← Quay lại trang sách

Chương 755 Tìm việc

Diệp Chân vận dụng trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La cứu viện Bạch Tự Tại, vì sao lục quang Thiên Đằng La khốn địch vừa mới phát động, Diệp Chân đã hối hận đây?

Diệp Chân hối hận, cũng không phải vì trước mặt người khác bại lộ Linh khí của Cam Như Tùng vương giả Khai Phủ cảnh, đây đối với Diệp Chân, không quan trọng, ngược lại sẽ để cho người khác càng thêm kiêng kị Diệp Chân.

Nguyên nhân chân chính để Diệp Chân hối hận là, Diệp Chân đã mất đi cơ hội thật tốt thăm dò hư thực Bạch Tự Tại!

Trước đây Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt giao lưu rất nhiều, cuối cùng đưa ra kết luận, trong Nhật Nguyệt thần giáo, phàm là võ giả trêu chọc quá mức Bạch Tự

Tại, đều sẽ như Vu Hoài Tùng trước đó, đều sẽ ly kỳ tử vong!

Trừ chuyện đó ra, Bạch Tự Tại này rất quỷ dị, như trong trí nhớ Phong Khinh Nguyệt, hơn hai mươi năm, Bạch Tự Tại đều đã là bộ dáng hạc phát đồng nhan này, một chút cũng không có già, một chút biến hóa đều không có.

Ngẫu nhiên bị võ giả phách lối ở Nhật Nguyệt thần giáo hiếp đáp, chịu nội ngoại thương, luôn luôn có thể trong thời gian ngắn nhất khôi phục, Nhật Nguyệt thần giáo trải qua nhiều lần đại chiến, một võ giả Hồn Hải cảnh, lại luôn hoàn hảo sống tiếp được.

Chờ khi tình báo hội tụ vào một chỗ, để Diệp Chân cảm thấy Bạch Tự Tại khả năng không đơn giản giống mặt ngoài, vẫn luôn có ý nghĩ thăm dò hư thực một cái, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.

Hôm nay lúc vây quét Chu Lệnh, lại trùng hợp, vốn dĩ đây cũng là cơ hội tốt nhất thăm dò hư thực Bạch Tự Tại, nhưng Diệp Chân lại xuất thủ theo bản năng.

Đương nhiên, Linh khí tùy tâm, chỉ cần thần niệm Diệp Chân khẽ động, trên Thiên Đằng La vừa mới bắn đằng la quang hoa như điện trói buộc Chu Lệnh đã bị thu hồi lại, đến lúc đó, tự nhiên cũng có thể thăm dò ra hư thự Bạch Tự Tại c.

Nhưng, Diệp Chân không có cách nào hung ác hạ tâm địa này, dù sao Bạch Tự Tại đã giúp hắn, nếu thật vì muốn tận lực thăm dò Bạch Tự Tại, để một lão nhân suốt ngày vui vẻ mất mạng, chỉ sợ Diệp Chân là người đầu tiên không cách nào tha thứ chính mình!

Trong lòng Diệp Chân liên tục suy nghĩ, kỳ thật chỉ là trong tích tắc.

Thiên Đằng La bắn ra lục sắc đằng mạn quang hoa như một đạo tia chớp lục sắc quấn lên cổ chân Chu Lệnh. Ách, toàn thân Chu Lệnh kịch chấn, dùng một loại ánh mắt vô cùng hoảng sợ quay đầu nhìn lại.

- Thả ta ra, cút ngay cho ta!

Phát hiện bản thân bị khống chế, Chu Lệnh như hổ điên bạo hống, cực kỳ kinh người đột ngột từ trong lòng bàn tay Chu Lệnh phun ra. Đốt cháy lục sắc đằng mạn quang hoa quấn quanh hướng về phía trên cổ tay và cổ chân hắn.

Chu Lệnh cũng rất gấp, khí tức hắc sắc diêm quang vô cùng âm lãnh, vô cùng kinh khủng, lục sắc đằng mạn quang hoa vừa tiếp xúc với hắc sắc diêm quang, đã lập tức hóa thành tro tàn.

Nhưng vấn đề là, theo Diệp Chân điên cuồng thôi động, càng ngày càng nhiều lục sắc đằng mạn quang hoa quấn lên cổ chân Chu Lệnh, mỗi một lần Chu Lệnh có thể thiêu huỷ hơn trăm dây lục sắc đằng mạn quang hoa, nhưng, đồng thời khi hắn thiêu huỷ. Hơn ba bốn trăm đạo lục sắc dây leo quang hoa đã quấn quanh trên cổ chân của hắn, đang hướng về trên đùi của hắn, phần eo tràn ra khắp nơi.

Uy năng Trung phẩm Linh khí không nhỏ, trong thời gian ngắn, quanh thân Chu Lệnh đã bị lục sắc đằng mạn quang hoa quấn cực kỳ chặt chẽ, mặc dù quanh thân ngừng có hắc sắc diêm quang đốt cháy lục sắc đằng mạn quang hoa này, nhưng tốc độ đốt cháy, lại so với tốc độ sinh trưởng của dây leo quang hoa Thiên Đằng La trên không.

- Diệp Chân, nếu không muốn chết. Ngươi mau buông lão tử ra, ngươi đây đang bức lão tử phục dụng Bạo Linh đan!

Trên mặt Chu Lệnh tách ra vẻ điên cuồng. Một viên đan dược hắc tử sắc đã xuất hiện ở bên môi.

Sắc mặt Diệp Chân đột ngột biến đổi, nếu dựa vào tu vi kinh khủng của Chu Lệnh lại ăn Bạo Linh đan, lại dẫn bạo linh lực đan điền, chỉ sợ trong phạm vi mấy ngàn thước đều sẽ bị san thành bình địa.

Đang lúc Diệp Chân vô cùng lo lắng, không khí sau lưng Chu Lệnh đột nhiên kịch liệt vặn vẹo một cái, thân ảnh giáo chủ Giản Thiên Hùng từ trong không trung xuất hiện sau lưng Chu Lệnh.

Hình như Chu Lệnh cảm nhận được quay đầu lại, con mắt đột ngột trừng lớn, run giọng la hoảng lên:

- Giáo chủ.

Khi hai chữ “Giáo chủ” phát ra, trước người Giản Thiên Hùng đột ngột xuất hiện một vòng xích quang, trong nháy mắt tiếp theo, đầu Chu Lệnh đã phóng lên tận trời, từ bộ phận khoang cổ trở xuống, huyết tiễn cuồng phún hướng về mặt đất rơi xuống.

Vẫy tay một cái, hai trữ vật giới chỉ trên người Chu Lệnh đã xuất hiện trong tay giáo chủ Giản Thiên Hùng, sau đó, khuôn mặt Giản Thiên Hùng đã triệt để trầm xuống.

- Còn dám nói bản tọa oan uổng ngươi! Loại cấm đan như Bạo Linh đan, ngay cả thần giáo cũng chỉ dự trữ mấy viên, nơi này của ngươi lại có tới hai mươi viên, dự trữ nhiều Bạo Linh đan như vậy, ngươi đang muốn làm gì? Ngươi muốn làm cái gì?

Giản Thiên Hùng gầm thét.

Chuyện quỷ dị vào lúc này mới phát ra, đầu Chu Lệnh bị Giản Thiên Hùng nhấc trong tay hình như cũng không mất đi ý thức, con mắt còn cầu khẩn như nháy lên.

Thần niệm khẽ động, thần sắc Giản Thiên Hùng lần nữa phát lạnh:

- Hừ, thân gia này của ngươi, phải để bản giáo chủ triệt để điều tra thêm những năm này ngươi đến cùng chiếm bao nhiêu chỗ tốt của thần giáo! Đạo tàn hồn này của ngươi, sẽ giao cho Hình đường bào chế.

- Không-

Cái đầu nhỏ của Chu Lệnh còn đang nhỏ máu, phát ra một tiếng rít vô cùng thê lương, nhưng, không có bất kỳ chỗ dùng nào, Giản Thiên Hùng nhẹ nhàng ném đi, đã dùng linh quang bao trùm cái đầu nhỏ của Chu Lệnh vừa mới ném đến Đồ Đức Hình đường trưởng lão.

- Giáo chủ yên tâm, lão phu nhất định sẽ phi thường bào chế đạo tàn hồn này, để hắn khai ra chuyện của hắn!

Đồ Đức Hình đường trưởng lão âm trầm lệ cười một tiếng, đã ôm cái đầu Chu Lệnh như gió lốc rời đi.

Ánh mắt Giản Thiên Hùng lại nhìn về phía Diệp Chân:

- Nếu như bản giáo chủ không có nhận lầm, trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La này là bảo bối của Cam Như Tùng phong chủ Trưởng Lão Phong Huyền Nguyệt tông?

Diệp Chân giật mình, rất lưu manh nhẹ gật đầu:

- Không sai, chính là bảo bối lão gia hỏa kia, vừa mới tới tay còn không đang nóng hổi đây, đã dùng tới.

Lần này, đến phiên Giản Thiên Hùng sợ run, hắn cũng không nghĩ tới, Diệp Chân lại như thế trực tiếp thừa nhận, hắn còn tưởng rằng Diệp Chân sẽ không nhận, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.

Ngẩn ra nửa ngày, thần sắc Giản Thiên Hùng hơi kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Chân một chút:

- Đừng quên, trong vòng ba ngày, nhất định phải có thành quả!

Nhắc nhở lần nữa một tiếng, không khí bốn phía Giản Thiên Hùng có chút rung động, thân hình bỗng nhiên biến mất.

Chu Lệnh chết rồi, xế chiều hôm đó, trong toàn bộ Nhật Nguyệt thần giáo đã triển khai một trận thanh tẩy quy mô nhỏ, chủ yếu thanh tẩy phạm vi của Chu Lệnh dẫn vào Nhật Nguyệt thần giá, không ít số lượng trực hệ, bàng hệ, người này, ước chừng có hơn trăm người, đều bị chém giết tại chỗ.

Bao gồm một ít trung tầng Nhật Nguyệt thần giáo trước đây Chu Lệnh bồi dưỡng cũng bị liên luỵ không nhỏ, hơn mấy chục người bị miễn chức tại chỗ, lệnh cưỡng chế về tổng giáo báo cáo công tác.

Sau khi phân biệt những người này, phát hạ ác độc nhất, dẫn động tiên thiên thần hồn thần hồn lời thề, mới có thể một lần nữa tiếp nhận tín nhiệm của thần giáo.

Trong lúc nhất thời, trong thần giáo hơi có cảm giác phong thanh hạc lệ, được lợi lớn nhất, thuộc về Niên Tinh Hà, tiếp chưởng một nửa quyền lực của Nội Sự đường.

Một nửa quyền lực khác, thì bị một vị thanh danh không hiện tên Kế Phi Nhật Nguyệt thần vệ nắm trong tay, nghe nói, Kế Phi này trước đây chính là thị vệ cận thân của giáo chủ Giản Thiên Hùng

- Ngươi muốn tìm một chút chuyện cho tứ đại thế lực khác làm? Trong vòng ba ngày, muốn hiện hữu cách cục khiêu động Thanh Lam võ đô, ngươi định làm như thế nào?

Ngủ một giấc đến sao đầy trời, Phong Khinh Nguyệt mới tỉnh lại, chuyện thứ nhất, là hỏi thăm động tĩnh của Diệp Chân, những chuyện này, trong Luyện Tâm Hỏa Lao, nàng đều nghe được.

- Chuyện này, ta đã có một chút dự định, nhưng, còn cần hành sự tùy theo hoàn cảnh. Ngày mai, ta dự định đi Vạn Tinh Lâu tìm kiếm hư thực.

Diệp Chân nói.

Kỳ thật chuyện này, Diệp Chân so với bất kỳ kẻ nào đều phải sốt ruột, nếu chuyện này thật sự tuôn ra, Diệp Chân đắc tội, cũng không phải một vị hai vị vương giả

Khai Phủ cảnh, mà có khả năng đối mặt hơn sáu vị vương giả Khai Phủ cảnh Huyền Nguyệt tông truy sát.

Đối với bất kỳ thế lực nào, bất kỳ môn phái nào, một vương giả Khai Phủ cảnh chết, tuyệt đối là chuyện đủ để kinh thiên động địa, một khi phát hiện, chính là không chết không thôi!

Trước mắt, chuyện Diệp Chân duy nhất có thể làm, là tận khả năng kéo dài thời gian, dựa vào tài nguyên Diệp Chân nắm giữ trước mắt trong tay, trong vòng một năm, tu vi và chiến lực có thể một lần nữa bay vọt.

Nhất là Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, trước mắt chỉ có tu vi Linh giai hạ phẩm, nếu tu vi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu có thể đột phá đến Linh giai trung phẩm, đến lúc đó, chỉ cần không trúng mai phục, dựa vào tốc độ tiểu Miêu với được Diệp Chân gia trì thêm cho tiểu Miêu, Diệp Chân có lòng tin bị một vương giả Khai Phủ truy sát cảnh cũng có thể đào mệnh.

Mà chiếu trước mắt nhìn, Vạn Tinh Lâu và Trường Sinh giáo đã phái ra đại lượng võ giả đưa tin, chỉ là bị người Giản Thiên Hùng an bài chặn giết nửa đường, nhưng, một khi phát hiện những người này tử vong, chỉ sợ hai nhà này sẽ cùng nhau tìm thiết pháp truyền tin tức này cho Huyền Nguyệt tông.

Cho nên, chuyện này phải nhanh, phải nhanh một chút!

- Ngươi dự định lấy Vạn Tinh Lâu làm đột phá khẩu?

Đôi mi thanh tú Phong Khinh Nguyệt khẽ nhíu:

- Ngày mai ta cùng đi, nếu xảy ra chuyện gì, ta cũng có thể giúp ngươi!

- Không cần!

Diệp Chân trực tiếp cự tuyệt:

- Ta đi một mình, ta sẽ không làm loạn, ta sẽ tùy cơ ứng biến! Sự tình ta giả trang Tiêu Hy ngươi cũng biết, bàn về dịch dung, ta cũng là một tay hảo thủ!

Khóe miệng Diệp Chân hiện lên vẻ tươi cười!

Vì Vạn Tinh Lâu thiên về buôn bán, trên cơ bản địa phương có võ thành phồn hoa nhất, đều nhất định sẽ có thân ảnh Vạn Tinh Lâu.

Như Thanh Lam võ đô, hơn ba thành cửa hàng lớn, đều bị Vạn Tinh Lâu nắm giữ, những cửa hàng lớn này, mỗi một cái đều là địa sản nhật tiến Đấu Tinh, để bất kỳ một võ giả trong tình huống minh bạch đều trừng đỏ tròng mắt Nhưng, dù trừng đỏ tròng mắt lên, cũng không dám có bất kỳ một thế lực hoặc võ giả đánh chủ ý lên những cửa hàng lớn này của Vạn Tinh Lâu, ngay cả quấy rối cũng không dám.

Vì đứng phía sau bọn họ cũng là một trong ngũ đại thế lực như Vạn Tinh Lâu.

Hơn nữa, một gian cửa hàng bất kỳ của Vạn Tinh Lâu, vì mấy trăm năm kinh nghiệm kinh thương tích lũy, mỗi một cửa hàng, đều là cửa hàng náo nhiệt nhất Thanh Lam võ đô, mỗi ngày dòng người như dệt, nhưng không có bất kỳ một tên võ giả nào dám nháo sự.

Hôm nay, trong đại sảnh lầu một Vạn Tinh Lâu Thanh Lam võ đô, một tên công tử tay cầm quạt xếp ca đột nhiên đi đến trước mặt một tên chưởng quỹ, quang hoa trữ vật giới chỉ lóe lên, ngay tại chỗ vỗ một đống núi nhỏ trung phẩm Linh Tinh!

Công tử quạt xếp ca một cước giẫm lên núi nhỏ trung phẩm Linh Tinh, một bên cực kỳ phách lối đong đưa quạt xếp quát lên:

- Yêu đan, Thiên giai yêu đan, có bao nhiêu, bản công tử muốn bấy nhiêu!