← Quay lại trang sách

Chương 813 Địa Tâm Xích Hỏa Toản

Hồi đàn chủ, tổng cộng tù binh võ giả Chú Mạch cảnh sáu mươi ba người, Hồn Hải cảnh võ một ngàn năm trăm mười bốn người, toàn bộ đều đã phong cấm đan điền, khống chế thỏa đáng!

Trên bầu trời, Vu Thiên Lâu đang báo cáo với Diệp Chân, không kìm nén được hưng phấn!

Đại thắng!

Đại thắng Như vậy, cực kỳ hiếm thấy!

Từ sau khi hắn bắt đầu phụng dưỡng bên người giáo chủ Giản Thiên Hùng, chiến thắng đối thủ thường xuyên gặp, nhưng duy nhất một lần bắt sống nhiều võ giả như vậy, lại chưa từng có, thậm chí một nửa chiến tích thậm chí một phần ba, đều không có!

- Đàn chủ, trừ cái đó ra, còn bắt sống Hắc Hổ Vệ Thống lĩnh Tưởng Bưu và Bạch Hổ

Vệ Thống lĩnh Lệ Giang, hai người đều bị trọng thương, nhưng tính mệnh không sao!

Vu Thiên Lâu một bên nói, một bên hướng về sau phất phất tay:

- Dẫn tới!

Tưởng Bưu và Lệ Giang Bị trói giống như móng heo, bị một tên võ giả một tay một cái xách tới, gương mặt từng tên đau thương!

- Đặt xuống đi, một hồi ta tự mình xử trí hai người này, bây giờ, các ngươi lập tức dẫn người đi thanh tra tịch thu tất cả tài sản Phi Hổ đường, ngoài ra, trong chiến đấu, Huynh Đệ Hội nhặt được như trữ vật giới chỉ, toàn bộ chiến lợi phẩm nộp lên trên, sau đó sẽ thống nhất ban thưởng!

Diệp Chân giao phó!

- Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!

Vu Thiên Lâu cũng không có lập tức quay người rời đi, mà hạ giọng nói với Diệp Chân:

- Đàn chủ, huynh đệ phân đàn chúng ta, nhặt được chiến lợi phẩm hầu hết đã nộp lên trên, võ giả bên Huynh Đệ Hội làm sao bây giờ? Theo thuộc hạ quan sát, bọn hắn ít nhất giấu hai trăm trữ vật giới chỉ của người chết, vừa rồi còn thuận tay đào đi không ít tài vật tù binh!

Diệp Chân nhìn lướt qua rất nhiều võ giả Huynh Đệ Hội vui vẻ ra mặt, chần chờ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu:

- Tùy bọn hắn thôi, bằng không, Nhạc Án khó mà làm người!

Nhạc Án hội chủ Huynh Đệ Hội là khôi lỗi của Diệp Chân, hắn là thiết can thủ hạ của Diệp Chân, thực lực dưới tay hắn, cũng tương đương với thực lực của Diệp Chân, Diệp Chân không cần thiết vì một chút chiến lợi phẩm để hắn xuống đài không được, ảnh hưởng uy tín của hắn.

Rất nhanh, võ giả Xích Hỏa phân đàn như càn quét vọt vào nội địa Tổng đường Phi Hổ đường, triệt để lục soát kiểm kê, một vài võ giả Huynh Đệ Hội còn muốn lần nữa phát tài. Lại bị ánh mắt sắc bén của Diệp Chân nhìn chằm chằm một cái.

Vẻn vẹn liếc mắt, để mấy tên võ giả kia run run mấy lần.

Hôm nay trong trận chiến này, thủ đoạn thiết huyết của Diệp Chân cũng không phải trưng cho đẹp, chân chân chính chính hù dọa mọi người.

Đương nhiên, Diệp Chân xuất vốn cũng cực lớn.

Thượng phẩm thuộc tính Linh Tinh không nói, là một chút hàng tồn Xích Hỏa phân đàn cống hiến, Diệp Chân lấy ra không nhiều, nhưng trước sau tổng cộng có sáu khối cực phẩm thuộc tính Linh Tinh, đây chính là tiêu hao khó lường.

Một khối cực phẩm thuộc tính Linh Tinh cơ bản giá trị đã cao tới một trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh, nếu xuất hiện trên phòng đấu giá, đánh ra giá hai trăm vạn khối trung phẩm Linh Tinh cũng không kì lạ.

Trước sau sáu khối thượng phẩm thuộc tính Linh Tinh, giá trị ngàn vạn khối trung phẩm Linh Tinh là có, Diệt Ma Nguyên Nhung căn bản là một đại pháo một vang hoàng kim vạn lượng.

Tiêu hao lớn như vậy, dù sao Diệp Chân cũng phải tìm trở về một chút.

Mặc dù cực phẩm thuộc tính Linh Tinh trong tay Diệp Chân không ít, nhưng tất cả đều từ trong Hắc Long Bí Cung tìm được. Về sau có thể lần nữa tiến vào hay không, vẫn là hai chuyện.

Nhưng, Diệp Chân đối với việc lấy lại vốn cũng không ôm hi vọng, tựa như trước đây Thiên Mã Bang, Ngũ Tiên Đường, tài phú những tiểu bang phái này, trên cơ bản tập trung chưởng quản trong tay bang chủ, Phi Hổ đường hẳn cũng không kém bao nhiêu.

Cho nên khi trữ vật giới chỉ tùy thân của Hạ Tử Hùng cũng trực tiếp bị oanh thành hư vô, Diệp Chân mới có thể đau lòng.

- Hai vị, hiện tại, ta cần một người phát một đạo phù tấn chiêu hàng cho các khu vực phòng thủ lớn Phi Hổ đường ngươi, các ngươi ai đến?

Diệp Chân cúi đầu nhìn về phía Tưởng Bưu và Lệ Giang ném ở dưới chân hắn.

Khóe miệng Tưởng Bưu đã kịch liệt co quắp, mấy ngày trước, hắn còn đang đối đầu với Diệp Chân, hôm nay, đã thành tù nhân, nhân sinh gặp gỡ này, quả nhiên.....

Mặc dù vô cùng cảm khái, nhưng Tưởng Bưu và Lệ Giang hai người đã đồng thời nhìn Diệp Chân, không để ý khóe miệng phun ra bọt máu, gật đầu:

- Nguyện ý, ta tới, chúng ta đều đến!

Từ Hổ Chủy Hạp xuất phát đến bây giờ công phá Phi Hổ đường, thời gian mới qua nửa canh giờ, bên kia Hồng Gia Ấn cũng thần tốc, trong vòng nửa canh giờ tính cả đi đường, đã công phá hai khu vực phòng thủ, nhưng, Diệp Chân cũng không muốn phiền toái hoặc lãng phí quá nhiều thượng phẩm thuộc tính Linh Tinh.

Thứ đồ chơi này vô luận là Nhật Nguyệt thần giáo hay trong tay Diệp Chân, dự trữ cũng không nhiều!

Hai người muốn phát phù tấn, đương nhiên Diệp Chân sẽ không ngăn cản, rất nhanh, phù tấn chiêu hàng đã phát ra, ánh mắt Diệp Chân mang theo một tia xem kỹ, nhìn về phía Tưởng Bưu và Lệ Giang.

- Hiện tại, chúng ta tới thương lượng một chút như thế nào xử trí hai vị! Theo lý thuyết, hai người các ngươi chính là cao tầng Phi Hổ đường, vì để khống chế võ giả Phi Hổ đường tốt hơn, giết chết bọn hắn là tốt nhất!

Nghe được câu này, sắc mặt Tưởng Bưu và Lệ Giang đồng thời trở nên vô cùng đau thương, dùng một loại ánh mắt cầu xin nhìn về phía Diệp Chân.

Bọn hắn đã là võ giả Chú Mạch cảnh, ít nhất còn có hai ba trăm năm tuổi thọ, cứ chết đi như vậy, tuyệt đối không cam tâm!

- Không muốn chết?

Diệp Chân cười hỏi một câu, Tưởng Bưu và Lệ Giang cùng nhau gật đầu gà con mổ thóc.

- Nếu không muốn chết, còn có một con đường, chính là triệt để buông ra thần hồn, làm khôi lỗi của ta!

Diệp Chân nói.

Sắc mặt Tưởng Bưu và Lệ Giang đồng thời trở nên vô cùng khó coi, kinh nghiệm giang hồ của bọn hắn vô cùng phong phú, phi thường rõ ràng, có đôi khi biến thành khôi lỗi, khả năng so với chết còn kinh khủng hơn, nhất là khi gặp được một ít chủ nhân ham mê biến thái....

Diệp Chân tự nhiên biết bọn hắn đang suy nghĩ gì, thuận tay chỉ chỉ Nhạc Án hội chủ Huynh Đệ Hội:

- Các ngươi có phải rất ngạc nhiên hay không, vì sao Nhạc Án lại lâm trận phản chiến, kiên định đứng về phía ta không?

Đôi mắt Tưởng Bưu và Lệ Giang bỗng nhiên trừng lớn, xác thực, câu nói này của Diệp Chân, để vấn đề bọn hắn vẫn nghĩ không thông có đáp án!

- Ta lại nói nhiều thêm một câu với các ngươi, Nhạc Án là khôi lỗi của ta, hôm nay hắn lại là hội chủ Huynh Đệ Hội, sau này cũng như vậy! Ta cần chính là một khôi lỗi có trí tuệ cường đại, mà không phải nô bộc!

Nói đến đây, tròng mắt Diệp Chân hơi híp:

- Ừm, đến lượt các ngươi đưa ra lựa chọn! Nếu không đồng ý, ta chỉ có thể triệt để gạt bỏ các ngươi!

Tưởng Bưu và Lệ Giang liếc nhau, sau đó mãnh liệt gật đầu!

Trên thực tế, đại bộ phận võ giả đụng phải tình huống như vậy, đều sẽ đưa ra lựa chọn chính xác!

....

- Cái gì.....

- Làm sao có thể?

- Để Huynh Đệ Hội phản bội, tiểu tử này làm sao làm được?

- Một kích Diệt Ma Nguyên Nhung oanh phá Nhất Khí Tam Quang Quy Huyền đại trận toàn lực thúc giục, đây sao có thể? Trừ phi lắp đặt cực phẩm thuộc tính Linh Tinh Diệt Ma Nguyên Nhung, chẳng lẽ trên người tiểu tử này có cực phẩm thuộc tính Linh Tinh sao?

- Cái gì, tù binh võ giả Chú Mạch cảnh sáu mươi ba người, Hồn Hải cảnh võ giả một ngàn năm trăm mười bốn người, nhiều như vậy.....

Trong tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo ở Thanh Lam võ đô, giáo chủ Giản Thiên Hùng đang dưỡng thương bị từng tình báo trong phù tấn do nhân thủ thân tín hắn an bài truyền đến, đã triệt để thất thần, ánh mắt có chút đăm đăm!

Dù sao trong sự nhận thức của hắn, chiến tích như vậy, căn bản là không thể nào, ngay cả giáo chủ hắn tự mình xuất chinh, cũng không thể có chiến tích như vậy, Diệp Chân lại dễ dàng đạt được!

- Giáo chủ, những thứ này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm trong chiến đấu này, Hắc Thủy Chân Nhân sư tôn Diệp đàn chủ, cũng không có xuất hiện!

Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh như cái bóng xuất hiện sau lưng Giản Thiên Hùng.

- Hắc Thủy Chân Nhân? Hắn không có xuất hiện có vấn đề gì không?

- Giáo chủ, một trận chiến mấu chốt như thế, Hắc Thủy Chân Nhân lại không lộ diện, thuộc hạ hoài nghi, Hắc Thủy Chân Nhân này, khả năng căn bản không tồn tại, lại hoặc bị trọng thương.....

Giản Thiên Hùng ngăn lại Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh lải nhải:

- Lão quỷ, không quan trọng! Mọi việc có quan hệ với Hắc Thủy Chân Nhân, đều không quan trọng! Mặc kệ Hắc Thủy Chân Nhân có tồn tại hay không, chỉ cần Diệp Chân là người của Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, có người này, là có thể!

- Đúng thế, hơn nữa, còn có tầng quan hệ kia với tiểu thư..... Nhưng, tiểu tử này thật sự quá kinh khủng, thuộc hạ đoán, nếu lại cho hắn nhân thủ gấp đôi, chỉ sợ có thể sẽ diệt đi Trường Sinh giáo và Thiên La Môn còn có Thanh Vân Bảo cũng là có khả năng!

Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh nói!

Giản Thiên Hùng giật mình, trong ánh mắt thoáng hiện một tia xa xăm:

- Diệt đi Thanh Vân Bảo cũng không có vấn đề, nhưng lại không thể nào diệt đi Trường Sinh giáo và Thiên La Môn, cao nữa chính là đại bại mà thôi!

Phải biết, Trường Sinh giáo, Thiên La Môn còn có Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, đều là thế lực có thượng cổ truyền thừa! Bằng không, dựa vào cái gì có thể chiếm một trong tam đại võ thành toàn bộ Chân Linh Vực?

- Thượng cổ truyền thừa? Giáo chủ nói là.....

Vẻ mặt Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh nghi hoặc.

- Có một số việc, sau này, ngươi sẽ từ từ biết, truyền thừa Nhật Nguyệt thần giáo, cứ mỗi tám trăm năm.....

Lời nói còn chưa dứt, một đạo phù quang đã rơi vào trong tay giáo chủ Giản Thiên Hùng, sau khi xem hết phù tấn, sắc mặt Giản Thiên Hùng đại biến, cả ngón tay đều khẽ run!

- Địa Tâm Xích Hỏa Toản!

- Bọn hắn vậy mà từ trong kho hàng Phi Hổ đường, tìm được bốn Địa Tâm Xích Hỏa Toản! Sớm biết, ta từ bỏ cơ nghiệp Thanh Lam võ đô, cũng sẽ chiếm lấy Xích Hỏa võ thành!

Sắc mặt Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh cũng đại biến:

- Xích Hỏa võ thành lại có thể sản xuất loại bảo bối này? Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta đã nhanh trăm năm không có tìm được loại bảo bối này, lần trước, hình như là một trăm hai mươi mốt năm trước, tìm được một cái!

- Giáo chủ, thứ này đối với thần giáo chúng ta quá quan trọng, phải lập tức thông tri Diệp Chân.....

Lời nói một nửa, Ảnh Nguyệt Vệ thống lĩnh đột nhiên dùng một loại ánh mắt cực kỳ quái dị, liếc mắt nhìn giáo chủ Giản Thiên Hùng.

Cái nhìn này, khiến cho sắc mặt giáo chủ Giản Thiên Hùng cũng biến thành vô cùng xấu hổ quái dị!

- Khi ta bảo chiến lợi phẩm và toàn bộ một năm thu nhập Xích Hỏa võ thành hứa hẹn cho Diệp Chân, cũng không nghĩ tới Xích Hỏa võ thành lại xuất hiện loại bảo bối như Địa Tâm Xích Hỏa Toản....

- Nhưng, chính như như lời ngươi nói, bảo bối này đối với Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta quá quan trọng, dù phải đánh bạc tấm mặt mo này, cũng phải hướng Diệp Chân mở miệng!

Châm chước một hồi, một đạo phù tấn từ trong tay Giản Thiên Hùng bay ra!

Khi Giản Thiên Hùng phát ra đạo phù tấn này, Diệp Chân cũng vừa mới đuổi tới Tàng Bảo khố Phi Hổ đường sâu trong lòng đất trăm mét, trong Tàng Bảo khố, một mặt khiếp sợ nhìn bốn viên ngọc đỏ sáng lấp lánh tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng.

- Khí tức nó tán phát năng lượng, lại gấp hàng trăm hàng ngàn lần cực phẩm thuộc tính Linh Tinh.....