Chương 798 Yêu Đao Chi Yêu
Diệp Chân, ngươi có dám đơn đả độc đấu một trận với Thương mỗ hay không?
Trước hai quân, Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ đột nhiên phát ra đơn độc khiêu chiến với Diệp Chân.
Cử động đó làm cho rất nhiều võ giả ở đây có chút không hiểu, nhưng mà, càng làm cho bọn hắn không hiểu chính là thái độ của Diệp Chân!
Bởi vì không ngờ Diệp Chân lại đồng ý!
Theo tình huống trước mắt, Xích Hỏa phân đàn bởi vì đại trận này phục kích thành công, chiếm ưu thế, mà Diệp Chân là thống soái, tự nhiên không cần thiết phải ra, chiến thắng thì thôi, nếu chiến bại, tình thế tốt đẹp trước mắt có thể sẽ phế đi.
- Đánh thì đánh, bại tướng dưới tay, chẳng lẽ ta còn sợ ngươi hay sao!
Cười lạnh một tiếng, Diệp Chân lập tức trước bay ra trăm trượng, rời khỏi sau lưng võ giả đại quân bảo vệ.
Ngoài ý muốn, các cao tầng Xích Hỏa phân đàn như Vu Thiên Lâu, Tả Hùng còn có hai vũ vệ thống lĩnh lại cũng không khuyên can.
Thật ra cái này có quan hệ đến những ngày này Diệp Chân xây dựng nên lên uy vọng trong Xích Hỏa phân đàn, mấy chuyện đó tích luỹ đến đây, tất cả mọi người cho rằng quyết định của Diệp Chân là chính xác.
- Thế thì chưa chắc, lần trước trên Quy Linh đại hội trúng quỷ kế của ngươi, lần này ta sẽ không tiếp tục như vậy nữa!
Đinh linh linh một tiếng vang giòn, Thương Lệnh Kỳ lung lay Ma Âm Kim Hoàn Đao trong tay, lại ở trong trận doanh phe mình, không bất kỳ ý tứ xuất chiến nào, một đôi mắt nhìn chòng chọc vào Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu trên đỉnh đầu Diệp Chân.
Hắn biết rõ, nếu Linh giai Yêu Thú này bảo hộ ở đỉnh đầu Diệp Chân, như vậy trận chiến đấu này không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Diệp Chân tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Thương Lệnh Kỳ, nhẹ nhàng phất tay, mệnh lệnh tiểu Miêu xa xa rời khỏi, xa xa bảo hộ ở đỉnh đầu, đề phòng đỉnh đầu cường giả bốn phía:
- Thương huynh, hiện tại, ngươi dám xuất chiến chứ?
Mặt mo Thương Lệnh Kỳ hơi đỏ lên nhưng vẫn không lên tiếng, nặng nề gật đầu, một bước phóng ra, ở trong hư không bước dài hướng về phía Diệp Chân, trong quá trình lại gần Diệp Chân, linh quang quanh người Thương Lệnh Kỳ dâng trào, mỗi một bước phóng ra, khí thế sẽ tăng vọt một mảng lớn!
Mỗi một bước phóng ra, khí thế bức người như thực chất đãng xuất, cơ hồ đất bằng sinh phong!
Ở đây cơ hồ mỗi một võ giả Chú Mạch cảnh đều có thể nhìn ra được, Thương Lệnh Kỳ dùng một loại bộ pháp súc thế kỳ dị, chờ khi bộ pháp của hắn dừng lại, chính là lúc khí thế của hắn đạt đến đỉnh phong, cũng là lúc hắn phát ra một kích trí mạng.
Đối mặt loại bộ pháp ày có thể không ngừng tăng khí thế này, lựa chọn tốt nhất chính là chủ động xuất kích, xáo trộn bộ pháp của đối phương, cắt ngang tiết tấu súc thế của đối phương.
Thế nhưng lần này, đám võ giả ở đây lần nữa phán đoán sai!
Đối mặt loại bộ pháp kỳ dị này, một khi súc thế hoàn thành chính là một kích lôi đình, nhưng Diệp Chân làm mục tiêu không ngờ lại thờ ơ, giống như không nhìn thấy công kích của Thương Lệnh Kỳ, bình chân như vại lăng không hư đứng ở chỗ đó, không ngừng quay đầu xung quanh, hình như trong lúc này còn đang tìm kiếm cái gì!
Một màn này, bao gồm bốn cường giả trên bầu trời cũng có chút kỳ quái, kẻ trước mắt này quá khinh thường đối thủ?
Không sai, thật ra đám võ giả quan chiến không nhìn lầm, Diệp Chân thật đang tìm cái gì, chuẩn xác mà nói, là đang tìm người!
Diệp Chân đang một mực chưa thấy phu phụ Vân Phá Xuyên, Chu Mộc Thanh, phụ mẫu của Vân Sách xuất hiện.
Diệp Chân rất rõ ràng, bây giờ trong số địch nhân tụ tập đến Xích Hỏa võ thành, lập trường những người khác đều sẽ bởi vì tình thế biến hóa mà có chỗ biến hóa, nhưng phu phụ Vân Phá Xuyên muốn xử lý Diệp Chân, cho dù liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn toàn bộ chết hết, cũng tuyệt đối sẽ không bất kỳ biến hóa nào!
Trên thực tế từ khi chiến trường bắt đầu, thần niệm của Diệp Chân đã phát tán ra ngoài, vẫn đang tìm kiếm tung tích phu phụ Vân Phá Xuyên, chủ yếu là bọn hắn có thủ đoạn một kích tất sát vương giả Khai Phủ cảnh, thật sự quá kinh người, mà lại tuyệt đối không giống như đang nói láo.
Mặc dù theo Diệp Chân nghe trộm tới kế hoạch của đối phương, phu phụ Vân Phá Xuyên chủ yếu là đối phó với sư phó Hắc Thủy Chân Nhân của hắn, nhưng vấn đề là dưới tình huống trước mắt, Hắc Thủy Chân Nhân căn bản không có khả năng xuất hiện!
Dưới tình huống Hắc Thủy Chân Nhân không hiện ra, phu phụ Vân Phá Xuyên cũng rất có khả năng sẽ sớm xuất thủ đối phó Diệp Chân hắn!
Tìm không thấy phu phụ Vân Phá Xuyên, Trong lòng Diệp Chân vẫn quanh quẩn lấy một tia bất an, sao Diệp Chân có thể không biết Thương Lệnh Kỳ này lại phát ra đơn độc khiêu chiến với hắn là đang trì hoãn thời gian tranh thủ thời gian phá trận.
Nhưng sao Diệp Chân cũng không phải đang trì hoãn thời gian, hết sức dùng thần niệm bám lên phía trên Thổ Linh Lực tản ra xa, tìm kiếm phu phụ Vân Phá Xuyên có thể sẽ mai phục ở phương xa!
Nhưng kỳ quái là, thần niệm của Diệp Chân đã phát ra đến hơn hai mươi dặm xung quanh, phát hiện không ít trinh sát Phi Hổ đường giấu ở gần đó, nhưng không phát hiện người khác!
Cũng ở trong nháy mắt này, khí thế của Thương Lệnh Kỳ đã bước ra gần trăm bước rốt cục leo lên tới đỉnh cao nhất, giống như đê ngăn sông chứa đầy nước sông chỉ đợi đến một khoảnh khắc vỡ đê kia!
- Diệp Chân, ngươi quá khinh thường ta! Nhưng ta tuyệt đối sẽ không lưu thủ!
Thương Lệnh Kỳ một thân hét to, Ma Âm Kim Hoàn Đao trong tay xẹt qua một quỹ tích huyền ảo, giống như đầu sóng đánh lên đê ngăn sông, trong thời gian ngắn đập nát đê ngăn sông, mang theo hồng thủy tứ ngược xuống!
Trong chốc lát, một đạo kim sắc đao quang gần hai trăm trượng vắt ngang toàn bộ bầu trời, ngay cả quang hoa của mặt trời đều bị một đao kia che lấp, kim sắc đao quang giống như Thiên Hà cuồn cuộn, khuynh tiết đánh về phía Diệp Chân!
Chỗ ánh đao lướt qua, dù cách vài dặm, những võ giả Chú Mạch cảnh kia nhao nhao làm đao thế chỗ lui lại!
Trên bầu trời, vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng Yêu Đao Công Tôn Ly của Trường Sinh giáo kia nhìn một kim sắc đao quang này, trên mặt hiện lên một tia tán thưởng.
- Không tệ, Thương Lệnh Kỳ rốt cục chân chính bước lên đao đạo, một đao kia đã đến khuy môn kính, đến cả lão phu đều muốn nhận hắn làm đồ đệ!
- Lão Đao, vậy ngươi cũng đừng nằm mơ! Thương tiểu tử kia chính ái đồ của môn chủ chúng ta, ngày sau cơ nghiệp của Thiên La Môn vẫn chờ Thương tiểu tử thừ k,ế ách…
Nói còn chưa dứt lời, thanh âm của Sách Mệnh Nương Nương Phùng Đinh đột nhiên dừng lại:
- Đây là?
Trên bầu trời bên dưới, chỉ thấy Diệp Chân nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, chưởng ấn thổ hoàng sắc khoảng một mét vuông nghênh hướng Thiên Hà kim sắc đao quang!
Quỷ dị chính là, ngay khi chưởng ấn thổ hoàng sắc này đánh ra đã bắt đầu lấy tốc độ mắt thường khó thấy được cực nhanh lớn mạnh!
Cơ hồ là trong tích tắc khi đánh ra, chưởng ấn nhanh chóng lớn gấp đôi!
- Đây là?
Con mắt Yêu Đao Công Tôn Ly đột ngột nhíu lại, kỳ quang lóe lên, con ngươi bịt kín một tầng màu xám nhạt, con ngươi màu xám nhạt liếc nhìn, bầu trời lập tức biến thành đủ mọi màu sắc!
Trong đó bốn phương tám hướng dày đặc ánh sáng màu vàng đất, lúc này đang lấy một loại tốc độ khủng khiếp thật nhanh hội tụ hướng chưởng ấn thổ hoàng sắc kia.
- Khống chế thiên địa nguyên khí, chuyện này sao có thể?
Cơ hồ là đồng thời, Công Tôn Ly kinh hô.
Phùng Đinh và hai người khác cũng nhìn chằm chằm chưởng ấn thổ hoàng sắc đang phi tốc lớn mạnh, gương mặt giật mình!
Mà đồng thời, Thương Lệnh Kỳ cũng trực tiếp trợn tròn mắt!
Diệp Chân tiện tay vỗ ra một chưởng ấn, không ngờ lại trong thời gian ngắn đã bành trướng đến mười mét vuông.
Kích thước không quan trọng, quan trọng là khí tức tán phát ra lại khiến Thương Lệnh Kỳ vô cùng sợ hãi!
Bởi vì trong cảm ứng của hắn, khí tức của chưởng ấn này đã mạnh hơn gấp đôi một kích toàn lực của hắn!
Mà cái này còn đang phi tốc lớn mạnh!
- Xem ra, hơn một năm nay, ngươi thật đúng là không mạnh lên bao nhiêu!
Diệp Chân quát khẽ một tiếng, khí tức Khôn Nguyên Thần Chưởng so với lúc đánh ra đã lớn mạnh gần gấp năm lần, hung hăng chụp về phía Thiên Hà kim sắc đao quang đang bổ tới.
Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Chân toàn lực thôi động tiên thiên hồn quang khống chế Thổ Linh Lực đối địch!
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Hà kim sắc đao quang khí thế kinh người vừa rồi giống như đụng phải liêm đao mạch cán, nhẹ nhàng đụng một cái đã lập tức vỡ vụn, không chút huyền niệm bị thu gặt không còn!
Ngay khi oanh kích vào nhau, kim sắc đao quang của khí thế cực kỳ kinh người còn chiếm được vương giả Khai Phủ cảnh tán thưởng lại lập tức vỡ vụn, ngay sau đó, khí tức bàng bạc của thổ hoàng sắc chưởng ấn làm cho người khác hít thở không thông, chụp xuống đầu của Thương Lệnh Kỳ!
- Không tốt!
Trên bầu trời, Sách Mệnh Nương Nương Phùng Đinh của Thiên La Môn kinh hô một tiếng, trong tay áo đột ngột bay ra một quyển huyết sắc trường tác, nhanh như chớp giật từ trên không trung bắn xuống, vô cùng nhanh chóng che phía trước Thương Lệnh Kỳ, lại phải cứu viện Thương Lệnh Kỳ!
Thương Lệnh Kỳ chính là đệ tử của môn chủ Vu Mộng Sơn yêu quý nhất, tuyệt đối không thể sơ thất!
- Rống!
Tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn đột ngột truyền đến,.
Trên bầu trời, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bỗng nhiên thoát ra, một trảo chụp về phía trung phẩm Linh khí Tác Mệnh Tiên kia!
- Lão Đao!
Thấy thế, Phùng Đinh kinh hô, có tiểu Miêu ngăn cản nàng tuyệt đối cứu không được Thương Lệnh Kỳ, cho nên hướng về Công Tôn Ly cầu viện!
Không đợi tiếng kinh hô của Phùng Đinh vang lên, nay khi tiểu Miêu động, cổ tay của Công Tôn Ly đột nhiên nhẹ nhàng khẽ động, một đạo đao quang đen nhánh, đột nhiên lóe lên rồi biến mất!
Lúc này, sắc mặt Thương Lệnh Kỳ lại trắng bệch không thôi, vô cùng hoảng sợ nhìn thổ hoàng sắc chưởng ấn phủ xuống đầu, mảng lớn đao cương bổ ra, nhưng lại không thể ngăn cản chưởng ấn thổ hoàng sắc một chút nào!
Đang lúc Thương Lệnh Kỳ tự nghĩ hẳn phải chết, một đạo đao quang đen nhánh, lăng không xuất hiện ở bên người của hắn!
Một tiếng vang nhỏ, đao mang hiện lên, không ngờ Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân lại trực tiếp bị một đao kia chém vỡ nát!
- Hả?
Lông mày Diệp Chân giương lên, đột ngột nhìn về phía trên bầu trời.
Cũng đồng thời lúc này, một đạo bạch quang và đạo huyết sắc quang hoa từ trên bầu trời vô cùng nhanh chóng tiếp xúc thoáng cái, sau đó, Sách Mệnh Nương Nương trên bầu trời rít lên một tiếng!
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vỗ xuống, trung phẩm Linh khí Tác Mệnh Tiên của nàng không ngờ lại trực tiếp bị đánh bay, thậm chí ngay cả một tia Thần Hồn lạc ấn của nàng lạc ấn trong Tác Mệnh Tiên kia đều hứng chịu tới chấn động!
- Linh giai trung phẩm! Linh Thú Linh giai trung phẩm!
Phùng Đinh nhìn chằm chằm Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, sắc mặt đại biến!
- Yêu Đao Công Tôn Ly quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ một đao này đã đủ yêu!
Thanh âm Diệp Chân vang lên, một đao vừa rồi Công Tôn Ly cứu Thương Lệnh Kỳ quá yêu!
Không chỉ có chợt tránh tức đến, hơn nữa vừa nhìn là một đao, nhưng lại có trăm ngàn đao.
Chém Khôn Nguyên Thần Chưởng nát bấy!
- Hừ, Diệp tiểu tử, ngươi cũng đủ yêu nghiệt? Loại thủ đoạn khống chế thiên địa nguyên khí này, ngươi cũng biết?
- Nhưng ngươi không phải đối thủ của lão phu! Nhanh gọi sư phó Hắc Thủy Chân Nhân của ngươi ra đi! Lão phu rất ngạc nhiên, dạy dỗ ra yêu nghiệt như tiểu tử ngươi, đến cùng là thần thánh phương nào!
Yêu Đao Công Tôn Ly nói!
Cơ hồ là đồng thời, một đạo Thần Hồn truyền âm đồng thời vang lên trong đầu Phan Phượng và Thương Lệnh Kỳ.
- Động thủ đi, không thể kéo dài được nữa, trực tiếp vận dụng Diệt Ma Nguyên Nhung.