Chương 804 Hắc Hồn Linh Quả
A, đó là cái gì?
Diệp Chân chỉ trái cây kia như có ánh sáng màu đen, liên tiếp hỏi hai lần đều không người trả lời, Diệp Chân lúc này mới phát hiện, bao gồm cả phó đàn chủ
Hồng Gia Ấn ở bên trong, Vu Thiên Lâu còn có Tả Hùng, còn có xung quanh võ giả
Chú Mạch cảnh ở bên trong đều đang dùng một loại anh mắt khó có thể tin nhìn về phía hắn.
Có ít người, thậm chí còn có chút vô lễ dùng lực lượng thần hồn mà đánh giá Diệp Chân, như hận không thể phát hiện Diệp Chân trước mắt này là giả!
Bởi vì mọi việc thứ này, thật sự quá khó mà làm cho người khác tin tưởng!
Vừa rồi lúc Diệp Chân đột nhiên xuất hiện, đám người kinh hỉ vạn phần, còn không có cảm giác gì, Diệp Chân này lại chỉ trái cây như ánh sáng màu đen kia, lập tức đã để đám người nhớ tới tràng cảnh hai con quái vật tự bạo vô cùng kinh khủng.
Nhìn về phía Diệp Chân, ánh mắt đã trở nên cổ quái!
Bởi vì ở dưới loại tình huống vừa rồi, cho dù vương giả Khai Phủ cảnh đỉnh phong tồn tại, cũng chưa chắc có thể còn sống, thế nhưng Diệp Chân hết lần này tới lần khác vẫn còn tồn tại, thật sự làm cho người rất khó có thể tin!
Nhìn thấy đám người với ánh mắt kinh ngạc, Diệp Chân có chút bất đắc dĩ sờ lên cái mũi, nhẹ nhàng cười một tiếng, vẫn giả vờ thần bí mới tốt, hắn ở trước mặt lực lượng vô cùng kinh khủng tự bạo kia bí mật chạy trốn, vẫn không cần bại lộ mới tốt!
Phải nói, trận kinh lịch này cơ hồ là hẳn phải chết, Diệp Chân đột nhiên ý thức được, đồ chơi như độn thổ, một ít thời gian, thật sự là kỳ thuật bảo mệnh!
Chỉ cần trốn vào lòng đất, mặt đất rộng lớn kiên cố sẽ có thể thay ngươi ngăn lại phần lớn công kích.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Chân phải có mệnh trốn vào lòng đất mới có thể mượn độn thổ bảo mệnh, trên thực tế, Diệp Chân còn chưa trốn vào lòng đất, bợ chồng Vân Phá Xuyên biến thân thành quái vật cũng đã bắt đầu tự bạo, ở khi Diệp Chân cách mặt đất còn cách có năm mươi mét, tự bạo sinh ra năng lượng kinh khủng trùng kích động đã đánh về phía hắn!
Cỗ năng lượng kia có sóng xung kích quá kinh khủng, Diệp Chân nhớ rõ. Khi hắn phóng tới mặt đất, bên trái của hắn ở trên không mấy chục mét, có ba vị võ giả
Chú Mạch cảnh Trường Sinh giáo, mỗi một vị tu vi cao hơn đều so với mình!
Nhưng mà vẻn vẹn trong công phu tích tắc, năng lượng màu đỏ kia sóng xung kích chợt lóe lên, ba người liền biến mất!
Biến mất, trực tiếp biến mất, hóa thành hư vô!
Cái này khủng bố đến mức nào?
Nhưng vào lúc vợ chồng Vân Phá Xuyên xuất hiện, Diệp Chân bởi vì đã sớm biết hai người họ có bí pháp có thể diệt sát vương giả Khai Phủ cảnh, đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý và chuẩn bị thực tế.
Tự bạo đưa tới năng lượng sóng xung kích xuất hiện, Diệp Chân đem hơn mười trương phù lục Thiên giai phòng ngự còn sót lại trong tay trong cùng một lúc bóp nát!
Hơn mười trương Thiên giai phù lục này là do Diệp Chân trước đây sau khi chém giết Diêm Tông lấy được từ trữ vật giới chỉ của hắn, lúc ấy lục ra được một nắm lớn phù lục. Trong đó loại phù lục phòng ngự lại có hơn hai mươi tấm, trước đây dùng xong qua mấy tấm thiên giai phù lục phòng ngự, còn lại chỉ có mười hai tấm!
Trong đó Thiên giai thượng phẩm hai tấm, Thiên giai trung phẩm phù năm tấm, thiên giai hạ phẩm cũng có năm tấm, mười hai tấm phù lục phòng ngự cùng nhau bóp nát, trong chớp mắt ngay tại bên ngoài thân Diệp Chân kèm theo một tầng lại một tầng vỏ trứng gà màu xanh, đem Diệp Chân bảo vệ trùng trùng điệp điệp!
Phải biết trong đó Thiên giai thượng phẩm phù lục phòng ngự, cho dù vương giả
Khai Phủ cảnh sơ kỳ dùng một kích toàn lực cũng có thể đỡ được!
Mười mấy tấm phòng ngự phù lục này đồng thời bị bóp nát, Diệp Chân đoán chừng, cho dù một vị vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong công kích cũng có thể cản bảy tám phần!
Nhưng mà, Diệp Chân vẫn không yên lòng, đây chính là cái mạng nhỏ của mình.
Trước mắt chính là cùng loại với vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong tự bạo!
Phải biết, cường giả Chú Mạch cảnh bát trọng nếu như thật sự tự bạo, uy lực kia cho dù võ giả Chú Mạch cảnh bát trọng, sợ đều sẽ không cách nào may mắn thoát khỏi, huống chi lúc này có hai khí tức có thể so sánh với vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong!
Thần niệm khẽ động, trước ngực Diệp Chân, Lục Mẫu Thanh Quang Kính liền phóng ra hào quang chói mắt màu xanh lá, linh lực trong đan điền Diệp Chân toàn bộ vọt vào Lục Mẫu Thanh Quang Kính, để Lục Mẫu Thanh Quang Kính ngưng tụ thành một đạo bích chướng phòng ngự cực kỳ dày đặc ở trước người!
Việc này cũng chưa hết, Diệp Chân đồng thời toàn lực thúc giục một kiện trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La!
Thiên Đằng La ở trong một khoảnh khắc này nổ bắn ra gần ngàn đầu quang hoa dây leo màu xanh lá, đem Diệp Chân như một cái kén tằm tầng tầng lớp lớp quấn quanh.
Đây chính là chỗ giá trị của trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La, có thể công cũng có thể thủ.
Việc này cũng chưa hết, toàn thân trên dưới Diệp Chân vẻn vẹn lộ ra song chưởng kình lực có chút phun ra, hai đạo thổ hoàng sắc Khôn Nguyên Thần Chưởng giống như lấp kín tường, đứng ở trước mặt Diệp Chân, mà bên trong hồn hải Diệp Chân, tiên thiên hồn quang không giữ lại chút nào bộc phát ra, thiên địa nguyên khí Thổ linh lực trong phạm vi bên trong mấy chục dặm cũng bay hướng về đạo tường Khôn Nguyên Thần Chưởng này tụ tập mà tới!
Nhất là khi Diệp Chân sắp tới mặt đất, Thổ linh lực đơn giản nồng hậu lại dày đặc tới cực điểm!
Thần niệm khẽ động, Khôn Nguyên Thần Chưởng đã dày đặc hơn gấp hai lần!
Nhưng mà sóng xung kích cũng tại cùng thời khắc đó oanh lên Khôn Nguyên Thần
Chưởng phía ngoài nhất, còn không đợi cho Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân lớn mạnh hoàn tất, tường đất lại gần như tồi khô lạp hủ trực tiếp bị phá hủy!
Tiếp theo là màn sáng phòng ngự màu xanh do mười hai đạo Thiên giai phù lục phòng ngự hình thành!
Thường ngày, Thiên giai phòng ngự phù lục phòng ngự vô cùng cường hãn, lúc này ở trước mặt năng lượng sóng xung kích màu đỏ này thì lại giống như giấy, một tầng lại cứ một tầng trực tiếp bị xé nứt!
Trong chớp mắt đã oanh đến dày đặc bên ngoài thân Diệp Chân, bên trên có phòng ngự bích chướng Lục Mẫu Thanh Quang Kính ngưng tụ, vẻn vẹn dừng lại không đến nửa hơi, phòng ngự bích chướng cứ thế mà bị oanh đến thành hư vô!
Bàng bạc sóng xung kích đánh tung đến ngực Diệp Chân!
Lúc này, bên ngoài thân Diệp Chân còn thừa lại tầng phòng ngự cuối cùng, cái kia chính là ngàn đầu dây leo quang hoa của Thiên Đằng La gần đã tụ thành kén.
Thiên Đằng La này có thể đem vương giả Khai Phủ cảnh vây khốn, nhưng mà dưới sóng xung kích mang theo năng lượng kinh khủng trước mặt này thì vẫn như cũ, ngay cả nửa hơi đều không chống đỡ được!
Nhưng mượn Lục Mẫu Thanh Quang Kính và ngàn kén dây leo Thiên Đằng La tranh thủ tới thời gian gần nửa hơi thở, Diệp Chân đã thành công vượt qua khoảng cách cách mặt đất năm mươi mét, thân thể thành công chìm vào trong lòng đất!
Trầm xuống lòng đất, Diệp Chân giống như một con cá lao đầu vào nước, vui sướng hướng về chỗ sâu trong dòng nước mà bơi!
Chuyện kinh khủng này ở trong tích tắc mà phát sinh, đại địa kiên cố có thể ngăn cản đại bộ phận công kích, dưới năng lượng sóng xung kích màu đỏ kia oanh kích, vào giờ phút này vậy mà lại giống như gợn sóng bị đánh mở, thẳng đến oanh vào người Diệp Chân!
Duy nhất biến hóa chỉ có đại địa ngăn cản, tốc độ năng lượng sóng xung kích màu đỏ này đã giảm bớt rất nhiều!
Mấy ngày trước lúc Diệp Chân bị ba Diệt Ma Nguyên Nhung oanh kích nên đã có kinh nghiệm bảo mệnh, nhờ thế mà vào lúc này cứu được hắn một mạng!
Khi trốn vào lòng đất hơn trăm mét, thân hình Diệp Chân lại hối hả mà chuyển hướng, hướng về một phương hướng khác rồi nhanh chóng bỏ chạy!
Nhưng khi hối hả chuyển hướng trong lòng đất, phần lưng Diệp Chân vẫn là biên giới bị lực lượng sóng xung kích kia thoáng cái quét qua, trong một khoảnh khắc, Diệp Chân như bị sét đánh, lục phủ ngũ tạng như có một loại cảm giác vỡ vụn!
Cắn răng, Diệp Chân hướng về một phương hướng khác cuồng độn mà đi!
May mắn, bởi vì do Diệp Chân đã trốn vào lòng đất, quanh thân càng bao khỏa một tầng Thổ linh lực cực kỳ tinh khiết, lòng đất bàng bạc vô cùng Thổ linh lực rất tốt cho việc che đậy khí tức Diệp Chân. Để sóng xung kích màu đỏ kia cũng không còn cách nào khóa chặt khí tức của hắn, thẳng tắp hướng về lòng đất đánh tung xuống dưới!
Bên trong cảm ứng của Diệp Chân, đồ chơi kia trong nháy mắt xâm nhập vào sâu lòng đất ngàn mét, trùng hợp đụng phải một đạo hỏa mạch trong lòng đất, lòng đất nóng nảy bị oanh nổ, bạo tạc kinh khủng lại lần nữa bay lên!
Đại địa kiên cố lần này rất tốt để ngăn cản lại dư ba bạo tạc, nhưng địa tầng bởi vì bạo tạc trùng kích mà mang tới lực đè ép vô cùng kinh khủng. Cũng kém một chút đem Diệp Chân vĩnh viễn lưu lại trong lòng đất.
Thoát ra khỏi mặt đất hô hấp được không khí, Diệp Chân lúc này mới có thể thở dài một hơi. Phía sau lưng đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm!
Nói thật, nếu không phải Diệp Chân vào năm ngày trước biết tin tức vợ chồng Vân Phá Xuyên muốn xuất thủ, cũng biết vợ chồng Vân Phá Xuyên có thủ đoạn ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh đều có thể tuỳ tiện oanh sát, nên đã sớm có phòng bị.
Nếu không, Diệp Chân đoán chừng hắn bây giờ không phải trực tiếp hóa thành hư vô biến mất, mà biến thành một bộ thịt nát!
Phía dưới lực lượng tập kích khủng bố như vậy. Không có chút chuẩn bị nào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Mà Diệp Chân hôm nay ngay từ đầu từ cuộc chiến đấu đến giờ, hơn phân nửa lực chú ý ngay lúc tìm kiếm lấy hai người Vân Phá Xuyên, cuối cùng, mới có thể tránh thoát một kiếp!
Cũng may mắn bọn hắn không biết Diệp Chân có dạng thần kỹ độn thổ. Nếu không, bọn hắn chỉ cần từ lòng đất phát động tự bạo, Diệp Chân cũng hẳn phải chết không nghi ngờ!
Bầu trời hư vô cũng sẽ không ngăn cản công kích cho Diệp Chân!
Diệp Chân đã hạ quyết tâm, trước đó vào lúc thực lực của hắn không có tăng lên trên diện rộng, ngoại trừ đã biết mấy người kia ra, tuyệt đối không lộ ra sự tồn tại của độn thổ đến bất kỳ ai.
Quá trình Diệp Chân mạo hiểm cửu tử nhất sinh chạy trốn, võ giả ở đây đương nhiên sẽ không biết, bọn hắn chỉ có thể thấy được khóe miệng Diệp Chân nở nụ cười tự tin mà thần bí.
Trong lúc nhất thời, Diệp Chân trong mắt bọn hắn đã trở nên thần bí mà cường đại!
Phía dưới sự công kích khủng bố như vậy đều có thể còn sống trở về, Diệp đàn chủ rốt cuộc phải mạnh cỡ đến nào?
Đây là một vấn đề trong lòng của tất cả mọi người!
Lúc trước một mặt đau thương, phó đàn chủ Hồng Gia Ấn lúc này hai mắt đã tỏa ra ánh sáng!
Trong lúc Diệp Chân liên tiếp hỏi thăm, đám người cuối cùng từ trong loại trạng thái chấn kinh này khôi phục lại, trả lời vấn đề của Diệp Chân.
Vu Thiên Lâu vượt lên trước mà đáp.
- Hồi đàn chủ, hai món đồ chơi này là sau khi hai con quái vật kia tự bạo xuất hiện! Quái vật kia sau khi tự bạo xuất hiện hai luồng quang hoa!
- Một đoàn là quang hoa kinh khủng tự bạo màu đỏ, một cái đoàn khác chính là trái cây này ngưng tụ thành một đoàn ánh sáng màu đen!
Lại nói, Vu Thiên Lâu nhìn chằm chằm một chút trái cây màu đen quang hoa kia, lại bổ sung một câu.
- Đàn chủ, món đồ chơi này xem ra hình như vô cùng tà môn!
Chậm rãi tới gần, đồng thời thần niệm bàng bạc như nước cùng Kiếm Tâm Thông Minh như nước gợn sóng bao trùm lên quang hoa màu đen, không có mấy hơi, Diệp Chân đột nhiên lộ ra một tia quỷ dị!
- Tiên thiên hồn quang, đồ vật cùng loại với tiên thiên hồn quang, bên trong tựa như ẩn chứa lực lượng thần hồn cực kỳ tinh thuần còn có một cỗ lực lượng cực kỳ
âm tà…
Vẻ giật mình đột ngột hiện lên ở bên trên gương mặt Diệp Chân, có một câu Diệp Chân không nói, thứ kia tinh thuần cực kỳ, cùng loại với lực lượng thần hồn tiên thiên hồn quang, mà số lượng vô cùng kinh khủng!
Chỉ từ về số lượng luận mà nói, phải gấp mười lần tiên thiên hồn quang mà Diệp Chân đã thu của năm vị vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng của Vạn Tinh Lâu!
Gấp mười lần!
- Không biết cái đồ chơi này có thể hay không bị Luyện Hồn Đạo của ta luyện hóa?
Trong lòng Diệp Chân đột ngột khẽ động.
- Quản nó chi, bảo bối bực này, trước tiên thu lấy lại nói!
Thân hình khẽ động, bên trên năm ngón tay Diệp Chân bắn ra từng tia khí tức linh quang hiện ra thần hồn, quấn quanh hướng về phía hai luồng quang hoa màu đen!
- Nếu ngươi dám đụng đến hai viên Hắc Hồn Linh Quả kia, bản vương cam đoan, sẽ chém hạ một đôi tay chó của ngươi!
Một âm thanh âm lãnh vô cùng lạnh lẽo từ trong hư không vang lên!