← Quay lại trang sách

Chương 795 Ăn Sạch Hai Nhà

Bẩm đàn chủ, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn liên quân đã chia ra ba đường đánh về phía tam đại khu vực phòng thủ bên ta!

- Bẩm đàn chủ, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn liên quân ba đường chia binh nhân số đã điều tra rõ, công hướng khu vực đông bộ khoáng mạch phòng thủ cùng khu vực nam bộ khoáng mạch, trong mỗi đạo nhân mã võ giả Chú Mạch cảnh trái phải hai mươi tên, võ giả Hồn Hải cảnh không cao hơn trăm, nhưng mà đều mang theo tọa kỵ Thiên giai cơ động!

- Đội ngũ tiến về khu vực bắc bộ Linh Tinh khoáng mạch bên ta chính là chủ lực, võ giả Chú Mạch cảnh một trăm năm mươi tên, võ giả Hồn Hải cảnh trái phải tám trăm, dự tính một khắc đồng hồ sau sẽ đến!

- Bẩm đàn chủ, ngoài thành Huynh Đệ Hội xuất động với quy mô, do hội chủ Nhạc Án tự mình dẫn đội, vượt qua tám mươi võ giả Chú Mạch cảnh và năm trăm võ giả Hồn Hải cảnh đã xuất phát, trước mắt phương hướng tiến lên là khu vực bắc bộ Linh Tinh khoáng mạch bên ta!

- Bẩm đàn chủ, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn phái ra trinh sát đã cùng trinh sát bên ta gặp nhau, hai bên đều có tử thương!

- Bẩm đàn chủ, Phi Hổ đường không bất kỳ dị động gì cả, nhưng mà ngoài không ngừng có Hổ vệ nhàn tản quay lại!

Tổng đàn Xích Hỏa phân đàn. phù tấn tình báo như tuyết rơi từ trời rơi xuống, một phong lại một phong rơi vào trong tay Diệp Chân, càng có võ giả đến từ ngoài cửa cùng nhau tiếp thu tình báo truyền lệnh, thật nhanh lớn tiếng hồi báo một đạo lại một đạo tình báo khiến cho thần sắc đám người Hồng Gia Ấn, Tả Hùng còn có Vu Thiên Lâu, còn có Xích Hỏa phân đàn vũ vệ Nhị thống lĩnh, Tam thống lĩnh trong nghị sự đại sảnh trở nên càng ngày càng trang nghiêm, càng ngày càng quái dị, càng ngày càng kinh ngạc!

Nhưng mà, theo tình báo xâm nhập tần suất truyền đến tình báo dần dần trở nên chậm, Diệp Chân tiện tay đem trong tay phân đàn phù dẫn giao cho võ giả truyền lệnh, ánh mắt nhìn về phía mấy thân tín trong đường.

Ánh mắt Diệp Chân nhìn tới, bọn người Hồng Gia Ấn, Tả Hùng, Vu Thiên Lâu, vũ vệ

Nhị thống lĩnh, Tam thống lĩnh cùng nhau hướng về phía Diệp Chân chắp tay ra hiệu, gương mặt kinh ngạc.

Nhất là tinh thông chỉ huy như Hồng Gia Ấn, Nhị thống lĩnh vũ vệ Trần Cường vốn dĩ trấn thủ khu vực đông bộ khoáng mạch, Tam thống lĩnh vũ vệ Tang Cửu trấn thủ khu vực nam bộ khoáng mạch, càng vô cùng chấn động nhìn Diệp Chân!

- Đàn chủ thần cơ diệu toán, thuộc hạ cực kỳ bội phục!

Diệp Chân cười lắc đầu.

- Chỉ huy chút nhân mã này, liên lụy đến ba bốn cứ điểm ba phe nhân mã mà thôi, còn nói không thần cơ diệu toán. Chỉ cần dùng tâm suy tính nghiên cứu Trường Sinh giáo và Thiên La Môn có thể được phương lược, cứ như vậy!

Nếu người khác nói như vậy, tinh thông chiến lược phó đàn chủ Hồng Gia Ấn khẳng định phải khịt mũi coi thường, cho rằng đây là đang khoác lác, mà lại nói khoác lác cũng không nói như vậy.

Nhưng mà câu nói này cùng loại với lời nói khoác lác từ trong miệng Diệp Chân lại làm cho bọn họ từng tên đều tâm phục khẩu phục, chớ nói chi sinh ra ý nghĩ khoác lác.

Bởi vì trước mắt tin tức tình báo hội tụ tới, hình như cùng đàn chủ suy đoán không kém là bao nhiêu, cơ hồ giống như đúc.

Từ khi ba ngày trước, Diệp Chân đã nhằm vào liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn, khả năng áp dụng phương lược làm ra đủ loại an bài cùng điều động nhân viên, bọn hắn tham dự toàn bộ đồng thời mắt thấy mọi việc, cho nên lúc này mới sẽ chấn kinh như thế!

Ba ngày trước, Diệp Chân kết luận Trường Sinh giáo Thiên La Môn một khi phát động công kích tuyệt đối sẽ không đến đây cường công Xích Hỏa phân đàn.

Xích Hỏa phân đàn được Nhật Nguyệt thần giáo kinh doanh mấy thập niên, trận pháp phòng ngự bày tầng tầng lớp lớp, đồng dạng số lượng võ giả tuyệt đối có thể chịu nổi gấp hai số lượng địch nhân công kích.

Trường Sinh giáo và Thiên La Môn khẳng định sẽ đi đầu công kích tam đại khu vực phòng thủ của Xích Hỏa phân đàn. Nhờ vào đó bức ra võ giả chủ lực trong Nhật Nguyệt thần giáo Xích Hỏa phân đàn, làm cho chủ lực Xích Hỏa phân đàn mất đi ưu thế phòng thủ, tiến tới tiến hành quyết chiến dã ngoại cùng chủ lực Xích Hỏa phân đàn.

Mà lại nói, Diệp Chân kết luận, phương hướng Trường Sinh giáo và Thiên La Môn chủ lực công kích, hẳn là bắt đầu từ khoáng mạch Linh Tinh phương bắc.

Nếu như lúc công kích Linh Tinh khoáng mạch phương bắc, chủ lực Xích Hỏa phân đàn không ra, như vậy liên quân liền sẽ đánh hạ khoáng mạch phương bắc. Sau đó lại theo thứ tự công kích vực phòng thủ khoáng mạch đông bộ, nam bộ, loại tình huống này, chủ lực Xích Hỏa phân đàn nhất định phải đi ra, bằng không địa bàn Xích Hỏa võ thành liền muốn xong.

Loại tình huống này, liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn tất nhiên sẽ dùng loại sách lược như thế!

Ba ngày trước, Diệp Chân nói mặc dù có đạo lý, nhưng mà tất cả mọi người ôm thái độ hoài nghi, nhất là hai đại vũ vệ thống lĩnh Trần Cường và Tang Cửu, đối với Diệp Chân đem bọn hắn dời khu vực phòng thủ, thậm chí đem đại bộ phận võ giả trong khu vực phòng thủ lặng yên không tiếng động dời đi mà bất mãn vô cùng.

Thậm chí nhắc nhở Diệp Chân, bởi vì một khi Diệp Chân điều động nhân mã mà mất đi khu vực hai đại khoáng mạch, toàn bộ trách nhiệm sẽ do Diệp Chân gánh lấy!

Diệp Chân không giải thích, chỉ nói bốn chữ thi hành mệnh lệnh!

Nói đùa, thống soái qua mấy trăm vạn đại quân, chỉ huy mấy ngàn nhân mã này cùng mấy thủ lĩnh bang phái khác giao phong chiến lược, Diệp Chân thật không để vào mắt.

Đương nhiên, nếu liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn ngu xuẩn đến thật giết tiếp đến tận Xích Hỏa phân đàn, cường công Xích Hỏa phân đàn, Diệp Chân cũng không lời gì có thể nói.

Sự thật chứng minh, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn không ngu!

- Cái này chỉ là liệu địch mà thôi, chờ sau khi trận chiến đấu này chân chính thắng lợi, lại chúc mừng bản Đàn chủ cũng không muộn!

- Chiến tranh hiện tại chỉ vừa bắt đầu!

- Tốt, hiện tại, đều theo kế hoạch mà làm việc đi!

- Vâng!

Trong tiếng quát đều nhịp, các cao tầng Xích Hỏa phân đàn theo thứ tự đi ra khỏi nghị sự đại điện, từng tiếng quát lên cùng thanh âm ra lệnh vang lên.

Trên thực tế, khi liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn chưa có xuất động, Diệp Chân đã làm ra kế hoạch ứng đối!

Đương nhiên, những ngày này, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn bao gồm cả Phi Hổ đường ở trong cũng không buông lỏng thăm dò đối với Xích Hỏa phân đàn, như vậy Diệp Chân đã như thế nào mà né qua được tai mắt của bọn hắn tiến hành điều động quy mô to như thế này?

Diệp Chân năm ngày trước thừa dịp loạn đã chiêu mộ an trí số lớn võ giả tam đại liên minh, bọn người che chở tốt cho Diệp Chân, cũng cho Diệp Chân vô thanh vô tức hoàn thành điều động mọi việc!

- Đàn chủ, nhân thủ đã tập hợp hoàn tất, tùy thời có thể xuất phát!

Hồng Gia Ấn tiến vào nghị sự đường!

Diệp Chân cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

- Liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn hiện tại đã đến nơi nào, có đến địa điểm dự định hay không?

Diệp Chân hỏi!

- Hồi đàn chủ, tình báo mới nhất, liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn đã đạt tới địa điểm dự định!

- Tốt, xuất phát đi!

Diệp Chân vươn người đứng dậy, nhanh chân bước ra nghị sự đường!

Thanh Lam võ đô, tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo.

Sắc mặt Giản Thiên Hùng vẫn như cũ có chút tái nhợt nhìn một phong tình báo, mặt cười khổ.

- Tiểu tử này, nhanh như vậy đã muốn quyết chiến cùng Trường Sinh giáo và Thiên La Môn người? Cũng không kéo thêm mấy ngày, kéo thêm mấy ngày bản tọa bên này nói không chừng sẽ có thể mở tay!

- Giáo chủ, thời khắc quyết chiến này cho dù Diệp đàn chủ muốn kéo cũng kéo không được, vì Trường Sinh giáo và Thiên La Môn đuổi gấp!

Thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Giản Thiên Hùng, chỉ là hôm nay thân thể có chút chút không khỏe, thỉnh thoảng con ho nhẹ vài lần!

Giản Thiên Hùng đột nhiên cười hắc hắc.

- Lão quỷ, nếu như bản tọa liều mạng tĩnh dưỡng nửa năm, đưa ngươi trong chớp mắt đến chiến trường Xích Hỏa phân đàn, ngươi nói như thế nào?

- Nói không chính xác, khi ta đi, cao nữa là cũng chỉ gia tăng một đến hai thành phần thắng cho trận quyết chiến này, nhưng nếu như ta xuất hiện ở trên chiến trường Xích Hỏa võ thành, chỉ sợ Trường Sinh giáo và Thiên La Môn lại sẽ hưng khởi mà lại làm một trận công kích tổng đàn chúng ta, nếu thật như thế, tổng đàn không nhất định có thể ngăn cản được!

Thống lĩnh Ảnh Nguyệt Vệ với gương mặt không đổi nói.

- Giáo chủ, ý nghĩ ngu xuẩn như thế từ ngươi mà ra, thật sự …

Nghe vậy, Giản Thiên Hùng nở nụ cười khổ:

- Ta tự nhiên không ngu xuẩn như thế, nhưng ta bị người bức thành ngu xuẩn như thế!

- Giáo chủ, ngươi nói Khinh Nguyệt tiểu thư?

Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh nhíu mày.

- Nếu không phải thuộc hạ nhìn ra nhanh, Khinh Nguyệt tiểu thư sợ là đã sớm chạy tới Xích Hỏa võ thành!

- Ai nha, con gái lớn không dùng được…

- Giản Thiên Hùng khẽ thở dài một tiếng, lại một đạo phù quang từ ngoài điện rơi xuống, đã rơi vào trong tay khiến cho thần sắc Giản Thiên Hùng đột ngột biến đến vô cùng khẩn trương.

- Chủ lực Xích Hỏa phân đàn cũng xuất động sao? Quyết chiến, rốt cục cũng đã bắt đầu!

Trong Xích Hỏa võ thành, theo ảnh bọn người đen nghịt chỉnh tề từ Xích Hỏa phân đàn phóng lên tận trời, trong mắt đại bộ phận tán tu võ giả đều toát ra vẻ sợ hãi, hết sức thu liễm lấy khí tức, trốn xa chừng nào thì tốt chừng đó, bởi vì ngay tại lúc này, đoàn thể võ giả không giảng đạo lý nhất.

Nhưng mà trong Phi Hổ đường lại một mảnh hưng phấn.

Từ đường chủ Hạ Tử Hùng, bọn người Thống lĩnh Hắc Hổ Vệ - Tưởng Bưu, Thống lĩnh Bạch Hổ Vệ - Lệ Giang, Thống lĩnh Kim Hổ Vệ - Chu Hoa Ngư, Thống lĩnh Huyền Hổ

Vệ toàn bộ tụ tập trong nghị sự đại sảnh, từng người vung tay vung chân, gương mặt ai cũng hưng phấn!

- Chư vị, Trường Sinh giáo Thiên La Môn liên quân cùng Xích Hỏa phân đàn, lần này là cơ hội thật tốt cho chúng ta nhất thống Xích Hỏa võ thành, ngàn vạn lần không thể bỏ qua!

Hạ Tử Hùng nói với gương mặt hưng phấn, sau khi hưng phấn, khuôn mặt đều có chút đỏ lên.

Hắn quá rõ ý nghĩa nhất thống Xích Hỏa võ thành, thật ra không cần nhất thống Xích Hỏa võ thành, chỉ cần chiếm cứ tám thành Xích Hỏa võ thành, mái hiên bên kia sẽ toàn lực trợ giúp hắn đột phá vương giả Khai Phủ cảnh.

Một khi đột phá, vậy nhân sinh của hắn sẽ triệt để không đồng dạng!

Hắn phải phấn đấu toàn lực!

- Đường chủ, Xích Hỏa phân đàn trống rỗng, chúng ta bây giờ đi hạ Xích Hỏa phân đàn thì thế nào?

Huyền Hổ Vệ Thống lĩnh có chút hưng phấn mà nói.

- Cái rắm…!

Tưởng Bưu rống to:

- Bắt Xích Hỏa phân đàn cao nữa là cướp được một chút tồn kho, không chút quan hệ với đại kế nhất thống Xích Hỏa võ thành của chúng ta.

- Chúng ta bây giờ điều cần làm chính là cần phải chờ, chờ Trường Sinh giáo Thiên La Môn và Xích Hỏa phân đàn liều đến lưỡng bại câu thương, thậm chí mãi cho đến khi phân ra thắng bại, lại nhất cử xuất động, ăn sạch hai nhà, chiếm trước chỗ tốt đẹp nhất!

Nghe vậy, Hạ Tử Hùng sớm có lập kế hoạch nở nụ cười.

- Đúng là bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu, chúng ta đợi bọn hắn chiến đến lưỡng bại câu thương, lại ăn sạch hai nhà!

- Đường chủ anh minh!

Bốn Đại Hổ Vệ Thống lĩnh đồng thời chắp tay lại lấy lòng Hạ Tử Hùng!

- Ha ha ha ha.

- Hạ Tử Hùng cười to đồng thời nghiêm sắc mặt, truyền ra từng đạo mệnh lệnh!

- Truyền lệnh toàn bộ các vệ trinh sát điều động, bất kỳ biến hóa nào trên chiến trường đều không bỏ sót chút nào mà truyền về!

- Truyền lệnh nhân mã các vệ ngoài tăng tốc trở về, một canh giờ người nào mà không đến, xử trí theo đường quy!