thông hành trận phù, sau khi luyện chế tốt, nhanh đưa chúng ta rời đi!

Diệp Chân thúc giục một câu.

Sở dĩ Diệp Chân vội vã rời đi, thứ nhất muốn nhanh mang mấy vị trước mắt này ra ngoài, thứ hai chuyện liên quan đến Phong Khinh Nguyệt, không biết Phong Khinh Nguyệt làm sao rời đi, hiện tại thế nào?

Mặc dù có trận quyết tổng cương, Dương Nhất Quan luyện chế tốt thông hành trận phù, đã là sự tình hai ngày sau.

Thời gian hai ngày này Diệp Chân cũng không có nhàn rỗi, toàn lực tỉ mỉ nghiên cứu Khôi Lỗi Linh Lục, thử nghiệm rất nhiều bí thuật ghi lại trên.

Trong Khôi Lỗi Linh Lục ghi lại không chỉ có riêng Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật, còn có các loại bí thuật như thế nào nô dịch thú loại, luyện chế khôi lỗi, chữa trị khôi lỗi, bận tối mày tối mặt.

- Chủ thượng, Hầu Vương, Hồ Đại điện chủ, Lam thượng nhân, mời!

Hai ngày sau, Dương Nhất Quan đi đầu mở đường, mang theo đám người một đường xuyên qua Vạn Thú Bình Nguyên, vượt qua Vạn Linh Hồ, thẳng đến sinh tử lộ.

Có trận phù mở đường, sinh tử lộ cũng trở nên phi thường dễ dàng, trước đây địa phương này là thiên thời ** đại trận phi thường khó khăn, cũng trực tiếp thông qua.

Chỉ tốn chưa đến nửa canh giờ, sẽ xuyên qua vòng xoáy quang môn Vạn Thú Cốc, xuất hiện trong Vạn Thú sơn mạch.

Nhưng, vị trí lúc đi ra lại không phải suối nước lúc tiến vào, lúc đi ra, xuất hiện trong hang ổ một đám Cự Phệ Ma Thử.

Cự Phệ Ma Thử này chỉ có phẩm giai thiên giai hạ phẩm, nhưng số lượng một tộc quần lại cao tới hàng vạn con, thậm chí một tộc đàn, còn có một Cự Phệ Ma Thử

Vương suất lĩnh.

Đối với người bình thường, xâm nhập hang ổ như vậy, hẳn phải chết.

Nhưng, theo hai tiếng gầm thét của Thông Tí Hỏa Hầu Vương và Vân Dực Hổ Vương, tất cả Cự Phệ Ma Thử đều trong một khắc tứ tán né ra, làm cho Diệp Chân nghĩ khóa chặt Cự Phệ Ma Thử Vương đều không khóa chặt được!

- Mặt trời, đám mây, chư thiên tinh thần, bao nhiêu năm chưa từng thấy.

Khi Thông Tí Hỏa Hầu Vương đi ra, nhìn lên bầu trời hơi xúc động, hốc mắt đột ngột trở nên ôn nhuận.

- Chúc mừng Hầu Vương lại thấy ánh mặt trời, hay Hầu Vương lão theo ta đi gặp lão tổ tông?

Hồ Thanh Đồng hỏi thăm.

- Đi trước nhìn một chút lão quỷ chết tiệt kia, bảy tám trăm năm, đều nhớ người quen, dù là cừu nhân, cũng nhớ…

Thông Tí Hỏa Hầu Vương nói.

- Cũng tốt, chư vị, tiểu nữ tử và Hầu Vương đi trước một bước!

Hồ Thanh Đồng chủ yếu hướng về phía Diệp Chân nói.

Diệp Chân ngây ra một lúc, đột nhiên kinh ngạc nói:

- Lam thượng nhân đâu?

- Lam thượng nhân không đi, bản thân Lam thượng nhân là Tứ Điện Chủ Yêu Thần Điện chúng ta, từ hôm nay trở đi, nàng làm giám sát sứ giả ở Ngự Thú Môn cho Yêu Thần Điện chúng ta, nên còn ở Ngự Thú Môn!

Lam Thủy Kiều bước nhanh đến phía trước nói:

- Đại điện chủ yên tâm, lão thân nhất định làm tốt giám sát sứ giả này, nhìn Ngự

Thú Môn chằm chằm đến gắt gao!

Nhìn thần sắc Dương Nhất Quan và Diệp Chân có chút chút ngạc nhiên, thần sắc Hồ

Thanh Đồng có chút đắc ý, hình như để Diệp Chân ăn điểm thiệt thòi, nàng vô cùng cao hứng.

Chỉ ngơ ngác một chút, Diệp Chân đã vỗ bả vai Dương Nhất Quan nói:

- Dương trưởng lão, không, Dương môn chủ, Ngự Thú Môn trùng kiến, khẳng định sẽ đưa tới các phe đạo chích rình mò.

Nhớ kỹ, nhớ kỹ, nhất định phải mời Lam thượng nhân đến, thực lực Lam thượng nhân là nhất đẳng, đánh lui cường địch xâm phạm, tuyệt đối không có vấn đề!

Nhớ kỹ, kế hoạch hợp tác của chúng ta có quan hệ với Yêu Thần Điện, nếu có nguy hiểm, ngươi cũng không thể tự mình gặp nguy hiểm, loại chuyện này, đều phải giao cho Lam thượng nhân!

Diệp Chân nháy mắt ra hiệu nói.

Dương Nhất Quan lớn tiếng đáp lại:

- Ách, minh bạch, thuộc hạ nhất định dựa theo giao phó chủ thượng xử lý, tuyệt không vi phạm!

- Hồ Đại điện chủ, việc quan hệ hai nhà hợp tác, ngươi không có ý kiến chứ?

Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Hồ Thanh Đồng.

Nghe vậy, Hồ Thanh Đồng và Lam Thủy Kiều đồng thời thất thần, triệt để phiền muộn, nếu như vậy, không phải Lam Thủy Kiều làm giám sát sứ giả không thành lại trở thành đả thủ Ngự Thú Môn sao?

Hết lần này tới lần khác chụp xuống cái mũ hai nhà hợp tác, muốn thoát khỏi cũng không được, chỉ có thể giữ im lặng xem như đáp ứng chuyện này.

- Đại ca, đây là phù dẫn của ta, lần này đi núi cao sông dài, nếu đại ca có nhàn hạ, đến Thanh Lam võ đô tìm ta uống rượu, đến lúc đó, Thập Bát Tử Linh Nhưỡng bao no!

Diệp Chân hướng về phía Thông Tí Hỏa Hầu Vương ôm quyền nói.

- Tốt, tốt! Đến lúc đó, huynh đệ chúng ta không say không nghỉ, sau này còn gặp lại!

Diệp Chân và Thông Tí Hỏa Hầu Vương hung hăng đụng nắm đấm một cái, thân hình Hồ

Thanh Đồng và Thông Tí Hỏa Hầu Vương đã phóng lên tận trời, trong nháy mắt biến mất.

Diệp Chân lại nhìn ba cây sắc làm từ Xích Kim lông khỉ dán trên mu bàn tay, còn có thanh âm quanh quẩn trong đầu, ngẩn người.

Không nghĩ tới, lúc chuẩn bị lên đường, Thông Tí Hỏa Hầu Vương, người đại ca tiện nghi này, còn cho hắn một món lễ lớn!