Chương 812 Một mệnh lệnh khác
Thân là võ giả, ai không phải từ trong gió tanh mưa máu đi lên?
Ai chưa từng giết người thấy qua máu tanh nhất là võ giả có tu vi càng cao?
Huống chi còn là võ giả Xích Hỏa võ thành chiến đấu lâu dài không ngừng.
Phải nói là võ giả Xích Hỏa phân đàn và võ giả Huynh Đệ Hội, đối với tràng diện huyết tinh, đã sớm chết lặng!
Nhưng hiện tại, tất cả võ giả Xích Hỏa phân đàn và Huynh Đệ Hội trên bầu trời đều hít vào một ngụm khí lạnh, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch, thậm chí còn có hơn mười nữ võ giả, đang nôn mửa tại chỗ!
Trong bọn họ đại đa số đều đã từng giết người, một lần không chỉ giết một người, giết bảy tám người mười người, thậm chí giết trăm người cũng có, nhưng, tràng diện tứ chi bay tứ tung hơn nghìn người, thật đúng là chưa từng gặp qua!
Đương nhiên, ngoại trừ Diệp Chân!
Đối với Diệp Chân từng là thống soái hơn trăm vạn đại quân, tràng diện thảm hại hơn đều đã gặp qua, một lần ném vào hố thi thể mấy vạn bộ hài cốt hố cũng đã thấy mấy chục lần, chớ nói chi hơn nghìn người tử vong trước mắt!
Nếu thật sự muốn tìm ra điểm khác nhau, chính là lần này tử thương do một kích tạo thành, hơn nữa tàn chi đoạn thể bay loạn đầy trời thật sự nhiều hơn một chút!
Sau khi bạo tạc sóng xung kích tản ra, kịch chấn đánh tới, rất nhiều tròng mắt võ giả trực tiếp bị văng ra ngoài cơ thể, bay về phía bốn phương tám hướng!
Sau đó, khỏa tròng mắt kia bay múa từng đợt trùng kích, ầm ầm!
Đã bạo thành một đoàn nước!
Về phần nội tạng bị cắt đứt ngang đang chảy ra, cả người võ giả bị oanh thành khối vụn, cắt thành mấy khúc, chém thành hai khúc, biến thành than cốc, nhiều vô số kể!
Loại hậu quả này do cao đoan vũ lực tạo thành, thật sự hơi quá khốc liệt!
Có lẽ, trước mắt một màn này sẽ trở thành Luyện Ngục nhân gian, làm cho võ giả tận mắt thấy kết quả này ghi nhớ sâu sắc.
Nhưng, mặc dù phía dưới trong Tổng đường Phi Hổ đường tình hình thảm liệt như rạ, cũng vẫn không rung chuyển được ý chí sắt đá của Diệp Chân!
Đối với địch nhân, cho tới bây giờ chỉ có thiết huyết!
Khi sóng xung kích tán đi, bụi mù dần dần rơi đầy trời, mệnh lệnh Diệp Chân không mang theo chút tình cảm nào, vang lên lần nữa:
- Vây quanh Phi Hổ đường, người đầu hàng quỳ xuống đất không giết! Dám có bất kỳ người nào phản kháng, giết không tha!
Theo Diệp Chân ra lệnh một tiếng, võ giả Xích Hỏa phân đàn dẫn đầu từ bốn phương tám hướng vây quanh hướng về phía Phi Hổ đường. Đồng thời, võ giả Xích Hỏa phân đàn trực tiếp dùng linh lực hét ra thanh âm chấn động vang dội!
- Người nào đầu hàng, quỳ xuống đất, sẽ không bị giết!
- Người nào đầu hàng, quỳ xuống đất, sẽ không bị giết!
- Người nào đầu hàng, quỳ xuống đất, sẽ không bị giết!
Sau khi thanh âm này vang vọng lên, võ giả Huynh Đệ Hội dưới sự chỉ huy của Nhạc Án vây quanh hướng về phía bốn phương tám hướng, bổ khuyết vài nhân thủ của Xích Hỏa phân đàn bên khu vực khác!
Đối với diện tích Tổng đường Phi Hổ đường hơn ba mươi dặm, vài trăm người như từ trên bầu trời tung xuống như rải một nắm cát, thật sự quá ít, trừ phi trước đó Phi Hổ đường vì đối kháng với Xích Hỏa phân đàn, đã tập trung nhân thủ vào một nơi, bằng không, võ giả dưới trướng Diệp Chân có nhiều hơn gấp đôi đi nữa, cũng vây quanh không được Phi Hổ đường!
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, đám võ giả Phi Hổ đường, đã bị một kích này đánh tan xác.
Dưới một kích, đường chủ Hạ Tử Hùng trực tiếp biến mất!
Không sai, Diệt Ma Linh Tiễn oanh kích gần Hạ Tử Hùng nhất nên trực tiếp biến mất. Thậm chí ngay cả trữ vật giới chỉ của hắn, cũng trực tiếp tan biến ngay trong một kích này!
Đây cũng là điều làm cho Diệp Chân đau lòng nhất!
Đồng thời, cao tầng tâm phúc đi theo sau lưng Hạ Tử Hùng đường chủ Phi Hổ đường, cũng biến mất cùng với Hạ Tử Hùng, ngoại trừ Hắc Hổ Vệ Thống lĩnh Tưởng Bưu và Bạch Hổ Vệ Thống lĩnh Lệ Giang là hai người đâu tiên ý thức được nguy hiểm, đã sớm rút lui!
Trừ hai người đó ra, trong phạm vi năm dặm quanh thân Hạ Tử Hùng bất kỳ một võ giả Phi Hổ đường nào, đều bị oanh kích thành khối vụn, không ai sống sót. Ngoài năm dặm, mới có người còn sống, nhưng, một bộ phận rất lớn đều bị trọng thương.
Nơi xa hơn, mới có võ giả Phi Hổ đường may mắn còn sống sót.
Nhưng những võ giả Phi Hổ đường may mắn còn sống sót, đều bị một màn máu tanh cực kỳ khủng bố trước mắt này làm cho cực khiếp sợ, dưới tình huống thảm như thế, bọn hắn đã vô tâm tái chiến, hoặc nói đã không dám phản kháng!
Khi tiếng rống “Người nào đầu hàng, quỳ xuống đất, sẽ không bị giết!” vang vọng, hai đầu gối rất nhiều võ giả theo bản năng mềm nhũn, lập tức quỳ sát trên mặt đất, thậm chí có võ giả khác vì một thảm tượng trước mắt này khóc ròng ròng.
Đám võ giả Xích Hỏa phân đàn từ bốn phương tám hướng vây quanh tới, lại như hổ lao vào bầy dê, hai người khóa chặt một người đầu hàng, Nhật Nguyệt Phong Linh Chỉ đặc hữu của Nhật Nguyệt thần giáo đã vời đi lên.
Xoát xoát xoát chỉ quang hiện lên, đã phong bế linh lực đan điền của những người này, lấy ra yêu thú gân thú tùy thân mang theo trải qua bào chế cực kỳ cứng cỏi, quay đầu chéo tay trói lại dẫn đi, sau đó kết đánh một linh lực hoàn hảo, một võ giả Phi Hổ đường đã bị trói thành móng heo ném tới mặt đất, không còn có một tơ một hào uy hiếp nào!
Xong một cái, tiếp tục phi thân đập xuống, tiếp tục thu thập buộc chặt những người kế tiếp!
Số lượng võ giả Chú Mạch cảnh trong mỗi phân vệ không giống nhau từ ba mươi người đến bốn mươi người, võ giả Hồn Hải cảnh từ năm trăm đến sáu trăm người giữa bốn Hổ vệ Phi Hổ đường, mỗi một võ giả Chú Mạch cảnh đều phối hữu một đầu Thiên giai trung hạ phẩm làm yêu thú tọa kỵ!
Tính như vậy, tổng cộng võ giả Chú Mạch cảnh khoảng một trăm bốn mươi người, võ giả Hồn Hải cảnh hơn hai ngàn ba trăm người, yêu thú tọa kỵ Thiên giai trung hạ phẩm hơn một trăm con trong bốn Hổ vệ.
Trừ cái đó ra, đường chủ Hạ Tử Hùng còn có một nhóm thân vệ tu vi khá cao, nhân số cỡ ba trăm hai mươi người, trong đó võ giả Chú Mạch cảnh có hai mươi người, võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong có ba trăm người!
Nhóm thân vệ này trong Phi Hổ đường, tu vi là mạnh nhất!
Có thể nói, dựa vào lực lượng một nhóm người này, có thể nhẹ nhàng diệt đi một Hổ vệ Phi Hổ đường!
Đáng tiếc là, nhóm thân vệ này, ngoại trừ vài người, những người khác vì đi theo bên cạnh Hạ Tử Hùng, từng tên tan biết đến không còn hài cốt.
Trừ số lượng ít thủ vệ khu vực phòng thủ được an bài ở các khu vực phòng thủ, hôm nay tổng số võ giả trong Phi Hổ đường tới khoảng hai ngàn sáu trăm người!
Trong hai ngàn sáu trăm người, khi oanh kích, phụ cận gần trung tâm nhất trực tiếp bị oanh sát, ước chừng có sáu, bảy trăm người, còn có hai, ba trăm người trọng thương sắp chết, mắt thấy không sống nổi!
Đương nhiên, chủ yếu đại bộ phận người chết đều tập trung ở quanh người Hạ Tử
Hùng, võ giả cách xa đường chủ Hạ Tử Hùng, ngược lại không có việc gì.
Kể từ đó, võ giả sống sót còn có khoảng một ngàn sáu trăm người, trong đó đại bộ phận là võ giả Hồn Hải cảnh, võ giả Chú Mạch cảnh còn có hơn bảy mươi người!
Một bộ phận võ giả may mắn còn sống sót này, là một cỗ sức mạnh hết sức mạnh mẽ, hiện tại, những người này tâm không đấu chí, đã mất đi lòng phản kháng.
Nhưng nếu những người này kịp phản ứng. Một khi phản kháng hoặc phá vây, tuyệt đối không phải những người trước mắt Diệp Chân mang tới có thể ngăn lại!
Cho nên, khi mệnh lệnh Diệp Chân hạ xuống, võ giả Xích Hỏa phân đàn tốc độ lấy nhất khống chế võ giả Phi Hổ đường đầu hàng, để ngừa có biến!
Đồng thời, hai khung Diệt Ma Nguyên Nhung đen như mực đã lần nữa ngưng tụ ra linh tiễn hoàn tất. Quang hoa lạnh lẽo ngay trên đầu võ giả Phi Hổ đường đang quỳ xuống đất đầu hàng trong phế tích, một khi có động tĩnh đại quy mô, Diệt Ma Linh Tiễn tuyệt đối sẽ không chút do dự lần nữa bắn ra!
Nhưng, cũng không phải tất cả võ giả đều quỳ xuống đất đầu hàng!
Cũng có gần trăm võ giả, ngay đầu tiên phản ứng đã thừa dịp loạn trốn hướng bốn phương tám hướng, trong đó có mười tên võ giả Chú Mạch cảnh, vừa mới vây quanh chém giết với võ giả Xích Hỏa phân đàn và võ giả Huynh Đệ Hội!
Không có chút nào ngăn cản như chạy trốn giữa đồng trống, độ khó so với độ khó chặn đường nhỏ vô số lần, rất nhanh, có những võ giả Chú Mạch cảnh am hiểu tốc độ, chiến lực cường đại, sau khi chém giết mấy võ giả Hồn Hải cảnh chặn đường bọn hắn, được võ giả Chú Mạch cảnh bỏ chạy trước đó trợ giúp, võ giả liên tiếp chạy ra khỏi vòng vây Xích Hỏa phân đàn, vô cùng nhanh chóng hướng về phương xa bỏ chạy!
Tên thứ nhất, tên thứ hai, tên thứ ba, rất nhanh, khi tên thứ tư xuất hiện!
Lông mày Diệp Chân hơi động một chút, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vẫn luôn trên đỉnh đầu Diệp Chân đột nhiên động. Vân khí gào thét qua, thậm chí rất nhiều võ giả Chú Mạch cảnh ngay cả quỹ tích di động của tiểu Miêu đều không thấy rõ ràng, Tiểu Miêu đã biến mất!
Mấy hơi sau, ước chừng cỡ ba bốn hơi thở, lại thêm một đạo vân khí gào thét đến, hình thể to lớn của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu xuất hiện trong hư không, làm người khác chú ý nhất, trên vuốt hổ của nó xách bốn võ giả giãy dụa cầu xin.
Bốn tên võ giả này, chính là bốn tên võ giả Chú Mạch cảnh vừa rồi lao ra khỏi vòng vây chạy trốn!
Rống!
Phát ra một tiếng hổ khiếu chấn động tâm hồn, khi tiểu Miêu thu hút được lực chú ý của mọi người đến trên người nó, hổ trảo đột ngột dùng sức bạo bóp!
Phanh phanh phanh phanh!
Bốn võ giả Chú Mạch cảnh, như bốn quả dưa hấu chín, theo thứ tự nổ tung, huyết tương đầy trời!
Một màn này, làm cho sáu võ giả Chú Mạch cảnh khác và hơn tám mươi võ giả Hồn Hải cảnh khác muốn phản kháng, đào tẩu, sợ ngây người!
Tuyệt vọng!
Trong nháy mắt, tất cả võ giả muốn chạy trốn đều tuyệt vọng!
Chỉ cần có Vân Dực Hổ Vương Linh giai trung phẩm yêu thú, bọn hắn làm sao có thể xông ra vòng vây này?
Tuyệt đối là trốn không thoát!
- Chúng ta đầu hàng, chúng ta không trốn!
- Chúng ta đầu hàng!
Sau khi tuyệt vọng, những võ giả này còn đang phản kháng, đã lập tức đưa ra lựa chọn, quỳ xuống đất đầu hàng tại chỗ!
Võ giả Xích Hỏa phân đàn đang ác chiến với bọn hắn ngẩn người, ngạnh sinh sinh đình chỉ hết lửa giận, đình chỉ đối với mấy người phản kháng công kích này!
Mọi việc, đều vì mệnh lệnh trước đây của đàn chủ “Người nào đầu hàng, quỳ xuống đất, sẽ không bị giết!”
Khóe miệng Diệp Chân lại xuất hiện một tia lạnh lùng, trên đời này, nào có chuyện tốt như vậy, hắn giết người, sự tình vừa quỳ xin hàng là có thể sao?
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đã hướng về phía võ giả Xích Hỏa phân đàn rống giận:
- Các ngươi đều quên mất một mệnh lệnh khác của bản đàn chủ sao? Nếu có người dám có bất kỳ phản kháng nào, giết không tha!
Vừa rồi người muốn giết ta, còn muốn sống? Nằm mơ!
Đám võ giả Xích Hỏa phân lòng đầy căm phẫn vì cái chết của đồng liêu, nghe được một tiếng này, lập tức đã trở nên vô cùng hưng phấn lên!
- Dám có bất kỳ người nào phản kháng, giết không tha!
Cùng một chỗ rống giận, oanh ra công kích cường đại nhất của mình đánh về phía những võ giả vừa rồi mới phản kháng sau lại quỳ xuống đất xin hàng!
Vẻ hoảng sợ đột ngột hiển hiện trên mặt những võ giả phản kháng rồi lại quỳ xuống đất xin hàng, nhưng đã muộn!
Khi bọn hắn quỳ xuống đất xin hàng, đã thu lại tất cả linh lực!
Phanh phanh phanh phốc phốc xoạt xoạt!
Từng thanh âm đầu nổ tung, thanh âm cốt nhục cắt ra dày đặc vang lên, trong chớp mắt, vừa rồi gần trăm võ giả phản kháng sau lại quỳ xuống đất xin hàng, nhao nhao bị chém giết tại chỗ!
Những võ giả kia từ đầu đến giờ vẫn luôn quỳ ở nơi đó xin hàng, một cỗ khí lạnh bay thẳng đến cái ót, đây là giết hàng, may mắn bọn hắn không có phản kháng, từng tên âm thầm cảm thấy may mắn, rốt cuộc không còn một tơ một hào ý phản kháng!
Cùng một thời gian, đám võ giả Xích Hỏa phân đàn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã trở nên vô cùng cuồng nhiệt, nếu Giản Thiên Hùng ở đây nhìn thấy ánh mắt những người này, sẽ giật mình không thôi!
Loại ánh mắt này chính là ánh mắt thượng vị giả thích nhất!
Ánh mắt võ giả nào nhìn về phía Diệp Chân cũng biến thành loại ánh mắt này, đại biểu cho, loại người này sẽ chỉ nghe theo mệnh lệnh của Diệp Chân đến lúc chết, một khi mệnh lệnh giáo chủ Giản Thiên Hùng và Diệp Chân xung đột lẫn nhau, những người này, chấp hành, tuyệt đối sẽ là mệnh lệnh Diệp Chân!
Tạo Hóa Chi Vương -