← Quay lại trang sách

Chương 735 Linh thú

----

- Thiên giai, rốt cục đột phá Thiên giai!

Cảm ứng được khí tức Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu từ Địa giai thượng phẩm đỉnh phong hối hả tăng lên tới thiên giai hạ phẩm, trên mặt Diệp Chân, không kiềm hãm được hiện lên vẻ tươi cười.

Chỉ cần Ngũ Hành Dung Huyết đan này có tác dụng thì tốt.

Trong nháy mắt tiếp theo, thần sắc Diệp Chân lần nữa ngạc nhiên, vì sau khi đột phá, tiểu Miêu truyền lại cho hắn ý “Ta còn muốn”!

Còn muốn yêu đan!

Sau khi nao nao, Diệp Chân lại lấy ra hơn mười khỏa yêu đan Thiên giai yêu thú ném cho Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Mười mấy khỏa Thiên giai yêu thú yêu đan bị tiểu Miêu một ngụm nuốt vào trong bụng như nhai hạt đậu, nhìn ra Diệp Chân ngạc nhiên vạn phần, không sợ bị no bạo sao?

Nhục thân Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đương nhiên không có bị no bạo, no bạo lại là khí tức tán phát quanh thân nó, sau khi nuốt mười mấy khỏa yêu đan vào bụng, khí tức quanh thân Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lần nữa bùng lên.

Sau khi khí tức bùng lên, đường vân hắc sắc trên cánh thịt, tứ chi, cái trán, lưng càng rõ ràng.

Khi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tiếp tục yêu cầu, Diệp Chân đã như máy móc không ngừng ném ra ngoài một khỏa lại một khỏa yêu đan.

Sau hơn một trăm khỏa Thiên giai đan, khí tức tán phát quanh thân Vân Dực Hổ

Vương tiểu Miêu từ Thiên giai hạ phẩm đột phá đến Thiên giai trung phẩm, mà chiều dài thân vẻn vẹn tăng lên hai mét.

Nhưng tăng lên hai mét này, lại làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác áp bách khó mà hình dung, cảm giác kia, không giống với khi đối mặt với yêu thú như Kim Bối Thạch Thú Vương cách Linh thú chỉ kém nửa bước, đều chưa từng trải qua.

Từ Trữ Đan Điện, Diệp Chân có được hơn bốn trăm khỏa Thiên giai yêu đan, nước chảy ném giá vào trong miệng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, khi viên yêu đan thứ hai trăm hai mươi bảy khỏa ném vào, cấp độ Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đã bão táp đến Thiên giai thượng phẩm.

Nhưng, động tác Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu cuồng nuốt yêu đan, vẫn không có dấu hiệu mảy may dừng lại, mỗi khi nuốt một khỏa yêu đan. Khí tức tán phát quanh thân Tiểu Miêu sẽ tăng lên rõ ràng, mặc dù tăng lên cũng không lớn, nhưng Diệp Chân dùng thần niệm cảm ứng, lại vô cùng rõ ràng.

Khi viên yêu đan thứ ba trăm năm mươi mốt bị nuốt, tu vi tiểu Miêu đã đạt đến Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong!

Nhưng hành vi nuốt ăn yêu đan vẫn không có đình chỉ.

Thời gian dần trôi qua, từ Trữ Đan Điện, Diệp Chân lấy được Thiên giai hạ phẩm và Thiên giai trung phẩm yêu đan đã cho ăn xong, do dự một chút, Diệp Chân dùng Thiên giai thượng phẩm yêu đan chỉ có mười lăm khỏa ném tới.

Một khỏa Thiên giai thượng phẩm yêu đan, dưới tình huống bình thường luận phẩm chất, là tương đương với mười khỏa Thiên giai trung phẩm yêu đan.

Một khỏa, hai khỏa, ba khỏa chín khỏa. Mười khỏa, khi nuốt xuống khỏa yêu đan thứ mười một Thiên giai thượng phẩm, khí tức quanh thân tiểu Miêu đã bắt đầu chấn động kịch liệt, ánh sáng hắc sắc như có như không bắt đầu ba động trong hình thể của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, hình thể tiểu Miêu bắt đầu trong ba động chậm rãi tăng trưởng.

Khi hình thể tăng trưởng, một đạo bàng bạc ánh sáng hắc lam sắc, đột ngột từ trung tâm trái tim tiểu Miêu bay lên, đợt ánh sáng màu hắc lam sắc như phóng xạ đợt, lúc bay lên, lấy trái tim làm trung tâm, phát tán thân thể tiểu Miêu bốn phương tám hướng!

Khi ánh sáng hắc lam sắc tản ra đi qua, bên ngoài thân tiểu Miêu xuy xuy xuy tiêu xạ ra vô số bùn nhão hắc sắc bốc mùi, trong thời gian ngắn toàn bộ đại điện thối không ngửi được.

Ánh mắt Diệp Chân lại trong nháy mắt trừng lớn.

Tịnh hóa linh thể, Linh thú? Vậy mà đột phá đến Linh thú?

Quá trình quanh thân Tiểu Miêu phun ra bùn nhão hắc sắc kéo dài suốt nửa canh giờ, đầu tiên Diệp Chân là nắm vuốt lỗ mũi, sau đó trực tiếp dùng linh lực phong bế miệng mũi chuyển thành nội tức, mới có thể tiếp tục chờ đợi.

Cái mùi kia, đơn giản tanh hôi đến cực hạn.

Sau nửa canh giờ, quanh thân tiểu Miêu phun ra bùn nhão hắc sắc dần ngừng lại, bắt đầu phun ra máu hắc sắc mỏng manh, trên dưới quanh người như thông khí. Vô số cái lỗ chân lông bắt đầu phun ra các loại vô cùng mùi tanh, lại kéo dài đến nửa canh giờ, mới dần dần đình chỉ.

Khi phun ra dừng lại, Diệp Chân một tay túm lấy Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vào trong ngực. Trực tiếp độn thổ ra ngoài, sau khi trốn vào một gian đại điện khác, mới đình chỉ nội tức, mới từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Một bên thở dốc, một bên dùng nước sạch tồn trữ trong trữ vật giới thanh tẩy tiểu Miêu.

Còn chưa thanh tẩy xong, bộ dáng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, đã để Diệp Chân nhìn ngây người.

Bộ lông màu trắng, mỗi sợ lông tuyết bạch lập loè tỏa sáng, đường vân hắc sắc hình thành bộ lông màu đen, như trân châu đen lóe ra quang hoa.

Đôi mắt, càng chiếu sáng rạng rỡ, linh động dị thường, toàn thân cao thấp, đều lộ ra một cỗ linh khí sức lực, làm cho Diệp Chân dở khóc dở cười là, vừa rồi trong quá trình đang đột phá, hình thể tiểu Miêu khó khăn lắm mới tăng vọt đến ba mươi mét, trong quá trình linh thể tịnh hóa, cuồng rụt lại một phần ba.

Hình thể lớn nhỏ chỉ có hơn hai mươi mét, nhưng có một câu nói, áp súc mới là tinh hoa.

Diệp Chân dám cam đoan, thân thể chưa đến hai mươi mét của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bộc phát ra năng lượng, tuyệt đối còn kinh khủng hơn so với hình thể yêu thú cao tới ba bốn trăm mét!

Vì lúc này, trên dưới quanh người Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tán phát khí tức là Linh giai hạ phẩm, Linh thú!

Khí tức Linh thú Linh giai hạ phẩm!

Trong phẩm giai yêu thú, thực lực Thiên giai yêu thú tương đương với võ giả Chú Mạch cảnh, mà chiến lực Linh giai yêu thú, có thể so sánh với vương giả Khai Phủ cảnh.

Nhất là một vài yêu thú có được năng lực thiên phú cường đại, một khi tấn thăng đến Linh giai, chiến lực của nó, ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh cũng có chỗ không bằng.

Mà lúc này, thời gian chỉ hơn hai canh giờ, tu vi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu từ

Địa giai thượng phẩm bão táp đến Linh giai hạ phẩm, đây chính là thực lực so sánh với vương giả Khai Phủ cảnh.

Đương nhiên, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tiêu hao hết tài nguyên tu luyện, cũng là cực kỳ khủng bố, hơn bốn trăm khỏa yêu đan, Thiên giai trung phẩm yêu đan chiếm một phần ba, Thiên giai thượng phẩm yêu đan cũng có nuốt mười một khỏa, giá trị tổng cộng những yêu đan này đã vượt qua ba ngàn vạn khối trung phẩm Linh Tinh gần bốn ngàn vạn khối trung phẩm Linh Tinh.

Dưới tình huống bình thường, một võ giả từ Dẫn Linh cảnh tu luyện tới Chú Mạch cảnh lục thất trọng đỉnh phong, tổng cộng số lượng Linh Tinh cần thiết lúc tu luyện, cũng sẽ không vượt qua ba trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh.

Bởi vậy có thể thấy được Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu một bút dùng hết tài nguyên tu luyện là kinh khủng bực nào.

Nhưng, lúc này Diệp Chân lại cảm thấy, Linh giai hạ phẩm phẩm giai này, nhưng không phải phẩm giai cuối cùng của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, đột nhiên, Diệp Chân rất muốn biết sau khi tiểu Miêu phục dụng Ngũ Hành Dung Huyết đan dung hợp huyết mạch tiềm lực lớn nhất là cái gì?

Trong nháy mắt tiếp theo, bốn viên Thiên giai thượng phẩm yêu đan còn sót lại trong tay Diệp Chân ném cho Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Không chỉ có như thế, Diệp Chân bắt đầu triệt để lục soát các ngõ ngách trong trữ vật giới chỉ, yêu đan sưu tập được trong trữ vật giới chỉ mấy năm này từ việc chém giết võ giả, yêu đan Diệp Chân cất giữ, chừng hơn ngàn khỏa, toàn bộ ném về Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.

Ngoại trừ chín khỏa Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú yêu đan kia, toàn bộ còn lại Diệp Chân đều ném tới.

Há to miệng rộng, hấp lực kinh khủng truyền đến, Diệp Chân ném qua hơn ngàn khỏa yêu đan, ước chừng chỉ có hơn năm mươi khỏa yêu đan bị tiểu Miêu nuốt vào đi, những khỏa khác, lại bị tiểu Miêu trực tiếp quét ngang một bên, một mặt khinh bỉ nhìn cũng không nhìn!

Trong thời gian ngắn, Diệp Chân đã phiền muộn!

Sau khi tu vi tăng lên bão táp, khẩu vị gia hỏa tiểu Miêu này cũng thay đổi kén ăn.

Chỉ ăn Thiên giai yêu thú yêu đan, đối với đại lượng Địa giai và vài nhân cấp yêu đan Diệp Chân ném qua, nhìn cũng không thèm nhìn.

Càng làm Diệp Chân kinh ngạc chính là, sau khi nuốt bốn viên Thiên giai thượng phẩm yêu đan và hơn năm mươi khỏa trong hạ phẩm Thiên giai yêu đan, Diệp Chân cảm ứng, khí tức Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu mới rõ ràng tăng lên một tia.

Diệp Chân có loại cảm giác, tu vi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu hẳn còn có thể tăng lên, nhưng, tuyệt đối là tiết tấu ăn chết Diệp Chân.

Diệp Chân lại thử nghiệm phục một bộ phận Linh Tinh, sau khi đút bốn năm trăm vạn khối hạ phẩm Linh Tinh, gần hai mươi vạn khối trung phẩm Linh Tinh, Diệp Chân từ bỏ, hiệu quả kia, còn không bằng yêu đan nha!

- Nếu chém giết hơn trăm vạn Thiên giai yêu đan ở Vạn Thú Bình Nguyên, tu vi tiểu Miêu sẽ tăng lên tới trình độ nào?

Trong lòng Diệp Chân, đột nhiên dâng lên một ý nghĩ cực kỳ kinh người.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Chân không muốn trùng kiến Ngự Thú Môn.

- Linh giai hạ phẩm, nếu ta có thể có đủ nhiều yêu đan, chờ tu vi tiểu Miêu tiêu thăng đến Linh giai Thượng phẩm đỉnh phong, có phải có thể đối kháng với lão tổ tông Yêu Thần Điện rồi hay không?

Nếu không thể đối kháng, cũng có thể ở trước mặt hắn bảo mệnh?

Diệp Chân bám lấy cái cằm rơi vào trầm tư.

- Chính mình vững chắc nguyên khí, ta cũng muốn bình thường lĩnh hội Khôi Lỗi Linh Lục.

Ba ngày sau, trong Thú Linh Điện, vang lên thanh âm như giết heo:

- Diệp thiếu hiệp, không, chủ thượng, ngươi xác định đã lĩnh hội không sai biệt lắm? Tỉ lệ thất bại Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật rất cao, nghe nói môn chủ Ngưu Khiếu nhất kinh tài tuyệt diễm Thiên Ngự Thú Môn chúng ta, xác xuất thành công thi triển Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật này cũng chỉ bảy thành!

Một khi nhận mệnh, Dương Nhất Quan triệt để tiến nhập nhân vật, bắt đầu lo lắng cho mạng nhỏ của hắn!

- Tỷ lệ Ngưu Khiếu Thiên là bảy thành, ta khẳng định không có, cao nữa là, cũng chính là năm thành tỷ lệ? Ta nói lão Dương, ngươi hãy tự cầu phúc đi, việc này, phải xem vận khí!

Diệp Chân sờ lên cằm nói.

- Vận khí, chủ thượng, có thể đổi loại phương thức khống chế ta hay không, ta phát thần hồn lời thề được không, lời thề độc nhất thì sao? Năm thành tỷ lệ thật sự là…

- Không thành!

- Tốt, triệt để buông ra thần hồn đi, ta muốn động thủ!

Trong nháy mắt tiếp theo, bàng bạc thần niệm ba động bay lên, thân thể Dương Nhất Quan run rẩy một trận, như mì sợi ngã xuống đất, chưa đến mấy hơi, hai mắt đã trắng dã, như con cá rơi xuống bên bờ kịch liệt giãy dụa co quắp.

Chưa đến mấy hơi, Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật mang tới thống khổ để Dương Nhất Quan cứt đái cùng lưu, kêu thảm rung trời.

Một màn này, để Hồ Thanh Đồng và Lam Thủy Kiều đều có chút không đành lòng rời đi Thú Linh Điện, ngay cả Thông Tí Hỏa Hầu Vương, ngược lại rất hứng thú nhìn một màn này, như có điều suy nghĩ.

Năm đó nghĩ lại mà kinh!

Hơn nửa canh giờ sau, kỳ quang lóe lên trong mắt Thông Tí Hỏa Hầu Vương, đột nhiên lộ ra gương mặt ngạc nhiên:

- A, lần thứ nhất thi triển Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật, vậy mà thành công?

Theo âm thanh Thông Tí Hỏa Hầu Vương lẩm bẩm, Dương Nhất Quan hữu khí vô lực mở ra con mắt trắng bệch, nhìn thấy Diệp Chân trước tiên, đã đánh run một cái.