← Quay lại trang sách

Chương 781 Chém thẳng

Đàn chủ, cơ hội tốt như vậy, chúng ta sao không một ngụm nuốt mất những người này? Nếu một ngụm nuốt mất bọn hắn, tuyệt đối có thể khiến cho Phi Hổ đường tổn thất gần một phần tư tinh anh!

Nhìn võ giả Chú Mạch cảnh trong Hắc Hổ vệ chật vật rút lui, phó đàn chủ Hồng Gia Ấn bất động thanh sắc tới gần Diệp Chân, mặt mũi tràn đầy sát khí!

Diệp Chân tức giận nhìn thoáng qua Hồng Gia Ấn:

- Một ngụm nuốt mất bọn hắn? Ngược lại, ta cũng đang suy nghĩ, nhưng, sau đó Phi Hổ đường toàn lực phản công, ai tới chặn, ngươi tới chặn sao? Chớ nói chi còn có Trường Sinh giáo và Thiên La Môn đang nhìn chằm chằm!

Hồng Gia Ấn ngẩn ngơ, lập tức dùng một loại ánh mắt sùng bái, chắp tay nói với Diệp Chân:

- Thuộc hạ ngu dốt, vẫn là đàn chủ anh minh!

Dù cho Hồng Gia Ấn lấy lòng, mặt Diệp Chân lại không thay đổi, nói:

- Hồng phó đàn chủ, trình độ vuốt mông ngựa của ngươi rất tinh diệu!

Hồng Gia Ấn đang cảm thấy tiểu kế được như ý, lần nữa ngẩn ngơ, đây mới thực là ngây dại, hắn cũng không ngờ, Diệp Chân không chỉ có nhìn thấu, còn ngay thẳng chỉ ra như thế.

- Hồng phó đàn chủ, ta là không thích loại luận điệu này! Dưới tay ta, hảo hảo làm việc, sẽ cho ngươi hưởng dụng không hết chỗ tốt!

Diệp Chân nói.

Thần sắc Hồng Gia Ấn run lên:

- Thuộc hạ biết!

Dù sao vấn đề này Hồng Gia Ấn hỏi quá ngu xuẩn, ai cũng có thể đoán ra nguyên nhân chân chính Diệp Chân không hạ sát thủ.

Hơn nữa, nếu đại chiến, ai thua ai thắng còn chưa nói được!

Đương nhiên, trước mắt, một đám Hắc Hổ vệ này, Diệp Chân tuyệt đối có thể giết hết toàn bộ, nhưng viện quân của Phi Hổ đường ẩn nấp trong tối, kết quả kia lại khó nói chắc.

Thần niệm Diệp Chân bám vào trên Thổ Linh Lực, ngoài hơn hai mươi dặm phát hiện mấy tên Phi Hổ đường thân mang hổ phục bạch sắc trinh sát, hẳn là nhân mã Bạch Hổ vệ Phi Hổ đường, vẫn luôn quan sát tình huống nơi này.

Bạch Hổ vệ đã nơi này trinh sát, nhân mã đại đội Bạch Hổ vệ Phi Hổ đường, chắc cũng sắp đến.

Nếu thật khai chiến, nói không chừng Bạch Hổ vệ Phi Hổ đường sẽ từ sau bên cạnh đánh lén tới, lại đến thêm hơn ba mươi võ giả Chú Mạch cảnh, gần hai trăm võ giả

Hồn Hải cảnh, kết quả rất khó nói.

- Thuộc hạ là Vũ Vệ Đại thống lĩnh Khổng Ngư Xích Hỏa phân đàn tham kiến Diệp đàn chủ!

Thấy nhân mã Hắc Hổ vệ rút lui, võ giả trấn thủ khu vực phòng thủ Linh Tinh khoáng mạch lập tức ngạc nhiên chạy vội ra, chỉ thiếu chút nữa đã Thâm Quyến đại lễ thăm viếng Diệp Chân.

Khi bị quân lâu Hắc Hổ vệ vây quanh vô cùng trông chờ lại không thấy viện quân xuất hiện, bọn hắn đã tuyệt vọng, không ngờ trong lúc giơ tay nhấc chân, đàn chủ mới tới đã đuổi đi Hắc Hổ vệ, làm sao có thể không sợ hãi.

- Những ngày này khổ cực!

Diệp Chân vung tay lên, lại mấy chục vạn khối trung phẩm Linh Tinh đương đường phát xuống, chuyện ban thưởng này, nếu không phát đồng đều sẽ có hậu quả về sau.

Những người này cũng đều đang liều mạng, cho nên chuyện ban thưởng này vẫn không thể thiếu được. Dù hiện tại móc ra vẫn là tài sản của Diệp Chân.

Sau khi một phen an trí, Diệp Chân lại dẫn số lớn nhân mã quay lại Xích Hỏa phân đàn.

Khi Diệp Chân sắp trở lại Xích Hỏa phân đàn, Hắc Hổ vệ và Bạch Hổ vệ Phi Hổ đường, hai nhóm đội ngũ tuần tự quay lại Tổng đường Phi Hổ đường.

Trong Tổng đường, Hạ Tử Hùng đường chủ Phi Hổ đường đang xanh mặt khiển trách Tưởng Bưu Hắc Hổ Vệ Thống lĩnh!

- Nhìn ngươi, nhìn chuyện tốt ngươi làm! Mặt mũi của Phi Hổ đường ta, tất cả đều bị ngươi ném sạch! Cường giả Chú Mạch cảnh, từng tên từng tên tất cả đều là cường giả Chú Mạch cảnh, khi trở về, từng tên đều như ăn mày!

Hơn nữa, dính không phải máu, toàn mẹ nó là phân và nước tiểu, ngươi muốn mất mặt, cũng không nên mất mặt kiểu như vậy?

Tưởng Bưu trước không ai bì nổi, lúc này đang quỳ như lăng trì, nửa cái miệng cũng không dám hé ra, ngoan ngoãn ngốc ở đó để Hạ Tử Hùng mắng văng cả nước bọt.

Ước chừng phun ra hơn gần nửa khắc đồng hồ, tiếng mắng của Hạ Tử Hùng mới hoà hoãn lại, ánh mắt nhìn về phía trên người đại hán bên cạnh một thân màu trắng viền vàng hổ phục.

- Lệ thống lĩnh ngọn nguồn đã xảy ra chuyện gì? Bản tọa an bài hai ngươi quy mô xuất động. Hai ngươi cứ như vậy đi một vòng đã trở lại rồi?

Đại hán mặc hổ phục tmàu trắng viền vàng tên là Lệ Giang, chính là Bạch Hổ Vệ

Thống lĩnh Phi Hổ đường.

- Hồi đường chủ, việc này, thật đúng là trách không được Tưởng thống lĩnh. Nếu là đổi thuộc hạ đi lên, kết quả cũng kém không bao nhiêu so với Tưởng thống lĩnh!

Lệ Giang nói.

Nghe được Lệ Giang đang nói chuyện vì mình, Tưởng Bưu ném ra một ánh mắt đúng là huynh đệ.

- Chủ yếu do tân nhiệm đàn chủ Xích Hỏa phân đàn thật lợi hại, bản thân hắn lại có thể phát ra công kích tiên thiên hồn quang Thần Hồn, để cho chúng ta không dám khinh động, hơn nữa yêu bộc của hắn, khắc tọa kỵ dưới trướng chúng ta đến sít sao!

Một tiếng hổ khiếu, truyền ra chừng trăm dặm, không chỉ có phế đi Hắc Yểm U Ảnh Hổ dưới trướng Tưởng thống lĩnh, ngay cả Lưu Ly Bạch Viêm Hổ của thuộc hạ phía xa ngoài trăm dặm, cũng bị tiếng hổ gầm kia ảnh hưởng.

Từng con trong hư không không ngừng run rẩy, nếu lại gần thêm chút, ta đoán chừng hạ tràng không sai biệt lắm với Hắc Yểm U Ảnh Hổ.

- Con linh thú này vừa hô lên, đã trực tiếp phế đi một nửa chiến lực của chúng ta, nếu cường công, dựa vào thuộc hạ công kích, nếu an bài không tốt, sợ rằng sẽ hao tổn hơn bảy thành nhân thủ!

Thuộc hạ và Tưởng thống lĩnh hợp lại tính toán, lúc này mới không dám động thủ, toàn bộ rút về!

Lệ Giang nói.

Cũng tận đến giờ phút này, Tưởng Bưu mới dám mở miệng phát ra tiếng:

- Không sai, đúng là như thế!

- Đầu hổ loại Linh thú kai thật lợi hại như vậy?

Vẻ mặt Hạ Tử Hùng đường chủ Phi Hổ đường nghi hoặc.

- Thuộc hạ sao dám lừa gạt đường chủ? Hơn nữa, dưới tình huống bình thường, ai có thể để một đám cường giả Chú Mạch cảnh, phân và nước tiểu đầy người rút về!

Lệ Giang nở nụ cười khổ.

- Đường chủ, yêu bộc kia và Yêu Thú Vân Dực Hổ Địa Giai hạ phẩm vô cùng giống nhau, chỉ là vằn đen trên người so với Vân Dực Hổ nhiều hơn rất nhiều, cái trán vừa có chữ Vương vằn đen, vô cùng bá khí.

Tưởng Bưu bổ sung một câu, con mắt Hạ Tử Hùng đột ngột sáng lên:

- Phi Hổ, còn có chữ Vương văn, còn vô cùng bá khí?

- Không sai, dù hình thể có hơi nhỏ, nhưng ai cũng không dám xem thường!

Tưởng Bưu nói.

- Như thế rất thích hợp hai chữ “Phi Hổ” của Phi Hổ đường chúng ta!

Hạ Tử Hùng sờ cằm rơi vào trầm tư.

Thấy thế, Lệ Giang cũng xông tới:

- Đường chủ, loại Phi Hổ Vương này độc nhất vô nhị, xác thực thích hợp với đường chủ, muốn mời mấy vị cung phụng kia xuất thủ hay không?

- Mưu tính một con Linh giai Phi Hổ Vương, đâu dễ dàng như vậy, lại cho bản tọa nhìn kỹ hẵng nói!

Truyền lệnh xuống, toàn diện giám thị động tĩnh Xích Hỏa phân đàn, đã gia hỏa này có thực lực mạnh như vậy, sống mái với nhau tổn thất quá lớn, vậy chúng ta lại đợi thêm một thời giab, chờ mấy nhà kia liều với bọn hắn đến lưỡng bại câu thương, chúng ta lại ra tay!

Mặt khác, lập tức liên hệ với Vạn Tinh Lâu, giá cao mua mọi tình báo có quan hệ với Diệp đàn chủ.

- Lệ Giang, truyền lệnh cho những tên thủ hạ kia của ngươi. Tận lực rải nhiều lời đồn, cổ động những tiểu bang phái liên hợp lại đối phó Xích Hỏa phân đàn, bảo rằng tình huống thực lực Xích Hỏa phân đàn đã yếu đến ba thành, cho các thế lực lớn nhỏ nội thành xuất thủ.

Hạ Tử Hùng ra lệnh.

- Đường chủ, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn đưa hay không đưa?

Lệ Giang hỏi.

- Đưa, đương nhiên đưa! Không đưa cho bọn hắn, ai giảm bớt thực lực Xích Hỏa phân đàn? Nếu lúc chúng ta công chiếm địa bàn Xích Hỏa phân đàn chưa tiêu hao quá lớn, vừa công xuống tới, cũng chưa chắc có thể giữ vững!

Hạ Tử Hùng âm hiểm cười.

- Đường chủ anh minh!

Tưởng Bưu cùng Lệ Giang đồng thời chắp tay

Khi trong Phi Hổ đường giảng nghị, Diệp Chân trở lại Xích Hỏa phân đàn, cũng lần thứ nhất dùng mệnh lệnh đàn chủ, phát ra mệnh lệnh thứ nhất hướng về tam đại khu vực phòng thủ thống lĩnh Xích Hỏa phân đàn về phân đàn họp!

Các Đại thống lĩnh Xích Hỏa phân đàn khẳng định có thông tri lẫn nhau, trước đây hành động của Diệp Chân ở khu vực phòng thủ Linh Tinh khoáng mạch vô cùng uy phong, lúc này đã truyền khắp toàn bộ Xích Hỏa phân đàn, uy vọng của Diệp Chân - tân nhiệm đàn chủ, cũng tăng lên rất nhiều.

Tự nhiên, khi mệnh lệnh của Diệp Chân phát ra không bao lâu, thống lĩnh tam đại khu vực phòng thủ đã tật tật chạy về Xích Hỏa phân đàn.

Sau khi bọn hắn đuổi tới, Diệp Chân cũng không có vội vã họp, mà để bọn hắn tập hợp một chỗ trao đổi một trận.

Lúc này, trong Xích Hỏa phân đàn, Diệp Chân đại mã kim đao ngồi ở chủ vị, hai bên trái phải đều là các loại đầu mục như phó đàn chủ Xích Hỏa phân đàn, thống lĩnh, phó thống lĩnh, phòng kế toán.

Giữa đám người, trước đây là La Sơn Hàn kháng mệnh đàn chủ bị trói đến sít sao, như chó ném xuống đất, không thể động đậy.

Trăm hơi thở qua đi, một thanh âm ho nhẹ của Diệp Chân, bắt đầu lần thứ nhất hội nghị!

- Chư vị cũng không thể rời đi khu vực phòng thủ lớn lâu, ba chuyện, ta tận lực nói ngắn gọn!

Diệp Chân nói.

- Chuyện thứ nhất, ta là đàn chủ tiền nhiệm, từ giờ trở đi, điều động từ trên xuống dưới Xích Hỏa phân đàn, toàn bộ do ta quyết định. Bất kỳ tình huống gì, đều phải hướng ta báo cáo đầu tiên, nếu ai dám kháng lệnh, hừ!

Ánh mắt Diệp Chân nhìn chằm chằm về phía La Sơn Hàn giữa phòng nghị sự, dụng ý không nói cũng hiểu.

- Chuyện thứ hai, là giáo chủ ban thưởng cho chư vị. Một hồi mang về đều phát xuống cho các huynh đệ mấy ngày nay phấn chiến! Nhưng, có một câu cảnh cáo, ta trước tiên nói thẳng, các ngươi nghe cho kỹ!

Mọi người ở đây, dáng vẻ ngồi thẳng nghiêm túc!

- Những ban thưởng này, đều do các huynh đệ thủ hạ các ngươi những ngày này lấy mạng liều tới, trong quá trình phát xuống, nếu ai dám cắt xén một khối nửa khối, cũng đừng trách bản Đàn chủ ra tay ác độc vô tình!

- Thuộc hạ không dám!

Đám người lập tức nghiêm nghị.

Nhìn bộ dáng đám người nghiêm nghị, ánh mắt Diệp Chân lần nữa rơi vào trên người La Sơn Hàn giữa đại sảnh:

- Chuyện thứ ba, chính là xử trí La Sơn Hàn trước đó phạm thượng kháng mệnh đàn chủ!

Diệp Chân ra hiệu Vu Thiên Lâu giải khai phong cấm cái miệng của La Sơn Hàn, để hắn mở miệng, nói chuyện.

- La Sơn Hàn, hôm nay chuyện bản Đàn chủ xử trí Hắc Hổ vệ tập kích, kết quả toàn bộ hành trình, ngươi cũng chính mắt thấy, ngươi có biết tội của ngươi không?

Diệp Chân quát hỏi.

Đến lúc này, khi La Sơn Hàn đã sớm minh bạch đã không phải là mạnh miệng, hơn nữa, Diệp Chân xử trí, xác thực ngưu bức, để hắn vô cùng bội phục, cho nên lúc này nghe xong Diệp Chân như vậy hỏi, đã lập tức phục lên mềm.

- Thuộc hạ biết sai, lúc trước thuộc hạ xác thực lỗ mãng, còn xin đàn chủ thứ tội, còn xin đàn chủ…

Không đợi La Sơn Hàn nói hết lời, ánh mắt Diệp Chân đã nhìn về phía Hình đường chấp pháp trên người khoác huyết sắc áo choàng đứng ở một bên đại sảnh:

- Hai vị Hình đường chấp pháp, trong thần giáo, theo giáo quy, lúc lâm chiến phạm thượng kháng mệnh, phải xử trí như thế nào?

- Chém thẳng!

Câu trả lời băng lãnh mà ngắn ngủi, lập tức khiến nhiệt độ trong đại sảnh thấp xuống mấy phần.

- Vậy thì chấp hành giáo quy đi!

Thanh âm của Diệp Chân, để huyết sắc trên khuôn mặt La Sơn Hàn tràn ngập trong nháy mắt, lúc ấy, Diệp Chân không có ngay tại chỗ giết hắn, hắn đã cảm thấy có thể sống sót, nhưng không ngờ, Diệp Chân lại ở lúc này giết hắn.

- Diệp đàn chủ, tha mạng! Tha mạng, lúc này rất cần người có giá trị, thuộc hạ có thể đái tội lập công, còn xin đàn chủ…

La Sơn Hàn điên cuồng xin tha.

Hai vị Hình đường chấp pháp chần chờ một chút, nhìn Diệp Chân không có bất kỳ ý tứ gì, một chưởng vỗ ra, đầu La Sơn Hàn lập tức ngay tại chỗ vỡ thành dưa hấu!

Trong lúc nhất thời, các cao tầng trong toàn bộ Xích Hỏa phân đàn, đều nghiêm nghị biến sắc.

Lúc đám người vô cùng nghiêm nghị, thanh âm Diệp Chân chậm rãi vang lên:

- Bản Đàn chủ nhất quán quân lệnh như núi, phục tùng mệnh lệnh, không thể thiếu chỗ tốt của hắn! Nhưng nếu ai dám kháng mệnh, mặc kệ hắn là dạng thân phận gì, hừ!