← Quay lại trang sách

Chương 797 Thanh Toán

Tanh tách!

Tùy theo hai tiếng búng tay vang lên, trong đám võ giả ở trong Xích Hỏa phân đàn sau lưng Diệp Chân, đột nhiên bay ra hơn trăm đạo phù quang, nhanh chóng kín không kẽ hở chui vào bốn phương tám hướng trong Hổ Chủy Hạp!

Phù quang quang hoa nổ tung, hơn trăm viên quang hoa trận bàn lóe sáng chói mắt đồng thời bay lên từ mặt đấy của khu vực biên giới vách núi, khe núi của Hổ Chủy Hạp, trên mỗi một viên trận bàn đều khảm nạm mười viên Thượng phẩm Linh Tinh lớn cỡ nắm tay, cực kỳ tinh khiết!

Khoảnh khắc phù quang chui vào, mười viên Thượng phẩm Linh Tinh lớn chừng quả đấm đồng thời thả ra từng đoàn hào quang lớn chói mắt, từng trận bàn bị khởi động bắt đầu điên cuồng rút ra năng lượng trong Linh Tinh; cơ hồ cùng lúc với khi bắt đầu rút ra năng lượng, hơn trăm trận bàn đồng thời bắn ra linh lực quang hoa mãnh liệt hướng về lòng đất.

Hơn trăm đạo linh quang quang hoa va chạm chuyển hướng, trong thời gian ngắn tạo thành một tuyến đường trận pháp to lớn cực kỳ phức tạp, cuối cùng, hội tụ thành mười tám đạo cột sáng thô to xông vào trong lòng đất.

Trong khoảnh khắc mười tám cột sáng lớn thô to xông vào trong lòng đất, mười tám đạo linh lực ba động vô cùng bàng bạc trong nháy mắt từ lòng đất bay lên, linh lực còn mạnh mẽ hùng hồn hơn so với mười tám đạo cột sáng thô to xông vào lòng đất gấp trăm lần, thoáng chốc, thiên tượng kịch biến!

Quang hoa linh lực giăng khắp nơi, trong chốc lát bao trùm gần hai ngàn võ giả

Hồn Hải cảnh của hai phe trên mặt đất; Linh Vụ ẩn chứa sát khí kinh khủng bắt đầu lăn lộn cắn nuốt; cơ hồ trong khoảnh khắc xuất hiện, làm cho Hổ Khiêu Hiệp biến thành một mảnh sương mù dầy đặc!

Mười tám đạo linh lực cột sáng vô cùng bàng bạc lại không ngừng lấp lóe xen lẫn trên bầu trời, phong tỏa chặt chẽ biển sương mù!

Vừa rồi tất cả võ giả Hồn Hải cảnh bởi vì chịu uy áp của vương giả Khai Phủ cảnh mà hạ xuống mặt đất, toàn bộ đều bị trận pháp này cuốn vào, thậm chí các võ giả

Chú Mạch cảnh trong liên quân của Trường Sinh giáo Thiên La Môn cũng có chừng mười lăm mười sáu vị võ giả bởi vì không kịp bay lên trời mà bị biển sương mù linh lực nuốt vào.

Đương nhiên, chỉ là cuốn vào trận pháp, bị vây khốn trong trận pháp mà thôi!

- Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận?

Cơ hồ là đồng thời, đám người Phan Phượng, Thương Lệnh Kỳ, Quý Tuyên, Nhậm Thiên Nam, kể cả bốn vị cường giả trên bầu trời còn có một bộ phận võ giả Chú Mạch cảnh trong liên quân kinh hoảng sợ hãi, đều la thất thanh.

Đương nhiên, điều mà bọn họ có thể làm, cũng chỉ có thể là kinh hô mà thôi!

Đừng nhìn nói nhiều như vậy, thật ra cũng chính là thời gian khi Diệp Chân búng tay hai phát mà thôi, mọi việc điều này đều biến hóa với tốc độ cực nhanh. Những người ở đây không kịp ngăn cản, đồng thời, trận pháp đã triệt để hoàn thành khởi động!

- Có ánh mắt!

Diệp Chân cười khẽ.

- Chẳng qua, đây chính là Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận được kết nối với mười tám linh mạch trong lòng đất mà thôi!

Gương mặt đám người Phan Phượng Thương Lệnh Kỳ âm trầm, bọn hắn làm sao có thể không nhìn ra đây là Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận kết nối với mười tám linh mạch trong lòng đất!

Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận chính là một trận pháp cỡ lớn, uy lực khá lớn, vây khốn làm chủ, giết làm phụ, nhưng điều kiện bày trận cực kỳ hà khắc, trong lòng đất ít nhất cần hội tụ chín linh mạch mới có thể bày trận thành công.

Hơn nữa số lượng kết nối với linh mạch trong lòng đất càng nhiều thì uy lực của trận pháp càng lớn. Mỗi ba Linh mạch được chia thành một đơn vị, mỗi một khi kết nối với ba linh mạch mới, uy lực của trận pháp sẽ tăng lên gần gấp đôi!

Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận kết nối với chín linh mạch trong lòng đất có thể vây khốn võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng, mà lại loại vây khốn này phân rõ trong ngoài.

Căn cứ trận quyết chủ trì trận pháp biến ảo, có thể tùy thời chuyển đổi công thủ, thế nhưng người chủ trì trận pháp ở trong trận, thì lực phòng thủ của Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận chủ, có thể nhẹ nhõm ngăn lại công kích của võ giả Chú Mạch cảnh ở ngoài trận. Thậm chí có thể thúc giúc trận pháp phát động công kích đối võ giả bị nhốt!

Nếu người chủ trì trận pháp ở ngoài trận, thì có thể trận pháp này chuyển đổi thành công kích kẻ bị vây trong trận. Ở ngoài trận có thể nhẹ nhõm công kích võ giả bị vây ở trong trận, hơn nữa linh lực sương mù trong trận có thể có các loại biến hóa để công kích võ giả bị bị vây khốn trong trận.

Lúc này Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận mở ra để đối phó người bên trong; lúc trước từng đội võ giả Hồn Hải cảnh Trường Sinh giáo Thiên La Môn bị nhốt vào trận pháp Xích Hỏa phân đàn, đã bị Vu Thiên Lâu khống chế trận quyết mà lần lượt bay ra Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận.

Việc này khiến cho sắc mặt của đám người Phan Phượng cùng Thương Lệnh Kỳ trở nên vô cùng khó coi. Là đối thủ của Nhật Nguyệt thần giáo, bọn hắn quá hiểu rõ uy lực của Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên trận, bởi vì Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận căn bản là trận pháp bảo hộ thần giáo ở tổng đàn của Nhật Nguyệt thần giáo!

Trong tổng đàn của Nhật Nguyệt thần giáo cũng bố trí loại đại trận này, chẳng qua trận pháp ở nơi đó là mở ra đối với ngoài, hơn nữa chỉ kết nối với mười hai địa mạch!

Nhưng cho dù chỉ chỉ kết nối với mười hai linh mạch trong lòng đất, đại trận hộ giáo của Nhật Nguyệt thần giáo cũng cho Trường Sinh giáo nhiều bị thua thiệt, trong nhiều lần xung đột, võ giả Chú Mạch cảnh chết và tổn thương bởi đại trận đại trận hộ giáo là vô số!

Thế nhưng toà Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận trước mắt này kết nối với linh mạch trong lòng đất lại đạt tới mười tám linh mạch, vậy thì có thể tưởng tượng ra uy lực của nó!

Nhưng những điều này cũng không phải quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất chính là vị trí của Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận không ngờ lại đúng lúc xuất hiện ở Hổ Chủy Hạp, còn vừa lúc trùm vào bọn hắn; đây mới là điểm chết người nhất!

Bởi vì các trận pháp có cấp bậc giống loại đại trận hộ giáo Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận này, bố trí vô cùng phiền toái, cũng không phải nửa giờ một giờ có thể bố trí xong.

Cho dù có đại sư thuần thục trận pháp, sau khi tra xét địa hình, thành lập trận bàn hoàn chỉnh, cũng phải tốn hao gần một canh giờ mới có thể bố trí thành công!

Trong tình huống thực tế, thời gian tiêu tốn sẽ chỉ càng nhiều!

Mà một ngày trước khi bọn hắn xác định chiến lược tấn công, liên quân trinh sát không ngừng giám thị con đường này, căn bản không thể nào để cho trận pháp đại sư ở chỗ này nhất thời dài để bày trận!

Nói một cách khác, đại trận này là bên Diệp Chân ởmột ngày trước thậm chí hai ngày trước đã bố trí thật sớm, trước khi cả khi chiến lược tấn công của bọn họ còn chưa xác định được!

Đây mới là điều đáng sợ nhất!

Chiến lược tấn công của phe mình còn chưa quyết định ra, đối phương cũng đã đoán ra nơi tấn công của phe mình!

Hơn nữa, lúc này sau khi toàn bộ võ giả Hồn Hải cảnh bị cuốn vào trong đại trận, số lượng võ giả Chú Mạch cảnh của hai bên ở đây đều có một sự so sánh cực kỳ trực quan!

Nguyên bản, dựa theo liên quân đoán trước, Xích Hỏa phân đàn có được một trăm sáu mươi võ giả Chú Mạch cảnh; ngoài tam đại khu vực phòng thủ hẳn là phân đến Xích Hỏa phân đàn gần một nửa số lượng võ giả Chú Mạch cảnh; loại tình huống này, đổi thành lực lượng chủ lực của Xích Hỏa phân đàn, tuyệt đối sẽ không vượt qua trăm người, cũng chính là khoảng chín mươi người!

Trong tình huống bình thường, tính cả võ giả Chú Mạch cảnh của Huynh Đệ Hội, võ giả Chú Mạch cảnh của liên quân sẽ gần gấp đôi số lượng võ giả cùng cảnh giới của Xích Hỏa phân đàn!

Nhưng mà hiện tại, võ giả Chú Mạch cảnh của đối thủ Xích Hỏa phân đàn lại có chừng một trăm năm mươi, xem ra chênh lệch giữa hai bên trở nên phi thường nhỏ!

Điều này đại biểu cho Diệp Chân đã sớm nghĩ tới điểm này, tập trung toàn bộ chủ lực tới đây!

Cùng nhất thời, vô luận Phan Phượng hay Thương Lệnh Kỳ lại hoặc Quý Tuyên cùng Nhậm Thiên Nam, đều có một loại cảm giác toàn thân rét run nổi da gà, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã có một tia sợ hãi!

Bước kế tiếp của người, ngươi chưa quyết định mà đối phương đã suy tính ra, đó là một loại cảm giác kinh khủng ra sao?

Nhìn thấy đại trận thành công khởi trận, Diệp Chân cũng thở dài một hơi!

Thật ra Diệp Chân tính qua, dựa theo thực lực trước mắt của liên quan Trường Sinh giáo và Thiên La Môn, hắn thật ra không cần bày mưu tính kế nhiều như vậy; thả ra ba Diệt Ma Nguyên Nhung cộng thêm Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, còn có ba con Thông Tí Hỏa Hầu Vương khôi lỗi, trong tình huống đã bố trí bẫy rập, hẳn là đủ để xử lý Khai Phủ cảnh ngũ trọng vương giả Yêu Đao Công Tôn Ly, Khai Phủ cảnh tứ trọng vương giả Sách Mệnh Nương Nương Phùng Đinh Đinh trên đỉnh đầu. Còn có hai vị võ giả chiến lực có thể tương đương với vương giả Khai Phủ cảnh nhất trọng, Chú Mạch cảnh đỉnh phong.

Xử lý những người này, võ giả Chú Mạch cảnh ở phía dưới chắc chắn sẽ trở nên hỗn loạn không biết làm sao, thắng lợi sẽ thuộc về Xích Hỏa phân đàn mà Diệp Chân lãnh đạo!

Nhưng trong Xích Hỏa võ thành, còn có một Phi Hổ đường ở nơi đó nhìn chằm chằm!

Liên quân của Trường Sinh giáo và Thiên La Môn có hơn một trăm năm mươi vị võ giả Chú Mạch cảnh cùng tám trăm vị võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cũng không phải đầu gỗ; nếu tám trăm võ giả vị Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong hợp tác chiến đấu, thì dù Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng phải thối lui!

Một trận đại chiến qua đi, Xích Hỏa phân đàn khi thắng lợi. Khẳng định phải trả ra không ít đại giới, dựa theo bộ dạng điên cuồng của võ giả Trường Sinh giáo, nếu không cẩn thận thì sẽ thắng thảm!

Sau đó, đã đến khi Phi Hổ đường có thể “hái quả đào”, thu được chỗ lợi; Phi Hổ đường toàn lực tấn công, Xích Hỏa phân đàn còn lại tàn quân; nói không chừng sẽ toàn quân bị diệt.

Đây mới là nguyên nhân chân chính mà Diệp Chân tỉ mỉ chuẩn bị cuộc chiến đấu này!

Chính là vì dựa theo trình độ lớn nhất bảo tồn thực lực, để ứng đối với công kích mà Phi Hổ đường đã chuẩn bị!

Nếu không, cho dù Diệp Chân chiến đấu thoải mái dễ dàng bao nhiêu trước mặt liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn, cuối cùng cũng chạy không thoát hai chữ

"Thất bại"!

Về phần Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận, thì là lúc Diệp Chân nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy rời khỏi Thanh Lam võ đô, Giản Thiên Hùng cho hắn một sát chiêu!

Về phần có thể cần dùng đến hay không, vậy phải xem bãn lĩnh của Diệp Chân!

Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận chính là đại trận hộ giáo của Nhật Nguyệt thần giáo. Qua nhiều năm như thế, tổng cộng góp nhặt hai bộ trận bàn, một bộ dùng để thủ hộ tổng đàn của Nhật Nguyệt thần giáo, một bộ mang đến cho Diệp Chân, Vu Thiên Lâu thì là đại sư trận pháp tinh thông khống chế Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận mà thần giáo bồi dưỡng!

Chẳng qua yêu cầu để bày trận Cửu Địa Phong Thiên Khốn Nguyên đại trận rất hà khắc, nơi bình thường có một linh mạch cũng không tệ rồi, nơi hội tụ bốn năm linh mạch đều có chút hiếm thấy, chớ nói chi chín cái, mười tám cái!

Nhưng ngoài ý muốn chính là, sau khi Diệp Chân lại gần Xích Hỏa phân đàn, tra xét tất cả tư liệu về Xích Hỏa phân đàn xong phát hiện, khu vực khoáng thạch mạch Linh Tinh của Xích Hỏa phân đàn ở phương bắc cần phải đi qua phía dưới Hổ

Chủy Hạp, không ngờ lại giao nhau hội tụ hai mươi linh mạch trong lòng đất!

Đáng tiếc, toàn bộ hai mươi linh mạch trong lòng đất đều là loại linh mạch ngay cả Hạ phẩm linh mạch cũng không bằng, nếu không Hổ Chủy Hạp đã sớm thành bảo địa.

Nhưng dùng để bày trận cũng đủ rồi!

Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên từ phía dưới trong trận pháp truyền đến, khiến cho sắc mặt đám người Phan Phượng cùng Thương Lệnh Kỳ lần nữa biến đổi; đây chính là hơn ngàn võ giả Hồn Hải cảnh bị vây ở trong trận bắt đầu nếm thử phá trận lại chịu trận pháp công kích mà phát ra tiếng kêu thảm thiết!

Phan Phượng cùng Thương Lệnh Kỳ đồng thời ngẩng đầu nhìn về bốn vị nhân vật cường đại phía trên bầu trời, trong ánh mắt hình như có ý hỏi thăm.

Bọn hắn đang hỏi thăm bốn vị nhân vật cường đại trên đỉnh đầu, lúc này có thể ra tay trợ giúp bọn hắn một chút hay không!

Chẳng qua, bốn vị nhân vật cường đại trên đỉnh đầu lại trong cùng một lúc lắc đầu!

Còn không có tìm tới Hắc Thủy Chân Nhân ẩn từ một nơi bí mật gần đó, phía dưới lại có một yêu thú Linh giai cường đại ở đây, trong thời gian ngắn, phía dưới chiến đấu bọn hắn cũng không giúp được gì!

Điều này khiến cho sắc mặt của Phan Phượng, Thương Lệnh Kỳ lần nữa biến đổi.

- Chúng ta cần một đoạn thời gian để phá trận!

Đây là thần hồn truyền âm của Phan Phượng!

Nghe được thanh âm này, vẻ mặt Thương Lệnh Kỳ lại nghiêm nghị.

- Vậy mượn cơ hội này, ta cũng nên kết thúc ân oán với họ Diệp kia, thanh toán một chút, miễn cho sau khi không có cơ hội!